Chùm thơ xuân Quư TỵPhạm Ngọc Thái
ĐÊM XUÂN RU ĐỜI VỚI CÁC BẬC XƯA
Cuộc sống trôi qua, người đời vận động
Xă hội thăng trầm khi chừng mực, lúc đảo điên
Cái sân khấu cuộc đời khép, mở
Đă về già mà đâu có được yên?
Có thể thế nên lẽ sống lại trở thành có lư!
Buồn cũng nhiều nhưng vẫn hữu t́nh thay
Như cái sân khấu ngoài trời
ở phường Quán Thánh ta đây
Đêm xuân nay có ca nhạc, dân t́nh túa đến xem vui đáo để. (1)
Ta ngồi trong bóng lặng ngắm mảnh trăng trời cô lẻ
Về với t́nh Nguyễn Khuyến giữa đêm câu…(2)
Ru hồn vào cơi thơ mộng ảo
Nhưng đêm xuân này ḿnh chẳng muốn viết thơ yêu?
Ḷng càng hiểu tâm trạng bà Xuân Hương, bác Tản Đà thuở trước
Nỗi buồn Nguyễn Du đeo đẳng cả kiếp người
Thôi cụ ạ! Thời thế nào cũng đều thế cả
Chỉ khi chết đi mới hết nợ đời! (3)
(1) Đón ngày lễ tết ở phường Quán Thánh dựng rạp ngay ngă tư phố, tổ chức ca nhạc vui xuân để khách bốn phương đi ngang qua, cùng bà con khối phố túa đến xem đông nghịt cả đường phố.
(2) Chạnh nhớ bài thơ “Điếu thu“ của Nguyễn Khuyến:
Ao thu lạnh lẽo nước nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo…
(3) Theo thuyết bản mệnh của kinh Phật ở trong thơ cụ Nguyễn Du:
- Người ta chỉ chết đi mới hết nợ đời!
Bởi vậy nàng Kiều đă nhảy xuống sông Tiền Đường để quyên sinh mà không chết, đă được Giác Duyên vớt cứu: Nàng chưa thể chết, v́ chưa trả hết nợ kiếp người!
ĐƯA CHÂN EM CHIỀU PHỐ
Đưa chân em ra phố
Để ḿnh chia nhau xa
Hay để rồi thương nhớ
Chiều phố sao nhạt nhoà...
Mắt em đong đầy lá
Rồi quay đi hơi buồn
Thoắt bỗng thành quá khứ
Trái tim t́nh mênh mông.
Anh muốn ngược thời gian
Lại cùng em tha thiết
Người con gái yêu thương
T́nh ta không thể chết!
Ôi, vầng trăng xa xăm
Ḷng ta man dại quá
Cuộc đời là nghịch lư
Đành chia tay bẽ bàng.
Nh́n cánh hoa rơi rơi
Nó chết v́ chính nó
Trái tim anh, em ơi!
Em mang đi rồi đó…
ĐÊM XUÂN QUÁN
Đêm thành phố ngồi trong quán vắng
Nước hồ trầm mặc phất phơ mưa
Lá rơi lẳng lặng nhưng đằm thắm
Người mới lần theo bóng năm xưa...
Quán cô quạnh gió về nghe thổn thức
Quanh hồ những tiếng nói hư vô
Ôi, làn da ngọc như trứng bóc
Em của ngày xa, em của ta?
Đêm thương nhớ đèn sao lấp loá
Thoang thoảng quanh ḿnh ít hương hoa
Ḷng lại hoá miền sa mạc
Cát bay trắng xoá băi bờ.
Hồn tan tác tựa cánh c̣, cánh vạc
Sóng bên bờ ́ oạp trái tim thơ!
Ta hỏi vầng trăng thực hay là hư ảo?
Nguyệt rung rinh cười, một đêm quán thành đô…
CÔ GÁI BÊN HỒ XUÂN
Hồ chiều trông dại nắng
Em bước nhẹ trong hàng cây nghiêng bóng
Gió khẽ reo sau tà áo thanh tân
Mắt em thầm mang cả mùa xuân.
Cánh buồm đỏ đưa em vào xa vắng
Anh mải nh́n theo màu áo trắng
Cái màu mây thiếu nữ dịu hiền
Em đi rồi, c̣n lại một trái tim!
Em xa rồi, c̣n lại nỗi đau êm…
Tiếng ḷng cứ ŕ rầm bên vệ cỏ
Chỉ thiên nhiên măi măi là tươi trẻ
Tuổi ta ơi, vội héo làm ǵ?
Cánh buồm đỏ anh đưa em vào xa vắng
Năm tháng đời anh, tóc trắng đầu anh
Nhưng rồi ngày mai em cũng sẽ già và chán?
Cô gái đi bên hồ: Ta sẽ hoá ra chim...
Phạm Ngọc Thái
Chùm thơ 4 câu
Tưởng niệm Chiến sĩ
QLVNCH
Thật t́nh
Thằng Cu Tí mất gốc
50 năm ngậm ngùi
Ḍng nước mắt của mẹ
Tâm vẫn chưa yên
Nỗi buồn nhớ nhau
Nhỏ về
Thanh Sơn thương
nhớ
Giáng Sinh hoài
niệm
Xuân rỉ máu
Những bài thơ về mưa
Rứt ray tận hồn
Tạ ơn anh
Bản trường ca thứ 7
Tiễn em rời K18
Vá mảnh Giang Sơn
Vui buồn
Gởi hết về cho...
Thư gửi lú
Người lính vẫn c̣n đây
Làm sao?
Lời tử sĩ
Tôi không biết...
Chữ rớt từ tâm
Chùm thơ "T́nh đă chết"
Khen đáp trả
Nước mất, về đâu
Nỗi buồn chim sáo
Thật tươi sắc hồng
Mùi hương tím
Gậy ông đập lưng ông
Ngày măn khóa
Đành hẹn nha em
Vườn cau quê
mẹ - Phong Điền
Thơ biển
Một đêm sông
Tâm sự một đảng viên
Bông điên điển
T́m người đang nhớ
Được tin bạn chết
Đợi
Chuyện ở VN
Nhớ Tây Đô
Oan hồn báo mộng
Những điều
sỉ nhục và căm giận
Bước lạ t́m về
Nguyễn Phương Uyên
Thuận gịng cứ
sang...
Giả "Ái Quốc" "Tất Thành" Bại
Hoại
Chén cơm chan máu
Nỗi khổ quê hương
Nhắc lại lời nguyền
Vần thơ lục bát
Tiếc anh, tổ
quốc ngậm ngùi
Thông điệp của thế
kỷ 21
Nhớ trường xưa
Em ngồi em nhớ
Thơ - Nguyễn Tấn Danh
Lời trước nghĩa
trang Quân Đội
Tháng 9 nhớ
mùa nước nổi
Nắng úa bước đời
Việt ơi!
Bản trường ca 17
Bản trường ca 24
H́nh ành một Anh Thư
Trực diện vụ xử
Uyên & Kha
Tính sổ
T́nh đă bay xa
Nhớ thương U-Minh
Thư gửi
những người bạn trẻ
Độc ẩm
Thơ Á Nghi - Bùa yêu
Nhớ và thương
T́nh nước t́nh
người
Viết cho em thơ
Đảng cướp
Giá trị ǵ?
Ư Nga - Ai sẽ cứ dân ta?
Đoá sen Phương Uyên
Đâu phải là mơ
Say khói thuốc
Chân dung chiến hữu
Chùm thơ "Hồn theo
bóng trăng trôi"
Niềm vui vẫn c̣n
Buồn xưa mơ ước
Nỗi ḷng người ly xứ
Tiếng gọi núi sông
Khóc sớm bạn hiền
Bài ca cho Bạt Mạng
Nh́n bè bạn
Cờ xưa vẫn đẹp
Tôi yêu nước Mỹ
T́nh xưa... em bé
Tăng sâm giết người
Nỗi buồn chim sáo
Nh́n Bằng Lăng mà nhớ...
Bài thơ cho những búp măng
xanh
Một lời cầu
cho quê hương
Sàig̣n em yêu ơi!
Một thoáng ngậm
ngùi
Ḥa nhịp
Ngày Quân Lực 19/6
Chiêu niệm Anh Hùng!
Con có c̣n thương Ba?
Thương
Em vững ḷng tin
Vinh danh ngày Quân
Lực
Đảng đểu
Gửi người
tuyệt thực trong tù
Tưởng nhớ ngày QL 19/6
Mưa hạ nhục
Chẳng thể nào
Chữ rớt t́nh vương
Hè viễn xứ
Tâm sự người Thương Binh
Hăy góp tay làm lịch sử
Xin hỏi em là ai?
Má ửng hồng
Phù Đổng đă vươn
ḿnh
Người "may áo quan"
Ơi đồng bào Việt Quốc
!!!
Phương Uyên ơi ! Em
là bồ câu trắng
Hai bản án
H́nh ảnh khó phai
Chợt nhớ Pleiku
Viết cho em
Hỏi người có
phải yêu tôi?
Đồi cả
thiên thu tiếng mẹ cười
Ư t́nh thương nhớ
Có ai về Việt Nam
Đôi nạng gỗ
Bờ sông vẫn gió
Lời cho thằng
bạn đă chết
Nhắc nhớ mà chi
Nhớ ngày tháng cũ
Mẹ tôi
Sài Gòn trong
mắt biếc
Nhớ ngày Quân Lực
Bài thơ c̣n dang dở
Sao anh
không về thăm Giá Rai
Tưởng nhớ
Chuyện t́nh buồn
Có những ước mơ
Tấm ảnh ngày xưa
Đời măi điêu linh
Với người một
thuở….Cư-An
Mày bảo tao quên sao?
30 tháng 4: Ngày Quốc Hận
Tạm biệt Việt Nam...
Bi trường ca thế kỷ
Khi về ngang đồn cũ
Em ơi! Thành phố lại mưa
Mơ ước t́nh quê
Chiếc xuồng quê
hương
Lưu Vong Hành
và Đông Hải Hành
Lệ đá
Ta lính miền Nam
Chuyện buồn tháng 4
Thiên thần mũ Đỏ
Một quăng đời
Những vần thơ tháng 4...
Không quên lời hẹn
Góa phụ buồn
Hăy trả ta
Trả lại
Đi ṿng qua biển
nhớ tháng Tư
Nỗi buồn tháng Tư
Đạo đức khó t́m
Chiếc áo bà ba
Tháng 4, năm 1975
Mai tôi
chết cờ vàng xin đừng phủ
Tự do lên tiếng
Ngọt ngào tương ngộ
Ngủ đi con
Ngẫm thế sự
Khó tṛn ư thơ
Nhớ nhung nhau!
Khóc đồng môn
Phan Dương
Rối xanh màu cỏ
Thành phố thủy tinh
anh tan vỡ
Thơ Nguyễn Đắc Kiên
Bởi v́ tôi khao khát Tự do
T́nh Huế trong tôi
Xa quê hương nhớ
Mẹ hiền
Bạn tôi đó !
Vết của thời gian
Thơ viết ngày hăm
chín
Đảng phải chết
Nh́n mưa thấy nhớ
Mời em thăm lại
quê xưa
Ngày đó
Xuân nào tôi đưa em về
Măm cơm
Tết cung kính mời
Sao là tống biệt
Trường
Sơn Xuân quạnh đồn biên trấn
Xuân... Viết
cho chàng
Nỗi đau tết Mậu
Thân chưa có phút nào nguôi!
Viết trong ngày giỗ mẹ
Thơ Xuân của
Dương Thượng Trúc
Viết ngày đầu năm
C̣n đâu nữa quê hương ơi!
Chùm thơ xuân Quư Tỵ
Bài thơ cuối năm
Xuân Qy Tỵ
Từ băi tập về
Ư gửi bạn xưa
Ngụy ơi, em sợ một bóng ma
Hải chiến Hoàng Sa
Lời
thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà
Nhớ chuyện đổi dời