ĐỐI THOẠI LẠC LONG QUÂN VÀ ÂU CƠ

Lời nàng Âu Cơ

Trần Thị Lam

Lạc Long Quân chàng hỡi có hay
Biển nổi sóng và ḷng em quặn thắt
Trèo lên đỉnh non cao để thu vào tầm mắt
Những sông núi biển bờ từng ghi dấu đôi ta.

Chàng đă đi biền biệt phía khơi xa
Lời ước hẹn "khó khăn hăy gọi ta"chàng c̣n có nhớ
Thiếp phận nữ nhi yếu mềm như cỏ
Con dại cái mang muôn sự cậy nhờ chàng.

Đất Phong Châu xưa kia mờ mịt khói Cam Tuyền
Khi vận nước gian nan mà ḷng người li tán
Nh́n con cháu hôm nay ḷng thiếp buồn vô hạn
Dám mong chàng nhờ cậy bóng tùng quân.


Nếu băo nổi lên từ phía biển Đông
Tiếng trống Đống Đa có vang lên trong ḷng hậu thế
Ai buồn khổ với mưa nguồn chớp bể
Ai vun vén riêng tư ôm giấc mộng kê vàng.

Lạc Long Quân chàng ơi, thiếp ngóng trông chàng...


Lời Lạc Long Quân

Tuyet Trinh Thu

Ta đă nghe, nàng ơi, và không chỉ tiếng nàng
Mà c̣n tiếng của trăm con, vạn cháu
Ta đă nghe những căm hờn ứa máu
Ta sẽ về, cùng sóng triều dâng

Ta từng nghe các con hô " Đánh" chẳng phân vân
Tin các con chẳng dửng dưng nh́n rừng khô biển chết
Bao cái ác phương Bắc phương Tây đều cúi đầu trước con dân đất Việt
Nàng cứ yên ḷng tin con cháu, nàng ơi

Ta cũng nghe các con lo âu: "Tổ Quốc nh́n từ biển"
Bất ổn mênh mang, không cửa đóng then cài
Ta sẽ về, không mang theo vạn phép thần thông
Mà mang triệu niềm tin: cháu con ḿnh sinh từ trứng, lớn thành người...Tự trọng!

P/s: Cô Trịnh Thu Tuyết nguyên là giáo viên văn,
Trường THPT Chu Văn An, Hà Nội.


NỖI OAN NÀNG MỴ CHÂU

Nguyễn Thanh Huyền

Đất nước mất rồi tội đổ xuống Mỵ Châu
Người con gái ngây thơ biết làm sao mưu sâu kế độc
Người con gái ngây thơ chỉ khát khao hạnh phúc
Chỉ muốn được yêu thương, gắn bó, sum vầy.

Nước không mất từ khi Triệu Đà xua quân sang đây
Mà mất lúc An Dương Vương nhờ nỏ thần thắng giặc
Chiến thắng lẫy lừng lại gieo mầm bất trắc
Khi vận nước treo vào cái lẫy nỏ vô tri.

Nước không mất v́ nỏ thần Trọng Thủy mang đi
Mà v́ An Dương Vương lơ là cảnh giác
Để giặc vào nhà tội ai to nhất?
Mỵ Châu lỡ sai lầm là bởi từ đâu?

Giặc đến sát chân thành c̣n chuốc rượu cùng nhau
Đất nước lâm nguy cùng con lên lưng ngựa
Khi giặc đuổi cùng đường không thể quay lại nữa.
Chém đầu con rồi biền biệt đáy biển sâu.

Có ai thấy oan không những giọt máu Mỵ Châu?
Ai ngờ ngợ vệt đường lông ngỗng rớt
Dấu chân ngựa bụi đường c̣n lấp hết
Mà gió cuộn khói bay lửa cháy ngập trời...

Mỵ Châu xưa đă bị chém đầu rồi
Tượng đá mang đớn đau ngàn năm chưa hết
Xin đừng thêm những Mỵ Châu chịu lời oan nghiệt
V́ gánh tội thay cha bên bờ biển mai này.

P/s: Tác giả Nguyễn Thanh Huyền c̣n có bút danh khác là Nguyễn Lam Điền, Thiền Nguyễn. Hiện nay, cô là giáo viên Ngữ văn, trường THPT Chuyên Nguyễn Trăi, tỉnh Hải Dương.


"NỐI ĐIÊU" BA CÔ GIÁO ĐỒNG NGHIỆP CÔ GIÁO NGUYỄN THANH HUYỀN:

Đào Tiến Thi
 
"Nước không mất v́ nỏ thần Trọng Thủy mang đi
Mà v́ An Dương Vương lơ là cảnh giác"
Cô giáo ơi đâu phải vua lơ là cảnh giác
Mà bởi nghênh ngang ngôi báu rượu li b́
Cậy có nỏ thần, đuổi Cao Lỗ đi
Lúc cùng đường thánh thần nào giúp được?
Chém con gái, cầm sừng tê rẽ nước
Hay ho ǵ chôn hận đáy biển sâu?
Lúc thái b́nh miếu đường phè phỡn với nhau
Khi hoạn nạn mặc xác dân đen cùng con đỏ
Rùa vàng ơi từ nay xin trao lẫy thần đúng chỗ
Cơ nghiệp họ Hùng chỉ c̣n chút làm ghi.


P/s: Tác giả Đào Tiến Thi là Thạc sĩ Ngôn ngữ học, Nhà giáo, nguyên Ủy viên BCH Hội Ngôn ngữ học Việt Nam. Hiện công tác tại Nhà xuất bản Giáo dục. (Tễu Blog chú thích).
 

 

 


Thơ

Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Quê em  
Ta say!
Bán rẻ người thầy  
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày  
Người trai Bất Khuất  
Bài thơ kính tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ
Đón xuân này nhớ xuân xưa
Mùa xuân trở lại
Xuân diễm mộng
Mùa xuân - Chúc nhánh sông đời

Ông Đồ
Mùa xuân - Ta chúc ǵ nhau
Xuân hẹn
Xuân nơi đâu  
Xuân, t́m về đồng nội  
Cung chúc tân xuân 2016  
Chàng là xuân  
Đón xuân 
Thư xuân gửi chi  
Xuân về đất khách  
Xuân ơi xuân  


Không khéo lại ... khờ khạo  
Tuổi già và mùa Đông  
Ray rứt vết hằn  
Noel 2016  
Nạn buôn người  
Làm sao cho thương  
Đứa trẻ mồ côi  
Đêm Thánh  
Đêm cực Thánh 
Christmas Eve Prayers  
Chúc mừng Giáng Sinh  
Em tan trường về 
Ăn ớt chợt nghĩ cau trầu 
Sao anh nhăn như cao khô  
Cơi người  
Hồi nhỏ
Ở trong nỗi nhớ
Chuyển hoa thân ái
Xuân quê nội 
Vần thơ sông núi

Lục bát ngày 30  
Một rồi một  
Thương người cô đơn  
Kư ức tuổi 15
Thương má quá
The glorious river  
Tổ cha cái bọn sài lang 
Nghĩa t́nh  
Gừi bé t́nh thơ  
Lời thật  
Sao không thấy t́nh anh là ẩn số  
Đa tạ  
Chuyến tàu đời  
Tại sao tôi yêu nườc Mỹ  
Đăng đẳng nặng ḷng  
Tha La xóm đạo  
Gia vị t́nh yêu  
Tiếng thơ  
Chuyện ḷng  
Tôi vẫn nhớ
T́nh đẹp mùa cấy lúa
Trong tù được tin Ba
Đừng chán nản  
Lá Thu 
Hương trà Blao 
Mưa khuya  
Có những người anh  
Cám ơn thơ  
Có v́ sao rơi  
Chú?  
Tiếng trống Sơn Tây  
Thu đất khách  
Mùa tạ ơn  
Vó ngựa Chi Lăng  
Ai chuyển giùm hơi ấm?  
Chỉ có anh người lính Cộng Ḥa
Câu thương anh gửi cho em hết  
Thơ t́nh ái  
T́nh người thời đồ đểu 
Gợn ư đầu Thu  
Hương vị quê hương  
Cho tôi được một lần  
Em thử về thăm  
Xin Thượng Đế đưa bàn tay từ mẫu  
Như vậy mới say nè  
Đừng quên người lính VNCH  
Phải ḷng...  
Hạ tàn
Chuyến tàu hoàng hôn  
VN trước nguy cơ 
Se sắt thương buồn  
Vô lương 
Anh khoe màu sơn  
Mùa Thu viễn xứ 
Sương đêm
Biết đến bao giờ?  
Gửi em chút ư  
Nh́n vào hiện trạng mà tự hỏi  
T́nh đẹp tuổi học tṛ  
Không vô sản  
Vu Lan nhớ mẹ  
Con mắt làm như  
Chuyện t́nh bông lục b́nh  
Vẹn ư thề  
Đi theo chính nghĩa  
Phải bảo bọc nhau  
Hè xưa thương nhớ  
Hái sao  
C̣n việt cộng, mất quê hương  
Đừng để quá muộn
Nhưng có khi nào ta tự hỏi... 
Hai sắc hoa hồng Vu Lan  
Nhớ măi t́nh quê  
Trang nhật kư 
Rượu thơ và thuốc  
Gánh dừa 
Người em xóm đạo

Viết cho người xưa  
Nhớ một người  
Tháng bảy nơi đây  
VN sau năm 2020  
Bạn xưa tương ngộ  
Có một đàn chim 
Ngọt ngào t́nh mẹ  
Tiềng hờn thế kỷ 
Năm trăm triệu hay hai tỷ bốn ???  
Nhớ bưóc đời trôi  
Tôi viết cho anh người tù... 
Nh́n về quê hương 
Trở lại Bạc Liêu 
Cháo gạo nhum  
Truy cùng diệt tận
Hăy đứng lên mau kẻo không c̣n kịp
Anh sẽ chảng đơn hành  
Anh đẹp nhất dưới trăng  
T́nh chiến hữu  
Anh lính Cộng Hoà ơi!  
Đừng ngồi chờ chết  
Đối thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ  
Thương quê, thương cảm  
Vẫn hoài mơ ước  
Chưa đi chưa biết..  
Nỗi đau đứt ruột  
Khi tàn trận chiến  
Thời đồ đểu 
Xin gởi thế nhân 
Người lính cuối cùng  
Bổn phận công dân  
Chị em ơi khơi lửa!  
Kính tặng chiến sĩ QLVNCH  
Vẫn nhớ  
Đón mừng TT Mỹ Obama  
Anh chạm trái tim em !
Mặc niệm
Chỉ nhớ đôi ḿnh
Tâm sự cùng em Lam
Nói chuyện với người vớt cá
Cám ơn người dựng Cờ Vàng
Chút ư cùng em  
Dân Cha lời thơ mọn  
C̣n chần chờ ǵ mà chưa đứng dậy  
Nhất quyết không lùi  
Dỗi hờn  
Tâm sự về đêm  
Khi tự do vang lên tiếng nói  
Chiều nhớ Pleiku
Chuyện t́nh hoa mười giờ  
Đừng đem Bố về  
Đảng đă làm ǵ cho ta 
Những bản trường ca  
Quên, quện... quên luôn  
Xuống đường tự quyết  
Bản chất cs  
Tôi đă khóc  
Bức tranh đời  
Hạn hán
Tháng sáu ...ḷng ta !
Ngày của ai rồi sẽ dài dằng dặc
Đất Nước mình ngộ quá Cô Giáo ơi !!!
Ngày tàn bạo chúa
Con đường duy nhất
Một chút t́nh thơ
Mẹ khóc
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Hai màu hoa
Thúy Kiều dạo khúc "nguyên nhân" cá chết
Lời của cá
Tổ quốc và trách nhiệm
Đất nước ḿnh ngộ quá phải không anh?
Sao vẫn là mơ
Chị tôi
Hỏa sơn hẹn nhé giờ tung nổ
Rắn độc tàu cộng  
Xanh xao tuổi buồn  
Thép đă tôi.... 
Ngày Phạm Viết Dũng ra tù  
4 năm nữa thôi 
Phận đời 
Tôi không thể nào mang về cho em  
Thương xóm đạo 
Tâu đảng, đang tẩu 
Đảng ǵ?  
Khi tôi chết  
Người lính QLVNCH  
Tôi đă khóc  
Vọng Quốc

Về theo chiến dịch  
Đi họp chung xe  
Mau đứng dậy  
Mất nước v́ Việt gian 
Gửi người yêu dấu 
Muôn đời là chủ nợ 
Kết bồ  
Quán nửa khuya  
Bản trường ca 24  
Viết nhớ bạn tù  
Những bà mẹ VN  
Ngày đó  
Ngắm cho măn nhăn  
Nụ hoa Cao Nguyên ngày ly biệt  
Nguyệt rằm 
Nước mắt rơi luôn tṛn 
Em thiêu áo mặc ấm đời anh  
Cám ơn lời khen
Rừng lá thấp  
Đảng phải chết v́ dân đang lớn dậy 
Đứng lên, Việt Nam !  
Đ̣ chiều 
Tin bạn, tha hương buốt lạnh lùng  
Giă vờ 
Việc mỗi ngày  
Hai quê 
V́ mưa 
Vườn yêu  
Cô giáo với t́nh xuân

Nhớ Kontum  
Có mặt nước bốn ngàn năm lịch sử  
Lạc Hồng ơi... ! thức dậy  
Thơ và tả quyền vc  
Làm ăn có lắm nhọc nhằn 
Tàu đêm năm cũ 
Chợ net - chợ đời 
Yêu em, em ngẩng cao đầu

Xin trả tôi về  
Thư cho người t́nh cũ  
Trại tù gặp mẹ  
Độc ẩm chiều nay  
Mẹ tính sao ? 
Ngại ngùng 
Bài Học Đầu Cho Con và những " dị bản " của nó  
Truy điệu
T́nh vẫn c̣n vưong
Đừng cấm sào sâu...
Tại sao và tại sao ?
Nén hương thắp về

Mẹ già trên đất khách  
Tiếng vọng 
Tiếng Việt  
VN c̣n hay đă mất 
Gấm, Nhung ? Thêm Lụa nữa nè 
Hai mùa mưa  
Nh́n các em đi, đồng bào nước Việt 
Bản trường ca 22 
Mừng 

Lời người Thương Binh & người vợ Thương Binh VNCH  
Lễ t́nh yêu  
Chia cho em  
Yêu th́ phải biết  
Lời tử sĩ 
Chị hiểu ḷng em ?  
Sao rơi vào thơ  
Quà tặng

Mưa xứ người có lạnh lắm không anh 
Kẻ ở Portland 
Luân bàn chính kiến 
Cẩn thận chị ơi! 
Giận bầy sâu mọt 
Đôi mắt người về 
Gởi anh lính VNCH  
Lần đầu chạm tay 
Ông phỗng đá
Sao mà thơm 
Khi Tổ Quốc đă vang lời hiệu triệu 
Để lại cho nhau 
Thi lắng nghe 
Thơ Lê-Phi-Ô & Trạch-Gầm - Cafe Lính  
Hoàng Trường Sa
Ai quên tên người
VN c̣n hay đă mất
Trọn giấc t́nh xuân
Sao mà lạ  
Thức dậy đi em  
Anh và Tôi  
Trúng gió