Page 366 - index
P. 366
Tôi thầm đếm lại từng ngày . . . Tôi bị bắt vào Bọn giải tù đã hướng mũi súng vào chúng tôi,
ngày thứ hai của cuộc hành quân, di chuyển vài ra dấu tiếp tục di chuyển.
ngày, ở trại tạm giam vài ngày . . . Nhìn chung quanh, có nhiều đám cùng di
Không ai bảo ai, chúng tôi đồng loạt kêu lên chuyển với chúng tôi, họ gánh những gánh nặng,
nho nhỏ: “CHUÔNG LỄ GIÁNG SINH!” mang vác những bao đầy. Thì ra, lợi dụng thời
Đúng! theo như tôi tính nhẩm, đêm nay phải là gian ngưng chiến, bọn Việt cộng đã đem chúng tôi
Đêm Giáng Sinh Chúa Sinh Ra đời. đi nơi khác, đồng thời chuyển lương thực hoặc vũ
Lạy Đức Chúa Trời . . . Ngài ở trên cao . . . có khí tới những nơi cần thiết để sửa soạn cho ý đồ
biết rằng chúng con đang bị bắt bớ giam cầm ở đánh chiếm một nơi nào đó đã dự tính sẵn, trong
đây hay chăng? khi chính quyền Miền Nam của chúng ta luôn luôn
tôn trọng thời gian ngưng chiến, không làm bất cứ
một hành động quân sự nào trong đêm hưu chiến.
Lại cứ ngày nghỉ đêm đi, chúng nó đưa tôi đi
xa, xa lắm, lúc thì đi bộ, lúc thì đi ghe. Cuối cùng,
vào một buổi sáng sớm, bọn chúng đưa chúng tôi
băng qua đường lộ. Trong khi núp bên lề đường
chờ, một anh trong nhóm chúng tôi cố ngóng đầu
lên quan sát chung quanh, một lúc sau, anh ngồi
xuống nói nhỏ:
Quốc Lộ I. Chắc là vùng U Minh
Lạy Chúa . . . con đang bị trói hai tay, không Từ Quốc Lộ đi vào trong, còn có nhà dân,
thể làm dấu Thánh Giá được . . . nhưng trái tim nhưng càng vào sâu, càng không có nhà cửa gì cả,
toàn là đồng không mông quạnh, sông nước mông
của con hướng về nơi Đức Chúa . . . mênh, tới một khu có rào kẽm gai chung quanh.
Xin hãy ban phép lành xuống cho trần gian
Mới mùa Giáng Sinh năm ngoái, tôi vừa ra Đây chắc là vùng đất an toàn của bọn chúng, nên
trường, còn được mấy ngày phép dự lễ giáng sinh chúng không còn phải dấu diếm gì nữa, tên trưởng
với cha mẹ, anh em . . . trại đã công khai giới thiệu với chúng tôi:
- Đây là Trại Tù Binh Sĩ Quan Quân Khu 9.
Giáng sinh năm nay, tôi bơ vơ một mình giữa Các anh đã vào đây thì ráng mà học tập, chờ đến
đêm giá lạnh, không biết mình đang ở đâu?
Chuông nhà thờ . . . nơi đó gia đình tôi đang khi chúng tôi giải phóng được toàn thể Miền Nam,
cầu nguyện . . . bạn bè . . . chiến hữu của tôi đang chứ đừng có mong mà trốn thoát.
cầu nguyện . . . họ có biết tôi đang ở một nơi nào Nơi đây đã có một số sĩ quan Cộng Hòa đã bị
chúng giam giữ từ trước, chúng tôi nhập chung
đó trong đất nước của tôi hay không? vào thành một toán. Ai ốm yếu bệnh tật thì được
Chỉ có cách nhau khoảng vài cây số, thế mà
không ai biết tôi còn sống, đang bị trói giữa trời đưa vào toán nấu ăn, ai khỏe mạnh thì vào toán
đêm? lao động.
Chỉ có cách nhau khoảng vài cây số, thế mà Bọn chúng phát cho chúng tôi một bộ quần áo
tù, giống như bộ pyjama và một cái quần xà lỏn,
bên kia là chính nghĩa, là tự do, là hạnh phúc . . . một cái khăn rằn, khi ra đồng làm việc, đa số chỉ
Còn nơi đây là tù đầy, là hận thù, là sắt máu . . .
Tôi muốn hét lên cho mọi người biết tôi đang mặc quần xà lỏn quấn khăn rằn, chỉ khi đi ngủ mới
ở đâu . . . Tôi muốn hét lên để cho Đức Chúa trời mặc pyjama cho ấm mà thôi, không được nói
cho tôi được trở về với loài người của tôi . . . chuyện với nhau. Khi ra đồng làm việc, chúng vẫn
xỏ xâu chúng tôi từ 5 tới 6 người chung một sợi
Tiếng chuông trong đêm Giáng Sinh đã dứt từ dây xích để dễ kiểm soát. Công việc thường ngày
lâu.
của chúng tôi là đi bức . . .rễ Choại.
366
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX