VỀ LẠI CHARLIE


Lối ṃn nhỏ dưới chân đồi thoải dốc
Bước ta đi t́m dĩ văng thời gian
Khi chiều xuống chỉ ḿnh ta đơn lẻ
Cảnh hoàng hôn tĩnh mịch giữa cây rừng.
Trong yên lặng ta lê từng bước một
Đồi Charlie trắc trở đă đi qua
Dù khập khểnh nhưng vượt qua tất cả
Thăm bạn bè nằm lại giửa đồi hoang
Mới thoáng chốc thời gian qua vùn vụt
Bạn với bè c̣n lại mấy người đâu
Nhớ lúc trước bên ḿnh năm bảy đứa
Đến giờ này đám bạn ở trời mô…
Thời gian đến khi ta không c̣n sức
Chẳng lang thang thăm chiến hữu thường đi
Và lúc đó bầy chim trên lối nhỏ
Vẫn trên cành đợi gă lính già nua…?
Luật tạo hóa có sanh rồi có tử
Sống trên đời rồi cũng phải ra đi
Không cam phận để làm người lữ khách
Mong về nguồn trở lại chốn chôn nhau...

KIM ÂN