Ư THỨC DÂN CHỦ.

Phàm những ai đă từng sanh ra, lớn lên và trưởng thành giữa hai thể chế chính trị, hai miền Nam - Bắc bị chia cắt. Từng chạy loạn, tránh bom đạn, thoát chết nhiều lần trong khói súng của cuộc chiến sẽ không ngạc nhiên mấy khi gặp đề tài khá trừu tượng của tác giả Thạch Đạt Lang đặt ra: Đồng Tâm và Dân Trí.

Bạn đă từng mài đũng quần hết bậc trung học với nền Giáo dục của miền Nam tức VNCH rồi đó ư? Cho dù bạn chưa hoàn tất nhưng cũng đă đang bước và ngưỡng cửa của đệ nhất và nhị cấp th́ ít ra những khái niệm căn bản về dân tộc, dân sinh, dân trí, dân quyền chẳng phải xa lạ hay quá tầm hiểu biết, nhận xét và ư thức của bạn. Vậy mà khi nói đến quyền Dân Chủ và thực thi quyền này th́ vẫn c̣n trong bóng đen mờ ảo.

Nói tới Tam Quyền phân lập cũng vậy. Chưa chắc một sinh viên tốt nghiệp đại học chính quy ( phải nói như vậy để phân biệt với chuyên tu, tại chức của hệ thống đại học việt cộng ) ở các đại học Bắc Việt đă có khái niệm ǵ về các thể chế này. C̣n nói tới các chế độ và thể chế chính trị trên thế giới chắc họ càng mù tịt hơn. Làm sao có thể bửa đầu họ ra mà nhét khái niệm quyền dân chủ là ǵ, nó quan trọng đến thế nào trong đời sống công dân, con người cho họ hiểu biết tiêu hóa được, đ̣i hỏi và thực thi được?

Trong cách giao tiếp cùng là ngôn ngữ xử dụng dùng để nói chuyện thân mật hay đàm đạo, học hỏi với từng chủ đề từng đối tượng người ta cũng phải có lề thói tôn ti trật tự cách xưng hô, thưa gởi đâu đó đàng hoàng. Trước biến cố 30/4/75 có lẽ khái niệm này rất mơ hồ hầu như không cần phải nhắc tới như một than trách hay tán thán v́ tất cả đă được chuẩn bị cẩn thận bài bản đâu đó trong các bài học Đức Dục, Công Dân Giáo Dục từ trứng nước với câu: " Tiên học lễ, hậu học văn " từ năm này qua năm khác trở thành thói quen, tập quán đi vào nề nếp sinh hoạt thường hằng. Khỏi cần đao to búa lớn dọa nạt, chính sách lớn chính sách nhỏ của bất cứ ai hay đảngđiếc cầm quyền ǵ cho phiền hà ra, đă tốn kém mà chẳng đi đến đâu có chăng chỉ là phá hoại đất nước và béo lũ nịnh thần. Một bọn vô lại cỏ đuôi chó chỉ chờ chực đớp khúc xương thừa hay thượng đội hạ đạp.

Quan niệm đă chiến thắng th́ phần lớn mọi thứ " Bên Thắng Cuộc " phải tài hơn, giỏi hơn, kiến thức phải quảng kiến đa văn hơn. Chẳng dè, mọi sự đều trái ngược c̣n hơn con rùa lật ngửa nữa. Nói th́ kêu lắm nhưng toàn là thứ thùng rỗng kêu to. Lấy thúng úp voi bằng khủng bố và họng súng AK.

Những tưởng người ta cũng như ḿnh, gặp đề tài về Dân chủ, dân trí khi đàm đạo với nhau. Đám cán bộ cộng sản lấy nền tảng ( tức trên cơ sở đó...) triết học Mác - Lê làm nền tảng và duy vật biện chứng để biện minh cho sự việc càng ngày càng có chiều hướng tồi tệ sa đọa và khốn nạn hơn. Tự hào, tự xưng là trí thức ( XHCN ) mà không một khái niệm nhỏ nhoi dù là sơ đẳng về Tam Quyền phân lập như thế nào. Họ không có khái niệm về tổ chức, về những quyền căn bản của con người th́ làm sao đối thoại? Bất cứ cái ǵ cũng thảy đều do ánh sáng của bác và đảng là chủ đạo, là ánh sáng soi đường. Cái tṛ ma mị tàn phá con người từ căn bản đạo đức đó đă bị cả thế giới lên án và quăng nó vào sọt rác từ khuya. Ấy vậy mà vẫn c̣n những bọn ngu xuẩn, bảo thủ, tham quyền cố vị lôi nó ra mà chống chế khác nào bới c...ra mà ngửi.

Thực tế gặp phải sẽ cười ra nước mắt. Xin đừng biện minh là những tiếng ta gọi là thô tục mất dạy, vô giáo dục, vô đạo đức đó được lôi ra xử dụng là để nhấn mạnh câu văn. Một sự tráo trở, dối trá, ngụy biện ấu trĩ, thô thiển đến nực cười. Bộ tiếng việt không c̣n tiếng nào khác thanh tao lịch sự hơn để diễn tả hay sao?

Ai cũng biết xây dựng th́ khó c̣n phá hoại th́ quá dễ. Nhưng để có ư niệm và hiểu được từ căn bản đâu phải ngày một ngày hai hay từ trên trời rớt xuống , đất nẻ chui lên mà sẵn có cho hưởng lại biết được mọi sự c̣n hơn thiên tài. Phải học hỏi, tập tành từ trong dạ mẹ hay từ lúc sơ sinh. Thế nên trong các lần các buổi hội nghị, thương thuyết, các phái đoàn nước khác họ có cảm tưởng như đang nói chuyện, thương thảo với những bức tường hay một bọn dă nhân vô hồn. Ông bà ta đă khuyên con cháu rằng:" Học ăn học nói học gói học mở... " chứ đâu phải cứ giơ bàn tay lên thề, đọc mấy câu láp dáp. Một thằng cô hồn nào đó lấy dao phập cái cổ gà trong lúc tranh tối tranh sáng nhập nhèm mắt trước mắt sau, mắt la mày lém chỉ chực bỏ gị lái lên cổ khi nghe tiếng départ của đại bác hay tiếng phành phạch của trực thăng trong các cuộc hành quân: đạp nhau giành chỗ nhào xuống hố chữ A chữ C càng nhanh càng thoát mấy quả rocket. Cùng lắm là giơ 2 cánh tay khỏi đầu y chang anh tưởng thú niểng cờ mờ lờ vờ rất ư là vô tư vậy.

Một dân tộc mà chỉ khái niệm sơ đẳng về Dân Chủ, Nhân Quyền đă không có th́ nói đến Tam Dân Chủ Nghĩa hay tam Quyền phân lập tới các quyền lợi về Tự Do căn bản của con người mà Hiến Chương của Liên Hiệp Quốc đă được soạn thảo ban hành cách nay tṛm trèm 70 năm.Thế th́ làm sao người dân VN b́nh thưởng hiểu được tại sao lại có những cuộc biểu t́nh đ̣i cái này, yêu cầu cái nọ....của nhiều sắc tộc thiểu số hay các đoàn thể trên một đất nước tự do độc lập mà chính phủ Việt Nam gọi là xứ tư bản giăy chết.

Người ta có hiểu được tại sao báo chí hay chính người dân dám lôi Tổng thống ra trước công chúng nhạo báng chế diễu hay phản đối công khai không? Thưa, đó là khái niệm sơ đẳng về thực hành Dân Chủ, quyền lợi công dân đấy. Nh́n lại các nước XHCN hay chủ trương cộng sản th́ sao ? Bằng chứng rô ràng nhất là cảnh đàn áp thô bạo trong các cuộc biểu t́nh chống ô nhiễm môi trường, chống sự xân lăng của Tàu cộng.... Mới đây nạn nhân của sự xúc phạm tới lănh tụ mà một anh sinh viên Mỹ bị chính quyền Bắc Hàn câu lưu lúc trả về cho gia đ́nh tại Hoa Kỳ th́ chỉ vài ba ngày sau anh ta trở thành cái xác không hồn. Thế nên chủ trương bầy đàn của đảng cộng sản việt nam để dễ dàng xỏ mũi, cai trị trong sự ngu dân, hèn kém, lệ thuộc....vào cái đảng cầm quyền không thể buông ra được. Thí dụ đơn giản là bảo vệ cái sổ hưu. Không khác ǵ những con ḍi trong bầy kiến được chúng nuôi gọi là ḅ sữa của đám kiến này. Năo trạng như vậy nên cái đảng cai trị đó phải phụ thuộc hay tầm gửi vào anh Ba Tàu cộng cũng chẳng có ǵ đáng ngạc nhiên. Thảng hoặc có một vài anh hùng, anh thư lên tiếng cảnh giác, đ̣i hỏi hay đấu tranh công khai th́ bị khủng bố, đàn áp dă man côn đồ thổ phỉ. Oan nghiệt thay, họ chỉ là những tiếng kêu trong sa mạc hay cơn gió thoảng. Bao giờ những tiếng kêu đó trở thành những tiếng sấm trong cơn cuồng phong và cơn gió thoảng trở nên những trận băo tố cuốn phăng đi cái - gọi - là đảng cộng sản và chủ nghĩa xă hội. Mong lắm thay.

MƯA NGUỒN.


Đồng Tâm và Dân Trí

Thạch Đạt Lang (Danlambao) - Năm 2004 về thăm Việt Nam, tôi gặp cô cháu gái tốt nghiệp bác sĩ tại đại học Y khoa năm 1998, đang làm việc ở bệnh viện Sài G̣n. Trong bữa ăn tối tại một nhà hàng trên đường Hai Bà Trưng, thấy tôi chăm chú lắng nghe truyền h́nh đang nói về vấn đề người dân thành phố ở một vài quận phải sử dụng nước bị ô nhiễm để sinh hoạt, cô cháu bác sĩ của tôi nói: "Chính phủ đang khuyến khích người dân sử dụng nước sạch đó chú".

Câu nói khiến tôi quay lại nh́n đứa cháu của ḿnh. Nếu câu nói phát xuất từ một người nông dân hoặc một kẻ ít học th́ chẳng có ǵ đáng nói hay phải tranh luận. Đằng này câu nói do một bác sĩ được đào tạo 6 năm từ một trường y khoa chính thống, thuộc giới trí thức phát ra, khiến tôi thật sự ngạc nhiên và cảm thấy hơi buồn ḷng. Tôi hỏi lại:

- Cháu nghĩ sao về chuyện chính phủ khuyến khích người dân sử dụng nước sạch?

Cô cháu tôi hồn nhiên trả lời:

- Cháu thấy chính phủ khuyến khích là đúng.

Tôi nh́n cháu ḿnh, lắc đầu:

- Cháu nói sai rồi! Nhiệm vụ của chính phủ không phải là khuyến khích người dân sử dụng nước sạch mà phải cung cấp nước sạch cho người dân sử dụng. Chẳng có người dân nào muốn sử dụng nước bẩn, nước ô nhiễm trong sinh hoạt cả. V́ không có nước sạch để dùng, người dân mới buộc ḷng dùng nước bẩn. Việc tuyên truyền, kêu gọi, khuyến khích người dân sử dụng nước sạch là hành động mị dân, phủ nhận, trốn tránh trách nhiệm.

Tôi định nói thêm: “-Cháu là bác sĩ, thành phần ưu tú của xă hội mà c̣n nhận định như thế th́ trách sao được người dân”. Cũng may tôi đă kịp ngừng lại, nếu không chắc bữa ăn tối mất vui.

Tháng 05.2017, một người quen của tôi, cũng là một bác sĩ được đào tạo chính thống ở miền Bắc trước năm 1975, tị nạn ở London hơn 37 năm, sau khi đi Việt Nam mấy tháng, trở về Anh phán một câu nghe xanh rờn: “-Dân trí người Việt Nam bây giờ đă khá, đă dám công khai chỉ trích chế độ, chửi lănh đạo chính quyền địa phương”.

Ở Việt Nam 3 tháng, từ tháng 2 đến tháng 5.2017 nhưng anh hoàn toàn không biết trong tháng 4 xảy ra vụ nông dân ở thôn Hoành, xă Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức thuộc thành phố Hà Nội, bắt giữ 38 cán bộ và cảnh sát cơ động đi cưỡng chế đất đai, đàn áp dân chúng. Sau khi thả bớt một số, nông dân thôn Hoành giữ lại 19 người cho đến khi chủ tịch UBND thành phố Hà Nội, tướng công an Nguyễn Đức Chung kư giấy cam kết không truy tố h́nh sự người dân thôn Hoành, đồng thời điều tra rơ ràng vụ cưỡng chế đất đai và chuyện công an đánh gẫy chân ông Lê Đ́nh Ḱnh, một người dân trên 80 tuổi, đời 50 tuổi đảng.

Tháng 06. 2017, công an Hà Nội ra lệnh khởi tố h́nh sự người dân Đồng Tâm, Mỹ Đức về việc bắt giữ 38 cán bộ, công an nói trên.

Đă có nhiều bài viết, các nguồn dư luận trái ngược nhau về vụ Đồng Tâm, bản cam kết của tướng công an Nguyễn Đức Chung, bài viết này do đó không lập lại những chuyện đúng, sai về sự lọc lừa, gian dối, thất hứa của Nguyễn Đức Chung với bản cam kết hay hành động bắt giữ những CSCĐ của lực lượng cưỡng chế của dân Đồng Tâm, Mỹ Đức.

Mục đích của bài chỉ nói đến tŕnh độ Dân Trí của người Việt Nam sau hơn 72 năm ở miền Bắc, 42 năm trên cả nước đă được nâng cao như thế nào dưới chế độ cộng sản.

Qua hai chuyện tiêu biểu đề cập ở trên, với hai người là bác sĩ, thành phần có học, đại diện tầng lớp trí thức XHCN, một được đào tạo ở miền Bắc trước, một miền Nam sau năm 1975, cho thấy rơ ràng tŕnh độ dân trí của người VN dưới chế độ CS, đa số đă trở nên hạn hẹp, kém cỏi, không phân biệt, nhận định được thế nào là dân trí.

Không thể đánh giá tŕnh độ dân trí của người dân một đất nước cao hay thấp qua hành động chửi rủa chế độ, cán bộ chính quyền công khai hay bằng việc bắt giữ cán bộ, công an làm con tin để đ̣i hỏi, đàm phán, thỏa măn yêu sách của ḿnh trong lúc nhất thời. Những hành động vừa kể chỉ là phản ứng bộc phát từ ḷng căm tức, giận dữ, bị dồn đến đường cùng trong cuộc sống, hoàn toàn không dính dáng ǵ đến dân trí của một dân tộc.

Dân trí của một dân tộc thể hiện qua sự cư xử, giao tiếp hàng ngày trong xă hội, giữa người dân với nhau, giữa người dân với cán bộ, viên chức chính quyền, giữa thầy, cô giáo với học sinh, giữa người chủ với người thợ trong các hăng xưởng, giữa các doanh nghiệp làm ăn, buôn bán với nhau, giữa lănh đạo chế độ với người dân…

Dân trí h́nh thành qua việc giáo dục và biện pháp hành chánh, luật lệ từ thấp tới cao, từ hạ tầng cơ sở đến thượng tầng kiến trúc. Giáo dục từ trong gia đ́nh, trong học đường, xă hội… đi cùng với luật lệ, từ việc phạt vạ nhỏ nhặt nhất như vi phạm giao thông đến sử dụng hiến pháp, những đạo luật quy định những việc liên quan đến nền tảng an ninh, quốc pḥng, kinh tế của đất nước... sẽ kiểm soát, hướng dẫn, nâng cao tŕnh độ dân trí của mỗi người dân.

Dưới chế độ dân chủ, tự do, nhân quyền được tôn trọng như ở các nước Âu, Mỹ... với tam quyền phân lập và tự do ngôn luận, chương tŕnh giáo dục luôn nhằm mục đích nâng cao tŕnh độ nhận thức, hiểu biết, suy nghĩ độc lập của từng người. Từ đó người dân ư thức được bổn phận, trách nhiệm cũng như quyền lợi của cá nhân đối với gia đ́nh, đối với xă hội, dân tộc, đất nước... Khi giáo dục không đủ sức mạnh tạo nên nhận thức đúng đắn cho người dân, biện pháp hành chánh được sử dụng để đạt mục đích. Pháp luật b́nh đẳng với tất cả mọi người.

Chế độ CS ngược lại, nhân quyền, tự do, dân chủ là những thứ xa xỉ phẩm. Nền tảng giáo dục dưới chế độ CS chỉ có mục đích ngu dân, lănh đạo đảng CS lèo lái, tuyên truyền, áp đặt, kiểm soát mọi nhận thức, suy nghĩ độc lập... Mọi ư kiến, chủ trương khác biệt với chính sách, chủ trương của đảng CS đều bị bóp chết từ trong trứng nước. Đa số người dân dần dần trở thành những con cừu ngoan ngoăn, tuyệt đối nghe lời, tin tưởng vào lănh đạo chế độ. Đồng Tâm là một thí dụ điển h́nh.

Những người đảng viên cộng sản 40-50 tuổi đảng như ông Lê Đ́nh Ḱnh, dù có bị tù đầy, hành hạ, đánh đập, tra tấn hay như Đoàn Văn Vươn, một kỹ sư canh nông, sau mấy năm tù khốn khổ vẫn một ḷng tin vào bác, vào đảng. Với họ, việc cưỡng chế, ăn cướp đất đai bằng bạo lực với hàng ngàn công an, cảnh sát cơ động hoặc v́ tự vệ để chịu án tù vài ba năm chỉ là sự sai trái của các cán bộ thi hành, chính quyền địa phương…, không phải chủ trương của đảng.

Đoàn Văn Vươn với kinh nghiệm bản thân, vẫn chưa nhận ra được bộ mặt thật của chế độ, t́nh nguyện làm trung gian ḥa giải vụ tranh chấp đất của nông dân Đồng Tâm với bạo quyền cộng sản. Vươn là kỹ sư, sao không tự đặt câu hỏi: “- Nếu chỉ là sai trái của chính quyền địa phương th́ tại sao Đỗ Hữu Ca lại được thăng cấp tướng sau đó?” Hơn thế nữa, Tứ đầu chế Nguyễn Phú Trọng, Trần Đại Quang, Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc hoàn toàn im lặng, họ ở đâu trong thời gian xảy ra biến cố Đồng Tâm, một biến cố mang tầm mức quốc gia?

Ngay sau khi người dân Đồng Tâm vui mừng, hân hoan, vỗ tay hoan hô Nguyễn Đức Chung kư bản cam kết không truy tố h́nh sự hành động nổi loạn của toàn thể người dân Đồng Tâm, đồng thời sẽ điều tra tường tận vụ cưỡng chế đất đai thôn Hoành cũng như việc bắt giữ, gây thương tích cho ông Lê Đ́nh Ḱnh, tôi đă viết ngay 2 bài với tựa đề Giữa Cừu Và Sói, Giá Trị Pháp Lư Bản Cam Kết Của Tướng Nguyễn Đức Chung để phân tích t́nh h́nh cũng như tiên đoán những sự việc sẽ xảy ra sau đó. Lời tiên đoán của tôi nay đă thành sự thật.

Nh́n một cách tổng thể, tŕnh độ dân trí của người Việt Nam trong nước hiện nay đă xuống tới mức tệ hại, vô cùng nguy hiểm. Đa số người dân sống một cách vô cảm, thờ ơ, ít ai c̣n cảm thấy có trách nhiệm, bổn phận đối với xă hội, với đất nước, dân tộc. Những người lănh đạo chế độ, cán bộ chính quyền từ trung ương tới địa phương chỉ lo làm giầu bằng tham nhũng, hối lộ, rút ruột công tŕnh..., bỏ mặc biển, đảo, rừng núi, đất đai.. rơi dần vào tay kẻ thù truyền kiếp Bắc phương, chẳng ai lo lắng, quan tâm.

Người dân th́ lo làm giàu bằng mọi thủ đoạn bất chính, từ dối trá, lừa bịp trong buôn bán đến đầu độc lẫn nhau bằng thực phẩm độc hại, hư thối, pha trộn hóa chất... Công an giả dạng côn đồ lẫn côn đồ thật tùy tiện bắt giữ, tra tấn, đánh đập, hoặc giết người như ngóe trong khi thẩm vấn rồi loan tin nghi phạm tự tử trong đồn xảy ra ngày càng nhiều. Chính quyền áp dụng luật pháp một cách tùy tiện.

Trong khi đó, giáo dục học đường ngấm ngầm cổ vơ bạo lực qua các chi bộ, chi đoàn trong trường học, chuyện nữ sinh đánh hội đồng bạn học v́ những xích mích nhỏ nhặt xảy ra khắp nơi, thường nhật. Lănh đạo đất nước, từ thủ tướng đến chủ tịch nước, bộ trưởng đến đại biểu quốc hội mang học vị giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ... phát biểu ngô nghê, ngớ ngẩn, ngờ nghệch, gây nên những trận băo cười hay những chế diễu đầy cay đắng, chua chát cho người dân xảy ra liên tục.

Tŕnh độ dân trí người Việt Nam như thế, nếu không có ǵ thay đổi tích cực trong tương lai, đất nước không rơi vào tay kẻ thù phương Bắc, dân tộc không bị diệt vong hoặc bị đô hộ như Tây Tạng mới là chuyện lạ.

 


B̀NH LUẬN

Năm 2016

Năm 2017

Biết th́ thưa thốt...  
Bằng cấp cùng ḿnh  
Một góc sinh hoạt dân chủ  
Ai lừa bịp ai? 
Thuốc khai quang  
Cái Tôi của người Việt  
Con tư tử đói thức giấc đang quậy khắp nơi..????  
Tâm sự của một người miền Bắc

Kinh nghiệm sống với cs  
Asean từ tham vọng biến thành tôi tớ  
Dù APEC hay dù TPP cũng không cứu được Việt Nam,
Nếu công nhơn Việt Nam không có phẩm chất.
 
Anh hùng hay tội đồ?  
Cẩm nang du lịch VN không thể thiếu  
Thời thế đảo điên  
Cát tát vào mặt VC và TC  
Melania Trump, Mẹ Nấm... 
Khỉ thành người  
Áo yếm tiếp APEC để “khoe” nét truyền thống?

Make America great again  
The Vietnam War - Đôi điều cần phải nói  
Tội đồ hay công trạng  
Quư tộc, đại gia hay trọc phú?  
Vinh danh bà mẹ VN anh hùng  
Đầy tớ nhân dân
Người Việt với trạm xăng Nhật  
Mỹ đang toan tính ǵ? 
Vũ khí của kẻ bị trị

Quốc sỉ hay quốc nhục?  
Trẻ thơ ơi tin buồn...  
Lời mời gọi "Ḥa Hợp Ḥa Giải" của hội nhà văn HN  
Yêu xă hội chủ nghĩa  
Câu chuyện trẻ con di dân lậu
Không thể hoà họp - hoà giải với cs  
Oeo phe
Sinh hoạt nhân gian  
Mơ mộng hăo huyền 
Đảng nào đang gặp nạn?  
Boléro – dấu hiệu suy tàn của chế độ CSVN  
Gian nhân hiệp đảng  
Ước mơ hoang tưởng  
Chạy đua vơ trang  
Phụ nữ phe ta quyết tâm vùng lên ! 
Tuyên truyền láo toét 
Hà Nội ngày xửa ngày xưa  
Kêu gọi cảnh tỉnh
T́nh nghĩa tỷ - muội
Sống c̣n trong tù
Tư cách văn nghệ sĩ  
Ai cho ai tự do?  
Những kẻ phản bội
Chiến lược lâu dài
Con trâu biết làm toán....
Ăn tàn ăn mạt...  
Thế này là thế nào?  
Gánh vàng đi đổ sông ngô 
Sống đời cho đáng sống  
Hối tiếc Việt Nam Cộng Ḥa  
Vàng và Cứt  
Mạng người lá rụng 
Cái nhà là nhà của ta...  
Suy nghĩ bên đèn đỏ ở Nara 
Đất nước vĩ đại mà lạ lùng !  
Cụ rùa đánh bại dă nhân
Khi người văn minh hành xử 
Thay ngôi đổi chủ  
Chúng ta đang tự lừa nhau  
Được ǵ mất ǵ ?  
Xưng hô, đối thoại 
Câu chuyện một lá thư
Ư thức dân chủ  
Viết cho Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh  
Tự Do nghĩa là ǵ?  
Đồng Tâm và dân trí  
Bên lề chuiyện phát minh  
Trả thù hèn hạ  
Điều trần FBI: Bạch hóa TT Trump?  
Que sera, sera - Cái ǵ đến, sẽ đến?  
Cậu phụ bếp và Tiếng Việt
Quà tặng cấp quốc gia  
Giải trí trong giờ làm việc  
Trả nớ hay quỵt nợ  
Lầm đường hay đúng đường  
Gia đinh trị 
Chuyến đi phó hội  
Chính trị là như thế! 
Chuyến công du của TT. Donald Trump  
Vẫy tay, vẫy tay, chào nhau....  
Cuốc chiến sinh tử  
Lạm phát
Cỡi ngựa xem hoa
Một thời đă qua  
Khi tôi chết, (hăy) xô tôi xuống địa ngục  
Thế này là thế nào? 
Miệng kẻ sang có gang có thép! 
Động đất tại ṭa Bạch Ốc?  
Hăy học theo tinh thần dân tộc của cụ Ngô  
Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến... 
Có hay chăng ta? 
Hy sinh

Có một thời như thế đó!  
Vang bóng một thời 
Sau ngày giải phóng 
Xin đừng trở thành cái loa tuyên truyền cho chế độ CS 
Quyết định anh minh 
Một bóng ma đang ám ảnh Việt Nam  
Bao giờ được như…xưa?  
Đă từng có đàn ông Việt như thế !  
Phát xuất từ Tàu cộng  
Nước chảy qua cầu
Khái niệm định hướng xă hội chủ nghĩa
Nhổ ra, liếm lại  
Cá mè một lứa  
Tắm biển, ăn cá ở vũng áng  
Bệnh viện tâm thần Mai Hương
Phản ứng cấp thời của người dân

Tĩn nước mắm
Quân tử và kẻ tiểu nhân  
Đổi đời hay đời đổi?  
Tháng 4 của những xót xa  
Giữa Cừu và Sói  
“Về” hay “không về”
Nhạc vàng - Tại sao cấm?  
Hậu quả của giáo dục phóng túng... thân cộng ở Mỹ  
Khổ lắm! Nói măi!!!  
Rừng thiêng  
Cưỡng lư, đoạt từ  
Hộ khẩu hay hậu khổ
Đào thải theo thời gian  
Nói chuyện với đầu gối

Ai đáng khinh hơn ai?  
Cấm - không cấm - cấm  
Gọi tên cuộc chiến  
Đóng cửa trái tim  
Con đường xưa
Nói với các cựu cán binh cộng sản  
Cái sẹo "Gạc ma" 
Không c̣n ǵ để nói!  
Đức Thánh Trần đối đầu Tập Cận B́nh  
Quyết chiến với dân  
Người khôn của khó  
Chuyện lăng tẩm và tượng đài của các lănh tụ CS
Tôi đậu bằng … lái xe ở Mỹ  
Thư viện lưu động  
Cái loa phường chèo  
Giết người có ba - tăng  
Quân tử bẻm mép  
Ăn cháo đá bát  
Lo ḅ trắng răng  
Tôi và bạn

Gánh vàng đi đổ sông ngô
Lá mặt lá trái ... cuộc đời
Hai bố con cùng làm Tổng Thống  
Kịch bản hạ màn  
Lại nói về lá cờ  
Nói như chó liếm nước

Phú quư giật lùi, văn minh thời đại  
Nước đổ lá khoai  
Lưu manh tráo trở  
Số phận bài hát "Ly Rượu Mừng"  
Văn hóa phong b́  
TT Trump làm việc  
B́nh dân học vụ  
Ai đó  
Tiếng nói từ Mộ Đức về nhân vật Phạm Văn Đồng
Tiêu thổ kháng chiến chống Trump
Cái khó ló cái khôn
Bán nước bán non
Cáí ṿng lẩn quẩn  
Chuyện b́nh thường  
Không c̣n cái nhục nào hơn
Ngoan cố / Bé cái lầm  
Buỗi chào cờ khônc có lá Quốc Kỳ... 
Mẹ kiếp : Đứa nào bán nước?
Cứ tưởng bở
Bệnh lười dưới chế độ CS