Tiết trời đă chuyển sang thu. Cho dù có lơ là với
hẹn ước của tháng ngày, người ta cũng bồi hồi nhận ra: thu đă về!
Cái nóng oi bức của mùa hè đă qua đi, cho gió heo may đưa mùa thu
về, cho lá xôn xao, lao chao rơi rụng. Tiết thu se sẽ lạnh. Lá
chuyển màu thay sắc. Hàng cây khoác lên ḿnh những chiếc áo thu rực
rỡ. Trời mùa thu đầy quyến rũ với lá vàng bay bay.
Canada, chừng như thơ mộng hơn khi mùa thu đến. Không phải ngẫu
nhiên mà có h́nh ảnh lá phong trên Quốc kỳ của Canada. Màu sắc sống
động khác nhau từ những dải cây lá phong ngút ngàn, đă tạo vẻ đẹp và
t́nh cảm thật đặc biệt cho đất nước này. Hàng cây trải dài hai bên
đường phố, khi thu sang, lá xanh nhuộm vàng, sang đỏ rực; tạo nên
một phong cảnh vô cùng nên thơ. Sắc thu rực rỡ vào ban ngày với ánh
nắng xen trong tàn lá, thơ mộng huyền ảo vào ban đêm dưới ánh đèn
đường lung linh. Nhắc đến những nơi có mùa thu đẹp nhất xứ Canada,
không thể không nhắc đến Vancouver. Ngoài các địa danh danh tiếng
như Stanley Park, Van Dusen Botanical Garden, Trout Lake Park, Queen
Elizabeth Park, University of British Columbia, Kitsilano….
Vancouver c̣n có nhiều khu phố nhỏ với những đoạn đường rợp lá mùa
thu cũng rất đẹp, như Cambridge, McGill, Graveley,…
Thu về quyến rũ lứa đôi, hẹn ḥ cùng những người thích chụp ảnh. Các
nhiếp ảnh gia cẩn thận chọn ống kính, tỉ mỉ t́m góc độ, chỉnh ánh
sáng cho tác phẩm của ḿnh có nét đặc biệt. Những người chụp ảnh
không chuyên nghiệp tùy thuộc vào khả năng thông minh của máy ảnh,
để máy tự ghi lại cảnh sắc thơ mộng của thiên nhiên. Có người t́m
đến gốc cây đơn độc vun đầy lá rụng. Có người kiên nhẫn chờ lúc vắng
xe, để ra đứng giữa con đường, ngút ngàn hàng cây với các màu lá khi
vào thu.
Thu về, không quên mang theo những cơn mưa. Mưa thu se thắt ḷng
người viễn xứ. Như tâm t́nh của Tản Đà trong Mưa Thu Đất Khách:
Mưa mưa măi, ngày đêm rả rích
Giọt mưa thu, dạ khách đầy vơi
Những ai mặt bể chân giời
Nghe mưa, ai có nhớ nhời nước non?
Thời gian xoay ṿng, bây giờ ngày ngắn đi. Đă hơn sáu giờ sáng, mặt
trời vẫn c̣n yên nghỉ, để đêm đen dài ra. Sáng thứ Năm, mưa từ sáng
sớm. Tiếng mưa ŕ rào như th́ thầm ru giấc ngủ dài thêm, cho người
ta thèm muốn cuộn ḿnh trong chăn ấm, cho ṿng tay thêm quyến luyến
người t́nh. David Ward, đă xong ca trực đêm tại công ty. Dạo này,
tuổi đời thường hay nhắc anh: sắp phải về hưu. Anh khoác cái áo nhà
binh lên bộ đồng phục nhân viên bảo vệ của công ty, c̣n mặc trên
người. Màu xanh áo trận phai bạc từ năm nào anh không c̣n nhớ rơ,
chắc phải từ trước khi anh giải ngũ, năm 1978. Sáu năm quân ngũ, với
các “tours of duty” ở Cyprus và Egypt. David rất hănh diện với cấp
bậc hạ sĩ và cái áo khoác nhà binh bạc màu này, nhất là khi tham dự
các nghi lễ với 3 huy chương trên ngực áo. Anh tự hào là con dân của
bộ tộc Cree, là chiến sĩ trong lực lượng Aboriginal của quân đội
Canada. Hạ sĩ David Ward đă nối gót những cựu chiến binh Aboriginal
anh hùng lừng danh như Tommy George Prince, William Cleary, Sam
Glade- Mi’kmaq, David Greyeyes, Tom Charles Longboat,… như Big
Feather Dr. Gilbert Monture, bộ tộc Mohawk, đă từng là Canadian
Executive Officer của đơn vị tổng hợp Canadian-American-British,
trong cả hai thời kỳ thế chiến.
Sáng nay, bên cạnh hàng huy chương trên ngực áo, David cài thêm di
ảnh Master Corporal Timothy Wilson, một bạn thân cùng quê quán ở
Grande Prairie, Alberta. Wilson đă tử trận trong “tour of duty” lần
thứ hai tại Afghanistan, năm 2006. Anh muốn Wilson thật kề cận bên
ḿnh.
Bên ngoài, trời Vancouver vẫn c̣n mưa. Mưa thu ướt và lạnh. David
chẳng màng đến cơn mưa bây giờ mù mịt, mưa như trút nước, cứ đi đến
Victory Square như đă định từ đêm hôm qua.
Hôm qua, Corporal Nathan Cirillo mới vừa bị tên khủng bố bắn tử
thương khi đang đứng gát Canadian National War Memorial, Ottawa. Hai
hôm trước, Warrant Officer Patrice Vincent bị kẻ khủng bố dùng xe
cán chết tại tỉnh bang Quebec. Sau đó, từ Quebec đến các tỉnh bang
khác, các cơ quan trách nhiệm an ninh lo ngại, khuyến cáo công dân
nên tránh mặc quân phục đi riêng rẽ trong thành phố. Thế nhưng, sáng
nay, David vẫn muốn tự ḿnh đến Đài Tưởng Niệm Chiến sĩ tại Victory
Square như một người lính, một cưu quân nhân, với áo trận và huy
chương. Áo khoác nhà binh dày ấm được một lúc ngắn, nhưng rồi ướt
sũng dưới cơn mưa tầm tă. Không ngại ướt lạnh và dù là cựu quân
nhân, David Ward tự nhận trách nhiệm với chiến hữu đă nằm xuống và
huynh đệ c̣n trong quân đội Canada; không vũ khí, anh đơn độc đứng
canh gát nơi yên nghỉ của các chiến sĩ vị quốc vong thân và hiên
ngang thách thức bọn khủng bố:
"We're not going to hide and we're not going to back down!"
David cương quyết:
"Some people say you shouldn't wear your medals or make yourself
known, but if they want me, they know where to find me!”
Anh b́nh thản giải thích thêm:
“I'm soaked through but I'm here to honour the young corporal who
was murdered yesterday and to support all my brothers and sisters
serving in Canada and overseas. We're proud to be Canadians and
proud to serve in the Canadian military. This (attack in Ottawa)
shouldn't have happened but now that it has, Canada has joined the
real world."
Với ngôn ngữ thẳng thắn, b́nh dị của một quân nhân, anh tâm t́nh với
phóng viên báo chí:
"It doesn't do any good to rant and rave. We're Canadians and we
go by the law, even though our emotions sometimes get the best of
us."
"Cirillo was “too young to go”. But we do our duty and that’s why
I’m out here. Even though we are retired, we still get the call out.
We come out to mourn for our brothers and sisters who need our help
right now.”
Noi gương chiến hữu David Ward, nhiều quân nhân tại ngũ và cựu chiến
binh trên khắp Canada đă tự nguyện, thay nhau thi hành trách nhiệm
của người lính, đứng canh gát tại Victoria Square, cùng các đài
Tưởng Niệm ở địa phương; liên tục từ 23 tháng 10 cho đến 11 tháng
11, ngày Remembrance Day. Và ngày Remembrance Day năm 2014 vẫn được
cử hành long trọng như hàng năm. Mặc dù kẻ khủng bố đă liên tục giết
người để đe dọa, dân chúng cũng không hề sợ hăi, đến tham dự Lễ với
số lượng người đông nhất từ trước đến nay.
Mỗi năm, mỗi ngày Remembrance Day, từ sáng sớm đủ các sắc màu quân
phục, những chiến binh trên đất nước Canada vẫn hiên ngang khoác
quân phục, đi đến các đài Tưởng Niệm, để dự lễ.
Không phải chỉ một ngày Veterans Day để tưởng nhớ đến chiến sĩ trận
vong. Trên đất nước Canda, từ thứ Sáu cuối cùng của tháng 10, cho
đến ngày thứ 11 của tháng 11, Remembrance Day, người dân cài hoa
Poppy màu đỏ trên ngực áo, để cám ơn cựu chiến binh và chiến sĩ đă
vị quốc vong thân. T́nh cảm của người dân đối với người lính thật
sâu đậm, như lời thơ của cô học tṛ Katelyn Ip đă viết trong bài A
Symbol of Remembrance:
“… Those soldiers were sons and daughters
of parents who loved them.
I look again at the poppy
taking note of its crimson petals,
I see teardrops
tears of sorrow
tears of pride and
my tears of gratitude.”
Khác với cái loại quân cũng gọi là quân đội, trong chế độ cộng sản!
Loại quân này nhằm phục vụ cho đảng. Chỉ thị của Hồ Chí Minh cho
quân đội là phải "Trung với đảng". Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Linh cũng
đă không ngần ngại xác nhận giáo điều vô tổ quốc của cộng sản Việt
Nam khi tuyên bố:
“Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất
nước c̣n hơn mất Đảng ".
Thế đấy, đối với cộng sản, Đảng quan trọng hơn Tổ Quốc!
Quân đội, công an là các thứ công cụ để đàn áp dân chúng, bảo vệ
đảng. Chúng không từ bất cứ thủ đoạn gian manh, man rợ nào để củng
cố chế độ cộng sản, kể cả bán nước cầu vinh.
Bởi thế, dưới chế độ chế độ cộng sản, người dân khinh bỉ công an,
quân đội, những kẻ can tâm phục vụ cho đảng. Dân chúng Việt Nam xem
quân đội cộng sản là bọn: “hèn với giặc, ác với dân!”
Cảnh sắc quyến rũ của mùa thu rồi cũng theo thời gian tàn phai. Hàng
cây lá màu rực rỡ rồi sẽ chỉ c̣n cành nhánh khẳng khiu, trơ trụi.
Ṿng sinh tử. Tuổi già. Định luật khắc nghiệt của tạo hóa không từ
một ai.
Mỗi năm, mỗi Remembrance Day, khán đài danh dự dành cho các cựu
chiến binh thời thế chiến trống vắng hơn, hàng ngũ cựu quân nhân của
các quốc gia tham dự diễn hành một thưa ít hơn!
Năm trước đây, chứng đau khớp chân đă không cho David Ward c̣n sức
để đứng nghiêm hay thao diễn nghỉ như một quân nhân được lâu, như
khi đứng gát ở Victory Square, năm 2014. Mấy lần diễn hành đă qua,
bước chân anh không c̣n sải dài nhịp nhàng theo tiếng trống, như khi
diễn hành cùng các chiến hữu thuộc lực lượng Aboriginal; anh đă phải
đi từng bước khấp khễnh.
Trên khán đài và trong khối diễn hành, những cựu chiến binh quen
thuộc rồi cũng sẽ thiếu vắng dần. Thế nhưng, thời gian và tuổi đời
sẽ không thể xóa mờ h́nh ảnh cùng các chiến công dựng nước và giữ
nước oai hùng của họ; các thế hệ công dân măi măi ghi nhớ, như trong
For The Fallen (1914), Robert Laurence Binyon đă viết cho những
người đă nằm xuống để tổ quốc vẹn toàn, tự do của dân tộc được hồi
sinh:
“They shall grow not old, as we that are left grow old;
Age shall not weary them, nor the years condemn.
At the going down of the sun and in the morning
We will remember them.
We will remember them.”
BK Bùi Đức Tính
Remembrance Day 2018
Quân nhân VNCH tham dự ngày Remembrance Day
2018
https://youtu.be/tmaqJrU9jho
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
Remember!
Cánh chim non
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Tướng giữ thành
Những tử sĩ không cần ai gọn hồn
Viết về những anh hùng trong tù cải tạo
Tuyển tập tháng Tư đen
Quốc Hận và tội ác CS
I’ll be home for Christmas
Kư ức về Hoàng Sa và HQ10
Vợ hiền
Dạy con
Lễ hội sinh
nhật
Chọn lựa
BS Đặng
Tuấn Long
Nhạc vàng kho tàng âm nhạc Việt Nam
Bài ca
kinh hoà binh
Môt thoáng ngậm ngùi
Đường về
không xa
Năm
mươi hai năm hội ngộ
Người tù chung thân vượt ngục
Vá đường
Chăn gà
Một người
làm quan
Tôi xin đưa em đến hết cuộc đời
Thuyền đi đâu, về đâu?
Chiếc đàn piano màu gụ đỏ
Hữu tâm, vô tâm
Mẹ
cài cho con đóa hồng
Những mùa Trung Thu
Thầy Trân
Tháng Tư
nhớ bạn
Trại Thanh Cẩm và gịng sông Mă
Trái
tim Bồ Tát
Người Hạ Sĩ
Nhứt
Lá thư
t́nh trong cặp
Người
pháo binh già...
Thức
trắng đêm nay!
Mặt trận
Xuân Lộc - Sư Đoàn 18 BB - Tuyến thép
Mừng Phật Đản, chúng con ca vui đón chào
Làm việc cho
Tín Nghĩa Ngân Hàng 1970-1973
Người chiến sĩ không quân phục
Tôi cưới vợ
Buổi họp mặt vui vẻ
Cơi bụi hồng
Chiều
buồn biên giới
Mùa đi tù!
Nếu
có thể đi về quá khứ, tôi sẽ thăm đất nước
tôi
Người Mẹ thời chiến
Má tui
Các phi vụ nhớ đời - 44 năm nh́n lại
Người nữ tu trong cô nhi viện Pleiku
C̣n
thương rau đắng …
Ngày lễ Mẹ
Tâm thư người bạn trẻ 9X về ngày 30/4
Yểm Trợ Hạm Cần Thơ HQ 801: Không bỏ anh em
Mai vàng nở muộn
Người về có nhớ thương binh?
Từ những trang thơ
Tự tử
đi anh em! Tao không đầu hàng!
Chuyện
trên QL 20
Phóng sự cộng đồng hậu duệ VNCH
Mùa
xuân xứ người, mùa quốc nạn xứ ta
Tôi viết cho anh hùng Lư Tống
Bỗng
dưng anh tới
Để nhớ một
thời...
Những ngày cuối cùng của cuộc chiến
Trong
nỗi khốn cùng
Giờ
phút cuối cùng
Quảng Trị đất đợi về
Phụng Dực, trận đánh để đời
Buổi họp mặt vui vẻ
Trạm cuối
cuộc đời
Nhớ nhà
Khép lại
núi rừng
Dưới bóng mát của lá cờ "Ba Que"
Nhức nhối
con tim
Trái tim cao cả
Hạt tình
hồi sinh
Hai con khỉ già
T́m chốn
thanh b́nh
Đêm xuân Đà-Lạt
Chuyện hai người phi công VNCH và Bắc Việt
Đại gia ở Mỹ
Chỉ c̣n nỗi
nhớ
T́nh huynh đệ trong một thời binh lửa
Tàn một
cuôc chơi
Sự ra
đời của bài hát "Thuyền Viễn Xứ"
Việt cộng: Ngụy, Ác
và Hèn Hạ!
Phi vụ "Ong
Chúa" 14-4653 cuối cùng
Một cái Tết khó quên
Tr/Tá Lê Văn Ngôn trấn thủ Tống Lê Chân
như thế nào?
Vơ Ân và tôi
Người thiếu phụ ôm cốt chồng ...
Cựu DB
Lý Quý Chung, một người khách đặc biệt
Hạnh Phúc…
Rơi
Bông Mồng Gà
Rồi
người lính có về không?
Tạ ơn Thiên Chúa !
Tuổi mực tím trong thời ly loạn
Sao mà mít
ướt!
Những chuyện ngày xưa
Chân dung
người lính VNCH
Con chuột
Cuối nẻo đường đời
Ngậm đắng nuốt cay
Những muà xuân năm
cũ
Ơn đời chứa
chan
Câu truyện t́nh trong quân ngũ
Trong
lâu đài kỷ niệm
Người nữ tù và giải Nobel
Đùa của tạo
hoá
T́nh anh em
Họp mặt “Về Đây Anh” và Cọp Biển
Hy sinh và mờ nhạt
Âm nhạc miền Nam và
những ngày xưa thân ái
Mẹ Nấm và các bà mẹ Việt Nam
Không quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Con c̣n
nợ ba
Cái bằng... lái xế !
Một Trung đội Trưởng Nghĩa Quân
Vài kỷ niệm với thầy Nguyễn Văn Trường
Con búp bê
của mẹ
Sự
c̣n mất của một người em
30 Tháng 4 và tiếng chó sủa đêm phía sau nhà
Ngụy
Tháng Tư
ngậm ngùi
Người khôn "Đi học" - thằng ngu dại đời
Giờ phút cuối cùng của một đơn vị QLVNCH tại
Sài G̣n
Không quên ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – 1975
Cha Tôi, chết không cần quan tài
Cô
Giáo Ngụy Người Huế
30 tháng Tư: chuyện quên, chuyện nhớ
40 năm (1978-2018) nhớ lại chuyến vưọt
biển...
Huế, tôi và
Mậu Thân
Hương
1
đồng giấy, 7 đồng phở
Vui buồn với UH1
H́nh-tượng người LÍNH qua ḍng nhạc Việt
Khoe chữ
Chiếc áo bà ba In h́nh chữ Hỷ
Chiện khó tin mà có thiệt....
Truyện hai h́nh ảnh một đời người
Có đêm nào buồn bằng Đêm Ba mươi
Nén hương
ḷng
cho một người vừa đền xong nợ nước
Tiễn đưa nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông
Tiếng ngáy làm tôi yên tâm
Đêm xuân nào tôi đến thăm anh
Quê
hương của tôi
Chim trời
bạt gió
Trang nhà Hà Mỹ Nhan
Nó và biến thiên cuộc đời
Có những
mùa xuân
Chuyện người tóc bạc sớm
Trang nhà Hà Mỹ Nhan
Các
ngày tết ở VN trong năm
Nói
chuyện về con chó nhân năm Mậu Tuất
Những người lính Dù bị lăng quên
Gói
trọn mảnh t́nh quê vào đ̣n bánh tét....
Người đưa thư
Danh Tướng Ngô Quang Trưởng và Tôi