Tất Niên "Nội" 2015-2016

Nguyễn Văn Hoàng

Sau hơn 20 giờ vất vưỡng trên không trung, máy bay hạ cánh xuống vùng đất Sài g̣n đầy bụi bặm và ô nhiễm môi sinh. Lúc này, kim đồng hồ là 23:00 giờ Việt Nam.

V́ nhạc mẫu qua đời bất ngờ nên mọi dự định đă phải thay đổi hết. Trên đường về nhà, ḷng tôi có những cảm nghĩ buồn buồn; một cái ǵ đó "Hư hư, Thực thực" hiện về. Nghĩ cho cùng, quy luật tạo hóa và vậy "Sinh-Lăo-Bệnh-Tử", có ai qua khỏi.

Nhưng chuyện tang lễ đă quá trễ đối với tôi khi thân xác của bà đă ra tro bụi vào xế chiều th́ đến đêm tôi mới về đến nhà. Mọi sự đă an bài "Đành chịu vậy thôi". Nghi thức ma chay đă xong, người sống vẫn phải ăn và làm việc của người sống...

Và sau những ngày buồn đó... Tôi gọi phone cho bạn bè BK để t́m sự hồi sinh.

Là khách "không mời", tôi theo Công Tâm và Hoàng Phượng đi dự đám cưới con trai của BK Chiến 34 trên chiếc xe Ford bóng lóang do con trai của Hoàng Phượng lái. Cậu con trai của Hoàng Phượng thật là hiếu thảo, lễ phép. Hoàng Phượng thật có phúc khi có câu con trai này. Đến nơi thấy đầy đủ các vị BK thân quen cùng NT Chính. Thật là cảm động, dù không được "mời" nhưng tất cả anh em kể cả gia chủ đều tiếp ḿnh một cách tận t́nh, chu đáo...

Là khách "được mời", tôi theo Tâm đi dự đám thôi nôi của cháu nội Hoàng Giang tại số 63 Cao Thắng, Quận 3. Gia chủ đă dành 3 bàn cho anh em BK. Khung cảnh trong nhà hàng trông sang trọng, lịch sự, thức ăn không xuất sắc, thường thôi nhưng nhờ có dàn Karoke nen không khí vui nhộn... Có thằng bạn già thân ""Đại Họa" đang mổ ruột tiếp nên chẳng c̣n ai để hú hí.

Ngày qua ngày, sáng uống cà phê, chiều kiếm vài ba bạn già BK làm vài "ve" rồi về ngủ.

Chợt nghĩ đến thằng bạn ṛm ốm nhách, tráng hói Tăng Xương. Phải chi có nó th́ vui biết mấy. Nhớ những đêm ở Sài g̣n, hai thằng, một ốm cao, một lùn mập cùng nhau ngồi nhậu ở Bầu Cát sáng đêm không kể. Thằng "ṛm hói" này khỏe vô tả, nó đi sáng ngày tối đêm mà không biết mệt là ǵ !!! Mày c̣n nhớ không Xương ???

Hoặc giả là Quan Âm, Khánh Dâm hay Tốt 35 th́ vui kể ǵ. Phải nói là thằng Quan Âm tên nó đă nói lên được phần nào đức độ tu hành diệt dục. Hai thằng c̣n lại, một thằng "dâm" ngầm c̣n một thằng quá đạo lộ. Nhiều con nai vàng ngơ ngác đă chết thảm sầu dưới cái tên Tốt mà không biết "tốt" chút nào...

Reng... reng... reng... chuông điện thoại của tôi reo vang.

- Ê Hoàng! mày có tính đi dự tiệc nhà Huy Lửa không? Tâm hỏi tôi

- Ủa! đó là ngày ǵ vậy mày? Tôi hỏi Tâm

Nếu là sinh nhật hay thôi nôi đầy tháng th́ tôi xin chối từ v́ lội tŕnh đi cũng khá xa. Thời tiết lại nóng bức, khó chịu... Ban đêm ngủ ở nhà không quần, không áo, máy lạnh phải mở xuống đến 16 độ C tôi mới ngủ được. C̣n ban ngày chỉ nằm trong pḥng lạnh. Mỗi lần đi ra ngoài về phải tắm nước lạnh mới đă.

- Ngày tất niên của khóa. Tâm trả lời

Nghe như vậy, tôi trả lời liền không cần suy nghĩ

- Phải đi chứ! Cái ǵ của khóa là tao chấp hành liền.

- Vậy tao ghi danh 2 chỗ trên xe cho mày với tao. Ok không?

- That's ok man.

Chẳng biết v́ sao? Từ ngày nhận ra BK ở Cali từ năm 2003, đến lần đầu tiên họp khóa 2009 ở Nam Cali. Không lúc nào trong tôi thiếu sự ham muốn. Tôi như bị ghiền với hai chữ "Họp khóa". Chỉ cần thấy bộ mặt khờ khờ của Thắng Cụ hay mánh mung của Đằng Tăng, lốp xốp như Tháu Dúi đă vui rồi. H́nh như tôi chưa vắng mặt kỳ hội ngộ nào !!!???

C̣n tại Việt Nam, nếu kể luôn tất niên này, tôi đă tham dự được 4 lần.

-Lần đầu có Long Aline và tôi.
-Lần kế có Tăng Xương, Hạnh Nauy và tôi
-Tiếp đến Quan Âm và tôi

Mỗi người một nét chơi.
-Long Aline xuất thân từ trường Tây Lasa Tabert nên phong cách của nó giống Tây...
-Tăng Xương có lối chơi của dân Canadien, ở nơi xứ lạnh lâu rồi nên hắn ta cần nhiều hơi ấm...
-Cặp Hạnh Nauy lúc nào cũng tỏa sáng của một gia đ́nh thành đạt và hạnh phúc...
-Lạ lùng thay là bác Quan Âm, nh́n h́nh tướng của nó có ai ngờ chàng là Phật tử thứ thiệt. Ăn mặn th́ có ăn nhưng không bao giờ phạm vào sắc giới. 

8:00 giờ sáng, Tâm và đứa cháu ngoại trai đến chở tôi. Chúng tôi đi ăn sáng xong trực chỉ tới quán cà phê "Ướt" ở khu cư xá Đô Thành để chờ xe đến chở.

Gần chục bạn BK đă đến sớm. Những câu chào hỏi ồn ào vang lên, volume mở hết công suất v́ toàn mái đầu bạc, khói thuốc bay lan tỏa một góc đường. Những tiếng lách cách khuấy cà phê cho sủi bọt được ngoáy tṛn theo bàn tay đen đúa, khẳng khiu của thiền sư "Thích Không Ướt". Miệng ph́ phà điếu thuốc, đôi mắt như lạc cơi vô hồn, thiền sư chỉ biết khuấy, bỏ đá mang lên bàn cho các bạn. H́nh như sư "Không Ướt" có tâm sự buồn. Từ lúc Bùi Cường 34 sang Úc, sư "Ướt" có vẻ buồn v́ mất bạn tri kỷ.

Lần đầu gặp Ướt, hắn để tóc dài, kẹp cái đưôi gà đằng sau trông rất phong trần. Lúc đó có Bùi Cường, hai thằng một phe trông thật oai phong, hùng dũng...

Bây giờ Ướt đă cạo đầu, trông nó càng cô hồn hơn nữa. Không lư nào nó lại đi tu sao ??? Bạn nào biết v́ sao chàng lại cạo đầu, xin kể cho anh em biết với !!!

Mới sáng mà Sài g̣n đă hâm hấp cái nóng. Những tia nắng lung linh đang cố len lỏi qua những căn nhà cao tầng tráng lệ của khu cư xá Đô Thành - một thời vang bóng. Chữ "cư xá" có lẽ không c̣n thích hợp ở nơi này, nơi này bây giờ là dăy nhà cao tầng sang trọng, con đường mát rượi không c̣n cây xanh nằm ngay nơi trung tâm Sài g̣n. Nh́n lên, chỉ thấy nóc nhà lưng lửng vươn cao - nh́n xuống, chỉ thấy cây dù cũ cùng ít bàn ghế lỏng chỏng của sư "Không Ướt".

- Xe đến rồi anh ơi !

Tiềng nhốn nháo rời bàn của các bạn làm tôi giật ḿnh, luồng tư tưởng, so sánh giàu nghèo sau 40 năm đă bị đứt đoạn trong phút chốc.

Sau khi đă dủ số người tham dự, xe bắt đầu chuyển bánh. Ṿng vèo, vật lộn từ trong đường nhỏ ở cư xá Đô Thành ra được đường Điện Biên Phủ (Phan Thanh Giản cũ) quả là một cực h́nh với chiếc xe gần 30 feet.

Tuy xe cũ nhưng máy móc vẫn c̣n tốt. Đặc biệt bác tài lại là dân BK chính hiệu thuộc Đại Đội 31. Thú thật tôi cũng hơi rung khi ngồi trên xe này. Chiếc xe đă dài, cộng thêm xung quanh lá các xe 2 bánh bu quanh, chẳng có có luật lệ ǵ tại Việt Nam trong giao thông đường bộ. Sơ xẩy một chút là tai nạn chết người như chơi.  Tốc độ xe khoảng 20-30 km/h. Thôi mặc, ai tới đâu ḿnh tới đó. May rủi nào ai biết !!! Nghĩ như vậy, tôi tạm quên đi những nguy hiểm đang ŕnh rập trong giao thông của Việt Nam.

Xe đi ngang qua trường nữ trung học Gia Long xưa. Con đường này chẳng lạ ǵ với tôi từ năm 69-72 khi c̣n là học sinh Vơ Trường Toản. Bọn tôi 4 đứa, sáng nào cũng từ chợ Hoà Hưng đạp xe lên đến sở thú để đi học và không quên ngắm nh́n những tà áo dài trắng tung tăng dến trường một cách mê đắm...

Xe tiến ra xa lộ, một sự thay đổi quá lớn khiến cho người Sài g̣n c̣n phải đi lạc. Mật độ xe cộ dày đặc, tiếng bấm c̣i inh ỏi, chẳng ai nhựng ai. Đi sau người ta mà cứ bấm c̣i để dành đường đi trước; thật là khó hiểu. Đó đây những toán Cảnh Sát Giao Thông đang dứng làm nhiệm vụ ???

"Cầu Rạch Chiếc", tụi mày có nhớ không ??? H́nh ảnh bài học Đại Đội vượt sông đang sống lại với anh em. Ở bài học này, tôi đóng vai cứu hộ nên cũng đỡ mệt.

Từng tràng tiếng Đan Mạch "ĐM" nổ gịn, thỉng thoảng vài quả đại bác rớt vào nổ gịn tan. Ai nấy trên xe cứ ngỡ ḿnh như đang tuổi 19, 20. Xuyên qua những ánh mắt ấy, máu ḿnh như nóng lên từng đợt. Tội nghiệp nhất là các chị thuôc Đại Đội 36 phải ngồi chiụ trận ác liệt dưới màn dội bom "ĐM" của hỏa lực ta. Xin các chị, con, cháu... thông cảm cho anh em tôi trong những lần gặp gỡ như vầy.

Cùng tâm trạng với đồng môn, bác tài cho xe từ từ tiến về phía trước với h́nh ảnh: Đường vào chợ Nhỏ của trường Bộ Binh Thủ Đức, đồi Tăng Nhơn Phú, đồi Bác Sĩ Tín cùng với những bài học cấp Đại Đội đă qua. Khu Nghĩa Trang Quân Đội nay đă biến dạng. Tất cả đă thay đổi như trong một khung cảng bát nháo, xô bồ và đầy hối hả ....

Chỉ c̣n là hoài niệm với hơn 20 BK già trên xe.

Đâu đó tôi nghe rơ có tiếng thở dài mang một nỗi ḷng c̣n đầy uất hận phảng phất đâu đây !!!

Một thoáng im lặng trên xe. Chẳng ai buồn nói với ai câu ǵ. H́nh như đó là khúc mặc niệm:

"Người Chiền Sĩ Vô Danh"

Sau phút giây thổn thức, chợt có tiếng BK Khôi hỏi:

- Tụi mày đến dâu rồi ?

- Tụi tao đang đến .... Hoàng Giang trả lời.

Cứ thề hai bên trao đổi để tiến đến điểm hẹn. Trên xe màn chọc phá, pha tṛ lẫn nhau làm xua đi không khí nóng bức trong xe.

- Nh́n bên trái thấy có nhà thờ là đến rồi.

Không biết là giọng của Khôi hay Chiến !!!

- Có phải cái nhà thờ có gắn cây Thánh Giá trên nóc không ??? Giang hỏi.

Cả xe được một trận cười thoải mái.

Anh em chúng tôi là vậy đó. Lúc nào đùa được là đùa. Già hết rồi. Đất th́ gần mà Trời th́ xa. Chỉ có gặp nhau mới "Mày mày - Tao tao", "Đụ Mẹ", "Đụ Má" ... được thôi. Chứ gặp người khác, nào dám. Dù ǵ đi nữa bây giờ đă là "Ông Nội", "Ông Ngoại" ... cả rồi.

- Đến rồi, đến rồi. Trong xe chợt nhốn nháo hét cả lên.

Ô ḱa, bốn năm mái đầu bạc đang đứng đón chúng tôi. H́nh ảnh này làm tôi liên tưởng lại lúc các Huynh Trưởng đón tiếp chúng tôi tại Vũ Đ́nh Trường 43 năm về trước.

Bằng cú quẹo trái đầy kinh nghiệm, Lập đă chui tọt vào cổng của nhà hàng Ngọc Vân. Tường gạch và thành xe chỉ cách nhau có 8 inches (1 tấc VN), với vô số chướng ngại vật chỉ chờ khe hở là chui tọt qua. Lúc này khoảng 11:30 am.

Bước vào nhà hàng đă thấy dầy đủ sự hiện diện của các anh chị từ Biên Hoà - Đồng Nai - Long Khánh. Tay bắt mặt mừng, đủ chuyện trên trời dưới đất nổ tung ra để kéo dài thời gian chờ các BK từ xa đang t́m đến. Và rồi số người tham dự gần như đủ, thiếu vắng khoảng chục người v́ lư do riêng hoặc hoàn cảnh đặc biệt.

Tôi nhận được món quà đặc biệt từ tay Qoào Ḷ đưa cho. Đó là một lưỡi cuốc do chính BK Thạch Điếc rèn tặng. Mới đây khi tra cán dùng thử th́ thấy thật tuyệt vời. Lưỡi cuốc ăn sâu và sắc ngọt. Cuốc trúng đá mà chẳng hề hấn ǵ. Rất vừa tay các bạn ơi. Giá thành chỉ khoảng 5 đô mỗi chiếc do chính Thạch rèn. Giá như có một lưỡi dùng thử, tôi cam đoan các bạn sẽ thật sự hài ḷng khi đào xới làm đẹp cho mảnh vườn nhà bạn !!!.

Nổi nhất trong ngày tất niên là Niên Trưởng Chính. Lịch sự trong chiếc áo đỏ tươi thắm, NT luôn nở nụ cười vui vẻ thân thiện, ân cần trả lời nhửng câu hỏi của anh em chúng ta. Ước mong sao cho NT luôn luôn được khỏe mạnh để sinh hoạt cùng kḥa chúng ta. Ngoài ra c̣n có con trai của cố BK Lê Kỳ Khôi cùng vợ và con trai của cố BK Lâm 32 cũng đến tham dự.

Tiếng mời dự tiệc bắt đầu, từng cánh tay đưa lên những ly bia đang sùi bọt, không hẹn mà mấy chục con người đồng thanh hô to "Dô... dô... dô...".

Bàn tiệc khoảng hơn chục cái. Các BK khác cũng phụ với gia đ́nh Huy Lửa dọn thức ăn để đăi bạn. Kẻ mang bia, người bỏ đá hoặc bưng các thức ăn. Quá trời đồ ăn, có khỏang chục món ăn. Huy Lửa c̣n nói:

- Có nửa con cầy nhưng không dám dọn ra v́ sợ có bạn kiêng cử. Nhưng BK nào thích th́ "ch́u".

Ngồi cạng tôi là Lưu Bạch Hoàng 31. Qua tṛ chuyện, biết đây là lần đầu anh tham dự tân niên BK. Đến dự để cám ơn tất cả các BK Nội - Ngoại đă mở rộng ṿng tay giúp đỡ gia đ́nh anh ta trong lúc ngặt nghèo. Thật là ái ngại với gia cảnh của bạn này. Nhà th́ nhỏ nhưng chứa đến 5 người. Một ḿnh lái xe ôm nuôi gia đ́nh gồm một mẹ già đang bệnh, một người vợ mang chứng bệnh ung thư thời kỳ cuối cộng thêm hai đứa con cũng đang bệnh nặng.

Trên phone tay của Hoàng Giang đang cầm là h́nh ảnh vợ chồng Việt Nghĩa Vụ. Qua màng ảnh với ly bia trên tay, vợ chồng Việt chúc cho tất cả anh em có được một tất niên vui vẻ và đoàn kết. Phone của Hoàng Giang truyền tay đến mọi người. Thật là cảm động.

Thành thật mà nói, nhờ có sự đóng góp "Nặng tay" cũng như "Nặng ḷng" của vợ chồng Việt, thêm quỹ của khóa và sự phụ họa của các mạnh thường quân quen mặt:  Quan Ăm, Long Aline, Thanh Tê Cu, Hà Điệp, Ngọc Trần ...  mà tôi không nhớ tên đă giữ lại được một tất niên ấm áp này.

Tất cà quan khách đều cám ơn sự giúp đỡ của vọ chồng Việt cùng những mạnh thường quân trên và thầm mong được gặp các vị này trng những ngày tới.

Ôi thôi đủ thứ chuyện, thằng này xách ly mời thằng kia náo động cả một góc nhà. Tiếng mở bia xoèn xoẹt, khói thuốc lá ngập pḥng, tiếng chửi thề vang dội... Thú thực tôi rất ghiền xem những cảnh sinh hoạt này.

Tiết mục chót, một chúc quà mừng xuân cho anh em. Tôn Tẩn đến từng bàn trao cho anh em mỗi người một bao ĺ x́ đỏ thẳm. Đây là số tiền 300 đô của một mạnh thường quân dấu tên gửi về và đổi thành tiền Việt tặng anh em chút quà xuân. Tôi thấy có vài người đem phong b́ đỏ đến tặng cho Lưu Bạch Hoàng.

Có vài bạn đến hỏi tôi:

- Tại sao những tất niên gần đây không tổ chức ở Sài g̣n cho thuận tiện ? Tôi trả lời:

- Theo tinh thần của đại hội khóa 2015, v́ tiền quỹ có hạn nên tất niên Nội có hay không là tùy theo hoàn cảnh. Mọi việc đều do ban đại diện Nội quyết dịnh chỗ sinh hoạt. Tôi nghĩ năm nay sẽ không có tất niên v́ quỹ của khóa rất cạn kiệt, lai thêm những trách móc, giận hờn từ những năm trước đdă làm một số mạnh thường quân chán nản. Kỳ này chẳng qua là được sự nặng t́nh của Việt Trinh nên anh em bên đó đă chung ḷng xúc tiến. Nếu anh em vui vẻ và đoàn kết th́ có nhiều cơ hội để ǵn giữ. Tôi thấy một năm các anh em bên này chỉ mất cao lắm là hơn 3 tiếng đồng hồ để gặp nhau thăm hỏi, nhín chút th́ giờ để biết ai c̣n, ai mất và t́m lại những nụ cười hóm hém của đồng môn ḿnh. Mỗi người một tính, một nết, mỗi hoàn cảnh sống cũng khác nhau, không ai giống ai. Nhưng hăy v́ t́nh Bất Khuất mà chịu đựng, tha thứ cho nhau. Tốt hay xấu cũng đều là bạn của ḿnh...

Một vài ư kiến nhận xét về việc tất niên năm này tại nhà hàng Ngọc Vân, tôi xin có ư kiến như sau:

  • Nhà hàng Ngọc Vân thoáng mát, địa điểm lư tưởng, vừa túi tiền để mở những buổi tiệc cho anh em BK

  • Thức ăn sạch sẽ, tươi nóng, hợp khẩu vị

  • No red chicken leg

  • Bia bọt, văng tục, chửi thề, hút thuốc lá tự do

  • Nhân viên phục vụ (Huy Lửa + Bà xă + 2 con gái) vui vẻ, tận t́nh, hiếu khách...

Hy vọng sẽ có những tất niên "cây nhà lá vườn" nhân rộng hơn nữa để anh em có chỗ tâm sự, hàn huyên... về tuổi già.

Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, chúng tôi chia tay nhau trong bịn rịn đầy lưu luyến. Mặc dù gia chủ đă tuyên bố "không say không về". Nhưng "lực bất ṭng tâm".

Lên  xe rời nhà hàng Ngọc Vân. Bác tài đưa chúng tôi trở lại Sài g̣n đầy bụi bặm, ồn ào, xô bồ... Lúc này khoảng 14:30 pm.

Nóng trong xe, anh đi mà chợt mát
Bởi trong xe có đủ mạt dồng môn...

Về đến cafe Ướt, tôi có hỏi về tiền xe th́ được biết vợ chồng Hạnh Nauy đă trả tiền xăng, c̣n tiền tài xế và xe cộ th́ BK Lập không tính. Lại thêm 2 vị mạnh thường quân âm thầm và khiêm tốn này. Cám ơn 2 bạn rất nhiều.

So sánh với các lần đại hội khóa, tôi thấy đó là sự hy sinh vô kể của các anh chị Nam Cali. Ngoài sự điều động vất vả, khổ cực... của Thắng chủ tịch, cộng thêm sự nhiệt t́nh, hiếu khách từ đầu đến cuối đại hội đă cho thấy một sức mạnh vô địch của khóa ta. Thiếu Thắng, Việt Trinh, Thanh Tê Cu, Thái Dúi, Đằng Tăng, Lê Toàn, Phúc Hậu, Bé Đại ... sẽ không có những đại hội tầm cỡ được.

H́nh như chỉ những người con của khóa BK 8B+C/72 mới làm được điều thần kỳ này.Và c̣n nũa, những bạn âm thầm, nhẫn nhịn... để tạo cho bộ mặt khóa bề thế hơn như Thành 34, Đưưc Tính 32, Sơn Điệp 34. Tôi thầm tiếc đến tài năng của Trương Minh Sang 33, chỉ v́ vài điều bất măn nho nhỏ mà đành chia tay anh em....

Nhân ngày mùng 1 tết năm Bính Thân, trong ngày khai bút đầu xuân; đầu tiên tôi xin cầu chúc cho các Niên Trưởng bách niên giai lăo, với đại gia đ́nh Bất Khuất sức khỏa dồi dào - an khang - thịnh vượng.

Tiếp đến có điều ǵ lỡ lời đến các bạn trong năm qua hay những năm trước, xin niệm t́nh tha thứ cho tôi.

Với tôi, mỗi người Bất Khuất cũng đều là xương, là thịt với tôi. Ai ai cũng là "Best friend" của tôi cả.

Trời Seattle vẫn đang rét lạnh, nhưng trong tôi ḍng máu Bất Khuất đang sôi như để phá tan cái giá buốt ngoài kia...

Seattle, February 8th 2016

Nguyễn Văn Hoàng 333

 

 

 

 


VĂN CHƯƠNG

Bài vở cũ 2015
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả

Những bài viết của Bất Khuất


Giấc mộng kinh hoàng  
Hồi Kư của vợ người tù “cải tạo”  
Viễn thám
Trong bóng hoàng hôn
Tâm sự cùng Nữ Sĩ Dư Thị Diễm Buồn  
Phản bội Đồng Minh hay thay đổi chiến lược chống CS
Cái áo Jacket Không Quân
Ánh sáng cuối đường hầm
Sức mạnh của đồng tiền  
Di chúc tuyệt mệnh  
Rồi tôi sẽ hạnh phúc  
Anh không chết đâu anh  
V́ sao tôi là Nữ Quân Nhân?  
Nồi chè của Ông Tướng  
Người cha trăm tuổi  
Hai ngày gác ở Nghĩa Trang Quân Đội
Dự lễ Phật Đản  
Từ mặt đường dậy sóng ...  
Viết cho một người lính  
Mặt trận Tân Cảnh, Kontum 1972 
Nghĩa Quân 
Chia sẻ với các em của chị
Có những chuyến tàu
Những mảnh hồn phiêu bạt ...
Cho nhau cuộc đời  
Cha và con với biển và cá  
Kẹt cứng gọng kềm

Người tù binh hồi chánh bên bờ sông Ba  
Cái bóng của vị thầy tu  
Cái nón sắt của người lính VNCH  
Trăm ngh́n nhánh khổ  
Sài-G̣n miền đất địa linh nhân kiệt
Triết lư nhân sinh - Luận về mộng mơ qua Văn chương và Triết học  
Tấm thẻ bài  
Tung cánh chim t́m về tổ ấm  
T́nh nghĩa Vợ, Chồng khi kẻ mất, người c̣n đời sống sẽ ra sao?  
Viết cho Nguyễn Viết Dũng  
Việt cộng - Việt cộng
Tháng Ba chôn súng  
Băi biển Non Nước: Một kết thúc tức tưởi, oan nghiệt 
Tiểu Đoàn 9 TQLC - Trận chiến sau cùng  
Một lần chào cuối cùng của đời quân ngũ !  
Mất Đà Nẵng  
Sự quan tâm của vị Tướng  
Saigon xưa ...cái thời xé tiền để .. thối lại !  
Giọt nước mắt của lính
BTL/HQ/V4 DH – Di tản với 3000 đồng bào  
Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 30 tháng Tư  
Bàn thờ hai mặt  
Ngôi nhà thờ cổ bên ḍng sông Saigon 
Ṿng tṛn nhân quả  
Bạn tôi người lính trẻ
Nhớ kỉ niệm .…
Một lần mất mát  
Chuyện buồn người vợ tù  
Nhẩy Dù tử chiến tại mặt trận Quảng Trị 
Ngô Quang Trưởng - Cổ kim như danh tướng 
Khai bút đầu Xuân Bính Thân 2016 - Sát cộng nô hịch

Về thăm quân trường cũ 
Xuân đă tàn chưa?

Tưởng như … Mùa xuân không c̣n nữa 
Táo quân về trời 
Đi chợ... Tri thiên mệnh  
Điều bố không dặn lại

Một đời lận đận chiến tranh  
Gió mùa xuân  
Viên đại bác cuối cùng nơi phà Cát Lái 
Người vợ là một vĩ nhân

Chưa tu đă thành Phật  
Tướng Ngô Quang Trưởng - Cô kim như danh tướng

Bắc Kỳ 9 nút - Bắc Kỳ 2 nút