Thơ cũ 2018
Thơ cũ 2017
Thơ cũ 2016
Thơ cũ 2015
Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...
"Cư An
Tư Nguy!" lời vàng ta ghi khắc
Thôi!
Trở
về trường cũ
Văn thơ mất chó
Nhớ ngày
quốc hận 30/04/1975
Tháng Tư
Tháng Tư Đen !
Nỗi buồn tháng Tư
Tháng Tư nô lệ
Thay hội trăng rằm
Chớp bể mưa nguồn
Đă là thứ mấy
của cuộc đời
Quê em
Ta say!
Bán rẻ người thầy
Nhớ thàng bạn cũ
Có một ngày
Người trai Bất Khuất
Bài thơ kính
tặng NT Vũ Huy Chính TĐ 3 SVSQ
Đêm Tưởng Niệm THÁNG TƯ ĐEN
Phần 1:
https://www.youtube.com/watch?v=Efua7NeDISg
Phần 2:
https://www.youtube.com/watch?v=-bwyvHJBLfI
Một
ngày cuối tháng Tư
Tháng Tư đen - Men đắng Hồ Quang
30
tháng Tư - Ngày Quốc Hận
Thưa Mẹ VN
Tấm ảnh
ngày xưa
Ngày Quốc Hận
Cho
người lính trận
Viếng
bạn hiền
Khói tháng Tư
Thơ viết
tháng Tư
Ta
để hồn đau tận cuối trời
Việc làm trong tháng Tư đen
Trang
sử bi hùng
Tôi viết cho anh người tù cải tạo
Ai biết ngàn năm
tội vẫn còn...!!
Lục bát tháng tư đen
Quốc Hận
Thương
xóm đạo
Ngủ Hổ Tướng
Tháng tư buồn
Đây là bài thơ của một cô gái Huế viết nhân ngày 30/4, do nhà phê b́nh văn học Lại Nguyên Ân sưu tầm (2018). Tôi muốn mọi người đọc lại và ngẫm nghĩ...
Bài thơ Nguyễn Thị Tịnh Thy viết cho ngày 30/4:
Stt của chị Tịnh Thy không có nút chia sẻ nên tôi copy về đây.
Mấy lời dẫn ở trước bài thơ, tác giả nói rơ:
ĐÂY LÀ BÀI THƠ TÔI VIẾT CHO NHỮNG NGÀY 30 THÁNG 4 TRÊN ĐẤT NƯỚC TÔI; viết cho người nằm xuống, người đứng lên, người ra đi, người ở lại; cho những nỗi và niềm đầy ngang trái cứ ngoáy vào vết thương lịch sử. Ai comment, xin hăy nghĩ đến câu “tiên trách kỷ nhi hậu trách nhân”. Xin cảm ơn!Hương Phạm
THƯA MẸ VIỆT NAM
Mẹ ơi!
Khi Cha nói với Mẹ rằng
Ta là gịng giống của Rồng
Nàng là gịng giống của Tiên
sống với nhau hoài không đặng
Sao Mẹ không nhắc Cha câu gừng cay muối mặn
Sao Mẹ không trả lời Cha
Đi mô đem thiếp đi cùng
đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp theo
Khi Cha bảo Mẹ đem năm mươi con lên núi
Sao Mẹ không trả lời Cha
Lấy chồng th́ phải theo chồng
chồng đi đường rắn đường rồng cũng theo
Khi Cha hứa với Mẹ nếu gặp khó khăn
Nàng hăy cùng các con gọi to về biển
Sao Mẹ không trả lời Cha
Chúng ta thà no đói có nhau
râu tôm nấu với ruột bầu
thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn
Sao Mẹ chấp nhận để một trăm đứa con phải chia ly đôi ngả
Để cuống rốn chúng con bị cắt đứt làm hai
Sao Mẹ chịu khổ đau một ḿnh mà không nói với ai
dắt díu năm mươi con đi lên miền núi thẳm
để năm mươi thiếu vắng hơi ḿnh
Ước chi ngày xưa Mẹ cứ bên Cha cho trọn nghĩa t́nh
dù vất vả đắng cay
dù chịu nhiều cơ cực
nuôi chúng con bằng nước sông Hồng
với cơm tấm, ổ rơm
bên ướt Mẹ nằm...
Để đêm đêm dưới ánh trăng rằm
Chúng con được nghe lời Mẹ dạy
Rằng anh em như thể tay chân
Chị ngă em nâng
Gà cùng một mẹ...
.
Chúng con lớn lên
Cách núi ngăn sông
Xa mặt cách ḷng
Năm mươi đứa xa cha như nhà không nóc
Năm mươi đứa thiếu mẹ quên chín chữ cù lao
không biết quư câu một giọt máu đào
bao bận nồi da xáo thịt
Chúng con chia nhà Mẹ thành hai ngơ
ngơ Đàng Ngoài và ngơ Đàng Trong
ngơ bên này và ngơ bên kia sông
V́ danh lợi
v́ tiền tài
v́ nhiều điều khác nữa
mà có ngày xem nhau là nước lửa
Rồi bất hiếu bàn nhau
rạch ngang ḿnh Mẹ
cầu Hiền Lương đè nặng buồng tim
.
Mẹ ở đâu giữa hai miền Bắc Nam
Khi bao con gái của Mẹ hóa thành ḥn vọng phu
bao con trai thành chiến sĩ trận vong hoặc thành liệt sĩ
Dẫu ở bên nào
cũng đều là con Mẹ
tàn hại lẫn nhau
Đứa nào cũng nói trước nói sau
là v́ muốn chấm dứt nỗi đau
v́ muốn giúp Mẹ được nối liền thân ngọc
nên đứa nào cũng súng gươm hằn học
trút xuống đầu nhau vô số nỗi tai ương
Làm sao có thể nối liền vết thương
bằng phát súng nhát gươm
chứ không phải bằng sợi chỉ
sợi chỉ dài se từ những t́nh thương
.
Nhân danh ǵ mà chúng con ngợi ca
hoặc ch́ chiết sự sống lẫn cái chết của nhau
Nhân danh ǵ mà gọi nhau là địch
đếm xác anh em xây thắng lợi cho ḿnh
Ai cũng nói là yêu Mẹ với tất cả tâm t́nh
Ai cũng bảo là hoàn toàn v́ Mẹ
Càng yêu Mẹ nhiều càng phải giết anh em?
.
Mẹ có ngờ đâu
các con lớn khôn
không muốn hát câu nhiễu điều phủ lấy giá gương
không muốn hát câu bầu ơi thương lấy bí
mà thích hát trên những xác người
Chúng con hát trên những xác người bài hát hân hoan
Chúng con say sưa ngợi ca lư tưởng của ḿnh
không nghĩ đến Mẹ thế nào khi nh́n anh em con chém giết
.
Chẳng có ai cần biết
Mẹ ở đâu trong những trận tương tàn
trong tiếng súng đêm ngày dội về đinh tai nhức óc
Mẹ đứng ở trời Nam để ngóng về đất Bắc
hay đứng giữa ḍng Bến Hải
lấy nước sông làm dịu nỗi xót ḷng...
.
Mẹ sinh ra chúng con trong cùng một bọc
Những tưởng để thương nhau
Đâu nghĩ đến ngày sau
trăm đứa con trai xé nát bọc đồng bào
xẻ chia thân mẹ
Mấy trăm năm vết cắt cũ vẫn c̣n
Mấy mươi năm vết xẻ mới vẫn chưa liền sẹo
Trăm đứa con vẫn c̣n đi muôn nẻo
trăm tấm ḷng vẫn chưa hết hờn căm
Ai cũng nói cuộc đời có bao lăm
mà chẳng ai chịu nhường ai một bước
Cũng là một từ đất nước
mà trong một ngày
có người gọi là giải phóng quê hương
có người kêu là ngày quốc hận
Rồi kẻ cười người khóc
người đoàn tụ kẻ biệt ly
người hồ hởi đeo huy chương đứng trước máy truyền h́nh
kẻ uất hận nuốt tủi hờn trong bóng tối
Hơn bốn mươi năm rồi
chưa một ai nói với Mẹ là chính ḿnh có lỗi
mà chỉ chực chờ đổ lỗi cho nhau
.
Mẹ ơi!
Ngang trái trái ngang
hận thù thù hận
khổ đau đau khổ
ṿng luẩn quẩn không cởi ra mà càng thít chặt
Đường đời lắm thương đau
nhiều gập ghềnh lắt lẻo
chẳng có đứa con nào chịu nắm tay Mẹ dắt
nên đă lạc lối lầm đường
chẳng đứa nào chín bỏ làm mười
nên chúng xát muối vào ḷng nhau mỗi khi có thể
Khép lại lịch sử… vẫn biết là như thế
Sao chỉ khép với người ngoài
c̣n với anh em th́ cày đi xới lại
mát dạ người này th́ rát dạ người kia
.
V́ sao?
V́ sao?
Có phải v́ xa cách nhau
từ cái thuở Mẹ Cha mỗi người mỗi ngả
nên bây giờ đứa con nào cũng thế
thích bán anh em xa mua láng giềng gần
dù không khác máu nhưng vẫn tanh ḷng...
.
Mẹ đau!
Mẹ đau!
Hăy nhắc cho kỹ, nhớ cho sâu
Khi con hát bài ca chiến thắng
là khi mẹ dâng trào cay đắng
Sung sướng chi mà nối liền khúc ruột ḿnh bằng xác những đứa con
.
Mẹ có ngờ đâu
sau khúc khải hoàn
Con của mẹ thay chiến hào bằng nhà tù khắp chốn
để giam giữ anh em
Chiến tranh không c̣n
nhưng máu vẫn đổ
bao nhiêu đứa con Mẹ bị chôn sấp dập ngửa trên rừng vàng
bao nhiêu đứa ch́m sâu dưới biển bạc
bao nhiêu đứa cập bến rồi vẫn lênh đênh phiêu dạt
Con rồng cháu tiên, lá ngọc cành vàng
phải có ngày nâng niu bàn chân thiên hạ
kiếm đồng tiền nương náu phận lưu vong
Nuốt oán nuôi thù phục hận long đong đất khách
như dă tràng xe cát
Giàu sang thành đạt hiển hách nơi xứ người
khác nào mặc áo gấm đi đêm
.
Xưa Mẹ vọng phu
bây giờ vọng tử
héo hon, ṃn mỏi
vọng các con về dưới mái yêu thương
nơi có những hàng tre xanh mát con đường
quên hết muộn phiền không c̣n thù hận...
.
Làm sao?
Làm sao?
Chúng con có thể cùng nhau
cúi đầu trước Mẹ
hóa giải thù xưa nói lời tạ tội
Để nước mắt thôi rơi
để tóc Mẹ xanh
để ḷng Mẹ mát
để vết thương bao nhiêu năm chà xát
không c̣n hành hạ Mẹ ngày đêm
...
Dẫu biết rằng không thể đợi chờ thêm
Không thể đợi chờ thêm...
Nhưng...
Làm sao?
Phải làm sao?
Thưa Mẹ Việt Nam?
NGUYỄN THỊ TỊNH THY
(Huế, tháng 4 năm 2018)
Source: https://www.facebook.com/trung.tranky.3/posts/2190636717696898
Trong
tù không có xuân
Xuân
này con vẫn chưa về
Mùa xuân Hà Nội
Nhớ
xuân này lại nhớ xuân xưa
Ngày
ngôi hai xuống thế
New Year of the Pig Wishes - 2019
Giáng Sinh nơi vùng xa
Giáng Sinh
buồn
Kính
chúc muà Giáng Sinh 2018
Christmas Eve Prayers
Bài thơ mùa
Giáng Sinh
Phong-Hoa-Tuyết-Nguyệt
Buồn vui
tan họp
Cảm tạ miền Nam
Từ nay em
làm thinh!
Một
Giáng Sinh buồn
Những
tấm gương soi
Ghen chi lạ
Noel
Cali và Noel trại tù Cà Tum
Giáng Sinh
nơi vùng xa
Lời nguyện
đêm Giáng Sinh của người ngoại đạo
Người phu quét đường đêm Noel
Lại tăng
thêm thuốc
Vướng!
Nói dzới bà chủ tịt...
Chỉ xin một
chữ
Dấu chân
chiến mă
Tớ chẳng
bầu lừa...
Bản trường
ca 27
Than thở
cùng ai
Khen bà chủ
tịt !!!
Đưa em về
quê hương
Chợt thấy
lạnh về
Cho anh vay
nè!
Chỉ cần
anh bỏ đảng
Tu ???
Ân sủng
Em
bảo: “Anh Là Thiên Thần”!
Là You?
Tạ ơn Hoa Kỳ
Thanksgiving
Lễ Tạ Ơn
Đôi dép rách
Chúng ḿnh nợ nhau - Anh c̣n nợ em
Viết cho
Bầu Thoại
Hoan
hô con chữ thần sầu
Mất!
Yêu nhau
ngàn kiếp
Chúng
ḿnh nợ nhau
Một chút
t́nh quê
Đưa Thu vào
mộng
Bia mộ ngàn
thu
Cơn mưa chiều
Nh́n
dă quỳ nhớ
Thu rồi anh!
Quên đi
Ngậm
ngùi
Hiền!
Giao mùa
Vinh
quang đại đồng
Rứt ray t́nh
MẸ
Thương!
Mới
thu mà tuyết rơi
Ai sẽ ?
Xóm Cỏ t́nh
quê
Trăng
Đừng
Ngậm ngùi
Chút t́nh
cho Thủ Đức
Làm quen
Nhổ bỏ rồi
trồng!
Đắng
nhớ thương
Chồng tôi cưỡi ngựa vu quy
40 năm kỷ
niệm cưới
Bốn ngàn
năm tuổi đá
Vô cảng Cam
Ranh !
Nồi
chè đậu xanh
Sắc thu
Thu
ơi! Đưa lá giùm ai
Khi tôi chết đừng
đưa tôi ra biển
Tại đôi mắt
đó
Bài thơ
Quê Hương
Hải ngoại
thời nay
Vào thu
Khắc
khoải sầu vương
Mỗi độ thu về
Tôi sinh ra giữa ḷng cộng sản
Mẹo nhớ Hỏi
- Ngă
Thu viễn xứ
Hoa cúc vàng
Sư tử giận
chi?
Vết cũ nặng
ḷng …
Lấy bút
làm vũ khí
Mùa thu
viễn xứ
Con đường Việt
Nam
Bao giờ là
bây giờ
T́nh hờ
T́nh thơ anh viết cho
em
Đỏ khoe giàu!
Bồ đào mỹ tửu
Buồn tiễn
biệt
Công cầm dù
Nhà
Hoàng
Kiều nghị quyết
Ngóng về đất
Mẹ
Trời đất quỷ thần!
Đêm lạnh
trong tù
Rơ
ra chân chính, ngụy tà!
Hữu xạ tự
nhiên…
Cảnh đời
Đủ rồi ai ơi!
Bến yêu
Trải ḷng với người thương binh đồng đội cũ
Trở giấc mơ
hoa
Nhớ màu hoa
tím
Ta
sẽ về thăm lại núi sông !!
Dân cần vần
ngân!
Hạt lúa ra đi
Rồi sẽ
ấm
áp
em ơi!
Lục bát giă từ
Bài thơ
của một anh thương binh. Cay đắng, ngậm
ngùi !
Đi t́m
thiên thai
Đêm mơ hồi
quốc
Cháu chắt
chúng ta
Ngoan đạo
Vô vọng
Dáng t́nh
Tuyệt t́nh ca
Xuyến xao
Đă đến
đường cùng
Anh yêu em
Nắng tươi thật hồng
Giữ t́nh
Tạ ơn em
Liên lạc
Mưa ướt tràn ḷng thương nhớ…
Đánh địch
Nhớ miệt vườn
Yêu ai
Đỉa?
T́nh Cha
Đại lộ
kinh hoàng
Vận nước,
ḷng dân
Nhớ làm sao
nhớ
Vườn Tao Ngộ
My Father
Dại ơi là dại!
Khét tiếng
T́nh khúc
yêu em
Em bước qua
cầu
Nỗi
buồn hải ngoại
Cướp nhà xây
mộ
Rác
Yêu & Nhớ em
Chân dung
tình yêu
Người lính Cộng Ḥa
Một nửa
muốn tṛn
Trách chi
nàng bỏ
Vĩnh
biệt thâm t́nh
Trăn trở
tháng Tư
Nhớ Má
Em luôn cười
hiền
Mong ai kia
Bạn dại
cho họ khôn
Tâm ư t́nh
chung
Tim ai sao
mà lạ?
Quân
nhân chưa hề cựu
Bạn hết thân
Tháng 5 nhớ Mẹ
Vu Lan
nhớ Mẹ
Đổi cả
thiên thu tiếng Mẹ cười
Khuyên em
Mẹ
đưa con vào lớp vỡ ḷng
Hôm nay
không ăn mặn
Cúng Mẹ
Cởi, cỡi
Tiên
học "Bác", hậu học ngu
Kẻ ở người đi
Tuổi trẻ
VN
Cộng
Ai giết dân?
Ai rách
bằng dân!
Ai cặn bả?
Biệt Hồ
Trường
Con sẽ đưa
Mẹ về...
Khỉ khô
Cho trọn
vần thơ
Tri ân Quân Y, Hải Quân... QLVNCH
Trong mơ nhớ mộng
Cầu siêu
Trăng
đời thay cảnh
Nghe lính
tâm sự
Ái quốc
Về thăm mộ
chàng
Thơ để tặng
Yêu!
Tha thiết
yêu em
Bài thơ
không cần tựa
Không bi quan
Thương em hoài!
Tôi sẽ về
Viết cho
Minh Bảo
Hướng thiện
Hương trà
Blao
Sao mà thương
Mưa
Ai đ̣i?
Bao nhiêu
"chân dài"?
Suối vàng, suối bạc chẳng ham!
Nghĩa trang
buồn
Cám ơn
em chuyển lửa
Ai nhớ ai
Người lính Việt Nam Cộng Ḥa 60 năm nh́n lại
Ước vọng
xuân về
Bệnh này…hết thuôc chữa !
Lễ t́nh yêu
Biết lúc
nào yếu
Nếu ai có hỏi
Bài thơ
không đề tựa
Cảnh tù xưa và em bây giờ !
Mùng bảy
mới bắt đầu xuân
Xót nàng
thơ xuân
Hương xuân
New Year of the Pig wishes
Có một
niềm riêng
Chút ư t́nh
xuân
Ai?
Hương ngoại
Tân xuân
Tết miền
Trung
Hoan hô Tông Tông một phát !
Khi về với
đất
Hồn thơ lai
láng
Lang
băm cộng hành nghề
Toàn dân cả nước hăy vùng lên !
Ĺ
x́ nhau một chữ "Thương"
Toàn tướng "tâm tư" táo tợn
Biếm t́nh
Xin
trả tôi về
Đạp
xe ṿng quanh xóm
Có đảng hay đảng có...
Ngu !!!
Rượu
hẹn cuối năm
Anh chưa về, không nghĩa là lỗi hẹn
Ước ǵ
được nấy!
Mày lại
về "Ăn Tết"
Mai con lớn
Đế
kinh điêu tàn
Tâm thư gửi đồng bào
hải ngoại
Buổi học cuối cùng
Nhờ ơn
bác, đảng phe ta !
Vô thần sao lắm đạo?
Đi cùng
Thơ
viết trong mùa lễ
Chạnh ḷng tôi nhớ
bóng quê xưa
T́nh yệu trả lại trăng
sao
Thiền xuân
Tân niên ở quê nhà