Page 364 - DAC SAN BK 2015
P. 364

Có  lẽ  chúng  tôi  không  có  duyên  phần  với
           nhau nên khi nhận xác anh, trên tay anh còn đeo
           một cái vòng làm bằng vỏ quả hoả châu, mẹ anh
           gỡ ra và trao cho tôi, rồi nói:
               - Đây là món quà sau cùng của thằng Chính,
           con giữ là kỷ niệm.
               Nhưng  cô  em  gái  anh  đả  vội  vàng  nhận,  và
           nói:
               - Thôi mẹ để cho con, con muôn giữ nó làm
           kỷ niệm của anh con.
               Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, và đưa anh đến
           nơi  an  nghỉ  cuối  cùng.  Chiều  nghĩa  trang  buồn
           vắng lạnh, nhìn những nấm mồ nơi đây, lòng tôi
           bỗng nào nao. Những người yên nghỉ nơi này, họ
           đã đổi lấy sự ra đi vĩnh viễn của họ để cho chúng
           tôi,  những  người  trẻ  hôm  nay  được  bình  an  nhẹ
           bước tới trường. Và cũng nơi đây, tôi vừa giã biệt
           một  người  bạn  thân  thời  non  dại.  Hãy  ngủ  yên,
           những  người  nằm  xuống  hôm  nay,  chúng  tôi  sẽ       DẠ BUỒN LỮ THỨ
           không bao giờ quên các anh.
               Ngày hôm sau, mẹ anh sang nhà, trao cho tôi
           một quyển nhật ký của anh, và bà nói:                         Đêm tha hương đi về
                                                                         Mây gió chốn sơn khê
               - Đây là cuốn nhật ký của nó, nó muốn trao                Phong ba hồn sơn nữ
           cho con.
               Đọc những hàng chữ trong cuốn nhật ký của                 Dạ độc hành tái tê
           anh, tôi bàng hoàng, với tôi anh chỉ là một người
           bạn  thật  thân,  tôi  không  bao  giờ  nghĩ  là  anh  đã     Cỏ cây hờn mưa nắng
           thương tôi. Cầm cuốn nhật ký trong tay, tôi lặng lẽ           Héo hắt tàn bên nương
                                                                         ủ ê đời mưa nắng…
           bưóc ra ngoài sân, đứng giữa trời không để nói với
           linh hồn anh                                                  bơ vơ màu khói sương
               -  Chính  à,  dù  bây  giờ  anh  có  còn  sống,  tôi
           cũng không thể nào đón nhận được tình yêu của                 Tiếng vó ngựa sa trường
           anh dành cho tôi, tôi thành thật xin lỗi, và mãi mãi          Cô độc chiều viễn phương
                                                                         Dõi trông nơi biên ải
           chúng ta là đôi bạn thân.
               Hôm nay nơi đất khách, trên con đường trong               Về đâu khúc đoạn trường
           buổi chiều thu, cũng là ngày giỗ anh, tôi thả hồn
           về nơi xưa để tưởng nhớ lại người bạn thủa nào,               Đau thương tình một kiếp
           đã một thời cùng nhau vui đùa, lớn lên.                       Gãy cánh đời hải âu
                                                                         Thời gian tím sắc màu
                                                                         Lạc bước chìm đêm thâu
           Phạm Minh-Thư

                                                                         Về đi ! thôi về đi
                                                                         Chiều tàn dần ….nắng tắt
                                                                         Đời tàn dần …môi mắt,,,
                                                                         Về đi! Thôi về đi

                                                                         Phạm Lan

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 364
   359   360   361   362   363   364   365   366   367   368   369