Đất nước tôi

Đất nước tôi có rất nhiều nhà tù, đủ cỡ, đủ loại, đủ cấp
có khả năng biến con người của thế kỷ 21
trở thành người tiền sử trong thời gian ngắn nhất.
Nước tôi chưa từng có dầu, nay, có chăng, rất ít
nên tiếng kêu nhân quyền của anh em tôi
chỉ ri rí to hơn tiếng dế kêu sương
bạn bè châu Á khó lòng nghe thấy.

Đất nước tôi có một tập thể cảnh sát công an
hùng mạnh, tinh vi và ác độc hơn bất cứ quốc gia nào khác
kể cả thời Trung cổ, Mông cổ hay đâu đâu.
Nước tôi từng có mỏ vàng, nhưng có rất ít vàng
nên tiếng kêu nhân quyền của xóm làng tôi
chỉ to hơn tiếng muỗi vo ve trong đêm trường thanh vắng
bạn bè năm châu khó lòng nghe thấy.

Đất nước tôi có một lực lượng gọi là quân đội nhân dân
phát xuất từ nhân dân và được lập ra để đàn áp nhân dân.
Nước tôi từng có quặn đồng, thau, thiếc và cả kim cương
nhưng có rất ít
nên tiếng kêu nhân quyền của đồng bào tôi
chỉ to hơn tiếng thạch sùng tặc lưỡi giữa canh khuya
bạn bè trên trái đất này khó lòng nghe thấy.

Đất nước tôi có một đảng duy nhất cầm quyền
cha truyền con nối
bán đất nước
phá môi sinh
đè đầu cưỡi cổ dân tôi
đời đời kiếp kiếp.
Nước chúng tôi bây giờ chỉ còn quặng kẽm
mà ngoại bang đang đào xới cả núi non, rừng rậm để khai thác
gây thành những cơn hồng thuỷ rợn da
biến đồng lúa thành ruộng nước
biến đường phố thành sông ngòi.
Nhưng là thứ quặng hạng bét chẳng đáng chi
nên tiếng kêu nhân quyền của toàn dân tôi
chỉ to hơn tiếng thở dài não nuột của những bà mẹ đang tàn hơi
bạn bè ở những hành tinh khác khó lòng nghe thấy.

Chúng tôi không có dầu, không có vàng, không có quí kim
Nhưng chúng tôi có máu.
Rất nhiều máu.
Âu và Á châu đã cúi đầu trước Thành Cát Tư Hãn và con cháu,
nhưng chúng tôi không.
Chúng tôi đã ba lần đổ máu đuổi họ trở về với thảo nguyên ở phương Bắc xa xăm.
Người Hán đã chiếm lấy đất của Mãn, Mông, Hồi, Tạng,
Làm thành bốn ngôi sao nhỏ chầu quanh sao lớn trên lá cờ máu của họ,
nhưng chúng tôi không.
Hơn một ngàn năm bắc thuộc trong bốn ngàn năm lịch sử
Chúng tôi vẫn còn đây, với văn hoá, với tiếng nói và chữ viết.
Vì chúng tôi có máu.
Rất nhiều máu.
Và không sợ đổ máu.
Máu sẽ rửa nhục và máu sẽ khôi phục Hoàng sa, Trường sa.
Máu sẽ lấy lại trọn Bản Giốc, Nam Quan và hàng trăm điểm chiến lược phòng thủ phía Bắc.
Máu sẽ tươi màu trên vịnh Bắc phần, đòi lại biển vàng, biển bạc.
Máu sẽ tưới lên thân thể những kẻ khiếp nhược khom lưng đầu hàng ngoại bang xâm lược.
Bạn bè thì quá xa xăm
và lạnh lùng, vị kỷ -- tất nhiên.

Chúng tôi không có dầu, không có vàng, không có quí kim
nhưng chúng tôi có máu.
Miếng cơm phải đổi bằng máu.
Dân chủ, tự do phải đổi bằng máu.
Độc lập, tự chủ phải đổi bằng máu.
Tương lai của con em phải đổi bằng máu
như tổ tiên đã từng đổ
để duy trì mảnh đất dung thân cho chúng tôi hôm nay.
Máu.
Máu.
Máu.

Cung Vũ


My homeland

My homeland has a multitude of prisons, prisons of all sizes, all sorts, all levels
That can transform a person of the 21st century into a prehistoric creature in the shortest time
My homeland has never had petrol, or if any, very little
So our cries for human rights
Only reverberate feebly like the chirping of crickets
Barely audible to our friends in Asia.

My homeland has a population of policemen and government agents
That are stronger, subtler and meaner than any other country
Including the Middle Ages, the Mongols or anywhere else.
My homeland used to have gold ore, but very little gold
So that the cries for human rights from our villages and communities
Only sound like mosquitoes buzzing in the deep of night
Barely audible to our friends from the five continents.
My homeland has an military force called the people’s army
That came from the people and was established to oppress the people
My country used to have copper, zinc, tin ores, even diamonds
But only in very small quantities
So my people’s cries for human rights
Are not much louder than the lizard’s cry in the middle of the night
Barely audible to our friends from around the world.

My homeland has a single party in charge of government
From father to son
They sell the land
Destroy the environment
Oppress our people
From generation to generation.
Nowadays our country only has some zinc ore left
That foreigners are destroying mountains and forests to get at
Creating terrible deluges
That transform rice fields into water-logged swamps
And transform roads into rivers
But this bottom-of-the-pile ore is not worth much
So my people’s cries for human rights
Is only louder than the mournful sights from expiring mothers
Barely audible to our friends from other planets.

We do not have oil, do not have gold or precious metals
But we do have blood
A lot of blood.
Asia and Europe surrendered to Gengis Khan and his descendants
But we did not.
Thrice we shed our blood to expel them back to their faraway steppe.
The Han invaded the land of Mandchuria, Mongolia, Xinjang and Tibet
Creating four small stars surrounding the large star on their bloody flag
But not our land.
After more than a thousand years under Chinese rule in our four thousand year history
We are still here, with our own culture, our language and writing
Because we have blood
A lot of blood
And we’re not afraid to spill blood.
Blood will erase the shame and will restore Hoang Sa, Truong Sa
Blood will regain Ban Gioc, Nam Quan and hundreds of strategic points of defense on the northern border
Blood will be vivid in the Gulf of Tonkin, claiming back our golden sea
Blood will spill over the bodies of cowards who bent their backs before the invading foreigners
Our friends are too far away
And cold and sef-centered – of course.

We do not have oil, gold or precious metals
But we do have blood.
Blood will be exchanged for rice.
Blood will be exchanged for freedom and democracy
Blood will be exchanged for independence and self-governance
Blood will be exchanged for the future of our children
Just like it was done by our ancestors
To keep the piece of land where we live today
Blood
Blood
Blood

Cung Vu
English version by Bich Giao

 


THƠ

Sóng vẫn trời xa
Chùm thơ buồn nhớ
Nằng nặng trong tâm
Thơ Xuân của Đặng Huy Văn
Tuyêt  lạnh
Lặng lẽ cảnh tù
Mai anh về, mai tôi về
Làm lại từ đầu
Vá cờ & Nhìn em vá cờ
Thơ xuân 2012
Sắc xuân
Chúc tết
Chùm thơ xuân
Cám ơn
Chiếc bóng
Người trinh nữ sông Hương
Hiu quạnh
Khói lam chiều
Vong thư từ quần đào Hoàng Sa
Bài thư tình thứ nhất
Như những vần mây
Nhưng có khi nào ta tự hỏi...
Kỷ vật quý nhất
Cỏ thu hoàng thị
Một ngày cho người nằm lại đây  
Chùm thơ tình trong mây  
Vụng tu...  
Đi tu...  
Nẻo về Tây Trúc  
Thực ý bước đời  
Chuyện người cải tạo 
Chính tôi là người bạo động  
Xin hát mãi bên đời 
Về đâu phuợng đỏ 
Đăng đắng cảnh tù  
Một thuở cũng đành  
Chùm thơ mùa đông  
Phụ bạc  
Hờn vong quốc

Mùa Giáng Sinh
Vết đời giữ riêng
Viết cho thằng bạn già
Thư cho những thằng chống nạng
Quay lại Bình Long
Hãy vùng lên
Hãy đứng lên
Thật dễ thương
Thơ tình trong mưa
Hỡi em
Em đi
Gửi em, những búp măng vàng
Ngược ý tiếng đời
Vẫn là mơ
Thì cứ gầm lên biển quê nhà
Hồn bướm mơ tiên
Chờ ai
Bày con phản phúc
Thì thầm cùng anh...
Mùa Giáng Sinh chinh chiến
Ngày ấy tôi về
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Ta hãy đứng lên!
Một cảnh đời thường
Trường ca thầm lặng
Rối nhịp tim
Vẽ nét tình xa
Từ những tấm hình
Em gần, em xa
Lững thững lưng đồi
Tình quê chinh chiến
Mơ bóng Thiên Thần
Dấu tích ngọt tình
Tâm lòng ao ước
Thu quyến rũ
Lâm sơn lạc phúc
Bản trường ca thứ chín
Gờn gờn tấm lòng
Ý thức lòng ta
Nỗi nhớ tận cùng
Có phải em là người xưa phố núi ?
Thu ca cho Kiến
Cảnh nghèo
Ý chí là vũ khí
Vạn nỗi niềm
Chuyện của đời
Những chùm thơ 4 câu
Trả nón cho trăng
Thu Ly Hương
Vàng chữ hy sinh
Gom chữ tạ tình
Ý lòng chung một
Nhẹ như mây trời
Chào một ngày
Hãy đón Thu như đón cuộc đời
Gửi người dưới mộ
Sài Gòn không có mùa Thu như em đã ngỡ
Áo trắng ngày xưa
Tình em
Nhan sắc
Áo trắng ngàn thơ
Nói với em
Ý lòng trăn trở
Giá anh còn sống
Anh không về đại lễ đâu em
Nhìn qua...
Cali một chiều mưa
Xóm biển đêm về
Trận tàn ta vẫn chưa thua
Khi anh chưa đến
Mối tình huyền thoại  
Mộ gió
Thu mùa chinh chiến
Lá đã chuyển màu
Nốt nhạc sầu
Thất ngôn tình nhớ
Tuổi thu
Tương tư
Chiều
Ghen

Tình Phan Rang
Từ Mỹ Phước Tây
Gờn gợn ý tình
Gửi anh Phạm Đức Nhì
Một giọt tình
Thiên đường lạc lối
Thương khúc tình xưa
Tình quê
Đánh cược
Một dòng sông
Đi tìm
Trầm mặc thu
Hãy khóc đi anh
Bờ vẫn quá xa
Thư gửi bạn bên kia Thái Bình Dương
Người phế binh đêm giao thừa
Khi tự do vang lên tiếng nói
Chút khó của đời
Bóng hình năm cũ
Đất nước tôi
Đôi nạng gỗ đã què!
Bàn tay em, bàn tay anh
Ý Thu - Tính Nhớ
Nét xưa
Cám ơn đời và cám ơn người
Bất Khuất hẹn hò
Nhớ nhau mãi mãi
Gởi bạn Hiệp
Nỗi buồn người dưng
Giấc mơ ngọt ngào
Quê hương ơi ! Sẽ có một ngày
Vẫn là huyền mộng
Có những điều
Ngụy Văn Thà ơi Lịch sử rất công bằng
Bỗng thấy bâng khuâng
Quên đi lời hẹn
Hào Quang cho Ngụy Văn Thà
Thơ Huyền Lâm
Trả lời bạn
Một thuở rêu phong
Tấm lòng vẫn nhớ
Em bé VN trên đường...  
Vết khắc
Bước đời huyền mộng
Thay mày đưổi giặc!
Những người lính năm xưa
Lá thư Pleime
Người bạn cũ... chiến trường xưa
Lụa trắng ngày xưa
Thất ngôn gửi mẹ
Đêm vẫn mịt mờ
Nỗi lòng người xa
Bảng lảng ý chiều
Ngày xưa yêu anh
Ý viết cho bạn
Người lính VNCH... tôi nợ anh
Ai về nước Việt mà coi
Tôi là ai ?
Nỗi nhớ bước tù
Viết gửi thằng bạn
Ray rứt tình riêng
Tình Mẹ
Thương Binh
Thức dậy đi & Giờ thiên đã điểm
Chuyện lạ...

Hỏi thăm Huỳnh tấn Mẫm
Bờ vẫn quá xa
10 thương ngày nay
Tình chiến hữu
Em gái Ninh Kiều
Ý viết cho người xưa
Nhận chịu buồn thương!
Chút tình thương nhớ
Rối giấc nặng đời
Gởi Trang Y Hạ
Hận chiến trường
Trệu bàn tay
Chuyện không bình yên
Thơ gửi Mẹ
Mưa Houston - Mưa Sài-Gòn
Sài Gòn vấn vương
Qua ngõ nhà em
Mày bảo tao quên sao?
Tháng Tư lật trang sử...
Tháng Tư và những câu hỏi
Hãy cứu sơn hà
Cờ Vàng là đại trụ
Tháng tư đen và những vần thơ máu lệ!
Hướng nhìn
Bài thơ cho tháng 4 đen
30 tháng 4...
Buồn tháng 4
Các anh còn sống mãi
Mẹ...
Hoàng hôn nhớ Mẹ
Trọn tình thương nhớ
Tức tưởi niềm đau
Giờ đã điểm
Khắc ghi
Lá thư viết trong đêm trừ tịch
Mắt em thật buồn
Gò Công... tha thiết
Khúc hát trần gian
Tù và khỉ
Lòng em ta hiểu
Em ấm tình em
Thấm đậm buồn thương
Người lính dũng cảm
Thương Phế Binh
Dòng thơ lịch sử
Thơ máu
Ý tình thương nhớ
Bài thơ gửi anh
Tri ân chiến sĩ Cộng Hòa
Cũng vẫn là mơ
Cảnh đời đau nhục
Sẽ có một ngày...
Đêm qua tôi mơ...
Trở giấc
Con khóc bên trời xa Mẹ thương
Vết đạn xuyên
Hoa lài khoe sắc
Nhớ cố hương
Trả lại tôi
Cậu bé đánh giầy
Hãy đứng lên đồng bào ơi!
Tâm ý tháng Tư
Buồn lữ thứ
Gởi một dòng sông  
Mái tóc người quả phụ miền Tây  
Tết Tân Mão  
Thơ viết chiều mùng ba  
30 lần nhìn lại  
35 năm gặp lại  
Hẹn nhau tại SàiGòn 
Còn đâu chiếc áo Bà-ba 
Ca dao nhân gian thời XHCN VN 
Bánh Tết mồng năm
Lời đầu năm cho con
Mấy lời gửi chị
Ý của tình xưa
Nhớ cố hương
Ý tình trao chị
Mừng Xuân Tân Mão 2011
Xuân nào tôi đưa em về
Anh lính Cộng Hoà ơi !
Cám ơn mày, cám ơn chị
Nửa hồn Xuân Lộc
Đêm nhớ trăng Sài-Gòn
Thơ Huyền Lâm
Đắng rát bước đời
Ý vẫn ngàn phương
Phố núi
Thơ Xuân 2011
Đêm ứng chiến  
Nỗi đau còn mãi  
Phố buồn  
Tháng Chạp quê người  
Gửi Em Cô Gái Bình Long
Xót xa nhớ tù  
Về khúc Tống Biệt  
Thơ Lê Chân  
Vịnh Hoa Đào  
Cây đa... bến cũ
Nữa không mày
Những người lính tôi yêu
Gọi mải tên anh
Thư gởi bạn
Lưu linh
Khắc đậm ý tình  
Vàng thu lá đổ 
Đôi dép 
Mắt tiễn người xưa  
Nhớ bạn ngày xưa   
Mưa nắng quê tôi  
Một lần đến Huế  
Bao năm rồi... Tỉnh lộ 7B  
Mưa rơi giọt sầu
Quê em
Nhớ bạn ngày xưa
Người lính trẻ
Mây xám trời thu
Gương người lính già
Ngàn năm Thăng Long 2010
Đêm lãng mạn chia đều cho anh nhé!
Về thăm quê
Nét hương tiễn anh
Ray rứt
Chút ý
Tô canh của mẹ
Bước vấp lối đời
Mắt mẹ tình con
Phiến lá buồn
Thương nhớ Mỹ Huê
Ước hẹn
Em tôi
Anh đã trở về
Chim bay về tổ
Vầng sáng rực ngời
Đốt vài câu thơ
Năm tên bảy họ
Hẹn em
Dòng thư gửi chị
Nguyễn Hữu Cầu - VN Đại tố khúc
Nhớ khúc quân hành
Khúc nhạc tình quê
Bản trường ca thứ bảy
Tao chỉ xin một lời tạ lỗi
Nắng mưa gợi  nhớ
Ray rứt thương buồn
Thơ Ý-Nga
Thương Ca mùa hạ
Lãnh đạo khéo hèn
Viết gửi em
Ấm cảnh nhớ tình
Bước đời sinh tử
Thuở ấy dại khờ
Lỡ làng
Gặp thằng Bá
Tìm đâu tình Mẹ
Ngày ấy
Thư gửi em
Đêm chuyển tù
Người "may" áo quan
Những vần thơ tháng Tư
Tội đồ dân tộc
Lòng ta thương nhớ
Chỉ là giấc mơ
Chú Sáu ơi !
Văn tế Anh Hùng tuẩn tiết và đồng bào Phố Núi chết vì tìm sự Tự Do
Tháng Tư về Long Khánh
Buồn một ngày tháng 4
Nỗi hờn vong quốc
Tháng Tư uất hận
Ngững mãnh đời
Ngược gió tháng Tư
Trọn đường gió mưa
Tháng Tư đen
Trời đã sáng
35 năm
Mai em về
Ca-dao Việt-nam "Lột trần chế độ"
Gương tiền nhân
Những người lính năm xưa
Hãy chụp giùm tôi
Khà...
Xuống tàu sông Hương
Ngàn năm Thăng Long
Đâu phải là mơ
Tâm ý
Thằng điên đang nói bậy
Xin anh một lời hứa
Mưa và xuân...
Xuân...
Thơ ThyLanThảo
Hồn sông núi trong em
Đêm nhớ về Sài-Gòn
Cho tôi một lần
Uống rượu với Châu Thiệt
Những ngôi mộ phủ lá cờ Vàng
Quê hương và chủ nghĩa
Tiếc thương
Bài tình ca Hậu Nghĩa
Những ngôi mộ phủ cờ Vàng
Hai hàng me ở đường Gia Long
Người ấy... tôi yêu...
Tình xa
Nhớ Bến Tre
Yêu mãi lá cờ Vàng
Tôi biết ơn những người vấp ngã
Lá thư xuân người lính chiến
Bộ đội của nhân dân ?
Tâm sự chiếc Xích Lô
Nỗi buồn cấm trại
Những mùa Giáng Sinh
Sao vẫn chưa...?
Thu tương tư
Mẹ kiếp
Cho tao chưởi mầy một tiếng
Niềm đau
Nếu mai mốt tôi về
Vẫn như thuở nào
Hoa tím lục bình
Ráng chịu
Một lần nhắc nhớ
Lời cho Lê Thị Công Nhân
Ngày tháng cũ
Đẹp tựa vầng trăng
Bọn mình
KBC4100
Lời tâm sự cuối năm
Quê tôi xứ dừa
Mối tình đầu
Thơ Tô Thùy Yên
Dăm bài thơ lính trận 1 - 2
Ngồi một mình
Chút tình cho Thủ Đức
Hương yêu
Kiếp làm chồng
Hồn ca trên biển đông
Mùa nước nổi
Chiều Sầm Giang
Ùm... tắc... cập
Đóa hoa hồng tặng em
Anh lính bảo vệ Tự Do
Anh lính VNCH
Giọt buồn ngoài ngõ
Anh ở đây
Cảm tạ ân tình
Thơ Vũ Uyên Giang
Em trở lại VN
Lời trước Nghĩa Trang
Gửi về em
Chuyến hành quân đầu đời
Trả ta sông núi
Tiên Rồng
Người lính QLVNCH
Dang dở
Cám ơn người giữ lửa Houston
Thương nhớ
Mộng ban đầu
Đêm bệnh viện
Hãy để bố...
Mai tôi chết
Chờ bạn
Gia tài của đảng mai sau
Một ngày phải khác mọi ngày
Cho tròn tiết tháo
Tiếng Việt miền nam
Gió nổi con giông
Cho bạn "Trung Niên"
Quê hương, ai phải là người
Giang hồ ca
Tiếc thương
Thơ lính 3
Người lính già vừa chết đêm qua
Những ngày xưa thân ái
Lời cuối cho Thiên Anh Hùng Ca
Thương ca Người Chiến Sĩ Thương Binh
Con nhớ ngày Cha đi tù
Chiều mệnh danh Tổ Quốc
Tưởng niệm 43 năm QLVNCH
Một ngày khác mọi ngày
Phải xé tan cờ đỏ sao vàng
Bao giờ anh trở lại
Thơ lính 1
Thơ lính 2
30 thứ tang
Hạ nhớ
Thơ của Nguyễn Khánh Chân
Có phải tôi không?
Súc sinh
Đã lâu không gọi...
Tháng Tư đen
Cùng với tháng Tư
Mày bảo tao quên sao?
Thơ Trạch Gầm
Hơi thở VN
Van xin
Nhớ mày rót rượi tưới hư không
36 năm hội ngộ
Ước nguyện
Nhớ anh Trần Văn Quí
Nhớ người
Hoa tím ngày xưa
Em phố núi cuối Đông
Yêu
Một vì sao lạc
Anh còn nhớ
Giờ này, chiều giáp Tết
Đầu Xuân chơi Tết
Chiều hành quân qua sông
Gót Xuân
Khi anh chết
Bướm hoa
Người Thương Binh
Xuân quê hương
Cali ngày mưa
Chiến tranh VN và Tôi
Hơi ấm non sông
Lá thư trần thế
Chiều cuốn năm nhớ bạn
Đêm nguyện cầu
Cành hoa tím
Tháng Chạp quê người
Thơ của Hư Vô
Đưa em đi đào xác
Ngày ấy giã từ
Yên Bái mùa Đông
Thư cho em
Tà áo trắng
E ấp
Quê tôi
Tuổi già
Tưởng niệm người lính VNCH
Chuyện "Đối Thoại"
Kỷ vật
Anh phải
Tiếng Thu...
Em bé Việt Nam và viên sỏi
Xưa và nay
Tôi tin rằng ...
Lai rai chén rượu giang hồ
Tháng 4...
Chiến tranh và tôi
Từ Công yêu
Người thực vật
Nhớ Bất Khuất
Tương ngộ
Nhớ mái trường xưa
Chiều Thu
Thu ..(thơ con cóc)

Ngày trở về
Nói với bạn tôi
Không thể nào quên
Muà Thu áo không bay
Có một loài chim
Bến Tre quê em
Nhớ
Vợ ơi là vợ...
Nhớ trại tù Hương Mỹ
Trộn chút tình
Nhớ Mẹ
Tháng 6 trời mưa
Gửi súng cho tao
Những đồi hoa Sim
Nhớ rừng
Bên lề Tổ Quốc