Với Long Thànhnguyễn đăng tŕnh
ngày đến Long Thành ta c̣n rất trẻ
khoảng hai mươi mười chín là cùng
nhưng hoài băo th́ không hề nhỏ bé
trời cao xanh đến thế chỉ bằng vung
ta vào lính b́nh thường như dạo phố
chống xâm lăng hễ đến tuổi là đi
súng với đạn khác ǵ đâu sách vở
chết th́ thôi... may rủi bận ḷng chi?
ngày thao trường đêm chia phiên gác tuyến
chín tháng trời đằng đẳng nắng mưa phơi
tập lăn lóc tập nếm mùi tác chiến
tập hành quân giàn trận bắn nhau chơi
đùng một cái lệnh đầu hàng tức tửi
cả quân trường ngùn ngụt nỗi hờn căm
ta choảng trận đầu cũng là trận cuối
buông súng nửa chừng mặt mũi tối tăm!
giờ đến Long Thành sáu mươi ngấp nghé
vui dĩ nhiên không... buồn vẫn cứ buồn
chẳng c̣n sức nhâm nhi vài xị đế
để thương ḿnh và để hận đời hơn!...
Tiếng vọng KBC
Tiếng hát vinh danh QLVNCH
Thuở ấy đó hoa là nụ
Chậm chậm mây bay
Duyên dáng ngày xưa
Giọt nước mắt chỉ
riêng em thấy
Yêu
Yêu
Hai vết thương
Ḍng sông oanh liệt
Trăn trở cuộc t́nh
Mẹ của con
Nhớ Phan Rang
Ngọt cả giấc mơ!
Đoá hồng bên hiên
Cảm tác hoa hồng
Chùm thơ áo trắng
Khúc t́nh sơn ca
Mưa buồn dĩ văng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đă điểm
Xuân về nhớ bạn
Cho ḍng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời b́nh Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Ḷng dân
T́nh phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những ḍng thơ thời chinh
chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm
Chùm t́nh thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng
xin được phủ
Th́ thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ư t́nh quê