Page 365 - index
P. 365

các xạ thủ chỉ biết dưới đất là mật khu của Việt       một lực lượng lớn tới địa điểm này thật mau để
           cộng, những người ở dưới cũng là Việt cộng, chứ        dàn quân sẵn, chờ phục kích lính Cộng Hòa.
           nào có biết dưới này có những người lính Cộng            Đây  là  một  dịp  may  cho  chúng  tôi  để  thoát
           Hòa đang bị giam giữ, đang muốn được giải thoát.       thân, nhưng muốn trốn, điều đầu tiên là phải biết
           Khi hai chiếc trực thăng bắn phá xong rồi, họ lướt     địa điểm mình đang ở (đi loạng quạng, lại đâm
           lên cao bay đi, bọn du kích thấy êm, bắt đầu từ        đầu vào hang rắn), phải có lương thực và vũ khí
           dưới hầm ùa ra chĩa súng bắt chúng tôi nằm im để       phòng thân. Chúng tôi chẳng làm sao để nhận diện
           đi kiểm soát tình hình.                                nơi mình đang đứng là ở đâu? Vì chung quanh
             Thật là không ngờ được, hai chiếc trực thăng         hoàn toàn là đồng trống, phải đi cả ngày trời may
           khác đột nhiên xuất hiện trên bầu trời như là phép     ra  mới  định  được  phương  hướng.  Không  sao,
           thần thông, nhào xuống bắn phá vô cùng ác liệt         miễn là có ý chí là được, chúng tôi đi vòng vòng
           (thì ra, theo tôi đoán, đây là ngón nghề của các phi   tìm cách xuống dưới hầm để tìm thêm vũ khí và
           công trực thăng:  Hai  chiếc bay đi  thì hai  chiếc    lương thực, vì đám du kích ở ngoài chỉ có vài khẩu
           khác trờ tới thay thế, cùng một vị trí xuất phát,      súng AK vài băng đạn, ráng tìm thêm chút lương
           cùng một loại âm thanh của cánh quạt, khó ai có        thực là có thể khởi hành. Muốn đào thoát cũng
           thể phân biệt được chiếc nào đến chiếc nào đi, đến     phải đợi khi chiều tối, vì bất cứ lúc nào trực thăng
           khi máy bay đứng ngay trên đầu mới biết là nó đã       cũng có thể quay trở lại mà bắn phá.
           tới, chạy đi đâu nữa bây giờ?), những tên du kích        Rất  tiếc  là  chúng  tôi  không  thực  hiện  được
           vừa từ dưới hầm chui lên đã là mục tiêu thật dễ        cuộc trốn trại, vì chỉ khoảng một hai tiếng đồng
           dàng và sống động cho các xạ thủ đại liên, những       hồ sau đó là bọn du kích và bọn Bắc Việt chính
           tên này không còn cách nào mà chạy trở về hầm          quy đã từ các nơi khác đổ về thật đông đảo, chúng
           được nữa, cứ đành đứng giữa trời mà chịu chết.         gom chúng tôi lại, đem xuống dưới hầm xiềng lại
           Trực thăng kỳ này bắn phá dữ dội quá, những lằn        thật chắc. Ngay đêm đó, chúng bắt đầu chuyển
           đạn bay xẹt xẹt trên những tấm lá sậy, cắm xuống       chúng tôi đi nơi khác.
           đất nghe “Phụp. . . Phụp” ngay sát đầu chúng tôi,        Đi bộ khoảng hai ba tiếng đồng hồ, chúng tôi
           cái chết chỉ trong gang tấc, tôi chỉ mong đất sụp      chợt thấy hỏa châu bắn lên ở phía xa xa, xa lắm,
           xuống để cho tôi tránh được đạn của trực thăng,        nhưng ánh hỏa châu làm cho chúng tôi nhận biết
           lại cầu mong sao cho các xạ thủ trực thăng thanh       phương hướng, nhận biết  nơi  đó là nơi mà các
           toán hết những tên Việt cộng rồi chỉ cần đổ bộ một     chiến hữu của tôi đang đồn trú, là nơi mà chúng
           tiểu đội biệt kích xuống là có thể cứu thoát hết cả    tôi đặt hy vọng vào những chiến hữu để họ mở
           bốn chục mạng lính Cộng Hòa đang bị giam giữ ở         cuộc hành quân giải cứu chúng tôi, nơi đó là ánh
           đây . . . Buồn thay, hai chiếc trực thăng đã lại bay   sáng văn minh, là tự do, là hạnh phúc . . .
           đi nữa rồi.                                              Rồi bỗng nhiên, trong khoảng không gian vô
             Trực thăng đã bay đi xa rồi, mà vẫn không có         tận, trong bóng đêm đen tối, tiếng chuông nhà thờ
           tên du kích nào trổi dậy chĩa súng vào tụi tôi la hét   chợt vang lên ròn rã, thanh thót . . .
           om  xòm  nữa,  chúng  tôi  chờ  một  khoảng  khắc,       Không ai bảo ai, cả đoàn chúng tôi chợt đứng
           chắc chắn là trực thăng không trở lại nữa, mới ra      lại,  bọn  Việt  cộng  cũng  đứng  im  không  nhúc
           hiệu  cho  nhau  từ  từ  ngồi  lên  quan  sát  chung   nhích . . .
           quanh: Lán trại tạm giam coi như bị phá hủy hoàn         Chuyện gì đã xẩy ra? Có chuyện gì quan trọng
           toàn, đám du kích gác tù cũng coi như là bị loại ra    mà trong bóng đêm mịt mờ lại có tiếng chuông
           khỏi vòng chiến, một vài tên bị thương đang rên        ngân lên và kéo dài như thế? Từ ngày bị giam ở
           la  đâu  đó.  Chúng  tôi  nhìn  nhau  tìm  cách  thoát   lán này, chúng tôi chưa bao giờ được nghe tiếng
           thân:  Theo  kinh  nghiệm  của  tôi,  một  khi  trực   chuông  nhà  thờ  đổ  dồn  như  vậy  .  .  .  Với  kinh
           thăng đã tìm ra mục tiêu để bắn phá, chắc chắn sẽ      nghiệm của người theo đạo Thiên Chúa, tôi biết
           có những toán thám sát hoặc một cuộc hành quân         tiếng chuông này là khởi đầu của một buổi lễ quan
           lục xoát được mở ra để lục soát và báo cáo. Bọn        trọng. Lễ gì đây?
           Việt cộng cũng biết như vậy, nên cũng thường đưa




                                                                                                               365

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   360   361   362   363   364   365   366   367   368   369   370