Buổi chiều cuối năm 31/12 mưa lạnh sụt sùi cả ngày ở miền Đông Bắc
Hiệp Chủng Quốc. Trời tối xám u buồn theo chuyến đi thăm Nghĩa Trang
Quân Đội Arlington, bên ngoài thủ đô Washington.
Mặc dù chính phủ đang đóng cửa v́ bị siết hầu bao, do kết quả của
trận chiến giữa lập pháp và hành pháp Hoa Kỳ về vấn đề “xây bức
tường biên giới Mexico”, nhưng ở nghĩa trang quốc gia này mọi người
vẫn làm việc một cách trang trọng để đón tiếp quan khách tới thăm
nơi yên nghỉ của tử sỹ vị quốc vong thân.
Cô nhân viên ở quầy hướng dẫn lịch sự ghi xuống phiếu sử dụng phương
tiện đưa đón miễn phí của nghĩa trang để đến khu 34, mộ phần số
4524. Rồi đội mưa ra trạm đợi những chiếc xe buưt đen sậm trang
nghiêm đến đón.
Trên xe cũng có hai nhóm nhỏ người Mỹ đi thăm người thân. Những
người ấy ướt sũng nước mưa và nói chuyện với nhau vui vẻ. Họ xuống
xe trước để thăm những ngôi mộ ở khu gần trung tâm nghĩa trang. Khi
xuống xe họ quay đầu mỉm cười chào. Tôi nói “Chúc bạn một năm mới
nhé – Happy New Year”.
Là người hành khách cuối cùng xuống khu 34. Người tài xế ngừng xe
xuống đi bộ giúp tôi t́m mộ phần số 4524. T́m cũng không khó, chỉ
mất khoảng không đầy ba phút và không xa nơi đậu xe.
Trời lại mưa lớn. Tôi nhờ anh tài xế nghĩa trang cầm dù che giùm để
không bị ướt máy khi chụp h́nh. Trước khi chụp, quỳ xuống tấm bia đá
màu xám để cắm 2 lá cờ nhỏ Mỹ và Việt Nam chéo lên nhau. Như những
cái bắt tay thiệt chặt t́nh đồng đội của cha anh năm xưa.
Ở nghĩa trang này, những ngôi mộ tập thể màu xám và lớn. Mộ chôn tập
thể thường là những vụ rớt máy bay. Các chuyên viên phân loại không
thể tách rời những mảnh xương và nhận diện từng binh sỹ tử trận.
Có một vài tù binh Đức Quốc Xă và phe Trục Ư thời Đệ Nhị Thế Chiến
cũng được yên nghỉ nơi chốn kiêu hănh này. Họ ở phía bên kia chiến
tuyến của ranh giới tự do nhưng v́ một lư do nào đó lại được nằm
chung với những người họ muốn tiêu diệt. Đây là sự bao dung và nhân
văn của người Mỹ.
Ngôi mộ số 4524 ở khu 34 là nơi yên nghỉ của 6 quân nhân Lực Lượng
Đặc Biệt Mũ Xanh Hoa Kỳ và 2 phi công vô danh của Không Quân VNCH.
Có tổng cộng 10 quân nhân VNCH thời chiến tranh Việt Nam được chôn
cất nơi đây.
Vào tháng 3 năm 1988 các toán t́m kiếm quân nhân Hoa Kỳ mất tích ở
Đông Dương t́m thấy và khai quật một địa điểm máy bay rớt ở Lào. Họ
t́m thấy 17 cái răng và 145 mảnh xương lớn không quá 6 cm. Chỉ có 2
chiếc răng là xác nhận được danh tính của Trung Sỹ Richard Allan
Fitts và chuyến bay định mệnh đó.
Vào thời điểm 1988 Việt Công đă thôn tính miền Nam nên không c̣n hồ
sơ ghi chép lại phi vụ bí mật qua Lào này. Nên 2 phi công Việt Nam
được chính phủ Hoa Kỳ liệt kê là “vô danh”.
Theo tài liệu giải mật của chính quyền Hoa Kỳ: Ngày 30 thàng 11 năm
1968 một toán Biệt Kích Mũ Xanh (Green Beret) thuộc Liên Đoàn 5 Lực
Lượng Đặc Biệt Hoa Kỳ trong một sứ mạng bí mật qua Lào để tháo gỡ
đạn dược của Việt Cộng. Trong toán có Thiếu Tá Samuel K. Toomey
chuyên viên về đạn dược và vơ khí hóa học tháp tùng.
Họ được trực thăng H-34 của Phi Đoàn 219, Biệt Đội Kingbee (Ong
Chúa), mă số 14-4653 của Không Quân Việt Nam chuyên chở.
Ở cao độ 4000 bộ trên không phận Lào cách Khe Sanh 10 dặm (miles)
chiếc H-34 Kingbee bị đại bác pḥng không 37 mm bắn trúng. Các trực
thăng hộ tống thấy chiếc Kingbee 14-4653 quay ṃng ṃng rớt xuống
rừng già nổ và bốc cháy trong biển lửa.
Phi Đội Ong Chúa Kingbee của Phi Đoàn 219 do các phi công gan lỳ
nhứt của Không Quân Việt Nam đảm trách. Phi công Kingbee là một
huyền thoại. Họ thường bay xâm nhập sâu bên Lào thả các toán Biệt
Kích thuộc cơ sở MACV-SOG (Military Assistance Command, Vietnam –
Studies and Observations Group). Nhiệm vụ của họ là trinh sát và
thâu thập t́nh báo.
Vào cuối thập niên 60, đầu thập niên 70. Không Quân VNCH vẫn c̣n và
thích sử dụng loại trực thăng cổ điển H-34 có từ thời chiến tranh
Triều Tiên. Máy bay H-34 có động cơ “piston” đơn giản và mạnh hơn
động cơ bán phản lực của trực thăng UH-1. H-34 bề thế nên khó bị bắn
rớt. Động cơ nằm trước mũi nên làm lá chắn bảo vệ phi công ngồi phía
trên. H-34 hoạt động ở cao độ tốt hơn UH-1 nên rất thích hợp cho các
phi vụ ở vùng núi non hiểm trở.
Máy bay trực thăng H-34 Ong Chúa Kingbee thực hiện các phi vụ bí mật
th́ không sơn huy hiệu và số đuôi của Không Quân VNCH. Và các quân
nhân Biệt Kích nhảy toán vào đất địch không mang thẻ bài v́ muốn giữ
kín tông tích của ḿnh khi tử trận hay bị bắt.
Trong các câu chuyện do Biệt Kích Mỹ viết lại họ thường bị Việt Cộng
bao vây bắn rát và mỗi khi gọi tiếp cứu là Ong Chúa Kingbee H-34
xuất hiện để móc họ ra khỏi ṿng vây của tử thần. Lính Biệt Kích Mỹ
núp trong đám cỏ tranh cao tới đầu người nh́n lên thấy chiếc trực
thăng H-34 ầm ́ bay đứng “hover” trên đầu. Phi công Việt Nam nh́n
xuống toét miệng cười thản nhiên. Khi bốc lên với Biệt Kích trong
khoang, máy bay khi về đến căn cứ đếm có 48 lỗ đạn.
Nhớ năm nào đứng trước cổng nghĩa trang mênh mông này ngưỡng mộ tiễn
biệt các anh. Giờ đây ở giây phút cuối của một năm với nhiều biến
động, bỗng được hội ngộ cùng nhau nơi đây trong mưa lạnh. Những
người đă chết hào hùng cho những người đang sống b́nh yên và hạnh
phúc.
***********************************************************************
0O0 ****************************************************************
“By dusk, we were low on ammo, hand grenades and rounds for our
grenade launcher. Capt. Thinh flew his H-34 to a slight rise above
our position, hovering in deep elephant grass ---- thick-bladed
grass that grew more than 12 feet tall. Because the grass was thick
and the NVA tried to close in on us again, it took us several
minutes to get to the Kingbee.
When I arrived under it, I looked up at Capt. Thinh, sitting there
looking as calm as a Rocky Mountain breeze in springtime, and he
smiled. Finally, we were loaded and he yanked us out of there. Sau,
Hiep, Phouc and I fired off our last magazine of rounds and threw
our last grenade as we pulled out of the landing zone, again under
heavy enemy fire.
Within a few minutes we were at 4,000 feet, returning to Phu Bai. We
were safe and unharmed. The Kingbee had 48 holes from bullets and
grenades in its side panels and propellers. The new American on the
team quit the next day. Sau, Hiep and Phouc ate dinner before I
arranged for Sau and Hiep to return to their families that night.
That scene unfolded hundreds of times over the course of SOG's
history”.
https://www.pownetwork.org/bios/f/f017.htm
https://books.google.bs/books?id=C0Z-ERYQdiMC&pg=PT97&lpg=PT97&dq=h34+helicopter+kingbee+spec+ops&source=bl&ots=FY6vfArw6y&sig=_BaEhLzIE-cXpD-zsXKtge5ZrVo&hl=en&sa=X&ved=2ahUKEwjLjYOPu8HfAhVMw1kKHSATDHYQ6AEwBnoECAcQAQ#v=onepage&q=h34%20helicopter%20kingbee%20spec%20ops&f=false
https://www.arlingtoncemetery.mil/Explore/Notable-Graves/Minorities/Foreign-Nationals?fbclid=IwAR1Vxgl7KJ2n9WnT_CDBXy7fFMLZ4oc9LZ9zEklVNKPzfcSlt2_lZ5zYEXg
Nguồn anh bạn fbker Bong Lau .
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
Remember!
Cánh chim non
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Tướng giữ thành
Những tử sĩ không cần ai gọn hồn
Viết về những anh hùng trong tù cải tạo
Tuyển tập tháng Tư đen
Quốc Hận và tội ác CS
I’ll be home for Christmas
Kư ức về Hoàng Sa và HQ10
Vợ hiền
Dạy con
Lễ hội sinh
nhật
Chọn lựa
BS Đặng
Tuấn Long
Nhạc vàng kho tàng âm nhạc Việt Nam
Bài ca
kinh hoà binh
Môt thoáng ngậm ngùi
Đường về
không xa
Năm
mươi hai năm hội ngộ
Người tù chung thân vượt ngục
Vá đường
Chăn gà
Một người
làm quan
Tôi xin đưa em đến hết cuộc đời
Thuyền đi đâu, về đâu?
Chiếc đàn piano màu gụ đỏ
Hữu tâm, vô tâm
Mẹ
cài cho con đóa hồng
Những mùa Trung Thu
Thầy Trân
Tháng Tư
nhớ bạn
Trại Thanh Cẩm và gịng sông Mă
Trái
tim Bồ Tát
Người Hạ Sĩ
Nhứt
Lá thư
t́nh trong cặp
Người
pháo binh già...
Thức
trắng đêm nay!
Mặt trận
Xuân Lộc - Sư Đoàn 18 BB - Tuyến thép
Mừng Phật Đản, chúng con ca vui đón chào
Làm việc cho
Tín Nghĩa Ngân Hàng 1970-1973
Người chiến sĩ không quân phục
Tôi cưới vợ
Buổi họp mặt vui vẻ
Cơi bụi hồng
Chiều
buồn biên giới
Mùa đi tù!
Nếu
có thể đi về quá khứ, tôi sẽ thăm đất nước
tôi
Người Mẹ thời chiến
Má tui
Các phi vụ nhớ đời - 44 năm nh́n lại
Người nữ tu trong cô nhi viện Pleiku
C̣n
thương rau đắng …
Ngày lễ Mẹ
Tâm thư người bạn trẻ 9X về ngày 30/4
Yểm Trợ Hạm Cần Thơ HQ 801: Không bỏ anh em
Mai vàng nở muộn
Người về có nhớ thương binh?
Từ những trang thơ
Tự tử
đi anh em! Tao không đầu hàng!
Chuyện
trên QL 20
Phóng sự cộng đồng hậu duệ VNCH
Mùa
xuân xứ người, mùa quốc nạn xứ ta
Tôi viết cho anh hùng Lư Tống
Bỗng
dưng anh tới
Để nhớ một
thời...
Những ngày cuối cùng của cuộc chiến
Trong
nỗi khốn cùng
Giờ
phút cuối cùng
Quảng Trị đất đợi về
Phụng Dực, trận đánh để đời
Buổi họp mặt vui vẻ
Trạm cuối
cuộc đời
Nhớ nhà
Khép lại
núi rừng
Dưới bóng mát của lá cờ "Ba Que"
Nhức nhối
con tim
Trái tim cao cả
Hạt tình
hồi sinh
Hai con khỉ già
T́m chốn
thanh b́nh
Đêm xuân Đà-Lạt
Chuyện hai người phi công VNCH và Bắc Việt
Đại gia ở Mỹ
Chỉ c̣n nỗi
nhớ
T́nh huynh đệ trong một thời binh lửa
Tàn một
cuôc chơi
Sự ra
đời của bài hát "Thuyền Viễn Xứ"
Việt cộng: Ngụy, Ác
và Hèn Hạ!
Phi vụ "Ong
Chúa" 14-4653 cuối cùng
Một cái Tết khó quên
Tr/Tá Lê Văn Ngôn trấn thủ Tống Lê Chân
như thế nào?
Vơ Ân và tôi
Người thiếu phụ ôm cốt chồng ...
Cựu DB
Lý Quý Chung, một người khách đặc biệt
Hạnh Phúc…
Rơi
Bông Mồng Gà
Rồi
người lính có về không?
Tạ ơn Thiên Chúa !
Tuổi mực tím trong thời ly loạn
Sao mà mít
ướt!
Những chuyện ngày xưa
Chân dung
người lính VNCH
Con chuột
Cuối nẻo đường đời
Ngậm đắng nuốt cay
Những muà xuân năm
cũ
Ơn đời chứa
chan
Câu truyện t́nh trong quân ngũ
Trong
lâu đài kỷ niệm
Người nữ tù và giải Nobel
Đùa của tạo
hoá
T́nh anh em
Họp mặt “Về Đây Anh” và Cọp Biển
Hy sinh và mờ nhạt
Âm nhạc miền Nam và
những ngày xưa thân ái
Mẹ Nấm và các bà mẹ Việt Nam
Không quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Con c̣n
nợ ba
Cái bằng... lái xế !
Một Trung đội Trưởng Nghĩa Quân
Vài kỷ niệm với thầy Nguyễn Văn Trường
Con búp bê
của mẹ
Sự
c̣n mất của một người em
30 Tháng 4 và tiếng chó sủa đêm phía sau nhà
Ngụy
Tháng Tư
ngậm ngùi
Người khôn "Đi học" - thằng ngu dại đời
Giờ phút cuối cùng của một đơn vị QLVNCH tại
Sài G̣n
Không quên ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – 1975
Cha Tôi, chết không cần quan tài
Cô
Giáo Ngụy Người Huế
30 tháng Tư: chuyện quên, chuyện nhớ
40 năm (1978-2018) nhớ lại chuyến vưọt
biển...
Huế, tôi và
Mậu Thân
Hương
1
đồng giấy, 7 đồng phở
Vui buồn với UH1
H́nh-tượng người LÍNH qua ḍng nhạc Việt
Khoe chữ
Chiếc áo bà ba In h́nh chữ Hỷ
Chiện khó tin mà có thiệt....
Truyện hai h́nh ảnh một đời người
Có đêm nào buồn bằng Đêm Ba mươi
Nén hương
ḷng
cho một người vừa đền xong nợ nước
Tiễn đưa nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông
Tiếng ngáy làm tôi yên tâm
Đêm xuân nào tôi đến thăm anh
Quê
hương của tôi
Chim trời
bạt gió
Trang nhà Hà Mỹ Nhan
Nó và biến thiên cuộc đời
Có những
mùa xuân
Chuyện người tóc bạc sớm
Trang nhà Hà Mỹ Nhan
Các
ngày tết ở VN trong năm
Nói
chuyện về con chó nhân năm Mậu Tuất
Những người lính Dù bị lăng quên
Gói
trọn mảnh t́nh quê vào đ̣n bánh tét....
Người đưa thư
Danh Tướng Ngô Quang Trưởng và Tôi