Màu áo cũ -
Video
Mang theo quê hương
-
Video
Trong
âm thầm c̣n nhớ ai! -
Audio
Sài G̣n là đây sao em!
- Audio
Chuyện trăm năm -
Trên quê hương
-
Audio
Chuyện
trăm năm - Một ngày -
Audio
Trăm đắng ngh́n cay -
Audio
Chiếc áo Bà Ba -
Audio
Giữa đồng xưa -
Audio
Áo trắng -
Audio
Gửi nơi cuối trời -
Audio
C̣n nhớ mùa xuân -
Audio
Từ một chuyến đ̣ -
Audio
Dêm thánh vô cùng
-
Audio
Khi mùa đông về -
Audio
Noel năm nào -
Audio
Khúc quân hành -
Audio
Cho ngàn sau -
Audio
Ngh́n trùng xa cách
-
Audio
Rồi
lá thay màu -
Audio
Con chim
biển 3 - T́m về tổ ấm -
Audio
Con
chim biển 2 - Trên biển khơi -
Audio
Con chim biển 1 - Tung cánh chim
-
Audio
Đốt sách ! -
Audio
Đi học
Sài G̣n
-
Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về -
Audio
Làng tôi -
Audio
Sao em không đến
-
Audio
Anh đi! -
Audio
Vỉa hè đồng khởi
-
Audio
Ngày đại tang
Chuyện mất chuyện c̣n
Con chim Hoàng Yến
-
Audio
Nhớ cả trời Việt Nam
C̣n thương quê hương
tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
-
Audio
Remember!
Cánh chim non -
Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
ĐÂY MỚI THỰC SỰ LÀ CAO NHÂN
Cao nhân chân chính, chính là có thể thắng nhưng không nhất định
phải thắng, có thể đánh bại kẻ khác nhưng không nhất định phải đánh
bại.
Thế nào gọi là cao nhân?
Tương truyền, Tả Tông Đường rất thích chơi cờ vây, hơn nữa c̣n là
một cao thủ, gần như không có ai là đối thủ của ông.
Có một lần, Tả Tông Đường cải trang trước khi xuất chinh đánh trận,
trên đường bỗng nh́n thấy một ngôi nhà tranh, trên xà nhà có treo
tấm biển “Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ”. Tả Tông Đường thấy thế th́ trong
ḷng không phục, liền đi vào trong để cùng chủ nhân ngôi nhà đánh ba
ván cờ.
Vị chủ nhà đánh ba ván đều thua, Tả Tông Đường cười nói: “Ông nên
tháo tấm biển kia xuống đi!”
Nói xong, Tả Tông Đường tràn đầy tự tin, cao hứng bừng bừng mà rời
đi.
Không lâu sau, Tả Tông Đường thắng trận trở về, lại đi ngang qua
ngôi nhà ấy, thấy tấm biển “Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ” vẫn chưa được
gỡ xuống, Tả Tông Đường tức giận đi vào trong nhà để cùng vị chủ
nhân tỷ thí ba ván cờ nữa. Lần này, Tả Tông Đường thua cả ba ván.
Tả Tông Đường vô cùng kinh ngạc, liền hỏi vị chủ nhân tại sao lại
như vậy?
Vị chủ nhân đáp: “Lần trước, ngài tuy mặc thường phục nhưng ta đă
sớm biết ngài là Tả Công, ngài mang trên ḿnh nhiệm vụ đánh giặc, ta
không thể dập tắt nhuệ khí chiến đấu của ngài. Lần này, ngài đă
chiến thắng trở về, ta đương nhiên toàn lực ứng phó, việc đáng làm
th́ ắt phải làm, không thể nhượng bộ!”
Cao thủ chân chính trên thế gian, chính là có thể thắng nhưng không
nhất định phải thắng, có thể đánh bại kẻ khác nhưng không nhất định
phải đánh bại, ấy là v́ có tấm ḷng khiêm nhượng, thiện tâm với
người.
Cuộc sống chẳng phải là như vậy sao?
Thông minh không nhất định là có trí tuệ, thế nhưng trí tuệ th́ nhất
định bao quát thông minh.
Người thông minh tâm nặng chuyện được mất, người trí tuệ có thể dũng
cảm xả bỏ.
Tai thính thật sự th́ có thể nghe được tiếng ḷng, mắt sáng thật sự
th́ có thể nh́n thấu tâm linh.
Chứng kiến, không có nghĩa là nh́n thấy.
Nh́n thấy, không có nghĩa là nh́n rơ.
Nh́n rơ, không có nghĩa là hiểu được.
Hiểu được, không có nghĩa là hiểu rơ.
Hiểu rơ, không có nghĩa là đă thông suốt.
Chúng ta vẫn thường nghe nói: “Không có văn hóa th́ thật đáng sợ!”.
Thế nhưng “văn hóa” ấy rốt cuộc là cái ǵ vậy? Là bằng cấp? Là kinh
nghiệm? Hay là sự từng trải?
Đáp án: Tất cả đều không phải!
Ngày hôm nay, coi như chúng ta đă được thấy một lời giải thích
thuyết phục, “văn hóa” ấy chính là biểu đạt bởi bốn điều sau đây:
1. Đào sâu vào tu dưỡng nội tâm.
2. Tự giác không cần nhắc nhở.
3. Lấy ước thúc làm tiền đề cho tự do.
4. Suy nghĩ lương thiện v́ người khác.
(MV sưu tầm)
2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013
2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Trả lời vài câu hỏi về cuộc bại trận của QLVNCH
Cậu bé chăn trâu trở thành đại điền chủ giàu
nhất
Lạc giữa
mùa xuân
Cố
Thiếu Tướng Trương Quang Ân
Thủ
Đức vang tiếng gọi
Vũ Hoàng
Chương
Giai nhân tự cổ…
Mẹ chồng,
nàng dâu
Lính thư sinh
Thư gởi Ba
F1, F2, F3..!?
Cao nhân
Lính Rùa...!?
Bước đường tị nạn tại Mỹ vào năm 1975
Bảy
tháng giữa xác người
Một thời oan trái
Cuối đời của Nam Phương Hoàng hậu tại Pháp
Người muôn
năm cũ
Đưa vợ đi đẻ
Câu chuyện của nữ HQ Đại Tá Quân Y Mỹ gốc
Việt
Úc trang bị tàu ngầm hạt nhân Mỹ
Sống "bụi"
Đêm kinh
hoàng
Bài thơ phá giặc xâm lăng nhà Tống
Sự
tích bài thơ "Trèo lên cây bưởi hái hoa"
Thằng gà chết
Năm Gà Mổ
Tay muốn chạm tay
Pleiku, thơ và thi
nhân
Tính trước
Trận Pleime năm 1974
Không quên người chiền sĩ QLVNCH
Áo học tṛ và áo trận
Lê Bá Định, vị NT Không Quân khả kính
Động
cơ T53-L-13 của trực thăng UH-1
Câu
chuyện ‘Áo Lụa Hà Đông’
Một thời
vang bóng
Khép một vầng trăng
Sứ mệnh văn
hóa
Một cơn ác mộng
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên
Người tù
đi gánh củi
Chuyến vượt biên của tôi
BV B́nh Dân những ngày khói lửa tháng 4-1975
Tưởng chừng đă quên
30 tháng 4
năm 1975 chị ở đâu?
Hào kiệt
phương Nam - HQ Tr/Ta Ha Ngoc Lương
Hai người lính Dù
Tưởng niệm tháng tư đen lần thứ 46!
Một cơn ác mộng
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên
Hồi kư "Dang
Dở"
Sự trả thù đê hèn và dă man của VC
Về Thăm quê cũ
Buổi điểm danh cuối cùng
Mai vẫn nở
trên điêu tàn của Huế
Thằng "Nước Mắm"
Những
mảng màu khô
Chữ nghĩa
bây giờ
Xuất xứ những bài nhạc Việt vang bóng...
Thiên lư tương ngộ
Một cái Tết khó quên
Tản mạn về “Trâu” qua Ca Dao VN
Thăm lại đồi Charlie: Nghe người đi, linh
hồn ở lại
Đêm xuân nào tôi đến thăm anh
Sóng bạc đầu
Viết về Trâu
Phi vụ tàu phép
Tâm t́nh của một người trẻ...
Trong cơn lốc đời
Mỹ nhân và danh tướng
Như
một gịng sông
Môt chuyến đi Hawaii
Chuyện t́nh đẫm lệ thời chinh chiến
Ba bỏ mẹ con đi rồi