" Trâu chết để da, người ta chết để tiếng " Câu ngạn ngữ cổ xưa của ông bà ta để lại áp dụng vào thời nào cũng đều đúng và chính xác cả. Ấy cái tṛ đời lại có lắm tên bằng tí tuổi đầu lại cứ cho ḿnh là cái rốn của vũ trụ, muốn để lại hậu thế cả tên ( da ) lẫn tiếng ( tăm ). Thật là hạng người kiêu kỳ bắc bực hănh tiến đầy tham vọng u tối đê hèn.
Xin trích dẫn chứng:
Cách đây hơn hai ngàn năm, một chính trị gia lỗi lạc, ông Quản Trọng, đă nói một câu bất hủ:
“Muốn trồng cây phải mười năm; muốn trồng người phải trăm năm.”
Cách đây tám mươi năm, Hồ Chí Minh (HCM) đă ăn cắp lại câu nói đó làm như một ư tưởng riêng tư vĩ đại mà toàn dân dưới chế độ cộng sản phải học tập từ đó đến nay. HCM đă có khoảng thời gian cần thiết để bắt đầu trồng người.
Bao nhiêu thế hệ con cháu cứ cắm đầu học như con vẹt cứ yên trí trong tiềm thức là câu nói khôn ngoan sáng suốt đó là của Bác. Trời đất hội tụ sản sinh ra bác để NGƯỜI ( viết in hoa ) hy sinh dành cho Việt Nam được thống nhất độc lập. Nghe " ĐĂ " con ráy quá phải không các Ngài? V́ có ai dám xâm ḿnh đứng ra chỉ vào mặt Bác: " mày là quân giết người, thằng bịp lợp láo toét, chúa đảng cướp, uống máu người không tanh....." Giả như có xâm ḿnh thật, ăn mật gấu chính gốc bà lang trọc nhưng dễ dầu ǵ được mặt giáp mặt ( face to face ) theo ngôn ngữ thời đại hiện nay là đối mặt với đấng quân vương? Bọn quần thần xây lố cố chúng nó vây trước bọc sau v́ Người quá nhát đảm, mọi nơi mọi lúc đều sợ có đứa nó ám sát. Nhất là những thằng đàn em như Lê Duẫn, Lê Đức Thọ....c̣n tệ hại hơn. Nghe Trần Đĩnh ( Đèn Cù ) và Lê Phú Khải ( Lời Ai Điếu ) kể lại mà tởm lợm. Nên có muốn diện kiến đức quân vương là mả ông cố nội đương sự phải táng hàm rồng. Chỉ được nói những ǵ đă mớm trước và bao nhiêu phút thôi. Không được ra ngoài quỹ đạo. Láng cháng bị lôi đi thủ tiêu th́ chớ có trách trời gần trời xa. Mà mả ông cố nội táng hàm rồng là có long mạch, đấng Thiên tử xuất hiện, nó sợ tiếm ngôi, mất chỗ đứng....đái, nó bèn " tiên hạ thủ vi cường " là đi toong, mất giống chân truyền.
Rơ ràng bác "thuổng " văn, " đạo " lời của người ta. Nói toạc móng heo ra là ăn cắp chứ chẳng phải trích dẫn cái quái ǵ cả mà bọn đàn em ngay cả chính Bác nữa cứ nhận vơ nhận xằng là của bác tối kiến phát minh sáng tạo tài t́nh cho con cháu lấy đó làm kim chỉ nam học tập. Bác từ chỗ mạo danh mà viết truyện để tự đánh bóng tên ḿnh th́ c̣n thói phép nào. Vô liêm sỉ đến thế là cùng. Chứ không phải " tự do dân chủ đến thế là cùng "đâu nghen. Dửng có tưởng bở.
Có thể nói không ngoa là các tay tổ cộng đảng, cỡ cán bộ cao cấp từ Vụ trưởng, thứ trưởng, Bộ trưởng....trở lên giống nhau ở chỗ vừa nhát vừa hèn vừa tiểu nhân mà đóng kịch th́ đại tài. Không biết chúng học ở đâu, ai dạy, ai tập mà anh nào anh nấy rập một khuôn, y chang nhau chẳng chạy đi đâu cho lọt. Những kịch sĩ nổi danh của sân khấu Broadway cũng phải dở nón ( hat off ) chào thua bái phục.
Bạn mà nghe đám này nó đọc diễn văn báo cáo thành tích hay khai giảng bế mạc ǵ ǵ đó th́ sẽ thấy cuộc đởi này phơi phới rất ư là hạnh phúc: Ta sắp sửa, chỉ c̣n vài bước nhỏ nữa thôi là bước vào sống trong thiên đường cộng sản...bánh vẽ khổng lồ. Ăn không bao giờ hết. C̣n chúng nó ngự lâu đài dát vàng, cơm gà cá gỡ, sơn hào hải vị, kẻ hầu người hạ, tam cung lục viện hầu hạ. Có cả biệt phủ vườn hoa cây kiểng khác nào ngự uyển. Có phải là thiên đàng hạ giới không?
Nhất là cỡ chủ sự ban ngành đoàn thể cấp tỉnh từ giám đốc sở, pḥng, ban, ty, bí thư, chủ tịch trở lên th́ bọn này nó dối nói phét thật tài t́nh thật trơn tru. Nói dối lem lém miệng trơn hơn bôi mỡ. Thằng Tây có câu ví " Mentir rougir " ( 2 động từ đi với nhau, nó chơi chữ mà: nói dối, đỏ mặt ). Chỗ này là anh Tây cà lồ hố nặng, sẽ bị bọn cán to cán bé cán đặc cán rỗng cho vào xiếc ngon ơ. Bọn Tẩy có cái thói hễ nó nói dối là y như rằng chúng nó đỏ mặt tía tai, cái miệng làm như có tật lẹo lưỡi. Nên chi khi cái máy trắc nghiệm nói dối ra đời nó rất đắc dụng với dân Âu - Mỹ nhưng vô tác dụng, vô ích, không si nhê ǵ với dân Mít cả.
Tuy nhiên nói vậy là vơ đũa cả nắm. Cách nay trên 42 năm cái máy ḍ xét nói dối cũng rất hiệu nghiệp đối với phần lớn dân chúng, công chức và học sinh sinh viên của VNCH ở trong miền Nam tự do dưới thời 2 chính thể Cộng Ḥa.V́ người ta không có thói quen dốt trá lừa bịp phỉnh phờ người khác. " Tiên học LỄ, hâu học VĂN mà ".
Nay th́ cái kết quả trông cây trồng người nó bộc lộ cái kết quả đă quá rơ ràng. Cây đă không trồng thêm, người ta đă nghiên cứu trồng cả hơn trăm năm về trước, nay chúng đốn mẹ nó hết đem đi bán đổ bán tháo làm như lén lút. Hành động chùng lén như quân trộm chó, đánh bả. C̣n thành quả trồng người ra sao th́ cứ đọc những tóm lược của bài dưới đây là ḷi chành ra hết. Có muốn làm trạng sư bênh vực cũng chẳng được nao.
MƯA NGUỒN.
Trồng người
Cách đây hơn hai ngàn năm, một chính trị gia lỗi
lạc, ông Quản Trọng, đă nói một câu bất hủ:
“Muốn trồng cây phải mười năm; muốn trồng người phải trăm năm.”
Cách đây tám mươi năm, Hồ Chí Minh (HCM) đă ăn cắp lại câu nói đó
làm như một ư tưởng riêng tư vĩ đại mà toàn dân dưới chế độ cộng sản
phải học tập từ đó đến nay. HCM đă có khoảng thời gian cần thiết để
bắt đầu trồng người.
Nay đă gần một trăm năm, những cây mà HCM trồng đă nẩy chồi và đơm
trái. Điều ngạc nhiên là những chồi trái đó lại chẳng… giống ai và
nói theo một tiếng thời thượng th́ đó là những “trái lạ.” Chính một
nhân vật cộng sản sáng giá, ông Robert Hue, Tổng Bí Thư đảng cộng
sản Pháp cũng đă phải nhận xét:
“Chủ nghĩa cộng sản là một loại cây kỳ diệu mà không hiểu sự t́nh cờ
oái ăm nào khiến nó lại mọc ra toàn những nấm độc.”
(Lời phát biểu của Robert Hue trong chương tŕnh truyền h́nh La
marche du siècle ngày 7/11/1997 để phản biện lại những tố cáo tội ác
của chủ nghĩa cộng sản trong cuốn sách Le Passé d’une Illusion của
François Furet).
Những trái lạ đầu tiên được nhận thấy là ở trong giới lănh đạo. Nếu
so với các nước khác th́ chính quyền Việt Nam gồm nhiều bằng cấp
tiến sĩ nhất trên thế giới, hơn cả Mỹ, hơn cả Canada và phần đông
các nước văn minh khác. Đó là những tước vị có được nhờ học hàm thụ,
chuyên tu, tại chức (“dốt như chuyên tu, ngu như tại chức“), lại c̣n
thêm cái nạn bằng dổm, bằng giả đầy rẫy. Có vị chui vô rừng khi mới
15 tuổi, khi chui ra th́ có được bằng cử nhân luật (rừng!) Có vị
chưng tấm bằng tiến sĩ Mỹ mà chỉ học có một tuần lễ Mỹ và không biết
tiếng Mỹ!
Để khỏi áy náy với những tước vị khoa bảng, thỉnh thoảng các vị đó
cũng không quên nhả ngọc phun châu, để đánh thức toàn dân khỏi buồn
ngủ. Nguyễn Minh Triết nhận xét: “Khi Việt Nam ngủ th́ Cu Ba thức;
khi Cu Ba ngủ th́ Việt Nam thức,” để cho thấy là ḿnh đă qua được
bậc tiểu học để biết rằng trái đất tṛn và xoay quanh mặt trời.
Nguyễn Phú Trọng th́ không muốn ḿnh bị đánh đau nên phát biểu:
“Đánh tham nhũng là tự đánh ḿnh,” nên đă giơ cao đánh khẽ.
Nguyễn Tấn Dũng th́ gọi tên Thủ tướng Pháp Jean Marc Ayrault bằng
cách phiên âm tiếng Việt là “Răng Ma Kê Rô” nghe phát âm như Jean
maquereau (có nghĩa là tên ‘ma cạo’ Jean), báo hại đài truyền h́nh
Canal Plus chiếu đi chiếu lại để mua vui cho khán giả Pháp được mấy
tuần lễ.
C̣n thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khi đọc diễn văn trước Hội Nghị Quốc
Tế về sông Mékong đă biểu lộ kiến thức của ḿnh qua mấy chữ “Cờ Lờ
Mờ Vờ,” để rồi từ đó ngoài cái danh hiệu “Ma dze in Vietnam,” ngài
c̣n được tặng thêm danh hiệu là “Thủ tướng Cờ Lờ Mờ….”
Dưới sự hướng dẫn của các đỉnh cao trí tuệ đó lẽ tất nhiên những
tầng lớp khác trong xă hội Việt Nam hiện tại cũng không ra ngoài chữ
“lạ.” Đừng ngụy biện rằng đó chỉ là trường hợp cá thể, nhưng v́ xảy
ra thường xuyên th́ đó là tấm gương phản ảnh lại cả một hiện trạng
xă hội. Sau đây là một vài trường hợp điển h́nh.
Người làm giám đốc chương tŕnh văn hoá trên đài truyền h́nh nhà
nước với một cái tên tuyệt đẹp Ngọc Trinh lại là một tay ăn cắp tái
phạm nhiều lần ở nước ngoài. Nếu gọi không nhầm th́ chức vụ này phải
chăng là để rao giảng thứ văn hóa… ăn cắp.
Một bác sĩ giải phẩu làm chết người th́ lại đem vứt xác bệnh nhân
xuống sông Hồng giữa ḷng thủ đô Hà Nội, chốn ngàn năm văn vật.
Những phụ nữ Việt Nam bị từ chối nhập cảnh vào Singapore v́ cảnh sát
đă lùng bắt hằng trăm cô gái Việt Nam sang để làm gái điếm ở khu Joo
Chiat.
Cảnh sát Nhật đă lục soát trụ sở Hàng Không Việt Nam để tịch thu
những hàng ăn cắp và ở các siêu thị Nhật có yết bảng “Ăn cắp là tội
phạm” bằng tiếng… Việt Nam.
Ở Nam Phi, bí thư thứ nhất ṭa đại sứ Việt Nam Vũ Mộc Anh bị bắt quả
tang v́ tội buôn lậu sừng tê giác.
Ở Thụy sĩ, du khách Việt Nam tức là thuộc hạng khá giả, đă bị bắt
giữ v́ tội ăn cắp trong siêu thị.
Chuyện kể c̣n dài dài, càng kể càng nhục!
Trong khi đó th́ ở trong nước những mần non đang phát triển không
được nh́n thấy một tương lai sáng sủa mà đang bị bịt mắt bịt tai và
bao quanh bởi những tệ nạn đầy rẫy. Đạo đức học đường càng ngày càng
suy thoái. Trong một nước mà thiên hạ đánh nhau như cơm bữa (theo
báo Người Lao Động th́ chỉ trong ba ngày Tết Đinh Dậu vừa qua có tới
2.203 trường hợp nhập viện v́ đánh nhau với 14 tử vong) th́ trẻ con
làm ǵ mà không bắt chước. Thoạt đầu trẻ con đánh nhau ngoài đường
v́ những sự hiềm khích nho nhỏ, viên kẹo, cái bánh, ḥn bi… Dần dà
tiến đến chỗ đánh nhau trong nhà trường trước cái nh́n vô cảm của
bạn bè và của cả thầy cô. Gây cấn hơn nữa là các nữ sinh đang tuổi
cặp kê, thay v́ mộng mơ uỹ mị th́ lại ra tay cấu xé nhau như những
vơ sĩ thứ thiệt. Đồng thời với sự tuột giốc đạo đức học đường lại có
sự tiến bộ công nghệ kỹ thuật số nên nhất cử nhất động đều được đưa
lên mạng tức khắc. Nhất là các cô bé lại thường có lối xé áo quần
nhau nên các màn đấm đá càng được cổ vũ. Quư vị không khỏi đau ḷng
khi vào “Google” bấm chữ “Nữ sinh đánh nhau” th́ hiện ra hằng trăm,
tôi nói hằng trăm, cái link sôi động mà các b́nh luận gia VC phải
dùng đến chữ “cực sốc.”
Theo phương châm “tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên XHCH” th́
hiện tượng đánh nhau trong học đường cũng nâng cấp đến giai đoạn
siêu việt là thầy tṛ đánh nhau, điểm tột cùng của sự suy đồi. Đến
đây không thể cắt nghĩa rằng chỉ v́ những sự hiềm khích nhỏ mà thầy
tṛ trở nên thù hằn giận dữ. Hai đối tượng này đang ở trong hai từng
lớp xă hội vừa có bổn phận vừa có trách nhiệm với nhau, phải tuyệt
đối tương kính nhau để cho xă hội tiến bộ và là cốt lơi tương lai
của dân tộc. Một đoạn vidéo quay cảnh vào ngày 15 tháng 2 năm 2017
tại lớp học 10A3 trường Tầm Vu tỉnh Hậu Giang hai thầy tṛ đánh nhau
kịch liệt,”thầy đánh tṛ như đánh giặc, tṛ đánh thầy như đánh kẻ
thù,” mà h́nh như họ không phải là đối tượng thật sự của căm hờn.
H́nh như có một sự uất ức vô h́nh nào đó đang bị dồn dập từ lâu, nay
v́ một chút khơi mào nhỏ nhoi nào cũng đủ để bộc phát. Thứ vô h́nh
để họ trút sự giận dữ đó là bức tranh xă hội mà họ đang sống, công
an đánh vỡ đầu người biểu t́nh ngoài đường phố, đánh chết người
trong nhà tù…. chứ không phải là đối thủ trước mặt chỉ v́ chuyện vô
kỹ luật của một cô học sinh bé bỏng hay của một thầy giáo nổi tiếng
là hiền từ. Trách nhiệm về ai?
Cái sở trường hách dịch và độc đoán của chế độ đang xâm nhập học
đường. Bà hiệu trưởng Tạ Thị Bích Ngọc (lại một cái tên tuyệt đẹp
nữa) đi xe taxi vào sân trường có trẻ con đang chơi (một chuyện lạ
chỉ có ở Việt Nam) cán găy gị em học sinh Trần Trí Kiêm mà lại chối
bai bải và c̣n bắt các nhân viên khác trong trường xác nhận láo là
không có xe taxi vào sân trường. Lẽ ra bà hiệu trưởng nên cho đậu
taxi ngoài cổng rồi nhờ người khác… cơng vào (như một giới chức cao
cấp đi họp hôm trời mưa lớn mới đây) th́ có phải đỡ phiền phức hơn
không?
Với trăm ngàn chuyện lạ như vậy, thử hỏi nền giáo dục Việt Nam sẽ đi
về đâu?
Hậu quả đă thấy rơ. Mới đây, ông Doăn Mậu Diệp, Thứ trưởng Bộ Lao
động Thương binh và Xă hội đă thừa nhận rằng trong năm 2016 đă có
đến 200.000 kỹ sư và tiến sĩ không t́m được việc làm và Bộ đang lập
kế hoạch cho xuất cảng lao động thành phần trên từ 2017 đến 2020.
Lại một chuyện lạ khác của Việt Nam gây tranh căi về cái gọi là
“chảy máu chất xám.”
Theo quan niệm thông thường nhất th́ tất cả mọi quốc gia đều đào tạo
chuyên viên để phục vụ cho quốc gia ḿnh, chưa kể nhiều nước có
chính sách “bố ráp chất xám” (raffle des cerveaux) về nước ḿnh,
đứng đầu là Hoa Kỳ. Do đó xảy vụ dành giựt chuyên viên giữa Ấn Độ và
Hoa Kỳ, v́ Ấn Độ cũng có đội ngủ chuyên viên khá giỏi, nhất là trong
lănh vực vi tính và y khoa. Một chuyên viên giỏi đang ở Ấn Độ nếu
được một công ty Mỹ thâu nhận, liền được lo cho từ A đến Z, t́m nhà
t́m cửa, t́m chỗ học cho con cái rồi bốc ngay qua Mỹ. (Sự kiện này
đang vấp phải trở ngại bởi đạo luật cấm nhập cư mà Tổng Thống Donald
Trump mới ban hành).
Vấn đề đặt ra là ở Việt Nam người có bằng cấp có đủ khả năng và kỹ
năng để phục vụ hữu hiệu trong lănh vực chuyên môn của ḿnh không ?
Theo nhà giáo Đỗ Việt Khoa th́ kỹ sư tiến sĩ thất nghiệp là v́ “nền
giáo dục ở Việt Nam không phù hợp với sự phát triển kinh tế hiện tại
(…) Luận án tiến sĩ với những đề tài lạ hoắc, vô bổ, viết như trẻ
con.” Theo ông Chu Tiến Dũng, Giám đốc Công ty Phần Mềm Quang Trung
th́ những người ra trường với bằng tiến sĩ cũng không đủ tiêu chuẩn
để tuyển lựa. Họ không t́m được việc ngay trong nước với chính ngôn
ngữ mẹ đẻ của họ. Lối thoát duy nhất là t́m việc ở nước ngoài, nhưng
phải biết ngoại ngữ và tŕnh độ chuyên môn cao. Theo cô Ngô Minh
Uyên hiện đang công tác tại Nhật để phiên dịch và quản lư du học
sinh ở đảo Shinkoku cho biết rằng việc tuyển chọn các thực tập sinh
rất khó, phải thông thạo tiếng Nhật và kỹ năng cao, nếu không, dù có
bằng tiến sĩ ở Việt Nam qua Nhật cũng chỉ làm lao động phổ thông
thôi.
Ở nước nào cũng vậy, muốn hành nghề chuyên môn phải thi bằng tương
đương và biết ngoại ngữ sở tại. Như vậy có nghĩa là mất toi bao
nhiêu công khó và tiền bạc đổ ra trong sáu năm đại học để nặn cho
được một ông tiến sĩ. Trong khi ở các nước khác th́ tấm bằng tiến sĩ
đúng nghĩa chỉ mới là điểm khởi đầu cho sự nghiệp đời người, để t́m
ṭi, để phát triển, để đóng góp, để phát minh, c̣n ở Việt Nam th́ đó
lại là điểm cuối cùng để kiếm cơm mà lại phải đứng trước một con
đường đầy gian nan.
Đó là kết quả sau gần một trăm năm trồng người của Hồ Chí Minh, một
thực trạng đau buồn cho tương lai Việt Nam, tội nghiệp cho con em
Việt Nam đang ở vào cái gọi là thời đại Hồ Chí Minh.
Phương Vũ Vơ Tam-Anh
Biết th́ thưa thốt...
Bằng cấp cùng ḿnh
Một góc sinh
hoạt dân chủ
Ai lừa bịp ai?
Thuốc khai quang
Cái Tôi của người
Việt
Con tư tử
đói thức giấc đang quậy khắp nơi..????
Tâm sự của
một người miền Bắc
Kinh nghiệm sống với cs
Asean từ tham
vọng biến thành tôi tớ
Dù APEC hay dù TPP cũng không cứu được Việt Nam,
Nếu công nhơn Việt Nam không có phẩm chất.
Anh hùng hay tội đồ?
Cẩm nang du lịch VN
không thể thiếu
Thời thế đảo điên
Cát tát vào mặt VC
và TC
Melania Trump, Mẹ Nấm...
Khỉ thành người
Áo
yếm tiếp APEC để “khoe” nét truyền thống?
Make America great
again
The Vietnam War -
Đôi điều cần phải nói
Tội đồ hay công
trạng
Quư tộc, đại gia
hay trọc phú?
Vinh danh bà
mẹ VN anh hùng
Đầy tớ nhân dân
Người
Việt với trạm xăng Nhật
Mỹ đang toan tính ǵ?
Vũ khí của kẻ bị trị
Quốc sỉ hay quốc nhục?
Trẻ thơ ơi tin buồn...
Lời mời gọi
"Ḥa Hợp Ḥa Giải" của hội nhà văn HN
Yêu xă hội chủ nghĩa
Câu chuyện trẻ con di dân lậu
Không thể
hoà họp - hoà giải với cs
Oeo phe
Sinh hoạt nhân gian
Mơ mộng hăo huyền
Đảng nào đang gặp
nạn?
Boléro
– dấu hiệu suy tàn của chế độ CSVN
Gian nhân hiệp đảng
Ước mơ hoang tưởng
Chạy đua vơ trang
Phụ nữ phe ta quyết tâm vùng lên !
Tuyên truyền láo
toét
Hà Nội ngày xửa
ngày xưa
Kêu gọi cảnh tỉnh
T́nh nghĩa tỷ - muội
Sống c̣n trong tù
Tư cách văn nghệ sĩ
Ai cho ai tự do?
Những kẻ phản bội
Chiến lược lâu dài
Con trâu biết làm
toán....
Ăn tàn ăn mạt...
Thế này là thế nào?
Gánh vàng đi đổ sông
ngô
Sống đời cho đáng
sống
Hối tiếc Việt Nam Cộng Ḥa
Vàng và Cứt
Mạng người lá rụng
Cái nhà là nhà của
ta...
Suy nghĩ bên đèn
đỏ ở Nara
Đất nước vĩ đại mà lạ lùng !
Cụ rùa đánh bại dă
nhân
Khi người văn
minh hành xử
Thay ngôi đổi chủ
Chúng ta đang tự lừa nhau
Được ǵ mất ǵ ?
Xưng hô, đối thoại
Câu chuyện một lá thư
Ư thức dân chủ
Viết cho Mẹ Nấm
Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
Tự Do nghĩa là ǵ?
Đồng Tâm và dân trí
Bên lề chuiyện
phát minh
Trả thù hèn hạ
Điều trần
FBI: Bạch hóa TT Trump?
Que sera, sera - Cái ǵ
đến, sẽ đến?
Cậu phụ bếp và
Tiếng Việt
Quà tặng cấp quốc gia
Giải trí trong
giờ làm việc
Trả nớ hay quỵt nợ
Lầm đường hay
đúng đường
Gia đinh trị
Chuyến đi phó hội
Chính trị là như thế!
Chuyến công du
của TT. Donald Trump
Vẫy tay, vẫy tay, chào
nhau....
Cuốc chiến sinh tử
Lạm phát
Cỡi ngựa xem hoa
Một thời đă qua
Khi tôi
chết, (hăy) xô tôi xuống địa ngục
Thế này là thế nào?
Miệng kẻ sang có
gang có thép!
Động đất tại ṭa
Bạch Ốc?
Hăy
học theo tinh thần dân tộc của cụ Ngô
Tiến nhanh, tiến
mạnh, tiến...
Có hay chăng ta?
Hy sinh
Có một thời như thế đó!
Vang bóng một thời
Sau ngày giải phóng
Xin đừng
trở thành cái loa tuyên truyền cho chế độ CS
Quyết định anh minh
Một bóng ma đang
ám ảnh Việt Nam
Bao giờ được như…xưa?
Đă từng có
đàn ông Việt như thế !
Phát xuất từ Tàu
cộng
Nước chảy qua cầu
Khái
niệm định hướng xă hội chủ nghĩa
Nhổ ra, liếm lại
Cá mè một lứa
Tắm biển, ăn cá ở
vũng áng
Bệnh viện tâm
thần Mai Hương
Phản ứng cấp
thời của người dân
Tĩn nước mắm
Quân tử và kẻ tiểu
nhân
Đổi đời hay đời đổi?
Tháng 4 của
những xót xa
Giữa Cừu và Sói
“Về” hay “không về”
Nhạc vàng - Tại sao cấm?
Hậu quả của
giáo dục phóng túng... thân cộng ở Mỹ
Khổ lắm! Nói măi!!!
Rừng thiêng
Cưỡng lư, đoạt từ
Hộ khẩu hay hậu khổ
Đào thải theo thời
gian
Nói chuyện với đầu
gối
Ai đáng khinh hơn ai?
Cấm - không cấm - cấm
Gọi tên cuộc chiến
Đóng cửa trái tim
Con đường xưa
Nói với các
cựu cán binh cộng sản
Cái sẹo "Gạc ma"
Không c̣n ǵ để nói!
Đức Thánh Trần
đối đầu Tập Cận B́nh
Quyết chiến với dân
Người khôn của khó
Chuyện lăng tẩm và tượng đài của các lănh tụ CS
Tôi đậu bằng … lái xe ở Mỹ
Thư viện lưu động
Cái loa phường chèo
Giết người có ba -
tăng
Quân tử bẻm mép
Ăn cháo đá bát
Lo ḅ trắng răng
Tôi và bạn
Gánh vàng đi đổ sông
ngô
Lá mặt lá trái ... cuộc đời
Hai bố con cùng làm Tổng Thống
Kịch bản hạ màn
Lại nói về lá cờ
Nói như chó liếm
nước
Phú quư giật
lùi, văn minh thời đại
Nước đổ lá khoai
Lưu manh tráo trở
Số phận
bài hát "Ly Rượu Mừng"
Văn hóa phong b́
TT Trump làm việc
B́nh dân học vụ
Ai đó
Tiếng nói từ Mộ Đức về nhân vật Phạm Văn Đồng
Tiêu
thổ kháng chiến chống Trump
Cái khó ló cái khôn
Bán nước bán non
Cáí ṿng lẩn quẩn
Chuyện b́nh thường
Không c̣n cái
nhục nào hơn
Ngoan cố / Bé cái lầm
Buỗi chào cờ khônc
có lá Quốc Kỳ...
Mẹ kiếp : Đứa nào bán nước?
Cứ tưởng bở
Bệnh lười dưới chế độ CS