Page 348 - index
P. 348

sản từng nói: “Tôn giáo là thuốc phiện”. Nhất là       nhưng đầu óc quay cuồng, suy nghĩ mông lung.
           Công  giáo  thì  lại  càng  tối  kỵ  hơn.  Trong  cuộc   Lúc gần sáng, vì mỏi mệt quá, từ thể xác đến tâm
           chiến tranh vừa qua, các xứ đạo là những đồn lũy       thần, nàng thiếp đi được một lúc, nhưng bị đánh
           chống cộng mạnh mẽ nhất. Điển hình là các xứ           thức  trở  dậy  bởi  tiếng  xe  bò  lóc  cóc,  và  tiếng
           Bùi Chu, Phát Diệm, và vụ Quỳnh Lưu, Ba Làng           người gọi nhau ơi ới ngoài đường. Đợi trời sáng
           khởi  nghĩa  hồi  mới  ký  Hiệp  định  đình  chiến     hẳn, nàng bảo Élain và Thu cứ nằm nghỉ trong lúc
           Genève  năm  1954.  Nói  thế  không  có  nghĩa  là     đợi nàng ra Ủy ban Xã xin phép vào rừng tìm xác
           không có những cha cố thân cộng như Linh mục           chồng. Trụ sở Ủy ban nằm ngay trung tâm thị trấn,
           hốt rác Phan Khắc Từ, Linh mục Chân Tín, Linh          nơi có những hòn đá khổng lồ chồng lên nhau.
           mục Nguyễn Ngọc Lan,…Cha giới thiệu họ đến ở           Nàng  nghĩ  đến  sự  kỳ  diệu  của  tạo  hóa.  Những
           trọ nhà của một giáo dân gần đó.                       phiến đá khổng lồ, nặng cả tấn, chồng lên nhau,
             Trong ngôi nhà tranh chật hẹp của một giáo           chênh vênh trên sườn đồi, trông giống như đồ chơi
           dân, họ đã nghỉ qua đêm bình yên. Người chủ nhà,       của trẻ con. Trông chênh vênh, nhưng rất vững
           một bà lão ngoài 60 tuổi cho Tuyết biết:               chắc. Những phiến đá đã trải qua năm này tháng
             – Tôi có nghe ông chỉ huy nằm chết trên một          nọ, từ thuở nào đến giờ mà không đổ! Sự kỳ diệu
           ngọn đồi. Lính và dân chạy loạn chết nhiều lắm,        đó của đấng tạo hóa cũng đang xảy ra cho chính
           rải rát từ đây và vào sâu bên trong. VC đang dùng      đời nàng. Nếu cầu Cỏ May không bị giật sập, nàng
           xe ủi đất, ủi xác chết đem chôn vào các hố chôn        không có dịp gặp Élain, người lính thân cận của
           tập thể. Sáng mai cháu phải vào đó tìm gấp, may        Huệ biết rỏ nơi Huệ gục ngã, và nàng cũng không
           ra thì còn.                                            có dịp gặp Thu, em bà con của chồng để cùng
             Suốt  đêm  nàng  không  hề  chợp  mắt,  miệng        nàng đi tìm Huệ.
           không ngớt cầu cứu Chúa, cầu cứu Đức Mẹ Đồng             Khi quyết định đi tìm xác Huệ, vì yêu chồng,
           Trinh hằng cứu giúp. Nàng cầu xin Chúa, cầu xin        nàng  đã  liều  lĩnh  hành  động  không  kể  gì  nguy
           Đức Mẹ giúp nàng tìm được xác chồng. Mặc dù            hiểm hay hậu quả tai hại. Nàng đã hành động một
           bây giờ nàng vẫn chưa tìm được xác chồng, nhưng        mình, dù mẹ nàng, các em nàng, cha mẹ chồng,
           qua lời bà già chủ nhà, và những sự kiện đơn vị        anh em chồng, ngăn cản thế nào, nàng cũng để
           Huệ đã làm cho Huệ như truy thăng Huệ lên cố           ngoài tai. Bây giờ nghĩ lại, thấy những trắc trở,
           Thiếu tá, truy tặng Huệ “Bảo Quốc Huân Chương          gian  nan  đã  qua  mà  sợ.  Nàng  chợt  rùng  mình.
           Đệ Ngũ Đẵng kèm Anh Dũng Bội Tinh với Ngành            Rùng mình vì cái lạnh của buổi sáng sớm nơi vùng
           Dương Liểu”, đặt tên căn cứ của Tiểu đoàn tại Núi      rừng núi, hay vì những trở ngại mà nàng sắp phải
           Thị, một cao điểm quân sự nằm cách xa thị xã           đương  đầu?  “Lạy  Chúa  Toàn  Năng,  xin  Người
           Xuân Lộc lối 3 cây số về hướng Tây, trên QL1, là       hãy phù hộ con như Người đã dẫn dắt Élain và
           “Trại PHẠM ĐÌNH HUỆ”, vậy thì ông chỉ huy              Thu đến với con để cùng con đi tìm xác Huệ trong
           nằm chết trên ngọn đồi đó nhất định phải là Huệ.       chuyến đi gian nan đầy trắc trở này. Con không
           Tiểu đoàn có hai ông chỉ huy. Thiếu tá Tiểu đoàn       biết phải xoay xở làm sao nếu con chỉ ra đi một
           trưởng vẫn còn sống sót, thì ông chỉ huy nằm chết      mình!  Con  cám  ơn  Chúa,  cám  ơm  Đức  Mẹ
           trên ngọn đồi kia nhất định phải là Huệ, chồng         Maria”. Nàng vừa đi, vừa lầm rầm khấn nguyện.
           nàng  rồi.  Bây  giờ  không  tin  cũng  không  được.     Nàng đã đến trước mặt của trụ sở Ủy ban Xã.
           Trước đây nàng đã nhất quyết khi chưa thấy xác         Đó là tòa nhà to và lớn. Có lẻ trước đây là Quận
           Huệ thì Huệ vẫn chưa chết. Và nàng đã bỏ phí cả        đường của Quận Định Quán. Đây là nơi trước đây
           một buổi chiều hiếm hoi để đi tìm Huệ trong các        hơn một tháng, chồng nàng và vị Thiếu tá Tiểu
           trại tù với hy vọng hão.                               đoàn trưởng đã đến viếng thăm xã giao vị Quân
             Trời chưa sáng, nàng đã thức dậy. Thật ra nàng       trưởng sở tại, Thiếu tá Chánh, khi Tiểu đoàn vừa
           đâu có ngủ để mà thức! Nàng chỉ nằm xuống trên         từ Xuân Lộc hành quân đến đây vào buổi chiều
           chiếc  chỏng  tre  duy  nhất  mà  bà  già  chủ  nhà    với nhiệm vụ tăng cường bảo vệ Quận, một điểm
           nhường cho nàng để nghỉ lưng vì thấy nàng quá          chiến thuật quan trọng bảo vệ Thủ đô Sàgòn từ xa,
           mệt  mỏi.  Nàng  nằm  xuống,  nhắm  mắt  để  đó,       ngăn chặn quân CSBV tràn xuống từ Cao Nguyên




                                                                                                               348

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   343   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353