NGÀY TÀN CUỘC CHIẾN

 
( Viết để hoài vọng, viết để vơi bớt tủi hờn cho những người anh người chú trong màu áo rằn ri LĐ147/TQLC bị xua quân vào rọ Thuận An của bối cảnh 75 . Một kỷ niệm khó quên, một dấu ấn không bao giờ có đáp số…)

Rời tuyến cũ đă bao năm về trước
Lệnh chuyển quân mà chẳng chút nghi ngờ
V́ liên tưởng đổi quân rồi trở lại
Quá b́nh thường với người lính mũ xanh..
Rời Thạch Hăn trong sương mù dày đặc
Súng cầm tay lầm lùi bước chân đi
Thằng đi trước cầm địa bàn dẫn lối
Kẻ đi sau trong tư thế sẵn sàng...
Ai nào biết cuộc chuyển quân lần đó
Nơi đệ huynh đổ máu dựng cờ xưa
Càng di chuyển càng xa dần thành cổ
Nào biết rằng là lần cuối nơi đây...
Rời chiến tuyến gom quân về Mỹ Chánh
Cũng nơi đây nhiều kỷ niệm khó quên
Uống ngụm nước bên gịng sông lần cuối
Xuống Vân Tŕnh đi thẳng đến Điền Môn...
Rồi cứ thế xa dần vùng đất cũ
Đến Hương Điền vào một tối lặng yên
Pháo vẫn nổ của ta và của địch
Như đón chào dưới ánh sáng hỏa châu.
Xuôi về nam xuôi lần về cửa “Thuận”
Người gặp người, lại gặp bạn thật đông
Khi được biết ngồi chờ tàu cập bến
Nhẹ hành trang chuẩn bị xuống chờ tàu...
Là người lính chúng tôi th́ hành trước
Khiếu nại sau khi quân lệnh ban ra
Thật chẳng biết bóng Tàu đâu chẳng thấy
Chờ cứ chờ dù bóng giặc cuối thôn...
Súng th́ có đạn c̣n vài viên lẻ
Giặc quá nhiều hơn đạn bắn làm sao
Thôi th́ thế căm hờn trong im lặng
Pháo dập vào mà cứ ngỡ chiêm bao...
Tàu không đến nhưng giặc th́ đă đến
Bọn chúng tôi đă hiểu chết hay hàng
Nơi chốn cũ mồ đệ huynh tập thể
Nhưng bây giờ họ gọi đám Ngụy Quân.

KIM ÂN