50 NĂM MẤY AI NHỚ !

Độ mấy trăng nghiêng con chưa về
Nhà ḿnh không biết c̣n như xưa
Thửa ruộng khô cằn trên sỏi đá
Cha c̣n rán cuốc đợi cơn mưa
Đàn em thơ dại không học nữa
Đào khoai cuốc mướn buổi ban trưa
Nhà ḿnh từ xưa ở phố thị
Tư sản bóc lột phải đuổi đi
Vào rừng “ kinh tế” được mấy khi
Đứa ban, đứa sốt, rồi thủy đậu
Mẹ ngồi may vá dưới đèn dầu
Cảnh nhà hạnh phúc nay c̣n đâu
Củ chụp, củ mài tận rừng sâu
Đói ḷng cỏ dại cho đỡ khát
Từ ngày có bác thiệt vinh quang
Cơm độn mốc xanh, thêm củ sắn
Đào tranh, cuốc đất, kiếm miếng ăn
Những chiều chạng vạng sương giăng giăng
Từng đàn chim trắng bay về núi
Chôn vùi tuổi mộng chốn rừng xanh .

Năm mươi năm… rồi phải không anh?
Từng ḍng sử mong manh gió cuốn
Nhưng với em chẳng bao giờ muộn
Như mới vừa xảy đến hôm qua…
Ban Mê… nắng gió tháng Ba
Lịnh triệt thoái sao mà nghiệt ngă
Tin Cao nguyên, đoàn quân tan ră
Xuống Tuy Hoà, máu đă thành sông
Người quả phụ tay bế tay bồng
Chạy dáo dác t́m chồng điên loạn
Tiếng đại bác như ngọn triều dâng
Từng đoàn quân la hét xa gần
Từng mảnh đất Miền Nam vụn vỡ!
Tới thiệt nhanh cũng chẳng ai ngờ
Vợ lạc chồng, con cái bơ vơ
Hồi báo tử lên giờ đă điểm
Khi Miền Nam hoàn toàn bị chiếm
Cảnh tù đày những nỗi oan khiên
Những anh hùng chịu trói gông xiềng
Thời vận nước đảo điên từ đấy
Nửa thế kỷ…c̣n chi che đậy
Sự phơi bày đă rơ trắng đen
Những người Lính gian khổ đă quen
Chẳng cúi hèn, không hề… gục ngă.

Y. N. H. A