ĐỪNG BẮT CON QUÊN

Kính lạy Chúa, con là người tội lỗi,
Trong lòng luôn sôi sục mối hờn căm,
Nhìn quê nhà ròng rã mấy mươi năm,
Đau đớn chịu cảnh lầm than tủi nhục.
Kính lạy Phật, con là người phàm tục,
Thân u mê, đủ lục dục thất tình,
Nên lòng luôn oán hận lũ yêu tinh,
Đang tàn hại bao sinh linh đất Việt.
Nửa thế kỷ người dân con rên siết,
Chốn cao xanh nào có biết cho chăng.oi
Thân trâu ngựa nhọc nhằn,
Trong bóng tối trôi lăn chờ giải thoát.
Dưới chế độ phi nhân đốn mạt,
Quê hương giờ tan nát tả tơi.
Người dân con chẳng được sống ra người,
Kiếp nô lệ giữa dòng đời khắc nghiệt.
Bọn thống trị đang xóa dần dấu vết
Mấy mươi năm chúng giết hại dân lành.
Tết Mậu Thân tội ác đã rành rành,
Chúng vẫn giở trò lưu manh chối biến.
Đám đầu sỏ gây nên cuộc chiến,
Đem máu xương dân Việt hiến quan thầy.
Triệu người trai còn lứa tuổi thơ ngây,
Bị nướng sạch đêm ngày do lệnh Đảng.
Rồi nhờ Mỹ bắt tay Tàu buôn bán,
Chúng cuối cùng được gán trọn miền Nam.
Và thay vì chung sức dựng giang san,
Chúng hành hạ dã man người thất thế.
Chúng áp đặt nền độc tài chuyên chế,
Chà đạp lên máu lệ của toàn dân,
Nhưng lại ngu si hèn hạ bội phần,
Làm đầy tớ quỳ dưới chân lũ Chệt.
Người yêu nước bị dập vùi đến chết,
Kẻ thương quê nằm rũ liệt trong tù.
Chúng đọa đày cả những bậc chân tu,
Khi họ chẳng đui mù vâng ý chúng.
x
x x
Con không là thánh sống,
Nên hờn căm cứ mãi đọng trong lòng.
Mỗi lần nhìn chúng tàn hại non sông,
Là dân Việt, làm sao không oán giận?
Ngoài mặt chúng hô hào quên thù hận,
Nhưng bên trong, chúng vẫn chẳng hề ngơi,
Lo bày mưu tính kế hại những người
Khác chiến tuyến mấy mươi năm về trước.
Làm sao "hòa hợp" được,
Với bọn người bạo ngược không tim,
Sống xa hoa trên của nổi của chìm,
Mặc dân chúng chịu trăm nghìn khổ ải.
Con dẫu biết chữ "từ bi", " bác ái",
Nhưng làm sao "hòa giải" với "yêu thương",
Khi chúng còn mãi gieo rắc tai ương,
Và đem cả quê hương dâng giặc Bắc.
Chúa Phật hỡi, lòng con hằng tin chắc,
Lúc chưa thành Phật tử hoặc "con chiên",
Con đã là người dân Việt trước tiên,
Giây phút được mẹ hiền cho hơi thở.
Con lạy Chúa, đừng bắt con tha thứ,
Và thương yêu đám quỷ dữ hung tàn.
Nếu đó là điều kiện đến Thiên đàng,
Thì con sẽ sẵn sàng sa hỏa ngục.
Con lạy Phật, nếu bắt con nhẫn nhục,
Thôi hận thù bầy súc vật gian tham,
Để được mon men đến cửa Niết Bàn,
Ngục Vô Gián con đành cam chấp nhận.
Tháng Tư mãi mãi là ngày Quốc Hận,
Ngày đau thương cho số phận dân Nam.
Nên bao lâu còn sống ở trần gian,
Mối thù đó, muôn vàn con phải nhớ.
Xin hãy lắng nghe lời con than thở,
Đừng bắt con tắt ngọn lửa trong tim,
Đừng bắt con mòn mỏi đợi chờ thêm,
Và đừng bắt con quên hờn mất nước.
x
x x
Bốn mươi năm nguyện ước,
Biết bao giờ thấy lại được quê hương.
Tiếng than khóc đêm trường,
Vẫn từ đáy đại dương buồn vang vọng.

Trần Văn Lương
Yokohama, đầu mùa Quốc Hận
4/2015

 

 


Thơ

Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Kinh Giáng Sinh 2015  
Nước mắt cây Giáng Sinh  
Giáng Sinh 2015  
Mùa Giáng Sinh nơi đất khách 
Giáng Sinh nơi vùng xa
Giáng Sinh viễn xứ  

Lại thấy xuân về  
Ý Nga khai bút 
Cười đi anh !  
Thoáng chút tình xưa  
Ai "cải tạo" ai?  
Củi, gạo là đủ nấu cơm  
Anh chị em giỏi quá  
Đốn củi Nam Hà  
Xóm đạo làng tôi  
Đọng lại dấu yêu 
Nhớ về một ngày 
Tình yêu trả lại trăng sao 
Lửa phải chuyển 
Saigon vẫn chờ anh
Rang chiều
Quân nhân chưa cựu
Cũng một bài thơ
Vẫn còn dễ thương
Nặng vía
Ngày đó
Chút dư hương  
Lệ mô, mô lệ  
Đường về miền tây  
Lễ Tạ Ơn  
Kinh Tạ Ơn của một người bội bạc  
Đem đi rồi lại mang về  
Chấp nhận  
Hoa tím chiều nay  
Sao anh không về thăm Cà Mau  
Nhớ khúc quân hành  
Hãy cho tôi buồn

Bên liếp trầu xanh
Dân ca viễn xứ giao thừa  
Lùa dân vào "Rọ đại đồng"  
Mưa  
Lạ  
Giải mây trôi  
Vâng! anh trả  
Mùa tưởng niệm  
Mùa Thu lá bay 
Mưa bay trong tiếng chuông  
Ơn em
Đường về Hậu Giang  
Lá me bay vào...  
Tao chôn mày  
Nhớ mùa Thu xưa  
Người công chính sáng ngời trời Đông.
Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm
 
Đỏ mắt thương chờ  
Qua phà Mỹ Lợi  
Viết mãi tên anh  
Chúng con vì quê hương  
Một thoáng hương xưa 
Mưa rớt ngỡ ngàng  
Giải pháp chống ngập TP HCM 
Hội trùng dương  
Những người lính khả kính 
Một thời đại rực rỡ
Tâm ý một lòng  
Hoa từ hẹn 
Cánh hoa dù  
Nhắn bạn tình xa  
Hằng Nga biến khùc 
Các anh đi  
Hái đào mơ  
Bất Khuất hội ngộ 2015  
Tình hận thiên thu  
Bước đời huyền mộng 
Năm nào cũng chẳng thờ ơ! 
Còn nhớ không em  
Ly hương mượn rượu ... tìm quên ! 
Tuổi vào thu  
Giấc yên lòng biển  
Tôi với anh  
Mùa Thu gió quyện tóc thề  
Thơ Hồ Cá Tra còn lại ...  
Trông mưa & Cali cơn nắng hạn  
Nói với thằng bạn  
Bên đời hiu quạnh
Đăng đẳng bước về
Vết nặng lòng đau
Mùa Thu đó có em
Hồ chó minh  
Tuổi muộn màng  
Tình người em gái thu về 
Sài Gòn một mảnh trời xa... 
Bờ kinh bỏ lại 
Em gái Hậu Giang 
Việt gian phản quốc 
Nhớ tình xưa  
Cám ơn tình thu  
Xin hãy trả...  
Ngụy...  
Lứa đôi  
Nhớ quá Sài Gòn ơi !  
Tự Do Dân Chủ thời nay  
Anh hùng Bất Khuất  
Noi gương Tiền Nhân  
Tuổi trẻ Việt Nam  
Xã hội chủ nghiã Phi Nhân  
Việt cộng & Việt Khang  
Thơ Nguyễn Bắc Sơn  
Viết cho người thơ
Những phi vụ cuối cùng 
Á Nghi - Thư tình  
Sóng dậy cờ tan
Quê con vùng duyên hải
Gửi anh bộ đội   
Tôi đã bị từng bị lừa từ khi vừa biết đọc  
Thơ của Hồ Cá Tra  
Tóc em trong gió  
Con đường xưa mưa bay  
Chiến lược của giặc  
Những vở kịch đời  
Bất Khuất Vì Dân vẫn một nhà...  
Thảm họa cách mạng mùa thu 
Lên núi cao  
Chiều bến phà xưa  
Cánh hoa Dù  
Chiến thắng CHI LĂNG  
Tình em vết đậm  
Áo em trắng quá  
Chờ em  
Bùi Tín và hoa xuyên tuyết  
Chuyện tình buồn  
Trong khoảnh khắc  
Em xa rồi tóc biếc  
Bất Khuất 42 năm hội ngộ  
Bài thơ hội ngộ
Sao vẫn còn mưa rơi
Nắng Houston nhớ nắng Nam Hà
Hoa lạc giữa rừng gươm
Tặng ông Trà
Hoa tím Bằng Lăng  
Thiên đường lạc lối
Rồi sẽ
Thơ viết ngày 19
Tha thiết bên nhau
Nhớ bố  
Tình yêu quê hương
Nỗi buồn tháng sáu  
Nhớ ngày Quân Lực
Tạ ơn chiến sĩ
Tại sao thơ tôi đầy tình lính?  
Cờ vàng sẽ bay  
Tay ngang 
Viết cho chồng em "Người lính VNCH"  
Ray rứt tình thâm  
Hoài Thu  
Thưa với Chúa  
Ai lau hộ tôi dòng nước mắt?  
Tình cô gái Huế  
Ray rứt tháng Ba  
Nhớ ngày tạm biệt  
Nói với bằng hữu  
Ăn cơm tù năm xưa  
Tiếng cười dòn tan
Nhớ vườn xưa
Anh không muốn ... Em ơi ! Anh không muốn ...
Gửi về quê hương
Nhớ ngày tạm biệt
Vết thời gian  
Nhớ bài vọng cổ Bạc Liêu
Mẹ hiểu lòng con
Hai mùa hè
Mẹ...
Vu Lan nhớ mẹ
Mở mắt to mà xem
Hoa tuyết
Oan khóc sông Ba
Viết cho em Ban Mê Thuột
Chân dung người lính cũ
Anh thư thời đại
Mẹ VIỆT NAM ơi !
Người và Ngợm
Vẫn bận lòng ta
Gặp Cúc tóc vàng
Dạ buồn lữ thứ
Ý thức hệ
Còn gì
Ly cafe chống cộng
Lộ rõ bộ mặt bán nước!
Người em Văn Khoa
10 thương làng cũ xóm xưa
Ngày về
Sóng sau xô sóng trước
Đà Lạt trong tôi
Người…ngợm..?!
Lục bát ngày xưa - ngày nay
Tình chiến hữu
Nỗi lòng Tây Nguyên
Phản động
Tâm lòng gửi Tết
Hương tình
Mùa Xuân diệt cộng
Tâm tình của một người cha
Của hồi môn
Một ngày cuối Đông
Giọt nước mắt cho người còn sống
Tôi đi rồi...
Tình nhớ gởi vào thơ
Mai tôi đi
Đón xuân này, nhớ xuân xưa
Tại sao ?
Hiền lành gặp chất phác
Vội
Cảm thức
ĐMCS
Thơ viết ngày sau tết
40 năm rồi...
Thơ Luân Hoán & Bích Xuân
Xuân di hận
Xuân trong nỗi nhớ
Kỷ niệm chiến thắng Đống Đa
Thơ xuân gửi chị
Ai chê mặc người
Vui buồn xuân muộn
Xuân đất khách
Ngày đầu năm
Thơ gởi em ngày Tết
Giao thừa cảm thức
Đêm xuân tự trách
Nhờ có em
5 năm nữa thôi
Những bước chân anh
Đôi lời với cựu "bộ đội" vc
Bao giờ ?
Lời gửi mùa xuân
40 mùa xuân ly hương
Nhớ đêm giao thừa
Canh chua tôm đất
Rừng lá thấp
Nhớ ngày Quân Lực
Xuân buồn
Tết nè anh
Trông "Dễ ghét " Anh ơi !!!
Thủ Đức ngày xưa
Thất ngôn gửi bạn
Vẽ xuân
Em có về thăm
Mùa xuân sẽ đến
Nỗi lòng xa xứ
Chuyện tình Kim Đông
Sao hết biết? Ai biết hết?
Tiếng rúc chim đêm
Đầu xuân kính chúc
Bến xưa ray rứt
Đêm xuân viễn xứ
Nũng nịu đầu năm
Ảo thực cảnh đời
Kỷ vật còn đây
Hùng sử Hoàng Sa
Hoàng Trường Sa
Tưởng niệm các Chiến Sĩ Hoàng Sa , Trường Sa  
Thừng mềm trói chặt
Ngọt ngào tình xuân
Chi đoàn CX 1/14 QLVNCH
Nói với anh hùng dân tộc
Trăng khuyết
Dòng sông mắt biếc
Hoàng Sa tử sĩ ai người viếng thăm?
Chút nắng còn vương