Tác giả, Huỳnh Ngọc Chênh, khởi sự là Tổng thư kư ṭa soan báo Thanh
Niên. Bắt đẩu viết bloc năm 2008. Một trong những người kêu gọi tọa
kháng ở phố đi bộ Nguyễn Huệ nhân vụ cá chết bởi nước nhiễm độc từ
nhà máy Formosa. .
Ông c̣n là sáng lập viên báo Thanh Niên on line. Được chọn nhận giải thưởng Công Dân mạng 2013 do tổ chức Phóng Viên Không biên Giới ( Reporteur Sans Frontières ) và Google trao tặng. Nhà cầm quyền gây khó dễ nhưng cuối cùng cũng phải cho ông xuất ngoại lănh giải. Mặc dù về tuyên truyền việt cộng rất bất lợi trong trường hợp này.
Tác giả đưa ra một số so sánh giữa đời sống, sinh hoạt văn minh văn hóa của người dân 2 thành phố lớn nhất nước. Một cái là Thủ Đô ngàn năm văn vật. Cái kia là thủ đô cũ nhưng cũng là thành phố lớn nhất nước về mọi phương diện. Sau 44 năm ông ta thấy SàiG̣n ngày nay lại thụt lùi so cới Sài g̣n 44 năm trước. Có nghĩa: " Phú quư giật lùi ". Vậy mà Hà Nội c̣n tệ hơn Sàig̣n hôm nay. Thế th́ hà Nội 44 năm trước ắt phải là man rợ, bán khai, lạc hậu lắm. Tác giả e sẽ bị lôi thôi to về mấy phát biểu này v́ Hà Nội vốn được đảng ( cướp ) tự sướng ca ngợi là: " CON TIM KHỐI ÓC CỦA LOÀI NGƯỜI TIẾN BỘ ...." Đúng là lời lẽ của cụ Lư suốt đời chưa bước xa hơn lũy tre xanh & cái giếng làng.
Nói ǵ th́ nói. So với các quốc gia văn minh năm châu bốn biển nghĩ lại tội nghiệp dân ḿnh.Phải chăng dân Việt bị thảm họa đọa đày bởi chế độ cộng sản và bọn sống trong hang động ( cave man ). Bao giờ con cháu Lạc Hồng mới dám sánh ngang hàng với các quốc gia tiền tiến? Khi nào bọn cộng sản Ba Đ́nh diệt vong.
MƯA NGUỒN.
SAU 44 NĂM ...
(Huỳnh Ngọc Chênh)
Sống ở Sài G̣n từ trước 75 cho đến măi về sau
nầy, tui chỉ thấy SG thụt lùi đi trên nhiều phương diện. Vậy mà rời
SG, ra Hà Nội sống ba năm, nay trở lại mới thấy dù SG có bị kéo lùi
đi rất nhiều nhưng vẫn cách khá xa HN về mọi phương diện. Sau 44
năm, Hà Nội vẫn chưa đuổi kịp Sài G̣n, và không biết đến bao giờ, dù
tiền bơm vào nơi nầy như nước sông Hồng mùa lũ.
Tiền chỉ giúp Hà Nội xây lên nhiều cao ốc, mở ra nhiều đường chứ
không giúp cho chất lượng sống cũng như ư thức và sinh hoạt của đại
bộ phận người dân ở đây nâng lên được bao nhiêu so với SG.
Dễ thấy nhất sự thua kém của HN là trật tự giao thông đô thị. Xe cộ
đi lại hỗn loạn không theo làn quy định nào hết, đèn đỏ vượt vô tư.
Các hố ga trên mặt đường ngay ở trung tâm th́ nham nhỡ hầm hố không
thể nào tả xiết, gây tai nạn chết người như chơi, năm nầy qua tháng
nọ không thấy ai kêu than, mà kêu than chắc cũng chẳng tới đâu.
Lấn chiếm vỉa hè và ném chất thải vô tội vạ ra đường, ra khắp mọi
nơi th́ HN vô địch. Người ta ỉa đái ngay trong cả cầu thang chung cư
được, th́ chuyện ǵ cũng có thể làm được.
Chung cư cao cấp nơi tui đang ở, tàn thuốc, rác vẫn xuất hiện trên
hành lang và trong cầu thang. Nơi đổ rác có thùng chứa, rác vẫn bị
ném tràn lan ra ngoài.
. Thủ tục hành chính ở SG đang bỏ rất xa Hà Nội.
Cũng làm lại căn cước (sau khi bị công an côn đồ ở trại 6 Nghệ An
cướp mất), ở Hà Nội, công dân Nguyễn Thúy Hạnh phải mất hai ngày ra
ngồi chờ đợi, trong khi đó ở SG, tui chỉ mất đúng 30 phút là xong.
Làm lại bằng lái xe, sau khi đă khám sức khỏe, tui chỉ mất đúng 20
phút khai báo và nộp giấy tờ.
Trước đây ba năm, ở SG tui bị mất giấy tờ, đến đồn công an khai báo,
thấy đă có sẵn mẫu điền vào nộp buổi sáng, buổi chiều đến nhận lại
giấy xác nhận.
Vậy mà mới đây ở Hà Nội, bạn tui kể khi đến phường Kim Giang (Thanh
Xuân, Hà Nội) khai mất giấy tờ khi chạy xe trên đoạn đường nầy, cán
bộ trực đùn đẩy người nầy qua người khác, chờ hơn nửa giờ mới có cán
bộ công an ra làm việc. Hỏi han điều tra xác minh đă đời rồi anh ta
mới đưa ra kết luận: Đường Kim Giang chạy qua địa bàn phường Kim
Giang chỉ có 250 m, phần lớn c̣n lại là qua địa bàn phường Đại Kim,
do vậy khả năng đánh rơi giấy tờ nằm ở phường Đại Kim, anh qua bên
đó khai báo mới hợp lư.
Bạn tui bực ḿnh đứng lên không nói lời nào, chạy qua phường Đại
Kim. Tại đây, trực ban ề à măi mới đưa ra hướng dẫn viết đơn tŕnh
báo như thế nào mà đơn tŕnh báo phải đánh máy vi tính. Bạn tui chạy
đến tiệm photocopy, gơ xong đơn mang đến. Cán bộ nói phải 3 ngày sau
mới đến nhận xác nhận. Bạn tui hỏi v́ sao mà lâu, cán bộ trả lời:
Phải xác minh có thật sự anh đánh rơi trên đoạn đường nầy hay không,
lănh đạo mới kư cho anh chứ.
Bạn tui hỏi làm sao xác minh, th́ cán bộ ề à một lúc không đâu vào
đâu rồi cuối cùng tỏ ra thông cảm: Thấy anh cần gấp quá, tôi thông
cảm sẽ đề đạt lănh đạo kư sớm cho anh, sáng mai anh đến lấy nhé.
Sáng hôm sau, 7 giờ bạn tui bị gọi đến, nhận giấy cớ mất tại quán cà
phê trước đồn và tốn 200k với một gói thuốc ngoại.
Chỉ với cái giấy cớ mất giấy tờ đơn giản mà nhiêu khê như vậy th́
hỏi những thủ tục hành chánh khác, khó khăn đến chừng nào?
Sài G̣n hiện nay cũng giảm hẳn các cổng chào ngang đường và những
khẩu hiệu vô bổ trên các trụ điện ven đường, thay vào đó xuất hiện
rất nhiều bảng chỉ đường trước mỗi giao lộ quan trọng. Nhờ những
bảng chỉ đường nầy mà giao thông bớt tắt nghẽn, bớt tai nạn do người
lái xe đi lộn đường hoặc phải dừng lại hỏi đường.
Người Sài G̣n tôn trọng luật lệ giao thông tốt nhất nước là điều
chắc chắn. Người Sài G̣n cũng sống chan ḥa và nhân ái hơn HN là
điều không thể chối căi. Các quán cơm từ thiện 2k, cơm miễn phí cho
bệnh nhân nghèo tại bệnh viện, các tủ bánh ḿ, tủ nước, thùng áo
quần phát không cho người nghèo có khắp mọi nơi đă nói lên điều đó.
Sài G̣n bị kéo thụt lùi sau 44 năm, nhưng quán tính của 20 năm thời
VNCH, cái mà bộ máy tuyên truyền của nhà đương quyền gọi là “tàn dư
Mỹ Ngụy”, đă giúp giữ lại SG những điều tốt đẹp mà Hà Nội bây giờ có
trét lên đầy tiền cũng khó bao giờ đuổi kịp, nếu thể chế lạc hậu phi
nhân nầy vẫn c̣n tồn tại.
Huỳnh Ngọc Chênh - (7-8-2019)
Tại sao người ủng hộ TT Trump không...?
|
Chính khách nổi
bật nhất trong năm
Lăo quái
thay đổi hay phá bỉnh
Sự sụp đổ của Trung Cộng
Triển vọng
đối tác chiến lược Việt-Mỹ
Chuyện cái lon bia
Sự điên rồ của
bọn Dân Chủ
Xin đừng bắn sau
lưng
Buttigieg, ngôi
sao mới
Pamela Karlan, đại
trí thức mất dạy
Cuồng điên chống
Trump
Âm mưu đảo chánh
Thân phận con
người
Sự thật về Thích Trí Quang qua biển động miền trung
Trung Đông đang
lột xác
CHXHCN Cali và “The Vietnam War”
Đánh bùn sang ao
Tin điều tra đàn hặc
Giấc ngủ
Quẩn quanh sự đời
8
Quẩn quanh sự đời
6
& 7
Quẩn quanh sự đời
5
V́ sao chính
trị Mỹ tiến bộ nhất thế giới?
Mừng đảng....
Đồng hương...
Cập nhật bầu cử
Sài G̣n - Hà Nội
Giao thiệp
Xâm lăng văn hóa
Quà mừng cắt mạng
Hiểm họa TC với người Việt và Donald Trump
Tin vắn tuần qua September 14 – 2019
Kinh tế ăn xin
Thái
Thanh người mà ai cũng mắc nợ
Nh́n lại biến cố đau thương 11 tháng 9 - 2001
Mỹ dùng thuế
quan đánh Trung Cộng
Quyền lợi, quyền lực
Thư viết cho
những thằng ngu
Gởi cháu Hoàng Kiều
Thư giởi bác Hoàng Kiều
Mặt trái, mặt thật
Chuyên tu, tại chức
Mèo vờn chuột
Kẻ thù trong
hàng ngũ chúng ta
VIP
Tự ti mặc cảm
Câu chuyện Batimore
vc ngang nhiên
Liêm sỉ
Donald
Trump - Quyền biến khó lường
Bởi đâu
Thương chi Phạm
Quỳnh
TT
Trump - 5 cuộc chiến định vị lại nước Mỹ...
Donald John Trump - Ông là ai ?
Trung thành hay phản
bội
Trả thù hèn hạ
Thương chiến
Thương phế binh
Tụi
bây chờ ở người lính VNCH điều ǵ nữa?
Cháy nhà ra mặt
chuột
Đ̣i quyền b́nh đẳng
Cuộc chiến Mueller leo thang
Toàn xă hội rặt
kẻ nói láo
CHXHCN Cali và “The
Vietnam War”
Khinh bỉ
Nói phét thành thần
Nghĩa tử là nghĩa tận
Lời phân trần
của "hàng" tướng Dương Văn Minh
Jane "phản chiến"
Tên Việt
kiều phản động
Vô ơn
Tội lăng quên
Dân Chủ - Cộng Hoà
Tháng Tư nói
chuyện ‘giải phóng’
Đảng dân chủ mới
Donald Trump - Ông là ai?
Những khó khăn
của VN hiện nay
Bắt tay
Xi, Micron đă thấy một nguy Tàu chưa?
Ông tân bộ trưởng Tư
Pháp
Hồ Chí Minh, Thiên
Thần hay Ác Quỷ?
Chuyện ông Trâm
Khó khăn của
Việt Nam
Bức tường, xây hay
không?
Cướp có chính danh
Cường địch trước
mặt...
Thay đổi hay là chết
Đảng dân chủ đa dạng
hay bát nháo?
Đàn áp người Duy Ngô
Nhĩ
Tận cùng của sự tàn nhẫn
Năm Heo nói chuyện
Heo/Lợn
Tập đoàn bán nước
Điểm tin năm qua
Đàn áp tự do dân chủ
Chiến lược toàn cầu hóa
Có danh dự đâu mà yêu
cầu người ta “đảm bảo”