Chuyện t́nh khó
quên
May mắn &
Hên xui trong đời lính chiến
Ba, bốn phát
Tập Truyện Thuyền Đời
13 người cuối cùng về
từ Tiền đồn 3&4 Kon-Tum
Passage to Freedom
Thuyền Đời - Đêm vẫn đen Audio
Đất nước tôi!
C̣n nhớ mùa xuân
Tết
Thuyền Đời - Cuộc đời Audio
Thuyền Đời -
Con thuyền Audio
Thuyền Đời - Xuân quê hương Audio
Ḍng sông quê hương - Ḍng Cửu Long
Ngày oan trái! -
Audio
Đất nước tôi -
Audio
Khi người tù trở về
Tiếng trống Mê Linh -
Audio
Chuyện cuối năm -
Audio
Màu áo cũ -
Audio
Mang theo quê hương
-
Audio
Trong
âm thầm c̣n nhớ ai! -
Audio
Sài G̣n là đây sao em!
- Audio
Chuyện trăm năm -
Trên quê hương
-
Audio
Chuyện
trăm năm - Một ngày -
Audio
Trăm đắng ngh́n cay -
Audio
Chiếc áo Bà Ba -
Audio
Giữa đồng xưa -
Audio
Áo trắng -
Audio
Gửi nơi cuối trời -
Audio
C̣n nhớ mùa xuân -
Audio
Từ một chuyến đ̣ -
Audio
Dêm thánh vô cùng
-
Audio
Khi mùa đông về -
Audio
Noel năm nào -
Audio
Khúc quân hành -
Audio
Cho ngàn sau -
Audio
Ngh́n trùng xa cách
-
Audio
Rồi
lá thay màu -
Audio
Con chim
biển 3 - T́m về tổ ấm -
Audio
Con
chim biển 2 - Trên biển khơi -
Audio
Con chim biển 1 - Tung cánh chim
-
Audio
Đốt sách ! -
Audio
Đi học
Sài G̣n
-
Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về -
Audio
Làng tôi -
Audio
Sao em không đến
-
Audio
Anh đi! -
Audio
Vỉa hè đồng khởi
-
Audio
Ngày đại tang
Chuyện mất chuyện c̣n
Con chim Hoàng Yến
-
Audio
Nhớ cả trời Việt Nam
C̣n thương quê hương
tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
-
Audio
Remember!
Cánh chim non -
Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Tôi trang điểm xong và sửa soạn thay váy áo chỉnh tề mà ḷng vừa rộn
ràng vừa hồi hộp. Chốc nữa ra mắt cố nhân sau 50 năm bặt tin xa vắng.
Anh có nhận ra cô gái xinh xinh tuổi hai mươi ngày xưa anh từng
tương tư và thề nguyền sẽ cưới làm vợ không nhỉ?
C̣n anh ấy, tôi không quên mái tóc bồng bềnh của chàng sĩ quan Hải
quân mỗi lần anh về phép thăm tôi và tôi từng mơ là thi sĩ để dệt
những vần thơ trên tóc anh.
Bây giờ tôi đă 70 và anh 75 tuổi đời rồi. Tôi và Nguyện yêu nhau
được một năm, vào lúc cuộc chiến khốc liệt mùa hè đỏ lửa 1972, anh
bỏ dở học hành vào đời Lính Biển. T́nh yêu càng xa cách càng nhiều
nhớ thương chất ngất, tôi và Nguyện luôn khao khát chờ mong một ngày
nào đó hai đứa sẽ nên duyên chồng vợ.
Nhưng biến cố năm 1975 chúng tôi chia ĺa nhau, mất nhau không một
tin tức nào của nhau cả. Bao nhiêu năm qua chuyện t́nh xưa và h́nh
ảnh Nguyện chỉ c̣n là kỷ niệm đẹp, rất đẹp để đôi lần có dịp nghĩ
lại tôi thấy thương nhớ và nuối tiếc bâng khuâng.
Bỗng tuần trước t́nh cờ trên Facebook Nguyện liên lạc với tôi. Thế
là kỷ niệm sống dậy cứ như tôi vẫn là cô gái tuổi hai mươi ngày ấy.
Cả hai cùng vui mừng thăm hỏi nhau. Nguyện sau cuộc hôn nhân dài đổ
vỡ hiện sống một ḿnh, c̣n tôi cũng một ḿnh v́ chồng tôi đă qua đời
vài năm nay.
Hai chúng tôi ở cùng tiểu bang, ở hai thành phố lân cận nhau, cách 2
giờ lái xe. Nguyện đă mời tôi một buổi tái ngộ để anh được trực tiếp
giải bày xin lỗi và hàn huyên thăm hỏi nhau nhiều hơn.
Để thuận tiện cho tôi điểm hẹn sẽ là một nhà hàng trong thành phố
của tôi và anh sẽ lái xe đến. Anh chọn nhà hàng Tao Ngộ vừa có ư
nghĩa vừa nổi tiếng thức ăn ngon.
Tôi sẽ đến trước giờ hẹn nửa tiếng v́ háo hức và ṭ ṃ muốn trộm
nh́n anh xem dung nhan ấy bây giờ ra sao (như trong một bài hát) và
tôi sẽ có th́ giờ sửa soạn điệu đàng vào gặp anh sau. Thật là thú vị.
Đến khu parking nhà hàng Tao Ngộ tôi lượn xe chầm chậm t́m chỗ đậu
v́ chiều cuối tuần nhà hàng đông khách đông xe. Tuổi về già từ lâu
tôi đă biết điều luôn t́m chỗ đậu xa, vắng vẻ để dễ vào lane khỏi
đụng chạm đến ai. May quá có một chỗ trống tôi cố lái xe len vào thế
mà vẫn xuưt đụng xe bên cạnh may mà tôi thắng kịp.
Tức th́ một ông đầu hói từ trong xe hung hăng bước ra thô lỗ quát
to: – Này, này… Không có mắt à? Mắt mũi để trên trời à ? !
Nói xong ông đóng cửa xe cái “rầm” bày tỏ sự tức giận và vội vă bước
đi, tôi ngượng ngùng v́ chưa kịp nói lời xin lỗi chỉ biết nh́n theo
bóng dáng to kềnh của ông với chiếc áo khoác màu da ḅ đang hối hả
bước vào nhà hàng. - Tôi bước ra khỏi xe nh́n lại chỗ đậu của ḿnh
thấy rơ ràng xe đậu lệch méo mó lấn sang lane xe bên cạnh, thật đáng
đời nghe ông kia quát mắng, may mà chưa đụng làm trầy da tróc vẩy
chiếc xe, chắc ông sẽ nắm áo đ̣i bồi thường, vừa phiền phức vừa mất
th́ giờ.
Tôi đi vào nhà hàng, hy vọng đừng đụng mặt ông ta lần nữa, mất hứng
cho giây phút hẹn ḥ của tôi với cố nhân. Tôi thong thả từng bước
vào nhà hàng và kín đáo t́m chỗ khuất để Nguyện khó có thể nhận ra
tôi.
Theo ước hẹn của nhau là Nguyện và tôi đều mặc áo màu trắng, màu áo
lính Hải quân của chàng và màu áo học tṛ của tôi để cả hai cùng nhớ
về một thời t́nh yêu trong trắng.
Nguyện sẽ đến nhà hàng trước đặt bàn và ngồi chờ tôi trên bàn có sẵn
một b́nh hoa hồng đỏ. Tôi đứng nép một góc cửa phía xa nh́n vào
trong nhà hàng và sững sờ khi thấy người đàn ông áo trắng đầu hói
đeo kính đen bệ vệ ngồi một ḿnh bên cạnh b́nh hoa hồng đỏ.
Hoa hồng th́ đẹp và nên thơ nhưng chàng th́ như một tay xă hội đen
đang ngồi… ŕnh mồi để trả thù ân oán giang hồ chứ không phải kẻ
đang đợi người t́nh xưa.
Nếu ông to béo màu mỡ này là Nguyện. Chàng Hải quân vóc dáng chuẩn
hào hùng thanh nhă ngày xưa của tôi đâu?
Ngày xưa mỗi lần chúng tôi sánh vai dạo phố thế nào mấy cô thiếu nữ
cũng có kẻ phải quay đầu lại để suưt soa chàng Hải quân đẹp trai
quyến rũ làm cho tôi tự hào biết bao.
Và mái tóc bồng bềnh nếm bao nhiêu mùi vị biển mặn nắng gió phương
xa của chàng Hải quân lăng tử đâu?
Tôi an ủi ḿnh cũng già đi, cũng thay đổi, toàn đồ giả trên người
th́ đ̣i hỏi chi nữa, nên lại hân hoan và khoan thai bước vào nhà
hàng, đứng trước mặt người đàn ông áo trắng đeo kính đen tôi nhỏ nhẹ
cất tiếng:
– Có phải là anh Nguyện không?
Ông ta nh́n tôi hồi lâu mới từ từ… tháo kính đen ra. Chắc đôi mắt
láo liên của chàng sau màn kính đă tha hồ săm soi lướt nh́n tôi từ
đầu đến chân để đánh giá tôi rồi, chàng có phát hiện ra mái tóc giả
của tôi không? Phấn son che giấu những vết nhăn vết nám trên gương
mặt tôi không? Chiếc ví xách tay hàng hiệu đẹp sang cũng là hàng giả
hàng nhái chàng có biết không?
Ôi trời ôi ! c̣n tôi đă nhận ra ngay bản mặt của lăo hói đầu lúc năy
mắng tôi sa sả chỗ băi đậu xe, không lầm lẫn vào đâu được v́ tôi đă
thấy chiếc áo khoác màu da ḅ lăo ta vắt trên thành ghế bên cạnh.
– Xin lỗi, chắc… tôi lầm.
Tôi lắp bắp nói xong định quay đi th́ chàng gọi lại:
– Anh là Nguyện đây mà !
Tôi thẫn thờ ngồi xuống ghế v́ đă qua cơn choáng, đă tỉnh trí ra,
Nguyện chứ c̣n ai vào đây, dấu hiệu mặc áo trắng, bàn có b́nh hoa
hồng rành rành ra ḱa. Chỉ tại chàng đeo thêm đôi kính đen mà thôi.
Bồi bàn đến, chúng tôi gọi món ăn và bắt đầu nói chuyện.
Bây giờ đối diện tôi nh́n Nguyện kỹ hơn, nét đẹp trai hiền lành tao
nhă ngày xưa đă thay thế bằng nét cau có đăm đăm của một ông già khó
tính.
Có nhà nhân chủng học nào, nhà tâm lư nào nghiên cứu giùm tôi tại
sao thời gian lại có tài biến đổi lạ lùng đến thế không!
Chàng không hề nhận ra tôi mụ đàn bà vô duyên xớn xác đậu xe không
nên thân v́ lúc ấy tôi c̣n ngồi trong xe.
Biến cố 1975 chàng đă lên tàu ra khơi và sau đó không thể liên lạc
được với tôi nữa. Đường đời chúng tôi hai ngă rẽ. Tôi không trách
móc ǵ chàng, bao số phận con người đă ch́m trong bể dâu cuộc đời
nào chỉ hai chúng tôi.
Nguyện kể công:
– Anh đă đến sớm nửa tiếng trước giờ hẹn để chọn bàn chọn chỗ ngồi
cho buổi tái ngộ này. Tất cả chỉ v́ em.
Tôi cảm động quá, chàng cũng như tôi đều đến sớm v́ nao nức chờ mong
và tôi tha thứ cho chàng tội thô lỗ “mắng” tôi lúc năy, chàng không
biết đó là tôi và v́ chàng đang vội vào nhà hàng.
Ăn uống và chuyện tṛ xong gần 2 tiếng đồng hồ, bồi bàn mang đồ
tráng miệng ra cùng một cái dĩa có tờ bill tính tiền. Chàng cầm lên
xem và bất măn kêu lên:
– Trời! Chỉ có hai người mà những 160 đồng kể cả tiền tip. Nhà hàng
này chém ngọt thật.
– Chắc họ tính tiền cả b́nh hoa hồng nữa anh ạ.
Chàng xót xa lẩm bẩm:
– Chúng ta có ăn b́nh hoa hồng này đâu, chưng bày xong lát nữa họ
lại cất vào mà.
Tôi ái ngại giùm chàng, chẳng lẽ tôi móc bóp trả tiền làm mất mặt
chàng quá nên đành im lặng để cho chàng thể hiện sự ga lăng như
trước kia chàng đă từng ga lăng mỗi lần về phép là mỗi lần tôi đều
có quà tặng hậu hĩ.
Nhưng chàng đă tiếp làm tôi giật cả ḿnh:
– Anh và em chia hai, mỗi người trả một nửa 80 đồng.
Tôi c̣n đang bàng hoàng chàng thản nhiên giải thích:
– Anh đến Mỹ 1975 sống quen kiểu Mỹ từ lâu rồi. Mời đi ăn chung
nhưng phần ai nấy trả.
Tôi lấy lại b́nh tĩnh:
– Em cũng đến Mỹ 1975 em hiểu mà.
Tôi mở bóp lấy ra 80 đồng để trên bàn cạnh 80 đồng của chàng: Thôi
tạm biệt anh. Cám ơn anh một buổi chiều tái ngộ.
Tôi đứng lên và bước ra khỏi nhà hàng, chàng cũng vội bước theo tôi,
tôi bước nhanh chàng tuy to béo cũng cố bước nhanh và hụt hơi gọi v́
thấm mệt:
– Này, em… này… em…
Tôi khựng bước lại, hay là chàng hối hận đă bắt tôi hùn trả tiền ăn
và muốn nói điều t́nh cảm ǵ đó trước khi chia tay cho tôi đẹp ḷng?
Chàng đă bắt kịp tôi vừa thở vừa nói:
– Này em, năy giờ ḿnh nói chuyện đủ thứ mà anh quên chưa hỏi em một
điều quan trọng…
Tôi chờ đợi:
– Vâng, anh cứ hỏi.
Chàng khẩn khoản:
– Anh muốn biết tiền hưu trí mỗi tháng em lănh bao nhiêu có tương
đương với anh không? Để khi chúng ta quyết định nối lại t́nh xưa về
sống chung bên nhau không ai phải thiệt tḥi. Thế thôi.
Tôi nh́n thẳng vào cố nhân, người đă từng làm tôi thổn thức tiếc
thương và trả lời dứt khoát không c̣n thương tiếc ǵ nữa:
– Chúng ta tái ngộ tâm sự chuyện 50 năm qua chứ em chưa hứa hẹn sẽ
về sống chung với anh và sẽ không bao giờ đâu. Anh khỏi phải tính
toán trước cho mất công.
Nguyện thất vọng, mặt trở nên lạnh tanh và ngạc nhiên thấy tôi vẫn
đi cùng hướng, ra tới chỗ đậu xe chàng mới hiểu khi tôi mở cửa xe
chui vào.
Tôi nói:
– Em “de” xe nếu đụng xe anh, anh đừng nổi cáu mắng em đồ không có
mắt nhé.
Trong khi tôi đang toát mồ hôi nhích từng chút một, quẹo tới quẹo
lui cho cái đuôi xe méo lệch ra khỏi lane tôi c̣n nghe giọng anh ta
thô lỗ vang lên y như lúc năy:
– Thế mà làm người ta mất th́ giờ đến đây, lái xe cả đi lẫn về 4
tiếng đồng hồ và tốn hết nửa b́nh xăng!
Tác giả : Nguyễn Thị Thanh Dương
Utah ngày 22 tháng 5 năm 2025
2024
2022-2023
2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013
2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Tháng ngày tao loạn
Sài G̣n ơi!
Đoạn kết câu
chuyện t́nh buồn
Đôi giầy trậ
Thư kư của thiên
thần
Với tàu định
mệnh Lam Giang HQ 402
Bà Mẹ thượng đẳng
Do Thái và Bài học sinh tồn
Một bà mẹ vất vả
Áo bà ba tím
Anh hùng Richard Norden
Văn hoá không tên
Họ đến và chết v́ tự do
Thiên đường đă xa
Yếm thắm hương xưa
Ông Sư nhà quê
C̣ng lưng vẫn gánh
Cuộc đời và sự nghiệp của danh ca Hà Thanh
How the 1972 North VN Easter offensive...
Xác
chết trên băi biển
Những
món nợ khó trả
Nếu
có thể đi về quá khứ...
Người
đưa tin... độc địa
Chị Agnès
Một thời chinh chiến điêu linh
Người Saig̣n ….xưa!!!
Trí thức sến
Đuổi gà cho vợ
Hậu Duệ VNCH rạng danh Tiểu Bang Texas
Máu đào
Bản tình ca của
người Tỵ Nạn
Miếng ăn
Cờ Việt Nam Cộng Ḥa ngay giữa thủ đô
Melbourne
Đại uư Andrew Dang (gốc Việt), Phi công B-2
Chiến tranh Israel-Iran
H́nh ảnh Lễ Kỹ Niệm Ngày Quân Lực 19/6
tại Úc
Kỷ niệm ngày 19 tháng Sáu tại Cali
Mắt lệ cho
người
BS trong tù
Những ánh mắt trẻ thơ
Gặp lại cố nhân!
Lệnh gọi “học tập cải tạo”, một vết chém cay nghiệt!
Những năm nào chiến tranh đă quên
Sau 30 tháng 4. những nhớ và quên
Từ một tấm h́nh
Những người
chiến sĩ vô danh
Phố núi
Nhiều khi
Viết trong ngày Memorial Day 2025
Đệ Thất Hạm Đội - Cứu giúp thuyền nhân
Sự đời
Ngày Chiến Sĩ Trận Vong nhớ bạn
Chuyện t́nh thời
chiến
50 năm – c̣n đó nỗi buồn
30 tháng 4. Một vài hồi tưởng...
Tiếng khóc của
một dân tộc
Bài thơ của
một người học tṛ cũ
Vào viện dưỡng lăo
Thu - Hát cho người
Mảnh vụn
Ơn em
Người vợ
lính
Melbourne - Tưởng niệm 50 năm Ngày Quốc Hận
Ngày người tù binh trở về!
Tưởng Niệm Tướng Nguyễn Khoa Nam
Vào ngày này năm 1975, Chiến dịch Gió lốc
Ngày cuối cùng của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu
Cong lưng vẫn gánh
Đề tài về Đà Nẵng cuối tháng 3, 1975
Tháng
Tư - Nh́n lại tháng Ba găy súng
Băng đạn cuối cùng
Cuộc di tản tệ hại ở toà Đại Sứ Mỹ
Tưởng nhớ anh Năm
Nguyễn Đ́nh Bảo
Cờ Vàng: Biểu tượng của Việt Nam Cộng Ḥa
Vĩnh biệt anh chị Trần Hoài Thư
T́m được hài cốt Th/T Trương Phùng...
Các anh hùng LCĐB tử thủ An Lộc
Đêm đ́nh
chiến
Ai xứng đáng được phủ Quốc Kỳ VNCH
Những
tên vc nằm vùng
Giải oan cho Tổng Thống Thiệu
Trại tị nạn Camp Pendleton năm 1975
33 năm t́m được xác chồng
Kẻ bại trận
nợ người tử trận!
Sao Mai 09
Tuấn Ngọc -
Gửi gió cho mây ngàn bay
Chữ "Tín"
Nghĩa trang tử sĩ Biên Ḥa
Tonle Tchombe
(Tống Lê Chân)
Người lính trong lửa đạn, và sau trận chiến
Không
bỏ Anh Em, không
bỏ Bạn Bè
T́nh
người
trong cuộc
chiến
Trận
chiến Đại Phú
Tâm thức người lính Nhảy Dù trong cơi vô sắc giới
Tâm tưu của một thằng lính ngụy
Tao là Ngụy!
Những kẻ mở
miệng là phát ra tiếng "Ba Que"
Ba mươi tháng tư năm
xưa, bác ở đâu?
LHQ chất vấn Việt Nam về TPB VNCH
Chết để làm ǵ
Đưa anh về nhà
Chiều
Thằng "Cầu" đỏ
Kỷ niệm 50 năm người Việt định cư tại Úc
Chương tŕnh kỷ niệm 50 Năm, người Việt Tỵ Nạn CS
Chuyện về một lá thư
Đất nước lạ lùng
Chuyến đi Hawaii & giây phút thần tiên khó quên
Người Lính Già Oregon Đă “Giă Từ Vũ Khí”
Bên bờ sinh tử
Đời ơi tôi khóc !
May mà ta c̣n có em...
Nhà báo lăo thành Mạc Kinh
Tô Lâm thừa nhận Sài G̣n trước 75 phồn vinh
Khi rừng chưa thay
lá
Bạn xưa 50 năm cũ
Cuộc hành tŕnh
Hăy thắp
cho anh một ngọn đèn…
Trận tổng tấn công của VC và phản công của TQLC trong Tết
Mậu Thân
Kỷ niệm Cổ Thành Đinh Công Tráng
Tái chiếm Quảng Trị, trận chiến dài nhất
QLVNCH tái chiếm Cổ Thành Quảng Trị
Sài G̣n, quán cafe & tuổi lang thang
Khoác áo chiến y
Một nét văn hoá Sài G̣n xưa
Sài G̣n ơi, Em c̣n đó hay không?
Ḍng sông đứng lại
Con người thực Anthony Fauci
Trong lửa đỏ, giữa sự chết, trên Quê Hương!
Tết năm này nhớ
tết năm xưa
Phi vụ cuối cùng
55 năm Tết Mậu thân 1968
Huế 1968 - thảm khốc và hy vọng
Người Việt Nam
đầu tiên nhảy dù là ai?
H́nh ảnh Lễ Thượng Kỳ mồng một Tết Ất Tỵ tại Úc
Đêm giao thừa buồn
3 mẫu chuyện ngắn
Đi t́m hơi ấm
Đồng Hương
Ngựa đá qua sông
50 năm nh́n lại người Việt tại Hoa Kỳ
Con dao con chó
Người Nam Kỳ
Tâm sự của một cựu sinh viên Luật Khoa Sài G̣n
Sự chiến đấu kiêu hùng của QLVNCH
Người ở lại Định Quán
Xứ cao bồi những ngày trước lễ Giáng Sinh
Phiên phiến tuổi già
Một chuyện rất Việt Nam
Đỉnh ngu trí tuệ
Tạp ghi CẢM ƠN NGƯỜI VIẾT SỬ “Phía Bên Kia”
Bạn thân từ thiếu
thời
Chân dung
ngày xưa Hoàng Thị
Xóm cũ nội thành
Tôi tay đôi với tụi nó đây!
Tấm thẻ bài
Rạn rụa lệ mềm
Các con phải sống
Hồi Kư của người về Từ Hoa Lục Đỏ 1974