Page 364 - index
P. 364
giọng nói hoàn toàn “Bắc Kỳ” tôi đoán chừng đây bất cứ lúc nào, máy bay thám thính hoặc trực
chúng thuộc bọn Việt Cộng từ ngoài Bắc xâm thăng có thể bay ngang bất cứ lúc nào, nên chúng
nhập vào. Bọn này hỏi tôi tốt nghiệp trường nào? tôi tìm đủ mọi cách để tạo ra những dấu hiệu cho
Khóa mấy? Mỗi khóa có bao nhiêu người? Học phe ta có thể nhận ra chúng tôi.
bao lâu thì ra trường? Cuối cùng, bọn chúng hỏi Hồi này mưa nhiều, anh em trong toán ẩm thực
cách thức hành quân của lính Cộng Hòa? Tôi lại . đi mót củi gặp toàn là củi ướt, phơi hoài không
. . bổn cũ soạn lại, trả lời chúng bằng một câu duy khô, nên đành phải chịu cực nấu cơm bằng củi
nhất: “Sĩ quan cấp bậc thấp, mới tới đơn vị . . .” ướt, khói bay ra nhiều quá, ngay chúng tôi cũng
Đêm đến, chúng lại dẫn tôi đi nữa, và đương chịu không nổi.
nhiên là vì màn đêm dầy đặc, chúng không cần bịt Không biết đám khói từ nhà bếp này có bay lên
mắt tôi nữa, chỉ trói chặt chúng tôi vào với nhau cao hay không? Nhưng vào một buổi sáng, khi
thôi, nên tôi được thoải mái đôi chút, mặc dù đi chúng tôi đang làm việc ở ngoài đồng thì nghe có
chân đất còn đau thấu xương, hai bàn chân cũng tiếng Ù Ù ở đằng xa, đôi tai nhà nghề của tôi đã
đã bị sưng vù lên. Liên tiếp ba ngày, chúng cứ biết ngay đó là tiếng của cánh quạt trực thăng.
ngày nghỉ đêm đi mà đưa chúng tôi đi tới một nơi Không đầy ba phút sau là hai chiếc trực thăng ở
nào đó xa lắm. Mải tới sáng tinh mơ mới đến một đâu nhào tới bay vần vũ trên không, đám du kích
địa điểm mà chúng gọi là “Trại Tạm Giam” đã bị vội vàng bỏ chúng tôi đó mà chạy vào hầm trốn
bỏ hoang từ lâu. Trong lán đã có một cái đòn dài biệt, đám còn lại thì chĩa súng bắt chúng tôi nằm
ở giữa nhà, bọn giải tù kẹp hai chân chúng tôi lại im tại chỗ. Chúng tôi thấy máy bay tới thì nửa
bằng những khoen sắt hình chữ U có lỗ ở hai đầu mừng nửa lo. Mừng là có thể trực thăng thả quân
rồi xỏ một thanh thép dài qua những lỗ của khoen xuống càn quét bọn du kích mà giải cứu chúng tôi,
chữ U rồi chia nhau ra từng góc nhà mà ngủ, lo là lo trực thăng có thể chỉ nhìn thấy bọn du kích
chúng tôi mệt mỏi quá cũng ngủ thiếp đi. mà từ trên cao bắn xuống, lúc đó chúng tôi sẽ bị
Đến buổi trưa thì chúng đánh thức tụi tôi dậy, phe ta bắn chết oan uổng. Hai chiếc trực thăng
cho ăn chút cơm rồi gỡ từng người ra. Lại một đang bay vần vũ trên không, đột nhiên nhào xuống
màn hỏi cung nữa, rồi chúng chia tụi tôi ra thành thấp bay lượn một vòng, cách quạt xé gió bắn tung
từng tổ, kẻ lo nấu ăn người đi sửa lại lán. cả nước sông lên cao, thổi trốc hết mái của trại tù,
Cái lán này nằm trong một rừng sậy bạt ngàn để lộ ra những khung nhà kèo cột và đám người
kế bên một con sông, cột kèo làm bằng những cây chúng tôi đang núp ở dưới . . .
đước, cây tràm, mái lợp bằng lá đưng, Tường là Thế là hai chiếc trực thăng vòng trở lại, bắn phá
những tấm phên đan bằng sậy, nền đất. Bọn cai tù láng trại tan ra từng mảnh. Bọn du kích còn lại
xích chúng tôi lại từng xâu từ năm tới sáu người, hoảng hốt xô nhau chạy trốn xuống hầm, nhưng
rồi bắt chúng tôi đi lấy lá đưng (giống sợi cói cửa hầm đã bị bọn bên trong đóng lại kỹ càng,
nhưng lá lớn hơn) để lợp lại mái. Chúng tôi vừa chúng cuống cuồng chạy tứ tung, bị trực thăng bắn
làm vừa lén nhìn chào nhau hỏi tên hỏi đơn vị và hạ dễ dàng. Dù là ngóc đầu lên sẽ có thể bị trực
ráng nhìn chung quanh để nhận diện xem nơi này thăng bắn, nhưng đây là dịp để chúng tôi nhìn thấy
là thuộc vùng nào? Tôi chịu thua, vì rừng sậy bạt rõ từng tên Việt cộng đang bị trực thăng săn đuổi
ngàn che hết mọi tầm nhìn, chẳng thấy gì cả. Ăn và bắn hạ, coi như trả thù dùm cho chúng tôi. Mặc
uống xong, tối đi ngủ, bọn chúng lại cùm chúng dù trên trực thăng không thể nào nghe được hoặc
tôi lại ở giữa nhà, cấm chúng tôi nói chuyện với thấy được, nhưng chúng tôi cũng ngóc cổ lấy tay
nhau, rồi bỏ đi qua lán riêng kế đó mà ngủ, chứ chỉ từng đứa cho trực thăng bắn:
không ngủ chung với chúng tôi. - Nó đó . . . nó chạy ngã này đó . . . nó đang
Ban ngày đi làm việc, dù bọn du kích có đi theo núp đầu vô bụi đưa cái đít ra ngoài đó.
canh gác cấm nói chuyện với nhau cỡ nào đi nữa, Cũng có một vài người trong đám chúng tôi
chúng tôi vẫn tìm cách liên lạc với nhau. Biết rằng liều chết chạy ra khu đất trống đưa hai tay lên để
đây cũng còn là phần đất của Miền Nam, đồng đội ra dấu cho trực thăng . . . nhưng vô vọng, đạn cứ
lính chiến của chúng tôi có thể đi hành quân đến thế mà bắn xuống, vì chắc hẳn là trên trực thăng,
364
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX