Page 368 - DAC SAN BK 2015
P. 368
Hạnh Phúc Vẫn Long Lanh
Tác Gỉa: Tràm Cà Mau du lịch hàm thụ, nhưng ông còn biết nhiều, thấy rõ
và thấy chi tiết hơn cả những người đi du lịch thật
Ông Nam thuê một căn phòng trong cái nhà sự. Người ta vất vả, cực khổ, đi xa, tốn tiền, tìm
của người quen, hai vợ chồng chủ nhà mở sạp hiểu, ông chỉ nằm nhà duỗi người ra mà hưởng cái
hàng bán ở chợ trời. Họ ra đi từ khi trời đất còn tối phần công khó của kẽ đi quay phim, lục lọi tìm
đen, trước bốn giờ sáng, và trở về khi mặt trời tòi. Ông nghĩ còn thích thú hơn được đi du lịch
vừa tắt. Đứa con gái đã lớn, đi học xa, mỗi năm về thật. Vừa nằm xem phim, vừa ăn bánh ngọt, uống
vài ba lần. Phòng ông Nam có lối đi riêng, nhưng cà phê, vừa có nhạc nhẹ nhàng văng vẵng, ông
ông thích dùng lối vào bằng cửa chính hơn, vì Nam thấy mình sung sướng, nhàn nhã hơn cả các
khỏi phải chống nạng cực khổ, ì ạch đi quanh. Bếp bậc phú gia thế giới.
dùng chung. Ông Nam thường nói đùa với vợ Khi mặt trời đã nghiêng bóng về phương tây,
chồng chủ nhà rằng, ông mới thực sự là chủ căn ông dậy, vui vẻ chuẩn bị cho bữa cơm chiều. Ông
nhà, vì suốt ngày ông sống trong nhà nhiều hơn, hát những lời vu vơ như em bé. Buổi chiều rơi nhè
hưởng dụng tiện nghi của cái nhà nhiều hơn. Vợ nhẹ. Ông Nam thích ăn ngon và thích nấu nướng.
chồng chủ nhà xem ông như anh em, có cái gì Ông thường theo dõi, học cách nấu ăn trên đài
ngon, cũng để dành cho bác Nam. Khi ông Nam truyền hình, và ông nấu được những món cầu kỳ,
cần đi đâu, mà đường xe buýt không thuận lợi, hai đặc biệt. Qua lời dạy của đầu bếp, ông suy nghĩ
vợ chồng vui vẻ chở ông đi ngay. Có ông Nam ở làm sao cho ngon hơn, cho hợp với khẩu vị của
chung, họ cũng thấy yên tâm và đời sống vui hơn. ông hơn, và ông biết chế biến thêm theo hương vị
Ông Nam vào bếp, lục rau, thịt, tôm trong tủ của món ăn cho thêm đậm đà, hoàn hão. Đã chịu
lạnh, nấu một tô hủ tiếu lớn. Trong tô có cua, tôm, tàn tật như thế nầy rồi, ông không cần kiêng cữ chi
sò, cá mực, thịt, rau cải. Một tô đầy vun, có nước nữa. Cứ ăn ngon, cứ hưỡng cái béo, bùi, ngọt,
màu đỏ, có hành xanh, mùi thơm bốc ngát mũi. mặn, cho sướng. Không tội chi kiêng cữ, sống mà
Ông vặn nhạc êm dịu, vừa ăn vừa nghe trong tiếng thiếu vui, thiếu sướng. Cái gì cũng kiêng cữ cả, thì
đàn tiếng hát nhẹ nhàng vang vang. Ông biết tận uổng lắm. Mà có chết thì cũng vui, vì đã tận
hưởng cái ngon của thức ăn, và tự làm lấy mới vừa hưỡng cuộc đời.
ý. Sau bữa ăn, ông lên giường dánh một giấc ngon Lâu lâu đi qua chợ, thấy lòng heo ngon, ông
lành, có tiếng nhạc từ máy thâu thanh êm ái vọng mua về, tỉ mỉ công phu cạo rửa sạch sẽ, cắt, ướp
vang như lời ru riêng cho ông ngủ. Thời gian vẫn từng miếng, rồi nấu một nồi cháo lớn. Ông kêu
êm đềm trôi đi. Ông vẫn nằm ngáy, và mĩm cười điện thoại cho vợ chồng chủ nhà, vui vẻ bảo chiều
trong giấc mơ. Khi đã no giấc, ông thức dậy, với nay đừng mua thức ăn vì đã có cháo. Ông hăng hái
tay lấy cuốn sách trên đầu giường đọc. Ông là con mời thêm vài người bạn thân thiết nữa.
mọt sách của thư viện, bao nhiêu sách mới của thư Thế là chiều hôm đó, năm bảy người ngồi
viện đều có bàn tay ông sờ mó vào. Ông Nam ít quanh một nồi cháo lớn, và hai dĩa lòng vun, có đủ
khi mua sách, vì ông cứ nghĩ rằng, hai cái thư viện màu sắc của tim, gan, cật, ruột, dồi trường, phổi.
gần nhà trong thành phố nầy, là các tủ sách riêng Một dĩa rau, hai tô nước mắm pha theo lối riêng
của ông. Muốn đọc khi nào cũng được, sợ không của ông Nam. Trên bàn còn có cả chục lon bia đã
đủ thỉ giờ mà thôi. ướp lạnh. Hai vợ chồng chủ nhà, ông Nam, và vài
Ông Nam thường tự hào là đã đi du lịch toàn bạn bè tận hưởng cái tài nấu cháo lòng có một
thế giới, ông đi du lịch hàm thụ, qua các phim tài không hai của một tài hoa nấu ăn. Cháo của ông
liệu, qua các đài du lịch trên truyền hình. Dù chỉ nấu công phu và vệ sinh. Những miếng lòng bỏ
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 368