Page 372 - index
P. 372

gia đình anh mà thôi. Anh vừa được trả về, chưa          Tôi mở mắt ra nhìn . . . một người con gái . . .
           kịp báo tin cho em. Hôm nay anh đi thăm mộ của         Tôi hoảng hốt mở mắt lớn ra nhìn . . . May quá . .
           anh, tình cờ gặp lại em thôi. Anh còn sống gặp em      . không phải Trang hiện hồn về cứu tôi.
           đây, chứ không phải anh hiện hồn về với em đâu.          Người con gái nhìn tôi thương hại:
             Trang  đã  binh  tĩnh  lại  và  hiểu  câu  chuyện.     - Tôi không cần phải hỏi, cũng biết anh là Lính
           Đứng ngoài đường không tiện, Trang mời tôi về          cũ được tha về . . . Vì chỉ có những người lính
           nhà nói chuyện, luôn tiện báo cho ba mẹ Trang          Cộng Hòa mới có đủ kiên nhẫn, có đủ nghị lực mà
           hay.                                                   làm cái nghề không ai thèm làm như thế này. Anh
             Trang kể cho tôi nghe:                               uống nước đi, tôi sẽ cho anh vài viên thuốc nhức
             Sau đám tang của anh, em cũng nhờ các chú            đầu, anh sẽ khỏe lại ngay đấy.
           các bác của em trong lính tới tận đơn vị của anh         Tôi cảm động nhìn cô:
           để biết rõ hơn. Đơn vị của anh cũng đã xác nhận          - Cám ơn cô đã cứu sống tôi . . . chắc cô là . . .
           rõ với bác của em là anh đã chết. Em chờ đợi suốt      Bác sĩ?
           một năm trời để may ra anh chỉ mất tích hoặc bị          - Tôi không là bác sĩ, mà cũng chẳng phải Y tá.
           bắt, sẽ được trả về. Sau ngày 30 tháng Tư 1975,        Trước đây tôi làm Trình Dược Viên, nay không
           tất cả những người bị bắt cũng đều được trở về mà      có việc làm, tôi . . . bán thuốc tây “chui”, nên mới
           tin tức của anh cũng không có gì cả . . . Em đành      có sẵn thuốc mà cho anh uống. Ráng mà sống để
           chấp  nhận  lời  cầu  hôn  của  anh  Quý,  anh  ấy  là   còn làm chuyện . . . đại sự
           Trung úy Hải quân. Mới đám hỏi xong thì anh              Đó  chính  là  vị  cứu  tinh  của  tôi,  và  cũng  là
           Quý bị gọi đi “Học Tập Cải Tạo”. Em cũng mới           người vợ hiền đã cùng tôi trải qua bao nhiêu vui
           đi thăm ảnh về. Anh . . . đừng buồn em nha . . .”      buồn từ ngày chúng tôi gặp nhau đến nay. Tôi bỏ
             Tôi cười buồn:                                       nghề bán củi để đưa vợ tôi đi giao thuốc, chúng
             - Anh cám ơn em đã đối xử quá đẹp với anh.           tôi lập gia đình sinh sống với nhau thật đầm ấm.
           Đó chỉ tại số phận của anh nó long đong như vậy          Vào năm 2006, Việt Cộng phóng đường qua
           thôi. Anh chúc mừng cho em đã tìm được người           Nghĩa Trang, yêu cầu thân nhân phải bốc mộ dời
           xứng đáng, anh mong rằng chúng ta cũng vẫn còn         đi nơi khác. Tôi đã bốc mộ và hỏa táng người tử
           là bạn bè với nhau                                     sĩ trong ngôi mộ của tôi đem tro về để trong nhà
             Khoảng hơn một năm sau, Quý được trả về với          thờ Hợp An, Xóm Mới, đặt tên cho người tử sĩ này
           gia đình, Trang có mời tôi đến dự lễ cưới của cô       là HOÀNG THẾ TỬ.
           và Quý. Tôi chúc mừng cho hạnh phúc của hai              Nếu gia đình của Chuẩn úy Nguyễn Tiến Luận
           người . . .                                            hoặc bất cứ ai có thân nhân chết trong trận đánh
             Quý và Trang vượt biên bằng đường Vũng Tầu           tại Cái Cáo ngày 19 12 1973, hãy liên lạc với tôi
           . . . Rất tiếc, chiếc tầu ra tới ngoài thì bị Việt cộng   qua báo Việt Luận, hoặc gởi email tới anh Nguyễn
           phát giác, chúng bắn chiếc tầu tan ra từng mảnh,       Khắp Nơi (nguyen@nguyenkhapnoi.com) để làm
           không một ai sống sót.                                 thủ tục thử DNA và nhận tro tàn của người chiến
             Tôi sống qua ngày bằng nghề mua than mua             sĩ về chôn cất.
           củi từ Hố Nai thồ bằng xe đạp, đem về Saigon bán         Tôi có được biết về chương trình HO của Hoa
           lại.                                                   Kỳ. Tiếc thay, thời gian ở tù của tôi chưa tới ba
             Một  ngày  không  đẹp  trời  chút  nào,  tôi  đẩy    năm, nên đơn của tôi không được cứu xét. May
           chiếc xe đạp không nổi, chiếc xe ngã đè lên người      thay, vào năm 2011,tôi đã được con tôi bảo lãnh
           tôi, trưa nắng hừng hực, không có ai ngoài đường       qua Úc sinh sống quang đời còn lại.
           để giúp tôi dựng chiếc xe lên . . . Tôi chịu trận
           chẳng biết kêu ai . . .                                NGUYỄN KHẮP NƠI
             Nhưng số mạng của tôi cũng vẫn chưa tận . . .
           Có một bàn tay đỡ đầu của tôi lên, đổ nước vào         (Viết theo lời kể của Sĩ Quan Đương Sự HOÀNG
           miệng tôi cho tôi tỉnh lại.                            VĂN SOÁT)
           E




                                                                                                               372

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   367   368   369   370   371   372   373   374   375   376   377