THÁNG BA VỀ...

Tháng ba về ai rải nắng ra phơi
Cánh mộc miên rụng rơi bờ đê vắng
Em nghiêng chiều nghiêng cả vành nón trắng
Tóc buông xoà chát đắng cả vần thơ.

Tháng ba về sao em vẫn thờ ơ
Rét nàng bân thẫn thờ ai đan áo
Hương hoa bưởi luôn nồng nàn chao đảo
Có một người khờ khạo ngóng t́nh xa.

Tháng ba về sao ta vẫn chờ ta
Xuân mỏng manh nhạt nhoà trong khắc khoải
Người nơi đó phải chăng c̣n mê mải
Kệ một người khờ dại ngóng trông ai.

Tháng ba về ai bẻ một thành hai
Nhặt câu thơ đan cài vào nỗi nhớ
Gom vần gieo khiến ḷng ai trăn trở
Nửa câu thề sao lỡ bỏ lăng quên.

Tháng ba về thầm gọi một cái tên
Mộc miên ơi ….
Thắp lên….
Niềm hy vọng!

Tâm An Nhiên