HOÀI CẢM

Trận địa điêu tàn ngưng tiếng súng
Cảnh vật chung quanh chẳng bóng người
Đất trời yên lặng hồn thanh thản
Ngồi nhớ quê nhà nhớ phố xưa...
Là tuổi trẻ sanh ra thời ly loạn
Lấy gian nan vất vả làm vui
Ngày đêm trấn giữ yên bờ cơi
Hạnh phúc hậu phương sống yên b́nh.
Làm thân lính chiến nhiều gian khổ
Chẳng ngại gian lao chẳng sờn ḷng
Chỉ cần tĩnh mịch vài ba phút
Thả hồn theo gió tận miền xa...
Càng nh́n thương nhớ về quá khứ
Thập kỹ bảy mươi mất quá nhiều
Miền Nam bổn phận trai thời loạn
Không thể v́ ḿnh bỏ nước non.
Giờ ngồi xem lại h́nh xưa cũ
Thấy nhớ thấy thương cảnh chiến trường
Ước ǵ về lại vùng trời cũ
Tôi vẫn là tôi của ngày nào….

KIM ÂN