JANE " PHẢN CHIẾN ".

Tháng tư, nhắc tới nàng Jane không phải để cười đùa trên những xác chết cùng thương tật của quân đội Đồng minh và chiến hữu cùng chung chiến tuyến thuở xa xưa mà thương cảm, bùi ngùi cho quá nhiều oan khiên trên quê hương việt Nam bị đọa đày v́ giặc cờ đỏ và dịch cộng sản lan truyền.

Nghĩ cho cùng kỳ lư, mợ diễn viên mấy thứ phim giải trí hạng hai thôi. Thị cũng chỉ là thứ bung xung, một loại con rối bị hết bọn phản chiến Cờ Hoa lẫn việt cộng dùng ả làm một thứ cờ hiệu màu mè hoa ḥe hoa sói trong muôn vàn chiêu bài nhằm xóa bỏ Quốc Gia VNCH càng sớm càng tốt. Không ngờ Quốc Gia đó nó sống dai đến độ tên Kissinger phải thóa mạ: " Sao nó không chết phứt đi cho rồi...." ( trích " Khi Đồng Minh tháo chạy của Nguyễn Tiến Hưng ). Nghĩa là gă t́m đủ mọi cách khai từ VNCH.

Cái thứ ăn xong quẹt mỏ. Khi đang lợi dụng cho sách lược của chúng, bọn việt cộng và bè lũ phản chiến CA TỤNG, đánh bóng ả lên chín tầng mây. Nào à CHỊ JANE anh hùng, Chị Jane đứng về phía nhân dân, Chị Jane Fonda là người phụ nữ văn minh tiến bộ, giác ngộ Cách Mạng. Những lời tuyên bố nhăng nhít của thị được sơn son thếp vàng hơn cả lời thằng gián điệp Hồ Quang ....Bla bla bla... Cho tới khi chúng cướp xong miền Nam rồi, những vụ cướp bóc, trả thù công khai bị lên án, bị phanh phui trên các phương tiện truyền thông. Những chứng nhân sống kể lại viết bao nhiêu bi thảm, đê hèn man rợ bọn việt cộng đă từng là bạn bè thân thiết với ả. Thị bèn lên tiếng phản đối. Lập tức tiếng nói chính thức của việt cộng là đài phát thanh Hà Nội trở giọng ra rả chửi bới nguyền rủa thị cả ngày lẫn đêm suốt mấy tháng trời. Tù trong rọ bị tra tấn lỗ nhĩ chưa khùng là may. Nào là : " Con đĩ cởi truồng, con lá mặt lá trái, con phản bội ( không biết ai phản bội ai )....Bla Bla Bla...nhiều lắm toàn là những lời lẽ hạ cấp của hạng người vô học nay tự nhận là tiến bộ là con tim khối óc của loài người tiến bộ. Thân tù tội bèn ngộ ra một điều: Thóa mạ, lá mặt lá trái, lật lọng cũng là một trong những điều mà người văn minh nhân bản có giáo dục không làm được. Đó cũng là một trong những yếu tố để bị mất miền Nam. Chỉ có những phường lưu manh, vô học th́ chúng không từ bất cứ điều ǵ miễn sao cứu cánh biện minh cho phương tiện là thực hiện. Ǵ chứ ngon ngọt, tâng bốc, ninh bợ ....thằng việt cộng cũng không để ai qua mặt được.

Thực ra Jane Fonda cũng là diễn viên đấy nhưng không nổi tiếng lắm nhưng nhờ cái bóng của cha thị là Henry Fonda. Anh này chuyên môn đóng phim cao bồi Viễn Tây. Anh cũng là một trong những diễn viên chính trong phim The Longest day ( Ngày Dài Nhất ). Mợ lấy Ted Tuner là chủ hăng truyền h́nh CNN cực tả thuộc đảng Dân Chủ. Cái ǵ cũng vậy, ít nhiều ǵ hành động trong quá khứ cũng để lại hậu quả: Số là hầu hết các cựu chiến binh Hoa Kỳ khi trở về quê hương hay giải ngũ hầu hết đều bị stress và khinh miệt, coi thường của hàng xóm, lân bang và đám phản chiến. Họ cũng đau khổ tủi nhục, những điều mà chính họ cũng là nạn nhân. Đă không tri ân th́ thôi họ c̣n bị nhục mạ bêu riếu bởi những tên hèn nhát trốn lính dựa vào đám phản chiến như Cllinton, John Kerry... Chuyện kể một hôm trên đường vắng xuyên bang, vợ chồng Tuner & Jane ghé vào một tiệm Hamburger. Ông chủ tiệm là một cựu quân nhân đă từng tham chiến ở VN. Nhận ra vợ chồng này. Ông ta đă từ chối không bán cho họ và c̣ng giảng cho một bài về danh dự, ḷng tự trọng và ḷng yêu nước. Có một đoạn người ta ghi lại: Chúng tôi thà đóng cửa đổ đi chứ không bán cho những quân phản bội lại đồng loại và đồng đội tôi.... Hai vợ chồng tủi hổ lủi thủi ra đi. Thiết nghĩ câu này áp dụng cho Kerry cũng rất xứng đáng. Cũng may cho đất nước này, hắn ta đă bị thất cử trước Bush con.

Không phải chuyện cũ chúng tôi bươi móc ra để khơi lại vết thương chiến tranh nhưng để cho thấy cái hèn hạ thường song song với hèn nhát và đê tiện. Chuyện anh táo có vinh danh thị là chuyện riêng tư của đám đó với nhau. Chẳng là ǵ với cộng đồng chống cộng người Việt Quốc Gia cả. Có điều thói đời ma cô gái điếm ôm nhau làm t́nh th́ có chi mà phải quan tâm.

MƯA NGUỒN.


“ Jane Hà...Lội ”

…..Tôi nh́n thấy “ nàng ” nằm đó - trên thảm cỏ xanh mướt- khi tôi dạo bước qua một lối đi nhỏ . H́nh như trước tôi chắc cũng không có ai để ư đến sự có mặt của nàng trên thảm cỏ đó. Với dáng nằm, nàng có vẻ như là lạc lơng giữa một rừng người chung quanh đang dạo bước vui chơi trong một buổi sáng mùa xuân có những cơn gío xuân thổi nhè nhẹ, có nắng vàng ấm buông lơi tha thướt trên vai, có những sợi mây trắng thật mỏng trên nền, nơi mà tôi t́nh cờ đang dạo bước qua trong ngày hội truyền thống của trường. Trông “nàng ” thật lạc lơng, thật đáng thương đối với tất cả ánh mắt hững hờ và xa lạ của mọi ngựi đang dạo bước qua băi cỏ nơi nàng nằm bơ vơ trên đó, trông nàng thật cô đơn, thật tội nghiệp đối với những cặp mắt thật thờ ơ nhưng cũng thật hồn nhiên và trong sáng của những sinh viên có mặt đang tṛ chuyện và nô đùa, nơi nàng nằm cô quạnh trên băi cỏ đó…..

Tôi quay lại để nh́n nàng rơ hơn….Tôi nhận ra… một vài nét ngày xưa của nàng- dù nó thật mờ nhạt - nó vẫn c̣n đó trên khuôn mặt mà nay đă bị thời gian làm thay đổi rất nhiều. Những vết nhăn thời gian hằn trên đuôi mắt của nàng th́ thật rơ rệt nhất, chúng như những dấu chân chim, những dấu vết thời gian thật tàn nhẫn v́ không cách ǵ xóa đi….dù nó đă được đi căng kéo năm ba lần.- Nàng đă ǵa đi rất nhiều….dù với cái tựa cuốn sách của nàng, ….

“My Life So Far ”-.. …nàng như ngầm nhắn nhủ với mọi người rằng….“ đời nàng…chưa chấm dứt, chỉ mới tạm tính sổ tới đây thôi" và dĩ nhiên … đời nàng sẽ c̣n nhiều chuyện hấp dẫn và…tùm lum nữa!!!….”

Tấm h́nh của nàng in trên b́a sau của cuốn sách viết về chính cuộc đời của nàng. Tấm h́nh chụp nàng đang ngồi sau bàn viết của nàng, tấm ảnh nầy so với tấm h́nh nàng đang ngồi sau giàn cao xạ pḥng không của Cộng Sản Bắc Việt, tấm h́nh ngồi đàng sau cái bàn viết trông nàng thật ….qúa "yếu x́u , "tắt lửa", không c̣n một chút khí thế, yếu x́u và đầy an phận. Tấm h́nh ở trang b́a, th́ vẫn mái tóc ngắn muôn thuở của nàng, chiếc áo trắng với ve áo được dựng đứng lên để tạo vẻ trẻ trung, cổ áo được xẻ sâu xuống dưới…nhưng trông không c̣n hấp dẩn như ngày xưa khi nàng đóng cuốn phim Barbarella ( phim nầy sản xuất 1968, và đă được chiếu ở Sài G̣n năm 1971), hay so cùng số tuổi của nàng khi đóng phim Barbarella và Julie Christi đóng vai Lara trong Dr Zhivago, cũng như bây giờ - giữa hai người – dung nhan nàng vẫn kém xa Julie Christie nhiều lắm dù hai người bằng tuổi nhau . Cuốn sách tôi mua được trong buổi chợ sách cũ của các sinh viên đại học UH đó chỉ có 50 cent (cở 15K Tiền Hồ, hay c̣n gọi là Hồ tệ, hoặc tiền Âm Phủ!!).Cuốn sách c̣n rất mới, chứng tỏ, người xem trước tôi, có thể đă không xem hết, hoặc có thể chỉ xem qua một lần, hoặc có thể ….đă trót dại v́ tham dự buổi ra mắt sách của nàng và bị nàng ấn cuốn sách vào tay người đi tham dự buổi ra mắt cuốn sách, để ….người đến tham dự không c̣n có thể ….chạy… đi đâu được nữa. Cuốn sách vẫn c̣n nguyên và vẫn c̣n thơm mùi giấy . Như vậy, cho dù bất kỳ trường hợp nào, cũng chứng tỏ -nó- (cuốn sách của nàng viết hay có người viết hộ cho nàng – ghost writer- và nàng chỉ làm có mỗi một việc là đọc lại nó và đồng ư hay không đồng ư trước khi đem nó đi đến nhà in ) - dù bất cứ như thế nào cũng chứng tỏ, cuốn sách nầy, hay nói rơ hơn là những t́nh tiết trong cuốn sách không có ǵ hay lắm, hoặc những câu chuyện được nàng kể lể ra thuộc loại gossip, một thể loại..."chém gío"(?), trong cuốn sách không có ǵ lôi cuốn người đọc.

Cuốn sách gồm ba chương. Chương đầu nói về thời thơ ấu của nàng, những chuyện lẩm cẩm trong gia đ́nh, người mẹ bị bệnh tâm thần và sau đó đă tự tử chết khi nàng mới 12 tuổi, về người cha, Henry Fonda, với t́nh cảm xa cách , về thời gian đi đóng phim những năm đầu trong sự nghiệp điện ảnh, về những cuộc phiêu lưu t́nh cảm, về cuộc hôn nhân với Roger Vadim ( đạo diển người Pháp gốc Belarusia- trong khối Liên Xô cũ ). Trong chương hai, cô nói về sự ngây thơ, dại dột của ḿnh trong cuộc sống, trong những hoạt động chính trị, nàng nói về những cuộc hôn nhân thất bại với Tom Hayden ( 1973-1990) và với Ted Turner ( 1991-2001) . Nh́n chung, mục đích chính của cuốn hồi kư của nàng là một nỗ lực để giải thích một số chuyện , đó chính là chuyện những hành động phản chiến của nàng trong chiến tranh Việt Nam và chuyến đi Hà Nội diễn ra năm 1972. Đây là chủ đích của nàng trong toàn bộ các chi tiết của cuốn sách nầy, dù nó không phô bày một cách rơ rệt, nhưng người đọc dễ nhận thấy ngay cái chủ đích nầy của nàng. Đó là nàng dùng thủ thuật, dùng những chuyện râu ria, lẩm cẩm trong đời nàng pha trộn vào đó để một phần nào làm bớt đi cái lầm lẫn nặng nề nhất trong đời là chuyện phản chiến Chiến Tranh Việt Nam, trong đó có câu chuyện “Hà Nội Jane ” .

Chúng ta hăy cố gắng nghe nàng kể và nghe nàng phân trần giải thích.….

…….Jane kể rằng vừa xuống phi trường Hà Nội, nh́n những tấm biểu ngữ và đoàn người ra đón, nàng thấy ngay tính chất tuyên truyền của chuyến đi của nàng, của những người tổ chức chuyến đi và những việc làm của họ. Suốt những ngày của chuyến đi, Jane được chính quyền Hà Nội đưa đi xem những nơi bị tàn phá do phi cơ Hoa Kỳ gây ra, và….dĩ nhiên những nơi nầy đều được dàn cảnh ( theo nàng là dàn cảnh- khi nàng đang viết cuốn hồi kư nầy, c̣n khi đó- năm 1972- th́ nàng không nghĩ là nó được dàn cảnh ??? ) để tạo ra ảnh hưởng tối đa về mặt tuyên truyền cho chính quyền Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa như tuyên tuyền về tội ác của phi cơ Hoa Kỳ ném bom nhắm vào hệ thống đê điều, vào bệnh viện, trường học và những vùng dân cư….

Và trong ngày cuối của chuyến đi….nàng được đưa đến thăm một nơi có một dàn cao xạ pḥng không. Tại nơi đây, nàng thấy nhiều nhà báo hơn mọi khi nàng đến một chỗ nào đó trong chuyến đi và trong số đó có một số nhà báo người Nhật. Và theo nàng, đây là sự sắp xếp trước có chủ đích và là một màn tŕnh diển quan trọng nhất của chuyến đi, để máy quay phim thu được những h́nh ảnh đáng gía nhất để làm công cụ tuyên truyền. Theo lời nàng kể :…….

……-“ Tôi ngồi xuống dưới chiếc ghế của giàn cao xạ, mọi thứ như đă sắp xếp sẵn, tôi vỗ tay hát theo tiếng hát của những người lính pḥng không trong ổ cao xạ đó, và ngạc nhiên khi thấy những lời của bài hát ( sau khi được chuyển dịch sang tiếng Anh ), những lời nầy giống hệt như những chữ ghi trong đoạn đầu của Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ ( thật sự, đoạn viết nầy Jane nhớ nhầm lẫn, khi nàng ngồi vào ḷng ổ cao xạ, lúc đó không phải là một bài hát được các người lính trong ổ cao xạ đồng ca mà lúc đó là lúc Jane được nhà cầm quyền Hà Nội mở cho nghe trên loa đoạn văn mở đầu của Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, với giọng đọc Nghệ An của Hồ Chí Minh đọc tại quảng trường Ba Đ́nh vào ngày 2 tháng 09 năm 1945 - (lời của người viết) - (v́ các bản nhạc của nhà cầm quyền Bắc Việt và ngay cả cho đến bây giờ không có một bản nhạc nào có những lời ca như vậy. ). Những lời như …, mọi nguời sinh ra đều b́nh đẳng, tất cả mọi người đều được ban cho những quyền như quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc….Và theo nàng, ….-“ Khi tôi nghe xong, th́ tôi thấy những người hát bài hát ấy không nên được xem là kẻ thù của tôi, của nước Mỹ, v́ họ cũng ngợi ca cùng những khát vọng như người Mỹ . ( Ôi Jane ơi !! , Jane đâu có biết rằng đoạn văn trên mà Jane được nghe, nó đă được Hồ Chí Minh chôm nhẹ từ Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ để làm của ḿnh và để Hồ Chí Minh lấy ḷng người Mỹ vào cuối Đệ Nhị Thế Chiến và sự chôm nhẹ nầy…qúa hay và….qúa tài đến nổi mà Jane không biết và đă rối rít khen ngợi !! -lời người viết- Son Nguyen )....- Jane viết tiếp : “ Sau đó tôi chuyển qua bài hát khác ….- bài hát “ Dậy mà đi ”, đây là bài hát tôi đă học và tập hát trước chuyến đi, mọi người trong toán của ổ súng cao xạ đều cùng hát ( ** “ Dậy mà đi ” là một bài hát của tên sinh viên Kiến Trúc, một tên nhạc sĩ nằm vùng Miên đức Thắng, chuyên đánh đàn Guitar bằng tay trái, hiện nay cũng chỉ là một tên bơ vơ, ấm ớ, một tên với chức vụ…chó chạy rong…hay c̣n gọi là " Chó nhà tang", một chức vụ hạng bét trong… Ổ Cầm Quyền ở tại Sài G̣n hiện nay, mà chẳng dám …ho lên một tiếng nào!! (Lời người viết Son Nguyen )

Theo nàng kể tiếp:…. “ Trong lúc nầy, th́ mọi máy quay phim, máy chụp h́nh đều chiếu sáng rực và chụp h́nh liên tục, sự việc chụp h́nh và quay phim nầy kéo dài khoảng hai phút….- Xong sự việc nầy, tôi đứng dậy và đi t́m người thông dịch.Tôi nói với người nầy là phải t́m mọi cách để ngăn chặn những tấm h́nh nầy đăng lên các trang báo. Và tôi được bảo đảm là điều nầy sẽ không xẫy ra . Nhưng ngay sau đó th́ những tấm h́nh nầy đă được xuất hiện trên trang nhất của tất cả báo chí thế giới .”- Nàng nói rằng, nàng đă làm những điều đó trong khi nàng c̣n qúa trẻ .- Đọc đoạn văn trên, rơ ràng đây là lối lư luận mang tính chất “ quanh quẩn ” và….“c̣n qúa trẻ ” của nàng như cách nói của nàng- Năm ấy, năm 1972, lúc ấy nàng đă 37 tuổi, cái tuổi không c̣n gọi là ….trẻ người non dại và bồng bột được nữa, lúc ấy nàng đă có hai đời chồng, một với đạo diển lừng danh Roger Vadim, sau đó một với Tom Hayden, một người rất nổi tiếng là một nhà hoạt động xă hội và chính trị, ông cũng được biết như là một chính trị gia theo đảng Dân Chủ, như vậy nàng thừa biết sức mạnh của những máy chụp h́nh, của những máy quay phim với cặp mắt của những chính trị gia, mà nàng được biết qua hai người chồng của nàng, chỉ bằng ấy dẫn chứng thôi cũng thấy rằng cái cớ…..“ c̣n trẻ ”chỉ là cách “ dấu quanh dấu quẩn ”, chỉ là cách ….“ ném bùn sang ao ”… thật là buồn cười. Sau chuyến đi Hà Nội năm 1972 ấy, nàng không đưa ra một lời nào về những bức h́nh ngồi và thật tươi cười dưới dàn cao xạ pḥng không đó, nụ cười thật tươi trong hoàn cảnh như vậy nó như là….:Nàng vừa bắn hạ vài chiếc F4 Phantom, vài chiếc F105 Thunderchief ..v.v.. – Và nếu nàng, ngay sau khi chuyến đi Hà Nội vế, nàng lên tiếng ngay những điều ấy, th́ có thể câu chuyện đă được chuyển sang một hướng khác. Tại sao măi đến năm 2005, nàng mới nói lên điều nầy?- Năm 2005, tức là 33 năm sau , trong từng ấy thời gian nàng không lên tiếng một tiếng nào, phải nói là trong từng ấy năm nàng không để ư tới những điều mà bây giờ nàng mới gọi đó là những lỗi lầm ngu ngốc nhất của nàng ??- Nàng đă để mặc cho mọi người trên toàn thế giới xem những tấm h́nh đó mà không có một lời nào trong từng ấy năm….- Và cũng sau chuyến đi Hà Nội năm 1972, nàng kết hôn với Tom Hayden và đẻ một đứa con cho Hayden, tên được đặt từ một tên của một kẻ khủng bố ( kẻ khủng bố nầy, thật sự cũng chỉ là một cái game của Cộng Sản được Cộng Sản phóng đại, tô màu tecnichcolor, cho mục đích tuyên truyền, tên là Nguyễn văn Trổi ), đứa con của Jane và Tom Hayden tên là Troy (Trổi ) Garity .

Bây giờ nàng nói những lời xin lỗi, nói những lời cải chính. Đọc phần hai của cuốn sách, phần mà nàng muốn nói nhiều nhất- phần Hà Nội Jane - mọi người đều thấy rơ nàng luôn luôn nại ra các chữ như….- because of –như - parce que – như...Đổ…( thị ) Thừa [ …đổ thừa ...] .Cũng trong phần nầy… Jane than phiền….nàng bị Hollywood liệt kê vào black list, danh sách bị các nhà sản xuất điện ảnh và diển viên Hoa Kỳ tẩy chay như đă tẩy chay các băng video dạy aerobics của nàng, và nàng hy vọng Hollywood chỉ nên liệt kê nàng vào grey list thôi.

Ôi lời của …Jane nói sao mà êm nhẹ …như tơ, nghe…nhẹ…hều !! Sao không như ngày xưa, khi chưa chia tay với Ted Turner, khi em c̣n nằm lăn lộn trên tiền bạc, lời….em nói như …ngàn qủa núi lớn!!- Chỉ cần đọc lại lời tuyên bố chung của…“ hai trẻ ” trong bản tuyên bố chung khi chia tay, âm thanh của bản tuyên bố nầy nghe thật rỗn răn không …chịu được – đúng là người có tiền hành xử vẫn khác với những kẻ trên răng dưới chỉ có ….Béc Hồ, chúng ta thử cố đọc lại lời tuyên bố chung của “ hai trẻ ”…

….-“Trong khi chúng tôi tiếp tục được cam kết cho sự thành công dài hạn của cuộc hôn nhân , chúng tôi thấy rằng cả hai chúng tôi đă đi đến một khúc quanh mà mỗi người chúng tôi phải dành ra một thời gian cho chúng tôi . V́ thế, chúng tôi cùng đồng ư là sống xa nhau một thời gian…..”,

……-“ While we continue to be committed to the long term success of our marriage, we find ourselves at a juncture where we must each take some personal time for ourselves. Therefore, we have mutually decided to spend some time apart ….”,

Chỉ là …một cuộc chia tay của một chuyện t́nh b́nh thường, như bao chuyện t́nh b́nh thường khác ở Mỹ - mà sao….lời văn không khác nào lời văn của Bản Thông Cáo Chung Thượng Hải năm 1973 khi Nixon kết thúc chuyến thăm viếng Trung Hoa !! -V́ thế những lời xin lỗi với các Cựu chiến binh Hoa Kỳ đă chiến đấu tại Việt Nam đă không được nàng nói đến trong suốt 33 năm qua, tính đến năm nàng ra sách để phân trần, để biện giải, để because, để…"parce que…., để giải thích những điều sẽ măi măi dính vào người nàng cho đến chết.

Dù nàng có nói như thế nào, chính nàng vẫn là người tạo tác ra những khó khăn đó cho chính nàng mà không ai khác. V́……
-“ Điều kiện Chủ Quan ” cộng với “ Hoàn Cảnh Khách Quan ” sẽ tạo ra Sự Kiện - Không có điều kiện Chủ Quan là Jane, th́ làm sao có thể có Hà Nội Jane , cũng vậy, không có cái “ Ngu muội ”, cái mà bây giờ Jane gọi nó với một cái tên mới, cái “ c̣n qúa trẻ ”, ( một cách gọi đầy lấp liếm và ngụy biện ) của Jane th́ cũng không có Hà Nội Jane , v́ “ hoàn cảnh ” tự nó không thể là tác nhân mà nó chỉ là chất xúc tác,
Đă muộn rồi…. Jane ơi !!!. Thuyền đă ra…..cửa biển rồi Jane ơi !!! .
Có lần lái xe đi đường tôi nh́n thấy cái bumper sticker có một câu thật lạ :
“ I am not Fonda Jane"
Tại sao cái sticker đề là "Fonda Jane" mà không đề đúng là Jane Fonda ?- Đây, chính là lối chơi chữ - jeux de mot- thật hay. Câu văn viết th́ như thế nhưng đọc lên th́ cái âm ( sound- voice ) nghe như là :

.....“ I am not… fond of …Jane ”-

Cái pumper sticker… hay tuyệt ...và ….cũng "độc"... dễ sợ. Tôi không ưa cô Jane một chút xíu… nào cả !!!-

Cuốn sách thật đúng với cái gía 50 cent mà tôi đă mua và chỉ đáng để vất vào bồn cầu và giật nước cho trôi đi cho dù nó có thể làm nghẹt hầm cầu, nhưng không sao, nghẹt hầm cầu, chuyện nhỏ !! - Vất vào hầm cầu vẫn cảm thấy khóai hơn .

Chú tiểu Son Nguyen
Chùa Thiên Xứng II

 


B̀NH LUẬN

2018
2017
2016

Tại sao người ủng hộ TT Trump không...?  |
Chính khách nổi bật nhất trong năm  
Lăo quái thay đổi hay phá bỉnh  
Sự sụp đổ của Trung Cộng  
Triển vọng đối tác chiến lược Việt-Mỹ
Chuyện cái lon bia  
Sự điên rồ của bọn Dân Chủ  
Xin đừng bắn sau lưng  
Buttigieg, ngôi sao mới  
Pamela Karlan, đại trí thức mất dạy  
Cuồng điên chống Trump
Âm mưu đảo chánh  
Thân phận con người  
Sự thật về Thích Trí Quang qua biển động miền trung  
Trung Đông đang lột xác  
CHXHCN Cali và “The Vietnam War”  
Đánh bùn sang ao

Tin điều tra đàn hặc  
Giấc ngủ  
Quẩn quanh sự đời 8 
Quẩn quanh sự đời 6 & 7 
Quẩn quanh sự đời 5
V́ sao chính trị Mỹ tiến bộ nhất thế giới?
Mừng đảng....  
Đồng hương...

Cập nhật bầu cử  
Sài G̣n - Hà Nội  
Giao thiệp
Xâm lăng văn hóa  
Quà mừng cắt mạng  
Hiểm họa TC với người Việt và Donald Trump  
Tin vắn tuần qua September 14 – 2019 
Kinh tế ăn xin  
Thái Thanh người mà ai cũng mắc nợ  
Nh́n lại biến cố đau thương 11 tháng 9 - 2001 
Mỹ dùng thuế quan đánh Trung Cộng  
Quyền lợi, quyền lực  
Thư viết cho những thằng ngu  
Gởi cháu Hoàng Kiều  
Thư giởi bác Hoàng Kiều  
Mặt trái, mặt thật  
Chuyên tu, tại chức  
Mèo vờn chuột  
Kẻ thù trong hàng ngũ chúng ta
VIP  
Tự ti mặc cảm  
Câu chuyện Batimore  
vc ngang nhiên  
Liêm sỉ  
Donald Trump - Quyền biến khó lường
Bởi đâu  
Thương chi Phạm Quỳnh

TT Trump - 5 cuộc chiến định vị lại nước Mỹ...  
Donald John Trump - Ông là ai ?  
Trung thành hay phản bội  
Trả thù hèn hạ  
Thương chiến 
Thương phế binh  
Tụi bây chờ ở người lính VNCH điều ǵ nữa?  
Cháy nhà ra mặt chuột  
Đ̣i quyền b́nh đẳng

Cuộc chiến Mueller leo thang  
Toàn xă hội rặt kẻ nói láo  
CHXHCN Cali và “The Vietnam War”  
Khinh bỉ  
Nói phét thành thần  
Nghĩa tử là nghĩa tận 
Lời phân trần của "hàng" tướng Dương Văn Minh
Jane "phản chiến"  
Tên Việt kiều phản động  
Vô ơn  
Tội lăng quên  
Dân Chủ - Cộng Hoà
Tháng Tư nói chuyện ‘giải phóng’  
Đảng dân chủ mới
Donald Trump - Ông là ai?  
Những khó khăn của VN hiện nay  
Bắt tay Xi, Micron đă thấy một nguy Tàu chưa?
Ông tân bộ trưởng Tư Pháp  
Hồ Chí Minh, Thiên Thần hay Ác Quỷ?
Chuyện ông Trâm  
Khó khăn của Việt Nam
Bức tường, xây hay không?
Cướp có chính danh  
Cường địch trước mặt...  
Thay đổi hay là chết  
Đảng dân chủ đa dạng hay bát nháo?
Đàn áp người Duy Ngô Nhĩ  
Tận cùng của sự tàn nhẫn 
Năm Heo nói chuyện Heo/Lợn
Tập đoàn bán nước  
Điểm tin năm qua
Đàn áp tự do dân chủ  
Chiến lược toàn cầu hóa

Có danh dự đâu mà yêu cầu người ta “đảm bảo”