Page 359 - DAC SAN BK 2015
P. 359
theo, không thì ổng có thể bất đắc kỳ tử” như chị mẹ, cũng đến rất sớm để sắp xếp với nhà hàng lo
nói. liệu bữa cơm thân mật. Cháu Giang Tỷ, chị Võ
Ngày 26 và 27 tháng 10 năm 2013, rất đông Văn Sơn đúng là một đứa con, một người vợ của
anh em Khóa 2 Học Viện CSQG khắp nơi về Nam một người tù bất khuất Võ Văn Sơn của tôi, của
Cali dự Kỷ Niệm 46 Năm Hội Ngộ 1967-2013. chúng ta. Trong dịp về Houston lần nầy, một kỷ
niệm hết sức dễ ghét đáng nhớ với anh chị Lê Văn
Thuận không bao giờ quên. Hôm đó trên chiếc xe
đưa về nhà ở tận Tomball, tôi thình lình bị “Tào
Tháo rượt” chạy chết cha, làm anh chị Thuận
quýnh quáng và tôi thì như ngồi trên ngọn lửa hỏa
hoạn. Bí quá! May liều mà được. Tôi đường đột
xin “trespassing” vào một tiệm beauty salon, chỉ
tay vào phía bên trong và miệng chỉ kịp nói ngắn,
gọn “restroom”. Mấy cô gái Mỹ trắng đang lúc ế
khách ngồi tán gẫu, gật đầu một cách phản xạ kèm
theo những nụ cười thông cảm kẻ sa cơ thất thế.
Ôi thiên đường là đây. Hú hồn!
Vợ chồng tôi đến sớm mấy ngày. Dưới Texas, anh
bạn Lê Văn Thuận đã nói nhất định đi, lại phải vác
cái thân già sáng nắng chiều mưa yếu đuối, bệnh
hoạn vào bệnh viện. Qua ngày 1 tháng 11 năm
2013, vợ chồng tôi xuống Texas dự thôi nôi cháu
nội của đứa cháu hàng xóm ngày xưa bên Việt
Nam. Phối hợp một cách khéo léo, anh chị Thuận
đã tập họp được đông đảo anh em Khóa 2 Học
Viện CSQG cùng một số thân hữu ở Houston tiếp
đón vợ chồng tôi rất ân cần, niềm nở tại Quê
Hương Restaurant trên đường Bellaire. Anh
Thuận, tôi thấy vui niềm vui “thiên nhai lưu lạc
nhân” cố tri tương ngộ. Dù sức lực trai trẻ của anh Còn vài ngày nữa là Tết Ất Mùi năm 2015,
nó đã rong chơi nơi xứ lạ đâu đâu làm anh không nghe tin anh Nguyễn Thái Bình ở College Station,
còn nhiều hơi sức, nhưng tôi cảm nhân được cái Texas đi đứng té lên té xuống, anh chị Lê Văn
tâm huyết thủy chung trong lòng anh làm anh hết Thuận cùng với các anh Trà Văn Tứ, Trần Văn
mình với người bạn thâm giao quen nhau đã gần Thái, Lê Thành, Phạm Văn Chôm đã vượt đường
nửa thế kỷ. Tình bạn quý hóa thay. Nhân đây cũng trường 124 cây số dài và 1 giờ 30 phút lái xe từ
không quên cảm ơn tấm thạnh tình của các anh chị Houston, Texas lên thăm. Với mấy ông già trên 70
Trà Văn Tứ, Phùng Quang Triệu, Trần Văn Thái, tuổi và tháng ngày kế cận Tết nhứt mà đến với
Phan Trợ, Võ Thế Long, Trần Văn Thức, Nguyễn nhau tình bằng hữa cố tri, rõ ràng không gì bằng.
Văn Ban, Phạm Văn Chôm, Nguyễn Văn Tăng, Lê Anh Bình đã bị Parkinson nhiều năm trước; nay
Thành, Lương Văn Tụng, Ðoàn Cữu Thành và lại mang thêm một chứng bệnh ngặt nghèo, mà tỷ
một số anh chị em nữa không nhớ tên…Ðặc biệt lệ người mắc bênh là 1 phần triệu. Hai chân anh
không quên anh chị Phạm Văn Nhân, Hội Trưởng yếu xìu và không đi được theo sự điều khiển thần
Hội CSQG Houston sốt sắng đến trước nhất; cũng kinh não bộ. Ôi, tuổi già sao trời bắt tội đến thế!
như cháu Giang Tỷ, con anh bạn tù thân thiết Võ Rồi ngày 1 tháng 3 năm 2015 được tin anh Mai
Văn Sơn của tôi trong những trại tù Việt Cộng ở Việt Ðịch bị té nặng phải đi cấp cứu tại bệnh viện
Yên Bái, Lào Cai, Văn Bàn, Vĩnh Phú đã cùng với Medical Center Arlington ở Arlington, thì đúng 7
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 359