Hành Tŕnh Của 5 Ngày T́m Về Một Thời Tuổi Trẻ

BK Trà Thanh Long

Lời mởi đầu:
- Trước khi viết truyện này, em kính xin các Niên Trưởng, các Huynh Trưởng cho phép chúng em được tiếp tục đùa giỡn với nhau, những mẫu chuyện em kể sẽ không thể tránh khỏi những sai sót, được chế biến, xào nấu bởi một thằng thích quậy. Bài viết không phải là một báo cáo hành quân, cũng không phải là bản tường tŕnh Đại Hội, nên không có tính xác thực và nguyên tắc. Nói đơn giản, em muốn trải ḷng ḿnh với duy nhất nỗi tha thiết lưu luyến bạn bè .
- Tui viết bài này để gửi tặng những thằng già BK đă xui xẻo không có cơ hội dự cuộc hành tŕnh này, viết cho những thằng ông "nội" BK vẫn từng nôn nao mong muốn được biết những thằng ông "ngoại" đă làm cái quái ǵ trong những ngày Hội Ngộ 40 Năm ?!
- Viết cho những thằng BK đă một thời ít nhiều khẳng định được chỗ đứng trong ḷng chúng ta, mà hôm nay vẫn chưa muốn trở về.

Bây giờ, chúng ta vào cuộc nhé !

Bạn tôi từ khắp bốn phương
Gặp nhau nhớ lại yêu thương đong đầy
Chút t́nh Bất Khuất là đây
Bốn mươi năm vẫn ngất ngây thuở nào...

BK Nhan Đ. Phước 352

                                               ------------------------------------------------------------------

Ngày Thứ Tư, 3 Tháng 7 Năm 2013

Tui trằn trọc măi, không tài nào chợp mắt, nôn nao mong trời mau sáng để bước vào cuộc khởi hành. Trong nỗi nôn nao đó, tui thấy như khúc phim quay chậm, từng khuôn mặt của những thằng BK tuần tự lướt qua trong trí ḿnh.

Trước đây vài ngày, tui phóng lên D/Đ năn nỉ 2 anh em Việt Nghĩa Vụ xin vài chỗ ngă lưng tại khách sạn Ngàn Sao của thằng em ḿnh. V́ năn nỉ chảy nước miếng một cách kiên tŕ nên đă được Nghĩa Vụ duyệt xét và chấp thuận. Và dĩ nhiên, để cho có vẻ lịch sự, Nghĩa Vụ làm bộ cúi rạp ḿnh chào đón các Quan. Ṭng Mu Rùa nghe tụi tui xưng hô anh em với nhau, chàng cảm thấy sao ủy mị quá, nổi máu Quân Đội, chàng đ̣i phạt tụi tui. Thực t́nh, chàng không hiểu rằng tui đang ứng dụng môn tâm lư học vô cùng hiệu nghiệm. Trước đây, có vài trường hợp khó khăn hơn, tui c̣n phải ráng ...rặn ra vài giọt nước mắt nữa ḱa.

Vậy rồi, sáng hôm sau, lúc sắp sửa bước ra khỏi nhà để đi ...đè đầu bá tánh ( ư là go to work ), phone của Tăng Đều Đều gọi giật ngược tui lại. Nó la om ṣm:

- Tại sao nhà tao, mầy không chịu ở ? Tui lọng ngọng:

- Tụi tao đi cả bầy, làm sao mầy chứa đủ ?  Nó bèn bắt chước Thắng Cụ hát bài " V́ đó là em " của Diệu Hương, nó hát rằng:

- Không cần biết em bao nhiêu ( hoặc là bao nhiêu em, I'm not sure )...tao giao mầy một pḥng, chứa được bao nhiêu th́ chứa.

Tui bèn ừ đại cho vừa ḷng bạn, chứ thực t́nh không biết khi xuống tới dưới ( ư nói miền Nam Cali ), những tấm thân già này sẽ trôi dạt về đâu...

Rồi bóng đêm cũng lùi dần, trả lại ánh sáng chói chan ngày mới, để chúng ta nối gót nhau trở về quần tụ.

Sau khi nhâm nhi hết ly instant coffee, thằng con chở tui đến điểm hẹn ở Oakland để đi xe đ̣. Phạm Duy Tân 35 đă đứng đó tự bao giờ. Tạm thời, tui đặt cho chàng tên là Tân Phi La để phân biệt với những thằng Tân trời thần khác nếu có, trong lúc chờ một cái tên mới khác từ Cu Nặng.

Căn bệnh măn tính đă ập xuống đời chàng, Tân Phi La có vẻ hơi gầy, thường buông ánh mắt buồn vào cơi mông lung nào đó. Với mái tóc muối nhiều hơn tiêu dài quá bờ vai giúp chàng c̣n giữ lại chút đỉnh nét lăng tử của thuở vàng son, chàng thong dong những bước...traveling cho qua ngày đoạn tháng.

Phúc Cu Ky bắn phone gọi tui:

- Mầy giữ cho tao một chỗ ngồi gần nhau để tán dóc cho vui.

Tui trả lời:

- Trâu chậm uống nước đục rồi, mầy ơi ! Tụi tao ngồi tuốt dưới đít xe, lại không sure c̣n ghế trống cho mầy ngồi gần. Thôi th́, nếu mầy t́m được chỗ nào ngon th́ hăy tự lo thân.

Nó trả lời ngon ơ:

- Tao th́ dễ rồi, cỡ nào cũng xong. Chỉ có điều, dzợ mầy nhờ tao ḍm ngó mầy giùm. Sơ xẩy chuyện ǵ, tao biết trả lời bả sao đây ?!.

Trời ạ ! Đúng là thằng Baby Sit . ( chỗ này phải nói rơ để dễ theo dơi câu chuyện: tui và Tân đi một xe, c̣n Cu Ky lại ngồi trên một chiếc xe khác ) .
Trên đường đi, Phúc Cu Ky rủ hùn tiền mua bia mang tới nhà Thanh Tê Cu uống. Tui nói:

- Ừ ! Nhưng nếu mầy xuống xe trước, th́ đứng yên đó, đừng đi lang thang, đừng gọi tụi nó đến đón. Tụi ḿnh phải dính chùm nhau trước đă, sau đó sẽ tính tiếp.

Vậy mà khi bọn tui tới nơi, đă thấy em Cu Nặng ḿnh đứng nấp, lấp ló định chơi màn năm mười. Tui xuống xe, chẳng cần chơi năm mười với em làm ǵ. Tui hiên ngang bước thẳng đến trước mặt Cụ, khoanh tay:

- Dạ thưa Cụ, Long Trà có mặt. Em xin nộp mạng cho Cụ. Tùy Cụ định đoạt .

Ánh lên tia nh́n măn nguyện, Cụ phán:

- Dĩ nhiên là Cụ sẽ chẳng bỏ qua cơ hội này. Em chọt Cụ bầm dập ḿnh mẩy, lần này em sẽ biết thế nào là lễ độ .

Ba thằng định hùn tiền mua bia uống, Cụ la lên:

- Không ! Đủ bia rồi, không mua nữa.

Cụ hăm he, Cụ chận đầu , chận đuôi, Cụ cấm, Cụ cản, làm như thà chấp nhận bỏ mạng chứ thề nhất quyết không cho bất cứ thằng nào dê em vợ ḿnh.
Cuối cùng th́ Cụ cũng hốt được 3 thằng Long Trà, Tân Phi La, Phúc Cu Ky quăng lên xe chở thẳng về nhà Tăng Đều Đều. Té ra, Tăng Đều Đều sợ 3 thằng xuống xe đi lang thang xe bắt chó hốt, nên vội vàng sai lính Cụ ra tóm 3 thằng, trước khi có điều ǵ bất trắc xảy ra.

Chiều tàn dần, Tăng Đều Đều xách cổ 3 thằng chở xuống nhà Thanh Tê Cu. Ngồi bên trong chiếc Lexus cáu cạnh êm ái như thơ, nghe tiếng hát Lệ Quyên văng vẳng, mơ màng, cảm thấy đời thật vô cùng đáng sống ...

Đến nhà Thanh Tê Cu, chạy ra đón chúng tôi với cả chân t́nh, kéo chúng tôi đẩy vào nhà. Trời Đất ! Bên trong nhà đă lố nhố những mái đầu bạc, tụm năm tụm ba, đang nổ vang những câu chuyện ḷng. Rơ ràng, họ đă từng biết nhau tự thuở vào đời. Họ đang chuyền cho nhau những miên man kỷ niệm .

Mặc dù rất bận rộn v́ đang phải take care mấy đứa em và gia đ́nh vừa từ VN sang chơi, Thanh Tê Cu vẫn trải ḷng ra đón tiếp bạn bè .

Thanh Tê Cu ! Thanh Tê Cu ! Dù nay mai bạn không c̣n bị ...tê cu nữa, chúng tôi vẫn muốn giữ măi cái tên này riêng cho bạn, dành riêng cho bạn như một định mệnh, như một tiếng gọi thiết tha tận đáy tâm hồn của chúng tôi ...

Không có buổi họp mặt nào lại thiếu tiếng đàn của Hậu Guitar. May mắn thay, lần này lại có thêm sự góp âm của tay guitar bass lẫy lừng Toàn Cư Sĩ vừa trở về sau vài tháng bất măn bỏ đi.

Đang khệ nệ chuyển nhạc cụ vào nhà, từ sau lưng, Ôn Thăng Long vồ tới ôm ngang hông tui, rú lên:

- Bà Mẹ ! Thằng Trà này sướng thiệt. Được vợ thả rong cho đú đỡn vài ngày. Mầy tính quậy kiểu nào ? Cho tao ké với.

Tui nghiêm mặt :

- Đừng giỡn ! Tao xuống đây họp khóa đàng hoàng. Có sự vụ lệnh đây. Chữ kư của vợ tao c̣n đỏ dấu. Mầy có thấy Cu Ky đang liếc chừng tao không ? Mầy có muốn lần họp khóa tới c̣n có mặt tao không?

Làm bộ la om ṣm như thế, tui kéo nó ra xa, nói nhỏ:

- Nói dzậy chứ không phải dzậy ! Có ǵ th́ đám quậy tụi ḿnh sẽ bàn riêng. Nhớ rủ càng đông càng vui.

Đang ồn như cái chợ. Bỗng có thằng khỉ nào la lớn:

- Vào hàng, phắc !

Cả đám giật bắn người đứng thẳng lên. Thằng Thiệu Râu dẫn xác vào. Bộ râu giật qua một bên mép, trông đểu đách tả được. Nó nói :

- Lần này, tao qua đây  xin thề với tụi bây không say không về. Tao sẽ luộc chín từng thằng một !

Nó không cho người ta hát ḥ ǵ tất. Đối với nó, chỉ có la và uống. Xui xẻo, nó chọt trúng cục tự ái của Toàn Cư Sĩ. Người ta mới ôm đàn chơi chưa nóng máy, nó biểu ngưng, ngồi vào bàn nhậu với nó. Trời đất, nhè thầy tu mà nó xúi người ta nhậu xả láng. Toàn Cư Sĩ giận tím ruột, bỏ chơi đàn, cũng chẳng thèm uống, ngoe nguẩy một hồi rồi khệnh khạng rinh nhạc cụ dông tuốt. Cả đám như lặng người trước sự dời gót của Toàn, như một lời âm thầm xin lỗi bạn v́ sự thiếu tế nhị này .

Vậy mà sau đó, chẳng thằng nào chịu khóa bớt mơm ḿnh lại. Cả đám đùa giỡn như chưa từng được đùa giỡn. Tăng Trọng Đằng kéo ghịt đầu tui xuống :

- Sao mới có 2 năm mà trông mầy già quá vậy  Long ? Ăn ngủ ra sao mà c̣m nhom vậy em ? Mầy xài xà bông ǵ mà tóc tai trụi lủi vậy ?

Nó c̣n kéo đầu tui xuống đếm từng cọng tóc bạc. Vũ Hồng An đi ngang, thấy 2 thằng đang làm tṛ khỉ, lăo dừng lại tằng hắng, lấy giọng :

- Cho tao có ư kiến. Tao đề nghị mầy nên đếm tóc đen trên đầu nó cho nhanh, rồi uống. Mầy làm bộ câu giờ hả ?

Khớ khớ khớ !
Lăo chưa từng biết câu giờ là nghề của chàng Tăng Trọng Đằng .

Cuộc vui rồi cũng tàn. Không tàn sao được, gần 1 giờ sáng rồi. Ngày mai (Jul/4th/13) là ngày Tiền Đại Hội, họp hành, bầu bán, tổng kết , phân tích, góp ư ... có cả núi công việc phải bàn thảo. Chúng ta cần nghỉ ngơi, dưỡng sức, chuẩn bị đón chờ một không khí quyết liệt, không nhân nhượng, hứa hẹn nhiều căng thẳng...

Ngày thứ Năm, 4 tháng 7 năm 2013
 
Mới 5 giờ sáng, trời c̣n mờ mờ, nh́n chưa rơ mặt. Việt Nghĩa Vụ chở một bầy đến bấm chuông, đập cửa nhà họ Tăng ầm ầm, inh ỏi. Chàng Tăng hoảng hồn, mắt nhắm mắt mở, bung cửa pḥng phóng xuống cầu thang, mở banh cửa lớn :

- Mới sáng sớm, tụi bây tới phá nhà tao. Vào nhà nhanh lên, kẻo neighbor mét police tội tụi bây ...phá rối trị an. Cũng may, vợ tao đă chuẩn bị đầy đủ các cái để đón tiếp tụi bây về họp. Cà phê, bánh trái đủ cả. Tụi bây cứ tha hồ, hăy coi nhà này như nhà ...chùa .

Đúng vậy. Hạnh, con mèo nhỏ e ấp, dịu dàng của chàng Hoàng Tử họ Tăng đă v́ ḷng ngưỡng mộ Bất Khuất, mà trong đó luôn hiện hữu h́nh ảnh của chàng Tăng lấp lánh sáng ngời; nàng đă thức trắng một đêm dài để phụ chàng sắp xếp mọi các cái từ bàn ghế, cà phê, bánh trái, nước nôi để buổi họp hôm nay thực sự comfortable. Thế là cả bầy lục tục kéo vô nhà.

Đến lúc này, Cu Ky mới mở cửa pḥng ló đầu ra  nói :

- Tân Phi La lần đầu tiên đi họp, nó đang run lập cập trong pḥng. Tụi bây làm làm nó hoảng, không biết xảy ra chuyện ǵ. Đâu mầy kể tụi tao nghe, tại sao tụi bây tới sớm vậy Nghĩa Vụ ?

Và đây là câu chuyện Nghĩa Vụ thổ lộ. Xin bảo đảm nguyên xi, không thêm, không bớt :

Hai anh em Nghĩa Vụ đang say giấc nồng. Tụi nó nhào lên lầu đập cửa pḥng ầm ỉ. Nghĩa Vụ xanh mặt vội mở cửa pḥng, lắp bắp hỏi chuyện ǵ. Quan Âm mếu máo nói :

- Việt ơi ! Mầy làm ơn chở tụi tao ra khỏi giấc ngủ kinh hoàng này. Tao đă cố gắng nhét 2 cục bông g̣n bự bằng 2 trái chanh vô lỗ tai rồi mà vẫn không chịu nỗi âm thanh của ban Đại Ḥa Tấu không người cầm càng mà Hoàng Cao chịu trách nhiệm phối âm. Đức Cao Đài ôm gối đi lang thang suốt đêm như người mộng du, cố t́m một chỗ tương đối im vắng để trốn cái bản nhạc quái quỉ này, nhưng đành chịu chết. Tao đă lủi ra patio nằm, nhưng lạnh quá, chịu không nổi, phải ḅ vô. Mầy nghĩ coi, thằng th́ kéo gỗ, thằng th́ kéo c̣i xe lửa, thằng th́ chọc cho dế gáy, có thằng c̣n chạy xe mà cứ nhấp thắng rít rít xuống mặt đường liên tục. Mầy có chịu nổi không ? Chẳng lẽ lần này tụi tao đành chịu bỏ xác ở miền Nam Cali nồng ấm t́nh người ? Cứu tụi tao với  Việt ơi !

Nh́n những gương mặt đầm đ́a nước mắt, méo mó một cách thảm thương, Nghĩa Vụ cảm thấy xé ḷng, không thể không đứt từng đoạn ruột, chàng từ tốn gật đầu :

- Đừng khóc nữa . Để tao tính .

Đoạn chàng quay đầu lại nh́n nàng Tuyết diễm kiều đang mở to đôi mắt bồ câu tuyệt đẹp vẫn chưa tan hết nét lo âu, bàng hoàng, chàng nói như thở vào trong gió :

- Em yêu ! Cho anh thiếu một phát. Mai mốt rảnh, anh sẽ bù lại.

Nàng Tuyết chớp chớp đôi mắt mộng mơ, thỏ thẻ lời dịu ngọt :

- Không sao đâu anh. Hăy lo cho mấy ảnh được yên ấm, vui vầy trước. C̣n em th́ ... ngàn năm vẫn đợi !

Bà Mẹ ! Thằng Ngọc Cao Bồi Texas. Nó làm bộ giả nai, cắc cớ hỏi Nghĩa Vụ:

- Mầy thiếu bả cái ǵ vậy ?

Hải Méo nghe nó hỏi, ôm bụng cười rú lên, trượt chân té lộn đầu xuống cầu thang. C̣n Nghĩa Vụ th́ đưa tay lên môi :

- Suỵt suỵt ! Chuyện nội bộ. Đừng suy tư. Đừng thắc mắc. Nổi mụn.

Đó là lư do tại sao chưa tới giờ họp mà Nghĩa Vụ tải bằng đó thằng đến đây khi trời chưa sáng hẳn .

Trời sáng dần. Bạn bè từng đứa, từng nhóm lũ lượt kéo về quần tụ. Tui nh́n thấy đại tá Vũ Hoàng Trọng lững thững bước vào, dáng dấp vẫn uy nghi, chửng chạc dù vừa mới bị stroke quật cho một phát xính vính. Quan Âm ôm vai Trọng niềm nở :

- Mày c̣n hiên ngang như thế, tụi tao mừng lắm !

( "mày" hay "mầy", chữ nào đúng ? Bác nào sure, làm ơn chỉ giáo. Riêng em, thấy các Bác khoái chữ "mày", nên em sẽ xài theo, để nâng cao tinh thần đồng nhất, một ḷng một dạ sắc son. Em dám chắc, khi Điệp Tú đọc đến chỗ này, nó sẽ chửi thề : " Thằng khỉ này ( nó chửi em ) môi mép . Có cái chữ "mày" không , mà cũng vẽ được chuyện " )

Sorry! lan man một hồi, tui không nhớ ḿnh kể đến đâu ? À ! Đến chỗ đại tá Trọng. Ông nói :

- Ừ ! Tao tập dữ lắm ! Không chừng chỉ 2 tháng nữa thôi, tao có thể lên truyền h́nh tuyên bố lời thách đấu với Cung Lê. Tụi bây nhớ mua vé support tao  nhé ! Quan Âm cười cười, ngập ngừng tỏ vẻ không bảo đảm lắm cho bạn ḿnh.

Không gian bỗng trầm xuống khi Duy Sữa dẫn một em mới toanh Trần Tập Khánh bước vào. Bảy Chà Phó Nḥm trố mắt nh́n Khánh, anh đẩy ghế nhổm dậy chạy bay vào lady room. Long Aline ngạc nhiên hỏi với theo :

- Mày bị ǵ vậy ?

Bảy Chà vừa chạy, vừa trả lời :

- Tao vào soi gương xem tao và thằng Khánh, đứa nào trẻ hơn ? 

Long Aline đưa lời nhận xét :

- Muốn so sánh với Khánh, trước tiên mày nên đi nhuộm mái tóc muối nhiều hơn tiêu của mày cái đă .

Duy Sữa dạy khôn thêm :

- C̣n nữa ! dấu cặp kính lăo đi cha nội.

Tận ngoài đường, Thắng Cụ chỏ mỏ rống vào đến patio sau nhà :

- Có thằng giặc nào ở trỏng mà rảnh, làm ơn ra phụ tao đem đặc san vô, c̣n mớ dây nhợ lỉnh kỉnh này nữa !

Trời ạ ! "Cụ" là Cu Nặng chứ có phải "Cụ" là người luống tuổi đâu, mà nó lớn lối thế ! Dây biểu tượng đi họp khóa đàng hoàng mà nó nỡ nào nói là mớ dây nhợ lỉnh kỉnh. Mặc dù không đồng ư cái kiểu nhờ vả mà to mồm như thế, nhưng v́ tinh thần phụng sự tập thể, Ngọc Cao Bồi Texas vẫn chạy ra, khệ nệ mang vào những thứ Thắng Cụ muốn.

Việt Nghĩa Vụ nhướng mắt đếm đầu người, tuyên bố :

- Có lẽ ḿnh bắt đầu buổi họp được rồi đó. Mời tất cả mọi người, thằng nào vào chỗ của thằng đó !

Không khí bỗng trở nên trang nghiêm lạ thường. Tăng Đều Đều từ trong nhà bước ra, giơ cao chai Johny Walker:

- Tao đề nghị mỗi thằng làm một shot, cho buổi họp thêm phần sôi động !

Chắc ư nó dụ mấy thằng nhát gan nhờ men rượu mà trở nên anh hùng chăng ?! Thế là mỗi thằng được bắn một shot .

Thắng Cụ mở màn :

- Bửa nay, tao đề nghị tụi ḿnh mổ banh chành ruột gan ra cho mọi thằng đều có thể ḍm được của nhau. Nếu thấy chỗ nào hư hao, bệnh hoạn, th́ xúm lại, cùng nhau chạy chữa cho lành lặn, rồi băng bó trở lại đàng hoàng. Sau đó, ngăn cấm tuyệt đối thằng nào chọt vào vết thương cũ. Rồi tụi ḿnh sẽ bầu 3 tấm bia đỡ đạn mới, thay thế cho 3 tấm cũ đă đủ tuổi về hưu. Và tao đề nghị đặc san kỳ này sẽ đến tay tất cả mọi thằng. Tụi bây cứ mổ xẻ, chúng ta cùng ...ḍm và nghe.

Đ́nh Ṛm đứng lên lắc lư, rè rè cất giọng :

- Tao bay từ ngàn dặm về đây với tụi bây, chỉ mong chúng ta cùng vui hưởng tuổi già, cố tránh những lấn cấn càng nhiều càng tốt, để c̣n có thể gặp lại nhau ở những lần Hội Ngộ tới.

Duy Sữa giơ cao tay xin phát biểu :

- Tao thấy có mấy thằng nghèo, không tiền đóng niên liễm, đến khi gia đ́nh nó gặp tang chế, thấy nó không được yểm trợ, tao thấy cũng tội .

Tui cũng buộc miệng :

- Tụi ḿnh là Hội Ái Hữu, tương thân, tương trợ, hay là ḿnh du di, sửa đổi nội quy chút đỉnh cho mấy thằng nghèo được nhờ ...?

Hoàng Cao nói :

- Không được đâu Long ơi ! Du di cho thằng này mà không du di cho thằng kia, thế nào cũng có thằng đâm tới chọt lui, không biết đường đỡ. Hơn nữa, vấn đề không phải ở chỗ giàu hay nghèo, giàu nghèo ǵ đối với 50 đồng niên liễm. Chỉ tại nó không chịu đóng thôi .

Đến lúc này, Hạnh Na Uy mới bộc bạch :

- Tao nghĩ ḿnh không nên vượt nội quy. Nhưng chúng ta luôn luôn có cách vỗ về nhau. Như trường hợp thằng trung tướng Minh. Nó không đóng niên liễm, nên không được hưởng quy chế yểm trợ của hội. Tuy nhiên, chúng ta đă mỗi người một ít, tự móc tiền túi ra góp thành một món quà ư nghĩa mang xuống tận San Diego thăm nó. Như thế vẫn đẹp như thường.

Cảm thấy ḿnh nói quá hay, Hạnh Na Uy búng tay gọi Tăng Đều Đều :

- Tao nghĩ mày nên thưởng tao một shot nữa. Mày thấy tao đáng được thưởng chăng ?

Trước giờ chỉ biết ôm đàn hát t́nh ca, hôm nay, có lẽ bị ảnh hưởng bởi cú bắn của Tăng Đều Đều, Hậu Guitar đứng lên hùng hổ góp tiếng :

- Sau buổi họp này, chúng ta sẽ có một ban Chấp Hành mới. Gọi là ban Chấp Hành cho oai, chứ thực ra tao thấy nó giống như 3 tấm bia đỡ đạn. 3 tấm bia này sẽ đưa lưng ra hứng chịu búa ŕu dư luận, để những thằng bạn BK thân thương của ḿnh c̣n chỗ để tụ về ủi an, đùm bọc nhau. Tao thấy rơ ràng 3 tấm bia này là 3 thằng hảo hán, nó dám hy sinh ngay cả ḷng tự trọng chỉ với mục đích phụng sự cho cái chung, cho tập thể, cho cái tên BK mà chúng ta luôn luôn mơ về. V́ thế, tao đề nghị đừng có thằng nào nỡ ḷng đâm sau lưng bạn ḿnh. Nếu có điều ǵ không thuận ư, nên xách nhau ra đối mặt rồi luận bàn từ đầu đến đũa để cảm thông mà bắt tay vui vầy. Đó là ư tao. Nếu có thằng nào không khoái, xin góp ư thêm .

Các bạn có ư kiến ǵ đối với lời phát biểu của Hậu ? Riêng Dương Đức Điệp, lời phát biểu trên rất trùng ư của chàng. Năy giờ chỉ thích đưa mắt ngắm nh́n thiên hạ, bây giờ chàng mới bật đứng dậy, nghiêm giọng :

- Đúng vậy ! Nếu ḿnh đă tín nhiệm họ bằng phiếu bầu của ḿnh rồi, th́ ḿnh phải để họ được toàn quyền làm theo chức năng đă chỉ định.

Buổi họp trở thành cái chợ ở ...quê nhà. Mỗi thằng la mỗi kiểu, tụ năm tụm ba bàn tán ỏm tỏi.

Với cú bắn của họ Tăng, mặt Nghĩa Vụ đỏ bừng, chàng đứng lên dơng dạc :

- Tụi bây cho tao retire. Bốn năm qua đă là quá đủ với tao. Tao cần nghỉ ngơi để cho...lớp trẻ có cơ hội bước lên thay thế. Tụi bây cũng đừng lo. Dù tao có retire, nhưng trái tim tao luôn rộng mở với anh em ḿnh.

Tui nghe chàng lẩm bẩm một ḿnh :

- Tôi cần retire ! Tôi cần retire !

Chàng hướng ánh mắt vào cơi mông lung, nhưng tui biết ngay tại cơi mông lung ấy, một Tuyết yêu kiều, với đôi mắt bồ câu tṛn nét thơ ngây đang ngồi vân vê tà áo đợi chờ. Chàng chửi thề :

- Bà Mẹ ! Hai anh em tao chớ hề có được một giờ để thư dăn trên cái hồ bơi mà tao đă dầy công built up từ 2 năm nay. Ngay cả mảnh vườn con đầy cây trái này cũng chưa hề được tao chăm bón. Má vợ tao ( con xin lỗi Bác ! Xin Bác cho phép con được xài ngôn ngữ b́nh dân ), ừ ! Má vợ tao đă v́ tụi bây mà thay tao làm tất tần tật .

Như được Nghĩa Vụ bơm thêm nghị lực, Thanh Tê Cu cũng cao giọng :

- Tao cũng muốn retire. Tao đă kết toán sổ sách chờ bàn giao. Chúng ta rất cần một ê kíp...trẻ trung hơn đứng lên tập lănh đạo .

Nó chỉ ngón tay hướng ra ngoài đường :

- Hơn nữa, trong thời gian này và sắp tới, tao rất bận. Tao cần take care bầy em và gia đ́nh của nó từ Việt Nam sang chơi.

Đức Đầu Bạc khều khều Thiệu Râu, bọn chúng cười khúc khít :

- Nó làm như mấy đứa em và gia đ́nh của chúng dọn nhà từ Việt Nam qua Mỹ ở luôn vậy ! Bận lắm, bận lắm ! Chắc là bận ...suốt năm, khớ khớ khớ ...

Vậy là những tiếng x́ xào nổi lên khắp nơi. Bỗng nhiên, Nghĩa Vụ chỉ thẳng vào nhà, hét lớn :

- Tao đề nghị Tăng Đều Đều làm Thư Kư thay tao. Chàng họ Tăng lật bật đứng lên:

- Ớ Ớ ...

Tội nghiệp, cái miệng của nó làm sao thắng nổi hai mươi mấy cái họng đang rú lên :

- Đúng đó ! Đúng đó ! xin chúc mừng, xin chúc mừng ...

Chúng c̣n vỗ tay ầm ầm mà tui thấy mấy thằng chủ chốt giật dây, lấy thịt đè người là Thiệu Râu, Hoàng Cao và Quan Âm.
Được nước, Thanh Tê Cu nhảy lên bàn hét :

- Tao cũng đề nghị Đông Thái thay tao giữ ḥm tiền. Nó chạy mấy chục miles mỗi ngày, nó c̣n nhiều sức khỏe. Nó sẽ ...làm tốt .

Lại vỗ tay, reo ḥ rợp trời, giống như cả đất nước reo mừng vừa đạp đổ chế độ cộng sản xong . Đông Thái lọng ngọng, chưa biết tính sao. Bỗng thằng em ḿnh lỡ dại buộc miệng :

- Ừ ! Tao chịu làm với điều kiện Tăng Đều Đều nhận chức Thư Kư . Họ Tăng lầm bầm :

- Bà Mẹ ! Thằng hại bạn !

Toàn Lôi Hổ đề nghị :

- Tao xé giấy, làm cho mỗi thằng một cái thăm. Trong đó, chỉ cần viết "yes" hoặc "no" để bầu cho 3 tấm bia đỡ đạn mới. Nếu lần b́nh bầu này nhận nhiều chữ "no" hơn, chúng ta sẽ t́m 3 tấm bia khác. Có ai thắc mắc ǵ không ? Nếu không, th́ chúng ta bắt đầu chọn
..........
Và dĩ nhiên là "yes". Có 29 chữ "yes" và chỉ duy nhất một chữ "no".
Chúng ta đă có một ban Chấp Hành mới.
Lần này th́ đúng như cơn lũ tràn về. Cả đám rú lên, nhảy nhót tán loạn như bầy ong vỡ tổ. Thằng có nón, quăng nón; thằng mang dép, quăng dép; có thằng c̣n nổi hứng lột áo ném tung lên trời.
Đợi cho không khí tạm lắng đọng, Thắng Cụ mới từ từ đưa cái miệng móm ra nói :

- Cái chữ "no" là của em ! Em muốn xem nếu là "no" th́ nó sẽ ra làm sao ?!

Em Cụ ơi ! Em chọt nách thiên hạ rồi. Bởi v́ chữ "no" của em nó ...chẳng ra làm sao cả, bởi v́ chữ "no" của em nó... chẳng giống ai cả ! Làm sao em cải được số trời, hở em !"
Em Cụ ḿnh nói tiếp:

- Bây giờ là lúc mua bán Đặc San. Tụi bây muốn tính sao ? Giá vốn mỗi cuốn là $9.50. Tụi bây muốn ấn định giá bán bao nhiêu để gây quỹ ?

Sơn Bạt Mạng năy giờ chỉ lo giỡn, bây giờ mới xỉ xỉ ngón tay vào thùng tiền yểm trợ, nó gợi ư :

- Đừng nên ấn định con số. Cứ đặt thùng tiền đó. Thằng nào nhón tay lấy một cuốn Đặc San, th́ tự động móc túi bỏ tiền vào thùng yểm trợ. Muốn bỏ bao nhiêu tùy tâm, cứ thế mà làm. Quan Âm xăn xái đứng lên:

- Tao làm trước !

Nó nhón tay gắp một cuốn, rồi thảy $20 vào thùng. Thế là tất cả mọi thằng lũ lượt làm theo nó. Sau cùng là phần đóng niên liễm. Anh em chạy bu lại phía Đông Thái để đóng tiền cho tân Thủ Quỹ. Dù lúc đó rất ồn ào, tôi vẫn nghe rơ Hoàng Cao móc tiền ra nói với Đông Thái :

- Đây là 100 đồng niên liễm của Phạm Bạch Dương cho 2013 & 2014. C̣n đây là 150 đồng niên liễm của Lê Văn Phước, tự Phước Riệu cho 2013, 2014, 2015. Mày làm ơn nhớ ghi tên tụi nó !

Tôi lặng người đi. Chờ một lúc để nén cảm xúc, tôi bước lại gần nhỏ nhẹ hởi Hoàng:

- Có phải mày tự móc tiền túi ra đóng cho tụi nó, hay tụi nó gửi mày, nhờ mày đóng giùm ?

Hoàng cười buồn:

- Tao biết tụi nó không muốn đóng. Tao chỉ muốn nhắc nhở mọi anh em chúng ta rằng ḿnh vẫn c̣n những người bạn ở ngoài tầm tay với của tụi ḿnh...

Thế đấy ! T́nh người. T́nh bạn. Đôi khi  có những điều chúng ta không thể nói thành lời.

Chúng ta đă nh́n thấy và có thể kết luận buổi Tiền Đại Hội đă thành công vượt bực. Công đầu thuộc về Tăng Trọng Đằng, chủ nhân của chai Johny Walker đă giúp cho buổi họp vang vọng tiếng nói, tiếp nối triền miên ...

Cách đây không lâu, Phúc Rằn Ri có post lên một bài tham khảo, nhận xét rằng khi tuổi về chiều, những trái tim già thường trở nên yếu mềm. Nh́n chú chó trung thành ngồi cạnh mộ chủ, cũng sụt sùi. Thấy h́nh ảnh cô bé con trần truồng chạy giặc trên đại lộ Hoàng Hôn, cũng rơi nước mắt. Đọc một đoạn văn mô tả người chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa quỵ ngă trước lằn đạn của cộng nô, cũng khóc tỉ tê. Xem bộ phim Korean dài tập, khi thằng vai chính lỡ bị ung thư, lăn đùng ra chết ngắc, bỏ lại 2 đứa con thơ cho người t́nh trẻ, tuổi già càng khóc bạo, đến nỗi nước mắt làm trôi mẹ nó ...cái TV, khóc thê thảm như lúc biết tin con đào nhí vừa bị dính ...Si Đa. Tui nghĩ ḿnh chưa già, hoặc ít ra là chưa ...già lắm, v́ đám trẻ ngoài đường chỉ gọi tui bằng Chú, chứ chưa lên đến chức Bác như mấy thằng Phúc Rằn Ri, Ngô Minh Trị, hay lăo Thắng Xụi ..., nhưng tui đă khóc ṛng trước nghĩa cử đẹp như mơ của Hoàng Cao, như trước đây tui khóc suốt một đêm dài khi đọc bài viết " Thằng Lính Bạc T́nh " của Tưởng Năng Tiến. Tui bắt buộc phải nhắc lại cho đàng hoàng việc làm cao quư này v́ Thành Rằn Ri muốn tui ...giấy trắng mực đen, để nó vào ...sổ sách. Tôi cầu mong hai trăm rưởi mà Hoàng đă yểm trợ bạn sẽ là một ca khúc ngọt ngào, nhắc nhở rằng bên cạnh chúng ta luôn có những người bạn tuyệt vời.

Bây giờ, xin được trở lại với diển biến của cuộc hành tŕnh.

Theo như bản thông báo th́ sau Tiền Hội Ngộ, ngay chiều tối hôm đó sẽ có đại yến tại nhà Đông Thái. Điều này làm nức ḷng mọi người v́ vào thời điểm đó, đa số bạn bè đă kịp về quần tụ.

Trời chỉ vừa hơi dịu nắng,Tăng Đều Đều đă hối chúng tôi cứ như chở vợ đi đẻ:

- Lề mề như tụi bây, nếu ngày xưa gặp tao th́ tụi bây đă không c̣n cơ hội đi dự Hội Ngộ hôm nay.

Phúc Cu Ky cũng không vừa. Nó chỉ dịu dàng thổ lộ :

- Ngày xưa gặp anh, em đă chết mê chết mệt. Anh có phạt em đến cỡ nào, em cũng xin vui vẻ đón nhận. Em chỉ xin anh một nụ cười.

Tăng Đều Đều nghe đến đâu, ruột nở đến đó. Nó hào phóng rút từ trong túi một thỏi chocolat quăng về phía Cu Ky :

- Tao đă bỏ thuốc lá. Mày ăn đỡ cái này cho vui miệng.

Thế rồi vẫn chiếc Lexus đen tuyền, bóng bẩy , nó lại cơng chúng tôi đến nhà Đông Thái. Vừa bước vào patio sau nhà, tôi nh́n thấy tấm lưng chàng, thần tượng mẫu mực của chúng ta, vẫn một Bùi Đức Tính mạnh mẻ, can trường. Tôi la lên và kéo dài chữ :

- Hey...! thật lớn rồi ôm chầm lấy chàng.

Hai năm dài đă trôi. Nh́n chàng  vẫn tưởng như mới hôm qua. Th́ ra  sự mạnh mẻ của chàng đă làm thời gian ngưng đọng. Chúng tôi không cần nói với nhau nhiều, v́ chúng tôi đă quá hiểu nhau, đều biết ḿnh phải làm ǵ cho xứng đáng là một con người .

Bạn bè trở về dần, càng lúc càng đông. Trong nhóm bạn thân t́nh, tôi nh́n thấy nổi bật một dáng dấp thư sinh, cao đẹp, thanh mảnh. Chàng là linh hồn của trang nhà Website Bất Khuất. Từ Chicago gió băo mưa sa, vợ chồng chàng dẫn nhau về giữ ấm ṿng tay bạn bè. Lê Văn Thành ! Con cọp biển một thời vùng vẫy. Chúng tôi gửi đến anh chị một lời chào yêu thương, mong lắm thay ṿng tay chúng ta vẫn thắm đượm nghĩa t́nh.

Ḍng tư tưởng của tui đang êm đềm trôi, tui nghe phone của ḿnh ré lên từng hồi. Móc ra áp vào tai, lại cái giọng khó ưa của Thắng Cụ :

- Em Trà đó phải không ? Em tắt phone đi, rồi chờ anh gọi !

Cắc cớ thiệt ! Tui vừa tắt phone đă nghe cái giọng the thé của chả trước nhà :

- Thằng Trà đâu ? Chạy ra đây xách bia vô ! Sao gặp ai, mày cũng nhiều chuyện được hết vậy ?

Xin thề với các Bác, tui có trách tạo hóa sao trớ trêu. Thằng phè cánh nhạn, c̣n thằng tui th́ bị đ́ sói trán. Tui biết ḿnh sẽ chịu nhiều đau thương khi chấp nhận xuống miền Nam Cali để nộp mạng cho Thắng Cụ. Nhưng tui không ngờ số phận lại quá hẩm hiu khi trao duyên cho chả. Ừ ! Cứ lớn giọng thế đi, em ! Anh sẽ lôi em vô " cuộc hành tŕnh " của anh để bạn bè cười ḅ ra .

Đang t́m cách chọt chả th́ Thiệu Râu cặp tay " người t́nh trăm năm " bước vào. Tui thấy Long Aline, Phúc Rằn Ri, Đức Cao Đài và cả thằng Đông Thái chụm đầu x́ xào :

- H́nh như thằng Râu trốn vợ, dẫn đào nhí tới nhát tụi ḿnh.

Ngọc Texas xía vô :

- Không phải đâu ! H́nh như tụi nó làm đám cướ́ tháng trước. Thằng Râu vừa bảo lănh từ VN qua.

Ṭng Mu Rùa đắm đuối nh́n, giống như bị hớp hồn :

- Trời đất ơi ! Sao mà trẻ đẹp quá chừng....

Thiệu Râu làm như đi guốc trong bụng từng thằng, nó dảnh bộ râu xéo qua một bên, kiêu hănh ngôn rằng :

- Các em của anh đừng có mà đoán già đoán non. Tụi bây đă từng nghe oai danh của Thiệu bốn con chưa ? Anh hân hạnh giới thiệu với các em: đây là người đă đặt vào...tay chân đầu cổ (?) anh bốn viên ngọc nữ vô giá ...at same time mà cả Hawái đều mơ ước. Đây là chị...Râu, chị Hai của các em.

Cả đám chúng tui chu mỏ :

- Ồ...!"

rồi xoay ngang ôm chầm lấy nhau thắm thiết chúc mừng anh Râu, thay v́ chạy tới ôm thắm thiết chị Hai, mặc dù rất muốn. Tui thấy Đông Thái chực phóng tới để ôm chị Hai chào mừng, nhưng nó bị dính cái trừng mắt của anh Râu nên dội ngược trở lại. Nó bèn làm bộ giả lả nâng chai bia lên la lớn :

- Dô ! Dô ! Xin chúc mừng !

Buổi đại yến bày la liệt các món từ thịt cá, rau mắm, đến cả cháo xương đă được hầm nhừ. Xin cảm ơn các Mợ Bất Khuất ! Muôn ngàn lần cảm tạ các Mợ đă bỏ công sức ra phụng sự v́ ...đại nghĩa.

Buổi tiệc đang ở... đỉnh điểm, phone của tui lại rung lên bần bật. Tui phải ôm phone dông tuốt ra ngoài đường để nghe. Té ra thằng ông "nội" Ḥa Hotel réo :

- Bà Mẹ ! Tụi mày nhậu mà mạnh thằng nào ,thằng nấy rống cái họng ra tan hoác. Tao ở tận bên này mà c̣n nghe lồng lộng. Tụi mày làm tụi tao nôn quá. Thôi th́  sau này nhớ kể lại tỉ mỉ cuộc chơi !

Ừ ! Cuộc chơi thoải mái lắm Ḥa ơi ! Bắt chước tụi nó, chính tao cũng gào lên đến khan cả giọng. Em Cụ lại lôi mấy bài t́nh ca ra ru ngủ bạn ḿnh. Hải Méo gầm lên :

- Giờ phút này không thể hát t́nh ca. Chúng ta phải có "Việt Nam quê hương ngạo nghễ ", chúng ta phải có " nối ṿng tay lớn ", chúng ta phải " tiếp bước cha ông , dựng xây tổ quốc "...

Ôi ! Những mái tóc bạc màu thời gian dường như đă được t́nh bạn nhuộm đen trở lại. Tui thấy trong ánh mắt của các Mợ Bất Khuất h́nh như ong óng những nước mắt, những giọt nước mắt của cảm thông, của xẻ chia và đồng hành cho sự mất mát mà chúng ta phải buộc ḷng chấp nhận .

Cuộc vui vẫn tiếp tục, triền miên... Chúng tôi đang chờ đón một nhân tố mới. Một con người cũng lần đầu hiện diện trong buổi Hội Ngộ này. Hai vợ chồng Tăng Xương xuất hiện. Trời ạ ! Thằng thuộc loại không ăn ảnh. Nh́n ngoài đời  nó ...cực kỳ trẻ, chỉ có mỗi điều nó được xếp chung ghế với Long Trà, những kẻ ...rửa mặt th́ lâu mà gội đầu th́ chóng. Trước đây, nh́n ảnh nó trong D/Đ, tui thầm gọi nó bằng " ông " mới xứng tầm, bây giờ mới biết ḿnh bị hố nặng. Thế là từ "ông ", tui lôi nó xuống thành "mày " rồi phang nó tới tấp. Nó nổi tiếng là thằng đă từng quậy đục biển Thái B́nh Dương. Bây giờ, đứng giữa bàn nhậu, trước mặt cử tọa, nó khoanh tay cất giọng chân thành :

- Tao nhớ tụi bây quá ! Ở chỗ tao, không có lấy một thằng bạn Bất Khuất làm mắm. Hôm nay, trước mặt tụi bây, tao thề tao sẽ chơi xả láng với tụi bây. Và tao chỉ chơi xả láng chứ không đ̣i luộc chín tụi bây như thằng Râu muốn làm. Rất mong anh em chúng ta sẽ đong thật tràn đầy niềm vui khi đang c̣n có bên nhau.

Lời thằng Calci nói như ly đá lạnh giữa trưa hè làm tụi tui mát từng khúc ruột .

Đang giữa lúc vỡ oà niềm vui, nếu bạn cho phép tui được bộc lộ nỗi niềm riêng, tui xin được nói rằng tôi đang chờ đợi một thằng bạn rất thân. Ở nó, tôi thấy chất chứa đầy ắp ḷng nhiệt thành phụng sự tập thể. Đối với nó, chỉ có "đúng " hoặc "sai" chứ không lèng èng, du di, nhân nhượng. Nó biết đem hào khí của ḿnh để khuất phục người khác. Tôi phục nó v́ cá tính ngang tàng này, và chính nó cũng là một trong những thằng mà tôi thích châm chọc nhất. Giờ này, nó c̣n đang bận trối chết về việc dời hăng. Tôi biết nó cũng đang rất nôn nóng được mau chóng trở về họp mặt bạn bè: thằng Hạ Sĩ Điệp của tôi và của các bạn. Tôi đang chờ sự xuất hiện của nó .

Trời đă về đêm. Chúng tôi nghe văng vẳng tiếng ́ đùng của pháo bông, nhắc nhở chúng tôi rằng đêm nay là lễ Độc Lập của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. H́nh như cơn say t́nh bạn đă làm chúng tôi quên mất những sự kiện khác trong đời.

Chúc các bạn ngủ ngon. Bạn sẽ có những nụ cười rạng rỡ trong giấc mơ khi nhớ về nhau .

Ngày thứ Sáu, 5 tháng 7 năm 2013.

Sau một giấc ngủ no tṛn, 3 thằng tui ṃ ra sân sau uống cà phê tán láo. Nhắc lại chuyện hôm qua, 3 thằng cười rúc rích. Từ trong nhà, họ Tăng bước ra chào:

- Sao ! Các HT ngủ ngon không ?

Tui ngước mắt nh́n nó :

- Đêm qua, tao mơ một giấc mơ thật là kiêu hùng, làm sống lại thuở hồng hoang, phất cờ đi giữ nước .

Tăng Đều Đều xà xuống ngay :

- Nghe bộ hấp dẫn đây. Kể nghe chơi, mậy ! Tui mỉm cười bí hiểm :

- Tụi mày muốn nghe ? Mỗi thằng bỏ ra hai chục. Tụi bây phải hiểu thời buổi ...kinh tế thị trường.

Phúc Cu Ky chỉ cười cười rồi khích tướng :

- Tao thấy rơ ràng trên trán mày có 3 chữ " thằng làm tiền". Vậy chứ t́nh nghĩa mày dấu chỗ nào ?

Lại cũng là nó. Có lẽ tui phải nhường cái chức vua chọt lại cho nó quá. Tui chắp tay xá nó :

- Miệng mày sắc như dao  c̣n độc hơn thịt vịt chấm mắm gừng. Thực ra tao chỉ cà khịa, thử xem tụi mày có say chuyện tao kể không, chứ ai nở bán buôn t́nh cảm bao giờ !

Chuyện nó như thế này :

Tao mơ thấy đám Bất Khuất tụi ḿnh phóng xe đ̣ Hoàng bay về Việt Nam dành lại đất nước. Trên đầu xe là 2 lá cờ, một lá cờ Vàng tự do và một lá cờ "Cư An Tư Nguy", biểu tượng oai hùng của những chàng trai Thủ Đức. X́ Thẩu leo tuốt lên đầu xe, mặt đỏ bừng dũng khí. Ngồi sau tay lái là Binh Lố ǵm ánh mắt chực chờ. Tao thấy Hạ Sĩ Điệp rút giấy bút ra, ngước nh́n trăng sao tính toán. Trên xe đă chất đầy những thằng BK. Chúng ta không c̣n đủ chỗ để đứng chứ nói ǵ đến ngồi. Tao thấy đại tá Trọng và Tân Phi La hào hển chạy tới:

- Cho tao theo với. May ra  tụi tao cũng phụ giúp được việc ǵ đó...

Thằng Thắng Cụ rút...phone ra gọi Tôn Tẩn :

- Tụi bây ở nhà cũng phải sẵn sàng. Khi nào thấy tụi tao xuất hiện, tụi bây cũng đồng loạt ra tay. Ngoài đánh vô, trong đánh ra, chắc chắn tụi nó sẽ tan hàng.

Tôn Tẩn nghiêm nghị :

- OK, nhận 5 . Tụi tao đă thông báo cho nhau hết rồi !

Đúng giờ G, chiếc xe đ̣ Hoàng lao về phía trước mang theo đầy ắp những trái tim bốc lửa, khát khao thương nhớ quê hương. Nó chui vào đường hầm bắt xuyên qua biển Thái B́nh Dương trực chỉ hướng Sàig̣n. Sàig̣n của tôi, Sàig̣n của anh, Sàig̣n của chúng ta. Việt Nam quê hương tôi ! Chúng tôi đang trở về để dành lại tự do, tươi đẹp cho em...

Bà Mẹ nó ! Thằng Cu Ky rú lên cười khằng khặc làm tao giật nẩy ḿnh choàng tỉnh. Tao hỏi nó mơ thấy ǵ mà hạnh phúc thế ! Nó nói nó thấy Thắng Cụ dấu mất mẹ bộ cà sa của Quan Âm, không cho thằng em ḿnh tu nữa !

Tăng Đều Đều nổi khùng đứng bật dậy:

- Thằng này ( là tui ) xạo c̣n hơn ...Thầy Chạy. Bây giờ muốn đi đâu, tao cơng đi ?

Tân Phi La nhanh nhẩu :

- Tới nhà Nghĩa Vụ đi ! Ở đó đông vui !

Tại nhà Nghĩa Vụ.

Tụi tui tới đúng lúc chúng nó đang phùng mang trợn má, bàn tán sôi nổi. Tui hỏi chuyện ǵ mà...khốc liệt vậy ? Sơn Bạt mạng xoay lại nh́n tui rồi nói như sợ thằng khác dành nói trước :

- Tụi tao đang gom tiền đi thăm thằng trung tướng Minh. Mày muốn hùn vô bao nhiêu ? Móc ra bỏ vô bao thư ở trên bàn ḱa !

Th́ của ít ḷng nhiều, tui móc túi nhét thêm hai chục vô bao thư nói :

- Thằng nào đi thăm nó, nhớ cho tao gửi lời thăm nó với.

- Nó đâu c̣n biết ǵ nữa đâu mà nhắn với gửi ! Duy Sữa buồn buồn nói :

- Đành là thế. Ḿnh chỉ cần biết hướng tấm ḷng của ḿnh đến bạn bè thôi. Chỉ mong nó hiểu và không cảm thấy cô đơn . Thế thôi !

Bàn tán thêm một lúc, Sơn Bạt Mạng, Đ́nh Ṛm và vài thằng nữa lên xe trực chỉ San Diego thăm trung tướng Minh đang một ḿnh cô quạnh.

Tui thấy Thiệu Râu đang chăm chú cạy cạy, móc móc cái ǵ đó trên mặt bàn. Nhắm chừng em ḿnh đang...ở không, tui bèn rề rà :

- Ê Râu ! Kể chuyện Hawái nghe chơi !

Chừng như găi đúng chỗ ngứa của em, Thiệu Râu phun ra liền :

- Khi mày bước xuống phi trường ở Hawái, mày có thể hỏi bất cứ ai, từ đứa nhóc vài ...tháng tuổi đến những lăo già 90 rằng Thiệu Bốn Con ở đâu ? Người ta sẽ chở mày đến tận nhà tao, có khi c̣n nhét vào tay mày một hai món quà nào đó gọi là để tỏ ḷng kính phục .

Nghe tới đó, tụi tui phục lăn, bèn bu lại ngồi chồm hổm nghe nó kể :

- Vợ tao đẻ cho tao liền một lúc 4 đứa con. Đó là một trường hợp quá đặc biệt làm rúng động cả Hawái. Truyền h́nh, truyền thanh bu lại bệnh viện lấy tin rồi phát h́nh, phát sóng liên tục. Thế là danh tiếng vợ chồng tao nổi như cồn, nhưng nỗi khổ cực của tụi tao cũng nhân lên gấp bội. Tụi mày đă trải qua rồi đó, nuôi dưỡng một đứa con thơ cực như thế nào. Vậy mà vợ chồng tao phải nuôi dưỡng cùng một lúc 4 đứa bé con suốt chừng ấy năm dài cho măi đến hôm nay. Vợ chồng tao thiếu ngủ, mệt mỏi đến độ phải tập cho 4 chị em chúng tự uống sữa, tự uống nước lấy. Tao đặt b́nh sữa ngay tầm tay chúng. Bất cứ lúc nào chúng ọ ẹ, tao bèn hướng bàn tay chúng về phía b́nh sữa để tự nắm lấy mà bú. Dần dần, tao đă tập được cho chúng có thói quen đó, nên sau nhiều ngày, khi đói hoặc khát, chúng t́m ngay được cái chúng cần. Bây giờ, chúng đă vào hết đại học, mỗi đứa theo một ngành riêng.

Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Hôm nay khỏe rồi. Vợ chồng tao có thể ngồi nhịp gị. Có chút thời gian rảnh rổi th́ lại t́m tụi bây để ...luộc chơi .

Bé Đại bước vào làm câu chuyện đứt ngang. Nó khệ nệ ôm mấy hộp đậu phọng rang vào cho anh em nhâm nhi. Khổ đời, tuổi già xồng xộc xông tới quật cho nó một phát xụi chân, cả vợ nó cũng te tua. Thế nên, những cuộc ăn nhậu sau này không c̣n thấy tên em ḿnh nữa. Nó bỗng trở thành " trái tim bên lề ". Thế mới đen.

Trời chiều buông xuống thật nhanh.
Tối nay là đêm Hội Ngộ 40 Năm của chúng ta.

Tui bàn, có lẽ một số thằng trong đám tụi ḿnh nên đến nhà hàng trước để giúp thêm một tay, sắp xếp phụ tụi nó. Tui , Long Aline và Duy Sữa đi trước. Không biết hai ông thần Long Aline và Duy Sữa bàn tính với nhau từ lúc nào, thay v́ chạy thẳng đến nhà hàng, hai chàng lại quẹo vào tiệm bán hoa ( Cấm nghĩ bậy ! Hoa thiệt chứ không phải Hoa ...2 chân ) làm cho một chục bó, có cả bong bóng bay phất phới. Hai chàng huưt sáo inh ỏi, tấm tắc hài ḷng. Ồ ! Th́ ra, hai chàng muốn ghi công những phu nhân đảm lược của Bất Khuất. Hoan hô hai ông bạn già của tôi. Nghĩa cử đẹp này sẽ là những điểm son tiếp nối cho chúng ta cùng ghi nhớ.

Khi chúng tôi đến nơi th́ anh em đă tập trung rất đông đảo trước nhà hàng. Tôi nh́n thấy HT Tín ôm máy ảnh chụp chí chóe, hết góc này đến cạnh kia, từ nhóm này sang đám nọ. Tôi nghĩ không một ai bị lọt ra khỏi ống kính của anh ấy. Cho phép em được vinh danh Huynh Trưởng Tín, người đă giúp chúng em lưu lại những kỷ niệm tuyệt vời. Chúng em cảm ơn anh.

Bên cạnh HT Tín, chúng ta c̣n có Bảy Chà, Hạ Sĩ Điệp, Toàn Lôi Hổ, Nghĩa Vụ và Tăng Đều Đều.
Tóm lại, ta đă tập trung những nhiếp ảnh gia thượng thặng. Nếu có thêm Thái Nhót nữa, ê kíp chúng ta có thể sánh ngang ngửa với cái đám cameraman của Oscar Academy Award vừa rồi.

Tôi thấy có sự hiện diện quư báu của các NT Trần Hồng Phú, NT Ninh Xuân Đức, NT Nguyễn Thành Một và NT Trần Huy Quang, cùng rất nhiều thân hào nhân sĩ, cũng như các HT khóa đàn anh.

Nh́n lại chặng đường đă qua, chúng ta có thể tự hào cũng đă ít nhiều khẳng định chỗ đứng nào đó trong ḷng mọi người. Nếu tôi nói thành quả này là do công sức của tất cả chúng ta, những người con Bất Khuất, th́ chúng tôi mong các thành viên sáng lập đừng nghĩ rằng tôi muốn hóa đồng mẫu số chung, nói nôm na là dựa dẫm công sức của người khác, bởi v́ các bạn luôn hiện hữu trong trái tim, ngay bên trái lồng ngực của chúng tôi. Tôi yêu quư các bạn như trân quư một quá khứ đẹp tươi đă một thời chúng ta dấn thân v́ lư tưởng.

Đang gật gù hài ḷng với những ư tưởng thông thái vừa nảy sinh, Thắng Cụ tiến tới vỗ vai:

- Em Trà ! Chỗ của Đ/Đ 33 đă đầy. Anh đành xếp em qua chỗ của Đ/Đ 34, bàn này có vợ chồng của Điệp Tú, Toàn Lôi Hổ, Thành. Ngồi gần toàn người đẹp, hy vọng em sẽ hài ḷng.

Lăo c̣n ghé tai rù ŕ :

- Vui chơi nhưng đừng quên nhiệm vụ. Nhớ lo chạy bàn, phục vụ bia bọt cho bạn bè em nhé !

Cụ ơi là Cụ ! Cụ đă cột tay chân, miệng mồm em bằng sắc đẹp giai nhân. Em là thằng quậy ...mà nhát gái. Cụ có ư đồ ǵ khi nhét em vô ngồi bàn của những tuyệt sắc đổ nước nghiêng thành ? Trời đất ơi ! Nh́n quư phu nhân, tui c̣n muốn ...rụng rún chứ dám nói ǵ đến chuyện giỡn. Em xin chắp tay nguyện cầu, nếu chuyện Aladin và 40 tên cướp là có thật, em chỉ mong thần cho em một điều ước:  " biến Cụ thành miếng Shu Shi để em chơi một phát, rồi chiêu thêm một ngụm bia cho bỏ đời ...hậm hực ". Thế là tui đành bỏ đi lang thang, mượn cớ ...bưng bia cho bạn để la cà đến những bàn có phe ta mà la hét, giỡn cợt cho vui. Nhờ thế mà tui được ...uống nhiều hơn ăn. Đến bàn nào cũng được nghe :

- Ê Long ! Cụng một cái cho xôm đi mậy ! 

Thế là nhiều cái... cụng liên tục làm tui ngất ngư .
Tui đảo mắt quan sát những thằng cũng bị...rỗng ruột như tui, những thằng Tăng Đều Đều, Bảy Chà, Điệp Tú, Nghĩa Vụ, Toàn Lôi Hổ. Chúng chạy tới chạy lui, nháy người này, chụp người nọ. Vậy mà trên gương mặt chúng rạng rỡ nét hạnh phúc vô cùng. Chúng cũng không quên thu vào ống kính hai tay guitar điển h́nh, gắn bó suốt đời với anh em: một Hậu Guitar và một Lê Toàn Cư Sĩ. Cảm ơn tất cả các bạn, những tấm ḷng hăng say bất chấp ...đói no. Tưởng cũng nên nhắc thêm một lần nữa rằng chúng em ghi nhớ công sức của HT Tín đă hết ḷng ghi lại trọn vẹn h́nh ảnh lần Hội Ngộ 40 Năm này của chúng em.

Trong đám chạy bàn, phục vụ bia bọt mà chủ lực là 3 thằng: Ngọc Cao Bồi Texas, Long Trà, và một em trẻ măng mà tui đoán chỉ khoảng 30 ngoài, cứ rề rà theo tui làm quen một anh Long, hai anh Long rồi hỏi thăm tứ tung. Tui nghĩ trong đầu: "em bé này chỉ thuộc hàng em cháu theo cha chú đi theo dự Hội Ngộ đây" . Nhưng mắc mớ ǵ lại ở đây giữ job chạy bàn, lại c̣n đeo dây biểu tượng đi họp khóa của các chú, các bác ? Tui ṭ ṃ lật bảng tên ra xem, lúc này mới bật ngửa: chàng trai trẻ ( tưởng là em bé nhi đồng ) đó lại là Hải Nhí 34, một đồng môn BK mà anh em ở miền Nam Cali rất thân quen. Tui ngớ người, chưa biết phải xưng hô lại như thế nào th́ Thanh Tê Cu khều vai x́ xào :

- Nó uống thuốc sâm của thằng Tốt, săn sóc da mặt và cắt tóc ở tiệm Lê Xí, theo Đông Thái chạy bộ 20 miles mỗi ngày, học cái kiểu tiếu lâm của Thắng Cụ, là bạn cùng lớp khiêu vũ với Nghĩa Vụ. Thế th́ lấy ǵ mà không trẻ như ...con nít .  Thằng nào muốn trẻ như Hải Nhí, hăy theo học sách của nó.

Sau cái xiết chặt tay chất chứa thân t́nh, tôi cũng chỉ vừa đủ có một lời chào Điệp Tú :

- Bạn thân ! Cuối cùng th́ mày cũng có đủ thời gian để về với anh em ! .

- Ừ ! Bận lắm ! Nhưng tao phải về với tụi bây !

Thế rồi việc thằng nào, thằng nấy làm, chúng tôi không có th́ giờ để cà kê với nhau. Vă lại, chúng tôi đâu cần nhiều lời, ḷng nhiệt thành đă đủ để nói những ǵ cần nói, phải không bạn hiền ?!

Có một sự điều chỉnh để trả về tự nhiên một cách ngộ nghỉnh mà ít ai nhận ra là lần này, khi cần phát biểu về những sự kiện lớn trước microphone, em Cụ không c̣n chuyển sang giọng Bắc nữa. Một thành công rất đáng khích lệ cho em ḿnh. Chúc em ḿnh luôn giữ vững tinh thần để lèo lái con thuyền Bất Khuất dù có bị châm chích tả tơi.

Năm nay xuất hiện một số gương mặt mới như Số, Chu, Khánh, Tân... Họ không dấu được nét bở ngở rụt rè v́ mới về đàn. Tụi nó có đúng cái nét rụt rè, bở ngở của Long Trà ngày đầu t́m về. Nhưng các bạn sẽ không phải chờ đợi lâu, cái đám chân ướt chân ráo này sẽ quậy tới bến vào những ngày sắp tới cho xem.

Tôi thấy Tính Quân Kỳ hướng tầm mắt lên sân khấu, nhưng anh lại nh́n sâu vào khoảng không kỷ niệm. Tôi không hỏi, nhưng tôi biết anh đang t́m ǵ trong cái khoảng không ấy. Ngày ấy, trên sân khấu c̣n có một Trương Minh Sang nhịp đều tiếng trống dẫn bạn bè hát vang những điệp khúc quân hành, trên sân khấu có một Hồ Thanh Danh thuần thục d́u dắt chúng ta kết thành một khối vững vàng, ngay bên dưới sân khấu có một Tạ Huy Thái miệt mài bắt giữ lại h́nh bóng chiến hữu thân quen... Bạn là những cái đinh của Bất Khuất neo giữ chúng ta gắn kết với nhau. Các bạn ở đâu ? Tại sao lần này, bạn lại không về ? Nếu bạn nh́n thấy Tăng Xương ôm vai bá cổ hết thằng này đến thằng khác để trút nỗi niềm mong nhớ, bạn mới thấy thương quư, trân trọng tấm chân t́nh của nó ...

Tiệc tàn dần, nhưng chúng tôi không muốn chia tay. Chúng tôi cặp cổ nhau kéo về nhà Nghĩa Vụ quậy tiếp. Ôi ! Những mái đầu bạc ham vui. H́nh như có đôi lúc, ḿnh cũng nên cởi bỏ dáng vẻ đạo mạo, nghiêm nghị phải có để lên lớp, dạy bảo bầy con cháu bu quanh, để được hưởng tí đỉnh hồn nhiên cho chính ḿnh .

Bạn nghĩ chúng ta có xứng đáng được tự ban tặng một vài ngày hạnh phúc vô tư khi được trở về với những ngày xưa thân ái không hở bạn ?!

Thứ Bảy, ngày 6 tháng 7 năm 2013

Chúng tôi có plan sẽ uống cà phê với nhau sáng nay ở quán Rose, thường được gọi bằng cái tên rất gần gủi là " cà phê vỉa hè " nằm bên này đường Bolsa, đối diện Phước Lộc Thọ.

Vẫn v́ cái kiểu lề mề, chúng tôi bị HT Đằng mắng vuốt mặt không kịp :

- C̣n được bao nhiêu tiếng đồng hồ nữa để họp mặt, tụi bây không biết quư thời gian này sao ?"

Chúng tôi nín khe, không dám trả treo nữa v́ cái lỗi sờ sờ ra đó.
Khi chúng tôi đến quán th́ mọi người đă uống gần cạn cốc cà phê của ḿnh, và chúng tôi rất may mắn được đón nhận những nụ cười rộng lượng, miễn chấp của bạn bè  Tôi nh́n thấy NT Phú ngồi đó, người anh cả của chúng ta. Chúng tôi vây quanh anh và lắng nghe những lời tâm sự. Thực ra, anh không nói nhiều. Những điều cần dạy bảo, anh đă chỉ vẽ cặn kẽ từ 40 năm về trước. Với ánh mắt hiền từ, anh bao dung nh́n những đứa em út mang nặng hoài băo ngày nào, hôm nay đă bị cát bụi thời gian làm đổi thay màu tóc. Lời nhắn gửi của anh truyền thẳng vào trái tim từng đứa :

- Các em hăy cố giữ những ǵ c̣n sót lại mà vun bồi, xây đắp cho nó ngày mỗi hoàn thiện hơn. Đừng bao giờ đánh mất niềm tin các em nhé !

Anh cho chúng tôi biết các anh c̣n một buổi họp mặt với khóa 3/72, đàn anh của chúng ta tối nay. Nếu có thể, các anh sẽ về chơi với chúng tôi ngay sau buổi họp mặt đó tại nhà Việt Nghĩa Vụ. Chúng tôi mong chờ sự có mặt của các anh.

Sau chầu cà phê, Tăng Calci rủ rê :

- Tui mời tất cả AE đi ăn sáng  Ông nào rành  làm ơn dẫn đường. Đông Thái mau mắn :

- Phở Pasteur ! Tới Little Saigon mà chưa ăn phở Pasteur th́ coi như chưa biết Little Saigon. Quả thật, chúng tôi phải xếp hàng hơn nửa tiếng đồng hồ mới có được chỗ ngồi. Nhưng ! Các bạn ạ ! Có một món c̣n quư báu gấp ngàn lần tô phở Pasteur mà chúng tôi vẫn nhớ như in. Đó là những bát cháo ân t́nh được nấu nhừ từ ḷng chất chứa yêu thương của Bác Gái, mẹ của chị Tuyết. Bác và chị Tuyết đă săn sóc anh em chúng tôi từ miếng ăn giấc ngủ, đến những thăm hỏi thường xuyên từng đứa một. Má ơi ! Má ơi ! Xin phép Bác cho phép chúng con được gọi Bác bằng tiếng Mẹ ngọt dịu yêu thương mà đại đa số anh em chúng con đă không c̣n được gọi nữa. Má đă đong đầy t́nh mẫu tử để chúng con phải ghi nhớ khôn nguôi. Chúng con ngàn lần cảm ơn Má v́ tất cả những tất bật Má đă làm cho chúng con.

Chúng tôi vui sướng đón nhận hạnh phúc đến từ những người Mẹ, người Chị, người Vợ của bạn và từ ngay cả những thằng bạn người dưng nước lă, nhưng tất cả đă thuộc về nhau chỉ v́ hai chữ " Bất Khuất ". Bạn ơi ! Tôi xin bạn có một phút tĩnh lặng để tự hỏi ḷng ḿnh rằng ḿnh có c̣n trân quư cái kỷ niệm hào hùng đó không ? V́ chính cái kỷ niệm hào hùng đó đă liên kết chúng ta lại thành một khối, phải không bạn ?!

Khi ngụp lặn trong hạnh phúc, người ta thường thấy thời gian trôi rất nhanh. Chúng tôi không ở trường hợp ngoại lệ. Mới đó mà đă bước sang buổi chiều. Chúng tôi tất bật với biết bao sắp xếp để chuẩn bị cho buổi thư hùng nẩy lửa tối nay .

Nghĩa Vụ bấm phone liên tục hối thúc Hải Méo :

- Chừng nào th́ tàu chở đặc sản ở Lousiana của mày cập bến ? Mày có cần tao huy động đội cảnh sát đặc nhiệm để hộ tống thùng hàng đó đến đây không ?.

Hải Méo cũng bấn xúc xích :

- Vợ tao vừa cho biết bả và hàng sẽ đến đây khoảng nửa tiếng nữa. Mày làm ơn đừng hối nữa. Mày hối quá làm tao quưnh, gọi phone cho vợ tao mà tao không nhớ bả tên ǵ , cứ ớ ớ suốt, làm bả sinh nghi !.

Nghĩa Vụ gằn giọng :

- Không hối sao được. Tất cả các NT sẽ có mặt tối nay, tụi ḿnh chuẩn bị cho các vị ...lết bánh một lần. Thiếu đặc sản th́ c̣n ra tṛ trống ǵ nữa !.

Hoàng Cao và Ngọc Cao Bồi h́ hà, h́ hục vác mấy thùng bia vào, c̣n Quan Âm lo xé mấy bao đá cục chất vào container. Thiệu Râu vẫn giữ nguyên ư định luộc chín nấy thằng Cali lần này. Nó xách mấy chai rượu tới hăm he hết thằng này đến thằng khác. Tăng Đều Đều nóng mũi :

- Mấy chai rượu của mày chỉ đủ găi ngứa tụi tao thôi. Tao sẽ làm cho mày thấm thía câu " khẩu phục tâm phục ".

Nó bung ghế đứng dậy, phóng ra ngoài. Chưa đầy 10 phút sau, nó khệ nệ vác thêm mấy thùng bia bước vào ( làm như tiệm liquor ở sát bên nhà Nghĩa Vụ )
Ngay lúc đó, Hải Méo tắt phone, nhét vào túi quần, ló đầu ra cửa hú :

- Thằng Trà đâu ? ( lại tui ) Chạy ra phụ vợ tao mang đặc sản vào !

Ối dào ! Tui thấy lủ khủ nào là cá sấu, chem chép, ṣ, Oister, catfish...Không riêng ǵ Nghĩa Vụ, tui thấy tất cả những thằng có mặt lúc đó đều sáng lên nụ cười hài ḷng .
Rồi đến phiên các Bất Khuất Phu Nhân lao vào thùng đặc sản bàn tính tứ tung việc chế biến món ăn như thế nào là perfect . Mọi người đều bận rộn trong nỗi niềm hạnh phúc như được góp tay vào việc tạo dựng một tiệc cưới huy hoàng cho vợ chồng Việt Nghĩa Vụ. Chúng tôi lắng nghe Đức Cao Đài và Bảy Chà buông sáu câu vọng cổ mùi mẩn không chê vào đâu được. Ở bên dưới kia, một đất nước xa xôi, Sang Đui lẩm bẩm hát theo :" Tưởng giếng sâu , anh nối sợi dây...cụt..."

Long Aline đă nhắn lời chia tay từ trưa để kịp chuyến bay trở về với công việc. Tui thấy Toàn Lôi Hổ cứ xỏ giầy vào, rồi lại cởi giầy ra, thụt tḥ, thụt tḥ măi. Nó nói :

- Tụi bây làm tao không muốn về nhà chút nào !

Chỉ nói vậy thôi, chứ company của nó mà thiếu thằng em ḿnh th́ sẽ bankcruptcy mất. Cuối cùng cũng phải nói lời chia tay. Tôi thấy đôi mắt vợ chồng nó đỏ hoe, Toàn nghẹn ngào hẹn ngày tái ngộ. " Ừ ! Toàn ơi ! Hăy nhớ ngày này hai năm sau , nhé bạn hiền "

Thành Rằn Ri cũng đến từ sớm. Anh thân ái xiết tay từng người. Vẫn dáng dấp thư sinh ấy, dường như anh không thích nói nhiều, chỉ thích giữ lại ánh nh́n lưu luyến trên từng khuôn mặt bạn bè. Anh thầm nói với chính ḿnh : " Chỉ c̣n đêm nay. Ngày mai, chúng ta lại chia tay. Tôi sẽ giữ sâu trong tiềm thức bóng h́nh các bạn. Chúng ta sẽ c̣n một chút ǵ đó để lưu lại mai sau. Tôi xin hứa với các bạn rằng tôi sẽ làm điều đó. Tôi sẽ làm điều đó. Các bạn hăy giúp tôi có thêm niềm vui để thực hiện nó, bạn ơi ! ".
Điệp Tú bước tới ôm vai Thành Rằn Ri :

- Tao cần thêm vài ngày để ổn định việc dời xưởng. Sau đó, tao sẽ có nhiều thời gian để có thể phụ mày thực hiện những mong muốn mày cần làm. Cần ǵ, cứ gọi tao ở số phone miễn phí " một tám trăm...cần lắm , tao sẽ có mặt để giúp mày !"

Các bạn đừng tưởng Điệp Tú giỡn chơi. Tôi biết tánh nó: đă nói th́ làm tới nơi tới chốn. Bửa trước, tôi đâu biết bỏ dấu tiếng Việt. Nó bỏ ăn, bỏ ngủ chỉ bảo cho tới khi tôi gơ được thành thạo, nó mới yên tâm cặp kè bà xă đi...chụp h́nh .

Cali đang ở ngay mùa hè, lúc này, đồng hồ chỉ bảy giờ tối mà ánh nắng vẫn c̣n vương nhẹ trên ngọn cây. Chúng tôi đă tụ tập đầy đủ nhưng vẫn ngóng cổ trông đợi các Niên Trưởng dù biết rằng các vị c̣n đang phải dự buổi họp mặt bên khóa đàn anh 3/72. Cuối cùng, tôi đành phải đề nghị chị Tuyết giữ riêng lại một bàn cho các NT, v́ có lẽ các vị sẽ đến trễ. Bắt đầu từ đấy, chúng tôi nhào vào bắn phá nhau không thương tiếc .

Đông Thái nổ trái pháo đầu tiên :

- Cụ ạ ! Em nghĩ Cụ có thể đứng lên tuyên bố hôn lễ của hai em Việt Tuyết được rồi đó ! Mọi người đă đến đông đủ rồi.

Cả đám ồ lên ngạc nhiên. C̣n tôi th́ đang bận bày biện các món ăn lên bàn, sắp xếp chén bát để mỗi người có cái mà ăn, dĩ nhiên nó có những tiếng va chạm lách cách, leng keng. Cụ chụp cái mycrophone chơi tui liền :

- Nè em Trà ! Em làm ơn ...ổn định để anh khai mạc buổi lễ giữa quan viên hai họ !

Tui thấy Nghĩa Vụ giơ cao chai bia, chực quăng về phía Cụ, miệng không ngớt la làng :

- Thanh Tê Cu ! Thanh Tê Cu ! Mày làm ơn cản tao lại chứ để cái mỏ của Cụ em đổi màu .

Cả đám ôm bụng cười nghiêng ngửa. Tôi nghe tiếng Quan Âm la lớn :

-  Trới đất ! Coi thằng Nghĩa Vụ ḱa ! 60 tuổi rồi mà vẫn c̣n biết mắc cở ...

Tôi biết phận ḿnh, quậy nhiều chứ uống bao nhiêu, nên lủi sâu xuống góc hốc bà tó dưới này để tránh đạn. Măi tít đầu trên kia là ban nhạc, tập trung toàn những Quan tai to mặt lớn, cũng như không thể thiếu bộ râu quái đản của Thiệu Hawái. Chúng tôi gầm thét vang trời, để tạo bầu không khí thêm sôi sục, chúng tôi cất cao :

" Tổ quốc ơi ! ta đă nghe lời sông núi , hận thù này tràn đầy sục sôi trong tim gan nồng..."

Hải Méo từ ngoài cửa, xồng xộc chạy vào cởi bung áo vest, hơi thở vẫn c̣n hào hển :

- Tao phải bỏ đám cưới để chạy về đây với tụi bây. Bà Mẹ ! Mê tụi bây c̣n hơn mê...đàn bà.

Thế là pháo nổ tưng bừng. Pháo đại át tiếng pháo trung. Ở cuối góc hốc bà tó này, chúng tôi gồm Long Trà, Ôn Thăng Long, Vú Hổng Ăn, đại tá handicap Trọng, là những thằng biết thân, biết phận, nên hoàn toàn nhậu trong yên lặng, chớ hề dám ho, nói chuyện chỉ rù ŕ đủ nghe. Cho đến khi Tăng Đều Đều ḷ ḍ ḅ xuống nhập cuộc là bắt đầu tạo nên sóng gió. Nghe tiếng họ Tăng gầm thét :

- Dô ! Dô !...

rồi ŕnh ŕnh đặt nhẹ chai bia của ḿnh xuống bàn. Thiệu Râu canh me họ Tăng mấy hôm nay, lần này  nó nực gà cầm ly rượu sấn tới họ Tăng :

- Thùng rỗng kêu to ! Mày có ngon cụng với tao một cái coi nó ra làm sao !'

Họ Tăng gầm lên :

- Th́ chơi ! Tao đâu có care !

Hai thằng cụng cái " keng " rồi đưa lên miệng nốc. Thằng Râu nốc cạn, đặt cái ly không xuống bàn rồi "khè" một cái hả hê. Tăng Đều Đều cũng lặng lẽ đặt ly rượu c̣n nguyên xuống bàn rồi cũng "khè" một tiếng rơ to. Thiệu Râu trố mắt hậm hực :

- Mày có thể giải thích cho tao thông, mày đang chơi kiểu ǵ vậy ?

Họ Tăng tỉnh queo :

-Th́ mày nói tao với mày cụng ly. Mày không nghe tiếng "keng" rơ ràng đó sao ?

 Mấy thằng 33 nhăn mặt ra cười, Thiệu Râu càng nực gà :

- Tao sẽ luộc sạch mấy thằng 33 tụi bây .

Đông Thái, Thanh Tê Cu thấy xóm hốc bà tó này xôm quá, bèn nhào lại hưởng ứng. Thế là sau một hồi cù cưa, cù nhằng, thằng bị luộc nhừ lại là thằng Thiệu, chỉ thằng Thiệu thôi, c̣n bộ râu, nó đă ...để lại trên bàn nhậu .

Không thể chỉ vài ḍng chữ mà đủ lột tả hết sự hào hứng của cuộc chơi. Bạn đă biết Nghĩa Vụ thuộc Hội Côca, vậy mà không hiểu đêm nay anh ...tưng bừng thế nào, lại chen vai nâng ly " Dô , Dô..." lia lịa. Kết quả là sau đó, chàng chổng đầu vô trash can để rống lên bài " tiếng ḥ sông Hậu ". C̣n người hùng Thiệu Râu, trước khi đứt bóng, chàng lè nhè nắm tay bà Tuyết thốt lời cảm ơn nồng hậu. Chàng c̣n định ôm hôn bà Tuyết. Đông Thái khều vai nói nhỏ vừa đủ cho cả đám nghe :

- Đồ cúng nha mậy ! Ráng nhớ cái nào ăn th́ ăn, c̣n cái nào cúng th́ là đồ cúng, nha em !

Chàng Thiệu Râu phân bua :

- Biết rồi ! Tao chỉ muốn tỏ ḷng thành kính biết ơn thôi. Mới năy, tao thấy Tăng Đều Đều tặng bông cho bả, nó cũng ôm hôn thắm thiết, có sao đâu ! Sao tụi bây không ư kiến...

Chúng tôi mong cuộc vui có thể kéo dài măi, để chúng tôi được sống lại những ngày xưa thân ái. Nguyễn Hữu Thắng lại gom anh em sát vai cất tiếng :

" ...đi lên ! Đi lên trên hoang tàn, ta xây dựng ngày mai. Nhà vươn lên, người vươn lên xây tin yêu đời mới ..."

Tiếng hát vang vọng giữa trời đêm .

Chúng tôi, những thằng già có một thời sống cuộc sống bi tráng v́ hoài băi đẹp tươi, bây giờ đang bị thời gian nghiệt ngă gậm nhấm dần, nhưng chúng tôi vẫn c̣n trái tim ḥa chung nhịp đập. Lời người anh cả Trần Hồng Phú không ngừng nhắc nhở :

" Các em đừng đánh mất niềm tin. Hăy củng cố hoài băo bằng mọi khả năng mà các em có. Hăy sống cho xứng đáng là một chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa ".

Chúng tôi ôm nhau. Những giọt nước mắt đă rơi xuống vai áo của nhau...

Các bạn ạ ! Chúng ta chia tay nhau thôi. Tôi biết, trong tâm tưởng, chúng ta sẽ luôn nghĩ về nhau, những thằng người dưng nước lă nhưng đă ḥa quyện vào nhau, thấu đáo nhau từng chân tơ kẽ tóc. Ngày mai, tôi phải về nhà để bị cuốn hút vào cuộc sống đời thường. Tôi không c̣n cảm thấy đơn độc, không c̣n cảm thấy cuộc sống này là nhạt nhẻo, vô vị, v́ tôi luôn cảm nhận có các bạn cạnh bên, đang cù léc tôi, đang cợt đùa tôi những chuyện lăng nhăng vô thưởng vô phạt, đang thốt lời ủi an, khuyên nhủ để ǵn giữ tuổi già, đang luôn nhắc nhở tôi rằng chúng ta vẫn c̣n một quê hương yêu dấu để nhớ về...

Tôi yêu quư các bạn, ôi ! Bất Khuất muôn đời.

Long Trà 334 .
Berkeley , Aug/6th/2013 .

 

 


VĂN CHƯƠNG

Cây viết Bất Khuất

C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên


 Bài vở cũ


Xuân và người lính Việt Nam Cộng Ḥa trong nhạc Việt  
Xuân về trên đầu súng  
Đêm xa người  
Câu chuyện của người tù “Cải tạo” về từ Yên Bái
Tết trong ngục tù cộng sản  
Tâm t́nh này cho anh  
Quân trường và chiến trường  
Một giao thừa trong đời  
Xin một ngày, giấc mơ trở thành hiện thực!  
Tiếc thương  
Đã bốn mươi năm con thầm đợi ba!  
Ăn Tết trên thuyền  
Cô gái làng Thái-Mỹ  
Người về từ Đại Dương  
Văn tế tưởng niệm 74 chiến sĩ hy sinh bảo vệ Hoàng Sa  
Hoàng Sa qua những nhân chứng 
Cảm nghĩ của người đằng sau cuộc chiến  
Đất người 
Chẳng qua  
Ly rượu mừng  
HQ 16 và trận hải chiến Hoàng Sa  
40 năm hải chiến Hoàng Sa  
Yểm trợ trận chiến Hoàng Sa  
Kư ức cuộc chiến Hoàng Sa 1974
Những ngày tháng tù đầy không thể quên  
Những giọt nước mắt ...  
Đồng Minh can trường

Chạy đâu cho thoát 
Bonjour Việt Nam – người đi, người ở, người về… Tuổi trẻ chúng tôi 
Vượt ngục 
Thần Năm Chén 
Hải Quân VNCH được Hoa Kỳ trao tặng huy chương Những ngày hè không thể quên
Kiếp nào yêu nhau
Đất trích !
Hoàng hôn bừng sáng
Trăng tan trên sông núi
Chuyện thật tôi biết về Tướng Trương Quang Ân
50 năm nhớ về Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
Mẹ tôi và lá cờ vàng ba sọc đỏ
Boston - Khi trời mới sang Thu
Bác Hạnh
Cuộc trùng phùng hy hữu...
Người lính vẫn c̣n đây  
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm Duyên-Pḥng 213
Hồi kư của một SQ Thủ Đức  
Người vợ lính Ở Thủ Đức   
Con tôi đi nhận xác chồng! 
Tôi viết cho anh "Ngục Sĩ Nguyễn Chí Thiện" 
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm Duyên-Pḥng 213
Quân trường hoài niệm  
Tuổi già nên phiên phiến mọi chuyện ..  
46 năm họp mặt  
Quăng đời trên dốc đổ
Một đời chiến sĩ dọc ngang
Ḍng sông êm đềm
Côn Minh (Kunming) trong tôi
Chọc mà thương
Tây Ninh - Chút c̣n lại trong ḷng một người lính
Kỷ niệm Một thời chiến đấu oai hùng
Coi các cháu hát "Thiếu nhi Hùng Sử Ca"
Trên chuyến tàu Thống Nhất
Ngày Quân lực 19/6: Viết về Người Lính Bất Hạnh VNCH  
Không bỏ rơi đồng đội 
Cô em vợ  
Giải vây đồi 46: Căn cứ ALPHA  
Huyền thoại về tượng Thương Tiếc
Bà mẹ điên
Nỗi đau
Phan Nhật Nam - Dựa lưng nỗi nhớ
Khóc nhạc sĩ Thông Đạt-Văn Giảng
Chuyến vượt biển t́m tự do  
Hạm trưởng đa t́nh
Chuyện một con tàu
30 tháng tư, coi dĩa nhạc Asia Golden 3  
Cũng một đời người  
Thương tiếc những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù Cs  
Ngày nầy, năm 1975…  
Người mang thánh giá  
Hành tŕnh di tản t́m tự do  
Tổ Quốc Ghi Ơn  
Vài nét anh hùng của TSQ  
Tại sao Tướng Lê Quang Lưỡng dặn: 'Tôi chết đừng phủ cờ vàng?'  
30 tháng 4! Tôi chưa một lần sinh nhật
T́nh vẫn trao em
Câu hỏi tháng Tư
Những món nợ phải trả
Người hạ sĩ nhất
Đá nát vàng phai
Tháng Tư ở Sài G̣n
Người vợ Lính
Người t́m tự do cuối cuộc chiến
Người lính TQLC bên bờ Bến Hải
Trên chiến trường xưa
Người thiếu phụ trong mưa phùn
Tháng Tư viết về ngừơi lính VNCH
Tháng 4 lại về
Người chỉ huy về già
Tháng 4 đen
Những ngày cuối tháng Tư
Thắp nén hương ḷng
Chuyến hải tŕnh định mệnh
Tháng Tư, Cả Một Đời Người Trước...
Những tàn phá thoả thuê
Tưởng nhớ cha tội - Đại Úy Trương Hồng Nhơn
Rằn Ri ơí! nhớ quá  
Phan Bôi Châu - Trường tôi ngày đó  
Cho măi ngàn năm
Chim ơi! Vĩnh biệt sao đành!
Đêm 30 có mỗi truyện này
Ba tôi... người lính đổi màu

Những chuyến bay định mệnh