Page 381 - DAC SAN BK 2015
P. 381

đứa con tôi hiện rõ sau cuộc hành trình đầu tiên          Pha  ly  cà  phê  phin  đen,  một  bình  trà  nóng
           bằng máy bay này. Riêng tôi, phải dấu đi sự hoang    cùng với bao thuốc lá 555, tôi ngồi thẩn thờ nơi
           mang, lo lắng của người gia trưởng. Lúc này, chỉ     chiếc bàn ăn. Nhìn chung quanh, nhà gì mà toàn là
           cần những dấu hiệu bi quan sẽ đẩy gia đình tôi rơi   cửa kiếng không, cái cửa ra vào chỉ chốt lại bằng ổ
           lại vào con đường u tối.                             khóa tay nắm nhỏ xíu, lạng quạng là có ăn trộm
               Một cô gái tóc đen nhỏ nhắn cùng với cặp vợ      đột nhập vào đây. Tôi đã từng chứng kiến những
           chồng Mỹ già người da trắng tiến lại phía gia đình   nhà bê tông, cốt thép vững chắc tại Việt Nam, nơi
           tôi. Cô gái hỏi:                                     tôi ở đã bị trộm đột nhập dễ dàng, so gì với căn
               - Bác có phải là Hoàng Nguyễn không?             phòng này.
               - Dạ đúng, Tôi là Hoàng Nguyễn đây                    Phì phà khói thuốc bay trong phòng, đột nhiên
               Người đàn ông da trắng thốt:                     tôi nhớ lại lời tiên tri năm xưa giờ đã thành sực
               - Welcome you to New Hampshire!                  thật. Dụi mắt nhìn kỹ, rõ ràng mình đang ở một
               Cô gái thông dịch:                               thiên đường mà nhiều sắc dân trên thế giới đang
               -  Chào  mừng  gia  đình  bác  đến  New          ao ước. Rồi tôi tự hỏi, sự ra đi tìm vùng đất mới
           Hampshire!                                           này đúng hay sai khi tôi tự quyết định ???
               Họ niềm nở bắt tay từng người trong gia đình          Dăm  ba  bạn  đồng  nghiệp  khuyên  tôi  không
           tôi. Khiêng phụ cho chúng tôi những thùng hành       nên đi vì tuổi cũng đã lớn, khó tạo dựng lại được
           lý lên xe Van. 7 người chúng tôi rời phi trường lúc   cơ  nghiệp mà năm  1995 tôi đã có. Tài  sản cũng
           1:00 giờ sáng ngày 10 tháng 5 năm 1995.              tạm đủ sống cho tới đời con của tôi.
               Trên đường đi,  tôi không biết  là đi  đâu. Họ        Tình  cờ,  một  thằng  bạn  cùng  chung  trại  tù
           huyên thuyên đủ điều và qua cô gái trẻ người Việt    năm  xưa từ New York  về tìm  tôi. Hắn tỏ  vẻ rất
           Nam thông dịch lại. Họ rất quan tâm đến sức khỏe     ngạc nhiên về sinh hoạt của gia đình tôi. Có 2 căn
           của gia đình tôi sau chuyến bay dài này.             nhà  lầu,  có  kẻ  hầu  người  hạ,  cảnh  sống  thật  an
               Xe  dừng  lại  ở  một  khu  mà  tôi  thấy  là  hàng   nhàn, hưởng thụ.
           chữ “Apartment...”. Họ đưa gia đình chúng tôi vào         Nó nói với tôi:
           một apartment trong dãy nhà đó. Họ chỉ cho chúng          - Từ Mỹ về, tao hỏi thăm tìm mày để có thể
           tôi cách xử dụng heat, điện, phòng vệ sinh, phòng    giúp cho thằng bạn hiền một ít vốn làm ăn, nhưng
           tắm ... và những tiện nghi đã có sẵn trong 3 phòng   không  ngờ,  tao  nghĩ  mày  có  thể  giúp  ngược  lại
           ngủ. Tất cả đều ngăn nắp, thẳng tinh. Đến khu nhà    tao.
           bếp, mở tủ lạnh và chỉ cho chúng tôi những thực           Đáp lại nó, tôi trả lời:
           phẩm như: heo, gà, bò, sữa, pho mát, rau xanh đầy         -  Riêng ai  chứ  mày thì 5 đến 10 ngàn đô-la
           ắp  trong  tủ  lạnh.  Ngoài  ra  còn  có  thêm  bao  gạo   tao có sẵn, nếu mày cần ???
           trắng vì họ biết chúng tôi là người Châu Á cùng           Nó và tôi rất thân nhau trong trại tù. Nó thuộc
           với  tủ  quần  áo  dành  cho  gia  đình.  Với  nụ  cười   khóa 4/72, là Huynh Trưởng của tôi nhưng xưng
           thân thiện của đôi vợ chồng người Mỹ già trắng,      tao  với  mày  cho  thân  mật.  Ra  khỏi  tù,  nó  vượt
           tôi thật ấm lòng. Tôi thật sự xúc động, nhạc nhiên   biên năm  1982, định cư tại New York làm nghề
           và khâm phục đức tính đầy tình người của họ đã       giặt  ủi,  độc  thân  đang  ở  chung  apartment  với
           dành cho gia đình chúng tôi.                         người  anh  ruột  không  có  lấy  một  bedroom  nữa.
               Họ hẹn chúng tôi 8 giờ sáng thứ hai đến đón      Tạm đủ sống qua ngày.
           gia đình tôi đi làm thủ tục “An sinh xã hội”. Sau         - Còn tao, như mày thấy đó. Một vợ, một con
           khi  chúc  cho  gia  đình  chúng  tôi  một  đêm  ngon   trai  10  tuổi,  một  con  gái  đang  lên  5.  Cuộc  sống
           giấc.                                                tương đối tạm ổn.
               Vợ và 2 con tôi đã chui vào phòng nằm ngủ vì          Tửu lượng thằng này cũng khá, hai thằng ngồi
           quá  mệt  mỏi  sau  cuộc  hành  trình  dài.  Riêng  tôi,   tâm  sự  với  nhau  hết  1  thùng  bia  “Tiger”  mà  nó
           không  tài  nào  ngủ  được  vì  hoang  mang,  lo  lắng   cũng  chưa  “lật”;  sau  cùng  nó  cũng  “banh  càng”
           cho một cuộc sống mới nơi đất khách quê người.       bởi chay XO nho nhỏ.


                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 381
   376   377   378   379   380   381   382   383   384   385   386