Trạch Gầm
Đoạn đường mày đi là tao lại đến
Mỗi một địa danh... đánh tới đánh lui
Mỗi một địa danh vài thằng bạn chết
Cho Quê Hương bớt đi nỗi ngậm ngùi
Gốc cây bằng lăng giúp mày tránh đạn
Đến lúc tao vào đã rụi thành tro
Lúc mày đến vượt bao con suối cạn
Lúc tao vào nước ngập đến balô
Miền Nam mình chỉ hai mùa mưa nắng
Tao với mày thì chẳng nắng chẳng mưa
Chỉ biết đổi giày khi giày mòn gót
Lội tróc rừng chỉ mỗi một ước mơ
Năm được mấy lần đụng đầu giữa phố
Ha hả cười rồi chửi bậy vài câu
Mày còn sống - Ừ tao cũng còn sống
Nốc cạn nhớ thương... nốc cạn dãi dầu
Thằng vào Long Nguyên, thằng qua Thị Tính
Thằng xuống Chánh Lưu, thằng tạt Phó Bình
Rừng thức giữa đêm hít toàn thuốc súng
Cây cối gục đầu chào đón bình minh
Giờ... thì sao... hai thằng chung con phố
Con phố tha phương- lặng lẽ - u sầu
Tao viết bài thơ gợi mày nỗi nhớ
Đã hòa bình mà... đất nước vẫn thương đau!
An Lộc địa sử ghi chiến tích
Biệt Cách Dù vị quốc vong thân
Ai từng đi qua An Lộc một lần
Mỗi lớp đất là một từng máu thắm
Rừng cao su hai bên đường xanh thẳm
Từng được tưới bằng bao giòng máu đỏ tươi
An Lộc đã có lúc không còn tiếng nói cười
Không sự sống dù con giun con dế
An Lộc đó, mồ chôn trai thế hệ
Bao gia đình tan nát của cả 2 bên
Bị vướng vào cơn bão lửa kinh thiên
Tất cả đều gom vào đâỵ.......An Lộc
Những vũ khí bạo tàn kinh khiếp nhất
Ðều được đem vào và thử lửa tại đây
Bao tuổi thanh xuân tràn nhựa sống căng đầy
Tất cả đều lên đường vào An Lộc
An Lộc, An Lộc ơi trận thư hùng tàn khốc
Vượt quã xa mọi khái niệm chiến trường
Và những gì là cuộc chiến đau thương
Không thể hiểu, nếu chưa vàọ... An Lộc
Những con số làm người ta chóng mặt
Và cho dù giầu tưởng tượng đến đâu
Cũng khó hình dung sao trên mặt địa cầu
Lại có một bãi chiến trường như thế
Từ lon CoCa chí đến con búp bế
Cả lọ hoa đến đôi guốc gầm giường
Tất cả đều in hằn dấu vết tang thương
Vì chúng đã ở nơi đâỵ.....An Lộc
Ðá chẵng thể lăn, cây không còn mọc
Tất cả đều như đang chìm đắm cõi âm
Vạn vật im lìm, nghiệt ngã, âm thầm
Kinh hoàng trùng trùng dấu còn in đậm
Tất cả ngôn từ đều đã dùng sạch nhẵn
Chỉ còn biết kêu lên hai tiếng..... than ôi!
Giấy mực không sao diễn đạt hết ý người
Khi bạn đứng ở trong lòng......An Lộc
Từ mắt bạn thu những gì là tàn khốc
Từ tai bạn nghe những rên xiết khóc than
Từ mũi bạn ngửi mùi tử khí mang mang
Từ da rờn rợn những âm hồn ma quỷ
Ở An Lộc mọi giác quan không ngừng nghỉ
Cuối mắt đầu môi chí đến kẽ tay chân
Tất cả đều dựng lên, cảnh giác âm thầm
Và tiếp nhận những gì từ.... An Lộc
Giống như bao thứ làm ra trên mặt đất
Những thứ nào từ An Lộc đem rạ
Tất cả đều có dấu binh lửa in qua
Ðồ An Lộc có dấu hiệu riêng như thế
Lửa An Lộc không phải lửa lò rèn ống bễ
Lửa cháy bùng không do củi do than
Mà lửa cháy là do thịt do xương
Lửa Napalm, lửa xặc mùi tử khí
Mưa thì sao, mưa An Lộc cũng thế
Chẳng phải mưa phùn, lất phất gợi tình yêu
Chẳng phải mưa rào làm tươi mát buổi xế chiều
Mưa tan tác, mênh mông, cơn........" mưa pháo".
Mưa không đếm bằng 2, 3 hay 5, 6.
Mà đếm bằng hàng chục, với hàng trăm.
Người đi mưa không mặc áo ny lông.
Mà phải chui sâu thật sâu xuống đất
Pháo không đến từ 1,2 đại bác
Mà đến từ rải rác khắp nơi nơi
Pháo dọc, pháo ngang, pháo chéo, pháo liên hồị
"Hoả tập tiên liệu", khắp đông, tây, nam, bắc.
An Lộc không được giữ bởi những người rô bô sắt
Mà giữ bằng những người lính rất bình thường
Biết yêu gia đình và yêu tha thiết quê hương
Biết mê mệt, đắm say, trong vòng tay con gái
Những buổi chia tay làm lòng người ái ngại
Chiến tranh ơi sao thật lắm gian lao
Những cánh tay đưa vẫy vẫy nuốt nghẹn ngào
Tiễn các anh lên đường vào lửa đạn
Những cánh Dù nằm trên vai ngạo mạn
Tuổi trẻ các anh sừng sững một đời trai
Những câu đùa pha lẫn chút mỉa mai
Của anh lính Nhảy Dù trong đơn vị
"Rớt tú tài thì anh đi trung sĩ
Em ở nhà em lấy Mỹ nuôi con
Ðến khi nào mà hết giặc nước non
Anh về anh có Mỹ con anh bồng…"
Những thiếu nữ đang tiễn chồng đỏ mặt
Rúc đầu vào trong ngực áo người trai
Rừng Lai Khê còn văng vẳng tiếng ai
Ðang nghêu ngao bài ca "Rừng Lá Thấp"
Ai biết các anh chờ hành quân trước mắt
Mới nhìn qua tưởng đang cắm trại thôi
Sân bay này chứng kiến triệu lần rồi
Những nụ hôn đắm say giờ tiễn biệt
Những chia ly của tình yêu tha thiết
Ai cảm tình bằng người lính Việt Nam
Tôi tin rằng bên kia nửa giang san
Cũng có những cuộc chia tay như thế
Anh bộ đội lên đường vào đây để
Quyết một lòng chiếm trọn được miền nam
Rặng Trường Sơn bao thử thách gian nan
Không chặn nổi bước đoàn quân thiện chiến
Nhưng An Lộc, các anh không thể tiến
Vì ở đây có một thứ lính rất người
Biết yêu đương, biết đùa nghịch, khóc, cười
Sư doàn 5, Biệt Kích, và lính Nhảy Dù Nam Việt
Ðây An Lộc, chiến trường đầy cay nghiệt
Các công trường nhất quyết tiến mới thôi
Còn quân Nam, cũng nhất định chết không lui
Và An Lộc, trận thư hùng khủng khiếp
Một bên chiến đoàn 202, 203 tùng thiết
Một bên thì cũng Lôi Vũ, Lôi Vân
Công trường 5, 7, 9 + Bình Long của bắc quân
Sư đoàn 5, Biệt Kích, Lữ Ðoàn Dù vào trận địa
Những thây người thi đua nhau ngã quỵ
Những thịt xương vụn tan nát rã rời
Những quyết tâm của hàng chục vạn con người
Tất cả đều dồn vào cơn binh biến
Từng xe tăng bị loại ra ngoài vòng chiến
Các ôđại bàngọ cũng tơi tả xác thân rơi
Ôi, động địa kinh thiên, lở đất long trời
Hoá thành bụi cũng chỉ vì..........AN LỘC
Ðổ nát, tan hoang, kinh hoàng, tàn khốc
Những thiệt hại làm nhức óc cả đôi bên
Một cánh quân Dù vừa mới bị xoá tên
Gần một công trường cũng phơi thây chật đất
Lưới lửa phòng không lừng danh Nam Bắc
Vẫn hàng ngày "tiếp đón" các ôđại bàngọ
Những cánh chim rơi, gần hết cả phi đoàn
Nhiều ụ phòng không cũng tan tành xác pháo
Ðêm Sài Gòn vẫn vui chơi tỉnh táo
Em ôca veọ ngồi lọt thỏm trong lòng
Vui đêm nay, mai em biết có còn không
Cô vũ nữ cúi đầu rưng nước mắt
Chuyện ngày maỉ Ốiị.!! chuyện còn xa lắc
Lo làm chi cứ để đó tính sau
Rót rượu đi cho anh giải cơn sầu
Trước khi cất bước lên đường vào đơn vị
Và cứ thế, giòng dời trôi không ngừng nghỉ
Ai hay đâu những trắc ẩn chiến trường
Súng đạn, giai nhân, là những chuyện bình thường
Sao biết được cuộc đời mình tốt, xấu?
Phi hành đoàn rơi, số phận càng đẫm máu
Xoa bột thuỷ tinh, viên phi công hỏng con ngươi
Lưỡi lê rọc quanh đầu người xạ thủ thét thấu trời
Khi mảnh tóc lẫn da đầu lột ngược
Trận địa nào mà người lính lo từ trước
Viên đạn sau cùng để dành lại chính anh
Ðược chết đi để khỏi bị hành hình
Chuyện chỉ có ở nơi đâỵ....AN LỘC
Hôm nay ngồi nhớ lại vùng địa ngục
Nhớ bạn bè thân xác đã tan hoang
Nhớ đến câu : "trai tuý ngoạ sa trường"
Chợt bỗng thấy trong tim mình đau thấu
Ngọn cỏ bụi cây, còn tanh tanh mùi máu
Góc núi ven rừng rợn tử khí vương vương
Nếu bạn dừng xe, bốc nắm đất vệ đường
Chắc cũng có bụi xương người trong đó
Ði vào rừng có thể đạp nhằm xương sọ
Hay cũng còn nhặt được khúc xương chân
Những dấu tích kia sẽ là những chứng nhân
Của vùng đất một thời là địa ngục
Ôi!!!........AN..LỘC.
(Thành kính tưởng nhớ phi hành đoàn Gunship AC-119 các phi công và Skyraiders đã vị quốc vong thân trong phi vụ tác chiến có thể coi là cuối cùng của Không Quân QLVNCH rạng sáng ngày 30 /04/1975)
Như thuở hồng hoang Phù Đổng vung roi sắt
Lẫm liệt phi bào theo Quang Trung phạt Bắc
Nam Phương thiên thần Trấn Không Bảo Quốc
Nghiêng đôi cánh đưa tăng địch vào tầm bắn
Tổ Quốc nổi bão, Không Gian nổi lửa
Lũ tà ma ngùn ngụt cháy !
Từ trên cao trong muôn triệu tia nắng sớm
Anh đã nhìn xuống trên mỗi chúng tôi
Trời thủ đô trong lửa khói nhạt nhòa
Từng trực thăng lượn vòng trên cao ốc
Từng thuyền ghe, từng con tàu tẩu quốc
Vần vũ trên cao anh âm thầm chọn ở lại !
Người ở lại anh linh thành bão tố
Gầm một tiếng hỏi: Quê hương ta sao mãi đọa đày?
Anh không chết, Anh trở thành huyền thoại
Anh đã về giữa mây trắng trời xanh
Từ thuở ấy, tên anh là kiêu hãnh
Phi vụ cuối cùng thiên thần mang cánh thép
Anh ở lại rợp trời xanh áo lính
Cho Việt Nam Không Sử mãi thăng hoa
Đã bao chiều hoàng hôn nơi đất khách
Là bao lần u uẩn nhớ trời quê
Giòng lệ đắng, niềm tiếc thương, người chiến sĩ
Ôi! đại bàng gãy cánh giữa trời xanh
Giờ cuối cùng không còn ai cao hơn anh nữa
Không nhật lệnh, không còn thượng cấp
Tân tổng thống đang gục đầu chờ quân địch
Chính anh !người tự ban và tự thi lệnh tử thủ !
Đâu thiên hoàng nào đã ban anh chén rượu
Không huy chương, không thêm mai cài vai áo
Nhưng hỡi anh ! Là huy chương, là sao sáng của chúng tôi.
Hỡi người bay phi vụ cuối cùng rạng tháng Tư ngày 30, năm mất nước
Một lần cất cánh, bay thật cao vĩnh viễn.
Trời Sài Gòn, mây giăng màu thương tiếc
Mưa gió oán than, khóc người hùng thế hệ
Người Phù Đổng củaViệt Nam bất diệt
Yankee-Caribou Thần Long
Ngoài câu thơ bất hủ :
"An Lộc Địa sử ghi chiến tích
Biệt Cách Dù Vị Quốc Vong Thân"
Mà cô giáo Pha để lại trên tấm bia trước nghĩa trang Biệt Cách 81 Dù
tại An Lộc còn có một bài thơ khác của Cô viết tặng cho binh chủng
kiêu hùng này của QLVNCH
Anh Biệt Kích hề ngàn xưa bất hứa
Em thục nữ hề trong trắng ngoài xinh
Ta quen nhau hề Lý Bạch lưu linh
Khi chợt tỉnh hề khối tình trong mộng
Em chỉ muốn hề thương chàng qua bóng
Để rồi mơ hề rồi mộng rồi mơ
Biệt Kích ơi hề tâm ý thành thơ
Xin gửi đó hề chừ thương nhớ mãi".
Bài thơ dưới đây của một người lính Biệt Kích vô danh. Anh là một hạ
sĩ trẻ của biệt-đội I. Tháng 1/75 nhảy vào Phước Long.Bị thương và
bị bắt. Trong giờ phút cuối cùng của đời người, anh đã cố viết được
một bài thơ rất cảm động với mong muốn gửi tặng cô giáo Pha.Anh ấy
đã chết sau đó 8 ngày và bài thơ đã được giao lại cho một người bạn
đồng cảnh ngộ.Và anh bạn ấy đã học thuộc lòng mang tới vùng đất Tự
Do từ lao tù Cộng Sản . Tựa bài thơ đó là "Gửi Em Cô Gái Bình Long"
Thơ rằng :
"Nhớ theo Hổ Xám vào An Lộc
Đội pháo trên đầu như đội mưa
Múa kiếm đứng ngăn thù cửa Bắc
Mà tưởng mình là Nguyễn Huệ xưa.
Trong tiếng đạn reo mù khói trận
Bỗng gặp em, cô giáo như mơ
Em ngồi rũ tóc trong hầm tối
Đọc tiếng kinh cầu, như đọc thơ".
"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ngự trên trời
Chúa ơi, Biệt Kích là thi sĩ
Thi sĩ cầm gươm như đi chơi".
"An Lộc địa sử lưu chiến tích
Biệt Cách Dù vị quốc vong thân"
Lời thơ hôm ấy sao hay quá
Nghĩa trang buồn như tiếng lá rơi.
Pha hỡi, bây chừ em đâu nhỉ ?
Cô giáo hôm xưa đã lấy chồng ?
Chúc em hạnh phúc răng long bạc
Còn anh hôm nay vào Phước Long.
Anh theo quân vào nơi hiểm địa
Hét tiếng xung phong đến vỡ trời
Bắn cháy xe tăng như uống rượu
Mà tưởng em đang rót chén mời.
Bóng địch chập chùng nơi cửa ngõ
Ba trăm quân đánh một sư đoàn
Mãnh hổ nan địch quần hồ bại
Anh thối binh về mà thấy oan.
Nửa chừng lại gặp cơn bão lửa
Toán Delta bị kích giữa đàng
Ôi lại Phước Long lưu chiến tích
Anh bị trúng đạn giữa rừng hoang.
Và chừ giờ đang ngồi bó gối
Tay xích chân xiềng trong trại giam
Máu bụng vẫn tuôn ra như suối
Anh biết mình thôi thế là tan.
Nhưng giây phút cuối anh vẫn nhớ
Màu áo hoa dù nón mũ xanh
Nhớ dáng em xưa cô giáo nhỏ
Họa bút thành thơ như tiếng oanh.
"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lại chinh chiến kỷ nhân hồi"
Xá gì một cõi đi về đất
Biệt Cách lưu danh, Biệt Kích đời".
Trạch Gầm
Người có rảnh đi cùng ta một chuyến
Không phải bằng chân... bằng chính tâm hồn
Ta muốn kể lại người nghe một chuyện
Từ Tây Ninh - rừng khóc giữa cô đơn
Địa danh nào không dấu giày người nhỉ
Sóc Con Trăng, Bố Túc đến KàTum
Suối Bà Hào, suối Đá Yêu, suối Kiết
Nhớ ai bằng... nhớ lính Biệt Động Quân
Thân bách chiến có ngờ đâu người nhỉ
Trời tha phương lưu lạc đến bạc đầu?!
Quê hương mất, cớ sao mình... còn sống
Cứ hỏi hoài, mà giải thích làm sao?
Xứ Mỹ này rượu thiếu gì để uống
Ai bảo say là... dục phá thành sầu
Bao nỗi nhớ-rượu nào làm quên được
Lính bọn mình dài dặc nỗi thương đau
Dừng lại đây ta gởi người nỗi nhớ
Rũ xuống xót xa... là nỗi hào hùng
Giờ phút cuối... những mảnh đời chinh chiến
Của gia đình... 38 Biệt Động Quân
Lệnh buông súng... mẹ, có lầm không nhỉ
Bao máu xương đâu phải chuyện... vô tình
Súng đỏ nòng thà chết theo vận nước
Vĩnh biệt chiến trường, vĩnh biệt Tây Ninh
Người có rảnh... đi cùng ta một chuyến
Về Tây Ninh khơi lại chiến trường xưa
Bởi nơi đó vẫn i sì nỗi nhớ
Bao bạn bè gục ngã... nhẹ như mơ...
Trích trong Tập Thơ VỤN VẶT
(Tác Giả xuất bản 2007)
Sóng vẫn trời xa
Chùm thơ buồn nhớ
Nằng nặng trong
tâm
Thơ Xuân của Đặng Huy
Văn
Tuyêt lạnh
Lặng lẽ cảnh tù
Mai anh về, mai tôi
về
Làm lại từ đầu
Vá cờ & Nhìn em vá cờ
Thơ xuân 2012
Sắc xuân
Chúc tết
Chùm thơ xuân
Cám ơn
Chiếc bóng
Người trinh nữ
sông Hương
Hiu quạnh
Khói lam chiều
Vong thư từ
quần đào Hoàng Sa
Bài thư tình thứ
nhất
Như những vần mây
Nhưng có khi nào ta
tự hỏi...
Kỷ vật quý nhất
Cỏ thu hoàng thị
Một ngày cho
người nằm lại đây
Chùm thơ tình
trong mây
Vụng tu...
Đi tu...
Nẻo về Tây Trúc
Thực ý bước đời
Chuyện người cải
tạo
Chính tôi
là người bạo động
Xin hát mãi bên đời
Về đâu phuợng đỏ
Đăng đắng cảnh tù
Một thuở cũng
đành
Chùm thơ mùa đông
Phụ bạc
Hờn vong quốc
Mùa Giáng Sinh
Vết đời giữ riêng
Viết cho thằng bạn già
Thư cho
những thằng chống nạng
Quay lại Bình Long
Hãy vùng lên
Hãy đứng lên
Thật dễ thương
Thơ tình trong mưa
Hỡi em
Em đi
Gửi em,
những búp măng vàng
Ngược ý tiếng đời
Vẫn là mơ
Thì cứ gầm lên
biển quê nhà
Hồn bướm mơ tiên
Chờ ai
Bày con phản phúc
Thì thầm cùng
anh...
Mùa Giáng
Sinh chinh chiến
Ngày ấy tôi về
Nếu biết
rằng em đã lấy chồng
Ta hãy đứng lên!
Một cảnh đời
thường
Trường ca thầm
lặng
Rối nhịp tim
Vẽ nét tình xa
Từ những tấm hình
Em gần, em xa
Lững thững lưng đồi
Tình quê chinh
chiến
Mơ bóng Thiên
Thần
Dấu tích ngọt
tình
Tâm lòng ao ước
Thu quyến rũ
Lâm sơn lạc phúc
Bản trường ca
thứ chín
Gờn gờn tấm lòng
Ý thức lòng ta
Nỗi nhớ tận cùng
Có phải
em là người xưa phố núi ?
Thu ca cho Kiến
Cảnh nghèo
Ý chí là vũ khí
Vạn nỗi niềm
Chuyện của đời
Những chùm thơ 4
câu
Trả nón cho trăng
Thu Ly Hương
Vàng chữ hy sinh
Gom chữ tạ tình
Ý lòng chung một
Nhẹ như mây trời
Chào một ngày
Hãy đón Thu
như đón cuộc đời
Gửi người dưới mộ
Sài Gòn không có
mùa Thu như em đã ngỡ
Áo trắng ngày xưa
Tình em
Nhan sắc
Áo trắng ngàn thơ
Nói với em
Ý lòng trăn trở
Giá anh còn sống
Anh không về đại lễ đâu
em
Nhìn qua...
Cali một chiều
mưa
Xóm biển đêm về
Trận tàn ta
vẫn chưa thua
Khi anh chưa đến
Mối tình huyền
thoại
Mộ gió
Thu mùa chinh
chiến
Lá đã chuyển màu
Nốt nhạc sầu
Thất ngôn tình nhớ
Tuổi thu
Tương tư
Chiều
Ghen
Tình Phan Rang
Từ Mỹ Phước Tây
Gờn gợn ý tình
Gửi anh Phạm Đức
Nhì
Một giọt tình
Thiên đường lạc
lối
Thương khúc tình
xưa
Tình quê
Đánh cược
Một dòng sông
Đi tìm
Trầm mặc thu
Hãy khóc đi anh
Bờ vẫn quá xa
Thư gửi bạn bên
kia Thái Bình Dương
Người phế
binh đêm giao thừa
Khi tự do vang lên tiếng nói
Chút khó của đời
Bóng hình năm cũ
Đất nước tôi
Đôi nạng gỗ đã
què!
Bàn tay em, bàn tay
anh
Ý Thu - Tính Nhớ
Nét xưa
Cám ơn đời và cám ơn người
Bất Khuất hẹn hò
Nhớ nhau mãi mãi
Gởi bạn Hiệp
Nỗi buồn người
dưng
Giấc mơ ngọt ngào
Quê hương ơi
! Sẽ có một ngày
Vẫn là huyền mộng
Có những điều
Ngụy Văn Thà ơi Lịch sử
rất công bằng
Bỗng thấy bâng
khuâng
Quên đi lời hẹn
Hào Quang cho
Ngụy Văn Thà
Thơ Huyền Lâm
Trả lời bạn
Một thuở rêu phong
Tấm lòng vẫn nhớ
Em bé VN trên đường...
Vết khắc
Bước đời huyền
mộng
Thay mày đưổi
giặc!
Những người lính năm xưa
Lá thư Pleime
Người
bạn cũ... chiến trường xưa
Lụa trắng ngày
xưa
Thất ngôn gửi mẹ
Đêm vẫn mịt mờ
Nỗi lòng người xa
Bảng lảng ý chiều
Ngày xưa yêu anh
Ý viết cho bạn
Người lính
VNCH... tôi nợ anh
Ai về nước Việt
mà coi
Tôi là ai ?
Nỗi nhớ bước tù
Viết gửi thằng
bạn
Ray rứt tình riêng
Tình
Mẹ
Thương Binh
Thức dậy đi & Giờ thiên đã điểm
Chuyện lạ...
Hỏi thăm Huỳnh tấn Mẫm
Bờ vẫn quá xa
10 thương ngày nay
Tình chiến hữu
Em gái Ninh Kiều
Ý viết cho người
xưa
Nhận chịu buồn
thương!
Chút tình
thương nhớ
Rối giấc nặng đời
Gởi Trang Y Hạ
Hận chiến trường
Trệu bàn tay
Chuyện không bình
yên
Thơ gửi Mẹ
Mưa Houston - Mưa Sài-Gòn
Sài Gòn vấn vương
Qua ngõ nhà em
Mày bảo tao quên
sao?
Tháng Tư lật trang
sử...
Tháng Tư và
những câu hỏi
Hãy cứu sơn hà
Cờ Vàng là đại trụ
Tháng tư
đen và những vần thơ máu lệ!
Hướng nhìn
Bài thơ cho tháng
4 đen
30 tháng 4...
Buồn tháng 4
Các anh còn sống mãi
Mẹ...
Hoàng hôn nhớ Mẹ
Trọn tình thương
nhớ
Tức tưởi niềm đau
Giờ đã điểm
Khắc ghi
Lá thư
viết trong đêm trừ tịch
Mắt em thật buồn
Gò Công... tha
thiết
Khúc hát trần gian
Tù và khỉ
Lòng em ta hiểu
Em ấm tình em
Thấm đậm buồn
thương
Người lính dũng
cảm
Thương Phế Binh
Dòng thơ lịch sử
Thơ máu
Ý tình thương nhớ
Bài thơ gửi anh
Tri ân chiến
sĩ Cộng Hòa
Cũng vẫn là mơ
Cảnh đời đau nhục
Sẽ có một ngày...
Đêm qua tôi mơ...
Trở giấc
Con
khóc bên trời xa Mẹ thương
Vết đạn xuyên
Hoa lài khoe sắc
Nhớ cố hương
Trả lại tôi
Cậu bé đánh giầy
Hãy đứng lên
đồng bào ơi!
Tâm ý tháng Tư
Buồn lữ thứ
Gởi một dòng sông
Mái tóc
người quả phụ miền Tây
Tết Tân Mão
Thơ viết chiều
mùng ba
30 lần nhìn lại
35 năm gặp lại
Hẹn nhau tại SàiGòn
Còn đâu chiếc áo
Bà-ba
Ca dao nhân
gian thời XHCN VN
Bánh Tết mồng năm
Lời đầu năm cho con
Mấy lời gửi chị
Ý của tình xưa
Nhớ cố hương
Ý tình trao chị
Mừng Xuân Tân
Mão 2011
Xuân nào tôi
đưa em về
Anh lính Cộng
Hoà ơi !
Cám ơn mày, cám
ơn chị
Nửa hồn Xuân Lộc
Đêm nhớ trăng
Sài-Gòn
Thơ Huyền Lâm
Đắng rát bước đời
Ý vẫn ngàn phương
Phố núi
Thơ
Xuân 2011
Đêm ứng chiến
Nỗi đau còn mãi
Phố buồn
Tháng Chạp quê
người
Gửi Em Cô Gái Bình
Long
Xót xa nhớ tù
Về khúc Tống Biệt
Thơ Lê Chân
Vịnh Hoa Đào
Cây đa... bến cũ
Nữa không mày
Những người lính tôi yêu
Gọi mải tên anh
Thư gởi bạn
Lưu linh
Khắc đậm ý tình
Vàng thu lá đổ
Đôi dép
Mắt tiễn người
xưa
Nhớ bạn ngày xưa
Mưa nắng quê tôi
Một lần đến Huế
Bao năm rồi...
Tỉnh lộ 7B
Mưa rơi giọt sầu
Quê em
Nhớ bạn ngày xưa
Người lính trẻ
Mây xám trời thu
Gương người lính già
Ngàn năm Thăng Long 2010
Đêm lãng mạn chia đều cho anh
nhé!
Về thăm quê
Nét hương tiễn anh
Ray rứt
Chút ý
Tô canh của mẹ
Bước vấp lối đời
Mắt mẹ tình con
Phiến lá buồn
Thương nhớ Mỹ Huê
Ước hẹn
Em tôi
Anh đã trở về
Chim bay về tổ
Vầng sáng rực ngời
Đốt vài câu thơ
Năm tên bảy họ
Hẹn em
Dòng thư gửi chị
Nguyễn Hữu Cầu -
VN Đại tố khúc
Nhớ khúc quân
hành
Khúc nhạc tình
quê
Bản trường ca thứ bảy
Tao chỉ xin một lời tạ
lỗi
Nắng mưa gợi nhớ
Ray rứt thương buồn
Thơ Ý-Nga
Thương Ca mùa hạ
Lãnh đạo khéo hèn
Viết gửi em
Ấm cảnh nhớ tình
Bước đời sinh tử
Thuở ấy dại khờ
Lỡ làng
Gặp thằng Bá
Tìm đâu tình Mẹ
Ngày ấy
Thư gửi em
Đêm chuyển tù
Người "may" áo quan
Những vần thơ tháng Tư
Tội đồ dân tộc
Lòng ta thương nhớ
Chỉ là giấc mơ
Chú Sáu ơi !
Văn tế Anh Hùng tuẩn
tiết và đồng bào Phố Núi chết vì tìm sự Tự Do
Tháng Tư về Long Khánh
Buồn một ngày tháng 4
Nỗi hờn vong quốc
Tháng Tư uất hận
Ngững mãnh đời
Ngược gió tháng Tư
Trọn đường gió mưa
Tháng Tư đen
Trời đã sáng
35 năm
Mai em về
Ca-dao Việt-nam "Lột trần chế độ"
Gương tiền nhân
Những người lính năm xưa
Hãy chụp giùm tôi
Khà...
Xuống tàu sông Hương
Ngàn năm Thăng Long
Đâu phải là mơ
Tâm ý
Thằng điên đang nói bậy
Xin anh một lời hứa
Mưa và xuân...
Xuân...
Thơ ThyLanThảo
Hồn sông núi trong em
Đêm nhớ về Sài-Gòn
Cho tôi một lần
Uống rượu với Châu
Thiệt
Những ngôi mộ phủ lá cờ
Vàng
Quê hương và chủ nghĩa
Tiếc thương
Bài tình ca Hậu Nghĩa
Những ngôi mộ phủ cờ Vàng
Hai hàng me ở đường
Gia Long
Người ấy... tôi yêu...
Tình xa
Nhớ Bến Tre
Yêu mãi lá cờ Vàng
Tôi biết ơn
những người vấp ngã
Lá thư xuân người lính
chiến
Bộ đội của nhân dân ?
Tâm sự chiếc Xích Lô
Nỗi buồn cấm trại
Những mùa Giáng Sinh
Sao vẫn chưa...?
Thu tương tư
Mẹ kiếp
Cho tao chưởi mầy
một tiếng
Niềm đau
Nếu mai mốt tôi về
Vẫn như thuở nào
Hoa tím lục bình
Ráng chịu
Một lần nhắc nhớ
Lời cho Lê Thị Công Nhân
Ngày tháng cũ
Đẹp tựa vầng trăng
Bọn mình
KBC4100
Lời tâm sự cuối năm
Quê tôi xứ dừa
Mối tình đầu
Thơ Tô Thùy Yên
Dăm bài thơ lính trận 1
- 2
Ngồi một mình
Chút tình cho Thủ Đức
Hương yêu
Kiếp làm chồng
Hồn ca trên biển đông
Mùa nước nổi
Chiều Sầm Giang
Ùm... tắc... cập
Đóa hoa hồng tặng em
Anh lính bảo vệ Tự Do
Anh lính VNCH
Giọt buồn ngoài ngõ
Anh ở đây
Cảm tạ ân tình
Thơ Vũ Uyên Giang
Em trở lại VN
Lời trước Nghĩa Trang
Gửi về em
Chuyến hành quân đầu
đời
Trả ta sông núi
Tiên Rồng
Người lính QLVNCH
Dang dở
Cám ơn người giữ lửa
Houston
Thương nhớ
Mộng ban đầu
Đêm bệnh viện
Hãy để bố...
Mai tôi chết
Chờ bạn
Gia tài của đảng mai
sau
Một ngày phải khác mọi ngày
Cho tròn tiết tháo
Tiếng Việt miền nam
Gió nổi con giông
Cho bạn "Trung Niên"
Quê hương, ai phải là người
Giang hồ ca
Tiếc thương
Thơ lính 3
Người lính già
vừa chết đêm qua
Những ngày xưa thân ái
Lời cuối cho Thiên Anh
Hùng Ca
Thương ca Người Chiến Sĩ
Thương Binh
Con nhớ ngày Cha đi tù
Chiều mệnh danh Tổ
Quốc
Tưởng niệm 43 năm
QLVNCH
Một ngày khác mọi ngày
Phải xé tan cờ đỏ sao vàng
Bao giờ anh trở lại
Thơ lính 1
Thơ lính 2
30 thứ tang
Hạ nhớ
Thơ của Nguyễn Khánh Chân
Có phải tôi không?
Súc sinh
Đã lâu không gọi...
Tháng Tư đen
Cùng với tháng Tư
Mày bảo tao quên sao?
Thơ Trạch Gầm
Hơi thở VN
Van xin
Nhớ mày rót rượi tưới
hư không
36 năm hội ngộ
Ước nguyện
Nhớ anh Trần Văn Quí
Nhớ người
Hoa tím ngày xưa
Em phố núi cuối Đông
Yêu
Một vì sao lạc
Anh còn nhớ
Giờ này, chiều giáp Tết
Đầu Xuân chơi Tết
Chiều hành quân qua sông
Gót Xuân
Khi anh chết
Bướm hoa
Người Thương Binh
Xuân quê hương
Cali ngày mưa
Chiến tranh VN và Tôi
Hơi ấm non sông
Lá thư trần thế
Chiều cuốn năm nhớ bạn
Đêm nguyện cầu
Cành hoa tím
Tháng Chạp quê người
Thơ của Hư Vô
Đưa em đi đào xác
Ngày ấy giã từ
Yên Bái mùa Đông
Thư cho em
Tà áo trắng
E ấp
Quê tôi
Tuổi già
Tưởng niệm người lính
VNCH
Chuyện "Đối Thoại"
Kỷ vật
Anh phải
Tiếng Thu...
Em bé Việt Nam và viên sỏi
Xưa và nay
Tôi tin rằng ...
Lai rai chén rượu giang hồ
Tháng 4...
Chiến tranh và tôi
Từ Công yêu
Người thực vật
Nhớ Bất Khuất
Tương ngộ
Nhớ mái trường xưa
Chiều Thu
Thu ..(thơ con cóc)
Bé
Ngày trở về
Nói với bạn tôi
Không thể nào quên
Muà Thu áo không bay
Có một loài chim
Bến Tre quê em
Nhớ
Vợ ơi là vợ...
Nhớ trại tù Hương Mỹ
Trộn chút tình
Nhớ Mẹ
Tháng 6 trời mưa
Gửi súng cho tao
Những đồi hoa Sim
Nhớ rừng
Bên lề Tổ Quốc