TÙ NAM HÀ

-Gửi Nguyễn Hữu Tài -.Bộ XH

Rừng lá xanh- màu sắc tịch liêu
Ở đây ngày hết đến từng chiều
Ta lăn củi xuống theo triền dốc
Chân bước lần theo dấu cỏ rêu…

Đá tảng bên triền củi vướng yên
Khom lưng tiếng thở lắm ưu phiền
Dang tay vác củi mồ hôi đổ
Vai nặng sơn hà- nỗi nhục riêng.!

Quần vá, lưng trần vắt cắn đau
Da chân tươm máu xót nghẹn ngào
Năm xưa áo trận giày saut bước
Tủi nhục câm lời biết nói sao.!

Suối nước trong in dáng tiều phu
Đầu bù, má hóp rõ thân tù
Một ôm củi nặng đầy gai gốc
Mắt hướng phương Nam – gió vụt vù!

Núi đá Nam Hà…nắng cháy da
Đầu trần phơi gió, tóc vàng hoe
Đói lòng bứt lá vang rừng ngậm
Ong bướm nhìn tù cũng xót xa…

Em ở Sài Gòn có ấm thân
Hay là cảnh khổ cũng chung phần
Bo bo, mì lát, cơm ăn độn
Áo vá, quần tưa…bụi vướng chân.!

Nắng nhạt, nặng nề thân khổ sai
Một ngày đã hết, cõi trần ai
Con người có phải đâu là thú
Mà phải cùm gông nhục đọa đày !

thylanthảo