T́nh yêu trong thời loạn
Tôi c̣n nhớ vào một buổi chiều cuối tuần , khi Bố Mẹ có chuyến về Sài G̣n đi dự đám cưới của người anh bà con . Hôm đó là ngày thứ bẩy, không phải đi dậy , đang nằm dài trên giường muốn đọc cho xong cuốn tiểu thuyết “ Điệu ru nước mắt “ của nhà văn Duyên Anh mới mua ở hiệu sách mấy ngày qua đang đến hồi gay cấn để muốn biết kết quả về câu chuyện t́nh yêu giữa Tường Vi và Trần Đại , hai nhân vật chính trong chuyện đó có được toại nguyện là được sống bên người ḿnh yêu hay không th́ nghe tiếng gơ cửa .Tôi đánh dấu và gấp cuốn truyện lại , xỏ đôi dép , lê bước ra ngoài th́ thấy Thư người bạn thân đang đứng trứơc cửa . Tôi nh́n Thư từ đầu đến chân với vẻ ngạc nhiên v́ Thư ăn mặc rất ư là mốt . Cái váy màu đen dài bằng vải mềm phủ qua đầu gối , cộng thêm chiếc áo thung trắng bó sát người nh́n Thư sao hấp dẫn quá .
Tôi phải công nhận Thư có dáng dấp của một thiếu nữ thời trang rất duyên dáng . Nhiều lần đi bên Thư , Tôi thấy ḿnh thua sút , từ dáng vóc đến trang sức . Nội cái chiều cao gần mét sáu của Thư đă làm Tôi nhiều lúc ganh tị . Thấy Tôi nh́n lâu ,Thư vênh mặt rồi lên tiếng .
– Mày nh́n ǵ mà kỹ dữ vậy ? bộ tao dị hợm lắm phải không ?
Tôi cười nh́n Thư nói .
- Không phải như mày nghĩ đâu ,Tao thấy mày mặc đồ đẹp quá làm Tao mê , nh́n mày giống như tài tử Ali Macgraw trong phim Love Story mỗi tội thiếu Ryan O’Neal . Anh Tiến mà đi bên mày th́ hết sẩy ! khen xong , Tôi mời Thư vào nhà .
Thư lững thững bước từng bước vào nhà , Nàng cũng đă quá quen với căn nhà của Gia Đ́nh Tôi . Thư không ngồi , đứng nh́n mấy tấm h́nh Tôi và đứa Em chụp chung treo trên tường . Thư khen .
– Tao thấy mày chụp h́nh nào cũng đẹp ,cũng ăn ảnh , mà không hiểu tại sao mày vẫn ….. Thư bỏ lửng câu nói ?
Tôi cười , hất hàm ,trợn mắt nói theo .
- Vẫn ế chứ ǵ , có phải ư mày vậy không ?
Thư đưa tay phân bua .
– Ư tao không phải vậy nhưng ….. cũng gần giống vậy. Nói xong Thư cười lớn và nói .
– Tao đến rủ mày đi coi phim , chiều nay rạp Ḥa B́nh có chiếu phim” Chân Trời Tím “ , nghe nói hay lắm , mấy đứa coi về cứ đồn ầm lên . Mà toàn những diễn viên gạo cội không à !
Tôi đang chờ để đi coi phim này nhưng chưa có dịp , đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Nghe Thư nói , Tôi mừng thầm v́ có Thư đi cùng vẫn an tâm hơn . Thấy Tôi im lặng , chưa trả lời ngay , Thư lên tiếng .
– Mày c̣n chần chờ ǵ nữa ,ở nhà làm con mọt sách th́ chừng nào mới gặp được hoàng tử trong mộng đấy ?
Thật sự , Tôi đâu có nói với thư là không đi, Tôi chần chừ là v́ vào những chiều thứ bảy , khu chợ Ḥa B́nh không có chỗ chen chân nói chi trong rạp . Chỉ sợ vào trong đó ngồi ngay cạnh những anh chàng sinh viên sĩ quan “có tí máu dê” sẽ làm mất tự nhiên nhưng có Thư đi cùng c̣n ǵ bằng .Tôi quay qua hỏi thư một câu cho có lệ .
- Ủa ! vậy Anh Tiến của mày nay không đi chung sao ?
Thư ś lên một tiếng bảo .
– Anh Tiến có hỏi nhưng Tao nói là có hẹn với mày đi xem phim chiều nay rồi , vừa nói Thư đưa tay nh́n đồng hồ rồi hối thúc .
- Lẹ lên kẻo trễ , ḿnh đi sớm mua vé , rồi ghé qua quán nước bên cạnh ngồi cho mày rửa mắt , xem có chấm được hoàng tử nào không ?
Tôi nguưt lườm Thư .
– Sao mày cứ lo cho tao . Đàn ông là ǵ mà mày quan trọng hóa họ quá vậy ?
Thư cười lớn v́ ít khi nào Tôi b́nh luận về đàn ông . Thư lên tiếng .
– Cha ! sao nay mày triết lư dữ à . Ừ ! đàn ông không quan trọng nhưng không có đàn ông , phụ nữ như tao với mày ….. sống chán chết ! Thư cười rồi hối Tôi thay đồ .
Chẳng thèm bàn thêm , Tôi đi thẳng vào trong buồng , vén cái màn gió , lấy bộ đồ vía Tôi treo trong tủ ra , cởi bỏ cái áo ngủ đang mặc , tự nhiên Tôi khựng lại khi nh́n ḿnh trước tấm gương treo cạnh đó , đôi g̣ bồng của Tôi dạo này h́nh như to ra , hèn chi mấy cái áo dài mặc đi dậy học tại sao cứ bung nút hoài , giờ mới biết ….
Khi trở ra , Thư ngạc nhiên v́ hôm nay thấy Tôi khác lạ , cái quần jean mới mua tuần trước , bó sát vào mông , nh́n hấp dẫn mỗi khi bước đi , đó cũng là mốt thời thượng ở đây ,cái áo blouse màu xanh nhạt tuy cổ hơi trễ xuống một chút nhưng không làm Tôi ngại . Tôi không thích trang điểm v́ da của Tôi lâu lâu cũng bị dị ứng với một vài loại mỹ phẩm và chỉ tô chút son môi màu hồng nhạt, thế là đủ . Thư nh́n chằm chặp rồi nó lên tiếng .
- Thế này th́ có khối chàng trai chết v́ mày , đến tao c̣n phải mê cái dáng của mày nữa , nói chi ….
Tôi chẳng cần để ư Thư đang nói ǵ ,cúi xuống gầm tủ lôi ra đôi guốc cao gót , xỏ vào , đứng lên đi thử vài bước ,tay với chùm ch́a khóa nhà rồi bước theo Thư ra xe .
Chiếc xe honda đam 50 màu xanh da trời mới toanh của Thư đậu trước cửa . Thư lên xe rồi đạp máy , Tôi leo lên ngồi phía sau , ôm eo Thư và Tôi tinh nghịch nắn nhẹ hai trái đào của thư đến khi nó la lên .
-Nỡm ! Mày có bỏ tay ra không …. Tôi cười phá lên , buông bàn tay ra và xe từ từ lăn bánh .
Buổi chiều mùa thu ở Đà lạt mát lạnh , lá vàng rơi rụng c̣n vương đầy trên đường , trải dài trên lối đi . Thỉnh thoảng vài cơn gió lùa về làm những chiếc lá c̣n sót lại trên hàng cây hai bên đường rụng xuống , bay là đà rồi dừng lại ở băi cỏ .
Ngồi sau Thư , Tôi chợt mơ ước một điều thật nhỏ bé , phải chi Tôi cũng có người yêu để mỗi chiều thứ bẩy hay chủ nhật , được Chàng đến đón và ngồi sau ôm eo Chàng như thế này th́ hạnh phúc biết mấy nhưng mơ ước đó bị cắt đứt khi xe của Thư cán vào ổ gà trên đường .
Từ khu gia binh, Thư chạy qua hai con dốc , cùng đường hằng ngày mà Tôi vẫn đi dạy, rồi rẽ phải vào đường Vơ Tánh . Thư chạy chầm chậm để hai đứa c̣n nói chuyện với nhau . Từ đây ra rạp xi nê Ḥa b́nh khoảng gần hai cây số , nếu chạy ngược trở lại khoảng năm trăm mét là tới trường sĩ quan chiến tranh chính trị , chỗ Bố Tôi làm .
V́ là chiều thứ bẩy , Tôi thấy các quân nhân mặc đủ mọi sắc phục đang đi bộ , đoán chừng cũng ra phố . Đây là những sĩ quan khóa sinh từ các đơn vị về thụ huấn khóa chiến tranh chính trị từ căn bản cho đến cao cấp ở đây . Họ nh́n thật hồn nhiên , cười nói vui vẻ , đôi khi c̣n nghe tiếng huưt sáo , áng chừng như chọc ghẹo hai đứa chúng tôi mỗi khi đi qua, rồi cười vang .
Ra đến rạp Ḥa B́nh Thư giử xe , hai đứa đi bộ khoảng mười phút . Đến nơi ,Tôi thấy đă xếp một hàng dài , đa số là các sinh viên sĩ quan , cũng có nhiều cặp trai gái đang nắm tay nhau đứng chờ . Tôi và Thư đứng khoảng năm phút , bất chợt Anh Tiến chồng sắp cưới của Thư ở đâu xuất hiện , trên tay cầm hai tấm vé . Thư ngạc nhiên nh́n Tiến rồi hỏi .
– Anh làm ǵ ở đây ?
Tiến gỡ cặp kính trắng rồi trả lời .
– Sáng nay nghe em nói đi coi phim với Tuyết , Anh chỉ sợ em đến trễ, có thể không mua được vé nên lúc năy đi qua đây Anh mua được hai vé , rồi ngồi bên quán nước bên kia chờ Em , nói xong Tiến ch́a hai tấm vé đưa cho Thư . Tôi thấy vậy chen vào .
- Anh Tiến đă coi phim này chưa ? Tiến nh́n Tôi rồi liếc sang Thư cười nói .
– Chưa ! nhưng để Thư coi , rồi Anh bắt Thư kể lại cho Anh mới …… phải không Thư . Thôi ! Em và Tuyết vào đi , Anh về đây . Tôi chào Anh Tiến, ghé sát vào tai Thư nói nhỏ .
– T́nh tứ ra phết , hèn ǵ ..? Thư kéo tay Tôi rời khỏi hàng , nh́n đồng hồ c̣n tới cả tiếng nữa mới tới giờ chiếu phim , Thư bảo Tôi qua quán nước Mây Hồng đối diện ngồi ăn bánh .
Hơn nửa tiếng , hai đứa rời quán nước đi vào trong rạp để t́m chỗ tốt nhưng khi vào th́ hầu như chật kín . Lúc này rạp vẫn để đèn sáng Tôi và Thư nh́n một lượt các hàng ghế , không t́m được chỗ nào ưng ư . Bất chợt , có một chàng sinh viên thấy Tôi và Thư đứng dáo dác , Anh đưa tay vẫy . Tôi nh́n theo cánh tay Anh làm hiệu là c̣n hai chỗ , một bên phải và một bên trái của Anh .
Tôi kéo Thư len lỏi đi vào qua hàng ghế , cũng may khi thấy hai đứa tôi khúm múm đi vào , các anh đều đứng dậy nhừơng lối đi cho hai đứa . Đến chỗ , Thư mỉm cười với anh sinh viên và nói .
- Anh có thể cho tụi Em ngồi bên nhau được không ?
H́nh như chàng sinh viên hơi mắc cở , Anh cười và nói .
– Xin lỗi hai cô , Tôi sơ ư quá , nói xong Chàng đứng dậy di chuyển và nhường hai ghế sát nhau cho hai đứa tôi . Tôi quay qua Anh , gật đầu và nói lời cám ơn .
Thư tinh nghịch bắt Tôi ngồi bên chàng , Tôi liếc nh́n thấy khuôn mặt chàng rất khôi ngô nhưng có vẻ nhút nhát , hai tay chàng cứ ôm cái mũ trước ngực , mắt nh́n thẳng lên màn h́nh mặc dù chưa đến giờ chiếu phim .
Thư là đứa bạo dạn , lấy gói bắp rang ngồi nhai , chợt thấy hai anh chàng mặc đồ sinh viên sĩ quan Đà Lạt ngồi phía trước quay lại , gật đầu chào , ư muốn làm quen . Thư gật đầu chào lại nhưng vẫn tỉnh bơ , miệng nhai bắp , quay qua nói chuyện với Tôi . Tôi bấm vào đùi nó và nói nhỏ .
– Mày làm ơn nói bé một tí , có người ngồi chung quanh ?
Thư chẳng quan tâm Tôi nói ǵ , nó c̣n tinh nghịch nh́n qua anh sinh viên bên cạnh Tôi , mời ăn bắp nữa . Tôi hơi ngượng v́ tính bạo dạn của nó . Anh sinh viên có lẽ mắc cở , nói cám ơn rồi im lặng . Tôi liếc qua thấy tội nghiệp hết sức .
Mười phút sau , phim khởi chiếu . Cả rạp im lặng , sau khi màn h́nh chạy những mẩu quảng cáo . Vài phút sau , tiếng nhạc quân hành trổi lên cùng lúc từng đoàn xe GMC chở các quân nhân bắt đầu di chuyển trên con đường đất bụi mù cùng với chi đội thiết giáp để ra mặt trận . Tự nhiên tim Tôi hồi hộp v́ thấy thương các chiến sĩ và lại nhớ đến Ba tôi cũng đă một thời chiến đấu ngoài mặt trận khi c̣n ở sư đoàn 9 cho đến khi bị thương và được thuyên chuyển về làm sĩ quan quân số ở quân trường . Tôi lại liên tưởng đến những sinh viên sĩ quan đang ngồi trong rạp , sau khi ra trường , họ cũng sẽ được bổ xung ra các đơn vị để chiến đấu như thế.
***
Phim Chân Trời Tím được lấy từ tiểu thuyết của nhà văn “ Văn Quang” .Tác giả đă phản ánh trung thực những ǵ đang diễn ra trong bối cảnh chiến tranh và Nhà văn Mai Thảo dựa theo tiểu thuyết để viết kịch bản cho phim .
Chân trời tím diễn tả một thế giới của bom đạn , của chết chóc , của thù hận nhưng cũng nêu rơ t́nh yêu thương thắm thiết giữa quân , dân và t́nh đồng đội . Chân trời tím nói về thế giới của sự đổ vỡ ,của tan tác và cả những ngang trái cùng những mưu toan trong cảnh ngộ đầy khắc nghiệt của xă hội .
Tác giả nêu lên sự tàn phá trong chiến tranh đă làm không biết bao nhiêu những giấc mơ hiền ḥa của lớp trai trẻ bị hủy hoại . Nói chung , Chân trời tím là bức tranh chân dung khắc họa đời sống của những người trẻ và của những người dân trên mảnh đất thân yêu trong thời điểm chiến tranh không có sự lựa chọn .
Đạo diễn Lê Ḥang Hoa đă thực hiện và lấy bối cảnh phim trong một thời tao loạn , ở biến động của đất nước trước và sau cuộc đảo chính của Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm .
Phim qui tụ những nghệ sĩ gạo cội như Hùng Cường , Kim Vui , Thanh Lan ,Mộng Tuyền , Ánh Nga , Bà năm Xa Đéc , Ngọc Phu và nhiều nghệ sĩ khác . Hai nhân vật chính đó là Hùng Cường đóng vai hạ sĩ nhất Vũ Tiến Phi và Kim Vui trong vai Liên.
Phi , tiêu biểu cho những người trẻ trong một đất nước chiến tranh , loạn lạc mà tương lai mờ mịt .Chính v́ vậy mới nẩy sinh ra lối sống thác loạn , không định hướng bởi v́ họ không biết sống chết ra sao ngày mai . C̣n Liên , cô ca sĩ pḥng trà tiêu biểu cho các cô gái đă và đang bị đời cuốn hút vào ṿng xoáy, trở thành vũ nữ trong một xă hội ngày càng băng hoại mà do chiến tranh tạo nên .
Trước khi gặp Liên , Phi sống chung với cô vũ nữ Thanh một thời gian . Sau này Bị Thanh bỏ như người ta bỏ một món đồ chơi và Phi gặp lại Liên trong một lần đi vũ trường . Liên quen Phi trước Thanh nhưng lúc đó Phi lại yêu Thanh . Bây giờ gặp lại, Liên kéo Phi về , cả hai lại rơi vào ṿng xoáy của những cơn băo t́nh và sống với nhau như vợ chồng .
Chuyện t́nh giữa Phi và Liên thật lăng mạng , cả hai đă có những giây phút thần tiên bên nhau qua những ân ái mặn nồng mỗi khi Phi được nghỉ phép . Thế nhưng cuộc đời của Liên , cô vũ nữ pḥng trà gặp nhiều sóng gió , trắc trở khi bị những người có địa vị luôn săn đón và áp lực đă đè nặng trên Liên và Nàng trở thành một món đồ chơi đối với họ . Biết được điều đó nhưng Phi không thể nào xua đuổi h́nh bóng Liên ra khỏi tâm hồn .
T́nh không trọn vẹn , v́ tự ái và Phi xin ra đơn vị tác chiến .Phi cứ nghĩ rằng đi xa là quên hết tất cả nhưng không . Ngoài tiền đồn, đầu óc Phi lại nhớ Liên da diết , nhớ đến những cuộc ân ái nóng bỏng như mới hôm qua .
Những buổi chiều , ngồi trên vọng gác , Phi dơi mắt về phía chân trời xa nh́n ánh hoàng hôn đang phản chiếu một màu tím nhạt , màu Phi thường ví là màu thắm thiết của t́nh yêu . Tự nhiên Phi thấy ḿnh nhớ và luyến tiếc đến những cuộc t́nh đă qua , nhớ phút giây ái ân và những quằn quại thể xác mỗi khi gần họ , bây giờ chỉ c̣n lại là những kỷ niện ở trong Phi mỗi khi nghĩ đến mà thôi .
Có nhiều lúc Phi chợt nghĩ , nếu ngày mai Anh chết ,không biết trong số những người đàn bà đi qua đời Anh như Thanh , như Liên và cả Loan . v . v …có c̣n nhớ đến Anh nữa hay không ? hay họ cũng sẽ quên ḿnh như quên một món đồ trang sức trong cuộc sống của họ mà thôi .
Trong một trận công kích của địch quân ở tiền đồn mà đơn vị Phi trấn dữ trên cao nguyên . Cảnh giao tranh của các chiến sĩ với địch quân cùng với tiếng đạn pháo của cả hai bên nổ ầm ầm . Phi đội F8F Bearcat trút những trận bom như mưa rào xuống địch quân cả rạp đều yên lặng .
Trong đêm tối , xạ thủ đại liên Vũ Tiến Phi một ḿnh nhả đạn chống trả từng đợt tấn công , xung phong của địch thật anh dũng . Ánh hỏa châu treo lưng chừng trời chập chờn lúc ẩn lúc hiện , rọi thoáng qua từng khuôn mặt của các chiến sĩ đang nằm sát dưới giao thông hào để tránh làn mưa đạn của địch và trong ánh sáng mờ mờ , Tôi c̣n nh́n thấy xác địch nằm chết ngổn ngang ngoài hàng rào kẽm gai , trên mảnh đất bị cầy nát quanh đồn . Tôi xúc động , ngồi yên lặng , theo dơi từng cử chỉ , hành động của những người lính trận và cảm thương cho số phận của những người trai thời loạn ở cả hai phía .
Đại đội của Phi đă dành chiến thắng sau gần một tuần chống cự . Cái giá phải trả trong trận đánh này là hơn mười chiến sĩ tử vong , mất một sĩ quan , gần hai mươi bị thương trong đó có Phi . Phi được đưa về điều trị tại bệnh viện ….
Có những đoạn phim làm nước mắt Tôi đong đầy khi chứng kiến cảnh tượng chiến tranh nhưng ngược lại có những đoạn lại ru hồn Tôi vào cơi mộng khi h́nh ảnh những người Em gái hậu phương ủy lạo các Anh chiến sĩ tiền tuyến và Tôi mơ ước cũng được đứng trong hàng ngũ đó để có cơ hội viết những lá thư gởi đến các Anh đang ngày đêm sông pha nơi tuyến đầu lửa đạn như Loan và Phượng trong phim.
Phim được lồng trong nhạc phẩm “ Nửa Hồn Thương Đau” thơ của Thanh Tâm Tuyền và “ Người đi qua đời tôi” thơ của Trần Dạ Từ . Nhạc Sĩ Phạm Đ́nh Chương đă sáng tác để dành riêng cho phim do chính ca sĩ vũ nữ Liên hát trong pḥng trà và được lồng giọng của nữ danh ca Thái Thanh, đă diễn tả hết nỗi đau thương của t́nh yêu trai thời loạn trong chuyện phim làm Tôi nhỏ lệ.
***
Tôi rút vội chiếc khăn mùi xoa , thấm giọt lệ đang chảy dài trên đôi má , Thư ngồi bên cũng sụt sùi . Tôi vội liếc qua chàng sinh viên thấy đầu Anh hơi cúi xuống , dáng vẻ suy tư . Bất thần , chàng quay qua và bắt gặp ánh mắt của Tôi . Chàng khẽ nói .
– Phim buồn quá phải không cô ?
Đang c̣n mang tâm trạng buồn , tư nhiên khi nghe giọng chàng sao đầm ấm và Tôi cảm nhận có điều ǵ gần gũi quá . Trong ánh sáng mờ mờ , Tôi mỉm cười nh́n chàng gật đầu . Chàng vẫn nh́n Tôi không chớp mắt và hỏi nhỏ .
– Cô tên ǵ ? Tôi … Phúc !
Tôi mỉn cười nh́n chàng đáp lại .
– Em tên Tuyết .
Chàng không rời xa ánh mắt, nh́n Tôi rồi nói .
– Rất hân hạnh được biết Tuyết , hy vọng ḿnh có dịp gặp lại nhau .
Tôi định nói điều ǵ với Chàng nhưng tự nhiên quên mất , cũng may tiếng nhạc lại vang lên .
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau , sao ngh́n trùng măi xa nhau , hay ta c̣n hẹn nhau kiếp nào .Anh ở đâu , Em ở đâu có chăng mưa sầu , buồn lên mắt sâu . ……. Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt và thấy ḷng nhớ nhung chất ngất , và tiếng hát và nước mắt . Đôi khi tôi muốn tin , đôi khi tôi muốn tin . Ôi những người, ôi những người khóc lẻ loi….. một …..ḿnh .
Đến đây , tự nhiên Tôi thấy tay ḿnh có làn hơi ấm , Chàng đă nắm bàn tay Tôi từ hồi nào không hay và c̣n xiết mạnh theo từng lời ca cho đến khi ánh đèn bật sáng . Chàng vội vàng buông bàn tay Tôi ra , đầu hơi cúi xuống . Chàng quay qua nh́n Tôi và nói lời xin lỗi . Bây giờ Tôi mới nh́n thật rơ nét mặt của chàng .
Tôi e lệ đứng dậy theo mọi người đi ra , chàng vẫn theo sau , Thư biết nên bước nhanh và bảo Tôi đợi trước rạp để đi lấy xe . Chàng không để lỡ cơ hội , tiến lên đi cùng Tôi ra ngoài đứng chờ nhưng cũng không nói được nhiều , cả Tôi cũng vậy v́ ồn quá . Bất thần , chàng bạo dạn nắm bàn tay Tôi rồi nói .
– Cho Anh được làm bạn với Tuyết nhé , Anh không có người thân ở đây .
Tự nhiên sao tim Tôi đập mạnh và chỉ biết gật đầu với một chữ duy nhất .
– Vâng !
Chàng chẳng ngần ngại nói thêm .
– Cuối tuần được phép , muốn gặp Tuyết , Anh phải làm sao ?
Tôi lưỡng lự đôi chút v́ trước đến giờ có hẹn ḥ với ai đâu nhưng khi nh́n gương mặt hiền lành của chàng tự nhiên thấy thương Anh quá nên bảo .
– Muốn t́m Em , nhà Em ở số …. Đường …..
Chàng ghi vội vào cuốn sổ tay , cùng lúc Thư chạy xe đến . Tôi nh́n Anh một lần nữa và nói .
– Tạm biệt anh .
Chàng không quên đưa tay vẫy chào .
Vừa leo lên xe , Thư phỏng vấn Tôi ngay .
– Được đấy , nh́n dáng thư sinh nhưng điển trai , phong độ . Chàng tên ǵ , có hẹn gặp lại không và đă có người yêu chưa ….?
Tôi đập vào vai Thư nói .
- Mày làm như tao dễ ăn lắm , c̣n khuya . Tuyết chứ bộ … ?
Thư cười rộ .
– Chứ không phải mày chịu đèn rồi hả ? hai ánh mắt nh́n nhau đắm đuối như thế là tao biết rồi . Sao ! chàng có hứa hẹn ǵ không ?
Thấy Thư hỏi nhiều đâm bực ḿnh về nó , Tôi đánh trống lăng .
– Phim hay thật Thư nhỉ ? tội nghiệp cho các Anh lính trận nhất là hạ sĩ nhất Phi , đúng là trai thời loạn , để có được một t́nh yêu sao bấp bênh quá , nói tới đây tự nhiên Tôi lại nghĩ đến Phúc , Chàng sinh viên mới quen trong rạp , mặc dù chưa phải là lính trận nhưng chắc sau này cũng thế , Tôi yên lặng và ḷng chùng xuống .
***
Cuộc đời đâu có ai biết trước được ngày mai sẽ ra sao .Người ta có thể ngăn cả một gịng sông, không cho nước chảy nhưng chẳng ai có thể ngăn được sự rung động của con tim .Tôi cũng đi vào vết xe t́nh ái đó . T́nh yêu đến với Tôi thật mănh liệt , Tôi nhớ chàng da diết sau những lần hẹn ḥ .
Hằng tuần chàng vẫn đến đón Tôi vào thứ bẩy hay chủ nhật . T́nh yêu của Tôi và chàng thật tuyệt vời trong những giờ phút bên nhau . Chàng c̣n hứa với Tôi khi nào ra trường sẽ đến gặp và nói chuyện với Bố Mẹ tôi về chuyện của hai đứa . Những lần bên nhau như thế Tôi cảm nhận được sự hạnh phúc ngút ngàn . Chàng dành cho Tôi những lời nói ngọt ngào , những cử chỉ yêu thương âu yếm . Có lần Tôi mạnh dạn hỏi .
- Khi ra đơn vị , nhỡ Anh gặp người con gái khác th́ ….
Không để cho Tôi nói hết , bàn tay Chàng đưa tay ngăn Tôi lại và khẽ nói .
– Em là thiên thần trong tim Anh , Anh đâu c̣n mơ ước ǵ nữa ?
Tôi sung sướng , ngả đầu vào vai , lùa bàn tay vào lồng ngực Chàng để biết nhịp đập của con tim Chàng ra sao khi nói điều đó . Bất thần ,Tôi hoảng hốt kêu lên .
– Sao ngực Anh nóng ran lên thế ?
Chàng nh́n Tôi mỉm cười và nháy mắt .
– Tại em đó !
Tôi chưa hiểu chàng nói ǵ , hỏi lại .
– Sao lại tại Em ?
Chàng cúi xuống ,nâng cằm Tôi lên , mắt vẫn nh́n thẳng vào ánh mắt của Tôi , bất chợt môi chàng cắn môi Tôi , Tôi ch́m đắm trong nụ hôn đầu đời của người con gái khi bước vào yêu ….. . Một lúc sau Chàng bảo .
– Giờ Em đă hiểu v́ sao tim Anh nóng phải không ?
Tôi nũng nịu đấm vào ngực chàng .
– Anh khôn thấy mồ , tuy nói thế nhưng Tôi vẫn thích và nép ḿnh vào chàng .
Cơn gió chiều nhè nhè thổi đến , những cánh hoa hai bên bờ hồ lay động . Nh́n ra mặt hồ , những lượn sóng li ti cứ nối đuôi nhau chạy dài tới bờ bên kia . Tôi thật sự hạnh phúc v́ đang đắm ch́m trong t́nh yêu của Chàng và ước mơ , Chàng là cơn gió , Tôi là mặt hồ để cho gió khuấy mặt nước hồ dấy lên những gợn sóng , cho tim Tôi và Chàng rung động trong t́nh yêu . Bất chợt Chàng nh́n đồng hồ rồi d́u tôi đứng dậy và nói
- Minh đi ăn tối nhé Em để Anh c̣n kịp về trường trước tám giờ.
Vạt nắng chiều cũng vừa chợt tắt trên hàng cây thông . Tôi nép sát và sánh bước cùng Chàng trở về khu chợ Ḥa B́nh cho bữa ăn tối .
Hai tuần sau , Chàng măn khóa . Tôi được mời vào dự lễ , thật ngạc nhiên hàng trăm chàng trai trong bộ đại lễ đă có mặt đông đủ . Chàng đón Tôi tại cổng và sánh bước đi vào hàng ghế dành cho thân nhân . Chàng ghé sát bên tai Tôi nói nhỏ .
– Thiên thần của Anh , ngồi đây nhé , chớ có liếc mắt …..Tôi hiểu Chàng nói ǵ khi khi Chàng nháy mắt nh́n Tôi .
Tôi mỉm cười khẽ gật đầu . Chàng chẳng chút ngại ngùng hôn lên má Tôi rồi mới quay bước làm Tôi mắc cở không dám nh́n những người chung quanh .
Tôi hồi hộp v́ đây là lần đầu tiên trong đời được chứng kiến tận mắt một buổi lễ ra trường của các sinh viên sĩ quan Đà lạt . Tự nhiên Tôi cảm nhận được một hạnh phúc dạt dào khi có người yêu là lính . Buổi lễ măn khóa vừa chấm dứt , hàng trăm chiếc mũ được ném lên trời như thể một đàn chim ưng sẵn sàng tung bay trên khắp bầu trời .
***
Trời cuối tháng mười , Đà Lạt đang có những cơn gió lạnh thổi về . Ngày mai , là ngày Chàng phải xa Tôi để ra đơn vị . Chàng đến đón Tôi sớm hơn v́ không muốn lăng phí thời gian ngắn ngủi , quí báu này . Chàng đưa Tôi đến thung lũng t́nh yêu , t́m một nơi yên tĩnh cho hai đứa trong những giờ phút c̣n lại . Trời cuối thu ở đây thật thơ mộng ,có chút nắng nhạt trải dài trên những thảm cỏ xuyên qua hàng cây , có tiếng gió thổi vi vu trên những hàng thông sao lăng mạng quá .
Chàng chọn một thảm cỏ dưới gốc cây thông , d́u Tôi ngồi xuống . Cả hai đứa tôi chẳng c̣n ǵ để nói cho nhau trong lúc này ngoài những nụ hôn nồng thắm .Tôi cũng đáp trả t́nh yêu của Chàng v́ biết rằng ngày mai đây khi xa Chàng Tôi không c̣n có cơ hội được nằm gọn trong ṿng tay của chàng để sống những giây phút yêu thương .
Tôi nép ḿnh bên Chàng và bàn tay Chàng vẫn xoa đều lên phiến lưng mềm mại của Tôi . Chúng Tôi ngồi yên lặng một lúc v́ cả Chàng và Tôi đều đang nghĩ đến ngày mai . Măi sau , Tôi gỡ ṿng tay Chàng và từ từ kéo Chàng ngả người trên thảm cỏ để Tôi được Chàng ấp ủ trong cánh tay rắn chắc mà Tôi không muốn rời xa . Tôi vuốt ve lên lồng ngực và khe khẽ thủ thỉ bên tai chàng .
– Anh ! Anh có biết Em yêu Anh đến mức nào không ?
Chàng chưa trả lời ngay , ánh mắt nh́n thẳng vào đôi mắt Tôi rồi Chàng đưa ngón tay lướt nhẹ trên đôi môi của Tôi và nói .
– Đưa bàn tay Em đây , hăy chạm vào trái tim Anh th́ Em sẽ biết Anh yêu Em đến mức nào .
Nh́n ánh mắt đăm chiêu của Chàng , Tôi tưởng thật , vừa lùa bàn tay vào trong áo Chàng th́ bất chợt Chàng gh́ sát Tôi lại , những nụ hôn nồng ấm lại thi nhau đổ trên má , trên đôi môi gợi cảm củaTôi . Tôi chết lặng , mắt nhắm lại để hưởng trọn vị ngọt trong t́nh yêu măi đến khi cơn gió lạnh từ đâu thổi đến làm thân Tôi thấy lạnh và run lên . Tôi kéo chiếc áo blouse vừa bung nút ở vùng ngực và cài lại . Chàng mỉm cười nh́n Tôi và lúc này Tôi mới nhận ra . Tôi đă trở thành ….đàn bà .
Khi vạt nắng chiều vừa tắt trên những hàng thông trong thung lũng và cơn gió lạnh đang ḥa quyện trong lớp sương mù từ trên đồi tràn xuống . Chàng d́u Tôi đứng dậy , khoác lên người Tôi chiếc áo hiệu Gile mà Chàng mua tặng Tôi kỷ niệm ngày quen nhau cách đây một tháng rồi dắt nhau ra về .
Chuyến xe lam thả hai đứa ở khu chợ Ḥa B́nh . Tôi kéo Chàng đi dạo quanh bờ hồ Xuân Hương để t́m lại cảm giác quen thuộc của những ngày đầu yêu nhau . Đi bên Chàng mà ḷng Tôi buồn rười rượi , tay Chàng luôn ôm chặt lấy thân h́nh nhỏ bé của Tôi như không muốn rời xa . Cả Tôi và Chàng đều biết rằng , ngày mai đây chúng tôi không c̣n có cơ hội được đi bên nhau như thế này . Bây giờ Tôi mới hiểu được rằng , làm người yêu của những người lính trận là luôn sống trong sự hồi hộp , chờ đợi từng giây phút và phải sẵn sàng chấp nhận xa cách lẫn thương đau .
Chúng tôi chọn một băng đá và Chàng d́u Tôi ngồi xuống , ôm Tôi vào ḷng , tay chàng mươn man làn tóc rối đang bay bay theo chiều gió . Chàng cởi chiếc áo jacket KaKi rộng trùm lên hai đứa .Tôi ngả đầu vào ngực chàng để trốn cơn gió lạnh và t́m chút hơi ấm bên Chàng . Lúc này , Tôi như con mèo con nằm gọn trong ṿng tay của Chàng . Tôi ngước nh́n Chàng và khẽ nói .
- Mai Anh đi rồi , làm sao Em có thể chịu đựng được nỗi cô đơn trống vắng , ai sẽ d́u Em đi trong những buổi chiều nắng nhạt , Em sẽ không c̣n được nghe Anh kể cho Em chuyện t́nh yêu của chúng ḿnh . Anh biết , đây là mối t́nh đầu , Em đă trao trọn cho Anh . Nói xong ,Tôi bật khóc , không dám nghĩ ǵ hơn và Chàng đă gh́ chặt Tôi rồi nói .
– Tuyết ! nín đi Em , chúng ḿnh không c̣n nhiều thời gian bên nhau , hăy trao cho nhau những yêu thương để ngày mai Anh lên đường , ra đơn vị , Anh sẽ nhớ măi những kỷ niệm thật đẹp của t́nh yêu chúng ḿnh Em ạ !
Nước mắt Tôi vẫn đong đầy , Chàng lau vội giọt lệ , nâng cằm Tôi lên , nh́n sâu vào ánh mắt ướt đẵm và trao nhau nụ hôn . Tôi nhắm mắt , thả hồn về một cơi thiên đường ,đón nhận bằng tất cả những cảm xúc sâu thẳm từ con tim . Chàng vuốt những lọn tóc đang bay theo cơn gió nhẹ, và âu yếm thủ thỉ bên tai Tôi .
– Tuyết ! Em có biết là Anh yêu Em đến mức nào không , Anh thú thật Em là người đầu tiên đă gieo vào tim Anh biết bao nỗi nhớ thương và đây cũng là mối t́nh đầu của đời Anh . Em đă làm cho trái tim Anh biết thổn thức , biết nếm được vị ngọt của t́nh yêu ?
Tôi sung sướng nép ḿnh vào ngực chàng và bảo .
– Em cũng thế . Trái tim nhỏ bé của Em đă bị Anh trói buộc và nhốt trong trái tim Anh . Em ước ǵ Em là mây c̣n Anh là làn gió , để ḿnh ḥa quyện lại với nhau và gió sẽ đưa mây đi phiêu du đến tận chân trời góc biển , ḿnh sẽ không bao giờ ĺa xa phải không Anh ? Lần đầu tiên Tôi cảm nhận được thế nào là sự hung phấn của người phụ nữ trong t́nh yêu đầu đời khi bàn tay chàng mươn man trên da thịt Tôi . Bất chợt , Chàng âu yếm thỏ thẻ .
– Chúng ḿnh nên duyên Em nhé ………?
Cơn gió nhẹ vừa thổi đến , mặt nước hồ chao động , những ngọn đèn chung quanh bờ hồ chợt bật sáng . Cảm xúc như thác lũ đang cuồn cuồn ùa về trong tim Tôi và Tôi nghĩ đến ngày cưới , ngày đẹp nhất trong đời của người con gái .
Tôi c̣n nhớ , thứ bẩy tuần trước , khi bên nhau Chàng mấy lần hỏi Tôi
– Em đă sẵn sàng làm vợ người lính trận chưa , khổ lắm đấy Em ạ ! Tôi chẳng cần suy nghĩ nói cho Chàng biết .
– Dù gian khổ đến mức nào , trái tim Em sẽ nguyện bên Anh suốt đời . Hôm đó Chúng tôi thật hạnh phúc và Chàng thúc dục Tôi hăy chọn màu áo cưới để khi Anh được về phép ḿnh sẽ làm đám cưới ngay Em nhé . Tôi mỉm cười nh́n Chàng ,chẳng ngần ngại trả lời .
– Em chọn màu tím hoa sim , được không Anh ?
Hôm đó , Chàng c̣n hứa là sẽ d́u Tôi đi hết quăng đường đời và mang niềm hạnh phúc đến cho Tôi . Hăy đợi Chàng khi được phép trở về , ngày đó Tôi sẽ mặc áo cưới , sánh vai cùng Chàng tiến vào Ngôi Thánh Đường để hai đứa sẽ thề hứa yêu nhau trọn đời và sẽ là của nhau măi măi .
***
Chàng vẫy tay tạm biệt và bước lên máy bay . Chiếc C130 chở hơn một trăm sĩ quan ra bổ xung cho các đơn vị ngoài mặt trận vừa cất cánh ở phi trường Liên Khương .Nước mắt Tôi đong đầy v́ Tôi đă thật sự xa chàng mà không biết ngày nào gặp lại . Tôi dơi mắt cho đến khi phi cơ chỉ c̣n là một đốm nhỏ rồi mới quay gót .
Tôi lầm lũi bước đi trong nắng nhạt , chân đạp nhẹ lên những chiếc lá khô đang bay theo chiều gió trên con đường mà tâm hồn đong đầy những nhớ thương lẫn sầu muộn . Trời đă bắt đầu lập đông , cơn gió lạnh lùa về làm Tôi run lên từng chập nhưng không lạnh bằng cái lạnh giá buốt trong tâm hồn cộng thêm nỗi cô đơn của Tôi trong lúc này
Nước mắt Tôi dàn dụa , h́nh ảnh các chiến sĩ trong phim Chân Trời Tím lại chảy ngược về trong tâm hồn và Tôi cảm thấy thương Chàng quá sức . Tiếng máy bay trực thăng đang lên xuống trong phi trường nghe giống như những âm thanh đạn pháo đang ầm ầm dội về . Tôi cố bước nhanh ra khỏi phi trường như đang lẩn trốn một điều ǵ đó mà Tôi cũng không biết . Giọng hát của cô ca sĩ vũ nữ Liên trong phim chân trời tím lại trở về trong Tôi , giọng cô cứ văng vẳng bên tai nghe sao năo nề quá .
“ Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt và thấy ḷng nhớ nhung chất ngất … Anh ở đâu , Em ở đâu ….” “ Anh đi qua đời Em …. Có nhớ ǵ … không … Anh …. Ơi . Nước mắt Tôi dàn dụa và khẽ kêu Anh ! Anh ! ./.Trần Luyện 34
Những giờ phút khó quên
Kỷ niệm dấu yêu
Thoại Sơn:
Mối t́nh đầu
Chuyện t́nh khó
quên
May mắn &
Hên xui trong đời lính chiến
Ba, bốn phát
Tập Truyện Thuyền Đời
13 người cuối cùng về
từ Tiền đồn 3&4 Kon-Tum
Passage to Freedom
Đất nước tôi!
C̣n nhớ mùa xuân
Tết
Rồi lá thay màu
Từ gịng sông này
Làng tôi
C̣n đó tuổi thơ
Tháng 7 trời mưa
Chuyện đang
cần đề tựa
Hành tŕnh đến
Tự Do
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng
Đông Tác - Dĩ An
Dở dang
Tất niên
"Nội" 2015-2016
Tết trong kỷ niệm
Để nhớ, để thương
42 năm t́nh
cảm đồng môn
42 Năm T́nh
Chúc mừng hội ngộ
Tôi và Tiểu Đoàn 7
TQLC
Thơ gửi Đại Gia
Dấu ấn vào đời
USA 20 năm và Tôi
Hăy c̣n đó niềm
tin
Pleiku và hoài
niệm
Kư sự
những ngày tháng 2
Một mảnh đời
Xuân quê hương
Một chuyến về
thăm nhà
Tết đến
Một buổi
chiều, hai người già
Đời người như
thoáng mây bay
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên