Page 353 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 353

cuống quýt, anh hỏi han tôi đủ điều nhưng        dùng cơm với mẹ anh. Tôi nhận lời ngay vì
               tôi nghĩ tôi chỉ bị cảm lạnh thôi. Dì tôi bảo:   tôi  nghĩ  đây  cũng  là  dịp  để  tôi  cân  nhắc,
               -  Tại thằng Tường tối qua dẫn con ra ngoài      quyết  định  dứt  khoát  những  gì  đã  dày  vò
               chơi về muộn nên con bị “trúng gió” rồi. Để      tôi suốt mấy ngày qua.  Vừa khi đó Tường
               Dì đi kiếm lá cây nấu “nước xông” cho con        lại phải theo đoàn buôn ra đi nữa, thật tội
               nghe.                                            nghiệp  cho  anh!  Tôi  nghe  lòng  xót  xa
               -  Dạ thôi Dì à, con không sao đâu.              thương cảm cho người con trai còn rất trẻ
               Mặc dù tôi ngăn cản nhưng dì cứ bỏ đi. Còn       mà gánh gia đình oằn nặng đôi vai.
               lại  Tường,  anh  ngồi  xuống  bên  tôi  ái  ngại    Hiền  đến  đón  tôi  và  đưa  về  nhà  anh
               nói:                                             không xa lắm. Đó cũng là một căn nhà sàn
               -  Tại anh nên em bịnh phải không? Anh xin       như  bao  nhiêu  nhà  khác.  Nhà  tuy  không
               lỗi, anh sẽ đền cho em.                          sang trọng nhưng sạch sẽ, ngăn nắp và đặc
                                                                biệt là mẹ của Hiền rất dễ mến, từ tốn, dịu
               Tường bước ra ngoài, một lúc sau anh trở         dàng khác hẵn những người đàn bà ở đây.
               vào với thau nước ấm và khăn. Anh kéo tôi        Nghe nói ngày xưa bà cũng xuất thân từ gia
               ngồi  dậy  và  lau  mặt  mũi  cho  tôi  rồi  anh   đình có học vấn. Mẹ Hiền vồn vã với tôi:
               biến mất. Thật lâu sau anh lại trở vào với       -  Bác nghe Hiền nói mới quen cháu, cháu
               một mâm gồm: cháo, nước cam vắt và mấy           xuống thăm bà con ở đây phải không? Nhìn
                                            viên      thuốc.    cháu thật đúng như lời Hiền nhận xét: cháu
                                            Tường bảo:          nhu mì, dễ thương lại xinh đẹp nữa.
                                            -  Ở đây xa bác     -  Bác khen làm cháu xấu hổ. Anh Hiền đã
                                            sĩ nên anh phải     quá lời rồi đó bác.
                                            tự  chăm  sóc       -  Thôi  mời  cháu  vào  bàn  ăn  cơm  với  gia
                                            mình  và  người     đình bác đi, đừng khách sáo nghe.
                                            nhà  mỗi  khi  bị   Hôm  ấy  ăn  ở  nhà  Hiền  tôi  mới  biết  thêm
                                            bệnh.  Em  phải     những loại rau lạ mà dân ở đây thường ăn
               tin anh, anh sẽ chữa hết bệnh cho em.            chung  với  bánh  xèo  như:  lá  điều  chua,  lá
               Tường bắt tôi ăn cháo, uống thuốc và nước        xoài  non,  lá  bằng  lăng non…và  đặc  biệt  là
               cam rồi ép tôi nằm nghỉ.                         món  “gỏi  lá  Sầu Đâu “, gỏi  trộn  với  cá lóc
                                                                nướng và khô cá lóc xé nhỏ, ăn cùng nước
               Anh ngồi bên giường nhìn tôi, nét mặt bình       mắm  me.  Món  nầy  mới  ăn  vào  thì  đắng
               thản  như  chưa  từng  xảy  ra  chuyện  gì.  Sự   nhưng khi ăn quen sẽ ghiền vì hương vị đặc
               chăm sóc tận tình của Tường làm tôi cảm          biệt của nó.
               động và suy nghĩ  miên man. Tôi  phải  làm
               sao đây? Mới gặp được Hiền, chút cảm tình        Từ  giã  mẹ  Hiền  ra  về  tôi  rất  cảm  kích  sự
               vừa  nhen  nhúm,  tôi  nghĩ  mình  sẽ  có  dịp   hiếu  khách  của  bà.  Hiền  càng  tỏ  vẻ  thân
               tiến  xa  hơn  với  anh  ta,  nhưng  Hiền  chưa                              thiết,  qúy  mến
               nói gì cả. Trái lại Tường đã thố lộ tình cảm                                 tôi hơn.
               với tôi rồi, tôi không biết tính sao!                                        Khi  đưa  tôi  về
                                                                                            Hiền nói:
                   Tôi bệnh kéo dài suốt ba hôm. Ba hôm                                     -   Anh  sắp  trở
               liền Tường túc trực chăm sóc tôi khiến Dì                                    lại  đơn  vị  rồi
               tôi cũng bắt đầu chú ý. Đang lúc tôi bối rối                                 Tuyết  Như  có
               thì Hiền xuất hiện và mời tôi sang nhà anh                                   thể  cho  anh  địa




                                                                                                       351
   348   349   350   351   352   353   354   355   356   357   358