Đừng Đem Bố Về(Dựa trên lời một vị lính già dặn dò con trai mình
trước khi ông mất: - Chỉ khi nào nước mình hết
Cộng sản thì con mới đem tro của Bố về quê
chôn cạnh Ông Bà Nội)
Con ơi hãy lắng nghe lời Bố dặn,
Sau khi mà Bố nhắm mắt xuôi tay,
Nhúm tro tàn, hãy tạm để nơi đây,
Đừng có vội đem ngay về chốn cũ.
Bố chỉ sợ con nghe người ta dụ,
Theo kết bè kết lũ để "thăm quê",
Rồi tiện tay mang tro Bố trở về,
Để Bố lỗi lời thề khi bỏ xứ.
Nơi cắt rốn, ai mà không thương nhớ,
Ai không hề trăn trở bước lưu vong.
Nhưng con ơi, phải nghĩ đến non sông,
Đang đau đớn chờ mong ngày giải thoát.
Tháng Tư đó, quê hương mình tan nát,
Bao nhiêu người gạt nước mắt ra đi.
Lòng dặn lòng, trong giây phút phân ly,
Còn giặc Cộng, quyết thề không trở lại.
Lời khấn nguyện, Bố hằng ghi nhớ mãi,
Và dẫu lòng luôn khắc khoải xót xa,
Bố quyết tâm không phản bội quê nhà,
Dù khi đã hóa ra người thiên cổ.
x
x x
Về sao được khi quê cha đất tổ,
Còn trong tay đám hổ báo sài lang
Đang đê hèn làm nô lệ ngoại bang,
Nhưng độc ác hung tàn cùng dân Việt.
Làm sao Bố yên tâm dù đã chết,
Khi dân Nam vẫn rên siết trong tù,
Từ học trò, tu sĩ đến nông phu,
Chỉ vì "tội" chống kẻ thù xâm lược.
Vong hồn Bố làm sao siêu thoát được,
Khi đau lòng nhìn đất nước thân yêu,
Bỗng trở nên, trong một sớm một chiều,
Nơi sản xuất rặt những điều tồi tệ.
Xã hội đã suy đồi từ gốc rễ,
Già lưu manh, đến trẻ cũng lưu manh,
Người với nhau chỉ lừa đảo tranh giành,
Cả đất nước biến thành hang trộm cướp.
Dù kẻ khác về ăn chơi nườm nượp,
Nhưng mình không làm thế được, con ơi.
Nhìn khắp nơi tội ác vẫn ngập trời,
Ai là kẻ không bồi hồi phẫn chí.
Làm sao mà an nghỉ,
Khi mộ phần bao chiến sĩ miền Nam
Bị bọn cầm quyền độc ác gian tham,
Muốn cướp đất, đã san thành bình địa.
Nỗi đau càng thấm thía,
Khi thấy người chạy mất vía năm nao,
Nay trở về thật diêm dúa bảnh bao,
Cùng nhăn nhở, ồn ào nâng chén cạn.
Làm sao mà thanh thản,
Khi phải nhìn đứa bạn ngày xưa,
Nạng gỗ mòn, ống quần rỗng đong đưa,
Khay vé số dầm nắng mưa kiếm sống.
Làm sao không tuyệt vọng,
Khi chung quanh tràn ngập bóng quân thù,
Ngoan ngoãn tuân theo lệnh của Tàu phù,
Hung hăng gác căn nhà tù vĩ đại.
Làm sao không tê tái,
Khi dân mình cứ mãi gánh khổ đau.
Và dù cho ở tận đáy mộ sâu,
Người chết cũng phải gục đầu than khóc.
Chỉ đem Bố trở về khi dân tộc
Có nhân quyền và độc lập tự do,
Người người đều được áo ấm cơm no,
Không còn bị loài Cộng nô thống trị.
Con hãy nhớ những lời này thật kỹ:
Bao lâu bầy Cộng phỉ vẫn thong dong,
Gót chân Tàu còn giẫm nát non sông,
Thì mình vẫn quyết một lòng son sắt.
Con ơi nếu Trời xanh kia quá quắt,
Bắt dân mình vĩnh viễn mất quê hương,
Thì chút tro tàn của kiếp tha phương,
Đổ giùm Bố, đừng tiếc thương giữ lại.
x
x x
Mộng cứu nước bao năm rồi chưa toại,
Lối quay về, ngàn quan ải cách ngăn.
Trong đêm đen, đôi khóe mắt nhọc nhằn,
Nỗi đau đớn thầm lăn trên má lạnh.Trần Văn Lương
Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
Quê em
Ta say!
Bán rẻ người thầy
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày
Người trai Bất Khuất
Bài thơ kính
tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ
Đón xuân
này nhớ xuân xưa
Mùa xuân trở lại
Xuân diễm mộng
Mùa xuân -
Chúc nhánh sông đời
Ông Đồ
Mùa xuân - Ta
chúc gì nhau
Xuân hẹn
Xuân nơi đâu
Xuân, tìm về đồng
nội
Cung chúc tân
xuân 2016
Chàng là xuân
Đón xuân
Thư xuân gửi chi
Xuân về đất khách
Xuân ơi xuân
Không khéo lại
... khờ khạo
Tuổi già và mùa Đông
Ray rứt vết hằn
Noel 2016
Nạn buôn người
Làm sao cho thương
Đứa trẻ mồ côi
Đêm Thánh
Đêm cực Thánh
Christmas Eve Prayers
Chúc mừng
Giáng Sinh
Em tan trường về
Ăn ớt chợt nghĩ
cau trầu
Sao anh nhăn như
cao khô
Cõi người
Hồi nhỏ
Ở trong nỗi nhớ
Chuyển hoa thân ái
Xuân quê nội
Vần thơ sông núi
Lục bát ngày 30
Một rồi một
Thương người cô đơn
Ký ức tuổi 15
Thương má quá
The glorious river
Tổ cha cái bọn sài
lang
Nghĩa tình
Gừi bé tình thơ
Lời thật
Sao không
thấy tình anh là ẩn số
Đa tạ
Chuyến tàu đời
Tại sao tôi yêu
nườc Mỹ
Đăng đẳng nặng lòng
Tha La xóm đạo
Gia vị tình yêu
Tiếng thơ
Chuyện lòng
Tôi vẫn nhớ
Tình đẹp mùa cấy lúa
Trong tù được tin
Ba
Đừng chán nản
Lá Thu
Hương trà Blao
Mưa khuya
Có những người anh
Cám ơn thơ
Có vì sao rơi
Chú?
Tiếng trống Sơn Tây
Thu đất khách
Mùa tạ ơn
Vó ngựa Chi Lăng
Ai chuyển giùm hơi
ấm?
Chỉ có anh
người lính Cộng Hòa
Câu thương anh gửi
cho em hết
Thơ tình ái
Tình người thời đồ đểu
Gợn ý đầu Thu
Hương vị quê hương
Cho tôi được một lần
Em thử về thăm
Xin Thượng
Đế đưa bàn tay từ mẫu
Như vậy mới say nè
Đừng quên
người lính VNCH
Phải lòng...
Hạ tàn
Chuyến tàu hoàng hôn
VN trước nguy cơ
Se sắt thương buồn
Vô lương
Anh khoe màu sơn
Mùa Thu viễn xứ
Sương đêm
Biết đến bao giờ?
Gửi em chút ý
Nhìn vào hiện
trạng mà tự hỏi
Tình đẹp tuổi học
trò
Không vô sản
Vu Lan nhớ mẹ
Con mắt làm như
Chuyện tình bông
lục bình
Vẹn ý thề
Đi theo chính nghĩa
Phải bảo bọc nhau
Hè xưa thương nhớ
Hái sao
Còn việt cộng,
mất quê hương
Đừng để quá muộn
Nhưng có khi
nào ta tự hỏi...
Hai sắc hoa hồng
Vu Lan
Nhớ mãi tình quê
Trang nhật ký
Rượu thơ và thuốc
Gánh dừa
Người em xóm đạo
Viết cho người xưa
Nhớ một người
Tháng bảy nơi đây
VN sau năm 2020
Bạn xưa tương ngộ
Có một đàn chim
Ngọt ngào tình mẹ
Tiềng hờn thế kỷ
Năm trăm triệu hay
hai tỷ bốn ???
Nhớ bưóc đời trôi
Tôi viết cho
anh người tù...
Nhìn về quê hương
Trở lại Bạc Liêu
Cháo gạo nhum
Truy cùng diệt tận
Hãy đứng
lên mau kẻo không còn kịp
Anh sẽ chảng đơn
hành
Anh đẹp nhất dưới
trăng
Tình chiến hữu
Anh lính Cộng Hoà ơi!
Đừng ngồi chờ chết
Đối thoại
Lạc Long Quân và Âu Cơ
Thương quê, thương
cảm
Vẫn hoài mơ ước
Chưa đi chưa biết..
Nỗi đau đứt ruột
Khi tàn trận chiến
Thời đồ đểu
Xin gởi thế nhân
Người lính cuối cùng
Bổn phận công dân
Chị em ơi khơi lửa!
Kính tặng chiến
sĩ QLVNCH
Vẫn nhớ
Đón mừng TT Mỹ Obama
Anh chạm trái tim em
!
Mặc niệm
Chỉ nhớ đôi mình
Tâm sự cùng em Lam
Nói chuyện với người
vớt cá
Cám ơn người dựng Cờ
Vàng
Chút ý cùng em
Dân Cha lời thơ mọn
Còn chần
chờ gì mà chưa đứng dậy
Nhất quyết không
lùi
Dỗi hờn
Tâm sự về đêm
Khi tự do vang lên
tiếng nói
Chiều nhớ Pleiku
Chuyện tình hoa mười giờ
Đừng đem Bố về
Đảng đã làm gì cho ta
Những bản trường ca
Quên, quện... quên luôn
Xuống đường tự
quyết
Bản chất cs
Tôi đã khóc
Bức tranh đời
Hạn hán
Tháng sáu ...lòng ta !
Ngày của ai rồi sẽ dài dằng dặc
Đất
Nước mình ngộ quá Cô Giáo ơi !!!
Ngày tàn bạo chúa
Con đường duy nhất
Một chút tình thơ
Mẹ khóc
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Hai màu hoa
Thúy Kiều dạo
khúc "nguyên nhân" cá chết
Lời của cá
Tổ quốc và trách
nhiệm
Đất nước mình ngộ quá phải không anh?
Sao vẫn là mơ
Chị tôi
Hỏa sơn hẹn
nhé giờ tung nổ
Rắn độc tàu cộng
Xanh xao tuổi buồn
Thép đã tôi....
Ngày
Phạm Viết Dũng ra tù
4 năm nữa thôi
Phận đời
Tôi
không thể nào mang về cho em
Thương xóm đạo
Tâu đảng, đang tẩu
Đảng gì?
Khi tôi chết
Người lính QLVNCH
Tôi đã khóc
Vọng Quốc
Về theo chiến dịch
Đi họp chung xe
Mau đứng dậy
Mất nước vì Việt
gian
Gửi người yêu dấu
Muôn đời là chủ nợ
Kết bồ
Quán nửa khuya
Bản trường ca 24
Viết nhớ bạn tù
Những bà mẹ VN
Ngày đó
Ngắm cho mãn nhãn
Nụ hoa Cao Nguyên ngày ly
biệt
Nguyệt rằm
Nước mắt rơi luôn
tròn
Em thiêu áo mặc
ấm đời anh
Cám ơn lời khen
Rừng lá thấp
Đảng phải chết vì
dân đang lớn dậy
Đứng lên, Việt Nam !
Đò chiều
Tin bạn,
tha hương buốt lạnh lùng
Giã vờ
Việc mỗi ngày
Hai quê
Vì mưa
Vườn yêu
Cô giáo với tình
xuân
Nhớ Kontum
Có mặt nước bốn
ngàn năm lịch sử
Lạc Hồng ơi...
! thức dậy
Thơ và tả quyền vc
Làm ăn có lắm
nhọc nhằn
Tàu đêm năm cũ
Chợ net - chợ đời
Yêu em, em ngẩng
cao đầu
Xin trả tôi về
Thư cho
người tình cũ
Trại tù gặp mẹ
Độc ẩm chiều nay
Mẹ tính sao ?
Ngại ngùng
Bài Học Đầu Cho
Con và những " dị bản " của nó
Truy điệu
Tình vẫn còn vưong
Đừng cấm sào sâu...
Tại sao và tại sao ?
Nén hương thắp về
Mẹ già trên đất
khách
Tiếng vọng
Tiếng Việt
VN còn hay đã mất
Gấm, Nhung ?
Thêm Lụa nữa nè
Hai mùa mưa
Nhìn các em đi, đồng bào
nước Việt
Bản trường ca 22
Mừng
Lời người Thương
Binh & người vợ Thương Binh VNCH
Lễ tình yêu
Chia cho em
Yêu thì phải biết
Lời tử sĩ
Chị hiểu lòng em ?
Sao rơi vào thơ
Quà tặng
Mưa xứ người có
lạnh lắm không anh
Kẻ ở Portland
Luân bàn chính kiến
Cẩn thận chị ơi!
Giận bầy sâu mọt
Đôi mắt người về
Gởi anh lính VNCH
Lần đầu chạm tay
Ông phỗng đá
Sao mà thơm
Khi Tổ
Quốc đã vang lời hiệu triệu
Để lại cho nhau
Thi lắng nghe
Thơ Lê-Phi-Ô & Trạch-Gầm
- Cafe Lính
Hoàng Trường Sa
Ai quên tên người
VN còn hay đã mất
Trọn giấc tình xuân
Sao mà lạ
Thức dậy đi em
Anh và Tôi
Trúng gió