Page 371 - index
P. 371

Sinh ngày 1 tháng 10 năm 1950                        nhỏ nhất trong quân đội, thế mà đám tang của tôi
             Tử trận ngày 19 tháng 12 năm 1973                    đã  có  đầy  đủ  lễ  nghi  quân  cách  dành  cho  một
             Tại Cái Cáo – Chương Thiện.                          người lính. Tôi cám ơn Tổ Quốc Việt Nam Cộng
             Anh Dũng Bội Tinh Với Nhành Dương Liễu.              Hòa, cám ơn Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã
                                                                  ưu ái dành cho tang lễ của tôi.
             Tôi nói bố mẹ tôi về trước, tôi muốn ngồi lại          Nếu tôi có thật sự hy sinh vì tổ quốc, tôi cảm
           một mình ở đây . . . với tôi và với những chiến        thấy sự hy sinh của tôi rất xứng đáng.
           hữu khác.                                                Mây đen đã kéo tới, tôi nghe đâu đây những
                                                                  tiếng súng nổ đạn bay, tiếng hô xung phong tiếng
                                                                  nấc nghẹn ngào của những người lính ở giây phút
                                                                  cuối cùng, tiếng kèn thúc quân vang dội . . .
                                                                    Vài giọt mưa đã bắt đầu đổ xuống, tôi đứng lên,
                                                                  nghiêm trang đưa tay chào người Lính trong mộ
                                                                  phần của tôi, chào những người Lính Việt Nam
                                                                  Cộng Hòa đã Vị Quốc Vong Thân đang nằm trong
                                                                  nghĩa trang này . . .
                                                                    Tôi kéo áo lên che đầu, cúi mình cho khỏi lạnh
                                                                  bước ra khỏi nghĩa trang . . .
                                                                    Trên đường, cũng có những người  chạy qua
                                                                  chạy lại tránh mưa . . .
                                                                    Bất chợt, tôi đụng phải một người . . . người
                                                                  này  trong  lúc  bất  ngờ,  bị  tôi  đụng  ngã  xuống
                                                                  đường, tôi vội vàng đỡ người này lên, nói lời xin
                                                                  lỗi.
                                                                    Đó là một cô gái . . .
                                                                    Cô gái nhìn tôi . . . Cô hốt hoảng . . . mắt cô mở
                                                                  lớn ra . . . mặt cô tái lại . . . chân tay cô run bắn
                                                                  lên . . .
                                                                    Tôi nhìn cô gái . . . hốt hoảng kêu lên . . .
                                                                    - Trang . . .

                                                                    Trang lắp bắp nói không nên lời:
           Chuẩn úy Hoàng Văn Soát  đứng bên cạnh mộ                - Anh Soát . . . Anh . . . Anh Chết Rồi Mà . . ?
           phần của  Cố Thiếu úy Hoàng Văn Soát.                  Sao anh lại về đây . . ? Anh đón em . . . ? ÁAH . .
                                                                  . Anh từ . . . Anh Từ Nghĩa Trang . . . Anh Về Đây
             Nhìn mộ phần của những tử sĩ ở chung quanh,          Đón Em . . . ? HỪ .. . HỪ.
           nhìn di ảnh oai hùng của họ, đầu óc tôi quay về          Tôi ôm chặt lấy Trang, cho Trang bớt sợ. Tôi
           với quá khứ, tưởng tượng ra hình ảnh của những         ôn tồn trả lời Trang . . .
           người lính này đang xông pha ngoài trận tuyến,           - KHÔNG! ANH KHÔNG CHẾT ĐÂU EM.
           chỉ vì một phút không thể ngờ tới mà xả thân nơi         Tôi càng nói, Trang càng sợ hãi thêm:
           chiến trận, thương tâm biết bao . . . oai hùng biết      - Anh Soát . . . bàn tay của anh lạnh ngắt . . .
           mấy. Những chiến sĩ này đã hy sinh thân mình, đã       cặp mắt của anh mờ mịt . . . anh đã chết rồi . . . em
           đền xong nợ nước.                                      đã để tang cho anh rồi . . . Em cũng đã xin phép
             Nhìn những nấm mộ này, tôi cảm xúc nghi đến          ba mẹ cho em đi . . . lấy chồng . . .
           sự ưu ái mà Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã đền            Tôi lắc mạnh hai vai của Trang, nói lớn hơn:
           bù cho họ, ân thưởng cấp bậc, huy chương, bồi            -  Trang,  anh  không  chết,  anh  vẫn  còn  sống.
           thường xứng đáng cho gia đình tử sĩ. Nhớ lại hình      Anh chỉ đánh trận rồi bị bắt mà thôi. Đơn vị thấy
           ảnh đám tang của mình, tôi chỉ là một sĩ quan cấp      anh mất tích, tưởng anh chết nên mới báo lầm cho




                                                                                                               371

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   366   367   368   369   370   371   372   373   374   375   376