Page 383 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 383

muốn  giữ  lời                                   hai người đồng khóa của tôi ở đâu. Lệnh ứng
               hứa  với  đàn                                    chiến coi như vô hiệu lực. Giá súng vẫn ngay
               em mà thôi, vì                                   ngắn nằm  im trong các  “sam”, nhưng người
               ông  dư  biết                                    cầm  súng  thì  tản  mát  đâu  không  thấy.  Tình
               trong điều kiện                                  trạng thật đáng buồn. Tôi như kẻ vô gia cư.
               như  hiện  nay                                   Trên nguyên tắc là tôi đã về lại Tiểu Đoàn 37
               thì  khó  có  thể                                BĐQ, nhưng thực tế thì không ai màng tới tôi.
               nhận lãnh trách nhiệm mới. Tuy vậy, tôi cũng     Thiếu  tá  Gio  không  có  công  điện  triệu  hồi.
               qua  hậu  cứ  của  Tiểu  Đoàn  37  BĐQ,  theo    Ban 1 Liên Đoàn chắc là chưa cắt giảm quân
               đường tắt vòng ngang trại gia binh.              số, nên hỏa đầu vụ vẫn thoải mái:
                   Hậu cứ vắng tanh. Không gặp ai quen biết         - Mời Thiếu úy ăn trưa!
               mặc dù chỉ vài tiếng trước đây còn ngồi họp      Bữa ăn trưa không có tiếng hỏi han hay bàn
               với nhau bên BCH Liên Đoàn. Văn phòng của        bạc tình hình. Vắng mặt hầu hết mọi người.
               Đại Đội 3 cũng trống trơn. Vào Câu Lạc Bộ        Không khí  thật buồn nản gì  đâu! Vì vậy tôi
               thì  chỉ  gặp  những  người  không  quen.  Hỏi   quyết định ra Đà Nẵng, một mình. Mấy hôm
               thăm  về  Nguyễn  Thanh  Vân,  người  bạn  về    nay  nắng  đẹp,  trời  trong,  nhưng  lòng  người
               đơn vị sau tôi chừng một tháng, cũng không       thì  héo  úa.  Nhịp  sống  Đà  Nẵng  vốn  đã  vội
               ai biết đang ở đâu. Một người lính cho biết đã   vàng,  sôi  nổi,  nay  lại  càng  dồn  dập  hơn  và
               thấy Vân theo Trung Sĩ Tuấn, Trung Đội phó       cuống cuồng hơn bao giờ hết.
               của Vân ra Đà Nẵng từ lâu.
                   Tôi xuống trại gia binh, định vào thăm gia       Bưu điện ra thông báo ngưng mọi dịch vụ
               đình  Trung  sĩ  Chế  Việt,  một  người  bạn  văn   chuyển  ngân,  bưu  phẩm,  v/v…  Tình  hình
               nghệ  và  thăm  chị  Hương,  vợ  Thiếu  úy  Vũ   trầm trọng đến vậy sao? Vậy là lương tháng
               Thành Công, người đã nằm lại trên một ngọn       nằm gọn trong túi, không còn cơ hội gởi chút
               đồi nào đó tại Quảng Tín hai tuần trước. Cả      ít về cho gia đình như thông lệ. Chờ gần một
               hai nhà đều đóng cửa im lìm. Tôi buồn bã về      tiếng mới tới phiên gọi điện thoại. Thằng bạn
               lại Bộ Chỉ Huy Liên Đoàn, lòng thầm nguyện       thân  lo  lắng  hỏi  han  đủ  thứ  và  cho  biết  Sài
               vài lời kinh cho Phêrô Vũ Thành Công, người      Gòn có tin đồn sẽ bỏ Đà Nẵng. Nhờ hắn nhắn
               bạn và cũng là người anh đã hết lòng chỉ dẫn     tin tôi vẫn bình an đến gia đình và vài lời tâm
               tôi mọi điều.                                    tình  vụn  vặt  khác,  là  đành  gác  máy  để  còn
                                                                nhường cho người kế tiếp. Số người chờ gọi
                   Chiều  -  Dạo  một  vòng  qua  hậu  cứ  hai   điện thoại, chờ gởi điện tín, đứng đông nghẹt
               Tiểu Đoàn 21 và 39 BĐQ tìm Cốc A Sam và          cả tiền sảnh, lao nhao và bất an thấy rõ. Tôi
               Nguyễn Văn Ước, hai người bạn cùng khóa,         trở ra đường, lòng nặng trĩu.
               về  đơn  vị  cùng  ngày.  Nhưng  cả  hai  hậu  cứ
               cũng lác đác người ra, kẻ vào. Không ai biết         Đâu cần phải chờ Sài Gòn tung tin, ngay
                                                                tại Đà Nẵng này cũng đã nhìn thấy được phần
                                                                nào cuộc diện.  Thành phố hỗn loạn hơn bao
                                                                giờ hết.
                                                                Ngoài đường bây giờ lính đông hơn dân. Họ
                                                                đi thành từng đoàn, từng nhóm, đa số vẫn còn
                                                                vũ  khí.  Cướp  bóc  xảy  ra  càng  ngày  càng
                                                                nhiều hơn. Nhưng Đà Nẵng vẫn gượng sống.
                                                                Hàng quán vẫn xôn xao. Chợ búa vẫn xô bồ.
                                                                Sinh hoạt nói chung vẫn như mọi ngày mặc


                                                                                                       381
   378   379   380   381   382   383   384   385   386   387   388