VÀI NÉT VỀ NHẠC SĨ LÊ MỘNG NGUYÊN
Nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên là một nhà hiến pháp học, phê bình văn nghệ
và thi văn. Ông là tác giả khúc ca bất hủ tiền chiến Trăng Mờ Bên
Suối. TS Lê Mộng Nguyên, Viện Sĩ Hàn Lâm Viện Khoa Học Hải Ngoại
Pháp Quốc từ ngày 5 thang.12-1997 (thay thế cựu hoàng Bảo Đại băng
hà ngày 31 th.07-1997), đã từng hành chức giáo sư-Tiến sĩ tại Đại
Học Luật Khoa, Chính trị học và luật sư tại Tòa Thượng Thẩm Paris,
từ 1962 đến 1997.
Ông c òn là tác giả hơn 20 sách biên khảo nổi tiếng bằng Pháp ngữ về
Hiến Pháp Đệ Ngũ Cộng Hòa (ví dụ : La Constitution de la Ve
République de Charles de Gaulle à François Mitterrand, xb lần thứ 4
năm 1989, Les systèmes politiques démocratiques contemporains in lần
thứ 4 năm 1994, La Constitution de 1958 năm1996, Le budget de l’État
năm 1997, Finances publiques năm 1997, vân vân), về những chính thể
dân chủ hiện đại và những vấn đề liên can đến Việt Nam nói riêng và
vùng Đông Nam Á nói chung. Ông đã viết hơn 200 bài xã thuyết về hiến
pháp và dân chủ, phê bình văn nghệ, truyện ngắn, tùy bút, hồi ký,
thơ và nhạc… cho nhiều tạp chí lẫy lừng tại Pháp, Âu Châu, Úc và Hoa
Kỳ, Gia Nã Đại…bằng Pháp ngữ và Việt ngữ…
Người ta thường nghĩ đến Anh Thơ, Bàng Bá Lân hay Nguyễn Bính. Khi
đọc thơ Dư Thị Diễm Buồn qua các thi tập: “Nỗi Lòng Người Em Nhỏ,
Một Thoáng Hương Xưa, Những Ngày Xưa Thân Ái, Quê Hương Ngày Em Lớn”
Nhưng thật ra “Bức Tranh Quê” của Anh Thơ quá trơ trụi, lạnh lùng.
“Tiếng Sáo Diều” của Bàng Bá Lân quá thờ ơ, thản nhiên, thơ Nguyễn
Bính “Lỡ Bước Sang Ngang” và “Tâm Hồn Tôi” lại nằm trong khung cảnh
quá thanh bình…
Trong lúc thơ của Dư Thị Diễm Buồn làm sống lại quê hương làng mạc
của mình với tất cả linh hồn và ý tưởng :
“…………………………….
Thương làm sao vùng quê hương yêu đó
Nhớ làm sao những kỷ niệm đong đầy
Khi hoàng hôn chầm chậm nẻo chân mây
Lòng hiu quạnh mắt trông về chốn cũ
………………………………………”
Trong lúc thơ của Dư Thị Diễm Buồn hòa hợp với ngoại cảnh “Là những
trăn trở của quê hương, là tình người mà nó bắt nguồn từ những bối
cảnh gia đình, những người chung quanh là những thiếu thời ở thôn
quê…”
(Dư Thị Diễm Buồn tại viện Đông Nam Á, Paris 3/6/2000).
Thơ Dư Thị Diễm Buồn đề cao người lính chiến Việt Nam Công Hòa trong
thời khói lửa:
“........................................
Tháng Tư Đen giặc tràn vào tán loạn
Người tháo thân kẻ kêu gọi đầu hàng
Nhìn đồng đội rả tan anh quyết chọn
Cho riêng mình một cái chết vinh quang
............................................................ ”
Nhà thơ duyên dáng Dư Thị Diễm Buồn (mang cái tên như một mối u buồn
muôn thuở) đã làm cho tôi nhiều lần xúc động với những vần thơ tuyệt
tác, thốt từ đáy lòng của nàng:
“......................................
Quê hương ơi chứa chan niềm nhung nhớ
Mỗi địa danh là một nỗi yêu thương
Ở mỗi nơi có mỗi nỗi vui buồn
Mỗi sắc thái cho tôi nhiều ý sống
..................................................... ”
Dư Thị Diễm Buồn đã chiếm đoạt tâm hồn tôi, như nàng đã chiếm đoạt
một địa vị vững vàng trong vườn thi văn nghệ nước nhà, chung quanh
những đóa hoa mặt trời huyền diệu...
LÊ MỘNG NGUYÊN
Paris, ngày 20 tháng 11 năm 2000
NHỚ THƯƠNG U-MINH
Mùa Quân Lực 19/ tháng 6
Kính tặng anh lính chiến VNCH
và phu quân tôi. SĐ21/BB “Sét Miền Tây”
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Đêm Tân Uyên thương câu hò Cái Nứa
Cơm lửa rơm, cá kho nghệ vàng tươi
Tháng mười một trắng cành bông so đũa
Cuống mật ngọt ngào đượm thắm bờ môi
Qua Xẻo Muồng nhớ thuốc rê giấy quyến
Chòi lá sơ sài gió tạt mưa xuyên
Thôn xóm tiêu điều trong cơn chinh chiến
Trời tối thui đơm đớm rộ lên đèn
Về Cần Thơ, ghé thăm ngôi trường cũ
Phan Thanh Giản còn loang vết đạn bom
Sân trường lớp học con đường tình sử
Ngày xanh ơi, những kỷ niệm vui buồn
Đường về ngoại sình lầy mưa sùi sụt
Hồn trũng buồn theo vết tích quê hương
Đón đưa em cổng trường Nông Lâm Súc
Học trò nghèo không giữ được người thương
Sáng Cham-pa, chiều Ya-li, Ái Tử…
Khuya trăng lên, thôn Hòa Hảo êm đềm
Tiếng kinh kệ đưa vào hồn cô lữ
Chợt rời xa những lo lắng muộn phiền
Châu Đốc, Vĩnh Bình, Khe Xanh, Đồng Tháp...
Lội nước quá lưng, rừng, núi... cheo leo
Nắng cháy da dưỡng quân chiều Đá Bạc...
Suối trong veo bát ngát uốn chân đèo
Trời rựng sáng quân về U Minh Thượng
Trú chân “Sư Đoàn Hai Mốt” bản doanh
Mưa nhiệt đới, mây âm u tám hướng
Trùm Pon-sô, màn đen phủ xây thành
Bên nước đục ngọt, bên trong lờ lợ
Bao hiểm nguy đời lính chiến phong sương
Hành trang nặng ba-lô niềm thương nhớ!
Phép thường niên là mơ ước bình thường
Bốn Vùng Chiến Thuật bôn ba xuôi ngược
Yêu quê mình, yêu đời lính bộ binh…
Chiều U Minh con vắt, rừng tràm, đước...
Ôi cố hương, sao quằn nặng thâm tình!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
ĐT: (530)822 5622
Email: dtdbuon@hotmail.com
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
Cám ơn Sương
Hình ảnh một mùa xuân
Lời trần tình của gái điếm
Chàng là thơ
Dưỡng sức thôi
Viết để nhớ
ngày nhập ngũ
Giáng sinh
nguyện cầu
Cảnh cũ tình xưa
Chiếc xuồng
quê hương
Tình bạn
Thương nhớ MẸ
Đắng nhớ thương
Hào
quang người lính Cộng Hòa
Tôi yêu nước Mỹ
Đợi
Bài thơ Xuân kỷ niệm về cây trái miền nam
Tình người em gái thời chinh chiến
Tình mùa chinh
chiến
Tạ ơn đời
Tám chữ viết cho
em
Học làm thơ
Tình gởi trong
thơ
Ước nguyện
Thương nhớ hoài
mơ
Tình đẹp trái
tim mồng tơi
Giờ đã điểm
Sinh nhật
Tiếc thương Cụ Ngô
Nghe dân chửi mát
Mãi mãi bên em
Buồn rơi.... đời
vui
Nhớ hoài áo trắng
Màu thanh bình
Lệ đá buồn
Tình nhớ
Hãy sáng suốt
Nhớ thuở ngày xưa
Đốt đuốc tìm Tự Do
Một thời oanh
liệt
Thơ viết cho người
Anh nhớ mang cho
em
Cõi trần ai
Chửi thẳng
Dòng sông năm nào
Báo ơn người
Đơn phương
Viết cho cô giáo năm
xưa...
Về quê hát khúc Khải
Hoàn
Chờ nhau
Tổ cha bọn bán nước
Xinh tuổi xuân thì
Cõi người ta
Mười sáu chữ "tồi" và
bốn "dốt"
Rồi mai đây
Phải giữ quê
hương
Giỗ chung
Có anh
Thất ngôn viết
cho em
Chiều qua thánh
địa
Khóc bạn
Vần vũ trời Nam
Cuốn phim quay
lại
Thơ cay - Bóng đêm
Thơ tình Hiền Khô
Nghĩ về Đất Nước &
Tổ Quốc
Sống cõi âm
Bát Khuất... Bất Khuất...
Một nửa
Tình đẹp đất
Tây Ninh
Cảnh của đời
thường
Xin đừng hỏi
Ôi!
Ngậm ngùi...
Viết gởi anh
Mùa Thu ký ức
Ngậm ngùi
Bán nước...
Hương tóc buồn
Lòng ước tình mơ
Bài thơ ấy
Hoa cài đầu súng
Một ngày của ta
Chùm thơ "Kí ức tình
xưa"
Tình đẹp mùa
nhãn chín
Giọt hồng sương
Nhắn ai
đi về đất phương Nam
Thương nhớ ngậm
ngùi
Ngồi ăn mà nhớ
Xin cứu lấy
con dân VIỆT NAM
Gặp lại người
Khóc cho quê hương
39 năm tôi vẫn
khóc
Thơ tôi viết
Món quà từ
Brasil
Giã biệt
Đi với mưa Thu
Nối tiếc
Những chiều mưa
Muỗi trong tù
Anh... nhớ
mang về cho em
Nói với đầu gối
Ý giữa rừng
Đôi dòng
cảm nghĩ về thơ Dư Thị Diễm Buồn
Giã từ Kontum
Cất bước sang
ngang
Có những người
Cha
Cảm tạ miền Nam
Nhớ mùa hoa Phượng
Ta về em nối lại
dòng thơ
Thư cho con
Đối diện quân
thù phú
Xin ngồi xuống đây
Con đường kỷ
niệm
Tiếng thét gào
Bài thơ gửi bạn
Ngược gió
Hiu quạnh
Đêm trong thung
lũng
Bên bờ sinh tử
Mộ gió
Mời bạn hãy cùng tôi
Thân
phận
Thu sầu
Hương tràm thương nhớ
Thương cô gái Sóc
Trăng
Cả nước ngán ngẩm
Anh loạn thị rồi
Đường đời đổi thay
Ray rứt biển đông
Nhắn ai đi về đất
Phương Nam
Ngồi xuống đây
Quê hương còn lại
Hứa với tao
Lửa đã bùng lên
Áo tím mẹ hiền
Đôi mắt buồn
Trăng buổi đoàn
viên
Vẫn hoài ý nhớ
Thề hứa
Mùa hoa khế
Hạt cát Trường Sa
Nỗi buồn phố cũ
Nhớ vầng trăng
thềm cũ
Giọt buồn
Lá thư tình cũ
Mẹ ơi!
Chỉ một mình em hiểu
Góp lửa chị em ơi!
Sông Bến
Hải chia đôi tình mẫu tử
Chúa Phật đâu rồi ?
Bức tranh quê
Khi mầy về...
Diễm diễm tình em
Nhớ Sóc Trăng
Non sông gấm vóc
10 thương xứ
Bạc quê tôi
Hè
Cali
Chút tình cho
Thủ Đức
Một thoáng ngày
xưa
Danh
Niềm đau dân tộc
Như giọt sương
buồn
Thơ viết trong tháng
ba
Tạ ơn chiến sĩ VNCH
Cuộc đời
Chuyến xe
kỷ niệm Bạc Liêu
Gởi người dưới mộ
Ải Nam Quan
Ghét yêu!
Thương thời áo
trắng
Hồng sương
Chạnh lòng hương
xưa
Thương cô gái Bạc
Liêu
Hà-nội bây giờ...
Về lại tim
Sao anh
không về thăm Tiền Giang
Xuân này cháu
không về
Em yêu dấu, khi chúng
mình già
Viết gửi em ngày
Valentine
Chung thủy
Thơ tình - Đáng yêu
Trời cao có mắt
Tình xuân ray
rứt
Hoa tím rau
muống
Đón xuân này
tôi nhớ xuân xưa
Nói với con
Hoa tuyết
Tâm khúc gửi em
Chùm thơ xuân đầu năm
Thơ mồng 5 tết Giáp
Ngọ
Ôi! Thời
vàng son của Huế hỏi còn không?
Bởi còn đây nỗi đau
Tết Mậu Thân
Xuân hy vọng
Xuân 2014
Đất nước
lại bước sang xuân Giáp Ngọ
Chiếc nôi Tháng
Giêng
Lời chúc gởi Hồng Lan
Nụ hôn của biển
Xác em nay ở phương nào
Nhớ xuân
Mai này anh
trở lại
Yêu ngụy quá
Nhớ mùa xuân cũ
Chút quà lực chọn
Vì chúng ta là
người VN
Tổ quốc tôi còn
lối thoát
Học cao hay thấp
Anh hùng năm bảy mươi tư
Yêu ngụy quá
Xuân về trên
đất miền tây
Chúc tết bạn già
Mừng sinh nhật & Lời chúc...
Lời cuối cho em
Sẽ có nhiều thằng hèn