Một chuyến về thăm nhà

BK Nguyễn Văn Quan (Quan Âm)

LTS: Tôi viết bài nầy tặng các anh em Bất Khuất nội như Tôn Tẩn 33, Huy Lửa, Thử, Chiến 34, Khôi 35, Tài Chế Linh 35, Luật 31, Tâm 31, Hoàng Giang 33, Đại Họa 31 , Quào Ḷ 32, Ngộ Không 33, Thạch Ḷ Rèn 34, Qưới Lúa 34, Quí Phan Rang 35, Trung Lân 35, Huệ Xe Ôm 33, Quang Xe Ôm 31 và các anh em khác ... cùng một ông thầy ĐĐP ĐĐ 34 luôn sát cánh cùng với anh em nội là Niên Trưởng Chính...... họ là những người đă chia sẻ niềm vui nho nhỏ trong lúc vợ chồng tôi về Việt Nam. Xin chân thành cám ơn tất cả. Nếu trong bài nầy có nói ǵ động chạm tới vài bạn, xin thông cảm coi như nói xạo nhé, chủ yếu là vui cho anh em thôi.

Nửa đêm, hai vợ chồng hắn đang ngủ th́ chuông điện thoại ren, vợ hắn bắt phôn lên th́ nghe tiếng thằng B́nh (là con anh cả của vợ hắn):

- Cô Mộng ơi! bà nội đang hấp hối và đang nằm trong pḥng cấp cứu ở bịnh viện Nguyễn Trải hơn 1 tuần rồi. Cậu Lân hỏi cô chú có thể về Việt Nam thăm nội không? hắn nói:

- Chú không biết nửa, nhưng cô Mộng sẽ về, cháu vô văn pḥng bịnh viện xin giấy tờ chứng minh và nhờ công ty dịch vụ dich ra tiếng anh, sau đó gởi fax qua cho cô chú, ngày mốt cô vô công ty xin phép về Việt Nam. Cô cần giấy tờ chứng minh bà đang nằm trong pḥng cấp cứu th́ mới xin phép được.

Nghe tin đó, vợ hắn bàn:

- Thôi th́ anh cũng về luôn đi, trở về bên này rồi cày tiếp, vả lại nhà ḿnh đă trả xong, ḿnh c̣n dư mấy chục ngàn chắc không đến nỗi ǵ. hắn nói:

- Ḿnh về khộng có vacation, không có thu vô, mà c̣n phải chi ra tiền chi phí trong tháng, chắc tốn khẳm cho chuyến đi về nầy. .

Ngày hôm sau th́ thằng B́nh gởi fax qua với giấy tờ bịnh viện. Vợ hắn đem vô hăng tŕnh, ông xếp đồng ư cho đi 1 tháng, nhưng ông hỏi lại vợ hắn:

- Bộ nhà mầy gởi fax qua 3 tháng rồi mới đem xin hả? vợ hắn trả lời:

- Fax mới gởi hôm qua mà.

Ông xếp đưa cho vợ hắn xem giấy tờ fax,  ngày ghi là September 1, 2014. Vợ hắn không biết trả lời sau nhưng ông xếp cũng cho đi. C̣n hắn đem giấy tờ vô hăng hỏi xếp giám đốc xin đi 4 tuần, ông ta bảo OK và hỏi hắn khi nào đi, hắn nói có lẻ thứ sáu nầy. Sau đó hắn qua pḥng human resource hỏi cô Sue:

- Sue, tao có cần kư giấy tờ ǵ không? cô ta nói:

- Mày đi khi nào và khi nào về làm lại? hắn nói:

- Tao sẽ đi làm lại December 1, 2014 hay December 8, 2014. Tùy theo ngày tao mua vé máy bay.

Ngày hôm sau, hắn diện thoại hỏi cô Vi bán vé máy bay về gắp tốn bao nhiêu. Cô ta nói nếu đi ngày 1 tháng 11 tốn 1200$ đi ngày 8 tháng 11 tốn 1250$, hắn nói vậy đi ngày 1 tháng 11 và về 28 tháng 11. Tất cả chi phí tốn 2400$ và 200$ cho visa landing ở phi trường Sàig̣n.

Ngày kế tiếp, hắn gọi Việt xin số điện thoại của Tôn Tẩn, và Đại Họa, sau đó hắn gọi Hoàng Cao:

- Ê Hoàng, tao về Việt Nam ngày 1 c̣n mày về ngày mấy? Hoàng Cao trả lời:

- Tao về ngày 8 tháng 11, thằng Đại Họa ra phi trường rước tao, rồi đưa tao về khách sạn của nó.

Chiều đó, Tăng Xương gọi qua hắn nói Hoàng Cao gọi rủ Tăng Xương về Việt Nam cho vui. Tăng Xương cho biết nó cũng c̣n bà già đang bịnh, cũng muốn về để 3 thắng quậy, nhưng nó chưa biết vợ nó có OK không. Ông thần này có cô vợ dễ chịu. nó quậy nhưng bả cũng lảm ngơ cho nó, tội cho bả, không có con nên phải cắn răng mà ch́u thằng bạn phá sản nầy. (thằng nầy về Việt Nam thường xuyên luôn, không biết có bà hai, bà ba ǵ không nửa). Trong quân trường, nó ở Đại Đội dê nên nó đem cái dê của nó đi gieo rắc 4 phương, nổi tiếng 1 thời ở Chợ Lớn, nhưng dù sao có nó đời c̣n dể thương, nếu không mấy cô Sàig̣n lở thời, sồn sồn th́ ai cho nó tán đây. Phải không Tăng Calcium?

Trước khi về thăm nhà, vợ chồng hắn phải ra Walmart mua sô-cô-la, kẹo xin-gum, kem đánh răng, thuốc cảm, cà phê Starbuck, và thuốc đau khớp xương cho má hắn. Hắn ra ngân hàng lấy 15,000$ và hắn c̣n hơn 10,000$ tiền mặt, chắc đủ lo đám tang mẹ vợ hắn (nếu nhạc mẫu hắn qua đời th́ có tiền lo tang lễ) và đủ tiền xài cũng như cho thân nhân của hắn.

8:40 sáng ngày thứ Sáu 1 tháng 11 năm 2014, vợ chồng hắn bay qua Chicago, chuyển máy bay rồi bay về Việt Nam (đáp ở Tokyo đổ xăng và nghỉ ngơi vài tiếng trước khi bay về Việt Nam).  10:30 PM ngày thứ Bảy 2 tháng 11 đến phi trường Tân Sơn Nhất. Hắn chờ nhân viên bán vé làm dùm cho Visa nhập cảnh, hai vợ chồng hắn chi 100$ cho mỗi người lo cho 3 tháng nhập cảnh. Sau đó qua thủ tục "kiểm tiền" của hải quan để lấy hành lư. Xong xuôi th́ đă 12 đêm, vừa đẩy xe hành lư ra ngoài th́ 2 đứa em hắn ngạc nhiên. Chúng tưởng chỉ có 2 thùng hành lư (mỗi người một thùng hành lư) nên tụi nó đi xe gắn máy. V́ có 4 thùng hành lư, hắn phải mướn 1 chiếc xe 7 chỗ ngồi, Về đến nhà th́ Mẹ hắn đă đứng chờ trước cửa, sau đó là màn Mẹ con gặp gở lâu ngày.... (không cần diễn tả các bạn cũng hiểu, BK nào ai c̣n Mẹ th́ cũng nên về thăm Mẹ một chuyến). Sau 1 màn tâm sự cùng gia đ́nh, hai vợ chồng hắn mệt mỏi nằm ngay trên sàn xi-măng, c̣n Mẹ và các em hắn đi ngủ, lúc đó 3 am.

Nằm dưới sàn xi măng trên tấm đệm mơng (sài g̣n nóng lắm nhiệt độ trên 95 độ), lạ nhà nên hai vợ chồng hắn đâu có ngủ được, đồng thời khác múi giờ với bên Mỹ. 3 giờ sáng ở VN là 3 giờ chiều bên Mỹ. Ngủ không được, hai vợ chồng hắn rù ŕ nói chuyện mong sau trời mau sáng để vô bịnh viện thăm nhạc mẩu. Khoảng 6 giờ sáng, mẹ hắn đă dậy, thất thế hắn nói:

- sSo má dậy sớm vậy? mẹ hắn nói:

- Má quen rồi con. 

Rồi hai mẹ con ngồi nói chuyện, mẹ hắn nói:

- Lúc nầy con mập hơn kỳ về trước. hắn nói:

- Tại con làm biếng tập thẻ dục.

Ngồi nói chuyện đến 7 giờ sáng th́ má hắn bảo:

- Má đi chợ đây, hai con muốn ăn ǵ má mua cho. vợ chồng hắn nói:

- Ăn ǵ cũng được.

Má hắn vừa ra nhà để đi chợ th́ em hắn về, anh em ngồi nói chuyện vừa uống cà phê Mỹ (cà phê Starbucks đem về). Trong lúc anh em hắn nói chuyện th́ vợ hắn soạn 3 thùng hành lư chia đều 14 phần cho hai gia đ́nh và 1 phần cho ex-mother wife in law. Khi má hắn đi chợ về, hắn mời má hắn lên ghế ngồi rồi hắn nói:

- Con về chỉ có 4 tuần, nếu má vợ có qua đời th́ tụi con lo tang sự luôn, bởi vậy tụi con có chút ít tiền biếu má và các em.

Rồi hắn bảo vợ hắn đưa ra 3000$, hắn nói con biếu má 1000$, c̣n 2000$ các em chia nhau. Hắn c̣n 7 đứa em, hai vợ chồng em út hắn đă bảo lănh qua Mỹ hơn 2 năm rồi và mới mua nhà gần nhà hắn khoảng 1 mile. Sau đó má hắn làm bánh cuốn mua ở chợ hai vợ chồng hắn ăn, ăn bánh cuốn xong hắn bảo cô tư (em gái hắn) đổi cho hắn 2000 đô ra tiền Việt Nam. Được khoảng 42,000,000$, ở Việt Nam gia đ́nh nào cũng là triệu phú hay tỉ phú "dân Việt Nam giàu hơn Mỹ nhiều phải không anh em?". Hắn chia tiền Việt cho vợ hắn 10,000 triệu giữ dằn túi, khi nào xài hết sẽ đổi thêm. Sau đó hắn nói với các em:

- Anh chị vô bịnh viện thăm má vợ.

Hai vợ chồng hắn đi bộ ra ngoài đường đón xe taxi, trong lúc ra đường vợ chồng hắn thấy khu nhà hắn hầu hết nhà nào cũng xây 2, 3 tầng và nhà nào cũng có 1 thùng phi bự trên lầu chứa nước, c̣n ngoài đường th́ chỗ nào cũng có bán thức ăn... nào là bánh ḿ, bánh cuốn, phở trong xóm, xôi, hủ tiếu nam vang, bún riêu, cà phê trong xóm, và các tiệm internet với con nít đầy trong đó đang chơi games.  Tóm lại hắn thấy hầu như hàng xóm hắn ai ai cũng buôn bán. Đến đầu đường Lê Văn Sỉ, hắn thấy mấy tay xe ôm đang ngồi chờ khách, họ mời chào nhưng vợ chồng hắn đi taxi cho tiện. Ngồi trên xe taxi, hai vợ chồng hắn thấy hai bên đường toàn là quán cà phê, bánh pi xà, tiệm may, tiệm thuốc tây, quán nhâụ, tiệm KFC giống như ở bên Mỹ vậy, quán phở ngoài đường, ngân hàng, cửa hàng bách hóa, bún ḅ huế, và hàng ngàn ống khói đang x́ khói vô tội vạ chung quanh xe. Mọi người đội "chảo úp ngược", tay th́ mặc áo dài tay, đeo kính thầy bói, và đang chở con nít đi học ngày chủ nhật (bà mẹ nó, xứ sở ǵ mà con nít phải đi học thêm ngày chủ nhật để lo cho "tương lai" làm đầy tớ dân, nói thiệt chứ con nít đi học kiểu nầy chắc ba má nó phải ăn hối lộ, c̣n không phải buôn lậu... và ..... bán... mọi thứ để kiếm tiền cho "đầy tớ dân tương lai". Xe chạy tới bệnh viện Nguyễn Trăi trong Chợ Lớn th́ bị traff́c, xe chay nhích từng chút, ngồi trên xe qua những nẻo đường hắn thấy xe cộ chen chút nhau, mạnh ai nấy chạy, đèn đỏ cũng chạy (nếu không có công an). Công an công lộ (toàn là Quan không hà không có lính, lính phải "bị" làm văn pḥng, chưa lên sĩ quan nên chưa đủ tư cách đứng đường, ít nhất là trung úy, đại úy thậm chí có cả trung tá. Nói nghe buồn cười, sĩ quan công an cao cấp mà " đứng đường" thật là "oai dũng") th́ đứng từng nhóm trên đường chờ những xe "xịn" chạy qua th́ thổi c̣i, chân xe lại, phạt bằng tiền mặt, 1 hai trăm ngàn cho 1 lần vi phạm (trời biết có phạm hay không, xe "xịn" coi chừng, c̣n xe cở Huệ hay Quang xe ôm như con ngựa già lao phổi vừa chạy vừa phun khói, cho mọi người nhuộm áo chơi) chắc tụi công an không thổi phạt đâu. Nếu thổi chắc tụi nó xanh mặt, tiền đâu nộp phạt, nếu nộp phạt th́ nhà sẽ không có tiền ăn. Thằng Huệ cho hắn biết như thế. Cuối cùng th́ xe taxi chở vợ chồng hắn tới bịnh viện Nguyễn Trăi, vô tới bịnh viện th́ ông anh vợ ra đón và đưa vô hành lang ngồi chờ giờ vô thăm. Giờ bịnh viện cho vô thăm là  11 am và 6 pm. Vợ hắn gặp lại gia đ́nh th́ vui nhưng cũng buồn v́ bà mẹ c̣n nằm trong pḥng cấp cứu. Sau đó vợ hắn đưa cho chị Hạnh 1500$, bả bảo 1000$ lo cho bà cụ c̣n 500$ chia tất cả các anh chị em. Ngồi chờ 1 lúc th́ các con cháu lục đục kéo tới hỏi thăm sức khỏe của bà. Đến 11 giờ th́ bịnh viện cho vô thăm, vợ chồng hắn choàng áo trắng vào, vô trong pḥng cấp cứu, hắn thấy bà cụ nằm không mở mắt, vợ hắn nói:

- Mẹ ơi! vợ chồng con về thăm mẹ đây!

Hởi ơi, mẹ vợ hắn đâu có trả lời được, bà đâu con tỉnh để mà mở mắt ra nh́n đứa con yêu vượt đường xa nửa ṿng trái đất, tốn bao nhiêu tiền mong gặp được mẹ ḿnh nói vài lời thương nhớ mẹ, thấy mẹ ḿnh với hai ống tube truyền vô, 1 cho oxy, 1 cho thức ăn, mắt không thể mở nh́n con ḿnh, bà đă chẳng biết ǵ, đă quá già 96 tuổi rồi c̣n ǵ. Vợ hắn chỉ khóc lóc, thăm khoảng 15 phút th́ hắn ra, để chị vợ vô thăm và lau ḿnh cho mẹ, c̣n vợ hắn th́ ở trong đó luôn. Sau khi thăm nom 1 giờ, vợ chồng hắn ở tới chiều tối luôn và về nhà khoảng 8 đêm. Về tới nhà hắn nói với vợ hắn:

- Mẹ không xong rồi, mẹ chỉ sống bằng nhờ dụng cụ oxy, rút ra là chết.

Vợ hắn cũng đồng ư như thế nhưng biết làm sao? lại một đêm không ngủ nữa.....

Khoảng 6 giờ sáng, hắn cảm thấy đói bụng, nên bàn với vợ hắn đi ra ngoài đường mua thức ăn. Cửa tiệm cũng như nhà hàng vẵn c̣n đóng cửa, khác với 7 năm về trước, 6 giờ sáng đă bán hàng rồi. Hai vợ chồng hắn đi dọc theo đường Lê Văn Sỹ mong t́m được 1 tiệm ăn, tiện thể đi tản bộ buổi sáng luôn. Giờ nầy th́ ít xe cộ chạy, chỉ có xe chở hàng qua lại mà thôi. Sau cùng t́m đuợc 1 quán bún ḅ Huế vừa mở cửa bán, hai vợ chồng hắn xà vô ngồi kêu 2 tô bún ḅ Huế. Công nhận ở Việt Nam ăn thức ăn ngon hơn bên Mỹ nhiều, ở bên Mỹ đôi khi vợ hắn cũng nấu bún ḅ Huế, nhiều thịt hơn, nhưng không ngon v́ vợ hắn chẳng phải là tay chuyên nghiệp, c̣n bà bán nầy là tay chuyên nghiệp nên nó ngon. Ăn xong hai vợ chồng hắn kêu thêm 5 tô to go, mỗi tô 35000$ Việt Nam. Gần 7 giờ sáng, xe cộ bắt đầu đông đúc. Tới giờ đi làm, ai nấy cũng trùm khăn che mặt, giống như dân đạo hồi, nh́n gịng xe cộ chạy như vậy giống như thành phố vừa thức dậy sau cơn ngủ say. Một ngày như mọi ngày lại bắt đầu, mang thức ăn về nhà th́ má hắn đă đi chợ rồi, hắn để thức ăn trên bàn và nói với Lợi thằng em út của hắn:

- Tụi mầy ăn bún ḅ Huế đi rồi đi làm, anh chị mua cho mổi đứa 1 tô.

Hai vợ chồng nó vâng dạ rồi ngồi ăn, ăn xong th́ má hắn cũng vừa đi chợ về, vài phút sau th́ con em thứ tư cũng vô, và nó mang theo 4 bịch bánh cuốn, vào nhà xong cô tư thấy thức ăn sáng đă có, nó nói:

- Em mua cho má và anh chị và thức ăn sáng.

Hắn cảm ơn và nói:

- Anh chị đói bụng nên đi t́m thức ăn rồi tiện thể mua thức ăn cho cả nhà.

Vợ hắn lấy mấy cái tô bày thức ăn cho má hắn, ngồi nói chuyện 1 lúc hắn nói:

- Con qua nhà má con Lan thăm bả ( ex mother wife ).

Sau đó hắn qua nhà má vợ cũ (gần đó, trong xóm luôn) khi đi hắn mang theo phần quà, kem đánh răng, xà bông gội đầu, sô cô la, dầu gió..... và biếu bả 100$ US. Ngồi nói chuyện với má vợ cũ gần 1 tiếng rồi hắn cáo từ nói rằng phải đi vô bịnh viện thăm nhặc mẫu. Về tới nhà th́ khoảng 9 am, c̣n sớm lúc đó mấy đứa em đă đi làm rồi. Xuống nhà sau hắn thấy vợ hắn đang phụ má hắn nấu cơm, hắn lên nhà trên hỏi em gái hắn:

- Sao tụi bây để má nấu cơm vậy? má 8 mươi mấy rồi để má nghỉ ngơi chứ? em gái hắn nói:

- Em có nói má nhưng má bảo "tụi bây không cho tao làm th́ tao biết làm cái ǵ , đi ra đi vô sẻ bịnh chết", hắn nói má

- Để con Thanh nó nấu. má hắn nói:

- Con Thanh nó nấu th́ tụi nó không có ăn v́ khác khẩu vị.

Rồi huề cả làng, đâu cũng vào đó. Khoảng 10 am th́ má hắn nấu xong, bà uống 1 ly cà phê sữa, và ăn sáng (vợ hắn mang tô ra tứ lúc sáng mà tới 10 sáng má hắn mới ăn). Ngồi nói chuyện, con em gái nói:

- Anh hai về má vui lắm, nếu không có anh hai về, má nấu ăn xong là mà đi bàn đề.

Cô em gái nói trong xóm hắn nhiều nhà mê số đề cầm cả căn nhà để chơi, rốt cuộc không có tiền chuộc lại bỏ đi xa trốn nợ, như con bà Bèo, con gái bà Mau.... nó nói cái nạn nầy xảy ra thường xuyên, hắn hỏi cô em

- Vậy má có mắc nợ không?

- Má chỉ chơi ngày khoảng 20000$ cho vui, vả lại khi anh gởi tiền về em giữ lại má cần mua cái ǵ hay làm cái ǵ th́ em đưa, nên cũng không thiếu.

- Má có lẫn chưa?

- Chưa đâu anh? má c̣n nhớ đủ tiền anh hai cho má không thiếu 1 đồng.

- Cậy cũng tốt, nếu mà chơi giải trí ngày khoàng 20000$ tiền Việt Nam th́ OK (tiền Mỹ khoàng 1 đô).

- Nhưng má hay bị vợ chồng thằng Ḥa báo hại trả nợ hoài, đôi khi tụi em phải hùn tiền trả nợ cho vợ chồng nó.

- Nếu hai vợ chồng tụi nó xài không căn cơ mắc nợ bộ tụi bây trả hoài hả? Cứ để cho tụi chủ nợ làm 1 cú cho vợ chồng tụi nó tởn, c̣n tụi mầy cứ trả nợ giùm nó hoài th́ chuyện nầy bao giờ mới dứt đây?

Hắn nói như vậy thôi, chứ hắn biết con em gái hắn cũng sẽ trả nợ cho mấy đứa phá gia chi tử nầy như thằng Ḥa và thằng Thuận em hắn, hai tay sanh đôi nầy làm cả nhà rất mệt. Ở bên Mỹ lâu lâu hắn nhận cú phôn báo là nợ đ̣i mấy chục triệu bởi hai thằng cà chớn nầy, thằng Thuận sau nhiều lần làm như vậy đă bỏ nhà, vợ con trốn đi phương khác mà trốn nợ, hầu như nhà nào cũng có vấn đề nan giải như vậy, không x́ ke ma túy th́ số đề, hay bài bạc.....

Hắn về nghe em gái kể đủ chuyện, cũng may anh em hắn giận th́ nói như vậy, nhưng vẫn hùn tiền cho, cứ như thằng Bê em kế hắn bị stoke , chân đi cà nhắc con cài lớn thi đậu đại học mà không tiền, nó đâu thèm mở miệng xin giúp đỡ. Nghe con Thanh kể hắn đă trả tiền học phí lẫn sách vở cho cô cháu gái hắn 4 năm liền. Bây giờ th́ tốt nghiệp đại học làm ngân hàng có chút ít tiền phụ gia đ́nh. Năm nay thằng Bi, con thằng Bê cũng đậu đại học. Thằng Long con thằng Thuận th́ thi rớt phải học lại chờ năm tới thi, (thằng nầy học giỏi hơn thằng Bi mà sao vô thi run quá làm bài trật). Hắn nhớ lại thở xưa c̣n đi học ở trường Lê Bảo Tịnh, nhà nghèo cứ đầu tháng chưa có tiền đóng học phí mà khi thấy bóng dáng ông cha Thuấn giám thị là hắn né vô cầu tiêu trốn, nhà nghèo thật khổ. Cũng may hồi đó cố gắng học, đậu tú tài, chứ không là bỏ mẹ "cánh gà chiên bơ" là cái chắc. Bà mẹ nó, nếu tao là Trung Sĩ th́ bằng lon thằng Thành website nhưng hơn lon thằng Hạ Sĩ Điệp Tú, và hơn lon Binh Lác Linh cũng c̣n le lói. Nhưng đối đầu nhiều thằng Thiếu Úy Bất Khuất quá, kể cả những thắng cà chớn như Đại Họa, Hoàng Xe Thồ , Quào Ḷ, Tăng Calcium, Thắng Cu Nặng, Thái Dúi, Đằng Sợ Vợ, Thanh Tê Cu, Hải Méo, Long Trà.... đội đầu tụi mầy chắc tao gẫy cổ quá, thôi để tao làm Thiếu Úy Biệt Động Quân giống Trung 35 để vợ con thương. Sau một hồi tâm sự cùng gia đ́nh, hắn mượn điện thoại cô em gái, gọi cho Tôn Tẩn, và Đại Họa nói rằng hắn về VN nhưng mấy ngày đầu sẽ bận lo cho nhạc mẫu xong th́ sẽ liên lạc với anh em sau.

Sau 3 ngày chạy ra vô bịnh viện thăm nhạc mẫu, chẳng có lần nào bà cụ mở mắt ra nh́n vợ chồng hắn. Rồi sáng thứ 5 hắn gọi Đại Họa nói buồn quá bảo Đại Họa xuống nhà chở hắn đi, Đại Họa hẹn hắn 4 giờ chiều đón hắn. Sáng hắn và BX vô bịnh viện Nguyễn Trăi thăm bà cụ vợ, đến trưa hắn đón taxi về nhà, c̣n vợ hắn ở với bà cụ đến chiều. Trước khi về, hắn bảo vợ:

- Tối nay anh đi nhậu với bạn bè, em ở bịnh viện chiều về đi taxi hay gọi vợ thằng Ḥa đón em.

Chiều đến, thằng Đại Họa gọi và bảo nó đang tới hẻm 457, hắn đi ra ngỏ 453 t́m hẻm 457 t́m hoài không thấy, hắn hỏi hàng xóm hẻm 453 ở đâu, mấy người hàng xóm cho biết không có hẻm 453. Tức quá hắn gọi Đại Họa:

- Mầy ở hẻm nào?

-  Tao ở hẻm 457.

- Làm ǵ có hẻm đó ở xóm tao, coi chừng mầy đi lạc đó.

Hai thằng đang cải nhau th́ hắn thấy có thằng nhỏ con, râu mép đang chạy xe gắn máy về hướng hắn,  2 thằng gặp nhau, hắn hỏi:

- Mầy là Đại Họa phải không?

- Ừ, là tao

- Bà mẹ nó, làm ǵ có hẻm 457 mậy, nh́n lại bảng hẻm số nhà đi mậy, 453 đó con.

Thằng Đại Họa này có đặc điểm là luôn luôn đeo kiếng mát kể cả trời tối, không biết nó có tật ǵ không hay là nó mang kiếng mát để nh́n mấy em cho dễ. Hắn nghĩ trong khóa hắn, thằng này thuộc loại cao thủ trên giường đây, 4 vợ lận (thằng nầy v́ có 4 bà nên nó đâu có lớn nổi, nh́n xa th́ thấy c̣n phong độ, c̣n nh́n gần th́ hởi ơi, xác thân tàn tạ, 4 bà quần quá không leo lên bàn thờ cũng uổng. Vậy mà vẫn c̣n hỏi hắn có mang Viagra về không, hắn bảo vớ Đại Họa rằng hắn về gắp chưa order kịp c̣n hai mươi mấy viên, khi nào về c̣n hắn sẽ bàn giao lại cho, vả lại Hoàng Cao về chắc nó cũng có thuốc xanh cho. Thằng Hoàng Cao mỡi lần nhắc tới thằng Đại Ḥa là nó nói bội phục và ao ước tậu được 4 con vợ như thằng Đại Họa, bởi v́ muốn tậu vợ như thế nên nó hăng say về Việt Nam hoài. Có lần Hoàng Cao nói với hắn "nếu tao có 4 vợ như thằng Đại Họa th́ đêm nào tao cũng nhảy tưng tưng",

Sau màn chào hỏi Đại Ḥa nói:

- Để tao chở mầy 1 ṿng Sài G̣n cho thấy sự thay đổi.

Đại Họa chở hắn đến đường Hồng Thập Tự th́ trời đổ mưa, hai thắng chaỵ rán tới gần Dinh Độc Lập th́ mưa quá nên tấp vô quán cà phê ở building gần đó kêu cà phê uống, uống xong cà phê th́ mưa tạnh. Vừa chạy Đại Họa nói cho hắn về sự thay đổi của Sài G̣n, nào là đường hầm ngang qua Thủ Thiêm, nào là đang xây xe lửa tốc hành.... sau cùng th́ thằng Ḥa chở hắn về gần cư xá Lữ Gia có quán nhậu và có mấy em nhà nghèo mặc thiếu vải. Thằng Ḥa nói mấy em nầy nghèo cần phải giúp đỡ, khi giúp đỡ, rồi thằng Ḥa kêu thằng Hoàng Giang kép độc của gánh cải lương Bất Khuất tới, và Thọ lảng tai ở bưu điện Washington DC tới. Công nhận âm thanh thằng Ḥang Giang giống như đại liên 50 nă-la-phan nghe điếc lỗ tai luôn. Sau 1 màn chào hỏi tay bắt mặt mừng, 4 thắng vô nhậu. Thằng Ḥa nói đúng, mấy em nhà nghèo mặc thiếu vải, cô nào cũng mặc váy ngắn cả, tội nghiệp thiệt, hèn chi mấy thằng 6 bó c̣n ham vui, cở như hắn thấy là rụng "rún liền". Phải không mấy cha nội "yamaham"?. 4 thằng kêu bia rồi thằng Ḥa gọi thêm thằng Quào Ḷ Long An đến, nhưng nó nói sau 6 giờ pm mới được đi, v́ bận giữ cháu ngoại. Nghe mà thảm thương.  Nhắc lại vụ giữ cháu nầy mới nhớ, con trai và con dâu của hắn cũng từng nói với vợ chồng hắn "ba má bán nhà đi, nghỉ làm lên Des Moines ở nhà giữ cháu, con trả ba má tháng 1100 đô". Nghe sướng không? Hai vợ chồng hắn tháng làm mấy ngàn đô, có nhà riêng, có xe riêng, có job ngon lành, nghỉ làm ở nhà giữ cháu "no way", hắn nói với con trai "ba má nuôi tụi mầy, c̣n con tụi mầy, tụi mầy nuôi, tụi con mang nó về th́ ba má bế ẳm chơi cho vui chứ không bao giờ ba má giữ con cho tụi mầy , dù ba má có retire th́ ba má cũng hơn 2 ngàn mấy 1 tháng đủ tiền trả bill rồi". Dù sao hắn cũng cám ơn vợ chồng con trai hắn có ư tốt, hắn biết các con trai hay gái hắn có ư tốt muốn ông bà nội, ông bà ngoại gần gủi cháu cho nó có t́nh cảm. Thật ra lâu lâu hắn mới thấy cháu nội hay cháu ngoại của hắn, đôi khi cảm thấy buồn v́ nhà bây giờ chỉ có 2 con khỉ già ở nhà cuối tuần thôi. Ngồi nhậu khỏang nửa tiếng th́ Quào Ḷ tới, thắng nầy trông nhỏ con, chắc hồi xưa trong ban cuốc xẻng, vừa gặp hắn Quào Ḷ hỏi ngay:

- Mầy là Quan Âm phải không? hắn nói:

- Ừ tao đây.

Sau đó 5 thằng nhậu tiếp, thằng Đại Họa cho biết Thọ lo đám tang cho bà già vừa xong, rồi Thọ mang h́nh cho hắn coi, Quào Ḷ th́ lo nói chuyện với mấy em, thỉnh thoảng hắn và Thọ Điếc dùng nỉa gắp thức ăn đưa cho mấy em nhà nghèo tiện thể nhắm về hai trái núi đang "phun lửa". Lâu lâu Quào Ḷ giả bộ tay chân đi trật hướng về phía mông mấy cô nàng, hóa ra danh từ Quào Ḷ là do nguyên nhân nầy. Thằng nầy nên chuyển qua ĐĐ 35 của hắn để cho danh chánh ngôn thuận. Đang nhậu, Thọ Điếc nói nhỏ ǵ với Đại Họa, rồi Đại Họa nói nhỏ với hắn

- Thằng Thọ Điếc muốn xin phép mấy trả tiền cuộc nhậu nầy (nguyên văn). Hắn nghe xong nói:

- Kỳ vậy mầy! tao mời th́ tao trả bộ tao không có tiền sao? thằng Thọ Điếc nói:

- Ngày mai tao về rồi, để tao trả cho nhẹ gánh, c̣n mày ở lại lâu, tao bàn giao nhiệm vụ cho mầy săn sóc mấy thằng nầy.

Rồi hai thắng bàn giao nhiệm vụ , nhậu gần 11 giờ th́ tan hàng. Thằng Thọ Điếc trả tiền nhậu và buộc boa cho mấy em 1 sắp "stamp". Nó bỏa nó làm ở bưu điện có mấy cái nầy làm quà cho các em. Các em hớn hở như vậy là gởi mail không tốn tiền. Sau đó cả bọn chia tay và Đại Họa chở hắn về

Chiều ngày hôm sau, em hắn chở hắn đi uống cà phê ở gần nhà thờ Đức Bà. Sau đó, em hắn chở hắn đi dạo ở Sài G̣n, vừa đi vừa ngắm cảnh hắn thấy Sài G̣n lúc nầy quá đổi khác, nh́n qua bên trái phải để t́m giai nhân cho Phước Dê, hay Ngộ Không để tụi có hứng xuất khẩu thành thơ nộp bài đặc san cho thằng Thành website. Nào ngờ ai nấy đều là bí mật, đầu đội nồi úp chảo, mặt che mạng như ninja, mặc áo khoát như sống ở xứ lạnh Alaska (trời nóng thấy mẹ mà ai nấy đều mặc áo khoát bên ngoài) tay th́ lái ś-cút-tơ xả khói mù trời, (lúc nầy Việt Nam ai nấy đều có phổi tốt để hút khói CO2) lái xe th́ vô luật lệ, đèn đỏ không có ḅ vàng th́ vọt, tai nạn đụng xe th́ đứng đầu thế giới. Hởi ơi! Sài G̣n bây giờ là vậy đó! Đi qua công viên th́ thấy mấy cô nàng đứng chờ khách, may các nàng không vẫy tay chào mời hắn, cái nầy dành cho Thiếu Úy Kiến Hôi của Sư Đoàn 2 tha hồ mà lựa chọn. Chạy ngang qua những nhà hàng th́ đông khách quá, thiên hạ biết rằng lúc nầy thức ăn hay có độc tố do Trung Quốc đem qua mà sao thiên hạ vẩn cứ tỉnh bơ ăn nhậu, tiền đâu mà lắm quá (chắc là do mấy tên Việt kiều chùm khế ngọt mang tiền về mổi năm để hưởng thụ vô t́nh hay cố t́nh giúp cho Việt cộng sống khỏe re). Đi ngang qua những phố có hàng quán bán như bên Mỹ, có Starbuck, KFC, Pizza ..... có nhà băng như Citi bank, Chase.... quảng cáo tiền lời rẻ chỉ 8% thôi, hắn có cảm tưởng như nằm mơ. Sài G̣n bây giờ đông đúc quá, nhiều người, đa số là người Bắc 75, ngay cả trong xóm của hắn cũng vậy, thành phố thân yêu của hắn mà nay giờ hắn căm thấy xa lạ, dân 75 họ mua nhà ở thành phố để hưởng bụi khói, c̣n dân thành phố th́ 1 số không tiền th́ bán nhà của họ với số vàng cao rồi họ ra ngoại ô mua đất cất nhà lại để hưởng không khí trong lành, c̣n 1 số bám trụ th́ buôn bán bất cứ cái ǵ để có tiền chi tiêu hằng ngày. Ở nhà hắn mổi lần hắn đi ra ngoài là má hắn lại sợ hải, tâm lư sợ hải nầy mấy đứa cháu trọ nhà cũng nói vậy, họ sợ công an, họ sợ đủ thứ mọi thứ giấy tờ kư là phải đóng tiền hối lộ cho giấy phép, nếu không th́ chờ dài cổ luôn. Đi dạo quanh Sài G̣n xong, hắn về nhà th́ Đại Họa gọi:

- Tạo báo cho mày biết là tao đă đón thằng Hoàng Cao đă về VN ngày hôm qua, hiện giờ Hoàng Cao đang ở khách sạn nhà tao. Hắn trả lời:

- Có ǵ ngày mai gặp

- Mầy cứ ở nhà, khoảng 5 pm có tài xế tới đón

Ngày hôm sau, khoảng 5 pm thằng Huệ ốm tới, thằng nầy bạn thân của Nghĩa Vụ, dân 33 mà, nó hành nghề dân biểu, hằng ngày không biết bao nhiêu người sai hắn đi chỗ nầy chỗ nọ. Tội nghiêp cho cái thân ṛm, chẳng biết làm ǵ ngoài nghề chạy xe ôm, nh́n bộ vó nó biết ngay là hết cơn khổ cực tới hồi gian nan, nh́n dung nhan tàn tạ của nó thấy mà thương. Hèn chi anh em nào về đều cho tiền nó, thằng nầy là dân xe ôm nên Đại Họa nói số nhà là nó t́m ra liền. Khi nó tới nơi th́ có má hắn ở nhà hắn nói:

- Mầy vô chào má tao 1 tiếng.

- Con chàu bác

Huệ chào má hắn xong, hai thằng đi lại nhà Đại Họa. Đó là căn nhà lầu 3 tầng của con gái nó, làm khách sạn cho mướn ngày khoảng 200 ngàn, có 16 pḥng. Khi tới nơi th́ thấy Đại Họa đứng chờ c̣n Hoàng Cao th́ c̣n ở trên pḥng. Nghe hắn tới, Hoàng Cao đi xuống. Cả bọn đi ra quán nhậu Ngàn Sao Biển.

Hắn Ngọc Texas và Hoàng Cao, hay gặp nhau qua những kỳ họp khóa, ba thằng đều mua vé máy bay đi họp, mỗi lần qua đều ở nhà Việt Nghĩa Vụ nên hắn rất thân với thằng Hoàng Cao. Ngay cả hôm tháng 5 đám cưới con gái Hoàng Cao hắn cũng mua vé máy bay qua dự đám cưới.

Kỳ nầy hắn gặp Hoàng Cao nh́n tướng nó h́nh như xuống sắc mà hắn không biết chuyện ǵ xảy ra với nó, chỉ thấy nó hơi buồn buồn. Sau 3 giờ nhậu (đă 9 pm) hắn nói:

- Thôi tao về, tao nhậu đă rồi, nhậu nữa chắc xỉn quá

Nhưng Hoàng Cao không chịu cứ đ̣i uống hoài. 1 lúc sau có thằng em sửa iphone cho Hoàng Cao tới, thằng nhỏ vừa tới th́ hắn đứng dậy đi về làm thằng nhỏ buồn hỏi:

- Tại em mà anh về hả? hắn trả lời

- Không phải đâu em, cứ nhậu đi, anh đă tính về từ 9 pm, lúc em chưa tới, đừng có nghĩ lung tung.

Sau khi tính tiền, thằng Huệ chở hắn về tới nhà khoảng 10:30 pm, c̣n 3 người ở đó nhậu tiếp. Nghe Đại Họa nói, 3 người nhậu tới khi Hoàng Cao say mèm mới về khách sạn, Hoàng Cao ngủ say như chết. 

Sáng ngày sau, vợ hắn bảo với hắn là cô nàng muốn đi làm răng sứ, cô nàng đă hỏi giá khoảng 1500 đô, tiện thể vợ hắn muốn may thêm mấy áo đầm để đi đám cưới, hắn nói:

- OK em cứ làm răng sứ đi. Về quần áo, em phải lựa kiểu hay màu sắc cho hợp với tuổi tác, đừng có chọn màu quá nổi dành cho con gái th́ mặc không có hợp đâu.

Bà xă hắn nói:

- Em đi với con Thúy không có sao đâu? Có nó làm cố vấn cho em mà.

C̣n hắn th́ đi dạo quanh xóm,  hắn đi vào những con hẻm hồi xưa hắn từng đi qua khi c̣n ở Sài G̣n. Buổi sáng đó hắn đi lanh quanh rồi đi lạc hồi nào không hay, v́ bây giờ th́ đường xá mở lung tung cho xe chạy, c̣n trong xóm th́ nhà xây cao hai ba từng nên trông rất lạ và dễ thất lạc. Đi lanh quanh rồi lạc ra ngă Ba Ông Tạ, hắn phải hỏi đường mấy người đi bộ rồi họ chỉ đường cho hắn về nhà. Đúng là mất mặt dân Sài G̣n. Khoảng trưa th́ hắn về tới nhà ăn cơm xong th́ hắn gọi cho Đại Họa hẹn đi Đức Ḥa thử thức ăn và giá cả v́ hắn nói với Tôn tẩn post hẹn đăi tiệc anh em bạn bè khóa ở Đức Ḥa ngày 23 tháng 11, c̣n ngày 22 th́ đi Biên Ḥa dự đám cưới con Luật 31. Đại Họa nói sáng thứ tư sẽ có tài xế chở hắn tới nhà rồi cùng nhau đi Đức Ḥa. Hàng ngày nếu vợ hắn không vô bịnh viện th́ cô nàng đi làm răng, c̣n hắn 1 tuần chỉ vô bệnh viện 2 lần. T́nh trạng bà già vợ hắn vẩn sống bằng dụng cụ bơm oxy để sống chớ bả đâu có mở mắt ra, hắn vô ra mấy lần bịnh viện đă chưa thấy lần nào nhạc mẫu hắn mở mắt ra hay nói được câu ǵ với vợ chồng hắn.

Sáng thứ Tư hắn chờ tài xế Huệ. Đă 8 giờ sáng rồi chẳng thấy thằng nầy tới, hắn gọi điện thoại hỏi thằng Huệ th́ thằng Huệ nói:

- Tao đă tới rồi và chờ ở ngoài đường. Hắn nói:

- Tại sao mầy không vào nhà tao?

- Tao sợ mày chưa thức dậy.

Các bạn thấy không, thằng nầy tội thiệt, nghèo nhưng có tư cách lắm.  Sau đó hai thằng tới nhà thằng Đại Họa, tới nơi th́ Hoàng Cao c̣n ở trên pḥng chưa xuống, lúc đó Quào Ḷ đă có mặt rồi. Một tí sau th́ Hoàng Cao đi xuống rồi cả bọn kêu cà phê c̣n Đại Họa th́ gọi điện thoại đến mấy bạn Long An, như Thạch Ḷ Rèn, Quới Lúa, Ngộ Không... xuống Đức Ḥa nhậu cho vui và gặp mặt hắn luôn. Tụi nó đồng ư và hẹn gặp nhau khoảng 11 giờ sáng. Lúc nầy cả bọn đói bụng nên kêu ḿ ăn v́ trước. Bà bán ḿ thuộc loại sồn sồn, trông cũng c̣n nước nôi lắm, có lần bà bán ḿ tâm sự cùng Đại Họa. "Anh Ḥa à, em khổ lắm! anh Ḥa có bạn là Việt Kiều nhiều, anh coi có anh bạn nào sồn sồn chết vợ hay ly dị giới thiệu cho em 1 ông để em qua Mỹ cho đời bớt khổ". Thằng Ḥa cười nói với bọn hắn rằng, mấy thằng Việt Kiều về nếu muốn kiếm đàn bà con gái th́ kiếm người trẻ chứ ai lại kiếm bà sồn sồn hơn 40 tuổi. Hắn nghe nói như vậy, hắn nói:

- Sao mầy không giới thiệu Hoàng Cao cho bà ta. Thằng nầy đă lâu "súng không xài" có bà bán ḿ nầy có lẽ súng nó sẽ không rỉ sét, khi súng nó bắn được rồi th́ bộ mặt đưa đám của Hoàng Cao sẽ vui hơn và tụi ḿnh ăn mỳ không tốn tiền.

Rồi cả bọn chọc Hoàng Cao

- Chịu đi mầy, cho tụi tao ăn sáng không tốn tiền.

Ăn sáng và uống cà phê xong th́ bắt đầu khởi hành đi Đức Ḥa. Trong khi đi đường thằng Ḥa nó dư tiền nên nó cho tụi cảnh sát ḅ vàng 200 ngàn đồng v́ tội ngu lái xe qua đường xe hơi, c̣n Quào Ḷ chở hắn chạy đàng hoàng cuối cùng th́ cũng tới Đức Ḥa. Tới nơi, anh Châu chủ nhà hàng ra đón và có cả bà xă anh. Hắn đặc 5 món ăn, cá chạch chiên gịn, thịt gà nướng, thịt heo non quay, món lẩu, món chả đùm, và đồ tráng miệng, tất cả 1 triệu 7 cho 1 bàn, không tính bia. Chị Châu tặng món lẩu dê và món ǵ đó quên tên rồi. Hắn đặc 5 bàn cho ngày 23 tháng 1, hắn hỏi có cần đặ cọc tiền không anh Châu nói không cần v́ quen biết. Một lúc sau th́ tụi thằng Thạch Ḷ Rèn, Quới Lúa, và Ngộ Không tới rồi cả bọn vô pḥng ka-ra-ô-kê nhậu. Khoảng 4 giờ chiều th́ cả bọn ra về, nhóm Long An bảo tụi hắn khi nào rảnh rang th́ xuống chơi, hắn nói OK nhưng không hẹn trước. Lần nầy tính tiền Hoàng Cao dành trả c̣n buộc boa cho mỗi cô bia ôm 300 ngàn 6 cô là 1 triệu tám. Thằng Hoàng Cao nầy thấy hắn nghèo nên dành trả tiền hoài, kỳ tới về nhớ dành trả lần tiếp nhé Hoàng Cao. Khi bọn hắn về th́ đường quá kẹt xe v́ lúc đó con nít đi học về, khoảng hơn 6 giờ th́ mới về tới nhà.

Cuối tuần đó, hắn gọi Đại Họa nói:

- Tuần nầy tụi ḿnh xuống Long An chơi.

Thằng Ḥa nói:

- Ḿnh đi mua thức ăn như vịt quay, heo quay... xuống đó, th́ mua bia.

Hắn đồng ư. Sáng thứ Sáu th́ thằng Huệ, Quào Ḷ, Tâm, Trung Mũi Lân tới rồi cả bọn qua nhà Đại Họa. Tới nơi th́ tụi nó đă mua thức ăn rồi. Cả bọn bắt đầu đi, Đại Họa gọi điện thông báo cho Quới Lúa biết là cả bọn sẽ tới. Trên đường đi, thằng Trung dẫn đầu, cả bọn chạy theo sau. Xuống tới nơi th́ hắn bảo Quới Lúa kêu 2 thùng bia, 1 lúc sau có 1 anh thanh niên chở 2 thùng bia đến và hắn trả tiền. Cả bọn bắt đầu nhậu, 1 lúc sau Thạch  chạy qua, Ngộ Không đến trễ nhất v́ ở xa. Cả bọn nhậu rất vui vẻ, thoải mái, Quới Lúa c̣n cắt dừa cho uống và nấu cơm cho ăn. Công nhận gạo quê tự trồng ăn vô khác với gạo mua, mùi vị khác hẳn. Khoảng 4 giờ chiều tan hàng, trước khi về, Ngộ Không c̣n tặng cho mỗi đứa 1 gói bánh bía Long An.

Thâm t́nh nầy hắn luôn nhớ măi. Cám ơn các bạn hiền.

Thắm thoát 3 tuần đẵ qua, chỉ c̣n 1 tuần nữa là vợ chồng hắn sẽ về Mỹ.

Hôm nay hắn vô bịnh viện thăm nhạc mẫu, bịnh t́nh bà không tiến triển chút nào. Bà cụ hiện sống bằng live support. Con cái về thăm mẹ lần cuối mà bà cụ chả biết ǵ cả, buồn thật.

9 giờ sáng ngày sau, Hoàng Cao, Đại Họa, Quào Ḷ, Tâm Đen, Trung Lân, và NT Chính đến nhà hắn. Hắn mời NT Chính và các bạn hắn vô nhà uống nước trà. Sau đó đi Biên Ḥa tham dự đám cưới con gái của Luật 313. Gần Thủ Đức cả bọn đói bụng nên dừng ở quán Hương Giang ăn điểm tâm, các bạn hắn kêu thức ăn mặn, chỉ có NT Chính gọi món ăn chay.  Hỏi ra mới biết NT Chính ăn chay trường, hèn ǵ nh́n NT trông có vẻ hiền ghê. Sau phần điểm tâm, cafe... tất cả tiếp tục cuộc hành tŕnh. Đến gần nhà thờ làm lễ cưới, cả bọn thấy Thượng Sĩ Khôi 35, Huy Lửa, Tôn Tẩn đang đứng chờ, cả bọn vào nhà thờ gặp thêm Thành Bịnh, Việt Kiều 6 tháng Chiến "Gà Rù" và các bạn Long An như Thạch Khí, Quới Lúa, Ngộ Không... và các bạn khác như Thử, Tài Chế Linh. Lễ cưới xong cả bọn cùng NT Chính về nhà Luật ăn tiệc cưới. Giúp vui trong bữa tiệc có bạn Thuật 31 t́nh nguyện lên hát 1 bài t́nh ca. Nhậu khoảng hơn 12 giờ cả bọn theo lời mời của Huy Lửa thưởng thức món thịt cầy, cùng bia, rượu mạnh... các bạn khác uống bia trong khi bạn Thuật 31 chơi nổi, uống nưóc mắt quê hương một ḿnh. Nhậu một hồi các bạn BK được thưởng 1 màn tŕnh diển sexy 50% của ca sĩ Thuật 31 làm mọi người nhứt cả lỗ tai. Cám ơn sự nhiệt t́nh của bạn Huy Lửa đă tiếp đăi anh em thật chu đáo. Ăn uống xong, cả bọn chia tay hẹn ngày mai đi Đức Ḥa dự tiệc chiêu đăi anh em Bất Khuất nội do hắn làm chủ trước khi hắn trở về Mỹ. Mọi người về đến Sài G̣n b́nh an.

Ngày sớm chủ nhật hôm sau, các bạn BK như Quào Ḷ, Huệ Xe Ôm, Hoàng Cao, Kiếm 35, Hoàng Giang Kép Độc cùng ra quán bán ḿ của người t́nh Hoàng Cao nhâm nhi cà phê và tán dóc. Quào Ḷ nghe kể Hoàng Cao ở Seattle nên nó cho Hoàng Cao thêm nick name khác là Hoàng Xe Thồ, v́ Seattle đọc trại âm thành "xe thồ". Sau đó cả bọn ăn ḿ do người t́nh của Hoàng Cao đăi.

Khỏang 9:30, cả bọn bắt đầu đi Đức Ḥa. lần nầy đi th́ Đại Họa chở hắn, Quào Ḷ chở Huệ Xe Ôm, Trung Lân chở ông thầy. Đến nơi th́ thấy SOS Của từ Mỹ Tho, các bạn Biên Ḥa th́ đi xe hơi bao tới, Xuân C̣i Hụ, Quang Xe Ôm, Quí Phan Rang, Chiến 34, Việt Kiều six month, Lưu Dung, Thành Bịnh, Đăng Kim, Thanh 31 Mỹ Tho, Tài Chế Linh và nhiều bạn khác không biết tên. Xin lỗi nha! Cả bọn chụp vài tấm h́nh chung để làm kỷ niệm cho ngày gặp gỡ giữa hắn và các bạn BK nội. Trong nhà hàng lúc nầy hơn 40 người, tất cả ngồi 4 bàn cho vui, c̣n 1 bàn hắn sẽ đem về cho gia đ́nh hắn. Giúp vui buổi tiệc gồm ca sĩ "cây nhà lá vườn" như Châu anh chủ nhà hàng, Đại Họa, Tài Chế Linh, Quào Ḷ...  Trong tiệc vui hắn có phát biểu cùng các bạn là hắn rất vui khi về đây gặp gỡ các bạn nội, và hắn biết có nhiều bạn rất nghèo nhưng hắn không có khả năng giúp hết được, nhưng hắn có thể tặng 5 bạn nghèo do bạn Đại Họa và Tôn Tẩn đưa tên hắn sẽ tặng mỗi người 500 ngàn tiền Việt Nam và mong rằng các bạn nghèo có được số tiền tuy ít ỏi nhưng chứa đầy t́nh cảm của hắn dành cho các bạn nghèo, đồng thời hắn thêm 5 giải, mỗi giải là 500 ngàn bắt thăm không phân biệt giàu nghèo cho mọi người cùng vui, tất cả là 10 giải 5 triệu. Có 9 người được trúng giải, c̣n 3 vé thăm chỉ có 1 trúng, Đại Họa đưa cho hắn và kêu Quang và Huệ xe ôm bắt thăm nhưng hai tên này đúng là sao quả tạ, không tên nào bắt trúng cả. Hắn chia 500 ngàn cho Quang xe ôm và hắn tặng thêm 500 ngàn cho Huệ xe ôm. Trong bửa tiệc Tài Chế Linh nói với hắn rằng năm sau vợ chồng Tài Chế Linh sẽ qua Mỹ chơi vài tháng do con gái bảo lănh và đi dự họp khóa luôn. Hắn nói có lẽ kỳ này hắn không đi nhưng nếu Tài Chế Linh đi Mỹ, hắn sẽ qua California dự khóa và Đại Họa nói năm tới nó cũng sẽ đi, nhưng hắn không chắc Đại Họa sẽ đi Mỹ được v́ nó ở Sài G̣n lâu quá rồi, nếu nó đi Mỹ lại nó sẽ xin visa lần nữa. Trong bửa tiệc tất cả mọi người đều vui. Tiền bửa tiệc gồm tiền ăn, tiền bia, tiền boa cho các em phục vụ, tiền tặng tốn khoảng hơn ngàn mấy đô mà hắn rất vui, v́ từ lâu nay hắn có về Sài G̣n mấy lần nhưng lúc đó không có bạn nên chỉ ở loanh quanh nhà cho hết ngày về Mỹ thôi, c̣n lần nầy th́ khác vui quá là vui. Cám ơn các bạn BK.

Mấy ngày sau, hằng ngày ra vào bịnh viện mà nhạc mẫu hắn vẫn như vậy cứ cách 1 ngày th́ bà xă hắn vô bịnh viện nằm ngủ cùng chị Hạnh chị của bà xă. Đến tối thứ Tư th́ hắn kêu Đại Họa kêu mấy bạn Hoàng Giang Kép Độc, Quào Ḷ, Huệ Xe Ôm, Hoàng Cao nhậu từ giă. Hoàng Giang có nhả ư mời hắn thứ 7 hay chủ Nhật lại nhà nhậu chơi. Hắn cám ơn nói rằng thứ 6 vợ chồng hắn phải về Mỹ, thứ 2 là đi làm lại rồi. Sau khi nhậu gần 2 kết bia, kêu 5 món nhậu rồi mà Hoàng Cao phê quá nói với hắn rằng, hồi nảy Quan Âm đăi từ giă c̣n bây giờ Hoàng Cao đăi Quan Âm ra về b́nh yên và hắn bàn giao nhiệm vụ take anh em cho Hoàng Cao. Hoàng Cao nói:

- Ê Huệ! mầy kêu 1 món mầy thích đi.

Thằng Huệ gọi cô phục vụ nói:

- Cô có bán ba khía không?

Làm cô phục vụ ngọng luôn, thằng Huệ nói không có bán ba khía th́ nó không kêu, sao đó Hoàng Cao nói:

- Ẹ Quan Âm mầy chọn đi ! 

Hắn nói:

- Tao no rồi mầy, không thể nhậu tiếp nữa mậy ơi.

Vậy mà Hoàng Cao không chịu kêu phục vụ dọn dẹp bàn, rồi hắn trả tiền nhậu 6 người chỉ có 1 triệu mấy hắn boa chẳn hai triệu luôn. Hoàng Cao cứ nằng nặc đ̣i hắn kêu 2 món đồ mồi , và ch́u ư Hoàng Cao hắn gọi 2 món, tôm nướng và gà nướng. Bà mẹ nó, sau khi ăn 5 món nhậu th́ bụng thằng Hoàng Cao cũng no căng ra, vậy mà đại gia Hoàng Cao c̣n tố thêm 4 món nữa. 4 món sau mọi người đều nh́n mà thôi hết thưởng thức nỗi. Rốt cuộc Thằng Huệ Xe Ôm có lời sau đó đại gia Hoàng Cao c̣n lấy giấy bạc 500 ngàn phát cho 4 em phục vụ, đúng là công tử "B́nh Dương", gần 11 h th́ cả bọn tan hàng, mọi người chia tay nhau trong t́nh cảm lưu luyến, hắn cảm thấy chuyến về lần nầy hắn rất vui.

Tối ngày mai, em út hắn chuẩn bị gói đồ tặng cho hắn, mỗi đứa em tặng vợ chồng hắn 1 món, đứa th́ tôm khô, đứa th́ khô mực, đứa th́ trà .....tối thứ Năm vợ chồng hắn đâu có ngủ được. Cả hai thức tới sáng, chờ ông anh họ mang xe ra chở tới phi trường đi tiển vợ chồng hắn về Mỹ có má hắn, Thanh em gái hắn, Minh và Lợi em trai hắn và 4 giờ sáng th́ mọi người giúp hai vợ chồng hắn mang 4 va ly ra phi trường, và 7 sáng th́ hắn lên máy bay giă biệt Việt Nam lần nữa. Tạm biệt các bạn BK hẹn ngày tái ngộ vài năm nữa khi về hưu, và cảm ơn tất cả các bạn đă dành t́nh cảm bạn bè chân thật khi đối xử.

Quan Âm 351

 


VĂN CHƯƠNG

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả

Cây viết Bất Khuất

42 năm t́nh cảm đồng môn  
42 Năm T́nh  
Chúc mừng hội ngộ  
Tôi và Tiểu Đoàn 7 TQLC  
Thơ gửi Đại Gia 
Dấu ấn vào đời  
USA 20 năm và Tôi  
Hăy c̣n đó niềm tin  
Pleiku và hoài niệm  
Kư sự những ngày tháng 2  
Một mảnh đời  
Xuân quê hương
Một chuyến về thăm nhà
Tết đến
Một buổi chiều, hai người già
Đời người như thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên


Về từ Tân Cảnh  
Cô đơn và ước mơ  
Trên đồi cao  
Phạm Thị Thàng - Nữ anh hùng đất G̣ Công  
Bạn cũ năm mươi năm  
Hương xưa ngày ấy
Đại Bàng gẫy cánh - F5  
Sự thật đời tôi / Trung Tướng Trần Văn Minh  
Thèm 
Sao chổi  
Đừa con dâu

Đại đội 17 "Hoàng Gia" 1 - 2  
Sau cuộc biển dâu  
Những người lính Dù 
Tiễn nhau ngàn dặm cũng chia phôi  
Tấm Poncho
Người bạn học và ông thầy cũ  
Mối hận ngh́n trùng!  
Những mùa Trung Thu  
Tấm ảnh hai người lính  
Tin quan trọng gửi đến các anh em TPB ở Việt Nam
Chim bay về biển  
Văn chương Việt Nam và chữ “Y”  
Hạnh phúc và bất hạnh 
Chữ "Tín"  
Nếu ngày ấy...  
Thuận An 
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !  
Văn hoá phương Nam 
Thức tỉnh  
Sự xâm lăng văn hóa của việt cộng  
Tác giả “Những Đồi Hoa Sim” đă chết trên đồi hoa sim  
Hành trang và lư tưởng
Góp nước miếng húp chung  
Đêm chờ sáng 1975  
Thuốc lào trong tù....  
Người chồng một đêm 
Khóa 8 B+C/72 SQTB/Thủ Đức họp mặt  
Trở về cố hương 
Trôi theo ḍng đời  
Ngộ chiêu  
T́nh người trong cuộc chiến  
Khóc bạn  
Cư An Tư Nguy  
Con c̣n nợ ba
Không Quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Những người chiến sĩ đáng hănh diện
Nắng chiều vẫn đẹp
Hạnh phúc vẫn long lanh
Con Trâu đâu có cải tạo  
Nhớ nhà  
Bác sĩ trong tù  
Nhà bốn anh em 
Tháng Sáu và Tôi  
Chuyện về một cô gái  
Chuyện một người mang tên Nguyễn Thị Di Tản  
Cái giường đôi  
Ưu việt nhất !!!  
Hậu nhân trả lời VC Huỳnh Tấn Mẫm  
Chúng tôi vẫn sống  
Bọt không cần vớt
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa, Chuyện kể từ đầu
Làm sao để chôn hai Chế Độ?
Cà-phê lính
Cuộc trùng phùng bi thảm
Tuổi trẻ nghĩ ǵ ?
Tiển con
Nhớ anh linh Anh hùng Nguyễn Ngọc Trụ
40 năm nhớ về
C̣n đó niềm đau
Viết cho con cháu
Tưởng nhớ bác Thái Văn Kiểm  
Người bạn thân
Người già cả, người bệnh tật
Người tỵ nạn và Việt kiều
Sự ra đi của hai vị Tướng Tư Lệnh
Nhạc Sĩ Thục Vũ
Câu chuyện của Nguyễn Thị Thái Ḥa
Một thoáng Pleiku
Bạn đồng môn khóa 2 CSQG
Quân đội bị quên lăng của Việt Nam Cộng Hoà
Nhạc sĩ Lê Trạch Lựu và bài hát Em Tôi
Bắc Kỳ
Văn chương trào phúng truyền khẩu
Mậu Thân Huế – Nhân chứng sống
Kỷ niệm với Hồ Ngọc Cẩn
Điều c̣n lại sau 40 năm
Thương Tiếc những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù
Anh là áng mây trôi
Tâm thức người lính Nhảy Dù trong cơi vô sắc
Rợp bóng cờ
Trên núi Hoàng Liên
Kư ức mùa Xuân
Để tưởng niệm một người Anh
San Jose, năm hết tết đến
Valentine trong di sản Chiến Tranh
T́nh như gió thoảng
Thằng Thời
40 năm cuộc sống người thương phế binh VNCH  
Ăn Tết thôn quê
Hạt bụi nào trong mắt
Giọt nắng cho người
Gặp tướng Ngô Quang Trưởng Lần Cuối Cùng...
Những Đồng Minh Của Mỹ Bị Bỏ Rơi Tại Miền Nam VN
Quê Hương, chùm khế ngọt
Quả tim người tử tù
Anh hùng Ngụy Văn Thà
Người ở lại Hoàng Sa
Trận Hoàng Sa, biểu tượng hội tụ ḷng yêu nước
Ngày 19-01: Tưởng Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Em gái hậu phương Dạ Lan là ai?  
Hồi kư Việt Nam
Để nhớ một thời áo trận
Con dao xếp trong ngày Tết Tây
Người về từ Đại Dương
Lễ Tưởng Niệm Tử Sĩ Hoàng Sa
Lăo Mốc
Lên núi t́m chồng


Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012