Page 370 - index
P. 370

- CON ƠI . . . THẰNG SOÁT . . . THẰNG                  - Con không biết địa chỉ, cũng không nhớ anh
           SOÁT CÒN SỐNG . . .                                    ta học khóa mấy? Chỉ nhớ anh ta học ở Đồng Đế
             Rồi bật khóc nức nở mà chạy lại ôm chầm lấy          mà thôi.
           tôi . . .                                                - Tiền tử tuất đơn vị của con phát cho bố được
             Những đứa em tôi . . . bán tin bán nghi . . . đứng   hơn hai trăm ngàn, bố mẹ dùng tiền này để làm
           chung quanh nhìn tôi thắc mắc.                         đáng tang, xây mộ cho con . . . phần còn lại, bố
             Tôi chỉ còn một vật làm tin . . . Tôi đưa tay lên    mẹ tặng lại cho nhà thờ để giúp những gia đình tử
           cổ, lấy sợi dây chuyền thành giá ra:                   sĩ khác và những thương phế binh của mình . . .
             - Đây . . . sợi dây chuyền mẹ mua cho con . . .        Tôi hỏi ba mẹ về Trang . . .
           còn đây . . .                                            Mẹ tôi bùi ngùi kể cho tôi nghe . . .
             Sợi dây chuyền chỉ có chiếc thánh giá là còn           - Trang rất là biết cư xử . . . rất là chung tình .
           nguyên, sợi dây đã bị đứt từ hồi nhỏ, mẹ tôi đã        . . Khi nghe tin con bị nạn, bố mẹ đã bàn tính với
           dùng sợi dây dù thay thế, gắn chiếc thánh giá vào      nhau . . . dù sao, cô ta cũng chỉ là bạn của con thôi,
           cho tôi . . .Đứa em kế vừa khóc vừa nói:               chứ hai bên gia đình chưa có qua lại với nhau, thôi
             - Tại anh để tóc dài . . . để râu nữa . . . lại mặc   thì để yên cho cô ta quen người khác. Thế nhưng
           đồ bà ba đen . . . trông anh như là . . . một ông già   cô ta nghe tin, đến nhà xin với mẹ cho cô ta được
           . . . em không thể nào nhận ra anh . . . Hơn nữa . .   để tang cho con, vì cô nói:
           . anh đã . . . chết rồi . . . cả nhà làm đám tang cho     “Vì anh Soát đã nói yêu con . . . và con cũng
           anh rồi mà . . .                                       nói yêu anh ấy . . .”
             Hàng xóm láng giềng nghe tin tôi trở về, chạy          Cô Trang cũng đã đi theo quan tài, đưa con đến
           lại bu quanh nhà chúng tôi mà nghe chuyện, mà          tận nơi an nghỉ cuối cùng.
           ngắm nhìn tôi . . . một người chết trở về . . .          Năm ngoái, cô có đến, báo cho bố mẹ biết, cô
             Ngày hôm sau, khi cả nhà đã tin tưởng tôi là         đã có người yêu mới, và xin phép bố mẹ cho cô
           Soát, tôi vẫn còn sống, bố mẹ tôi mới đưa cho tôi      ấy đi lấy chồng. Bố mẹ cảm động lắm, nói rằng .
           xem cuốn “Album Quân Trường Thủ Đức” chứa              . . Bố mẹ cám ơn cô đã thông báo, nhưng đó là
           đầy những hình ảnh về đám tang của tôi, và kể lại      quyền riêng tư của của cô Trang mà bố mẹ không
           từ đầu đến cuối như tôi đã kể trong phần trước         có tư cách gì để nói vào. Bố mẹ cầu chúc Chúa
           đây. Tôi ngậm ngùi xem lại từng tấm hình tang lễ,      ban  phúc  lành  cho  cô.  Con  có  ý  định  đi  thăm
           nói với bố mẹ:                                         Trang hay không? Bố mẹ nghi rằng . . . con hãy
             - Trong cuộc chiến, nhiều người chết lắm, nên        để cho cô . . .
           chuyện nhầm xác chết là chuyện lúc nào cũng có           - Đúng! Bố mẹ nói đúng. Con lúc đầu cũng có
           thể xẩy ra. Hơn nữa, như bố mẹ nói, hai ngày sau       ý định đi thăm cô, cám ơn cô đã để tang cho con,
           đơn vị mới chiếm lại được nơi con bị nạn, xác chết     đưa con đến nơi an nghỉ cuối cùng . . . Nhưng sau
           đem về đã sình lên rồi, đâu còn có thể phân biệt       đó, khi bố mẹ nói cô đã báo có người yêu mới và
           rõ ràng xác này là của ai? Nhưng xác chết khác         sắp lấy chồng, con đã thay đổi ý kiến, hãy để cho
           đều còn xác định được, chỉ còn có cái xác này thôi,    Trang sống với cuộc sống mới của cô, con không
           vậy thì chỉ còn có con thôi chứ còn ai nữa!            nên khuấy động và cũng không có quyền gì để mà
             - Bố nhớ, khi lên lãnh xác của con, có một ông       làm phiền cô . . .
           bố nữa có con chết mà không có xác . . . chỉ có          Mấy ngày sau, bố mẹ đưa tôi ra nghĩa trang của
           một vài tấm vải áo hay quần gì đó mà thôi, ông ấy      nhà Thờ Lạng Sơn, Xóm Mới Gò Vấp, nơi đã . . .
           khóc dữ lắm. Con ông ấy cũng là sĩ quan như con.       chôn cất tôi . . . “Cố Thiếu Úy Hoàng Văn Soát.”
             Đầu óc tôi vội sáng lóe lên:                           Ngôi mộ thật khang trang, xây bằng xi măng
             - Chuẩn úy Luận! Chuẩn úy NGUYỄN TIẾN                và đá cẩm thạch, phía trên là tấm hình của tôi chụp
           LUẬN, trung đội trưởng trung đội 1 đi bên cạnh         ngày gắn Alpha tại Quân Trường Thủ Đức, phía
           con! Nếu vậy, cái xác này chắc là của Luận đó!         dưới di ảnh, là những giòng chữ như sau:
             - Con có biết địa chỉ nhà của ông ấy không?
           Báo cho gia đình ông ta làm phước?                       “Cố Thiếu Úy Hoàng Văn Soát,




                                                                                                               370

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   365   366   367   368   369   370   371   372   373   374   375