HAI VẾT THƯƠNG

Kính thân mến tặng quý thi-hữu xa gần và quý chiến-hữu Sư-Đoàn 21 Bộ-Binh và những ai đồng cảnh ngộ, cưới vợ hụt. Bài thơ viết tại Quán Bảy Rùa đầu lộ 20, Cần-Thơ (Phong-Dinh) MCH

Làn gió ưu-phiền ru buồn phố quận
Mưa ngậm-ngùi trút giọt - lá thu bay.
Từ-biệt Phong-Điền quê-hương em đó,
Đêm mênh-mang ta vỗ giấc đọa-đày.
Chân nương nạng cây - cầu tre lắc-lẻo,
Khấp-khểnh về lối cũ hẳn chưa quên.
Phép hỏi vợ với "bảy ngày xuất viện" !
Quà cho em : thương-tích máu còn hoen !
Hoa trước cổng cười xuân mời mọc bướm,
Tràng hoa-đăng tua-tuội gió bay-bay,
Đủng-đỉnh (1) uốn quanh bông dừa mới trổ,
Chữ Vu-Qui biểng vẽ thợ khéo tay.
Đám cưới nhà ai rộn-ràng & tươm-tất,
Thực-khách đánh ly, chén chú chén anh.
Nàng áo tím, hồng - tóc cài hoa trắng.
Chàng uy-nghi âu-phục dáng lịch-thanh.
Dựa bờ sông mái nhà xưa mục nát,
Nay thay bằng mái ngói - rộng thênh-thang.
Cây dú-sữa (2) sân chiều em nhỏ giỡn,
Nay say hoằng nặng trái chín chang-chang.
Ngày nào ta trộm nhìn em chảy tóc,
Khung nguyệt tròn - cây dú-sữa còn non...
Ta nép mình nghe cơ tim loạn nhịp,
Giờ ! đúng rồi đám cưới ở nhà em !
Tương-ngộ, mắt nàng buồn thương ướt lệ :
-"Đã trể rồi em lỗi hẹn sang-ngang !"
Chốc nữa đàng trai đường-hoàng ra mắt,
Ta không là kẻ song bước cùng nàng !

Hạt mưa vô-tình xót-xa rơi lạnh,
Phong-điền ơi ! Kỷ-niệm loạn-cuồng quay.
Ta ra về nghẹn-ngào, trời cúi mặt,
Tình-yêu như xác pháo đỏ bồng bay.
Pháo cưới nổ tung-tăng đàn bướm vỡ
Thần-tượng, thủy-chung & mộng-ước tiêu tan !
Thôi em nhé gặp-gỡ nhau lần cuối,
Mai ta về với sông núi bạt-ngàn.
Đêm tĩnh giấc, nghe gà eo-ốc gáy,
Người yêu đâu ? - Ta buông thõng vòng tay,
Em mười sáu (M16) vô-hồn nằm bất-động,
Ngủ yên-lành như em ngủ đêm nay....
Còn hằn đậm nơi ta hai vết tích :
Một hình-hài, rưng-rức khóc chiến-tranh,
Một trái tim, hận thương tình thổn-thức,
Ngoài và trong hai đau nhức hoành-hành !
Áo rừng xanh ta nặng tình cát bụi,
Với súng gươm xương máu dựng xây thành,
Cho ai đó say-sưa trời hạnh-phúc,
Ta sụt-sùi đất nước vẫn điêu-linh !!!

MẠT-CƠ-HÀN (24)

(1) Đủng-Đỉnh : Loại cây đồng giống cây Chà-Là, dùng trang-trí cổng chào rạp đám cưới gả ở miền Tây
(2) Dú-sữa : Theo ông bà thôn-quê giải-thích, Dú tức Ủ, là Dú cho trái xanh chín, nó không là Vú (Nhủ-hoa) như vài người thành-thị phỏng-đoán. chứ không phải Tác-giả viết sai chính-tả..