Chuyện Tháng 4 Của Những Chàng Bất Khuất

Sáng 30/4/75, ḿnh đang nằm tại ngă tư chợ Búng (Mỹ Tho) để yểm trợ cho đơn vị bạn (Trung đoàn 12 đang đánh với cv phía bên trong chợ Búng) th́ được lệnh rút về Xoài Hộtt nằm theo dọc lộ vào căn cứ Đồng Tâm, khoảng hơn 1 giờ sau, một thằng lính cầm chiếc Radio chạy vào và nói:

- Thiếu Úy ơi ! Nghe cái này đi Thiếu Úy.

Ḿnh nghe thoáng qua ông Dương Văn Minh đang kêu gọi anh em binh sĩ ở đâu th́ ở yên ở đó chờ quân giải phóng đến bàn giao. Nghe xong, cáu quá, ḿnh đá bay cái Radio của thằng lính. Mải đến 6 giờ chiều, Đại Đội ḿnh mới được lệnh rút vào căn cứ Đồng Tâm để bảo vệ Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn. Trên đường vào căn cứ, ḿnh gặp một số lính của Sư Đoàn trốn rào đi ra (v́ các cổng có lính gác không cho bất cứ một ai ra vào), trong số này có một số SQ. V́ sau khi bị lính bắt giữ giải lên, ḿnh nh́n trên cổ áo họ vẫn c̣n 2 màu, họ đă xé bỏ cái lon mà họ từng hănh diện bấy lâu nay. Giận quá ḿnh chỉ nói "mấy ông sung sướng quá rồi nhu nhược, giặc chưa tới mà đă cởi lon và áo trốn rồi. Thôi các ông hèn tham sống th́ đi đi". Đêm đó ḿnh đưa cả Trung Đội vào căn cứ, thiên hạ lo trốn chạy ra khỏi căn cứ. Đơn vị ḿnh vẫn súng đạn, lo bố trí quân. Pháo 122 ly của vc từ bên Sầm Giang cứ pháo vô căn cứ, hỏa pháo trong căn cứ bắn lên mấy trái sáng th́ chúng mới im dần. Mải đến gần 2 giờ sáng ngày 15, thằng lính mang máy mới nói với ḿnh "Tướng Nam đă tự sát rồi". Sau đó, ḿnh gọi anh em trong Trung Đội lại, truyền lệnh là ai muốn theo tôi th́ ở lại, súng ống phải sẵn sàng (đơn vị tôi là lính thiện chiến của Sư Đoàn). Tôi lấy xe Jeep cho một số lính chịu đi với tôi đến kho quân nhu gần đó trang bị mỗi người một ba-lô lương khô, súng đạn đầy đủ cấp số. Thế là thầy tṛ chúng tôi bắt đầu tiến ra cổng. Cổng bị kẹt v́ lính gác ở cổng không cho ra, tôi hạ lệnh cho 2 thằng lính xuống đi bộ chen qua đám đông để ra cổng và bảo họ mở cổng, nếu ai kháng cự cứ bắn bỏ. Cũng hên là mấy thằng lính gác cổng trốn đi lúc nào rồi nên lính tôi nó mở cổng và thiên hạ bắt đầu đi ra. Có lẽ họ nh́n thấy xe tôi súng đạn trên tay và sợ có nổ súng nên tránh ra để chúng tôi tiến lên phía trước rất dễ dàng. Chúng tôi di chuyển đến ngă 3 B́nh Đức th́ gặp phải một đơn vị vc đang cảng đường và tiếp quân. Tôi thoáng nghĩ bây giờ nổ súng th́ được rồi, nhưng tội ǵ ḿnh phải hy sinh trong lúc này. Biết bao nhiêu SQ cấp Tá đă thay đồ lính bằng đồ dân sự từ hồi chiều 30 và họ đang đi ra sau ḿnh. Khi xe tôi ghé vào th́ vc bảo bỏ lại v́ những thứ ǵ của lính là họ phải lấy, cuối cùng chúng tôi về đến nhà tôi. 5 thầy tṛ, mỗi người chỉ c̣n một cái quần lót và rồi tôi phải lo quần áo xe cộ cho đàm em nó về quê sau khi thấy t́nh h́nh tạm ổn. Hai hôm sau, tôi chia tay tụi nó, 2 thằng th́ về miền Trung, 1 thằng về Tây Ninh c̣n thằng "tài-lọt" th́ ở thành phố với tôi, thỉnh thoảng qua nhà thăm tôi. Sau này, sau gần 3 năm vô rừng chống mủi, tôi trở về không c̣n gặp lại mấy đứa nó nữa.

BK Phan Anh Nhựt 343    


Bỏ lại sau ḿnh bao xót xa.
Cúi mặt quay người lầm lũi bước.
Cuộc sống binh nghiệp có hay không?
Bỏ người quanh ḿnh thương lắm thay!
Rũ áo đi ra đành lấp chôn!
Bỏ hết anh em, bỏ chiến hào.


Ngày tháng ba 1975, cộng quân xâm chiếm Ban-Mê-Thuột, Tiểu Đoàn chúng tôi chuẩn bị di chuyển về hướng tây Tiểu Khu Phú Bổn ứng chiến vị trí giữa 2 Chi Khu Phú Thiện và Thuần Mẫn. Nhưng ứng chiến đâu chẳng thấy mà lại thấy đoàn chiến xa đủ loại ùn ùn trên tỉnh lộ 7 ngang qua đơn vị v́ Đại Đội tôi có nhiệm vụ bảo vệ trục lộ 7 từ T/K xuống C/K phú túc giáp ranh C/K củng sơn T/K Phú yên, buổi chiều hôm ấy 23, 24 ǵ đó thẩm quyền tôi được lệnh đi họp khẩn ở BCH/TĐ rồi gọi về giao nhiệm vụ cho tôi "tuỳ nghi xử lư điều động, hỏi tại sao? ko có trả lời cúp máy".

Sau đó nhận được đại bàng lệnh tiếp là ra đón chận đ/đ Quân Cảnh T/K Pleiku yêu cầu trở lại T/K bảo vệ an ninh trật tự, lúc này tôi mới hiểu làm sao trở lại với con lộ nhỏ xíu v́ đại bàng là ông anh cột chèo tương lai cuả tôi v́ ổng thích cái tính hăng tiết vịt cuả tôi. Bỏ nhỏ cho tôi là lo mà zọt đi,  chiều hôm ấy rút hết các con ở chốt về phát hết số gạo tồn kho và nhu yếu phẩm trong câu lạc bộ cho anh em vợ con binh sĩ. Lệnh rằng sáng mai di chuyển về pḥng thủ C/K bỏ căn cứ này và đêm đó tôi đi trước cùng số anh em trong ban chỉ huy ĐĐ, trong số đó có thằng em vô cùng trung tín gốc Qui Nhơn. Tôi dùng những ngôn từ này v́ nó ở với tôi như hinh với bóng vậy đó. Chúng tôi di chuyển theo đoàn xe GMC, một ngày một đêm tới đoạn qua sông eia BA bằng cầu phao và đoạn đường mở xuyên rừng cuả công binh, khi qua cầu v́ chiếc xe nào đó bị lật nên đường bị tắc nghẽn nghiêm trọng. Tôi và HÙNG di chuyển bằng xe 2 bánh, nên vượt qua sông cũng dễ dàng v́ nước chỉ ngập tới nửa bánh xe mà thôi. Vào được con đường mới, mở về hướng đập ĐỒNG CAM là bước vào điạ hạt quận Hiếu Xương. Bất ngờ súng lớn súng nhỏ nổ ran trời đất. Lúc đó, chỉ biết nhảy khỏi xe và kéo HÙNG chạy vào rừng v́ thằng em mang ba lô súng đạn nên chạy phiá sau. Tôi vấp té v́ gốc cây quái quỷ nào đó, ngay sau là tiếng nổ chát chúa làm tai tôi ù đi và ngực tôi khó thở nhưng tôi vẫn ngước lên được có nghịa là minh c̣n sống, lúc đó Hùng kéo tôi dậy và hỏi có sao ko? Nhưng nó đâu có biết nó sẽ ra sao v́ miểng đạn âm thầm xuyên balô chui vào tim nó, trước lúc ra đi bỏ minh tôi lại theo vợ nó, nó nói với tôi: "sao em mệt quá!". Gỡ balô ra tôi thấy 1 chút máu trên áo nhưng tôi nghĩ là nhẹ thôi, dục balô đi tôi d́u nó vào gốc cây gần đó nhưng Hùng không chịu giọng nói yếu rồi mà c̣n nói "bỏ đi T/U lấy ǵ ăn?". Tôi để Hùng dựa gốc cây gần đó nó xin nước, nhưng chẳng thèm uống, không bao giờ, không bao giờ nữa trời hỡi trời!!! Tôi vuốt mắt nó lần cuối, đặt nó nằm xuống êm ả về ḷng đất mẹ.

Đệ tử của tôi có đáng kính đáng nhớ măi măi không? Tiếng súng đă êm tôi như một kẻ mất hồn lững thững đi theo gịng người di tản./.


PS: chuyện di tản của tôi dài lắm rất nhiều t́nh tiết, câu cú nhữ pháp lộn xộn hết rồi v́ sức khoẻ chẳng giống ai! BYE BYE

BK Trần Cao Thắng


Điệp ơi
Ngày 11-4, lính tui vô xóm dân chơi, kiếm con gà về nhâu, bị vc nằm trong hơn cả đ/đ mà không biết, thịt chết thằng trung sĩ, c̣n 1 hạ sĩ chạy có cờ về báo, thế là tui dẫn trung đội vô, cố lấy xác thằng em về cho vợ con nó, choảng vài phát biết là nó đông gấp 5, 6 lần ḿnh kêu đ/đ tiếp ứng, vô cũng không lọt, đếnkhi 3 đ/đ vô kèm theo phi pháo, bọn nó tháo chạy qua vùng khác, trong khi đó ở mặt trận Phú Long cách PT 16 km về phía bắc đang vỡ dần, 2 ngày cầm cự và đẩy lui, tui về nhậu ở Phan thiết, tận hưởng cái sung sướng chiến thắng với cô bạn gái...với cái đầu cạo trọc (cạo từ lúc pleiku bỏ chạy, không biết tin cha mẹ anh em, nghĩ là đời tứ cố vô thân rồi) th́ gặp em gái đi lạc, may đó. lại lên đơn vị th́ đ/đ/t đ̣i bắn tui, anh này người Chàm trước ở SD23 ưa bắn bậy, ḱnh căi 1 hồi, tui lại về phố với em ḿnh, trong đêm tan ră hàng ngũ, tui nằm lại giữa phố trong khi mấy thằng em ở chốt, khoảng 9 giờ sáng thay đồ xi vin tui ṃ đi t́m tụi nó, có đứa chưa hay ǵ nó bảo " hèn ǵ em báo t́nh h́nh trong đêm mà không nghe ai nhận máy..."cho mỗi thằng em 1 ngàn gọi là, rồi bảo nó kiếm đồ dân sự thay vào, về nhà xem cha mẹ vợ con thế nào, chia tay nhau trong nước mắt, sau này trở lại nơi này, người ta bảo tui gan, dám quay lại khi mà du kích đang t́m giết để trả thù, trong danh sách đó có tên tui , he he, giờ th́ yên. mấy năm sau tui ghé lại, lũ dân theo cộng sản nửa chừng bị sa thải làm rẫy ruộng cực quá ôm tui khóc, gặp lại mấy thằng em cực khổ, cứ 1 thiếu úy, 2 thiếu úy...he he.. có được ít tiền do bán được mớ cây gỗ, tui chia tụi nó làm vốn, trong t́nh huynh đệ, bây giờ tụi nó giàu lên nhờ trồng thanh long xuất khẩu, mỗi lần về thăm là "anh cả" nhậu măn mùa, ngồi ôn kỷ niệm " hồi đó thiếu úy phạt em nặng quá tay..."

Thầy chạy 343


Như vậy bác Thầy chạy cũng te tua hỉ?

Nếu tui nhớ không lầm, ngày 28 tháng 3 là ngày Nha Trang thả tù quân lao ra, khi được đưa về "bảo vệ" cho BTL quân đoàn 2, tui đă thấy những điều không ổn rồi, v́ thế hằng ngày tui vào phi trường Nha Trang với mục đích t́m mấy ông thần phi công từng làm việc chung với đơn vị trong lúc thả, bốc và t́m kiếm những toán VT thất lạc để hy vọng nhờ vả họ đưa những thằng em trong đơn vị về Nam bằng máy bay, nhưng lúc đó tui nghĩ tất cả đều bận rộn riêng tư nên tôi chẳng gặp được thằng pilot quen nào cả.

Cũng may trong những ngày tui la cà ở PT, tôi có dặn mấy thằng em nếu thấy có ǵ bất thường th́ phải t́m tôi báo cáo liền, nhờ đó tôi mới biết BTL QĐ 2 đang chuẩn bị cái ǵ đó, khi tôi về đến QĐ 2 từ ngoài nh́n vào thấy thiên hạ lăn xăng chất đồ lên xe, với kinh nghiệm đau thương bị "đem con bỏ chợ". Tui ra lệnh cho mấy thằng em thu dọn và zulu về hướng Cam Ranh. Lúc đầu bọn tui được mấy con cua 113 cho quá giang, nhưng t́nh trạng kẹt cứng nên chúng tui xuống lội bộ.

Khị đến đồng bà Th́n, dân chúng ở đây vẫn c̣n ăn chơi ră rít đó bác, qua khỏi Cam ranh một tí, bọn tui thấy 1 chiếc xe GMC c̣n khá mới đang đậu ở lề đường của đơn vị nào chẳng biết. Tui chất 22 thằng lên xe lái đại, ĐM hồi nhỏ đến lớn chỉ biết lái xe jeep sơ sơ và có lái GMC bao giờ đâu? Cứ thế sang số chạy bừa zigzag, cũng may con đường xuôi Nam trước mặt đă trở thành đường 1 chiều nên tôi cứ thế làm bác tài không bằng lái, lúc chạy được khá nhanh, lúc th́ kẹt cứng. Nhờ đơn vị tui trang bị vẫn đầy đủ nên dọc đường không có chuyện ǵ xảy ra, tui ra lệnh cho mấy thằng em nếu thấy thằng nào cướp bóc, nếu tui dừng lại tụi nó phơ liền, cũng may không có chuyện ǵ xảy ra, khi tui chạy qua Phan Rang rồi Phan Thiết, lúc đó 2 thành phố nầy vẫn c̣n khá an ninh, trật tự.

Khi xe chạy qua Phan Thiết chừng 50Km th́ chết máy, bọn tui xuống đi bộ về B́nh Tuy. Đoạn đường nầy mới là địa ngục trần gian, chết chóc, giết hại lẫn nhau, cướp bóc, hăm hiếp ôi thôi đủ thứ chuyện xảy ra. Đơn vị tui dọc đường tước khí giới rất nhiều, lúc đầu c̣n cố gắng mang theo, mỗi thằng 2, 3 cây M16, sau đó phá hủy sau khi lấy cơ bẩm ra vất đi. ĐM, có 1 thằng tui dí súng vào đầu sau khi tước đi khẩu colt 45 của nó, nó c̣n khai là T/U dân TBB của ḿnh nửa, khi tui hỏi nó khoá mấy, tiểu đoàn nào ở TBB? Nó chẳng biết ǵ, tui bảo nó khai thiệt, nếu không tui sẽ xử tử nó, nó sợ quá khai thiệt chỉ là hạ sĩ, súng nó chôm từ ông thầy nó lúc ông ta bị thương. ĐM suưt tí nửa th́ tui phơ nó rồi đó bác.

BK Hà Đức Điệp 344


Đêm 18-4, Thị xă Phan Thiết rơi vào tay cs, điều vô phúc khi tôi vừa về thị xă gặp đứa em gái lạc gia đ́nh khi chạy từ Pleiku về, anh em vừa kịp hỏi thăm t́nh h́nh cha mẹ và các em chạy đi đâu khi đến Nha Trang, nghe em bảo tranh nhau xuống tàu ở Cam Ranh đi Phú Quốc, em bị lọt lại và tàu rời cảng, quá giang xe vào Phan Thiết v́ biết địa chỉ tôi ở đó.

Súng nổ vang trời là chuyện thường t́nh trong mấy ngày này, nhưng thấy C119 thả trái sáng nhiều và pḥng không bắn lên quá xá, khoảng hơn 8 giờ, thấy đoàn xe jeep 2 cần câu chạy ngang qua nhà hướng về Saigon, phía sau lưng tiếng gầm rú của PTR-86 của vc, tôi chạy vào trong nhà, xỏ giày vào, th́ ông cụ chủ nhà nắm tôi lại:

- Mày đi đâu?

- Dạ con t́m đường về Saigon với anh em.

- Mày đi đường nào, phía trước là xe tăng, sau là biển, mày bơi tới Saigon không ? Vô nhà đi chờ xem.

Ông cho tôi 1 viên thuốc ngủ, nhưng không ngủ được, gần nhà có thằng vc nằm vùng, thấy phe nó vào, nó nhảy ra hoan hô, thế là bị 1 thằng trên xe tăng không hiểu, chơi 1 tràng đứt đôi, đêm ấy nhà nó khóc rống cả đêm (đm, chết cũng vừa). Đêm đó đơn vị tôi di tản vào Ba Ḥn rồi về Saigon, nhưng không lọt hết. Đêm thứ 2 là 1 đêm cực kỳ căng thẳng, du kích về tóm từng nhà, những thằng cà rem, kẹo kéo, nay thành ông cách mạng, trả thù, lôi lính tráng, trưởng ấp, liên gia trưởng đi ra ruộng rồi vài tiếng nổ khô khóc, xong. Tôi được ông cụ cho lên máng xối ngủ, đến ngày 20-4 , dắt díu cô em gái đi bộ từ Phan thiết về Pleiku theo đường ra Nha Trang, lên Ban-mê-thuộc rồi về Pleiku, đó là con đường ngắn nhất. Đi bộ v́ không được lănh lương tháng 4, mà tháng 3 đă cạn. chuẩn bị bằng mấy bao gạo sấy dùng cối xay tiêu xay nhuyễn cho gọn, với ít muối đậu phọng, bi đong nước, nhặt 2 khúc tre làm gậy...

Anh em d́u nhau lặc lè, dọc dọc đường thương thay cho những chiến hữu ră đàn ở Huế, Đà nẵng, Nha trang đang kéo nhau lê lết cùng vợ con về Saigon, thê thảm quá, ḷng rối bời v́ chẳng biết ra sao ngày mai, thấy mấy đứa nhỏ vô tội vất vưởng trên tay mẹ, ba th́ bị thương bó băng c̣n rỉ máu, lặc lè bước.

Ngày thứ tư, qua Phan Rang, h́nh ảnh đau thương các chiến hữu chết trên giàn đại liên, dưới nắng chang chang của màu hè, trương ph́nh đă mấy ngày, dưới đất mấy xác đă rửa, không ai mai táng hoặc dọn dẹp, v́ nó ngoài cánh đồng. Đuối sức, cô em gái đành vẫy tay xin xe vc quá giang, 1 thằng cho đi về hướng Quy Nhơn, khi đến Ninh Ḥa trời tối, hắn ngừng xe, ở đây sinh hoạt bắt đầu trở lại, thèm cà phê ghé quán Hạ Trắng, thằng tài xế vc chạy theo, đành vậy, tui uống cà phê sửa, hắn kêu cà phê đá, v́ nghe thoáng được chữ cà phê đá và có lẽ chưa bao giờ uống, hắn để ư động tác tôi làm và làm theo, tôi lấy th́a ngoáy ly cà phê sửa, hắn cũng ngoáy, tôi nhắc thêm đường hắn bảo:

- Ngoài bắc chúng em chỉ uống thế.

Khi hắn hớp 1 ngụm quá đắng, hắn phun phèo ra văng tung tóe, em gái tôi cười to, hắn vội chạy ra khỏi quán, phút chóc ban quan quản đến bắt anh em tôi đưa vào nhà nhốt, lư do đầu đọc bộ đội, trên đường đi, tôi lén tḥ tay trong túi ṿ mớ giấy tờ c̣n để dành (chứng chỉ tại ngũ, căn cước quân nhân...) thả dọc đường. Hôm sau lấy khẩu cung, tôi nói ḿnh là giáo viên, hỏi lư do mới biết thằng vc ngu, uống cà phê không đường đắng quá, nó nghĩ anh em tôi bỏ thuốc độc, nên đi kêu an ninh đến bắt, (thằng du kích địa phương c̣n chưởi "đù mẹ, ngu như con ḅ mà phách lối, cà phê không biết uống mà đi tố cáo là thuốc độc...") và hạ lệnh cho anh em tôi trong 24 giờ phải rời khỏi Ninh Ḥa, lết thếch đi lên đèo Phượng Hoàng, xác M113, xác các chiến binh Nhảy Dù c̣n vất bờ, đă ră nát, dọc theo con đương, tôi và em gái chỉ biết đọc kinh, 2 anh em đi bên nhau mà lần hạt Mân Côi, ư chỉ cầu cho linh hồn đă qua đời và cầu cho bản thân an lành....đi trong mùi nồng nặc...

Sau hơn 10 ngày đi bộ và quá giang xe mấy bận, ngày 3-5 đến Pleiku lúc trời xé tối. cũng là lúc Pk biết tin "đại thắng Saigon" ban quân quản xua dân ra đường có ǵ gơ nấy, xong thùng nồi chảo đập chập cheng, ....tôi hoảng quá, v́ vừa vào phố là được nghênh đón kiểu này th́ lạ quá, chui vào nhà thờ Thánh Tâm, ngồi trong góc tháp chuông, sau đó mới biết chuyện nên lết về nhà...và ngủ trong bụi chuối, v́ nhà tôi đă bị trưng thu v́ lư do "gia đ́nh đă chạy theo thằng địch".

Về nhà có 2 anh em, gia đ́nh nằm ở Phúc quốc chưa về, sáng hôm sau tôi ṃ đến trụ sở quân quản khu phố, may thay gặp 1 thằng bạn xưa cùng học vơ 1 ḷ với nhau, giờ hắn nhảy vô làm an ninh nhân dân, c̣n chút nghĩa khí, hắn ăn cắp cho mớ gạo, muối tạm sống...để chờ xin lại nhà và chờ ngày đi tẩy năo...

Thầy chạy 343


Tôi gơ chữ không dấu nên bạn đọc lộn đó, tôi đâu có được lănh lương tháng 3 và tháng 4 đâu. Cuối tháng 3, nằm ŕnh bắt tin tức của VC ở trong mật khu chiến khu đông, nên ban quân lương đâu dám vô, vả lại đa số lính tráng th́ vợ con nó lên hậu cứ tiểu đ̣an lănh, c̣n tôi th́ dân Saigon nên khi tôi ra khỏi vùng hành quân tôi mới lên ban tài chánh lảnh lương.

Sau đó tôi đi liên tục hành quân nên đâu có ghé ban tài chánh lănh lương được, đồng thời lúc đó làm ĐĐT đâu dám bỏ đơn vị đi, nên ở trận cuối cùng ở Quận An Phước đang đánh th́ ban quân lương đang ở trên trực thăng, tính xuống phát lương nhưng họ sợ nên không đáp xuống, đó là ngày 16 tháng tư 1975. Tôi không bao giờ quên ngày này, trong lúc Quận An Phước thất thủ, VC đi t́m bắt Nhảy Dù và Biệt Động Quân và tụi tôi bắn bỏ, lúc đó tôi rút cây colt 45 kê vô màng tang tính tự tử th́ thằng tà lọt của tôi nó giựt lấy cây súng không cho tôi tự tử, nó khóc mà nói rằng ”ông thầy chết ở đây tụi em không có chôn ông thày được, thôi ông thày ráng t́m đường về Sai g̣n gặp lại gia đ́nh 1 lần rồi có chết, th́ gia đ́nh có thể chôn ông thầy". Nó dẫn tôi vô nhà dân xin 1 bộ quần áo nông dân, rồi hai thầy tṛ ra quốc lộ 1 chia tay, nó th́ chạy về nhà, c̣n tôi th́ xuôi quốc lộ 1 về Sai gon.

Kể từ lúc đó, tôi đi bộ 350 km từ Phan Rang về tới Sai g̣n, hể VC đi tới đâu là tôi đi sau đó. Tháng 5 về tới Sài g̣n gặp lại gia đ́nh cả nhà tưởng tôi tử trận rồi, trong lúc đi đường ṭan vô nhà dân xin ăn thôi, may mà dân chúng thương t́nh nên cho thức ăn, lúc đó đâu có tiền.

Bây giờ nghĩ lại c̣n rùng ḿnh, khi về SG thằng bạn ở Nhảy Dù bị thương ở trận Thường Đức chia nửa số lương của nó cho ḿnh, đó là những sự kiện của tháng tư Đen ḿnh nhớ măi

Sau nầy đi cải tạo về có thời gian đi đạp xích lô, để sống nuôi con, có gặp lại thằng tà lọt một lần, rồi hai thầy tṛ vô quán nhậu lề đường, nhậu và hàn huyên tâm sự.

Đó là chuyện tháng tư đen của tôi đó.

BK Nguyễn Văn Quan 351


Sao đi chậm vậy bác Quan.

Tui bắt đầu quần thảo với tụi SĐ 320 VC từ ngày 3/3/1975 ở QL 14, khi bị thương nhẹ ở chân, tôi đang ở Cheo Reo, khi tụi nó tràn ngập quận Cheo Reo sau khi pháo hơn 500 qủa, tui và một số lính rút ra và được trực thăng bốc trở về Pleiku, đúng ra đơn vị tui phải theo đường bộ rút qua tỉnh lộ 17 về Tuy Ḥa, nhưng sau cùng đơn vị tôi được lệnh nhảy vào BTL SĐ 23 ở Ban Mê Thuộc để cố thủ, khi sự việc bất thành, các ông Trực thăng đổ bọn tui xuống Buôn Hô, sau những trận quần thảo liên miên với VC, với 23 người c̣n lại chúng tôi rút về Nha Trang bằng đường rừng dọc theo QL 21 nhưng sâu vào trong chừng 10 Km. Đến Nha Trang tụi tôi được lệnh bảo vệ BTL QĐ 2, nhưng khi thấy các bạn Nhảy Dù triệt thoái, tôi dẫn dắt các AE trong đơn vị xuôi nam….

Bác c̣n khá hơn tôi khi được lănh lương, đơn vị tôi mới thảm, khi tàu hải quân đưa từ B́nh Tuy về Vũng tàu/ Bà Rịa vào giữa tháng 4/75, mấy thằng em của tôi phải làm hành khất xin gạo từ dân để nấu cháo loăng mà húp cầm cự qua ngày.

SĐ 23 coi như tan hàng khi đến Vũng Tàu đó bác.
Về đến Vũng Tàu tôi có điện tín về nhà, nhưng ở nhà không nhận được, đến 9/5/75 tôi về nhà ai cũng mừng rỡ v́ nghĩ rằng tôi đă tử trận ở đâu đó rồi.

Trong những ngày gian khổ này, điều làm tôi cảm động nhất là khi vừa đáp xuống Buôn Hô, dân chúng (gốc bắc di cư 1954) đem tất cả thực phẩm ǵ họ có được để tiếp tế cho AE chúng tôi, có lẽ nhờ thế, hơn 130 ngựi trong đơn vị chúng tôi tuy biết rằng đang đi vào cỏi chết, nhưng tất cả các anh em chúng tôi được ấm ḷng và lên tinh thần rất nhiều.

BK Hà Sơn Điệp 344


Kư ức tháng 4 đen.

Ngày 29 tháng 4 năm1975, tôi được thằng bạn sĩ quan tùy viên của đại tá Lê Khánh, tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu Trưởng Tiểu Khu Sa Đéc báo rằng: "Trường Sơn (danh hiệu truyền tin cuả đ/t Khánh) đă ra hải ngoại hôm 28 /4", tôi hỏi nó c̣n những người khác th́ sao, nó bảo rằng vẫn c̣n đầy đủ. Tôi liền liên lạc với một người bạn học luật khoa với tôi tại chi khu Đức Thịnh (Quận Châu Thành Sa Đéc) Tr/u Hoàng ban 2 Chi Khu, Hoàng cho tôi biết t́nh h́nh chi khu Đức Thịnh vẫn yên tỉnh, Hoàng nói trung uư Tâm bảo tôi chuẩn bị cho cuộc thanh tra của Quân Đoàn 4 do đại tá Bạch làm trưởng đoàn đến thanh tra Phân Chi Khu An Tịch.

Bung máy, tôi tập họp các bộ môn của Phân Chi Khu và giao nhiệm vụ cho từng ban thuyết tŕnh, lúc nầy lệnh giới nghiêm 24/24 được ban hành cho toàn thể chi khu Đức Thịnh, tôi lên máy điều động các đơn vị trực thuộc, các chốt, các toán t́ền đồn và liên lạc hàng ngang với đại đội trưởng đại đội Địa phương quân đang đóng trong lảnh thổ trách nhiệm của phân chi khu.

Tối 29 tháng 4, tôi và thượng sỉ Minh, trưởng ban 3 Phân Chi Khu đi thanh tra các địa diểm pḥng ngự của các binh sỉ, " mặt trận miền tây vẫn yên tỉnh".

Tôi về lên máy theo dỏi t́nh h́nh, hoạt động của VC không có ǵ thay đổi, chúng có nổ súng quấy rối vào Phân Chi Khu An Phú Thuận, nhưng cũng làm ǵ được, một đêm nặng nề trôi qua.

8 giờ sáng 30 tháng 4, tôi ra lệnh cho các ban của PCK kiểm soát lại các tài liệu thuyết tŕnh và ra lệnh cho các binh sỉ thuộc cấp có mặt tại Phân Chi Khu ăn cơm trưa sớm một chút v́ không biết chừng nào thanh tra mới xong, khoảng 9 giờ, Bé người lính cận vệ của tôi mời tôi ăn cơm, tôi vừa cầm đủa th́ Nhị hiệu thính viên chạy vào pḥng đưa cho tôi công điện của chi khu, cho biết cuộc thanh tra của đại tá Bạch được đ́nh chỉ, trong lúc đó Hoàng (tr/u Hoàng) lại gọi tôi và bảo "nếu đại tá Bạch có xuống mầy nói với ổng về quân đoàn ngay", tôi thắc mắc, tôi là một sỉ quan cấp úy thấp lè tè, sao mà lại bảo ông đại tá đi về quân đoàn được, trong lúc chuyện nầy phải do các vị ở tiểu khu bẩm báo mới đúng hệ thống quân giai, nhưng Hoàng gắt, "mầy cứ làm theo lời tao nói đi, đừng thắc mắc". Nhưng thật ra đại tá Bạch không xuống xuống đơn vị của tôi, có lẻ ông đă đi về trước đó. Tôi trở vào ngồi ăn cơm mà ḷng không yên, linh tính cho tôi biết sẽ có một biến cố ǵ đây, tôi bưng tô cơm vào công sự đặt hệ thống truyền tin của phân chi khu để theo dỏi các diển tiến đang xảy ra trong tiểu khu, th́nh ĺnh trung sỉ Ngộ đặc trách t́nh báo, chạy vào mang theo trên tay một chiếc mày radio mặt ông tái ngắt nói lắp bắp: "đại tướng Minh đầu hàng Việt cộng rồi", tôi và Nhị người hiệu thính viên gốc Ḥa Hảo đều buông tô cơm xuống bàn, nước mắt tôi muốn trào ra v́ uất hận, tôi ngồi yên lặng một hồi lâu như người mất hồn, tiếng Nhị và trung sỉ Ngộ thê lương "thôi hết rồi, ḿnh làm sao đây thiếu úy".Tôi suy nghỉ thật nhanh, chụp ống liên hợp hỏi Hoàng, tiếng Hoàng run run, "để tao qua pḥng chi khu trưởng, rồi tao gọi mầy", một lát sau Hoàng gọi tôi giọng sắc: "lệnh quân đoàn 4 tử thủ".

Lập tức tôi đích thân lên máy ra lệnh cho các trưởng ấp, các đơn vị trực thuộc giữ vững vị trí ra lệnh bắn bỏ ngay những kẻ gây rối và duy tŕ lệnh giới nghiêm, trong lúc đó đại úy Sáu, đại đội trửơng điạ phương quân, đang đóng trong PCK mà tôi coi như người anh cả, gọi tôi báo rằng "một số lớn sĩ quan trong tiểu khu đă "chém vè", nhưng mầy đừng lo tao sẽ ở với mầy tới giờ chót", trong lúc đó có một tên VC nằm vùng xuất đầu lộ diện trưóc phân chi khu khoảng 300 mét. Ông nầy có một người con trốn quân dịch, ông ta bảo hoà b́nh rồi các cháu ơi, về nhà đi đừng ở trong đồn nửa. Trung sỉ Ngô sách súng ra và nói "đ.m mầy vi phạm giới nghiêm tao bắn mầy chết mẹ luôn", tôi chạy ra ngăn ông Ngộ lại và nói với tên nằm vùng " Bác Tư phải quay vào nhà tức khắc, nếu không tôi sẽ ra lệnh bắn bác ngay, bác biết là tôi không nói đùa" tôi chưa nói dứt câu th́ Ḥn người lính cuả tôi chỉa súng vào hướng tên nằm vùng và nổ khoảng 4,5 phát, tên nầy hốt hoảng ḅ lết trên cầu vừa khóc vừa van xin, mấy ông đừng bắn tôi, tôi già cả rồi, làm bọn nầy đang buồn bực phải ph́ cười.

Khỏang 7 giờ, tối Hoàng gọi tôi và đại úy Sáu cho biết "chi khu chỉ c̣n tao và khỏang một chục người lính, tụi nó dzọt hết rồi, mầy cho đốt tất cả tài liệu, tao sẽ giữ liên lạc với mầy", 8 giờ tối đại uư Sáu đem nguyên đại đội về trấn chung quanh phân chi khu và ông vào ngồi nói chuyện với tôi.  Khỏang 1 giờ sáng tất cả tài liệu phân chi khu được thiêu hủy hoàn toàn, chúng tôi không ngủ được, anh em binh sĩ cũng vậy, tôi hút thuốc liên miên, đầu óc rối bời. Khỏang 3 giờ sáng Hoàng gọi tôi và đại uư Sáu, anh nói cho anh em binh sĩ về nhà và 6 giờ sáng anh em chúng ta sẽ gặp nhau tại quán cà phê chỗ nhà thờ Hoà Khánh.

Tôi và đại úy Sáu tập họp các anh em binh sĩ ban lệnh tan hàng ai về nhà nấy và chúc anh em nhiều may mắn, một số anh em anh em binh sĩ đă tháo cơ bẫm M16 liệng xuống ḍng sông trước mặt phân chi khu, anh em chúng tôi đă bùi ngùi chia tay lúc 5 giờ sáng.

Tôi và đ/u Sáu vẫn mặc đồ trận mang lon, tôi mang một khẩu Colt 45, 3 băng đạn, một khẩu M16 với 2 cấp số đạn, đại uư Sáu chỉ mang khẩu M16 và 2 cấp số đạn, chúng tôi đi bộ về tiểu khu cách chỗ tôi đóng quân khỏang 3 cây số, dọc đường tôi gặp một sĩ quan tiểu khu mặc thường phục, đi ngược chiều với tôi, trong số nầy có trung tá Đoàn Xuân Giang, các ông đang muốn kiếm đường về Sài g̣n, và hỏi tôi và Đ/u Sáu sao giờ nầy c̣n mặc quân phục, chúng tôi không trả lời, chỉ nói rằng, ông nên quay trở lại v́ ông đang đi vào đường độc đạo và chỉ đi ra sông Cửu Long mà thôi.

Chúng tôi ra đến tiểu khu một cảnh vắng lạnh hoang tàn, chỉ có 2 chiếc thiết giáp nằm chơ vơ trước cổng, Đại úy Sáu và tôi đi ra điểm hẹn tại cầu Hoà Khánh nơi quán cà phê, tôi gặp một số anh em sĩ quan từ cấp trung úy trở xuống ngoại trừ đại úy Sáu. Uống cà phê đến 10 giờ chúng tôi chia tay trong ngấn lệ, trung úy Tâm cũng là cậu vợ của tôi bảo tôi về nhà thay đồ rồi hăy về Sài G̣n. Tôi theo cậu về nhà, ném khẩu súng M16 và 2 cấp số đạn xuống con sông Sa Đéc phía sau nhà, và dấu khẩu Colt 45 trong người, mà sau nầy tôi đă có dịp xử dụng nó trong cuộc vượt biên đường bộ ở Xa mát ,Tây Ninh.

Sau khi t́m cách len lỏi 3 chặn xe, tôi về đến nhà ở Sài G̣n vào 2 giờ rưởi trưa với những giọt lệ mừng rở của mẹ và người vợ cũng là người yêu của tôi thuở c̣n đi học.

New Jersey, mùa quốc hận 2009

BK Bùi Quang Nghĩa 314

 


TÀI LIỆU

QLVNCH

Tháng Tư đen


Video về quân cách lễ nghi
Cách thức đeo dây biểu chương...
Lễ nghi quân cách - Vị trí các lá cờ và toán quốc quân kỳ
Quân phục, cấp hiệu, huy hiệu... QLVNCH
Tiến tŕnh h́nh thành Quốc Kỳ & Quốc Ca VN  
Tim hiểu về ngày Quân Lực VNCH 19-6
Lịch sử Hướng Đạo Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa  
và Trường Trung Học Vơ Khoa Thủ Đức
 
Đệ nhất Cộng Hoà - Ngày Quốc Khánh 26 tháng 10
Vài Nét Về Quân Lực VNCH Và Sự H́nh Thành Ngày Quân Lực 19.6


Gươm lạc giữa rừng hoa  
“ Triều đại “ Tổng Thống lạ lùng nhất lịch sử Hoa Kỳ  
Sắc lệnh về quần đảo Hoàng Sa
Vị Tổng Thống vĩ đại của nước Mỹ
Giờ phút cuối cùng của một thành phố – Tháng 3 - 1975
Từ chiến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân   
5 điều có thể bạn chưa biết về lá cờ Hoa Kỳ
Sự ra đời của chữ quốc ngữ...
Nh́n lại cuộc Chiến tranh Triều Tiên 1950 – 1953
Lời phản biện tại buổi tŕnh chiếu sơ lược
phim the Việt Nam War
 
Không quên biến cố kinh hoàng 11 tháng 9 – 2001 !  
140 chữ với mẹo nhớ Hỏi, Ngă & chính tả  
Cuộc tổng khởi nghĩa cướp chính quyền ngày 19/8/1945 tại VN  
Vị Tổng Thống giữ chức vụ lâu nhất Nước Mỹ  
Tổng Thống Abraham Lincoln  
Video về quân cách lễ nghi
VNCH 10 ngày cuối cùng...
Bảo vệ an toàn cho công dân Hoa Kỳ khi ở Việt Nam
Lễ Hùng Vương
Cần bảo trọng niềm tự hào dân tộc  
Luận về Tậm Lư Chính Trị  
Từ chến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân  
Cố Tổng Thống Ronald Reagan và… H.O.  
Diễn tiến cuộc đảo chánh lật đổ Ông Ngô Đ́nh Diệm  
Tại sao có cuộc đảo chánh lật đổ ông Ngô Đ́nh Diệm  
Ai ra lệnh giết Ông Ngô Đ́nh Diệm? Tại sao?

Một tài liệu 42 năm cũ  
Dựng Lại Quốc Kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ 
Quốc Kỳ chúng ta giương cao khắp nơi

Tài liệu về Hải chiến Hoàng Sa năm 1974  
Những điều nên biết về Medicare 2016
Remember C-Rations?  
Ai đă bắn nát chân Tướng Nguyễn Ngọc Loan?  
Tướng lănh VNCH  
Bài phỏng vấn cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu  
Hồi kư về Tướng Lê Văn Hưng và trận An Lộc 
Sư Đoàn 23 Bộ Binh và cuộc quyết chiến Ban Mê Thuột tháng 3, 1975
Đại Tá Nguyễn Văn Cư
Trường Sa: Băi Cỏ Mây
Thiên Thần Mũ Đỏ ai c̣n ai mất
Tổng Thống Trần Văn Hương những ngày cuối tháng Tư 1975 tại Sài G̣n
Chuyện của một ngôi trường  
Luận về khoa bảng  
Liên Hiệp Quốc và vấn đề: Bảo vệ nhân quyền  
Phiếm luận về mộng mơ qua văn chương và triết học  
Chính sách thuế khóa
Cách viết hoa trong tiếng Việt
Đoàn thể Xă hội và Sinh hoạt Chính Trị
Học Viện Quốc Gia Hành Chánh
John Paul Vann, một viên tướng CIA
Văn hóa ảnh hưởng ngôn ngữ như thế nào?
Một vài nét về văn hóa Việt Nam  
Tiếng Việt ba miền - Tiếng nào là ‘chuẩn’ ?  
TT Ngô Đ́nh Diệm đă từng giúp gạo cho dân Tây Tạng tỵ nạn tại Ấn Độ?  
HCM đă âm mưu bán nước từ năm 1924  
Vài nét về hoạt động của Biệt Kích Dù tại Bắc Việt
Hải chiến Midway  
Adm Chester Nimitz  
Nguồn gốc thuyết âm dương tám quẻ...
SĐ Nhảy Dù và cuộc hành quân Lam Sơn 719  
Những trận đánh đi vào quân sử 
Nguyên nhân xụp đổ VNCH 1975
Hậu Quả Của Việc Hoa Kỳ Bỏ Rơi Đông Dương
Tưởng Niệm Vị Tướng Của Mùa Hè Đỏ Lửa
Thuyết bất biến
Chương tŕnh chiêu hồi của VNCH
Chiến tranh Việt Nam (1945-1975)
50 năm đọc và coi lại clip cuộc đảo chánh 1963
An Lộc anh dũng  
Nguyên do chính khiến VN bất tử  
Người cha đẻ hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Trận Ấp Bắc: Thực tế và huyền thoại
Vài nét hoạt động của Biệt Cách Dù tại Bắc Việt
Cảnh Sát Dă Chiến VNCH
Trung Đoàn 44 trong Mùa Hè Đỏ Lửa ở Kontum
QLVNCH - 1968-1975
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Đại đội 72, TĐ7 ND mất tích trên chuyến bay định mệnh ngày 11 tháng 12 năm 1965
Nhảy Dù và Cổ Thành Đinh Công Tráng
Nhân chứng lịch sử: Mậu thân Huế
Trận KAMPONG TRACH 1972
Trả lại sự thật v/v Sư Đoàn 3BB lui binh...
Thống Tướng Lê Văn Tỵ
Tướng Đỗ Cao Trí và Tôi
Những ngày cuối cùng của QLVNCH
Tướng Dư Quốc Đống
Dư âm Cửa Việt
Tướng NGÔ QUANG TRƯỞNG...
Lịch sử Cảnh Sát Quốc Gia VNCH
Người Nhái VNCH
Mùa hè đỏ lửa 1972
Không Quân VNCH và Chiến trường An lộc
NT Nguyễn Mạnh Tường
Tưởng niệm Quốc Hận 30 tháng 4
Bậc thầy vĩ đại
Quân Dù tiến về thành nội Tết Mậu Thân  
Một ngày với Đô Đốc Chung Tấn Cang
Tr/T Huế, chiến binh anh dũng và trung thành với Tổ Quốc  
Sinh Vi Tướng, Tử Vi Thần - Trung Tướng Dương Văn Đức
Viễn thám
Hổ Cáp - Gia đ́nh 9 Kỵ Binh cuối tháng tư 75
Cố Thiếu Tướng Trương Quang Ân
Sống anh dũng, chết hiên ngang
Chuyến công tác cuối cùng
Cái chết của Cố Thiếu Tá BĐQ TRẦN Đ̀NH TỰ
Chuyện một người chiến binh...
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
Tháng 3 buồn hiu...
Người Lính Ǵà Không Bao Giờ Chết
Thành h́nh của Quân Lực VNCH
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Những ngày cuối cùng của Truờng Bộ Binh
Một chuyến đi toán phạt
Những NT Vơ Khoa TQLC
Tôi nh́n đồi 31 thất thủ
Ngày tàn cuộc chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù - Trấn thủ B́nh Long; thượng kỳ Quảng Trị
Quân trường
Những người lính bị bỏ rơi
Tết với người lính cũ
Thái Dương - Nguyễn Văn Xanh
Phi vụ Tống Lệ Chân
Trên đỉnh Chu Pao
Trung Tá Nguyễn Văn Cư
Vài biến cố đàng sau mặt trận Tây Nguyên 75
Trận đánh phi trường Phụng Dực...
Sinh nhật thứ 58 - Trường BB/TĐ
Trung Sĩ Vũ Tiến Quang
Mũ Đỏ, mũ Đen
Chân dung người Chiến Sĩ
CIA và các ông Tướng
Dựng Cờ
Bức tượng Thương Tiếc
Kẽm gai bọc thây anh hùng
Lịch sử h́nh thành QLVNCH
Văn tế Chiến Sĩ Trận Vong
Người lính VNCH trong mắt tôi (video)
Cà-fê nha, Chuẩn Úy?
Chân dung người lính VNCH
Chiến thắng An Lộc 1972
Quảng Trị - Mùa hè đỏ lửa
Trương Văn Sương - Người tù bất khuất
Chết trận Đồng Xoài
Ư nghĩa ngày QL 19/6
Viết cho ngày QL 19/6
Sự h́nh thành QL 19/6
Nhân ngày QL 19/6
Tâm t́nh ngày QL 19/6
Bối cảnh chính trị quân sự trước 19/6
VNCH bị bức tử
Thủ Đức... gọi ta về
Chân dung người lính VNCH
Sự thật về cái chết của Tướng Lê Văn Hưng
Người lính không có số quân
Giày Saut trong tử địa
Chuyện tháng 4 của những chàng BK
Trung Tá CSQG Nguyễn Văn Long
Những v́ sao thời lửa đạn
Mùa hè đỏ lửa: Phần 1, Phần 2, Phần 3
Lịch sử chiến tranh VN từ 1945...
Thời chinh chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù
Tưởng niệm Tướng Trần Văn Hai
Vài kỷ niệm với Tướng Lê Nguyên Vỹ
Tiểu Đoàn 42 BĐQ - Cọp Ba Đầu Rằn
Địa Phương Quân và Nghĩa Quân QLVNCH
Những người trở về với đại gia đ́nh dân tộc
Khe Sanh trong ṿng vây
Vietnam, Vietnam
Từ Mậu Thân 68 đến mùa hè đỏ lửa 72...
Trận đánh Đức Huệ
Lam Sơn 207A - Khe Sanh
Trận chiến Khe Sanh
Mật trận Thượng Đức - 1974

Linh Tinh

Người cha đẻ hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Quốc Kỳ và Quốc Ca Việt Nam
Việt Nam Quốc Dân Đảng
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Cái chết trong tù CS của cựu Thủ Tướng Phan Huy Quát
Sự đáng sợ cuả nước Mỹ
Oan hồn trên xứ Huế
Sau 42 Năm, Nh́n Lại Vụ Tết Mậu Thân
Mưa Đồng Tháp Mười
Chăn gối với kẻ thù
Ông Lộc Hộ - Anh hùng vô danh
Cải cách ruộng đất...
Giờ thứ 25
Biến động miền Trung
Người Mỹ phản bội chúng ta
cs nằm vùng
Những ngày cuối của TT Nguyễn Văn Thiệu ở SG
T́m hiều về h́nh Tiếc Thương và Vá Cờ
Tháng Tư đen
Giờ phút hấp hối Thành Phố Đà Nẵng
Ai giết đức thầy Huỳnh Phú Sổ
H́nh ảnh VN từ 1884-1884
Thổn thức cho VN
Valentine trong di sản Chiến Tranh
Hoàng Hậu Nam Phương
Thảm sát ở Tân Lập
Hố chôn người ...
T́nh h́nh nhân quyền ở VN năm 2007
Người Việt xây thành Bắc Kinh