Page 364 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 364
Nhấc đầu ra khỏi vùng ngực ấm áp, vòng Ơ, anh cười cái gì, bộ anh nghĩ em nói dóc
tay qua cổ anh, tôi kiễng hai chân lên hay sao?
cho môi mình áp sát vào môi anh, tôi nói - Anh cười vì cái điệu bộ diễn tả của em
trong nụ hôn: thấy hấp dẫn quá chừng, nghe cũng thấy
- Em tin anh, em tin anh mà Chấn ơi! Em thèm rồi. Được rồi, đi.
yêu anh, yêu anh nhiều lắm. Cuộc tình chúng tôi tưởng như cứ mãi êm
Nụ hôn này dù ngọt ngào, dù say đắm, dù đềm bên nhau như vậy.
tha thiết bao nhiêu nhưng sao trong tim
tôi vẫn thấy như có lợn cợn một cái gì mà Nhưng rồi cuộc chiến tại miền Nam đi vào
tôi không thể cắt nghĩa được. giai đoạn khốc liệt, trên truyền hình, trên
báo chí, tin về những thành phố miền
Chúng tôi vẫn quấn quit bên nhau mỗi lần Trung đang lọt vào tay giặc.
anh về phép. Những hàng quà vặt bên hồ Hình ảnh dân tháo chạy trên quốc lộ 1
Con Rùa, nước mía Viễn Đông, trong chợ mới thảm thương làm sao. Người chết
Bến Thành, hẻm Casino…không nơi nào là nằm phơi thây trên đường bởi những loạt
tôi không kéo anh đi đạn pháo kích không chút lương tâm của
để thưởng thức món bọn cộng phỉ vô nhân đạo, cùng với hình
ngon Saigon. Vòng ảnh đau thương đó là hình ảnh những anh
quanh Saigon chưa đủ chiến sĩ VNCH đang tiếp cứu cho người
tôi còn rủ rê anh: dân, các anh băng bó vết thương, khiêng,
- Tới Nguyễn Tri cõng, dìu những người dân cần sự giúp đỡ
Phương ăn nghêu đi của các anh. Tấm lòng nhân đạo của các
anh. anh đã làm cả thế giới phải ngưỡng mô,
- Sao em biết Nguyễn đồng thời cũng làm bỉ mặt lũ bạo tàn cộng
Tri Phương có nghêu phỉ giết dân không chút gớm tay.
mà rủ anh đi, Hình ảnh những người lính ấy lại làm tôi
à...à...chắc là đi ăn với nhớ đến Chấn của tôi. Bây giờ anh đang ở
cậu nào rồi nên mới đâu? Đã mấy tháng rồi, anh không về
rành sáu câu như vậy, thăm tôi, mà cả đến những lá thư tôi gửi
đúng không? cho anh theo địa chỉ anh cho qua KBC,
- Cậu nào là cậu nào, anh chỉ đoán mò, cậu cũng không có hồi âm. Lòng tôi như lửa
nào mà mời nổi em đi ngoại trừ cậu Trung đốt.
úy Chấn này thôi. Anh biết sao em biết Tôi muốn xuống Vĩnh Long nơi gia đình
không? anh ở để tìm anh, tôi cũng đành bó tay vì
- Không. không có địa chỉ. Tôi phải làm sao đây.
Tôi cong môi lên: Chấn ơi, anh ở đâu hả anh?
- Đương nhiên là anh không biết rồi vì em
có nói đâu mà anh biết. Thế này này, nhà Ngày nào tôi cũng ra quán của Trà ngồi,
nhỏ Vân Anh ở gần Ngã Bảy, nó biết nên với cái hy vọng mong manh nếu anh có về
rủ cả bọn tui em đi ăn mấy lần ở đó, ngon Saigon, thì chúng tôi sẽ được gặp nhau,
ghê nhe anh ơi. Anh tưởng tượng mà xem, nhưng cuối cùng cái hy vọng mong manh
cầm con nghiêu nóng hổi, chấm và bát đó của tôi cũng bay theo mây gió. Tôi đã
nước mắm chua chua, cay cay, ngọt ngọt, lạc mất anh rồi. Nhiều lần thấy tôi ngồi
hút một cái chụt, ôi tuyệt cú mèo làm sao. thẫn thờ chờ anh trong dáng vẻ tuyệt
362