Những bài viết của Bất Khuất

Màu áo cũ - Video
Mang theo quê hương  - Video
Trong âm thầm c̣n nhớ ai! - Audio  
Sài G̣n là đây sao em! - Audio
Chuyện trăm năm - Trên quê hương - Audio
Chuyện trăm năm - Một ngày - Audio  
Trăm đắng ngh́n cay - Audio
Chiếc áo Bà Ba - Audio
Giữa đồng xưa - Audio
Áo trắng - Audio
Gửi nơi cuối trời - Audio
C̣n nhớ mùa xuân - Audio
Từ một chuyến đ̣ - Audio
Dêm thánh vô cùng - Audio
Khi mùa đông về  - Audio
Noel năm nào - Audio
Khúc quân hành - Audio
Cho ngàn sau - Audio
Ngh́n trùng xa cách  -  Audio
Rồi lá thay màu - Audio
Con chim biển 3 - T́m về tổ ấm - Audio
Con chim biển 2 - Trên biển khơi - Audio  
Con chim biển 1 - Tung cánh chim - Audio
Đốt sách ! - Audio
Đi học  
Sài G̣n - Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về - Audio  
Làng tôi - Audio 
Sao em không đến - Audio  
Anh đi!  - Audio  
Vỉa hè đồng khởi - Audio
Ngày đại tang  
Chuyện mất chuyện c̣n  
Con chim Hoàng Yến - Audio 
Nhớ cả trời Việt Nam
C̣n thương quê hương tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú - Audio
Remember!
Cánh chim non - Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa   
Trăm đắng ngh́n cay  
Con đường tôi về
Hăy c̣n đó niềm tin
Chiều ra biển  
Những đứa con đẽ muộn  
Một thời kỷ niệm  
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn  
Ngày anh đi  
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride  
We remember
Vui - Buồn … Ngày hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72  
Mùa hè đỏ lửa  
Dư âm ngày hội ngộ 44 năm tại California  
Có chuyến bay  
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ  
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết


 

 


 

 

 

 

 

 

 

Nhớ về Giáng Sinh 1980

Chuyến vượt biên đầy gian khổ đổi bằng xương máu.

Tôi xuất thân từ gia đ́nh b́nh thường, ba má tôi là người Bắc di cư vào Nam năm 1954 và đă sanh tôi ở Sài G̣n. Ba tôi chịu khó và học hỏi, ông biết rành về tiếng Pháp và Anh, ba tôi làm sở Mỹ và đời sống gia đ́nh tạm đầy đủ. Ba tôi thương tôi nhất trong gia đ́nh v́ tôi là con cả, ông lo cho tôi đi học và thành tài. Bây giờ nghĩ lại thương ba tôi rất nhiều.

Năm 1979, tôi được thả ra từ trong tù mà họ cho một cái danh từ mỹ miều là "cải tạo". Ba má tôi đă bán hết mọi thứ trong nhà cho chuyến vượt biên lần đầu nhưng không thành công và mất hết tiền bạc.

Sau đó gia đ́nh tôi trở thành nghèo khổ, má tôi và các em từ lớn đến nhỏ phải dậy sớm làm bánh men để bỏ mối kiếm sống mỗi ngày. Tôi không làm ǵ được, sáng kiếm ly Cafe cũng không có mà uống. Thế rồi có một ngày trong xóm, anh Sơn có tiệm cán vàng thấy vậy anh nói tôi qua làm anh chỉ nghề cho. Anh trả tôi 30 đồng mỗi ngày, lúc đó tiền lớn lắm.

Sau này tôi vương lên từ đó, với sự tính nhiệm tôi quen nhiều chủ tiệm vàng ở Vườn Chuối, Nguyễn Thiện Thuật… tôi bắt đầu chạy hàng và thành công. Tôi bắt đầu lo cho gia đ́nh và tương lai của tôi.

Vào lúc 3 giờ sáng ngày 15 tháng 12 năm 1980, tôi và 2 người cùng xóm đó là Phương và Giỏi hiện ở trên San Jose, chúng tôi đi đến địa điểm núi Ông Trịnh cây số 79, ở đó được người đón và họ đưa vào nhà của những người hàng xóm. Tối ngày 16 tháng 12 năm 1980, vào lúc 10 giờ đêm họ dẫn chúng tôi đi qua những cánh đồng ruộng giống như ngày hội, sau cùng chúng tôi lên tàu nhỏ gọi là Taxi để đưa ra tàu lớn. Khi tới tàu lớn th́ cảnh giống như chợ nổi vậy đó, tiếng kêu của những người cha người mẹ và trẻ em... Tàu lớn giả làm chở lu để bán, khi tới đó họ liệng hết đống lu xuống biển. Phải chi tôi c̣n nhớ chỗ, tôi sẽ chỉ cho một bà tiến sĩ lu tới vớt về để tránh lụt.

Chuyến tôi có 60 người, những người đưa tàu nhỏ họ biết chúng tôi vượt biên nên họ cho người nhà theo thêm 30 người nữa như vậy tổng cộng 90 người.

Tàu chúng tôi khởi hành từ Ông Trịnh (Bà Rịa) đi ra băi biển Vũng Tàu, tàu chạy tôi c̣n nhớ thấy hải đăng quay đèn, trên tàu họ nói anh em cuối xuống sợ công an biên pḥng thấy. Con tàu hải hành tới trưa chúng tôi c̣n thấy núi Vũng Tàu mờ mờ th́ tàu chết máy, lúc đó có tàu biên pḥng rượt theo. Chủ tàu nói anh em nào có giấy ra trại th́ bỏ xuống biển, trên tàu đốt lửa để họ đến kéo vào. Tôi hoang mang không biết cuộc đời của ḿnh ra sao? Tàu biên pḥng thấy vậy bỏ đi hướng khác.

Sáng hôm đó tôi mới nhận trên tàu có nhiều người quen đi cùng, người tài công và em rể của anh ở cùng xóm và một gia đ́nh người bạn cùng ở tù chung.

Anh Xứ, chủ tàu sau này mới biết anh ta là bạn của cậu vợ tôi bên Canada.

Cứ vậy tàu trôi mà tôi cứ tưởng nó đứng một chỗ, gặp những tàu hàng nó bỏ đi luôn, trên tàu không có ǵ ăn, nước uống th́ cạn, anh em trên tàu có ư kiến lấy dầu nấu nước biển bốc hơi và chia cho mỗi người một nắp b́nh bị đông để trên môi cho khỏi bị khô môi.

Một đêm ngày 24 tháng 12 năm 1980, trên biển có một ánh đèn xuất hiện trên tàu, tôi vui lên và nghĩ chúng tôi được cứu! Từ xa đến th́ chúng tôi thấy tàu đó mang lá cờ Thái Lan, anh em quân đội chúng tôi mừng v́ ḿnh đă vào ranh giới Thái Lan. Khi tàu Thái áp lại gần và họ bảo chúng tôi lên tàu của họ, khi lên tàu họ chúng tôi thấy nước đá để ướp cá bèn lấy bỏ vào miệng cho đỡ thèm. Sau đó họ nấu nồi cháo trắng và cho cả tàu ăn với cháo đỏ, chúng tôi đều đói nên ăn hơi nhiều. Đúng vào lúc 12:00 giờ đêm Giáng Sinh, họ xét chúng tôi có ǵ họ lấy hết, đàn bà con gái họ cho vào pḥng kín, họ không có hăm hiếp. Sau màng "lột sạch", họ bỏ chúng tôi xuống lại tàu v́ họ nói nếu họ cứu chúng tôi, họ sẽ bị tù. Thế là chúng tôi 90 người lại lênh đênh trên biển, con tàu chúng tôi đă vào vùng biển Thái Lan rồi th́ các bạn biết giống như ḿnh thả mồi xuống biển biết bao con cá bay tới để ria mồi. Sau 17 lần cướp bóc, hăm hiếp tất cả phụ nữ và trẻ em, những lần như vậy họ thẩy cá và nước đá cho đỡ đói, có tàu khi đến cướp không c̣n ǵ để lấy, chúng nó đập nóc mũi tàu và lấy luôn máy thế là tàu tôi trống rỗng.

Đến chiều ngày 3 tháng 1 năm 1981, tàu chúng tôi rạt vào bờ của làng (Gailin) gần tới bờ tàu bị sóng đánh mạnh, bắt đầu tụi tôi nhảy xuống hết. Tôi đi không nổi v́ những ngày đói khát trên biển, tiếng la hét, khóc lóc của những đứa trẻ, may mắn tất cả trên tàu vào bờ b́nh an. Một đám đàn ông thanh niên Thái kéo đến với đèn bin trong tay, họ rọi xem những người đàn bà và con gái dẫn đi để hăm hiếp. Đến sáng th́ đám đàn ông mọi rợ đó không xuất hiện, chỉ toàn là đàn bà ra cho đồ ăn. Sau đó cảnh sát đến và đưa chúng tôi về trại Song kla.

Tôi nghĩ về đất nước Thái Lan là một nước về đạo Phật mà lại ḷng dạ dă man, ác thú.

Trong dịp Giáng Sinh này, nhớ Giáng Sinh xưa mà Chúa đă cứu mạng 90 người trên chuyến hành tŕnh đầy nguy hiểm, trên ghe toàn người Công giáo họ đă đọc kinh cầu nguyện hàng đêm cho con tàu chúng tôi được mọi sự b́nh an.

Sau này tôi gặp Bà Xă tôi người Công giáo và tôi kết hôn và theo đạo.

Trịnh Văn Việt

 

 

 


VĂN CHƯƠNG

2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013 
2012

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả


Một Thoáng “AT ... TEN”  
 

Trả lời vài câu hỏi về cuộc bại trận của QLVNCH
Cậu bé chăn trâu trở thành đại điền chủ giàu nhất
Lạc giữa mùa xuân
Cố Thiếu Tướng Trương Quang Ân  
Thủ Đức vang tiếng gọi  
Vũ Hoàng Chương  
Giai nhân tự cổ…  
Mẹ chồng, nàng dâu  
Lính thư sinh  
Thư gởi Ba  
F1, F2, F3..!?  
Cao nhân
Lính Rùa...!?  
Bước đường tị nạn tại Mỹ vào năm 1975  
Bảy tháng giữa xác người  
Một thời oan trái
Cuối đời của Nam Phương Hoàng hậu tại Pháp  
Người muôn năm cũ  
Đưa vợ đi đẻ 
Câu chuyện của nữ HQ Đại Tá Quân Y Mỹ gốc Việt  
Úc trang bị tàu ngầm hạt nhân Mỹ  
Sống "bụi"  
Đêm kinh hoàng

Bài thơ phá giặc xâm lăng nhà Tống
Sự tích bài thơ "Trèo lên cây bưởi hái hoa"
Thằng gà chết
Năm Gà Mổ
Tay muốn chạm tay
Pleiku, thơ và thi nhân
Tính trước  
Trận Pleime năm 1974
Không quên người chiền sĩ QLVNCH
Áo học tṛ và áo trận
Lê Bá Định, vị NT Không Quân khả kính  
Động cơ T53-L-13 của trực thăng UH-1  
Câu chuyện ‘Áo Lụa Hà Đông’  
Một thời vang bóng  
Khép một vầng trăng  
Sứ mệnh văn hóa  
Một cơn ác mộng  
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên  
Người tù đi gánh củi
Chuyến vượt biên của tôi
BV B́nh Dân những ngày khói lửa tháng 4-1975
Tưởng chừng đă quên
30 tháng 4 năm 1975 chị ở đâu?
Hào kiệt phương Nam - HQ Tr/Ta Ha Ngoc Lương
Hai người lính Dù
Tưởng niệm tháng tư đen lần thứ 46!
Một cơn ác mộng
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên  
Hồi kư "Dang Dở"  
Sự trả thù đê hèn và dă man của VC
Về Thăm quê cũ  
Buổi điểm danh cuối cùng  
Mai vẫn nở trên điêu tàn của Huế
Thằng "Nước Mắm"
Những mảng màu khô
Chữ nghĩa bây giờ
Xuất xứ những bài nhạc Việt vang bóng...  
Thiên lư tương ngộ  
Một cái Tết khó quên  
Tản mạn về “Trâu” qua Ca Dao VN  
Thăm lại đồi Charlie: Nghe người đi, linh hồn ở lại  
Đêm xuân nào tôi đến thăm anh
Sóng bạc đầu
Viết về Trâu  
Phi vụ tàu phép  
Tâm t́nh của một người trẻ...  
Trong cơn lốc đời  
Mỹ nhân và danh tướng  
Như một gịng sông  
Môt chuyến đi Hawaii  
Chuyện t́nh đẫm lệ thời chinh chiến  
Ba bỏ mẹ con đi rồi
Lăng kính dân tộc tôi...
Môt chuyến đi Hawaii  
Chuyện t́nh đẫm lệ thời chinh chiến  
Ba bỏ mẹ con đi rồi