Page 349 - index
P. 349

trên QL20. Nhưng nhiệm vụ đã không hoàn thành            – Thế là đồng chí đã đánh mất lập trường rồi,
           khi cộng quân đã xử dụng một lực lượng áp đảo          hãy coi chừng! Nhưng ý tôi không phải muốn hỏi
           để cố tiêu diệt điểm then chốt là Định Quán hầu        như thế.
           mở đường cho việc tấn chiếm Xuân Lộc và Sàigòn           – Dạ.
           sau này.                                                 Chúng thủng thẳng đi vào bên trong trụ sở. Tên
             Mặt trời đã lên cao, nhưng tòa nhà trụ sở vẫn        VC già với tay cầm cái điếu cày, nhét thuốc lào
           chưa mở cửa. Một vài tên du kích mặt mày non           vào, xè một mảnh giấy nhỏ, mồi lửa từ một ngọn
           choẹt, làn da bủng xì, thân hình khẳng khiu, di        đèn dầu trên bàn, châm lửa vào nỏ, rít một hơi dài.
           động bên trong bộ quân phục màu xanh bạc màu           Một cái rít mạnh, nghe rợn người như tiếng xe
           với chiếc nón tai bèo lụp xụp trên đầu, mang khẩu      tăng 54 gầm rú. Một làn khói nhả ra. Hắn mơ mơ
           súng AK dài đến tận đầu gối! Gần 9 giờ sáng, hai       màng màng như người say thuốc, hay hắn đang
           tên cán bộ VC, một già, một trẻ, từ một quán cốc       nghĩ  đến  một  điều  gì? Tên  VC  trẻ  vội  viết  vài
           bên đường bước vào trụ sở. Những tên du kích vội       giòng cho phép trên một tờ giấy học trò, chìa tờ
           vàng mở toang những cánh cửa chính. Có lẻ đây          giấy cho tên VC già ký tên, hấp tấp tìm con dấu
           là những tên chức sắc trong Ủy ban. Nàng thầm          đóng lên tờ giấy, để làm lá bùa hộ mạng cho nàng.
           nghĩ và rụt rè tiến đến gần họ:                          Nàng  không  biết  phải  làm  gì,  đành  im  lặng
             – Chị kia đi đâu? Tên VC già hất hàm hỏi một         đứng chờ. Một lúc sau tên cán bộ trẻ bước ra, trên
           cách hách dịch.                                        tay cầm một tờ giấy với những hàng chữ xiêu vẹo
             – Dạ thưa ông Ủy ban, xin cấp phép cho tôi đi        như  người  mới  tập  viết:  “Ủy  ban  Cách  mạng
           tìm xác chồng. Nàng nói chậm rãi.                      Xã…Cho phép người cầm giấy này được bốc xác
             – Chồng chị là ai? Chết ở đâu?                       về quê”. Bên dưới tờ giấy có đóng con dấu đỏ với
             – Dạ, chồng tôi là Đại úy Huệ, nằm chết trên         ngôi sao 5 cánh. Hắn vội trao cho Tuyết và nói:
           một ngọn đồi phía Tây trong trận đánh vừa qua,           – Chị hãy nhanh chân đi vào dãy đồi hướng
           cách đây hơn một tháng.                                Tây tìm xác của anh ấy đi. May ra thì còn. Từ mấy
             – À, cái tên chỉ huy ác ôn ngoan cố! Không           ngày nay, những xác người vô thừa nhận đã bị lùa
           được. Chị hãy về đi. Hắn là tên ngoan cố. Hắn đã       xuống một hố chôn tập thể. Đã lâu rồi không ai
           chống phá điên cuồng với quân cách mạng. Đồ            đến nhận, chị là người đầu tiên. Nếu tìm được thì
           phản cách mạng! Giờ hắn đã đền tội. Hãy để đó          hãy mau mau đem về nhà chôn, khỏi cần trở lại
           cho Đảng và Nhân dân trừng trị! Tôi không cho          đây  báo  cáo.  Chị  hãy  đi  liền  đi,  nếu  không  sợ
           phép chị mang xác hắn về. Chị hãy đi đi.               không kịp, hắn bỏ lửng không nói tiếp. Chúc chị
             – Dạ thưa ông Ủy ban, nghĩa tử là nghĩa tận.         may mắn!
           Chồng tôi lúc còn sống là đối đầu với các ông, bởi       Người cán bộ trẻ ăn nói nhỏ nhẹ, giọng thương
           vì chồng tôi ở bên phe đối đầu với phe các ông.        cảm, không có cái vẻ hằn học căm thù như tên cán
           Nhưng bây giờ chồng tôi đã chết. Người chết là         bộ già, một thứ răng đen mã tấu, tập kết ra Bắc,
           hết. Không còn thù, không còn oán, cũng không          mới hồi kết theo đoàn quân chiến thắng, làm Chủ
           còn nguy hiểm cho các ông. Xin các ông cho phép        tịch Xã, rất hiếu sát, và hiếu sắc.
           tôi mang xác anh ấy về chôn cất tử tế để đở tủi          Tuyết vội vàng rời trụ sở Ủy ban, vừa đi vừa
           vong linh người quá cố. Xin các ông thông cảm.         chạy như sợ tên cán bộ già ra lấy lại tờ giấy. Tờ
             Một phút im lặng trôi qua. Hai tên cán bộ VC         giấy bây giờ là tấm bùa hộ mệnh của nàng.
           vừa đi vào bên trong tòa nhà vừa thì thầm bàn tán,       Về đến nhà trọ, nàng đã thấy Élain và Thu đang
           mặc cho nàng đứng trơ một mình ở giữa sân. Tên         lóng ngóng chờ. Ngay cả bà già cũng đưa đôi mắt
           VC già liết mắt nhìn nàng, hất hàm hỏi tên đồng        hỏi thăm kết quả.
           chí VC của hắn:                                          – Chúng ta lên đường, chị đã xin được giấy
             – Đồng chí  thư ký thấy con vợ tên “Đại  úy          phép.
           Ngụy” thế nào?                                           Cả ba từ giã người chủ nhà tốt bụng, hấp tấp đi
             – Dạ, thật đáng thương!                              vào rừng.






                                                                                                               349

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353   354