Cả Đẩn (Danlambao) - Chẳng hiểu làm sao mà ngày xửa ngày xưa, ông
bà ta phát hoang, san đất làm nhà ngay bên cạnh cái thằng láng giềng
"Trời đánh thánh vật", miệng nó lúc nào cũng Hảo lớ, Hảo lớ mới éo
le, tai hại chết người chứ lại.
Chẳng nói th́ các bác cũng biết. Thằng này thủ đoạn vô song, nham
hiểm thâm độc vô cùng, có một không hai trên thế gian thế giới. Nó
tính toán chuyện hại người năm này can qua năm khác, đời nọ nối tiếp
đời kia, hiểm ác khôn lường, thâm thù khó đoán. Cái âm mưu cướp nhà
cướp đất hàng xóm của nó có từ lâu rồi, từ thời ông cố ông sơ "đầu
trôm đuôi cướp" nhà nó truyền lại cho con cho cháu đến tận bây giờ,
và chắc chắn sẽ con dài dài măi măi về sau này nữa, chứ nó chẳng
chịu yên. Bố tiên sư cái giống cái ṇi nhà nó. Chuyên trộm cướp giết
người. Chúng bay không biết xấu hổ xấu hang, không biết nhục nhă với
bàn dân thiên hạ năm châu bốn bể hả thằng phải gió?...
Thú thực với các bác. Văn vẻ chữ nghĩa th́ ḿnh tối tăm mù mịt,
nhưng bù vào đấy, Bu ḿnh lại dạy cho ḿnh biết được tí chửi bới
nhiếc móc, ấy vậy mà lại đâm hay, có được tí cái vơ mồm nhiều khi
cũng tiện, nên hễ nh́n thấy cái thẳng hàng xóm gian manh này không
chửi là ḿnh không thể chịu được. Nó cứ tức anh ách ở trong ḷng
trong dạ, th́ thằng đếch nào mà chịu nổi phải không các bác.
Tổ cha nhà chúng nó. Các cụ đă dạy rồi - "sống mỗi người mỗi nhà,
chết mỗi người mỗi mồ", vậy mà nó không nghe không học. Nay nó cướp
băi ch́m băi nổi của nhà anh Phi Luật Tân, mai nó u loa tranh giành
cái Senkaku với cái nhà anh Nhật Bổn. Nói tóm lại là anh Indo, anh
Malay, anh Myanmar, anh nào nó cũng va cũng vấp. C̣n với nhà ta th́
khỏi nói, nó tính ẵm trọn gói, từ đất liền ra biển đảo. Đă thế nó
c̣n mặt dày mặt dạn, phóng ra cái đường chín đoạn mả bố nó, khoét
sâu vào đến tận "chỗ bí hiểm" của người ta, rồi hô hoán là biển của
nó, đảo của nó thế có trắng trợn đểu cáng không cơ chứ...
Nói đến thằng láng giềng này th́ tội lỗi của nó gây ra với ta, với
các bác hàng xóm trong khu vực Đông nam châu Á th́ cứ gọi là ngập
đầu ngập cổ, có đầy nó xuống chín từng địa ngục cũng chưa xứng đáng,
chưa hết tội.
Các bác cũng biết đấy, từ cái thuở ngày xửa ngày xưa, thằng cướp cạn
này cũng đă từng bị các cụ bà nhà ta như hai chị em nhà bà cụ Trưng,
rồi cụ bà Triệu đét vào mông cho chạy chết cha chết mẹ về Tàu, ấy
vậy mà chúng vẫn chứng nào tật nấy. Cái máu trộm cướp của nó chẳng
thể nào bỏ được. "Ngựa quen đường cũ, chó đen giữ mực" vẫn quen tay
táy máy, lại bị các cụ ông như cụ Trần cụ Lư nhà ta quất cho trận
nào trận nấy tả tơi, ôm đầu máu chui vào ống đồng để mà chạy trốn,
vậy mà nó vẫn chưa biết thế nào là ê chề nhục nhă. Có nhẽ cái nghề
trộm cướp của thằng này đă ăn sâu vào máu mất cha nó rồi. Nói chữ
nói nghĩa một tí th́ gọi là "Bản chất" của nó chẳng thể nào mà thay
đổi được nữa, nên lâu lâu nó lại giở cái tṛ mèo ra gây hấn cướp phá
hàng xóm, thế có bực cái (cửa) ḿnh không cơ chứ. Cha tổ bố nhà
chúng bay, thằng láng giềng kia. Chúng bay không biết chữ à! Cụ Lư
nhà ta đă bẩu rồi:
"Sông núi nước Nam vua Nam ở.
Rành rành định phận tại sách trời.
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm?
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!
Nghe rơ chưa thằng láng giềng dịch vật. hăy liệu cái vong linh hồn
nhà chúng bây. Chẳng dễ mà thôn tính cướp bóc nổi đất đai nhà cửa
của chúng ông đâu. "Chớ có mó dái ngựa". Coi chừng nó đá găy răng vỡ
mồm lại bẩu là xui...
Ḿnh ngẫm nghĩ măi rồi các bác ạ! Từ ngàn xưa cho đến ngàn nay, so
với những tên tội đồ đất nước như Ích Tắc Chiêu Thống, có thể nói
mấy tên CSVN bây giờ tội lỗi của chúng c̣n nhiều gấp trăm gấp vạn.
Các bác nh́n xem. Các cụ ông cụ bà nhà ta xưa kia, dao cùn gậy tre
mà cũng đâu có sợ, đâu có ngán, vùng lên đập bỏ cha mấy thằng hảo lớ
hảo lớ chứ đâu có văi đái ra quần như mấy tên CSVN bây giờ. Rồi gần
đây như anh em nhà ông Ngô Tổng Thống cũng vậy. Họ can trường chấp
nhận cái chết chứ không chấp nhận lệ thuộc vào sự sai khiến, nắm đầu
nắm gáy của người Mỹ, và chính quyền Đệ nhị Cộng Ḥa cũng thế, dù
được dù thua cũng "uưnh nhau" một trận cho ra ngô ra khoai ở Hoàng
Sa chứ đâu có sợ con mẹ ǵ nó, thằng láng giềng ó đâm này. C̣n hỡi
hơi các "Ông CSVN", các ông "nổ " tan tành với cả thế giới. Bộ đội
VN là một đội quân hùng hậu, kẻ thù nào cũng đánh thắng, vậy mà
không dám sờ vào mông cái thằng hảo lớ, thế mới tài. Nhu nhược, hèn
hạ tới độ để cho chúng ra vào trộm cướp như chỗ không người, như đất
không chủ, run rẩy đứng nh́n, phản đối lấy lệ. Thật ra cách hành xử
của băng đảng cộng sản các người, dân tộc VN này cũng đă hiểu quá
rơ, chẳng lạ lẫm đếch ǵ. Nói trắng ra là các người bị mắc nghẹn cái
quả Bồ Ḥn "Mật nghị Thành Đô"nên không há họng ra được đúng không?.
Mọi ư do lư chấu giải thích này nọ chỉ là ngụy biện, chẳng lừa bịp
nổi đứa con nít trong thời buổi thế giới bạch hóa thông tin như hiện
nay. Bớt "Bom" đi th́ đỡ phải nghe dân chửi, bớ các ông cộng sản
thánh tướng.
Bao nhiêu năm qua các ông kín kín hở hở, âm thầm lừa dối dân tộc.
Bán đứng đất nước cho thằng láng giềng lưu manh gian ác, miễn sao
băng đảng các ông được ngồi trên đầu trên cổ người dân VN để hưởng
lộc hưởng lợi, là các ông ô kê rồi. Coi Tổ Quốc cũng ngang bằng cái
"Tổ c̣" của các ông. Coi Dân Tộc cũng tựa như "Dân ngu cái cu đen"
của các ông thế thôi, chứ t́nh cảm đồng bào ruột thịt, nhân cách
liêm sỉ cái con mẹ ǵ. các ông tự hào là con cháu của loài khỉ loài
vượn th́ lấy đâu ra suy nghĩ tử tế như con người được.
Việt Cộng Tàu Cộng cũng cùng một bầy một giuộc, toa rập với nhau để
biến đất nước này thành cái tỉnh lẻ của thằng Tàu cộng. Cái băng
đảng CSVN nó ngu không để đâu cho hết. "Cơng Rắn cắn gà nhà, rước
Voi về dày mả tổ". Chẳng hề biết hổ thẹn với các bậc Tiền Nhân. Vớ
được cái chủ thuyết CS vô thần nó mừng như "Sẩm vớ được gậy", có
biết đâu nhà các bác văn minh tiên tiến trên thế giới người ta vứt
bố nó vào hố xí từ lâu rồi, vậy mà cha con bầy đàn nhà nó h́ hục lôi
về, làm tan hoang cửa nhà đất nước VN, ngàn năm Tổ Tiên cha ông gầy
dựng "đổ mồ hôi xôi nước mắt" mới có được như ngày hôm nay. Đúng là
tuồng bất hiếu, bất trung, bất nhân, bất nghĩa. Cũng may cho các cu
em cộng sản. Bu ḿnh "Khuất núi" đă lâu, chứ nếu không th́ các cu
phải được nghe trọn bài Tango số 13 nổi tiếng: "Tiên sư cha chúng
mày, những thằng VC kia. Bà th́ bà cặp kẽm chúng mày vào cái "ấy"
của bà. Bà nhổ cái lông đồ số 8, bà chẻ làm tư, bà khảm xà cừ, bà
táng cái mả bố nhà chúng bay vào đấy". Hố! Hố! Hố!Thế có kinh chưa.
Các bác thấy Bu em chửi có chua chát đúng bài đúng bản không? Hệt
như trong sách trong kinh, không chê vào đâu được các bác nhẩy? Chửi
thế mà không biết chúng nó có "sáng mắt sáng ḷng" ra không? Hay là
vẫn mù mịt như đêm ba mươi. Bọn này th́ óc nó bằng đất các bác ạ.
Chưa biết được. Hố! Hố! Hố!...
Các cụ đă dạy rơ rành rành ra đấy: "Bán anh em xa mua láng giềng
gần". Cái từ "mua" của các cụ là thể hiện cái phong thái của kẻ khôn
ngoan, ṣng phẳng bằng vai phải lứa, chứ không chịu hèn kém lép vế.
Biết xử lư mọi việc trong mọi hoàn cảnh, mọi t́nh huống, chứ đâu như
bọn cộng sản kiêu căng tự phụ là đỉnh cao trí tuệ, rút cục không dám
ngang hàng "mua bán" với thằng láng giềng mà lại c̣n thần phục thằng
"ba rọi" này mới nhục nhă chứ. Đúng là một lũ i tờ dốt nát từ trên
xuống dưới, bợ đít hít mông thao thao bất tuyệt. "Ba voi chẳng được
bát nước xáo". Nói năng phát biểu ngôn từ sử dụng y như nhau, lập đi
lập lại như con vẹt, thật là xấu hổ xấu hang, muôn năm quốc nhục.
Mặt dày như tấm thớt.
Các bác trong thôn quư mến! Cái thằng láng giềng bặm trợn này nó rất
là thâm độc. Nh́n vào mấy ngh́n năm sống cạnh nó th́ biết. Chẳng khi
nào nó chịu bỏ cái mộng xâm lược bá quyền với hàng xóm chung quanh,
nhất là VN. Nó dụ mấy tay VC mê muội này vướng vào chuyện nọ chuyện
kia, rồi lấy cớ "Dạy cho VN một bài học". Mà đúng thật. Một bài học
đắt giá mà CSVN bắt buộc phải học, phải trả giá cho sự u mê tăm tối
của ḿnh. Sáu vạn quân và dân lớp chết, lớp chịu những khốn khổ dă
man dưới đ̣n thù của chúng, và gần đây nhất là vấn đề chiếm đóng
biển đảo của ta. Nó ngang nhiên xây dựng, củng cố như thể biển đảo
là của nhà nó không bằng. Nó dùng kế sách "Lấy thịt đè người" thành
công mỹ măn là do mấy cu em cộng sản nhà ta hèn yếu nhu nhược. Thả
sức cho nó muốn lấy muốn chiếm cái ǵ cũng được. Miễn sao "đảng ta"
chễm chệ ăn trên ngồi trốc, hút hít cho mục ruỗng cái mảnh đất h́nh
chữ "S" này, bao giờ thành mảnh đất h́nh dấu "chấm" mới thôi, sau đó
"đảng ta" tính đến bài ba mươi sáu "tẩu vi thượng sách". Tôi nói vậy
có đúng tim đen không "quư ông cộng sản"? Việc làm của các ông trước
giờ là việc làm của những tên vô lại, vô tổ quốc, vô gia đ́nh, vô
tôn giáo như đă từng vỗ ngực xưng tên. Các ông từ "bụi chuối" chui
lên, không thần không thánh không cha không mẹ th́ lấy đâu ra nhân
cách, liêm sỉ, tự trọng mà biết thẹn thùng xấu hổ...
C̣n về thằng láng giềng láng gừng. Sau khi nhốt hết những tên cầm
trịch trong đảng, trong nhà nước VC vào cái Hồ Lô 16 vàng 4 tốt.
Bước tiếp theo là chúng cùng với bọn này thực hiện mưu đồ nô dịch
Hán hóa. Chẳng có một lănh vực nào mà không bị thằng "Ba trợn" này
khóa máy. Từ văn hóa tư tưởng, chính trị, kinh tế quốc pḥng, chẳng
sót mặt nào. Chúng đang chuẩn bị cho việc thâu tóm VN vào năm 20 sắp
tới. Mấy ngàn năm sống bên cạnh chúng, cha ông ta cũng không ít lần
khốn khổ. Nhưng suy xét cho cùng, 70 năm qua dưới chế độ cai trị của
đảng CSVN, mới chính là nỗi nhục khổ thật sự. Khó mờ phai trong kư
ức người Việt.
Một điều rất là hệ trọng, và nguy hiểm như cái tḥng lọng nằm sẵn
trên cổ người dân VN là vấn đề kinh tế. Đảng CSVN dâng lên tận mơm
cho thằng láng giềng gian ác chiếm lĩnh gần 100% các dự án tầm cỡ
quốc gia. Cho khai thác tài nguyên khoáng sản, cho thuê cho mướn
những vùng đất nhạy cảm nguy hiểm về mọi mặt, lâu dài đến cả trăm
năm. Hàng hóa tràn ngập thị trường như trăm hoa đua nở, thượng vàng
hạ cám chẳng thiếu thứ ǵ, bóp chết các ngành nghề sản xuất trong
nước, biến VN thành sân nhà, thành thị trường tiêu thụ những sản
phẩm kém chất lượng đă bị các quốc gia khác đào thải trả về. Đây
chính là kế sách phá hoại tận gốc nền kinh tế VN. Đồ ăn thức uống
th́ ôi thôi muôn trùng độc hại. Đó cũng chính là mục tiêu ác độc của
chúng, nhằm giết chết người VN một cách từ từ thâm hiểm.
Tàu Cộng lèo lái được kinh tế VN có nghĩa là nắm được cái Đầu để mà
sai khiến. C̣n VN bị lệ thuộc kinh tế vào Trung Cộng có nghĩa là nội
lực đă suy tàn, không c̣n sức chống trả với mọi loại t́nh huống, chỉ
c̣n cách chắp tay thần phục. V́ tư lợi của bầy đàn mà CSVN đưa dân
tộc chui vào cái bẫy của thằng láng giềng nham hiểm. Chúng đang xiết
tḥng lọng từ từ.
Nói về thằng láng giềng man rợ này th́ cả đời cũng không hết chuyện.
Nó khôn lanh quỷ quyệt vô cùng. Nên ḿnh có đôi lời mộc mạc b́nh dân
chửi bố chúng nó lên cho đỡ tức, như người ta bảo "Xả choét" xả ǵ
ấy mà.
Trước khi đặt dấu chấm hết, xin phép các bác trong thôn, em có vài
nhời nhắn nhe cho mấy thằng "Nỡm" này biết. Banh lỗ tai ra mà nghe
cho rơ!...
Thứ nhất - Tớ bẩu cho thằng "Láng giềng bụng to như thùng nước Lèo"
biết nhé! Uổng công cho chúng bây. 70 năm qua đă nhọc công xây dựng
cái đội ngũ tay sai VC nhưng rất tiếc là nó sắp sụm bà chè, không
c̣n phục vụ chúng bay được nữa. Dân tộc VN sắp cho chúng "găy gối
tối mặt" đến nơi. Chúng đang vội vă thu vén của nả rồi tính đến bài
thứ 36 của nhà chúng bay rồi đấy... Liệu cái phần hồn.
Thứ nh́ - Các cu em CSVN nghe đây! Việc kêu gọi các cu "Quay đầu lại
là bờ" là một điều "không tưởng", c̣n khó hơn việc xây dựng XHCN của
bác Cả Lú. Nên đàn anh Cả Đẩn tha thiết nhắc nhở các cu em là nên
"làm lành lánh giữ", nhất là mấy cu CA. Để sau này đến ngày "Đẹp
giời" của đất nước, may ra c̣n được nhân dân khoan hồng bớt đi phần
phạt tí nào chăng. C̣n cu em nào có điều kiện "cao chạy xa bay" th́
chuẩn bị mọi việc đi là vừa, thời gian không c̣n nhiều nữa. "Băo sắp
nổi lên rồi", đến lúc đó mà ất ơ chạy không kịp th́ đừng trách anh
Đẩn không bẩu trước đấy nhé. Hố! Hố! hố!... Mấy cu em nghe rơ
chưa?...
Đàn Anh Cao Cả.
Cả Đẩn
danlambaovn.blogspot.com
Đời người như
thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Bụi đất và hư vô
Mùa Noel cũ
Cuối năm tiễn biệt Mẹ
Giọt máu rơi của
người lính chết trẻ
Chữ tín
Chọn Năm Căn
Nỗi bất hạnh đời tôi
A-1H Skyraider Tarin65
Thằng láng giềng
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Việt Cộng pháo kích trường Tiểu Học Cai Lậy 9/3/1974
Chuyện 10 năm trước. Ngày 3 tháng 12-2004
Bạn bè
Tấm thẻ bài
Ngôn ngữ lính
tráng Sài G̣n xưa
Tiểu Đoàn 66 Biệt Động
Quân Biên Pḥng
Hương Tràm Trà Tiên
Người cựu chiến
binh già
Tàn cơn binh lửa
Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ -
Ngọn Cờ Đại Nghĩa
Chuyện một lá cờ
Cờ
vàng trong trái tim tôi
Nắng chiều
bên ghềnh thác Niagara
“Trâu Điên” Và Cố Vấn Mỹ...Muộn Vẫn Phải Nói...
V́ sao tôi là Nữ Quân Nhân?
Nhật kư trên tiền đồn Do Thái
Tảo
một mùa thu Arlington
Tướng Đỗ Cao Trí - Người chết không yên
Những người lính cùng chiến tuyến bảo vệ tự do
Mang các anh về miền đất tự do
Bầu trời đánh mất
Bằng Lăng
Như vạt nắng chiều
Đời sống người Việt tại Úc
Truyện một người lính gương mẫu
Sự thật cuối cùng đến quá trễ!
Hồi ức Sài G̣n thời lính tráng
Mẫu chuyện về Thống tướng TMT Lê Văn Tỵ
Mùi áo lính
Ôi! Chareles
Vở mănh tinh cầu
Chúng tôi mọc
rễ và yêu thương...
Thủ Đức - Một thời khó quện
Ba Tôi, Người Lính VNCH
Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Sống với đàn anh không phải dễ
Chiều lạnh giáo đường
Hoài niệm
Những v́ sao
của một thời tuổi thơ
Ngọn đuốc Lê Xuân Việt
Một chút mặt trời...
Trốn trại
Chuyến ra khơi đầu tiên
Hữu Loan và màu tím hoa
sim
Hệ thống thông tin gián điệp toàn cầu Echelon
Cho cuộc t́nh đầu
Ngày Quân Lực 19/06 tại Melbourne
Người lính trong lửa đạn, và sau trận chiến
Một kỷ niệm xa xưa
Bố tôi, người
lính Việt Nam Cộng Ḥa
Điệp vụ
U2
Vụ tấn công USS Liberty
Ngày 19
tháng 6 dưới mắt một hậu duệ VNCH
Ngày Quân Lực 19 tháng 6 lần thứ 49
Cha là niềm tự
hào của Con
Vượt qua khỏi con
Trăng
Con gái của Ba
Nếu bạn
muốn thay đổi thế giới
Người
lính già trên chuyến tàu đêm
Trên đỉnh cô đơn
Một thoáng qua
hồn
Ban Mê Thuộc -
Ngày đầu ngày cuối
Mênh mang mùi
biển mặn
Rừng lá thăm anh
Vợ và những ngày
đầu đời lính
Hành quân lưu động biển LLĐN Duyên-Pḥng 213
Chị hai
Bóng ngả đường
chiều
Bài thơ t́nh
Thị Nở - Chí Phèo
Giọt nước mắt... v́ niềm kiêu hănh
Sức mạnh t́nh
chiến hữu
Những tản mạn về "Cố Vấn"
Đuờng chinh chiến
Chết tại Ban Mê Thuột
Bài t́nh ca ngày đó
Người trở lại
Pleime
Nhà thơ đi lính
Con rạch nhỏ quê ḿnh
Chuyện cái nón lá
Chuyến Taxi cuối
cùng của đời người
Chuyện của một người không có tội
Hoa Dă Qùy của anh!
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Tháng Ba t́m về tử
lộ
Như cánh diều bay
10 tội đại ác của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản VN
Gió ơi! xin đừng thổi
Bánh ḿ và hoa
Hồng trong ước mơ của Mẹ
Những người vợ cùng
tuyến đầu
Đại Uư dũng cảm
Người Việt viết
tiếng Việt. "Người Giệc Giết" tiếng Việt
Đời Phi Công
Nợ Đời một nửa,
còn một nửa nợ ơn em
Từ trại tù ra biển khơi
Trường Phi Hành Hải Quân Hoa Kỳ Pensacola
Chỉ v́ một câu hỏi
Trại "tù" cải tạo – địa ngục trần gian ở VN
Con gái người ta
Bùi Giáng:
Diogenes thời đại !
Năm Ngọ nói
chuyện ngựa
Xuân và người
lính Việt Nam Cộng Ḥa trong nhạc Việt
Xuân về trên
đầu súng