TRẢ THÙ HÈN HẠ.

Tôi gọi là Bà v́ thấy tên có lót chữ THỊ chắc chắn không phải VĂN v́ nếu là Văn đích thị là một đấng mày râu chớ hổng lẽ ông trời hay ai đó cắm lộn?
Tiến sĩ Nguyễn thị Hậu cho là: " chính quyền nên biết xấu hổ khi có loại người du côn vô học hành xử lưu manh vi phạm luật pháp để ra vẻ bảo vệ chính quyền...." Không biết bà có ngây thơ đơn sơ đến độ ngớ ngẩn không đây. Bà có bao giờ nghe nói đến việc nói chuyện phải quấy, đối xử tử tế với người dân từ bọn côn đồ công an cộng sản không?

Hàng ngày, hầu như người ta nghe thuần những chuyện liên quan tới việc phàm những ai đă bị câu lưu hay bị bọn công an bắt vào đồn tạm giam v́ lư do chính trị hay nguyên nhân vu vơ mơ hồ nào đó nhưng có liên quan tới chuyện chống đối chính quyền, đ̣i hỏi quyền làm người, quyền tự do dân chủ, chống đối ô nhiễm môi trường, cướp đất giải tỏa nhà, chống quân xâm lược, bảo đảm khi đương sự bị tạm giam chỉ qua một đêm thôi là y như rằng nếu không mang cái xác vô hồn về th́ đương sự cũng bầm dập, thương tích cùng ḿnh. Dĩ nhiên cũng có báo cáo nguyên nhân xảy ra sự việc chẳng hạn như là đương sự tự tử hay lư do nào đó thật mơ hồ ấu trĩ. Bắt người nhà kư vào biên bản mới được lănh xác về. Chuyện cưỡng lư đoạt từ là chuyện thường t́nh trong các trại tạm giam, ṭa án và pháp đ́nh của chế độ.

Bọn công an ngày nay bà con gọi xách mé là CÔN AN ( có lẽ diễn giải theo lối nó tắt ngu xuẩn của bọn thông tin văn hóa việt cộng là CÔN ĐỒ CÔNG AN hay Côn Đồ An Ninh ). Tiếng Việt phong phú lắm. Bà con chơi chữ thật tài t́nh ( đây mới là sáng tạo ) bọn việt cộng lănh cú " hồi mă thương ", bị đá gị lái một cú đau hơn thiến sống, bị xỏ lá móc họng mà vẫn cứ ngậm bồ ḥn tảng lờ làm như không nghe không biết không hiểu.

Lũ công an được học hành dạy dỗ trong môi trường lưu manh côn đồ, tráo trở, chúng xuất thân từ bọn du đăng, mất dạy, gian ác . Đứa nào càng ác, đứa đó càng mau thăng tiến trong nghiệp vụ ( Trần Quốc Hoàn, anh em Lê Đức Thọ, Mai chí Thọ, Đinh Đức Thiện chẳng hạn ). Bảo sao chúng không sáng chế ra rất nhiều h́nh thức khủng bố, tra tấn đánh đập những người vô tội yêu nước. Nhưng dưới con mắt chúng họ là những quân phản động phá rối trị an.... v́ đă được quán triết như thế bởi bọn đầu gấu nên chúng nào biết nhân đạo, tử tế, hiền lương là ǵ. Đối với chúng họ là kẻ thù, đối tượng cần phải trừ khử, là mối nguy cho chúng chứ không phải cho xă hội.

Phải chăng những hành động đàn áp đó cũng được chỉ thị của thằng chệt, anh bạn " 4 tốt và 16 chữ vàng ". V́ được chúng nó ban cho danh xưng mỹ miều đó nên bọn tay sai nô lệ cúc cung tận tụy phục vụ cho ư đồ đen tối của đại ca Đại Hán hầu chúng c̣n được thằng anh giữ cho khỏi mất đảng nghĩa là không mất bổng lộc chức tước địa vị. Nhưng nguy cơ mất nước th́ khó tránh được. Trong lịch sử đấu tranh và xây dựng có thấy thời nào nhà cầm quyền đốn mạt như thời này không?

Lá cờ vàng cũng chỉ là lá cờ thôi mà sao bọn cộng đảng nó rái sợ, lo lắng khi nó tái xuất hiện sau non nửa thế kỷ vắng bóng ? Nó có trang bị, khủng bố đe dọa, đàn áp tấn công ai đâu. Lá cờ cũng vẫn là lá cờ thôi mà. À th́ ra nó mang linh hồn của cả một dân tộc bị áp bức, bị cai trị bằng họng súng và bắt bớ. Nó là biểu tượng của Dân chủ, Tự Do. Hèn chi chúng phải bằng mọi cách thủ tiêu nó cho bằng được v́ nó tương trưng cho chính nghĩa. Giả như lá cờ đỏ sao vàng (sẽ hạ thổ ) tương trưng cho chính nghĩa và hồn dân tộc, biểu tượng cho tự do độc lập th́ ai thèm đếm xỉa tới lá cờ vàng kia.

Trắng đen đă rơ ràng. Hèn chi có những lúc khi thấy cờ vàng xuất hiện ở đâu đó, những tên côn an chuyên hà hiếp dân lành, bắt bớ đàn áp các nhà dân chủ, chúng dúm dó vào với nhau nom hèn hạ khiếp nhược hơn con chó chui gầm chạn. Lọ là phải lắm lời với quân lưu manh hèn hạ tiểu nhân thời đại.

MƯA NGUỒN.


Chuyện Hậu Lê Mỹ Hạnh và Nguyễn Hữu Tấn

Tưởng năng Tiến

Chính quyền nên biết xấu hổ khi có loại người du côn vô học hành xử lưu manh vi phạm luật pháp để ra vẻ bảo vệ chính quyền!
Tiến sĩ Nguyễn Thị Hậu
Trong tác phẩm Đèn Cù, tập II, Trần Đĩnh nhắc đi nhắc lại đôi ba lần đến mối âu lo ra mặt (và ra miệng) của Nguyễn Văn Linh: “Có ngày thức dậy th́ thấy Sài G̣n đă cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi.”
Có lẽ cũng vì nỗi lo sợ này nên ông TBT bèn dẫn đầu phái đoàn VN đi dự Hội Nghị Thành Đô, rồi hớn hở mang về Mười Sáu Chữ Vàng (“ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu hảo, hợp tác toàn diện”) và soạn lại hiến pháp để ... biến thù thành bạn!
Tuy có “sự hợp tác toàn diện” của “láng giềng hữu hảo” nhưng Việt Nam – tiếc thay – đã không hề tìm được chút “ổn định lâu dài” nào để “hướng tới tương lai” cả. Thù trong, giặc ngoài. Tương lai, cũng như hiện tại, của Đảng CSVN đều rất bấp bênh. Nỗi lo sợ và ám ảnh của ông Nguyễn Văn Linh (“có ngày thức dậy th́ thấy Sài G̣n đă cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi”) vẫn còn nguyên vẹn:
Ngày 2 tháng 5 năm 2017, một công dân Việt Nam, ông Nguyễn Hữu Tấn đã bị lực lượng an ninh tỉnh Vĩnh Long đến lục nhà bắt giữ vì tình nghi có lưu giữ cờ Vàng. Qua ngày sau, cơ quan công quyền đã chở xác nạn nhân về trao trả lại cho gia đình cùng lời giải thích là đương sự “đã dùng dao cắt liên tiếp vào cổ để tự sát” tại đồn công an.
Cũng trong 2 tháng 5 năm 2017, một công dân Việt Nam khác, bà Lê Mỹ Hạnh đã bị “đánh dã man” tại nhà vì thuộc thành phần “phản động” và là “thành viên cờ vàng ba sọc đỏ.”
Trước sự kiện này, dư luận có nhiều phản ánh hơi (bị) bất thường:
Ngô Nhật Đăng: “Tôi xin ủng hộ một số tiền cho bất kỳ ai ra tay trừng trị tên Hùng người đă hành hung phụ nữ và đang thách thức xă hội, v́ tôi không thấy bóng dáng công lư trong vụ này ... ”
Song Tran: “Nếu pháp luật không nghiêm chúng tôi sẵn sàng ủng hộ tiền bằng mọi giá thuê mướn sát thủ để tiêu diệt những kẻ hung tàn này.”
Phạm Văn Thành cũng cho hay rằng ông nhận được rất nhiều lời gợi ý của mọi giới người, trong cũng như ngoài nước, sẵn sàng đóng góp tài chính (và “sức lực”) vào việc “lấy đầu” kẻ đã hành hung bà Lê Mỹ Hạnh.
May mắn là cùng lúc cũng có những đề nghị ôn hoà và ... “hợp pháp” hơn:
- Trương Huy San:
“Chị Lê Mỹ Hạnh đă chính thức tŕnh báo công an. Báo chí nhà nước không thể bỏ qua sự kiện này. Đừng đợi tới ngày bọn côn đồ xông vào nhà các bạn. Công an nên ngay lập tức khởi tố vụ án và các bị can về hành vi “xâm phạm chỗ ở của người khác” theo Điều 158 Bộ luật h́nh sự.
- Lê Công Định:
“Rất mong các cơ quan tiến hành tố tụng theo luật định lắng nghe ư kiến của nhân dân, thực hiện một công việc cần thiết nhằm ngăn chặn sự leo thang của tội ác và, quan trọng hơn, để chứng minh rằng xă hội Việt Nam là một xă hội có luật pháp.
Chúng ta hăy chờ xem nhà chức trách sẽ hành xử ra sao.
Trân trọng,”
Chưa biết “nhà chức trách sẽ hành xử ra sao” nhưng cách nhận định vấn đề của họ thì đã rõ:
- Đại tá Nguyễn Sỹ Quang, Trưởng Pḥng Tham Mưu, Công An TP.HCM, cho biết nguyên nhân ban đầu của vụ việc là mâu thuẫn cá nhân.
- Trung Tướng Lê Đông Phong, Giám Đốc Công An TP HCM, cho biết : “Đây chỉ là một vụ tố giác tội phạm. Qua lời khai của bảo vệ chung cư ở quận 2, TP HCM, thời điểm lúc đó có một người phụ nữ trong nhóm chạy ra hô “nó giật chồng em.”
Tôi không coi thường cấp bực cũng như chức vụ (khiêm tốn) của ông Nguyễn Sỹ Quan. Tôi cũng đã nghe quen tai nên không phiền hà gì lắm về những lời lẽ (“đầu đường xó chợ") của ông Lê Đông Phong. Tuy thế, vì vấn đề không chỉ giới hạn ở một địa phương nên những giòng chữ còn lại (của trang sổ tay hôm nay) xin được dành cho ông Thượng Tướng Tô Lâm, Tiến Sỹ Luật Khoa, đương kim Bộ Trưởng Bộ Công An Việt Nam.
Hơn ai hết ông Lâm biết rất rõ rằng đã có hằng trăm vụ “tự sát trong đồn công an” và hằng trăm vụ “côn đồ” ném gạch đá, mắm tôm, cứt đái, rác rưởi vào nhà những người bất đồng chính kiến (hay hoạt động xã hội dân sự) mà không hề có bất cứ một cuộc điều tra minh bạch nào của nhà nước Việt Nam. Những người lãnh đạo chính phủ hiện nay, rõ ràng, đang chủ trương xử dụng, bảo trợ, và bao che cho những hành vi bạo lực và phi pháp!
Bọn côn đồ, vì thế, mỗi lúc một tiến thêm xa. Cho đến ngày 25 tháng 4 năm 2014 thì chúng đi hơi xa quá. Hôm đó, bà Trần Thị Nga đă bị những kẻ bịt dùng cây sắt đánh vỡ xương.
Mặc dù hung thủ đã bị nhận diện, và bà Nga cũng đã gửi đơn trình báo đến văn phòng công an huyện Thanh Trì (Hà Nội) nhưng chung cuộc thì người vào tù chính là nạn nhân thay vì thủ phạm!
Sự kiện này lý giải được nỗi hoang mang của nhà báo Huy Đức (“Tôi không làm sao tin được một hành động như thế lại có thể xảy ra trong một thành phố có chính quyền”) về sự lộng hành của Phan Hùng và đồng bọn - những kẻ đã ngang nhiên vào nhà bà Lê Mỹ Hạnh vừa đánh đâp nạn nhân, vừa thản nhiên thu hình rồi cho phổ biến trên mạng, cùng những lời lẽ thách thức hỗn xược khiến nhiều người công phẫn
Ảnh của tuongnangtien

Inline image
Nguồn tranh biếm họa: phairzios.blogspot
Thách thức công luận là một cách hành sử rất thiếu khôn ngoan, nếu không muốn nói là ngu xuẩn, nhất là trong hoản cảnh (“thập tử nhất sinh”) hiện nay của nhà nước CSVN. Về tuổi đời, học vấn, cũng như địa vị xã hội thì ông Tô Lâm đều vượt xa ông Phan Hùng. Hy vọng tầm nhìn của ông Thượng Tướng cũng sẽ cao hơn (và xa hơn) của một tên côn đồ vô học.
Luật sư Lê Công Định bầy tỏ sự quan ngại rằng: “Ngày mai sẽ đến lượt chúng ta là nạn nhân nếu hôm nay chúng ta im lặng trước sự bạo hành vô pháp như thế. ” Tôi thì có mối quan ngại khác: “Ngày mai sẽ đến lượt các ông là nạn nhân nếu hôm nay các ông im lặng trước sự bạo hành vô pháp như thế.”
Mà cái “ngày mai” này (xem ra) cũng không còn xa lắm - theo lời cảnh báo của nhà văn Phạm Thành, từ Hà Nội:
“Các chú an ninh hăy biết rằng, 90 triệu người Việt Nam đă căm thù cộng sản cầm quyền đến ngút trời ngập đất; ngân khố nhà nước rỗng không, nợ nước ngoài ngập đầu, tới 410 tỷ đô la, bằng 210 % GDP th́ chế độ cộng sản cầm quyền sụp đổ, thời gian chỉ c̣n tính trên đầu ngón tay ... Các chú an ninh, khôn hồn th́ hăy tỉnh ngộ. .. muộn c̣n hơn không. ”
Cũng có thể vẫn còn “vài chú an ninh” chưa “tỉnh ngộ” nhưng ông Bộ Trưởng Công An thì chắc chắn là không đến nỗi ngù ngờ như thế. Cũng hơn ai hết, ông biết rõ rằng mối lo sợ của Nguyễn Văn Linh (“có ngày thức dậy th́ thấy Sài G̣n đă cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi”) không không phải là hoàn toàn vô cớ.
Muốn hay không muốn, sớm hay muộn, đất nước rồi sẽ phải trải qua một giai đoạn giao thời với ít nhiều xáo trộn thôi. Tuy nhiên, dù ở tình thế nào, dưới lá cờ nào chăng nữa thì an ninh và trật tự quốc gia vẫn phải được duy trì và bảo đảm bởi luật pháp.
Không riêng chi cá nhân tôi mà mọi người đang cổ súy (hay đấu tranh) cho một đất nước Việt Nam tự do và dân chủ, chắc chắn, sẽ phản đối đến cùng - nếu mai hậu có kẻ nào ngang nhiên xâm phạm gia cư, bắt bớ, đánh đập, sát hại tha nhân chỉ vì họ lưu giữ những lá cờ đỏ sao vàng của chế độ hiện hành. Tương tự, chúng tôi cũng sẽ cương quyết không để cho bất cứ ai bị sách nhiễu chỉ vì họ (hay thân nhân) đã từng là công an, cảnh sát, hay viên chức ... của chính phủ hiện nay. Mọi người dân Việt Nam - bất kể tuổi tác, giới tính, sắc tộc, tôn giáo, chính kiến, hay quá khứ - đều bình đẳng trước pháp luật, và luật pháp không phải là công cụ dùng cho mục đích oán thù.
Cách hành sử của Thượng Tướng Tô Lâm hôm nay, trước vụ án Nguyễn Hữu Tấn và Lê Mỹ Hạnh, sẽ có ảnh hưởng không ít đến sự an toàn của chính ông và thân nhân (cùng vô số thuộc cấp) trong tương lai rất gần. Như tất cả những người dân yêu chuộng hoà bình và công lý khác, tôi hy vọng ông Bộ Trưởng Công An cũng nhận thức được như thế để đất nước mai sau có thể tránh được những đổ vỡ, hay đổ máu, không cần thiết. Việt Nam đã tang thương, và tan hoang, đến tận cùng rồi!

 


B̀NH LUẬN

Năm 2016

Năm 2017

Biết th́ thưa thốt...  
Bằng cấp cùng ḿnh  
Một góc sinh hoạt dân chủ  
Ai lừa bịp ai? 
Thuốc khai quang  
Cái Tôi của người Việt  
Con tư tử đói thức giấc đang quậy khắp nơi..????  
Tâm sự của một người miền Bắc

Kinh nghiệm sống với cs  
Asean từ tham vọng biến thành tôi tớ  
Dù APEC hay dù TPP cũng không cứu được Việt Nam,
Nếu công nhơn Việt Nam không có phẩm chất.
 
Anh hùng hay tội đồ?  
Cẩm nang du lịch VN không thể thiếu  
Thời thế đảo điên  
Cát tát vào mặt VC và TC  
Melania Trump, Mẹ Nấm... 
Khỉ thành người  
Áo yếm tiếp APEC để “khoe” nét truyền thống?

Make America great again  
The Vietnam War - Đôi điều cần phải nói  
Tội đồ hay công trạng  
Quư tộc, đại gia hay trọc phú?  
Vinh danh bà mẹ VN anh hùng  
Đầy tớ nhân dân
Người Việt với trạm xăng Nhật  
Mỹ đang toan tính ǵ? 
Vũ khí của kẻ bị trị

Quốc sỉ hay quốc nhục?  
Trẻ thơ ơi tin buồn...  
Lời mời gọi "Ḥa Hợp Ḥa Giải" của hội nhà văn HN  
Yêu xă hội chủ nghĩa  
Câu chuyện trẻ con di dân lậu
Không thể hoà họp - hoà giải với cs  
Oeo phe
Sinh hoạt nhân gian  
Mơ mộng hăo huyền 
Đảng nào đang gặp nạn?  
Boléro – dấu hiệu suy tàn của chế độ CSVN  
Gian nhân hiệp đảng  
Ước mơ hoang tưởng  
Chạy đua vơ trang  
Phụ nữ phe ta quyết tâm vùng lên ! 
Tuyên truyền láo toét 
Hà Nội ngày xửa ngày xưa  
Kêu gọi cảnh tỉnh
T́nh nghĩa tỷ - muội
Sống c̣n trong tù
Tư cách văn nghệ sĩ  
Ai cho ai tự do?  
Những kẻ phản bội
Chiến lược lâu dài
Con trâu biết làm toán....
Ăn tàn ăn mạt...  
Thế này là thế nào?  
Gánh vàng đi đổ sông ngô 
Sống đời cho đáng sống  
Hối tiếc Việt Nam Cộng Ḥa  
Vàng và Cứt  
Mạng người lá rụng 
Cái nhà là nhà của ta...  
Suy nghĩ bên đèn đỏ ở Nara 
Đất nước vĩ đại mà lạ lùng !  
Cụ rùa đánh bại dă nhân
Khi người văn minh hành xử 
Thay ngôi đổi chủ  
Chúng ta đang tự lừa nhau  
Được ǵ mất ǵ ?  
Xưng hô, đối thoại 
Câu chuyện một lá thư
Ư thức dân chủ  
Viết cho Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh  
Tự Do nghĩa là ǵ?  
Đồng Tâm và dân trí  
Bên lề chuiyện phát minh  
Trả thù hèn hạ  
Điều trần FBI: Bạch hóa TT Trump?  
Que sera, sera - Cái ǵ đến, sẽ đến?  
Cậu phụ bếp và Tiếng Việt
Quà tặng cấp quốc gia  
Giải trí trong giờ làm việc  
Trả nớ hay quỵt nợ  
Lầm đường hay đúng đường  
Gia đinh trị 
Chuyến đi phó hội  
Chính trị là như thế! 
Chuyến công du của TT. Donald Trump  
Vẫy tay, vẫy tay, chào nhau....  
Cuốc chiến sinh tử  
Lạm phát
Cỡi ngựa xem hoa
Một thời đă qua  
Khi tôi chết, (hăy) xô tôi xuống địa ngục  
Thế này là thế nào? 
Miệng kẻ sang có gang có thép! 
Động đất tại ṭa Bạch Ốc?  
Hăy học theo tinh thần dân tộc của cụ Ngô  
Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến... 
Có hay chăng ta? 
Hy sinh

Có một thời như thế đó!  
Vang bóng một thời 
Sau ngày giải phóng 
Xin đừng trở thành cái loa tuyên truyền cho chế độ CS 
Quyết định anh minh 
Một bóng ma đang ám ảnh Việt Nam  
Bao giờ được như…xưa?  
Đă từng có đàn ông Việt như thế !  
Phát xuất từ Tàu cộng  
Nước chảy qua cầu
Khái niệm định hướng xă hội chủ nghĩa
Nhổ ra, liếm lại  
Cá mè một lứa  
Tắm biển, ăn cá ở vũng áng  
Bệnh viện tâm thần Mai Hương
Phản ứng cấp thời của người dân

Tĩn nước mắm
Quân tử và kẻ tiểu nhân  
Đổi đời hay đời đổi?  
Tháng 4 của những xót xa  
Giữa Cừu và Sói  
“Về” hay “không về”
Nhạc vàng - Tại sao cấm?  
Hậu quả của giáo dục phóng túng... thân cộng ở Mỹ  
Khổ lắm! Nói măi!!!  
Rừng thiêng  
Cưỡng lư, đoạt từ  
Hộ khẩu hay hậu khổ
Đào thải theo thời gian  
Nói chuyện với đầu gối

Ai đáng khinh hơn ai?  
Cấm - không cấm - cấm  
Gọi tên cuộc chiến  
Đóng cửa trái tim  
Con đường xưa
Nói với các cựu cán binh cộng sản  
Cái sẹo "Gạc ma" 
Không c̣n ǵ để nói!  
Đức Thánh Trần đối đầu Tập Cận B́nh  
Quyết chiến với dân  
Người khôn của khó  
Chuyện lăng tẩm và tượng đài của các lănh tụ CS
Tôi đậu bằng … lái xe ở Mỹ  
Thư viện lưu động  
Cái loa phường chèo  
Giết người có ba - tăng  
Quân tử bẻm mép  
Ăn cháo đá bát  
Lo ḅ trắng răng  
Tôi và bạn

Gánh vàng đi đổ sông ngô
Lá mặt lá trái ... cuộc đời
Hai bố con cùng làm Tổng Thống  
Kịch bản hạ màn  
Lại nói về lá cờ  
Nói như chó liếm nước

Phú quư giật lùi, văn minh thời đại  
Nước đổ lá khoai  
Lưu manh tráo trở  
Số phận bài hát "Ly Rượu Mừng"  
Văn hóa phong b́  
TT Trump làm việc  
B́nh dân học vụ  
Ai đó  
Tiếng nói từ Mộ Đức về nhân vật Phạm Văn Đồng
Tiêu thổ kháng chiến chống Trump
Cái khó ló cái khôn
Bán nước bán non
Cáí ṿng lẩn quẩn  
Chuyện b́nh thường  
Không c̣n cái nhục nào hơn
Ngoan cố / Bé cái lầm  
Buỗi chào cờ khônc có lá Quốc Kỳ... 
Mẹ kiếp : Đứa nào bán nước?
Cứ tưởng bở
Bệnh lười dưới chế độ CS