Phạm Phong Dinh
Ngày
20.7.1954 đánh dấu ngày quốc hận thứ nhất của dân tộc Việt Nam, sau
khi cộng sản Bắc Việt cùng với thực dân Pháp kư kết Hiệp định Genève
chia đôi đất nước, lấy vĩ tuyến thứ 17 chạy ngang con sông Bến Hải
làm ranh giới Bắc Nam. Đó cũng là ngày đánh dấu cuộc di cư từ bỏ chế
độ cộng sản lần thứ nhất của người Việt với gần một triệu dân miền
Bắc gồng gánh bồng bế nhau t́m đủ mọi cách để được đáp tàu vào vùng
đất miền Nam tự do, nơi đó nước Việt Nam Cộng Ḥa non trẻ đang chập
chững những bước đầu tiên trong cộng đồng chính trị thế giới.
Giữa bối cảnh một nửa đất nước oằn oại rên siết trong gông cùm cộng
sản, trong bóng đêm của dối trá và tội ác, một nửa nước c̣n lại vừa
phải đối phó với quân cộng sản c̣n nằm mai phục trong các chiến khu
cũ thời Pháp và đương đầu với những vấn đề ổn định nội bộ, Quân Lực
Việt Nam Cộng Ḥa, danh xưng lúc đó là Quân Đội Quốc Gia Việt Nam,
tiếp nhận di sản nghèo nàn và lạc hậu do phía quân đội Pháp hồi
hương bàn giao lại, đảm nhận trọng trách nặng nề bảo quốc an dân.
Ngày 1.7.1955 Bộ Tổng Tham Mưu của Quân Đội Quốc Gia Việt Nam chính
thức h́nh thành, đánh dấu ngày khai sinh một quân lực non trẻ mà đă
dám chiến đấu chống lại cả một đại khối cộng sản quốc tế hung hăn
tràn xuống từ phương Bắc. Tên tội đồ dân tộc, kẻ giết hàng triệu
người mà miệng vẫn cười Hồ Chí Minh, một cán bộ cao cấp của cộng sản
quốc tế, cúi đầu làm chó săn nhận vũ khí và thực hiện sách lược
“Dùng người Việt giết người Việt” của quan thầy Nga Sô và Trung
Cộng, vơ vét thanh thiếu niên miền Bắc đẩy vào miền Nam bắn dùng bọn
thổ phỉ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam thực hiện sách lược “Dùng người
Miền Nam giết người Miền Nam” tàn sát chính đồng bào ruột thịt của
ḿnh.
Dưới thời của Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm của nền Đệ Nhất Cộng Ḥa, sau
khi ông chính thức làm Tổng Thống sau cuộc Trưng Cầu Dân Ư 1955,
Quân Đội Quốc Gia Việt Nam được cải danh thành Quân Lực Việt Nam
Cộng Ḥa, với xác quyết quân đội sẽ được phát triển và tối tân hóa
thành một đạo quân mạnh để đập tan bất cứ một cuộc xâm lược nào từ
phương Bắc. Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa trong suốt lịch sử 20 năm
chiến đấu bảo vệ tổ quốc, tuy có những lúc thăng trầm nghiêng ngửa,
có những lúc thiệt hại nặng nề, nhưng những người chiến binh dũng
cảm Việt Nam Cộng Ḥa vẫn giữ vững ư chí chiến đấu, không chấp nhận
chế độ cộng sản, quyết đánh cho đến hơi thở và giọt máu cuối cùng.
Từ ngày 1.11.1963, sau khi một nhóm tướng lănh đảo chánh lật đổ Tổng
Thống Diệm, đất nước và quân đội Việt Nam Cộng Ḥa bị suy yếu trầm
trọng v́ t́nh trạng chỉnh lư tranh giành quyền lực liên miên giữa
các tướng lănh. Cộng Sản Bắc Việt nương cơ hội này lăm le tràn xuống
đánh dứt điểm miền Nam. Hồi tưởng lại hoàn cảnh đất nước thật đen
tối trước ngày 19.6.1965, vận mệnh của nước Việt Nam Cộng Ḥa như
sợi chỉ mỏng manh treo ngh́n cân trước làn sóng xâm nhập đă bắt đầu
ồ ạt với hàng trăm ngàn quân chính qui Bắc Việt đă có mặt ở Miền
Nam.
Về chính trị, t́nh h́nh đầy xáo trộn và bất ổn. Những cuộc xuống
đường dưới sự khích động của những phần tử cộng sản nằm vùng và trà
trộn liên miên xảy ra, mà hậu quả hiển nhiên và tức th́ là sự rối
loạn, khẩn trương của xă hội, dân chúng lúc nào cũng lo âu trước
thời cuộc hỗn độn. Cộng sản nhân đó gia tăng những hoạt động tuyên
truyền, phá hoại, lũng đoạn hàng ngũ những người Quốc Gia. Ở nông
thôn th́ Việt cộng gia tăng khủng bố dân chúng, bắt cóc, thủ tiêu và
ám sát dă man những viên chức xă ấp tận tụy với chính nghĩa quốc
gia, thậm chí những người dân vô tội dù chỉ tỏ chút ngần ngừ hay
biểu lộ thái độ không hợp tác, ủng hộ, là đă có thể bị Việt cộng
tuyên án tử h́nh và hạ sát. Bầu không khí sợ hăi, chết chóc bao trùm
khắp miền nông thôn, nhất là ở những cùng xa xôi hẻo lánh mà Quân
Lực Việt Nam Cộng Ḥa chưa thể thiết lập nền an ninh vững chắc.
Về mặt quân sự, lợi dụng lúc giao thời, chính phủ dân sự Việt Nam
Cộng Ḥa không có khả năng tập họp được sức mạnh của quân đội, cộng
sản liên tục cho binh đội xâm nhập Miền Nam, chuyển dạng thái chiến
tranh xâm lược từ du kích chiến sang vận động chiến, mở những trận
đánh lớn để thử thách sức mạnh và ư chí chiến đấu của quân dân Việt
Nam Cộng Ḥa, điễn h́nh là những trận đánh B́nh Giả và Đồng Xoài
cuối năm 1964 và giữa năm 1965. Trong bối cảnh chính t́nh nhiễu
nhương, quân đội không được lănh đạo và chỉ huy thích đáng, đă đưa
đến thiệt hại rất nặng cho quân ta trong hai trận đánh này, mà chỉ
trông cậy vào trái tim nồng nàn t́nh đất nước t́nh đồng bào và chính
thân xác của các anh, người chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa mới
có thể cắn răng ngăn chống được cơn sóng dữ cộng sản đă mấp mé gần
ngưỡng cửa Sài G̣n.
Về mặt kinh tế, v́ chiến tranh tàn phá, đất đai
bị bỏ hoang, do đó mức sản xuất sút kém, đời sống dân chúng lệ thuộc
vào ngoại viện. Một đất nước từng xuất cảng gạo mà phải nuốt nước
mắt nhận những hạt gạo gọi là viện trợ của nước ngoài. Trong khi đó
cộng sản luôn t́m cơ hội cắt đứt đường tiếp tế giữa nông thôn và
thành thị, làm cho mức sinh hoạt của xă hội ngày càng đắt đỏ và rất
khó kiểm soát, gian thương lộng hành trắng trợn. Người dân ở thành
thị khốn khổ v́ nạn vật giá gia tăng hàng ngày bao nhiêu, th́ người
dân ở nông thôn càng oằn nặng dưới sự khủng bố và bóc lột ghê rợn
của cộng sản bấy nhiêu. Đóng góp nuôi quân, thuế khóa nặng nề, dân
công, sưu địch, con em bị bắt buộc cầm súng trong vùng cộng sản kiểm
soát đă là nguyên nhân thúc đẩy đồng bào liều chết bỏ chạy ra vùng
quốc gia để được quân đội bảo vệ và chính quyền giúp đỡ.
Hoàn cảnh bi đát của Việt Nam Cộng Ḥa trước ngày 19.6.1965 là như
vậy. Đất nước đă bước đến mấp mé bên bờ vực thẳm, chỉ một bước nữa
thôi, quân dân Miền Nam rất có thể sẽ nằm dưới sự thống trị của cộng
sản Hà Nội. Nhưng những người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa không
bao giờ cho phép điều đó xảy ra. Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, một tập
thể duy nhất có tổ chức chặt chẽ và tinh thần kỷ luật cao, không thể
chần chờ trước cơn quốc biến, nên đă đứng ra nhận chịu trên vai
trách nhiệm nặng nề cứu nguy đất nước và dân tộc. Cho đến gần giữa
năm 1965, Hội Đồng Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa đă loại bỏ được những
thế lực phân chia sức mạnh quân đội, cùng chia xẻ trách nhiệm lănh
đạo và điều hành guồng máy quốc gia. Nhưng để tỏ rơ thiện chí và
quyết tâm kiến tạo nền dân chủ cho Miền Nam, ngày 5.5.1965, Hội Đồng
Quân Lực đă quyết định trao quyền lănh đạo đấ nước lại cho chính phủ
dân sự, cụ Phan Khắc Sửu được mời làm Quốc Trưởng, Bác sĩ Phan Huy
Quát làm Thủ Tướng. Nhưng cũng chỉ hơn một tháng sau, ngày
11.6.1965, chính phủ dân sự do cụ Phan Khắc Sửu làm Quốc Trưởng nhận
định rằng t́nh h́nh đất nước đă đến lúc lâm nguy nếu người quốc gia
không mạnh mẽ hành động và t́m ra một con đường tức thời nào đó. Con
đường đó, sau những cân nhắc, chính là sức mạnh của Quân Đội. Chính
phủ Phan Khắc Sửu quyết định trao trả quyền lănh đạo đất nước lại
cho Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa bằng tuyên cáo chính thức như sau:
TUYÊN CÁO
CỦA QUỐC TRƯỞNG
CHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG QUỐC GIA LẬP PHÁP VÀ
THỦ TƯỚNG CHÁNH PHỦ VIỆT NAM CỘNG H̉A
Sau khi duyệt lại t́nh trạng ngày càng một khẩn trương của đất nước,
sau khi đă xét lại và xác nhận rằng : những cơ cấu và thể chế Quốc
Gia hiện tại không c̣n phù hợp với t́nh thế, sau khi đă hội ư cùng
toàn thể tướng lănh Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa tại Phủ Thủ Tướng
ngày 11.6.1965, chúng tôi, Quốc Trưởng Việt Nam Cộng Ḥa, Hội Đồng
Quốc Gia Lập Pháp, Chánh Phủ Việt Nam Cộng Ḥa đồng thanh quyết định
long trọng trao trả lại cho Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa trách nhiệm
và quyền hành lănh đạo quốc gia đă được Hội Đồng Quân Lực ủy thác
cho chúng tôi chiếu theo Quyết Định số 8 ngày 5.5.1965, Tuyên Cáo số
7 ngày 5.5.1965, Quyết Định số 5 ngày 16.2.1965, Quyết Định số 6
ngày 17.2.1965 và Quyết Định số 4 ngày 16.2.1965.
Yêu cầu toàn thể đồng bào các giới không phân biệt giai tầng địa
phương, đảng phái và tôn giáo, ủng hộ Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa
trong việc lănh đạo toàn Quân và toàn Dân đúng theo tinh thần của
Cách Mạng 1.11.1963.
Làm tại Sài G̣n ngày 11.6.1965
Phan Khắc Sửu
Quốc Trưởng Việt Nam Cộng Ḥa
Phan Huy Quát
Thủ Tướng Chánh Phủ Việt Nam Cộng Ḥa
Phạm Xuân Chiểu
Chủ Tịch Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp
Ngày 12.6.1965, trong một buổi họp quy tụ tất cả những tướng lănh
đang nắm những trọng trách trong Quân Đội từ cấp Tổng Tham Mưu
Trưởng, Tư Lệnh bốn Vùng Chiến Thuật cho đến các Tư Lệnh Quân Binh
Chủng, Hội Đồng Quân Lực đă đề cử Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu đảm
nhận chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban Lănh Đạo Quốc Gia (tương đương Tổng
Thống), Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ đảm nhận chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban
Hành Pháp Trung Ương (tương đương Thủ Tướng), thông qua quyết định
như sau:
QUYẾT ĐỊNH
THÀNH LẬP ỦY BAN LĂNH ĐẠO QUỐC GIA
Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa
- Sau khi nghiên cứu Bản Tuyên Cáo Chung của Quốc Trưởng, Hội Đồng
Quốc Gia Lập Pháp và Chánh Phủ Việt Nam Cộng Ḥa ngày 11.6.1965 trao
trả trách nhiệm và quyền hành lănh đạo Quốc Gia cho Quân Lực Việt
Nam Cộng Ḥa.
- Chiếu biên bản Đại Hội Đồng các Tướng Lănh Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa ngày 12.6.1965.
Các Tướng Lănh Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, Tư Lệnh các vùng chiến
thuật và quân binh chủng đă quyết định:
Quyết Định:
Điều 1. Thành lập một ủy ban lănh đạo của Quân Lực mệnh danh là Ủy
Ban Lănh Đạo Quốc Gia.
Điều 2. Thành phần của Ủy Ban nói trên gồm có : một Chủ Tịch, một
Tổng Thơ Kư, một Ủy Viên phụ trách điều khiển Hành Pháp, Tổng Trưởng
Quốc Pḥng, Tổng Tham Mưu Trưởng, các Tư Lệnh Vùng Chiến Thuật, Tư
Lệnh Biệt Khu Thủ Đô.
Điều 3. Ủy Ban Lănh Đạo Quốc Gia thay mặt toàn thể Quân Lực Việt Nam
Cộng Ḥa điều khiển Quốc Gia.
Điều 4. Hoàn toàn tín nhiệm và chỉ định:
A. Chủ Tịch Ủy Ban Lănh Đạo Quốc Gia: Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu.
B. Tổng Thư Kư : Trung Tướng Phạm Xuân Chiểu.
C. Ủy Viên phụ trách điều khiển Hành Pháp: Thiếu Tướng Nguyễn Cao
Kỳ.
Điều 5. Ủy Ban Lănh Đạo Quốc Gia có nhiệm vụ thiết lập thể chế và
các cơ cấu Quốc Gia cùng thành lập một Nội Các Chiến Tranh.
Sài G̣n, ngày 14 tháng 6 năm 1965
Toàn thể các Tướng Lănh và Tư Lệnh Quân Binh Chủng
Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa
Đó là ngày đánh dấu Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa đứng lên gánh vác hai
trách nhiệm lớn: bảo vệ nền tự do độc lập của Việt Nam Cộng Ḥa, làm
tiền đồn ngăn chống làn sóng cộng sản và xây dựng một đất nước lạc
hậu nghèo khó v́ chiến tranh triền miên với mục đích tiến lên thành
một quốc gia phú cường, ngẫng cao đầu sánh vai với cộng đồng thế
giới. Ngày 19.6.1965 thành phần Ủy Ban Lănh Đạo Quốc Gia và Ủy Ban
Hành Pháp Trung Ương trong một buổi lễ ra mắt được tổ chức long
trọng ở Thủ Đô Sài G̣n, đă tuyên thệ trung thành với Tổ Quốc, nhận
trách nhiệm lèo lái quốc gia và làm thành phần tiền phương của quân
dân Việt Nam Cộng Ḥa chỉ huy Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa bảo vệ đất
nước. Từ thời điểm đó, ngày 19.6 được đánh dấu như là một cái mốc
lịch sử, một chương mới của cuộc chiến đấu chống đại khối cộng sản
quốc tế của quân dân Miền Nam, mà Quân Lực Việt Nam Cộng ḥa là
thành phần gồng gánh trách nhiệm lănh đạo đất nước, xây dựng nền độc
lập, tự do và dân chủ, b́nh định những mầm móng nằm vùng bạo loạn, ở
tiền tuyến th́ chỉ huy quân đội ngăn chống cơn sóng xâm lăng cuồng
sát của đạo quân hiếu chiến cộng sản Bắc Việt. Trung Tướng Nguyễn
Văn Thiệu sau khi đắc cử Tổng Thống đầu tiên của nền Đệ Nhị Cộng Ḥa
trong tháng 11.1967 vẫn tiếp tục cho tổ chức trọng thể lễ kỷ niệm
hàng năm ngày Quân Lực 19.6 với những cuộc diễn binh của tất cả các
đơn vị và quân binh chủng của Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, để biểu
dương sức mạnh và ư chí quật khởi của dân tộc Việt Nam chống xâm
lược cộng sản từ phương Bắc.
(Ngày 19.1.2004, cựu Tướng Nguyễn Cao Kỳ, người
từng một thời lái máy bay oanh tạc những cơ sở tàng trữ vật chất
dành cho cuộc chiến tranh xâm lược Miền Nam ở Miền Bắc, người từng
tuyên bố tử thủ Miền Nam trong những ngày cuối cùng của tháng 4.1975
ở Thủ Đô Sài G̣n, đă tự động ĺa bỏ hàng ngũ Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa, nộp đơn xin cộng sản Hà Nội khoan hồng cho ông ta được phép về
Việt Nam. Nguyễn Cao Kỳ đă nhục nhă quỳ gối viết những hàng chữ ô uế
trong lá đơn xin chiếu khán vào Việt Nam, thể theo những điều kiện
của cộng sản Hà Nội. Kỳ đă kính cẩn và khép nép kư cái tên tầm
thường của ḿnh dưới huy hiệu cờ máu của cộng sản, mặc nhiên chối bỏ
cái quá khứ oanh liệt được làm người lính Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa. Từ giờ phút đó, Nguyễn Cao Kỳ, con người một thời từng thốt lời
ngạo nghễ với giặc cộng và cả với đồng minh, giờ đây đă nhận chịu sự
“khoan hồng, nhân đạo” của giặc một cách tuyệt đối và vô điều kiện.
C̣n nhớ ngày xưa trong những lần Bắc phạt trở về, chỗ ngực chiếc áo
bay màu đen của ông Kỳ vàng óng Lá Quốc Kỳ Vàng mà ông rất hănh diện
mang trên đó, th́ ngay nay Kỳ đă cúc cung cúi đầu quy phục lá cờ đỏ,
biểu tượng của diệt chủng và diệt dân tộc của cộng sản Hà Nội, bằng
một thái độ rất ươn hèn rất không tương xứng với vị thế của một
người cựu Tướng chỉ huy toàn Miền Nam. Với ảo tưởng rằng sẽ nhận
được những cái hôn thắm t́nh “hữu nghị” và rất “anh em” của bọn cộng
sản Hà Nội, Kỳ xênh xang áo gấm về nước. Thật ô nhục, với thân phận
là người cao nhất nước của năm 1965 trong cương vị Chủ Tịch Ủy Ban
Lănh Đạo Quốc Gia, th́ đáng lẽ ít nhất gă thủ tướng của bạo quyền Hà
Nội là Phan Văn Khải sẽ ra tận cầu thang máy bay hôn lên cái trán
bóng mỡ và lên hai đôi g̣ má dầy da của Kỳđể tỏ rơ tinh thần “ḥa
giải ḥa hợp” giữa riêng bọn chúng và chỉ mỗi bọn chúng với nhau,
thế mà chỉ lèo tèo có một gă gọi là chủ tịch Mặt Trận Tổ Quốc và một
gă thành ủy Sài G̣n.
Cộng sản thường có lối đặt chữ rất mù mờ bất thành câu. Mặt Trận Tổ
Quốc là mặt trận ǵ, nếu phải đặt cho tṛn câu với đầy đủ danh từ và
động từ, th́ phải là Mặt Trận Tổ Quốc Đứng Lên hay Ngồi Xuống hoặc
Giải Phóng ǵ đó, Mặt Trận Tổ Quốc khơi khơi là thế nào ? Như vậy
người ta thấy ngay nó là một cái mặt trận không làm ǵ cả, không ra
ǵ cả, từ đó suy ra rằng gă chủ tịch chỉ là một cái con người rơm
lúc lắc theo những cơn gió ngoài đồng. Đưa một cái h́nh nộm hữu danh
vô thực, vô quyền và không giữ vị trí tối cao nào trong hệ thống tổ
chức cộng sản, Hà Nội đă trịch thượng gởi một cái thông điệp đến
Nguyễn Cao Kỳ, mà chúng ta có thể hiểu như sau: “Nông Đức Mạnh, Phan
Văn Khải và Trần Đức Lương sẽ không bao giờ hạ ḿnh xuống ngang hàng
với gă hàng thần lơ láo Nguyễn Cao Kỳ, dù là chỉ để ban cho một cái
vỗ vai khen ngợi, th́ đừng có mà mơ tưởng đến những cái hôn của
chúng và đôi cánh tay giang ra ôm ấp trong tư thế “ḥa hợp ḥa
giải”. Lại càng khó có thể được ngồi gác chân trong những bộ salon
đắt tiền ở Bắc Bộ Phủ bàn chuyện đại sự với cộng sản”. Đó là một
cách làm nhục đối phương một cách khá là trắng trợn và rơ ràng của
Hà Nội, Nguyễn Cao Kỳ đủ thông minh để biết điều đó và đủ hèn để cúi
đầu im lặng leo lên máy bay trở về Mỹ quốc, không kèn và không
trống.
Từ nay, những nhà viết sử đă có thể thêm vào đằng sau những Trần Di
Ái, Trần Ích Tắc, Mạc Đăng Dung, Lê Chiêu Thống cái tên Nguyễn Cao
Kỳ. C̣n đối với bè lũ cộng sản Hà Nội:
Chừng nào mà chúng chưa tự trói ḿnh quỳ gối cúi xin dân tộc tha thứ
cho những tội ác tày trời của chúng.
Ngày nào mà nhân phẩm người phụ nữ c̣n bị chà đạp, hàng trăm ngàn cô
gái c̣n bị bán khắp thế giới làm nô lệ t́nh dục.
Chừng nào mà hàng triệu trẻ em nghèo c̣n thất học và vẫn lang thang
khắp đầu đường xó chợ.
Ngày nào mà người công nhân Việt Nam c̣n bị bọn chủ ngoại quốc hành
hạ, xúc phạm danh dự và thân thể.
Chừng nào mà những nghĩa trang của những tử sĩ Quân Lực Việt Nam
Cộng Ḥa vẫn c̣n bị san bằng và hủy diệt, những người chiến sĩ
thương phế Việt Nam Cộng Ḥa c̣n bị chà đạp nhân phẩm và bị bỏ rơi
ngoài lề xă hội.
Ngày nào mà dân tộc Việt Nam không được hoàn toàn tự do bày tỏ chính
kiến khác biệt, niềm tin tôn giáo, tín đồ và những nhà lănh đạo tôn
giáo c̣n bị bách hại, giam cầm.
Và trên tất cả, chừng nào mà dân tộc Việt Nam vẫn chưa được cho sống
như con người đúng nghĩa với những quyền lợi căn bản.
Th́ ngày ấy cộng sản Hà Nội đừng có ảo tưởng mơ mộng cái gọi là ḥa
hợp ḥa giải. Chúng chỉ có hai chọn lựa. Thứ nhất, tự nguyện trao
trả đất nước lại cho dân tộc để có thể được cứu xét tha thứ. Thứ
hai, dọn ḿnh chờ ngày toàn dân đứng lên lật đổ chúng, lúc đó, xin
được báo trước và cảnh cáo cho chúng biết, đến sắt thép cũng phải
nát tan thành tro bụi dưới cơn thịnh nộ của trời và người).
Với sự trợ giúp của các nước Đồng Minh, trong đó phần đóng góp chính
yếu đến từ Hoa Kỳ từ sau năm 1954, QLVNCH đă dần lớn mạnh, không
những đủ khả năng chận đứng đà xâm lăng cuồng bạo của binh đội cộng
sản Bắc Việt, mà c̣n đánh cho bọn chúng tan tành thành từng mảnh vụn
trong những chiến thắng lừng danh thế giới như Mậu Thân 1968, chiến
dịch hành quân sang Kampuchea đập nát những hang ổ kho tàng tiếp
liệu cộng quân năm 1970. Trong cuộc hành quân sang Hạ Lào, chiến
dịch Lam Sơn 719, mặc dù bị báo chí và truyền thông Hoa Kỳ cũng như
nằm vùng cộng sản tiết lộ bí mật, QLVNCH ngay từ đầu đă ở trong thế
hạ phong nhưng vẫn đánh thiệt hại rất nặng lực lượng cộng quân.
Chiến thắng lừng lẫy nhất mà đă làm cho toàn thế giới phải cúi đầu
ngưỡng phục, kể cả giới truyền thông báo chí phản chiến và thân cộng
cũng phải xấu hổ gục đầu công nhận tính chất xâm lược rơ ràng của
cộng sản Hà Nội và tinh thần chiến đấu dũng mănh của QLVNCH. Đó là
cuộc chiến Mùa Hè Đỏ Lửa 1972. QLVNCH đă để lại trong lịch sử Việt
Nam trang sử chiến đấu chói lọi nhất, thiêu cháy huyền thoại Điện
Biên Phủ Vơ Nguyên Giáp. Sau cơn thảm bại mùa hè 1972 nhục nhă, Giáp
bị cách chức.
QLVNCH chiến đấu trong nỗi cô đơn cay cực mà chưa
từng có một đội quân nào trên thế giới đă trải qua hoàn cảnh ngặt
nghèo tương tự. Vừa phải đổ máu xương ngăn chống cộng sản ở phía
trước mặt mà c̣n phải hứng chịu những vết đâm lút sâu của những thế
lực bạn bè từ phía sau lưng và sự hững hờ từ phía hậu phương. Người
chiến binh Việt Nam Cộng Ḥa bị trói tay không cho đánh, mặc dù chỉ
chiến đấu để tự vệ, bảo vệ làng xóm. Chính họ đă hy sinh mạng sống
để cho dân tộc được sống và được hạnh phúc. Sự dàn xếp của những thế
lực cộng sản quốc tế và tư bản đă đưa đến ngày tang thương
30.4.1975, QLVNCH một lần nữa bị buộc phải hoàn toàn buông súng. Bọn
cộng sản tiểu nhân đắc chí ngổ ngáo tiến vào chiếm lấy Việt Nam Cộng
Ḥa, ngông nghênh tuyên bố đại thắng, thực hiện sách lược sĩ nhục
lăng mạ và đày ải những người chiến binh QLVNCH và vợ con gia đ́nh
của họ. Nhưng thật sự có phải cộng sản Bắc Việt đă chiến thắng hay
không ? Sau hơn một phần tư thế kỷ kể từ ngày 30.4.1975, giờ đây mọi
góc cạnh của sự thật đă được phơi bày dưới ánh sáng của mặt trời.
Chúng ta khẳng định mạnh mẽ QLVNCH không hề thua và cộng sản không
hề thắng trong trận chiến đấu cuối cùng ngày 30.4.1975. Sự thắng
thua chỉ được phân định khi hai lực lượng cùng đối mặt chiến đấu
giữa hai chiến tuyến. Hai vơ sĩ so găng trên vơ đài, một vơ sĩ bị
trói tay chân và với sự đồng t́nh của ban trọng tài đă bị vơ sĩ kia
đánh đập rồi tự đưa tay tuyên bố chiến thắng và tha hồ lăng mạ sĩ
nhục đối phương. Cuộc thắng thua c̣n chưa được phân định khi viên
đạn cuối cùng c̣n chưa được bắn ra khỏi ṇng súng.
Giờ đây, sau gần ba mươi năm chứng kiến những tội ác ghê tởm hăi
hùng của cộng sản Hà Nội bủa lên đầu chính dân tộc của chúng, công
luận thế giới đă khẳng định chế độ cộng sản là một cái quái thai
kinh khủng nhất trong lịch sử nhân loại và cần phải hủy diệt nó.
Ngọn gió đă đổi chiều thuận lợi cho QLVNCH. Hệ thống truyền thông và
báo chí ngoại quốc từng một thời ngày xưa góp tay bôi nhọ làm nhục
người chiến sĩ VNCH, ngày nay đă hồi phục danh dự cho QLVNCH, biểu
dương tinh thần chiến đấu và chính nghĩa của Việt Nam Cộng Ḥa. Cuối
cùng th́ những giá trị nhân bản thực sự của người lính Việt Nam Cộng
Ḥa đă được thế giới thừa nhận và tôn vinh. Những nắm xương khô đang
mục ră theo với thời gian nghiệt ngă của 300 ngàn tử sĩ Quân Lực
Việt Nam Cộng Ḥa nằm câm nín u uất dưới những nghĩa trang hoang phế
điêu tàn, hay ở những chống rừng sâu núi thẳm, cùng với nửa triệu
chiến sĩ thương phế mà phần lớn c̣n sống lây lất và khắc khoải bên
kia bờ Thái B́nh Dương, tất cả những người anh hùng vĩ đại đó giờ
đây đă được tôn vinh. Điều mà những người c̣n sống, những người c̣n
lành lặn thân xác phải làm là sẽ cùng nhau t́m cách cắm lên bia mộ
các anh những nén hương của ḷng tri ân với những giọt nước mắt tiếc
thương, cùng nhau gởi về cho các anh thương phế chút ḷng của những
người đồng đội mà ngày xưa từng kiêu hănh đứng chung dưới lá Quân Kỳ
Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, để các anh c̣n tiếp tục nuôi dưỡng một
niềm tin. Rồi sẽ có một ngày, cơn thịnh nộ của đất trời và của toàn
dân tộc Việt Nam sẽ như con sóng thần biển Đông cuốn xô đi những tàn
tích của cái ác.
Chúng ta cũng nghiêng ḿnh trước Bức Tường Đá Đen ở Washington D.C,
tri ân hơn 58,000 chiến sĩ Hoa Kỳ trận vong, những người bạn đă từng
sát cánh chia sẽ nỗi cơ cực và chết chóc của chiến tranh với người
lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, v́ nền tự do của đất nước Việt Nam
Cộng Ḥa. Chúng ta tri ân và vinh danh 300,000 chiến binh thương phế
Hoa Kỳ đă bỏ lại một phần thân thể của các anh trên một đất nước
thật quá xa xôi để trở về nhận chịu sự thờ ơ lănh đạm của chính
người dân Mỹ, cùng mang mễn những chứng bệnh tinh thần trầm kha. Giờ
đây th́ anh linh của tất cả những người lính trận vong Hoa Kỳ và
Việt Nam đă có thể đi về phía cơi vĩnh hằng với ḷng thanh thản,
những chiến sĩ thương binh Hoa Kỳ và Việt Nam đă có thể thể ngẫng
cao đầu cười nửa miệng trên những đống gạch đổ nát ngỗn ngang của
bức tường thành Bá Linh và những mảnh vụn của cái quái thai chủ
nghĩa cộng sản. Chính là các anh, người lính Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa và người lính Quân Lực Hoa Kỳ đă là nỗ lực chánh hủy diệt cái ác
mệnh danh là chủ nghĩa cộng sản đó. Chúng ta có thể xác quyết một
điều là, ngày nào mà người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa c̣n tập
họp, đoàn kết đứng chung dưới lá Quốc Kỳ và Quân Kỳ Việt Nam Cộng
Ḥa, th́ ngày đó cộng sản Hà Nội c̣n rất run sợ, ngày ăn không thấy
ngon, đêm ngủ không được yên giấc. Chúng phải hiểu một điều đơn giản
nhưng rất thật là, cho dù chúng có nặn cái bộ óc “trí tuệ” của loài
Vượn đến thế nào để cho ra bao nhiêu cái nghị quyết nhắm vào người
Việt hải ngoại và Tập Thể người lính QLVNCH, th́ cũng sẽ hoàn toàn
không ăn được cái giải ǵ, giống như những cú đánh mất hút vào cơi
hư vô. Chúng chỉ thắng được chúng ta ngày 30.4.1975, khi chúng ta bị
buộc phải buông súng mà thôi. Ba mươi năm trước, cộng sản Hà Nội cậy
có súng AK để đánh đập, hạ nhục, giết chóc những người lính Quân Lực
Việt Nam Cộng Ḥa không c̣n vũ khí trong những trại tù khắc nghiệt
và dă man của chúng. Ngày nay, ba mươi bốn năm sau, tuy rằng trong
tay người lính chúng ta không c̣n cây súng M 16, nhưng chúng ta có
rất nhiều sức mạnh mà cộng sản Hà Nội hằng run sợ.
Thứ nhất, sự phẫn nộ của người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa. Hàng
trăm ngàn người lính đă ra được đến bến bờ tự do, dù họ không c̣n vũ
khí, nhưng mỗi trái tim bất khuất của các anh chính là thứ vũ khí
sắc bén nhất và hữu hiệu nhất, những trái tim đó đă kết nên thành
một bức tường cứng rắn. Ba mươi năm nay, cộng sản đă hằng bắn phá
vào bức tường ấy, chỉ để thấy rằng chúng đă một lần nữa chiến bại.
Tập Thể Người Lính Việt Nam Cộng Ḥa vẫn luôn là lực lượng duy nhất
đối kháng và ngăn chống cực lực mọi cuộc tấn công của cộng sản, dù
là bằng bất cứ h́nh thức nào.
Thứ hai, cuộc chiến đấu bằng cây viết của những
người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa. Cộng sản từng tuyên án: “Một
nhà văn “ngụy” bằng mười sư đoàn tác chiến”. Ngày nay, cây viết của
những người lính đă trở thành cây súng M 16 bắn những giọt mực ngạo
nghễ và thách thức vào mặt cộng sản Hà Nội, ng̣i bút xé toang bức
màn đen tối của giả dối và tàn bạo để đưa ra trước công luận thế
giới và lịch sử sự thật về cuộc chiến tranh xâm lược của cộng sản
quốc tế lên Miền Nam và cuộc chiến đấu bảo quốc kiệt liệt của quân
dân Miền Nam.
Thứ ba, chiến thắng vẻ vang chấn động cả thế giới của người Việt hải
ngoại qua sự kiện vừa kỳ lạ lẫn kỳ diệu: Lá Quốc Kỳ Vàng Đại Nghĩa
Ba Sọc Đỏ hiện nay đă phất phới, ngạo nghễ tung bay ở nhiều tiểu
bang, quận hạt, thành phố và trong nhiều trường đại học khắp nước
Mỹ. Đó há chẳng phải là một dấu hiệu, một sự thừa nhận chân thành
của người Mỹ, rằng chỉ có Lá Cờ Vàng Việt Nam mới là biểu tượng của
chính khí dân tộc Việt Nam, là biểu trưng của cuộc chiến đấu quật
cường của một dân tộc nhỏ bé chỉ có gần 18 triệu người mà đă anh
dũng ngăn chống một đại khối cộng sản quốc tế với dân số hơn 1 tỉ
người. Không chỉ ở Hoa Kỳ, mà gần như trên toàn thế giới, Lá Quốc Kỳ
Vàng Ba Sọc Đỏ của Việt Nam Cộng Ḥa vẫn hằng năm tung bay trên cột
cờ thị chính của những thành phố lớn trong ngày 30.4. Đó há chẳng
phải là sự ghê tởm và chối bỏ chủ thuyết cộng sản và lá cờ máu tanh
hôi của bè bọn cộng sản Hà Nội của lương tâm thế giới hay sao.
Ngày Quân Lực 19.6 năm nay có nhiều ư nghĩa quan trọng. Nó đánh dấu
sự bắt đầu hồi sinh của QLVNCH và của niềm tin chính nghĩa quốc qua
cuộc đọ sức gay go giữa cái Thiện và cái Ác. Ngày tàn của bọn cộng
sản Hà Nội không c̣n bao xa nữa. Bên trong cái vỏ bọc hào nhoáng phù
du hiện tại mà bọn cộng sản tô vẻ ở quê nhà, chỉ là một cái ruột
rỗng tuếch mục nát chờ giờ sụp đổ. Với sự tập họp của những người
lính Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, được thể hiện qua sự đoàn kết cao
độ trong Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Ḥa Hải Ngoại, kết hợp với
những phong trào đấu tranh đ̣i quyền sống, quyền làm người và quyền
tự do tín ngưỡng ngày càng sôi sục ở quốc ngoại và quốc nội, dân tộc
Việt Nam có quyền hy vọng sẽ có nhiều chiến thắng khác liên tục và
lừng lẫy hơn, để cuối cùng lật đổ được bè lũ bạo quyền Hà Nội.
Anh linh của tiền nhân, của những vị thần tướng Nguyễn Khoa Nam, Lê
Văn Hưng, Phạm Văn Phú, Trần Văn Hai, Lê Nguyên Vỹ, Hồ Ngọc Cẩn,
Trung Tá Cảnh Sát Quốc Gia Nguyễn Văn Long, các Trung Đoàn Trưởng,
Tiểu Đoàn Trưởng, sĩ quan và các chiến sĩ Vị Quốc Vong Thân xin hăy
hiển linh thương xót phù tŕ cho dân tộc Việt Nam và QLVNCH có được
nhiều sức mạnh đứng lên lật đổ bạo quyền cộng sản, đem ánh sáng công
chính và hạnh phúc trở lại trên khắp mọi miền đất nước, ném bọn
chúng vào cơi sâu thẳm tối tăm nhất và đời đời của địa ngục.
Việt Nam Cộng Ḥa Muôn Năm
Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa Muôn Năm
Phạm Phong Dinh
Video về quân cách lễ nghi
Cách thức đeo dây
biểu chương...
Lễ nghi
quân cách - Vị trí các lá cờ và toán quốc quân kỳ
Quân phục, cấp hiệu,
huy hiệu... QLVNCH
Tiến
tŕnh h́nh thành Quốc Kỳ & Quốc Ca VN
Tim hiểu về ngày Quân Lực VNCH 19-6
Lịch sử Hướng Đạo Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa
và Trường Trung Học Vơ Khoa Thủ Đức
Đệ nhất Cộng Hoà - Ngày Quốc Khánh 26 tháng 10
Vài Nét Về
Quân Lực VNCH Và Sự H́nh Thành Ngày Quân Lực 19.6
Gươm lạc giữa rừng hoa
“ Triều đại “ Tổng Thống lạ lùng nhất lịch sử Hoa Kỳ
Sắc lệnh về
quần đảo Hoàng Sa
Vị Tổng Thống vĩ đại của nước Mỹ
Giờ phút cuối cùng của một thành phố – Tháng 3 - 1975
Từ chiến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân
5 điều có thể bạn chưa biết về lá cờ Hoa Kỳ
Sự ra đời của chữ
quốc ngữ...
Nh́n lại cuộc Chiến tranh Triều Tiên 1950 – 1953
Lời phản biện tại buổi tŕnh chiếu sơ lược
phim the Việt Nam War
Không quên biến cố kinh hoàng 11 tháng 9 – 2001 !
140
chữ với mẹo nhớ Hỏi, Ngă & chính tả
Cuộc tổng khởi nghĩa cướp chính quyền ngày 19/8/1945 tại
VN
Vị Tổng Thống giữ chức vụ lâu nhất Nước Mỹ
Tổng Thống Abraham Lincoln
Video về quân cách lễ nghi
VNCH 10 ngày cuối cùng...
Bảo
vệ an toàn cho công dân Hoa Kỳ khi ở Việt Nam
Lễ Hùng
Vương
Cần bảo trọng niềm tự hào dân tộc
Luận về Tậm Lư
Chính Trị
Từ chến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân
Cố Tổng Thống Ronald Reagan và… H.O.
Diễn tiến cuộc đảo chánh lật đổ Ông Ngô Đ́nh Diệm
Tại sao có cuộc đảo chánh lật đổ ông Ngô Đ́nh Diệm
Ai ra lệnh giết Ông Ngô Đ́nh Diệm? Tại sao?
Một tài liệu 42 năm cũ
Dựng
Lại Quốc Kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ
Quốc Kỳ chúng ta giương cao khắp nơi
Tài liệu về Hải chiến Hoàng Sa năm 1974
Những điều nên biết về
Medicare 2016
Remember C-Rations?
Ai đă bắn nát chân Tướng Nguyễn Ngọc Loan?
Tướng lănh VNCH
Bài phỏng
vấn cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu
Hồi kư về Tướng Lê Văn Hưng và trận An Lộc
Sư Đoàn 23 Bộ Binh và cuộc quyết chiến Ban Mê Thuột
tháng 3, 1975
Đại Tá
Nguyễn Văn Cư
Trường Sa: Băi Cỏ Mây
Thiên Thần
Mũ Đỏ ai c̣n ai mất
Tổng Thống Trần Văn Hương những ngày cuối tháng Tư 1975
tại Sài G̣n
Chuyện của một
ngôi trường
Luận về khoa bảng
Liên Hiệp Quốc và vấn đề: Bảo vệ nhân quyền
Phiếm luận
về mộng mơ qua văn chương và triết học
Chính sách
thuế khóa
Cách viết hoa
trong tiếng Việt
Đoàn
thể Xă hội và Sinh hoạt Chính Trị
Học Viện Quốc Gia Hành
Chánh
John Paul Vann, một viên tướng CIA
Văn hóa
ảnh hưởng ngôn ngữ như thế nào?
Một vài nét về văn hóa
Việt Nam
Tiếng Việt ba miền -
Tiếng nào là ‘chuẩn’ ?
TT
Ngô Đ́nh Diệm đă từng giúp gạo cho dân Tây Tạng tỵ nạn tại Ấn Độ?
HCM đă âm mưu
bán nước từ năm 1924
Vài nét
về hoạt động của Biệt Kích Dù tại Bắc Việt
Hải
chiến Midway
Adm
Chester Nimitz
Nguồn gốc thuyết âm dương tám quẻ...
SĐ Nhảy Dù và cuộc
hành quân Lam Sơn 719
Những trận đánh đi vào quân sử
Nguyên nhân xụp
đổ VNCH 1975
Hậu Quả Của Việc Hoa Kỳ Bỏ Rơi Đông Dương
Tưởng
Niệm Vị Tướng Của Mùa Hè Đỏ Lửa
Thuyết bất biến
Chương tŕnh
chiêu hồi của VNCH
Chiến tranh
Việt Nam (1945-1975)
50 năm đọc và coi lại clip cuộc đảo chánh 1963
An Lộc anh dũng
Nguyên do chính khiến VN bất tử
Người cha đẻ
hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Trận Ấp Bắc: Thực tế và
huyền thoại
Vài nét hoạt
động của Biệt Cách Dù tại Bắc Việt
Cảnh Sát Dă Chiến
VNCH
Trung
Đoàn 44 trong Mùa Hè Đỏ Lửa ở Kontum
QLVNCH - 1968-1975
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Đại đội 72,
TĐ7 ND mất tích trên chuyến bay định mệnh ngày 11 tháng
12 năm 1965
Nhảy Dù và
Cổ Thành Đinh Công Tráng
Nhân chứng lịch sử:
Mậu thân Huế
Trận KAMPONG
TRACH 1972
Trả lại sự thật v/v
Sư Đoàn 3BB lui binh...
Thống Tướng Lê Văn
Tỵ
Tướng Đỗ Cao Trí và
Tôi
Những ngày cuối cùng của QLVNCH
Tướng Dư Quốc Đống
Dư âm Cửa Việt
Tướng NGÔ
QUANG TRƯỞNG...
Lịch sử Cảnh Sát
Quốc Gia VNCH
Người Nhái VNCH
Mùa hè đỏ lửa 1972
Không Quân
VNCH và Chiến trường An lộc
NT Nguyễn Mạnh Tường
Tưởng niệm Quốc
Hận 30 tháng 4
Bậc thầy vĩ đại
Quân Dù tiến về
thành nội Tết Mậu Thân
Một ngày với Đô Đốc
Chung Tấn Cang
Tr/T Huế, chiến binh
anh dũng và trung thành với Tổ Quốc
Sinh Vi Tướng, Tử Vi Thần -
Trung Tướng Dương Văn Đức
Viễn thám
Hổ Cáp - Gia đ́nh 9 Kỵ Binh cuối
tháng tư 75
Cố Thiếu Tướng
Trương Quang Ân
Sống anh dũng, chết
hiên ngang
Chuyến công tác cuối
cùng
Cái chết của Cố Thiếu Tá
BĐQ TRẦN Đ̀NH TỰ
Chuyện một người
chiến binh...
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
Tháng 3 buồn hiu...
Người Lính Ǵà
Không Bao Giờ Chết
Thành h́nh của Quân Lực VNCH
Hăy thắp cho anh
một ngọn đèn
Những ngày cuối cùng của
Truờng Bộ Binh
Một chuyến đi toán phạt
Những NT Vơ Khoa TQLC
Tôi nh́n đồi 31 thất thủ
Ngày tàn cuộc chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù - Trấn
thủ B́nh Long; thượng kỳ Quảng Trị
Quân trường
Những người lính bị
bỏ rơi
Tết với người lính cũ
Thái Dương - Nguyễn Văn Xanh
Phi vụ Tống Lệ Chân
Trên đỉnh Chu Pao
Trung Tá Nguyễn Văn Cư
Vài biến cố đàng
sau mặt trận Tây Nguyên 75
Trận đánh phi
trường Phụng Dực...
Sinh nhật thứ 58 - Trường
BB/TĐ
Trung Sĩ Vũ Tiến Quang
Mũ Đỏ, mũ Đen
Chân dung người Chiến Sĩ
CIA và các ông Tướng
Dựng Cờ
Bức tượng Thương Tiếc
Kẽm gai bọc thây anh
hùng
Lịch sử h́nh thành
QLVNCH
Văn tế Chiến Sĩ Trận
Vong
Người lính
VNCH trong mắt tôi (video)
Cà-fê nha, Chuẩn Úy?
Chân dung người
lính VNCH
Chiến thắng An Lộc 1972
Quảng Trị - Mùa hè đỏ lửa
Trương Văn Sương - Người tù
bất khuất
Chết trận Đồng Xoài
Ư nghĩa ngày QL 19/6
Viết cho ngày QL 19/6
Sự h́nh thành QL 19/6
Nhân ngày QL 19/6
Tâm t́nh ngày QL 19/6
Bối cảnh
chính trị quân sự trước 19/6
VNCH bị bức tử
Thủ Đức... gọi ta về
Chân dung người lính
VNCH
Sự thật về cái chết
của Tướng Lê Văn Hưng
Người lính không có số
quân
Giày Saut trong tử địa
Chuyện tháng 4 của những
chàng BK
Trung Tá CSQG Nguyễn
Văn Long
Những v́ sao thời lửa đạn
Mùa hè đỏ lửa: Phần 1,
Phần 2,
Phần 3
Lịch sử chiến tranh VN từ
1945...
Thời chinh chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù
Tưởng niệm Tướng Trần Văn
Hai
Vài kỷ niệm với Tướng Lê Nguyên
Vỹ
Tiểu Đoàn 42 BĐQ - Cọp Ba Đầu Rằn
Địa Phương Quân và Nghĩa Quân
QLVNCH
Những người trở về
với đại gia đ́nh dân tộc
Khe Sanh trong ṿng vây
Vietnam,
Vietnam
Từ Mậu Thân 68 đến mùa hè đỏ
lửa 72...
Trận đánh Đức Huệ
Lam Sơn 207A - Khe Sanh
Trận chiến Khe Sanh
Mật trận Thượng Đức -
1974
Người cha đẻ
hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Quốc Kỳ và Quốc
Ca Việt Nam
Việt Nam Quốc Dân Đảng
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Cái chết trong tù
CS của cựu Thủ Tướng Phan Huy Quát
Sự đáng sợ cuả nước
Mỹ
Oan hồn trên xứ Huế
Sau 42 Năm, Nh́n Lại Vụ Tết Mậu Thân
Mưa Đồng Tháp Mười
Chăn gối với kẻ thù
Ông Lộc Hộ - Anh hùng vô danh
Cải cách ruộng đất...
Giờ thứ 25
Biến động miền Trung
Người Mỹ phản bội
chúng ta
cs nằm vùng
Những ngày cuối
của TT Nguyễn Văn Thiệu ở SG
T́m hiều về h́nh Tiếc
Thương và Vá Cờ
Tháng Tư đen
Giờ phút hấp hối Thành
Phố Đà Nẵng
Ai giết đức thầy Huỳnh Phú
Sổ
H́nh ảnh VN từ 1884-1884
Thổn thức cho VN
Valentine trong di
sản Chiến Tranh
Hoàng Hậu Nam Phương
Thảm sát ở Tân Lập
Hố chôn người ...
T́nh h́nh nhân quyền
ở VN năm 2007
Người Việt xây thành Bắc
Kinh