Tất cả các cánh quân của quân đoàn Cộng Sản Bắc
Việt đều dồn về An Lộc; Công Trường 5 từ mặt Bắc đánh xuống, Công
Trường 9 và Công Trường B́nh Long ép hai mặt Tây Đông. Công Trường 7
vừa chặn mặt Nam để lập các “chốt khoá” trên Quốc Lộ 13, vừa tung
quân đánh các mục tiêu sát biên giới Tây Ninh và B́nh Long như căn
cứ Tống Lê Chân, để tạo thêm áp lực cho phía Quân Lực Việt Nam Cộng
Ḥa. Quân trú pḥng không “tăng” mà cũng không “pháo”, c̣n phải đối
đầu với một quân số đông hơn gấp nhiều lần, với hàng trăm chiến xa
và Sư Đoàn pháo đủ loại. Toàn bộ Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù Việt Nam Cộng
Hoà, gồm ba Tiểu Đoàn 5, 6, 8 và Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù được trực
thăng vận đến tăng viện. Toàn bộ Sư Đoàn 21 Bộ Binh cùng với Trung
Đoàn 15 của Sư Đoàn 9 Bộ Binh, từ vùng śnh lầy miền Tây cũ được bốc
lên Lai Khê, để khai thông Quốc Lộ 13 hướng về An Lộc .
1. MẶT TRẬN AN LỘC:
CUỘC BAO VÂY VÀ CÁC ĐỢT PHÁO KÍCH, TẤN CÔNG TÀN KHỐC CỦA CỘNG QUÂN,
VÀO CÁC MẶT: ĐÔNG, TÂY, NAM, BẮC CỦA TỈNH LỴ B̀NH LONG.
Sau khi căn cứ hoả lực Cầu Cần Lê rút lui, toàn bộ mặt phía Bắc An
Lộc bị bỏ trống, ṿng đai pḥng thủ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà
lần lần bị thu hẹp về trong chu vi Thị Trấn An Lộc, Tướng Lê Văn
Hưng đă nhận biết địch quân đang di chuyển quân bủa vây tứ phía
• Mặt phía Bắc đang bị áp lực của Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt,
• Mặt phía Đông đang bị áp lực của Công Trường B́nh Long,
• Mặt phía Tây bị áp lực của Công Trường 9
• Mặt phía Nam, có Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt
Riêng mặt phía Nam, mặc dù chưa trực tiếp nổ súng vào Thị Xă An Lộc,
nhưng căn cứ vào sự chạm trán giữa đoàn quân giải toả, (giai đoạn
đầu ) của Trung Đoàn 43 Sư Đoàn 18 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà và cái
chết của Đại Tá Trương Hữu Đức, Thiết Đoàn Trưởng Thiết Đoàn 5, tại
vùng Chơn Thành (Tàu Ô) đă chứng minh cho biết về phía Nam Thị Xă An
Lộc, cũng đă có đơn vị cấp Sư Đoàn của địch đang tổ chức phục kích
và chận viện.
Tướng Hưng nhận thấy lực lượng địch đă bủa vây bằng những đơn vị lớn
cấp quân đoàn . Trong khi phía lực lượng pḥng thủ chỉ mới có :
Bộ Chỉ Huy Hành Quân Sư Đoàn 5 Bộ Binh của Quân Lực Việt Nam Cộng
Hoà do Tướng Lê Văn Hưng, Tư Lệnh Sư Đoàn, trực tiếp chỉ huy toán cố
vấn Mỹ + Đại Đội 5 Trinh Sát đang trú đóng tại An Lộc.
Trung Đoàn 7 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà. Liên Đoàn 3 Biệt
Động Quân, vừa được lệnh của Quân Đoàn 3/Quân Khu III trực thăng vận
cấp tốc xuống An Lộc, ngay trong buổi chiều ngày 06 và suốt ngày 07
tháng 04 năm 1972 .
Tổng cộng chỉ mới có 6 Tiểu Đoàn và 1 Đại Đội Trinh Sát của Sư Đoàn
5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, khoảng 3, 500 tay súng quân chủ lực, và
khoảng gần 700 quân thuộc lực lượng của Tiểu Khu B́nh Long . So sánh
tương quan lực lượng đôi bên th́ là 1 chống 8. C̣n chiếu theo bản
điều nghiên trận địa của địch lúc bấy giờ, chỉ có Bộ Chỉ Huy Tiền
Phương của Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà cộng thêm
Trung Đoàn 7 Bộ Binh, và nhiều lắm là 2 Tiểu Đoàn Địa Phương Quân
của Tiểu Khu B́nh Long.
V́ tương quan lực lượng đôi bên tại mặt trận An Lộc quá chênh lệch,
căn cứ theo bản điều nghiên trận liệt của địch, trong lúc thiết kế
tấn công, nên Trung Ương Đảng Bộ Cộng Sản Hà Nội, tưởng là dễ nuốt,
và đă huênh hoang tuyên bố trên đài phát thanh Hà Nội, cũng như ra
lệnh cho thuộc cấp, phải chiếm cho bằng được An Lộc, trước ngày 20
tháng 04 năm 1972.
Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân có 3 Tiểu Đoàn : 31, 36, và 52, đang bố
trí pḥng thủ trên 1 tuyến dài trên 4 cây số, từ phía Bắc đến phía
Đông, Trung Đoàn 7 Bộ Binh chỉ c̣n 2 Tiểu Đoàn nguyên vẹn và 1 Tiểu
Đoàn đă thất thoát đến 1/2 quân số trong những ngày đầu giao tranh
với Công Trường B́nh Long, và một thành phần của Công Trường 9 Cộng
Sản Bắc Việt tại khu phía Đông (phi trường Quản Lợi), đang bố trí
pḥng thủ phía Tây, các tiểu đoàn và đại đội Địa Phương Quân của
Tiểu Khu B́nh Long đă bị hao hụt nhiều trong những lần giao chiến sơ
khởi tại Đồi Đồng Long, sân bay L19, nhất là tại phi trường Quản
Lợi, có trách nhiệm pḥng thủ mặt Nam, đầy mệt mỏi và không có bồ
sung.
Trong suốt tuần lễ từ 06 đến 12 tháng 04 năm 1972, Cộng Quân đă gửi
tiền sát viên Pháo Binh, xâm nhập những cao thế xung quanh Tỉnh Lỵ,
để quan sát và điều chỉnh các toạ độ pháo binh, như Bộ Chỉ Huy Sư
Đoàn 5 (cũ), nhưng Tướng Hưng và Bộ Chỉ Huy Hành Quân đă di chuyển
đến căn cứ Đỗ Cao Trí vào giờ phút chót, Cộng Quân hoàn toàn không
hay biết, Bộ Chỉ Huy Tiểu Khu B́nh Long, các băi đáp trực thăng,
bệnh viện, Nhà Thờ, Chùa, Sân Vận Động Tỉnh, v.v… mỗi nơi đều bị
pháo vài quả để điều chỉnh toạ độ.
Nhận thấy lực lượng Quân Pḥng Thủ c̣n quá yếu so với Quân Địch,
Tướng Hưng liền điện về Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 xin thêm quân tăng
viện cấp thời trước khi Cộng Quân mở màn trận chiến trong thời gian
rất gần kề, đơn vị được Tướng Hưng xin tăng viện đích danh là Trung
Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh cơ hữu, do Đại Tá Mạch Văn Truờng chỉ huy,
vừa mới được bổ sung và chấn chỉnh đội ngũ, là Trung Đoàn duy nhất
c̣n lại của Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, đang đóng quân tại
cứ điểm Dầu Tiếng (đồn điền Michelin cũ của Pháp), thuộc Quận Trị
Tâm, đang có trách nhiệm ngăn chận sự xâm nhập của địch quân từ biên
giới Việt Miên theo hành lang Sông Sài G̣n tiến vào tỉnh B́nh Dương.
Ngay sau đó Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà được
tức tốc trực thăng vận vào ngay trận địa An Lộc, hoàn tất vào trưa
ngày 12 tháng 04 năm 1972. Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn cùng với 2 Tiểu
Đoàn Bộ Binh được trực thăng vận đổ xuống An Lộc trước tại những
khoảng trống không mấy thích hợp cho cuộc đổ quân trực thăng vận vào
ngày 11 tháng 04 và tiếp theo ngày 12 tháng 04 đổ tiếp thêm 1 Tiểu
Đoàn Bộ Binh và Đại Đội 8 Trinh Sát Trung Đoàn. Đến hết ngày 12
tháng 04 năm 1972, lực lượng pḥng thủ được tăng thêm gần 3,000 quân
(2,500 quân của Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh, 100 quân thất lạc di
chuyển lẻ tẻ từ Lộc Ninh về, c̣n lại là số chiến binh của Chiến Đoàn
52 (-) Sư Đoàn 18 Bộ Binh).
Cả Trung Đoàn 8 Bộ Binh đổ quân đợt 1 và đợt 2, đều được Bộ Chỉ Huy
Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà khuyến cáo khi di chuyển đến
tuyến chiến đấu (pḥng ngự), phải ôm dọc theo ṿng đai bên ngoài thị
xă từ Nam lên Bắc để tránh thiệt hại do pháo địch đang bắn điều
chỉnh vào bên trong thị xă.
Như vậy là toàn bộ 2 trung đoàn cơ hữu c̣n lại của Sư Đoàn 5 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà đă có mặt tại chiến trường An Lộc vào ngày 12
tháng 04 năm 1972. (Trung Đoàn 9 đă bị tan ră sau Trận Lộc Ninh).
Trung Đoàn 7 được điều động vào An Lộc trước ngày chiến trận bộc
phát ít hôm. Tiểu Đoàn 3/7 được chỉ định tăng cường căn cứ hoả lực
vùng phi trường Quản Lợi, 5 cây số Đông An Lộc, tiểu đoàn này đă bị
thiệt hại đến hai đại đội, Tiểu Đoàn Trưởng bị tử trận, cho nên Tiểu
Đoàn 3/7 phải rời bỏ vùng phía Đông rút trở về bên trong thị xă, bỏ
lại trọn vẹn vùng phi trường Quản Lợi. Trung Đoàn 7 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà tham chiến được vào khoảng 1,500 binh sĩ do Trung Tá Nguyễn
Đức Quân làm Trung Đoàn Trưởng trấn giữ mặt phía Tây.
Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà được giao phó trách
nhiệm trấn giữ mặt chính Bắc và một phần phía Tây, c̣n Liên Đoàn 3
Biệt Động Quân được thu ngắn bớt tuyến pḥng thủ giữ một phần ngắn
phía Bắc, và trọn phần tuyến giới phía Đông.
Như vậy, mỗi mặt Đông, Tây, Nam, Bắc đều có một lực lượng cỡ gần cấp
Trung Đoàn trấn giữ, mạnh nhất là Trung Đoàn 8 Bộ Binh, ở mặt trận
phía Bắc, với 2,500 quân pḥng thủ, trên trận tuyến dài gần 2 cây số
ṿng đai T́nh Lỵ. Yếu nhất là măt phía Nam của Tiểu Khu B́nh Long.
Đúng như dự liệu của Tướng Hưng, mặt trận phía Bắc sẽ bị Cộng Quân
cường kích mạnh nhất khi mở màn trận chiến (xem bản đồ số 4).
2. CUỘC ĐIỆN ĐÀM GIỮA TƯỚNG MINH VÀ TƯỚNG HƯNG VỀ BIỆN PHÁP ĐỐI
PHÓ VỚI QUÂN ĐỊCH
Chiếu theo tin t́nh báo từ các toán Viễn Thám Việt Nam Cộng Hoà, và
một cán binh hồi chánh, của Đại Đội Trinh Sát Công Trường 7 Cộng Sản
Bắc Việt, từ đầu tháng 01 năm 1972 đến cuối tháng 03 năm 1972 báo
cáo như sau:
Công Trường 7, tập trung quân trong vùng thị trấn Snoul (Cambodia)
cách Lộc Ninh 30 cây số dọc theo Quốc Lộ 13 về phía Bắc đang di
chuyển về phía Tây, Công Trường 9, Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt
và một đơn vị cấp Sư Đoàn đang tập trung quân trong các căn cứ địa
vùng giáp ranh lănh thổ Việt Nam Cộng Hoà sát biên giới Việt Miên.
Như vậy, địch đang tập trung quân dọc theo biên giới vùng phía Bắc
của lănh thổ Quân Khu III Việt Nam Cộng Hoà đến 4 Sư Đoàn, và nguồn
tin sau cùng do các chiến sĩ Sư Đoàn 25 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà
tại vùng Tỉnh Tây Ninh t́m thấy trên xác của một cán binh Cộng Sản
Bắc Việt (không rơ cấp bực) trực thuộc Trung Đoàn 271 Công Trường 9,
một công điện chỉ thị cho Công Trường 9 Cộng Sản Bắc Việt phải điều
động tới vùng Lưỡi Câu (phía Tây Bắc An Lộc trước ngày 24 tháng 03
năm 1972) để tham dự vào nỗ lực của Quân Đoàn Cộng Sản Bắc Việt phối
hợp với Công Trường B́nh Long và Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt
cùng tấn công An Lộc.
Khi mặt trận Lộc Ninh vừa mới bắt đầu, với sự tan ră nhanh chóng của
Đại Đội 9 Trinh Sát Trung Đoàn 9 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà, vào chiều ngày 04 tháng 04 năm 1972 và của Thiết Đoàn 1 (-) Sư
Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà vào đêm 04 rạng 05 tháng 04 năm
1972, Bộ Chỉ Huy Quân Đoàn 3/Quân Khu III đă lượng định, địch đă
tung vào chiến trường đến 4 Sư Đoàn Bộ Binh, chưa kể Pháo Binh và
Thiết Giáp…(như vậy là địch đă xử dụng cấp Quân Đoàn cộng cho trận
chiến này !!).
V́ đă có nguồn tin t́nh báo khả tín như thế, nên khi vừa mới nghe
điện thoại cũa Tướng Hưng, gọi về từ Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 5 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà đang đóng tại Lai Khê, tiếp chuyện với Tướng Minh
đang kinh lư tại Tiểu Khu B́nh Dương, tŕnh t́nh h́nh chiến trận Lộc
Ninh (Cộng Quân đánh tan quân bạn một cách nhanh chóng và bất ngờ…)
Sau khi Tướng Hưng báo cáo t́nh h́nh xong và đề nghị :
- Tôi sẽ lấy trực thăng bay lên Lộc Ninh để quan sát t́nh h́nh
Tướng Minh trả lời :
- Không c̣n kịp nữa .
Tướng Minh nói tiếp :
- Sau Lộc Ńnh là chúng nó tiến đánh An Lộc đó !!! Vậy Anh nên dùng
thời gian c̣n lại di chuyển tức khắc Bộ Chỉ Huy Nặng Sư Đoàn lên An
Lộc càng sớm càng tốt. Quân Đoàn sẽ cung cấp trực thăng đủ cho nhu
cầu di chuyển Bộ Chỉ Huy Nặng Sư Đoàn, đồng thời tôi sẽ cho bốc Liên
Đoàn 3 Biệt Động Quân từ Tây Ninh thẳng về An Lộc cho anh.
Cuộc điện đàm chấm dứt vào lúc 1 giờ 30 trưa ngày 06 tháng 04 năm
1972. Tướng Hưng liền cho lệnh toàn bộ Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn và thông
báo với Toán Cố Vấn Mỹ chuẩn bị di chuyển lên Bộ Chỉ Huy Tiền Phương
do Đại Tá Lê Nguyên Vỹ đang chỉ huy tại An Lộc.
Sau cuộc điện đàm với Tướng Hưng, Trung Tướng Minh chỉ thị Trung Tá
Nguyễn Ngọc Ánh, Sĩ Quan Phụ Tá Hành Quân, gọi về Tổng Hành Dinh Bộ
Tư Lệnh Quân Đoàn 3, đóng tại Tỉnh Biên Hoà, cho triệu tập phiên họp
bất thường Bộ Tham Mưu Cao Cấp Quân Đoàn. Khi trực thăng của Tướng
Minh về đến Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn, th́ tại pḥng họp của Quân Đoàn đă
có mặt các giới chức quan trọng như Tư Lệnh Phó, Tham Mưu Trưởng, Sĩ
Quan Trưởng Pḥng Nh́, Sĩ Quan Trưởng Pḥng Ba, Trưởng Pḥng 4, Chỉ
Huy Trưởng Pháo Binh Quân Đoàn, Đại Tá Trương Hửu Đức, Thiết Đoàn
Trưởng Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh, đă chờ sẵn tại pḥng họp cạnh văn pḥng
Tư Lệnh. để thảo luận và lănh chỉ thị thi hành : (* Dồn hết nỗ lực
ưu tiên trực thăng vận Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân từ Tây Ninh đổ
thẳng vào An Lộc * Khai thông cấp thời Quốc Lộ 13 * Tiếp tế cho
Chiến Trường An Lộc ).
Trong khi trực thăng vận Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân đến An Lộc,
Tướng Minh nhận xét, lực lượng pḥng thủ vẫn c̣n quá yếu, nên Ông
khẩn điện về Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, xin thêm
lực lượng Tổng Trừ Bị c̣n lại của Bộ Tổng Tham Mưu.
Nói về Lực Lượng Tổng Trừ Bị của Bộ Tổng Tham Mưu Việt Nam Cộng Hoà
chỉ c̣n lại Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù (Sư Đoàn Dù (-) đă di chuyển ra giới
tuyến cùng với nguyên Sư Đoàn Thuỷ Quân Lục Chiến ở ải địa đầu Quảng
Trị), và Liên Đoàn 81 Biệt Kích Dù đang c̣n hoạt động viễn thám
trong vùng Tỉnh Tây Ninh.
Với quyền hạn của vị Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng
Hoà, Đại Tướng CAO VĂN VIÊN chỉ có thể chấp thuận theo lời yêu cầu
của Quân Khu 3, tăng cường cho Quân Khu 3 Liên Đoàn 81 Biệt Kích Dù
và ra lệnh cho rút tất cả các Toán, gom lại thành những Đại Đội, tập
trung về phi trường Trảng Lớn (Tây Ninh), chờ trực thăng vận, di
chuyễn đến chiến trường mới. Đây là lần đầu tiên anh em Biệt Kích Dù
mới có dịp tương phùng 4 Đại Đội và 4 toán Trinh Sát, về cùng một
lúc, tay bắt mặt mừng, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi chờ Trực
Thăng bốc về Lai Khê (Tỉnh B́nh Dương ) .
Riêng Lữ Đoàn 1 Dù đang trách nhiệm giữ an ninh cho Dinh Độc Lập,
c̣n phải chờ lệnh của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu.
Vài giờ sau đó, sau khi Đại Tướng Cao Văn Viên tŕnh với Tổng Thống
Thiệu, Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù cũng được điều động đến Lai Khê ngay sau
đó, và được Bộ Tư Lệnh Hành Quân Quân Đoàn 3 chỉ định cùng với Trung
Đoàn 43 Sư Đoàn 18 Bộ Binh do Đại Tá LÊ MINH ĐẢO vừa mới nhậm chức
Tư Lệnh Sư Đoàn, trong tay chỉ c̣n đúng có một Trung Đoàn cơ hữu,
đang ́ ạch khai thông Quốc Lộ 13 từ Lai Khê đến Quân Chân Thành
(giai đoạn đầu). Để trám vào chỗ Lữ Đoàn 1 Dù, Sư Đoàn 18 Bộ Binh,
điều động Tiểu Đoàn 1 Trung Đoàn 52 Sư Đoàn 18 Bộ Binh đến thay thế
chổ Liên Đoàn 1 Dù vừa mới rút đi, để giữ an ninh cho Dinh Độc Lập.
(8)
Chú Thích: (8) Nhật Kư Hành Quân của Quân Đoàn 3/Quân Khu III ghi về
trận chiến An Lộc năm 1972
Lực Lượng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà giờ này chỉ c̣n lại có Quân
Đoàn 4 là c̣n nguyên vẹn 3 Sư Đoàn : Sư Đoàn 7 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà, hoạt động riêng rẽ trong vùng trách nhiệm, Sư Đoàn 9 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà hoạt động riêng rẽ trong vùng trách nhiệm và Sư
Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, cũng phải lo việc bảo vệ lănh thổ
và đương đầu với một đơn vị cấp Sư Đoàn của địch trong vùng rừng U
Minh thuộc các Tỉnh Cà Mau, Rạch Giá và Chương Thiện. Tính đi tính
lại Quân Đoàn 4 Quân Khu IV do Trung Tướng NGÔ QUANG TRƯỞNG làm Tư
Lệnh cố gắng chia xẻ những khó khăn của Quân Khu I, Quân Khu II, và
nhất là Quân Khu III tối đa có thể rút ra 1 Sư Đoàn và một Trung
Đoàn mà thôi, các đơn vị này là thành phần ưu tú nhất của Quân Đoàn
4, đó là trọn vẹn Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà do Thiếu
Tướng NGUYỄN VĨNH NGHI làm Tư Lệnh. Và Trung Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ
Binh Việt Nam Cộng Hoà do Trung Tá Hồ Ngọc Cẩn chỉ huy (Trung Tá Cẩn
là một trong NGŨ HỔ TƯỚNG của Sư Đoàn 21 Bộ Binh, khi Trung Tướng
Minh c̣n là Chuẩn Tướng, Tư Lệnh Sư Đoàn 2! Bộ Binh).
Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đă được Quân Khu I do Trung
Tướng Hoàng Xuân Lăm làm Tư Lệnh xin thẳng với Tổng Thống NGUYỄN VĂN
THIỆU từ tuần trước .
3. CUỘC HỌP HỘI ĐỒNG AN NINH QUỐC GIA TẠI PHỦ TỔNG THỐNG
Ngày 09 tháng 04 năm 1972, cả 4 Tư Lệnh Vùng đều được Tổng Thống
Thiệu triệu hồi về Dinh Độc Lập để tŕnh bày t́nh h́nh chiến sự.
Cuộc họp quan trọng này gồm có : Tổng Thống NGUYỄN VĂN THIỆU (Tổng
Tư Lệnh Quân Đội), Đại Tướng TRẦN THIỆN KHIÊM (Thủ Tướng Chính Phủ
kiêm Tổng Trưởng Quốc Pḥng), Đại Tướng CAO VĂN VIÊN (Tổng Tham Mưu
Trưởng Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà), Trung Tướng ĐẶNG VĂN QUANG (Cố
Vấn An Ninh Phủ Tổng Thống) và 4 vị Trung Tướng Tư Lệnh 4 Vùng Chiến
Thuật.
Trung Tướng NGUYÊN VĂN MINH, Tư Lệnh Quân Đoàn 3/Quân Khu III,
thuyết tŕnh đầu tiên trước HỘI ĐỒNG AN NINH QUỐC GIA:
Về t́nh h́nh địch, hiện có 4 Sư Đoàn, âm mưu dứt điểm An Lộc trước
ngày 20 tháng 04 năm 1972 và trên đà tiến thẳng đến Sài-G̣n, Thủ Đô
Sài G̣n sẽ là mục tiêu cuối cùng của quân Cộng Sản Bắc Việt. Về Lực
Lượng Bạn Quận Đoàn III, có 3 Sư Đoàn, gồm :
- Sư Đoàn 5 do Tướng Lê Văn Hưng chỉ huy, đang có mặt tại An Lộc từ
ngày 07 tháng 04 năm 1972. Bố trí ṿng đai pḥng thủ với Trung Đoàn
7 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà (Trung Đoàn 9 Bộ Binh cùng
Thiết Đoàn 1 Kỵ Binh đă bị đánh tan tại Quận Lộc Ninh từ ngày 04 đến
ngày 07 tháng 04 vừa qua). Riêng Trung Đoàn 7 vừa mới xáp chiến với
một đơn vị Cộng Sản Bắc Việt vùng 5 cây số phía Đông (phi trường
Quản Lợi) đă bị thiệt hại gần 1 Tiểu Đoàn. Thêm được LIên Đoàn 3
Biệt Động Quân vừa được trực thăng vận vào ngày 07 tháng 04 năm
1972. Như vậy lực lượng pḥng thủ cho đến ngày hôm nay bên trong Thị
Xă An Lộc (ngày 09 tháng 04 1972) về quân chủ lực chỉ có 5 Tiểu Đoàn
(2 Tiểu Đoàn của Trung Đoàn 7 Bộ Binh và 3 Tiểu Đoàn của Liên Đoàn 3
Biệt Động Quân), phải chống trả với 4 Sư Đoàn quân Cộng Sản Bắc
Việt. Trung Đoàn 8 của Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đang
chuẩn bị tăng viện cho An Lộc, sẽ khởi phát Trực Thăng Vận vào ngày
11 tháng 04 năm 1972. Thêm vào đó, lực lượng của Tiểu khu B́nh Long
có vào khoảng 2 Tiểu Đoàn.
- Sư Đoàn 18 Bộ Binh do vị Tư Lệnh mới đến nhậm chức là Đại Tá
LÊ-MINH-ĐẢO chỉ c̣n lại trong tay có 1 Trung Đoàn, đang trực tiếp
giải toả Quốc Lộ 13 cùng với Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh, và vị Thiết Đoàn
Trưởng, Đại Tá Trương Hữu Đức, vừa mới tử trận tại chiến trường cách
đây 2 ngày, 1 Trung Đoàn khác của Sư Đoàn 18 Bộ Binh đóng tại Căn Cứ
Hoả Lực Cần Lê cũng đă được lệnh rút về An Lộc. (Trung Đoàn này đang
bị 2 Trung Đoàn Cộng Quân vây đánh từ chiều ngày 06 tháng 04, được
lệnh cho phá huỷ hết chiến cụ nặng, chỉ c̣n lại Bộ Binh rút lui, và
vẫn c̣n đang chạm súng nặng với địch, chưa rơ thiệt hại ra sao và
vẫn c̣n đang trên đường triệt thoái về An Lộc
- Sư Đoàn 25 Bộ Binh, cả 3 Trung Đoàn đang quần thảo với địch cấp
Trung Đoàn tại vùng các căn cứ hoả lực Xa Mát và Thiện Ngôn tại lănh
thổ Tây Ninh, tin sau cùng cho biết địch đă làm chủ t́nh h́nh tại Xa
Mát và đang tiến về căn cứ Thiện Ngôn do Trung Đoàn 49 Sư Đoàn 25
trấn giữ, các đơn vị khác của Sư Đoàn 25 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà
đang được điều động đến để giải toả áp lực của Cộng quân, nên không
thể tách ra được dù là một Trung Đoàn, để tăng cường cho mặt trận An
Lộc, v́ Tây Ninh cũng nằm sát hành lang xâm nhập của Cộng Quân từ
biên giới Việt Miên.
Với t́nh h́nh và áp lực đang bổ vây An Lộc, Trung Tướng MINH có đệ
tŕnh về Bộ Tổng Tham Mưu xin thêm quân Tổng Trừ Bị tăng viện, và đă
được Đại Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trường Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà tŕnh với Tổng Thống chấp thuận cho chiến trường Vùng 3 :
Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù và Liên Đoàn 81 Biệt Kích Dù. Cả hai đơn vị tinh
nhuệ này cũng đang trên đướng di chuyển đến trận địa. Nhưng theo
Tướng Minh nhận xét, cũng vẫn chưa đủ an toàn cho Thủ Đô Sài G̣n.
Cuối cùng, Trung Tướng Minh thỉnh cầu Hội Đồng An Ninh Quốc Gia chấp
thuận tăng cường cho chiến trường Quân Khu III thêm ít nhất một Sư
Đoàn nữa, để làm Ṿng Đai Pḥng Thủ An Toàn cho Thủ Đô Sài-G̣n đề
pḥng trong trường hợp tuyến An Lộc bị đổ vỡ.
Đề nghị tăng phái Sư Đoàn 21 Bộ Binh cho Quân Khu I hay Quân Khu III
được thảo luận sôi nổi, cân nhắc nặng nhẹ … Trước tiên Tổng Thống
Thiệu muốn nghe ư kiến của Trung Tướng NGÔ QUANG TRƯỞNG, Tư Lệnh
Quân Đoàn 4/Quân Khu IV. Tướng Trưởng phân tích, sở trường của Sư
Đoàn 21 Bộ Binh là đánh vùng đồng bằng và śnh lầy, không thích hợp
cho Vùng 1 rừng rậm và núi non, Đại Tướng Cao Văn Viên trước đây là
Tư Lệnh Sư Đoàn Dù đă từng hành quân khắp 4 Vùng Chiến Thuật, Đại
Tướng Trần Thiện Khiêm trước đây đă từng là Tư Lệnh Sư Đoàn 21 Bộ
Binh và Trung Tướng Nguyễn Văn Minh, cũng là vị cựu Tư Lệnh Sư Đoàn
21 Bộ Binh, cũng cho nhận xét của Tướng Trưởng là đúng, kế đến Trung
Tướng Đặng Văn Quang phân tích, An Lộc chỉ cách Sài-G̣n có 100 cây
số, nếu để thua tại mặt trận này th́ chỉ cần có 2 tiếng đồng hồ sau
là xe tăng và bộ binh địch quân sẽ dẫm nát Thủ Đô của Việt Nam Cộng
Hoà và thắng trận luôn, như vậy dù có giữ được Quân Khu I đi chăng
nữa mà Sài- G̣n thất thủ th́ cũng như không. Thủ Tướng Trần Thiện
Khiêm cho rằng sự phân tích của Trung Tướng Quang là xác thực, phải
ngăn chặn địch bằng mọi giá ngay tại An Lộc. C̣n riêng Tư Lệnh Vùng
2 Chiến Thuật, Trung Tướng NGÔ DZU, th́ rất may mắn có được vị cố
vấn trưởng John Paul Vann, một vị cố vấn rất tận t́nh với chức vụ và
gắn bó với các cấp chỉ huy các Sư Đoàn Bộ Binh Sư Đoàn 22 và Sư Đoàn
23 Việt Nam Cộng Hoà, và là vị cố vấn có nhiều quyền lực nhất trong
việc xin các phi tuần Không Quân Chiến Thuật cũng như Chiến Lược
(B.52), nên không cần xin thêm quân tăng viện, c̣n đủ khả năng pḥng
thủ diện địa cho Vùng 2 Chiến Thuật.
Cuối cùng mặt trận An Lộc được đánh giá cao hàng đầu, so với mặt
trận Quảng Trị và mặt trận Kontum, v́ vậy, dù Tổng Thống Thiệu đă lỡ
hứa với Trung Tướng Lăm th́ cũng không thể nào làm khác hơn được, v́
phải đặt sự sinh tồn của QUỐC GIA lên hàng đầu. Và Hội Đồng An Ninh
Quốc Gia quyết định tăng viện Sư Đoàn 21 Bộ Binh cộng thêm Trung
Đoàn 15 của Sư Đoàn 9 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà cho Quân Khu III để
làm hàng rào cuối cùng ngăn chận quân Cộng Sản Bắc Việt đang có mưu
đồ tiến chiếm luôn THỦ ĐÔ của Nước VIỆT NAM CỘNG HOÀ.
Tổng Thống Thiệu ra lệnh cho Đại Tướng Cao văn Viên dành mọi ưu tiên
cho Quân Khu III cả về quân tăng viện lẫn tiếp tế. Sư Đoàn 21 Bộ
Binh và Trung Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, được lệnh
của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng tức tốc tập trung quân, được di
chuyển ngày đêm đến Lai Khê bằng cả hai phương tiện đường bộ cho
những chiến cụ nặng và Thiết Vận Xa, trực thăng vận các Trung Đoàn
Bộ Binh đến Lai Khê, hoàn tất vào ngày 12 tháng 04 năm 1972. Chỉ
trong ṿng có hơn 3 ngày mà di chuyển được một đoàn quân hơn 14,000
chiến binh với tất cả chiến cụ nặng, vượt đoạn đường dài 330 cây số,
từ Tỉnh Cà Mau (nơi đặt Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn 32 Bộ Binh) và các
cánh quân đang bổ ṿng đai xung quanh rừng U MInh, tập trung về thị
xă Cà Mau và Tỉnh Lỵ Chương Thiện (nơi đặt Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn 31
Bộ Binh), xuyên qua Tỉnh Bạc Liêu (nơi đặt bản doanh của Bộ Tư Lệnh
Sư Đoàn 21 Bộ Binh), đến Sóc Trăng (nơi đặt Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn 33
Bộ Binh) và phải xuyên qua 2 bến phà (bắc) Cần Thơ và (bắc) Mỹ
Thuận, trong thời gian kỷ lục, thật không hổ danh là những đại đơn
vị có CƠ ĐỘNG TÍNH CAO như Sư Đoàn Dù và Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến
vậy. (9)
Chú thích: (9) Nhật kư hành quân của Quân Đoàn 3 ghi về trận chiến
An Lộc năm 1972.
Tóm lại, tính đến ngày 09 tháng 04 năm 1972, lực lượng trừ bị của
Quân Đoàn 3/ Quân Khu III có được như sau :
* Cơ hữu của Quân Đoàn : Chỉ c̣n lại Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà, Trung Đoàn 43 Sư Đoàn 18 Bộ Binh,
* Trừ Bị của Bộ Tổng Tham Mưu : Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù và Liên Đoàn 81
Biệt Kích Dù,
* Trừ Bị của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà : Sư Đoàn 21 Bộ Binh, và
Trung Đoàn 15/ Sư Đoàn 9, Quân Đoàn 4 Việt Nam Cộng Hoà.
Tất cả các đại đơn vị trừ bị cho mặt trận An Lộc, được tŕnh diện và
đặt dưới quyền điều động của Bộ Tư Lệnh Hành Quân Quân Đoàn 3 tại
Căn Cứ Lai Khê (B́nh Dương), dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Trung
Tướng NGUYỄN VĂN MINH, Tư Lệnh Quân Đoàn 3/Quân Khu III .
Đơn vị cuối cùng của Sư Đoàn 21 Bộ Binh và Chiến Đoàn 15 Sư Đoàn 9
Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đến Lai Khê vào chiều ngày 12 tháng 04 năm
1972 .
Tính đến chiều ngày 08 tháng 04 năm 1972, toàn bộ 4 Công Trường Cộng
Sản Bắc Việt (từ 35,000 đến 37,000 quân bộ chiến) dự định đè bẹp lực
lượng quân pḥng thủ chỉ có 4, 200 Chiến Sĩ đă quá mệt mỏi và không
được bổ sung. Tính ra là 1 Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà phải
chọi với trên 8 tên Cộng Sản Bắc Việt. Nhưng không phải v́ vậy mà
Cộng Sản Bắc Việt nghĩ là dễ nuốt An Lộc.
Tưởng cũng nên nhắc lại : Lệnh của Trung Ương Cục Miền Nam, tức là
lệnh của Hà Nội như sau “Phải dứt điểm An Lộc trước ngày 20 tháng 04
năm 1972”. Mục đích là để ra mắt Mặt Trận Giải Phóng MIền Nam và tối
hậu, dùng An Lộc làm điểm tựa, đánh thẳng vào Sài G̣n, Thủ đô Việt
Nam Cộng Hoà.
Chỉ c̣n có 12 ngày ngắn ngủi, mà các đơn vị quân Cộng Sản Bắc Việt
vẫn chưa phát khởi được cuộc tấn công chính .
Chiếu theo nguồn tin t́nh báo, do tù binh cấpTiểu Đoàn của Công
Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt, bị Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt
Nam Cộng Hoà bắt được trong trận tấn công mở màn mặt trận phía Bắc,
ngày 13-04-1972, khai báo: Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt có nhiệm
vụ: sau trận tấn công và chiếm cứ Lộc Ninh, kế tiếp làm nỗ lực chính
tấn công An Lộc, thừa thắng tấn chiếm Tỉnh B́nh Dương, và mục tiêu
cuối cùng là Thủ Đô Việt Nam Cộng Hoà (Sài G̣n).
Trong khi đó, Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt sau khi thắng trận Lộc
Ninh, phải mất cả tuần lễ, mà vẫn chưa xuất phát được, để tấn công
vào An Lộc ; Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt đă hoàn thành các ổ
phục kích và các chốt kiền, để chặn đoàn quân của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà từ phía Nam dọc theo Quốc Lộ 13 tiến về phía Bắc, để giải
toả cho các đơn vị bạn (Việt Nam Cộng Hoà) đang bị bao vây tại An
Lộc. Công trường 9 dường như được dùng làm thành phần trừ bị cho
Quân Đoàn Cộng Sản Bắc Việt. Trong lúc đó, 2 đơn vị đóng vai chánh
trong cuộc khai pháo dứt điểm, là Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt và
Công Trường B́nh Long th́ chưa sẵn sàng để tấn công v́ những lư do
sau đây :
a - Trong trận đánh cầu Cần Lê, các Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng
Hoà, đă chiến đấu rất dũng mănh, đă đánh bật nhiều đợt xung phong
biển người của địch, cộng thêm Pháo Binh và Không Quân Chiến Thuật
của Không Lực Đồng Minh Hoa Kỳ, oanh kích rất chính xác, đă gây cho
2 đơn vị này tổn thất rất lớn
(hơn 1 Trung Đoàn).
b - Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt, sau khi chiếm được Lộc Ninh
phải lo chỉnh đốn lại hàng ngũ, tái bổ sung quân số, lo vơ vét chiến
lợi phẩm của quân dân Lộc Ninh, tiêu phí thời gian cả tuần lễ.
c - Tiếp theo sau và liên tục, Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà đă chỉ điểm, gần như chính xác, các đường tiến quân và các
vị trí pháo binh địch, cho Không Quân Chiến Thuật và Không Quân
Chiến Lược Hoa Kỳ oanh kích và oanh tạc, với hàng trăm phi tuần và
phi vụ trên đầu quân Bắc Việt. Những tiếng nổ phụ, được nghe thấy
ngay cả từ trong Thị Xă An Lộc, qua nhiều tiếng đồng hồ liền, chứng
tỏ, những ổ pháo binh địch và những điểm tiếp liệu đạn dược của pháo
binh và bộ binh địch đă bị nổ tung. Cho nên các đơn vị khác của quân
Cộng Sản Bắc Việt phải đành chịu chờ đợi, cho đến khi Công Trường 5
Cộng Sản Bắc Việt và Công Trường B́nh Long củng cố, và tổ chức lại
hàng ngũ, rồi mới chính thức khai pháo mở cuộc tấn công vào Thị Trấn
An Lộc.
4. MỞ MÀN TRẬN CHIẾN KHỐC LIỆT:
TẠI MẶT TRẬN PHÍA BẮC AN LỘC. TRẬN TẤN CÔNG LẦN THỨ NHẤT (sáng ngày
13-04-1972)
Vào đêm 12 tháng 04 năm 1972, Cộng quân mở trận mưa pháo tập trung
vào các địa điểm: Bộ Chỉ Huy dă chiến của Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà (địa điểm cũ), Bộ Chỉ Huy Tiểu Khu B́nh Long, và dọc theo
ṿng đài pḥng thủ của các đơn vị trú pḥng của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà. Pháo đủ loại nhiều nhất là đại bác 130 ly, hoả tiễn 122 ly
v.v… ước lượng đến 6,000 quả đủ loại, từ đầu hôm cho tới suốt đêm,
mục đích là cố tiêu diệt các Bộ Chỉ Huy đầu năo của lực luợng pḥng
thủ (riêng tại vị trí của Bộ Chỉ Huy Tiền Phương cũ của Tướng Hưng,
bị trúng trên 1,000 quả đạn pháo đủ loại của địch, bị phá hủy tan
nát, nhưng không có thiệt hại về nhân mạng), đặc biệt dọc theo ṿng
đai tuyến pḥng thủ mặt Bắc Thị Xă An Lộc để uy hiếp tinh thần binh
sĩ đang có mặt trên tuyến ṿng đai bảo vệ, cũng như dọn đường cho
chiến xa và bộ binh địch tấn công trực diện, theo chiến thuật Tiền
Pháo, Hậu Xung (biển người).
Sau đợt mưa pháo kéo dài trên 10 tiếng đồng hồ, Cộng quân chuyển
Pháo vào sâu trong thành phố, chừa lại mặt Bắc cho cả Tiểu Đoàn
Chiến Xa T.54 và PT.76 với 4 Trung Đoàn Bộ Binh Tùng Thiết chia làm
3 mũi dùi, ồ ạt tiến công vào Thị Xă. Điểm nỗ lực chính vào hướng
chính Bắc, và 2 cứ điểm phụ tại Đồi Đồng Long (1 cây số Tây Bắc) do
Đại Đội Trinh Sát 8 và 1 Đại Đội Địa Phương Quân trấn giữ, và phía
sân bay L.19 (1 cây số Đông Bắc) do Tiểu Đoàn Điạ Phương Quân của
Tiểu Khu B́nh Long trấn giữ. Lực lượng địch được bố trí như sau :
tại mặt chính Bắc Cộng Quân sử dụng Trung Đoàn 174 và E.6 Công
Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt, mũi dùi tấn kích Đồi Đồng Long Cộng Quân
sử dụng Trung Đoàn 275 Cộng Sản Bắc Việt, mũi dùi tấn kích sân bay
L19 Cộng Quân sử dụng Trung Đoàn Thép của Công Trường B́nh Long Cộng
Sản Bắc Việt. Tất cả các cánh quân đều có chiến xa T.54 và PT.76 trợ
chiến, mạnh nhất là mặt chính Bắc. (xem bản đồ số 5).
Tại mặt chính Bắc : Do Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà trấn thủ.
Chiếu theo Hồi Kư của Nhân Chứng Sống (đ́nh kèm ở Phần Phụ Đính) .
Chuẩn Tướng Mạch Văn Trường, nguyên Tư Lệnh Sư Đoàn 21 Bộ Binh
(1975), cựu Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh (1972),
Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Ḥa có những đặc điểm
sau đây :
• Trước khi được trực thăng vận vào An Lộc, Trung Đoàn 8 t́nh cờ t́m
thấy trên 2,000 khẩu súng chống chiến xa M.72 của Quân Lực Hoa Kỳ
c̣n để sót lại trong một hầm súng tại căn cứ Trị Tâm. Khi vào An
Lộc, Trung Đoàn 8 Bộ Binh có mang theo đầy đủ loại khắc tinh chống
chiến xa đó, và được trang bị tới cấp Tiểu Đội. Tất cả các cấp từ Sĩ
Quan cho tới binh sĩ Trung Đoàn 8 đều được huấn luyện và hướng dẫn
cách sử dụng M.72. Số c̣n thừa, Trung Đoàn 8 chia cho Trung Đoàn 7
và LIên Đoàn 3 Biệt Động Quân để xử dụng khi cần thiết. Chiếu theo
tài liệu, loại súng M.72, khi nổ phát ra một sức nóng rất cao, lên
đến 3, 600 độ F, và có công dụng làm chảy sắt.
• Ngay khi hai Tiểu Đoàn đầu tiên và Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn 8 vừa đến
tuyến án ngữ mặt Bắc, Đại Tá Trường được Tướng Hưng cho biết, Công
Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt có chiến xa yểm trợ đang trên đà tiến từ
Lộc Ninh đồ xuống từ hướng Bắc, Đại Tá Trường c̣n có sự cảnh giác
trước, ngoài Bộ Binh và Chiến Xa, địch c̣n mở vài trận mưa pháo
trước khi tấn công. Cho nên Đại Tá Trường đă ra lệnh cho tất cả các
chiến binh Trung Đoàn 8 Bộ Binh phải tức tốc đào hầm và giao thông
hào có nắp chống pháo, dàn hàng ngang hai bên đường Quốc Lộ 13 trên
tuyến pḥng thủ.
• Chỉ thị cho Sĩ Quan Pháo Binh Trung Đoàn 8, phối hợp với Tiểu Đoàn
52 Pháo Binh, thiết lập sơ đồ pháo tiên liệu 1, 500 thước, dọc theo
Quốc Lộ 13 từ Bắc xuống Nam, và tŕnh xin với Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5
Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, xin ưu tiên hoả lực cho mặt pḥng thủ
phía Bắc của Trung Đoàn 8 Bộ Binh khi hữu sự.
• Tiếp theo, vào ngày hôm sau, (12-04-1972), trực thăng vận đổ thêm
Tiểu Đoàn c̣n lại và Đại Đội 8 Trinh Sát, được dùng làm lực lượng
trừ bị cho Trung Đoàn, bố trí chiều sâu dọc theo những cao ốc được
đúc bằng bê tông chạy dài theo Đại Lộ Ngô Quyền, cũng là Quốc Lộ 13,
chạy ngang qua Thành Phố An Lộc ; riêng Đại Đội 8 Trinh Sát, được
đưa lên làm Tổng Tiền Đồn trên Đồi Đồng Long, tiếp tay với Đại Đội
Địa Phương Quân của Tiểu Khu B́nh Long đă có sẵn tại đây.
Trong số 2.500 quân của Trung Đoàn 8 Bộ Binh được đổ vào An Lộc, có
400 chiến sĩ gốc là Lao Công Đào Binh (cũng là những chiến sĩ của
Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà gồm đủ mọi cấp đă vi phạm kỷ luật quân
đội khá trầm trọng như đào ngũ, hành hung Sĩ Quan hay cấp chỉ huy,
của đủ mọi thành phần trong các quân binh chủng thuộc Quân Lực Việt
Nam Cộng Hoà, gom lại từ các trung tâm trừng giới các nơi, rồi phân
phối trở lại cho các đơn vị tác chiến cấp Sư Đoàn, để dùng vào việc
tạp dịch và lao công, không được trang bị vũ khí. Vào khoảng trung
tuần tháng 04 năm 1972, Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, được Bộ
Tổng Tham Mưu phân phối cho 400 Lao Công Đào Binh, để chia ra cho 3
trung đoàn bộ binh ; trong thời điểm này, chỉ c̣n duy nhất có Trung
Đoàn 8 Bộ Binh là chưa được tham chiến, nên pḥng Tổng Quản Trị Sư
Đoàn mới chuyển toàn bộ 400 Lao Công Đào Binh cho Trung Đoàn 8, để
tức thời đổ vào An Lộc. Khi trận chiến quyết liệt khởi diễn vào ngày
13 tháng 04 năm 1972, Đại Tá Mạch Văn Trường, Trung Đoàn Trưởng
Trung Đoàn 8, nhận thấy một vài anh em Lao Công Đào Binh bị trúng
miểng đạn pháo của Cộng quân tử trận, trong lúc trong tay không có
một tấc sắt để pḥng thân, thật là tội nghiệp và bất công cho linh
hồn các Lao Công Đào Binh quá cố đó. Ông liền có quyết định táo bạo
không cần biết những sự ǵ sẽ xảy ra sau này, Đại Tá Trường liền cho
tập họp hết các Lao Công Đào Binh để hỏi ư kiến, và kích động tinh
thần của họ, gợi ư trang bị vũ khí cho tất cả anh em. Sau khi nghe
lời kích động của Đại Tá Trường, tất cả các anh em Lao Công Đào Binh
đồng loạt hoan hô, và xin trang bị vũ khí cấp thời cho họ, để họ có
cơ hội cùng anh em đồng đội trong Trung Đoàn 8 Bộ Binh chiến đấu sát
Cộng . Như vậy là Trung Đoàn 8 Bộ Binh có thêm được 400 tay súng gan
lỳ và hăng say nhất, trong việc đánh cận chiến cũng như vác M.72 đi
lùng chiến xa địch. Đúng như cổ nhân có câu “Phép vua thua lệ làng”
người chỉ huy tại măt trận có toàn quyền ứng biến theo t́nh thế, bất
chấp câu nệ vào nguyên tắc hay lệnh vua (Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực
Việt Nam Cộng Hoà) đă ấn định từ trước. (10)
(10) Theo lời tường thuật của Chuẩn Tướng Mạch Văn Trường, nhân
chứng sống, nguyên Tư Lệnh Sư Đoàn 21 Bộ Binh, Cựu Trung Đoàn Trưởng
Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, hiện cư ngụ tại
Houston, TX.
Cũng cùng chiến pháp này, sử sách có ghi lại vào năm 496 trước Công
Nguyên, vị vua trẻ nước Việt bên Tàu tên là Câu Tiễn đă xử dụng
3,000 tù tử tội, xông thẳng vào trung quân của vua Ngô là Hạp Lư có
đến 30,000 quân sĩ. Các tù tử tội đă đánh một trận quyết liệt, khiến
quân Ngô tán loạn hàng ngũ, lui dần bỏ lại chủ soái là vua Hạp Lư,
và các tướng lănh khác, phải rất vất vả để cứu vua Hạp Lư thoát hiểm
trong gang tấc trên chiến địa. Vua Hạp Lư phải trả một giá rất đắt
bằng chính sinh mạng của ḿnh, sau khi chạy về đến Ngô quốc của ông
ta, v́ vết thương ở chân không được chữa trị kịp thời.
Các tù tử tội vào thời xa xưa đó, được Câu Tiễn hứa là được tha và
cho thêm vài quyền lợi sau khi chiến thắng trở về.
V́ lẽ sinh tồn, thà chết vinh quang ngoài chiến trường, lại c̣n có
dịp giết quân địch, nếu c̣n sống sót th́ sẽ được phục hồi nguyên
phương vị cũ, và c̣n được vinh danh là chiến sĩ anh hùng tử thủ An
Lộc, cho nên tất cả 400 tay súng lao công đào binh, bỗng nhiên trở
thành những chiến sĩ ưu việt nhất của Trung Đoàn 8 Bộ Binh.
Từ xa, cách tuyến pḥng thủ khoảng 3 cây số về hướng Bắc, các chiến
sĩ Việt Nam Cộng Hoà đă nghe được tiếng động cơ của chiến xa địch,
và từ từ nh́n thấy chúng, mọi người đều hồi hộp chờ đợi từng bước sự
tiến công của địch, tinh thần giao động, v́ lần đầu tiên giáp chiến
với chiến xa địch, vả lại chưa biết sự lợi hại của loại súng chống
chiến xa M.72 như thế nào ??? Nhưng việc ǵ đến rồi cũng phải đến.
Từ trên nóc sân thượng của căn lầu hai tầng, Đại Tá Trường đặt ống
nḥm theo dơi từng bước của chiến xa và bộ binh địch, đang tiến lần
xuống, … cho đến khi nhận thấy đoàn chiến xa và bộ binh địch đă lọt
vào trận địa pháo, Đại Tá Trường ra lệnh cho Tiểu Đoàn 52 Pháo Binh
cơ hữu, cho 8 khẩu 105 ly và 2 khẩu 155 ly c̣n xử dụng được thi nhau
nhả đạn, đạn xuyên phá để chống chiến xa, đạn nổ chụp ngay trên đầu
để triệt hạ bộ binh địch.
V́ pháo của ta quá chính xác và có hiệu quả cao, một phần bộ binh
địch chạy lui trở lại với hy vọng sẽ thoát ra khỏi trận địa pháo,
một số khác chạy thục mạng tới trước để tránh pháo của Việt Nam Cộng
Hoà, đoàn chiến xa Cộng quân đang nối đuôi theo sau, phải loay hoay
khựng lại, riêng chỉ có 15 chiếc T.54 đi đầu tống ga vọt đại về phía
trước, đằng sau không có bộ binh tùng thiết nào cả. Chiến xa địch
chạy khơi khơi một ḿnh, xả máy chạy ùa vào ngay tuyến phục kích của
Tiểu Đoàn trừ bị của Trung Đoàn 8 đang có mặt trên các cao ốc, các
Chiến Sĩ của Trung Đoàn 8, dùng đủ loại súng từ trên cao tác xạ
thẳng xuống mục tiêu to lớn đang di chuyển khó khăn trên đường, có
tên là Ngô Quyền. Các xạ thủ đại liên trên pháo tháp các chiến xa
địch, v́ thế phải chui tuột xuống đậy nắp pháo tháp, để tránh đạn
của các chiến sĩ Trung Đoàn 8 Bộ Binh. Chiến xa địch giờ này chỉ c̣n
lại duy nhất khẩu đại bác 100 ly ṇng dài, lại không xoay sở ǵ
được, v́ đă vô t́nh lái vào con đường hẹp, hai bên là cao ốc, và lề
đường lại có cống rănh không chịu nổi sức nặng của chiến xa. Tiến
thối lưỡng nan, dậm chân tại chỗ sụp rănh, lay hoay chờ chết.
Binh sĩ của Trung Đoàn 8 Bộ Binh, lần lần đâm ra dạn dĩ, vác M.72 ra
tác xạ, vài quả đầu có chút sai lệch, chiến xa chưa chết, nhưng càng
bắn càng có kinh nghiệm, bắn trúng vào chỗ nhuợc, chiến xa bốc cháy.
Anh em ơi ! Xe tăng địch bị M.72 bắn cháy rồi !” Tiếng ḥ la vang
dậy của anh em chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà nói chung, và của
Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà nói riêng, giữa mùi
thuốc súng và khói bốc ra đen x́ của chiến xa, cùng xác cháy của vài
xạ thủ hay tài xế địch, nhảy ra khỏi chiến xa, đă làm nức ḷng các
chiến binh Việt Nam Cộng Hoà. Không c̣n sợ xe tăng địch nữa. mà trái
lại c̣n thích thú vác M.72 đi lùng tăng địch để bắn hạ (tiếng b́nh
dân của anh em binh sĩ gọi là “sơi tái”). Kết quả : 12 chiến xa địch
đều lần hồi bị tiêu diệt bởi các chiến binh Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5
Bộ Binh và Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hoà, ngay đợt tấn công mở
màn cho trận đánh vào An Lộc, số c̣n lại do các trực thăng vơ trang
Cobra của Hoa Kỳ có gắn hoả tiễn chống chiến xa bắn hạ. (11)
Chú thích: (11) Nhật Kư Hành Quân của Quân Đoàn 3/Quân Khu III ghi
về trận chiến An Lộc năm 1972 .
5. TRẬN CHIẾN TẠI ĐỒI ĐỒNG LONG VÀ PHI TRƯỜNG L.19
5.1 MẶT TRẬN PHÍA ĐÔNG AN LỘC
Kiểm điểm lại từ lúc khởi phát cuộc tấn công vào mặt Bắc An Lộc,
Cộng quân xua toàn bộ Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt cộng thêm một
trung đoàn của Công Trường B́nh Long, nghĩ rằng lực lượng pḥng thủ
chỉ có nhiều lắm là một Tiểu Đoàn Địa Phương Quân (khoảng 400 quân
sĩ) th́ không thể nào cản nổi đà tiến công của quân Cộng Sản Bắc
Việt (gồm gần 12,000 cán binh), có cả chiến xa trợ chiến.
Cộng quân không ngờ khi xáp trận, mới vỡ lẽ ra rằng đă chạm trán với
lực lượng pḥng thủ không phải là 1 Tiểu Đoàn Địa Phương Quân, mà
chạm trán với nguyên Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà với cả 2, 500 tay súng, trong tay các chiến sĩ Trung Đoàn 8 Bộ
Binh Việt Nam Cộng Hoà có trên 2,000 khẩu súng chống chiến xa M.72,
với các xạ thủ đầy nhiệt huyết và gan lỳ. Khi thủ trưởng của Công
Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt nhận thấy được các đơn vị bộ binh và
chiến xa đi đầu chạm trán với Đại Đội 8 Trinh Sát của Trung Đoàn 8
Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà tại Đồi Đồng Long, và đoàn 15 chiếc T.54
lọt được vào thành phố rồi mất liên lạc tần số luôn, khói bốc lên cả
cụm từ xa 3 cây số c̣n nh́n thấy, th́ mới nhận biết, có ǵ bất lợi
cho các đơn vị của ḿnh. Căn cứ vào bản điều nghiên trận liệt của
Cộng quân lúc ban đầu và thực tại th́ thấy khác xa. Khi biết được
rồi th́ đă quá muộn, nên bị bất ngờ và giao động, lúc th́ khựng lạI
lúc lại xua quân đánh ván bài liều thí quân .
Sáng sớm ngày 15 tháng 4, cánh quân từ phía Đồi Đồng Long (Trung
Đoàn 275 Cộng Sản Bắc Việt) từ phía trái có T.54 yểm trợ đă xáp
chiến với Tiểu Đoàn 1/8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, lấn được một phần
đất để bám trụ, c̣n chiến xa th́ dường như bị các chiến sĩ Việt Nam
Cộng Hoà bắn cháy gần hết, vài chiếc chiến xa c̣n lại th́ de lui để
chờ lệnh mới. Cánh quân chính diện mặt Bắc của Cộng quân, có Sư
Trưởng phía sau, gom quân lại rồi ra lệnh tấn công vào thành phố
thêm một lần nữa, với thành phần bộ binh Trung Đoàn 174 Cộng Sản Bắc
Việt và 1 đơn vị chiến xa T.54 và PT.76 của Trung Đoàn 203 Thiết
Giáp, c̣n bên phải trách nhiệm của Trung Đoàn Thép Công Trường B́nh
Long th́ c̣n ́ ạch chưa dám xáp gần đến phần ranh phía Đông Bắc
trách nhiệm của Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hoà, hoặc là chờ thêm
hai trung đoàn của Công Trường B́nh Long từ hướng Đông (phi trường
Quản Lợi), tiến dần xuống tuyến pḥng thủ của Liên Đoàn 3 Biệt Động
Quân Việt Nam Cộng Hoà.
Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân là lực lượng trừ bị rất thiện chiến của
Quân Khu III, từ tỉnh Tây Ninh được trực thăng vận vào An Lộc ngày
07 tháng 04 năm 1972, với 3 Tiểu Đoàn cơ hữu 31, 36, và 52 Biệt Động
Quân, với quân số 1, 500 quân, do Trung Tá Nguyễn văn Biết chỉ huy,
Liên Đoàn này đă từng quần thảo với Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt
tại chiến trường ngoại biên năm 1971.
Ngay ngày đầu tiên khi vừa mới đặt chân đến An Lộc, Liên Đoàn 3 Biệt
Động Quân, được Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà chỉ
định dàn quân giữ một tuyến pḥng thủ trải dài gần 5 cây số, từ suốt
mặt phía Bắc đến giáp mặt phía Đông chỉ với hai Tiểu Đoàn 31 và 52
Biệt Động Quân, c̣n Tiểu Đoàn thiện chiến nhất của Liên Đoàn là Tiểu
Đoàn 36 Biệt Động Quân được lệnh phảI tổ chức tuyến phục kích án ngữ
cách thị trấn 1 cây số về phía Đông dọc theo con lộ dẫn từ tỉnh lỵ
đến phi trường Quản Lợi để ngăn bước tiến quân, của quân Cộng Sản
Bắc Việt.
Mời quư vị đọc một đoạn ngắn được trích ghi trong hồi kư của ĐạI Úy
Đồng Kim Quan, Đại Đội Trưởng Đại Đội 4, Tiểu Đoàn 36 Biệt Động
Quân, là một nhân chứng sống, tường thuật như sau:
10g00 sáng hôm sau, ngày 07 tháng 04, Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân từ
Tây Ninh đền An Lộc bằng trực thăng HU1B.
12g00. Tiểu Đoàn 36 di chuyển về hướng phi trường Quản Lợi. Ra khỏi
phía Đông An Lộc một cây số, tụi tôi chạm địch. Theo tin t́nh báo,
lực lượng quân Bắc Việt là Trung Đoàn 272 Công Trường 9 Cộng Sản Bắc
Việt. Tiểu Đoàn 36 nhận được lệnh giữ con đường này và án ngữ đường
vào An Lộc của Việt Cộng.
Mối lo ngại chính bây giờ là dân chúng. Sinh mạng họ không cho phép
pháo, phi pháo yểm trợ tối đa. Bọn Việt Cộng chắc rơ nhược điểm này
nên chúng khai thác triệt để. Mắt tôi dại hẳn khi thấy những người
dân liều lĩnh chạy ra khỏi ṿng chiến bị Việt Cộng bắn ngă xấp mặt
về phía trước.
Thiếu Tá Tống Viết Lạc, Tiểu Đoàn Ttưởng Tiểu Đoàn 36, tức tối :
- Quân dă man, nó lấy dân làm mộc đỡ đạn ḿnh đây mà.
Gương mặt ông cau lại, chiến đấu bên cạnh ông nhiều, tôi biết ông
sắp sửa có quyết định. Mỗi cấp chỉ huy đều có một lối quyết định
riêng. Thiếu Tá Lạc luôn luôn có quyết định đúng lúc. Ông quay lại
người hiệu thính viên cầm máy :
- Gọi “gà cố” bảo tụi nó gáy đi.
Mặc dù biết trước, tôi vẫn sững người trước quyết định đột ngột này
v́ hàng ngàn dân c̣n đang kẹt lại trong đó. Tôi ấp úng :
- Thưa Thiếu Tá …
Giọng Thiếu Tá Lạc lại vang lên thật b́nh thản :
- Gọi pháo binh, nhưng dặn chỉ bắn đạn khói mà thôi.
Tôi chợt hiểu, biết địch rất sợ pháo, ông cho pháo binh bắn đạn
khói, lợi dụng cơ hội địch trốn pháo, dân sẽ thoát ra. Đă có tiếng
Départ rít lên nghe rơ mồn một. Vài tiếng đồng hồ sau, chiến trường
nghiêng ngửa rơ rệt. Dân chúng tại Quản Lợi đă được di tản ra gần
hết, chúng tôi hoàn thành nhiêm vụ ở giai đoạn đầu : giải thoát cư
dân.
Án ngữ đường vào An Lộc của Việt Cộng là giai đoạn sau của Tiểu Đoàn
36 trong những ngày kế tiếp 8, 9, 10, 11, 12, 13 và 14 tháng 04.
Quản Lợi vẫn nguyên vẹn mặc dù 24/24 giờ đều đụng địch. H́nh như tử
thần đang lảng vảng đâu đây ?
Ngày N+11, sau 5 ngày thất bại, Việt Cộng nhất quyết nhổ cái gai
Tiểu Đoàn 36 bằng chiến thuật biển người đánh vào 3 mặt : Bắc, Đông
và Tây. Áp lực rất nặng, pḥng tuyến hai bên chỉ cách nhau 30 thước.
Đợt tấn công đầu, chúng lao vào như những con thú điên được chích
thêm thuốc kích thích. Những ổ đại liên, trung liên ở tuyến đầu làm
việc rất đắc lực làm chúng không tiến được. Thiếu Tá Tiểu Đoàn
Trưởng lầu bầu :
- Đánh nhau với lũ điên này bực cả ḿnh, chắc chúng nó điếc hết cả
rồi, đâu có sợ súng ?
Áp lực địch trước mặt vẫn c̣n nặng, tôi đưa ư kiến với Thiếu Tá Tiểu
Đoàn Trưởng xin điều chỉnh cho pháo binh bắn yểm trợ. Đây là một mạo
hiểm lớn nhất của tôi trong gần mười tuổi lính. Cách nhau 30 thước,
chệch một ly ông cụ là … cơng rắn cắn gà nhà. Tim tôi bóp lại khi
nghĩ đến điều đó. Thiếu Tá Lạc ưng thuận sau một phút nghĩ ngợi. Tôi
mím chặt môi, nâng máy truyền tin vô tuyến lên điều chỉnh … Ầm … Ầm
…
Xác địch hất tung lên ngang tầm mắt, tôi ngồi bệt xuống đất, những
giọt mồ hôi hai bên trán nhỏ xuống thoải mái.
Tiếng Thiếu Tá Lạc loáng thoáng :
- Đẹp lắm … !
Sau hơn 10 tràng pháo nổ, bên kia tuyến của địch quân bỗng nhiên
ngừng bắn. Cái im lặng thật là ngột ngạt. Năm, rồi mười phút trôi
qua mau chóng, từ từ chúng tố nghe tiếng động cơ ́ ầm đang tiến dần
về hướng chúng tôi. Rồi lần lần hiện ra những chiến xa của địch. Tất
cả các chiến sĩ Biệt Động Quân liền chuẩn bị các khẩu M.72, yên lặng
nằm chờ phục bên đường, tinh thần không nao núng mà trái lại c̣n cảm
thấy thích thú khi nh́n thấy chiến xa địch tiến gần. 50 thước, 40
thước, … rồi 30 thước, … các khẩu M.72 thi nhau nổ, các cụm khói đen
bốc ra từ các chiến xa T.54 dẫn đầu. Bị cú bất ngờ, hai chiếc dẫn
đầu bị bắn cháy, c̣n lại khoảng 8 chiếc phía sau quay đầu bỏ chạy,
không dám bắn trả, dù rằng một quả. Bên cạnh chiến xa không thấy có
cán binh tùng thiết. Chính nhờ điểm này chúng tôi mới biết được rằng
Bộ Binh và Thiết Kỵ của quân Cộng Sản Bắc Việt không được phối hợp
để yểm trợ cho nhau…. Thua keo này bày keo khác, nửa giờ sau chiến
xa lại dàn hàng ngang theo sau lố nhố bộ binh, tiếng súng lại nổ,
M.72 được bắn ra hàng loạt, quân địch đông như kiến, T.54 bị cháy
tạo ra một cảnh tượng hỗn loạn đánh giáp lá cà giữa Tiểu Đoàn 36
Biệt Động Quân và khoảng 2 trung đoàn quân Cộng Sản Bắc Việt, trong
đó theo lời của một tù binh địch khai báo có cả Trung Đoàn 272 Công
Trường 9 tham dự trận đánh này”.
Cùng thời điểm, đêm 15 rạng 16 tháng 04 Cộng quân tiếp tục tràn ngập
Tiểu Đoàn 36 Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hoà, một số chiến sĩ lui
về được đến tuyến pḥng thủ chánh của Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân
đang bố trí trên ṿng đai pḥng thủ tỉnh lỵ, một số khác thất lạc ra
tận đến chân đồi 169 (Đông Bắc An Lộc) và vào buổi chiều ngày 16
tháng 04 toán quân thất lạc (47 chiến sĩ) của Tiểu Đoàn 36 Biệt Động
Quân gặp được Biệt Kích Dù dưới chân đồi 169 và tháp tùng Biệt Kích
Dù trở về họp lại với Tiểu Đoàn 36 Biệt Động Quân đang cùng trên
tuyến pḥng thủ với Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân ở mặt tuyến phía Đông
thành phố.
Trong suốt đêm 14 rạng 15 tháng 04, Cộng quân gia tăng mưa pháo vào
tuyến pḥng thủ của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà và vào vị trí pháo
binh Việt Nam Cộng Hoà, ước tính trên 4,000 quả đủ loại. Sau khi dứt
pháo, bộ binh và chiến xa địch lại tấn công; lúc bấy giờ cả 3 Tiểu
Đoàn của Trung Đoàn 8 đều có mặt trên tuyến đầu chiến đấu, chống trả
mănh liệt, chiến xa Cộng quân lại thi nhau bị bắn cháy, hàng trăm
cán binh Cộng Sản Bắc Việt bị bắn hạ khiến mũi dùi tấn công bị khựng
lại một lần nữa, mặc dù Cộng quân lấn chiếm thêm được vài cao ốc
trong thành phố để bám trụ..
Về mặt phía Đông, sau khi đẩy lui Tiểu Đoàn 36 Biệt Động Quân, cả
hai trung đoàn của Công Trường B́nh Long và Trung Đoàn 272 của Công
Trường 9 Cộng Sản Bắc Việt có 1 đại đội chiến xa yểm trợ tiếp tục
lấn chiếm vào pḥng tuyến của Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân, buộc Liên
Đoàn 3 Biệt Động Quân phải lùi lại 1 khu phố.
Trận chiến kéo dài đến chiều tối, bộ binh quân Cộng Sản Bắc Việt lấn
thêm được 1 phần diện địa ở phía Đông thành phố (gần 1/2 diện địa
phía Bắc của Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà và Liên Đoàn 3
Biệt Động Quân ở phía Đông), nhưng chúng đă phải trả 1 giá rất đắt,
gần 2 trung đoàn bộ binh địch bị tiêu diệt bỏ xác tại trận, gồm
những cán binh của Công Trường 5, Công Trường 9 và Công Trường B́nh
Long Cộng Sản Bắc Việt, trên 30 chiến xa T.54 và PT.76 bị bắn cháy
và bị quân trú pḥng bắt sống Về phía lực lượng pḥng thủ, Trung
Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà và Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân tổn
thất khoảng 35% quân số (11) (Xem bản đồ số 6)
Chú thích: (11) Nhật kư hành quân của Quân Đoàn 3/Quân Khu III ghi
về trận chíến An Lộc năm 1972.
5.2 TẠI ĐỒI ĐỒNG LONG
Cộng quân tung Trung Đoàn 275 thộc Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt
và một đại đội chiến xa hỗn hợp T-54 và PT-76 của trung đoàn 203
chiến xa, cộng thêm Tiểu Đoàn Pḥng Không, một lực lượng đông gấp 12
lần so với lực lượng pḥng thủ của Việt Nam Cộng Hoà. Các chiến sĩ
của Đại Đội Trinh Sát và Địa Phương Quân đă chống trả rất mănh liệt,
đẫy lui liên tiếp 3 đợt tấn công biển người của địch, và bắn hạ tại
chỗ 2 T-54 và 1 PT-76. Tuy nhiên, v́ quân số ít và bị hao ṃn dần,
nên vị Đại Đội Trưởng gọi tŕnh với Đại Tá Trường về t́nh trạng hiện
hữu, được Đại Tá Trường cho lệnh rút lui theo từng giai đoạn để trở
về tuyến pḥng thủ chính của Trung Đoàn. Sau đó được điều động về
bảo vệ Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà.
Họ đă mang về được đầy đủ các chiến sĩ hy sinh và bị thương. Hoàn
tất vào xế chiều ngày 13 tháng 04/1972.
Sau khi chiếm cứ đồi Đồng Long, là một trong những cao điểm chiến
thuật quan trọng, từ đó có thể quan sát và khống chế mặt Bắc An Lộc
dọc theo Quốc Lộ 13 ngang qua đồn Cảnh Sát Dă Chiến xuống tận khu
chợ, và là một vị trí lư tưởng để đặt các ổ súng pḥng không 12 ly
7, 37 ly và hoả tiễn cầm tay SA-7, Cộng quân thiết trí các khẩu súng
cối 82 ly và các khẩu đại bác không giựt 57 ly và 75 ly cũng như các
giàn pḥng không để pháo vào các đơn vị Việt Nam Cộng Hoà, đang bố
trí trên ṿng đai pḥng thủ mặt phía Bắc một cách gần như chính xác.
Đồi Đồng Long được ghi nhận là một trong những yếu điểm trên cao
thế, có tầm nh́n toàn khu vực mặt trận phía Bắc, mà lực lượng pḥng
thủ cần phải chiếm trở lại càng sớm càng tốt.
5.3 TẠI SÂN BAY L.19
Tiểu Đoàn Địa Phương Quân của Tiểu Khu B́nh Long cũng kháng cự mănh
liệt với Trung Đoàn Thép của Công Trường B́nh Long Cộng Sản Bắc
Việt. Phần v́ kho xăng cháy, phần v́ kho đạn bị nổ, chiến xa và bộ
binh địch cứ tràn vào, xuyên lủng, và chia cắt tuyến pḥng thủ ra
làm nhiều mảnh, cuối cùng Tiểu Đoàn Địa Phương Quân Việt Nam Cộng
Hoà đă bị thiệt hại nặng, tần số liên lạc bị cắt đứt luôn sau hơn 2
giờ giao tranh. Sau đó vài giờ, một số chiến sĩ Địa Phương Quân c̣n
lại đă tập hợp về được đến tuyến pḥng thủ của Trung Đoàn 8 Bộ Binh
để tiếp tục tác chiến cùng với các chiến sĩ Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5
Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà.
Hai cánh quân địch đă thành công tấn chiếm đồi Đồng Long và sân bay
L-19, nhưng cũng không dám tiến lên thêm, v́ nhận thấy cánh quân
chính mặt Bắc bị chặn cắt -một số chiến xa rồ ga chạy đại vào thành
phố c̣n bộ binh một số phải chạy theo chiến xa vắt gị lên cổ, số
lớn bộ binh khác th́ khựng lại theo số chiến xa c̣n lại bên ngoài
thành phố gần 2 cây số ngàn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các chiến sĩ Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ
Binh Việt Nam Cộng Hoà củng cố lại tuyến pḥng thủ, trong khi Tiểu
Đoàn 3, trừ bị của Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Vệt Nam Cộng Hoà
đang lùng và thi đua bắn diệt tăng địch chết nằm la liêt dọc trên
đường Ngô Quyền, 2 Tiểu Đoàn trên tuyến pḥng thủ chính cũng lấy lại
tinh thần và tất cả đều biết rằng loại vũ khí M-72 chính thực là
loại khắc tinh của chiến xa địch, chuẩn bị đem ra xử dụng trong
những giờ phút sắp tới, và dàn lại thế trận như cũ chờ đợi quân
địch.
Về phía Cộng quân, sau khi không c̣n liên lạc được với bất cứ chiến
xa nào chạy lọt vào thành phố, và khi nh́n thấy những cụm khói đen
bốc ngút một góc trời, người chỉ huy mặt trận của quân Cộng Quân đă
nhận biết 15 chiếc T-54 đă trở thành những khối sắt bất động.
Chỉnh đốn lại đội ngũ, dàn lại đội h́nh chiến xa và bộ binh, rồi ǵở
lại sách cũ, gọi pháo binh giập thêm khoảng 3,000 quả nữa trước khi
cho chiến xa và bộ binh tiến giáp cận, mở đồng loạt xung phong biển
người, 3 mặt giáp công, vào thành tŕ của các chiến sĩ Trung Đoàn 8
Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà và vào một phần đất mặt Đông Bắc
của Biệt Động Quân .
Tiểu Đoàn 1 Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà trách
nhiệm khu tuyến pḥng thủ phía Tây Bắc (cánh trái) Quốc Lộ 13, phải
chống trả với cả 1 Trung Đoàn quân Cộng Sản Bắc Việt từ đồi Đồng
Long đánh xuống có tăng yểm trợ. Đại bác 100 ly, đại liên 50 ly của
chiến xa địch cùng các loại súng cá nhân và M-72 của đôi bên thi đua
nhau nổ ḍn như pháo Tết, chiến xa địch thi đua nhau cháy.
Tiểu Đoàn 1/8 Việt Nam Cộng Hoà bị thiệt hại khá nặng, Cộng quân
tràn tới tuyến pḥng thủ của Tiểu Đoàn 2/8.
Trước t́nh thế đó, Đại Tá Mạch Văn Trường, liền tung Tiểu Đoàn 3 trừ
bị đang đóng dọc trên đường Ngô Quyền, tức tốc di chuyển lên tăng
viện, và chặn đứng được mũi dùi tấn công của địch quân. Cuối cùng,
tuyến pḥng thủ của Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà
cũng phải lùi dần về phía Nam thành phố. Thêm một số chiến xa địch
bị bắn cháy, nằm lật nghiêng trên các giao thông hào của quân pḥng
thủ, c̣n bộ binh Cộng quân tùng thiết th́ vội vàng bám trụ tại chỗ,
chờ thêm viện quân. Tiến công được đến đây, Công Trụng 5 Cộng Sản
Bắc Việt khựng lại, một số bộ binh và chiến xa c̣n lại không dám
tiến sâu vào thêm nữa.
Chiều dần đổ xuống, màn đêm bao phủ trận địa đầy dẫy xác chết đôi
bên. Thương binh của Việt Nam Cộng Hoà th́ c̣n được các đồng đội di
chuyển về Bộ Chỉ Huy Trung Đoàn cho y sĩ chữa trị, c̣n cán binh Cộng
Sản th́ nằm chịu trận và rên la giữa ḷng quân ta chờ chết. Tiếp
diễn qua ngày kế tiếp 14 tháng 04/1972 cũng y nguyên như thế. Quân
Cộng Sản đă bám trụ được gần nửa thành phố phía Bắc, c̣n chiến xa
địch th́ không c̣n thấy xuất hiện thêm trên chiến trường.
Mỗi khi ngừng tấn công, Cộng quân lại giở tuồng cũ, tiếp tục pháo
bừa băi vào thành phố bất kể trúng quân của Việt Nam Cộng Hoà hay là
quân Cộng Sản c̣n đang bám trụ trên gần nửa phần đất phía Bắc.
Một câu chuyện ngắn được trích trong quyển hồi kư của một Sĩ Quan
thuộc Tiểu Đoàn 3/8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà viết lại như sau :
Sau khi được Tiểu Đoàn Trưởng ra lệnh cho toàn thể Tiểu Đoàn 3/8 di
chuyển lên tuyến đầu để tăng viện cho hai tiểu đoàn bạn đang quần
thảo với quân địch, đang chiến đấu từng hầm cũng như hố cá nhân, và
đang lui dần về phía Nam … Chúng tôi thấy có 2 chiếc T-54 đang gầm
rú v́ sụp hố, cố ngoi lên, đang chỏng gọng, liền bị một lượt 2 quả
M-72 khịt ra, từ các chiến sĩ Tiểu Đoàn 3/8, tức th́ bốc khói, các
xạ thủ và tài xế trên chiến xa địch vội nhảy thót ra ngoài, và liền
bị các chiến sĩ Tiểu Đoàn 3/8 bắn hạ tức khắc. Anh em hăng máu, vác
súng khơi khơi đi t́m chiến xa địch mà bắn, quên cả bộ binh địch
đang bám trụ cận kề, chúng xả AK 47 bắn trả trở lại, một vài chiến
sĩ phải hy sinh và bị thương tích… Địch thấy các chiến sĩ Tiểu Đoàn
3/8 xuất hiện bất thần và đánh hăng quá, chạy thối lui trở lại, nhờ
vậy, nên cả 3 tiểu đoàn 1, 2, và 3 của Trung Đoàn 8 Bộ Binh mới có
cơ hội chặn được địch trên một lằn ranh cố định, không bên nào lấn
chiếm được tấc đất nào trong thị xă. Cho đến măi đêm 16 tháng
04/1972 Biệt Cách Dù lên ủi địch bay ra khỏi thành phố, chiếm trở
lại phần đất mặt Bắc.
Một chuyện khác cũng khá hấp dẫn : cả một tiểu đoàn địch bị chính
pháo của địch pháo ngay vào tan tành hết. Nguyên do là v́ tên Tiểu
Đoàn Trưởng và tên sĩ quan tiền sát địch và người hiệu thính viên bị
pháo địch bắn nhầm chết liền tại chỗ. Một cán bộ khác vội vă cầm máy
gọi thẳng đơn vị pháo từ xa. Cán bộ này chửi thề giọng người Bắc
:”Đ... m... ! Bắn nhầm vào quân ta rồi ! Ngưng pháo, ngưng pháo !”
Bên kia đẩu máy hỏi lại : cho biết mă số của tiền sát viên và đơn vị
??? Cán bộ này làm sao biết được mă số của tiền sát viên và đơn vị,
v́ mấy nhân vật đó đă đi theo Bác rồi. Ấp a ấp úng không trả lời
được, bên kia đơn vị pháo Cộng quân tưởng là đă pháo trúng đích vào
quân pḥng thủ (Việt Nam Cộng Hoà), và nghĩ rằng quân pḥng thủ đă
rà biết được tần số của pháo địch (Cộng Sản Bắc Việt) cho nên mới
gọi ngừng pháo. Vi thế thay v́ bắn lai rai, lại được chuyền thành
pháo hoả tập, bắn liên hồi thêm cả chục tràng lên đầu các con cháu
Bác và Đảng nhà ḿnh.
6. B̀NH LUẬN VỀ CUỘC TẤN CÔNG LẦN THỨ NHẤT VÀ THỨ NH̀
(DO CÔNG TRƯỜNG 5 CỘNG SẢN BẮC VIỆT LÀM CHỦ LỰC CHÍNH
VÀ CÔNG TRƯỜNG B̀NH LONG + 1 TRUNG ĐOÀN CỦA CÔNG TRƯỜNG 9
ĐÓNG VAI NỖ LỰC PHỤ)
6.1- ƯU KHUYẾT ĐIỄM
Cả hai đợt tấn công vào ngày 13 tháng 04 năm 1972 và ngày 15 tháng
04 năm 1972, Cộng Quân áp dụng chiến thuật tiền pháo (mưa pháo) hậu
xung (biển người) và nhị thức bộ binh chiến xa.
Bàn về những ưu khuyết điểm của những chiến thuật nầy, căn cứ theo
kết quả thực tế của chến trường như sau :
Ưu khuyết điểm của chiến thuật tiền pháo hậu xung và chiến thuật
biển người :
A.- Chiến thuật tiền pháo :
Mục đích của chiến thuật này là :
• Tạo trận mưa pháo để san bằng và tiêu diệt các Bộ Chỉ Huy đầu năo
của Việt Nam Cộng Hoà và các giàn pháo binh có thể yểm trợ trực tiếp
cho chiến trận, có thể gây ra nhiều tổn thất cho cán binh và chiến
xa của Địch.
•Tạo ra yếu tố tâm lư khiếp đảm cho binh sĩ của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà không dám ngóc đầu lên, để rồi sau đó bộ binh (biển người)
tràn vào tiêu diệt.
Nhưng kết quả th́ trái ngược lại : Cộng quân tập trung pháo vào 4
điểm chánh như sau :
Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà (tại căn cứ dă chiến
gần ga xe lửa cũ) trong khi đó th́ Bộ Chỉ Huy điều khiển mặt trận
của Tướng Hưng đă di chuyển qua thành Đỗ Cao Trí từ ngày 07 tháng 04
năm 1972.
Bộ Chỉ Huy Tiểu Khu B́nh Long, tại nơi này đă có hầm (bunker) kiên
cố của quân đội Mỹ xây cất trước đây c̣n để lại nguyên vẹn, có thể
chống đỡ được các loại đạn pháo của địch,kể cả pháo 130 ly.
Vị trí của Tiểu Đoàn 52 Pháo Binh Việt Nam Cộng Hoà bị thiệt hại đến
90%.
Các chiến hào pḥng ngự mặt Bắc của Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà và mặt Đông của Biệt Động Quân đều đă được các cấp chỉ huy
trực thuộc khuyến cáo các binh sĩ khi đào hầm hố đều phải có nắp che
chống pháo địch bên trên. Thêm vào đó tất cả các cấp chiến binh của
Việt Nam Cộng Hoà đều đă có kinh nghiệm biết được là sau khi dứt
tiếng pháo th́ bộ binh địch sẽ tiếp nối theo sau tấn công tràn vào,
nhờ được cảnh giác như thế nên khi Cộng quân pháo th́ vẫn ung dung
ngồi dưới hầm có nắp che và khi Cộng quân vừa dứt các đợt pháo th́
các chiến binh Việt Nam Cộng Hoà lại đứng lên gh́m súng chờ Cộng
quân tràn vào mà bắn hạ nên rất ít bị thiệt hại.
Kết quả thực tế là các Bộ Chỉ Huy của lực lượng pḥng thủ vẫn c̣n
nguyên vẹn, Cộng quân chỉ đạt được ¼ kết quả mong muốn, chỉ làm
thiệt hại dược Tiểu Đoàn 52 Pháo Binh Việt Nam Cộng Hoà mà thôi.
B.- Chiến thuật biển người :
Về chiến thuật biển người (hay nướng người) chỉ có tác dụng lấy số
đông để dè bẹp đối phương ít quân hơn, như quân đội Việt Minh đă áp
dụng chiến thuật này trong trận Điện Biên Phủ hồi năm 1954. Lúc đó
về vũ khí của quân đội viễn chinh Pháp c̣n thô sơ, về pháo binh và
không quân th́ chưa đủ sức đập tan đoàn người liều mạng của lính
Việt Minh và Tàu Cộng.. Trái lại trong trận An Lôc năm 1972, Quân
Lực Việt Nam Cộng Hoà được trang bị đầy đủ cả về tinh thần công thêm
những vũ khí cá nhân tối tân M.16, súng phóng lựu M.79, súng đại
liên M.60, nhất là loại súng chống chiến xa M.72 và XM.202. C̣n về
Không Quân cũng rất tối tân như các trực thăng vơ trang có đủ các
loại súng đại liên tự động và các loại phi cơ yểm trợ hoả lực như
Rồng Lữa( AC.119) của Không Quân Việt Nam Cộng Hoà bắn ra hàng ngàn
viên đạn trong một phút, cùng các loại C.130 của Không Lực Hoa Kỳ có
thiết trí các đại bác 40 ly và 105 ly bắn điều chỉnh bằng radar bách
phát bách trúng, có thể tác xạ ban ngày lẫn ban đêm từ trên cao độ
trên 10,000 bộ. Thêm vào đó loại Không Quân Chiến Lược Pháo Đài Bay
B.52 là loại khắc tinh của chiến thuật biển người.
Qua kinh nghiệm chiến trường, các binh sĩ của Quân Lực Việt Nam Cộng
Hoà đă quá quen thuộc với những chiến thuật tiền pháo hậu xung của
Cộng Sản, nên đă chuẩn bị hết mọi việc, từ tâm tư đến phương tiện
hầm hố chiến đấu đều có nắp che. Trong lúc giao tranh khi nhận biết
vừa dứt tiếng pháo hoặc chuyển pháo là đến lượt bộ binh địch sẽ tràn
vào, do đó các chiến sĩ thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà đă chuẩn bị
đầy đủ các loại vũ khí tự động đề đứng dậy và chờ đợi tác xạ, chận
đứng quân địch đang trên đà tiến vào.
Tóm lại, chiến thuật biển người của quân Cộng Sản Bắc Việt đă đem ra
áp dụng trong trận chiến An Lộc 1972 không c̣n đạt được hiệu quả như
trận Điện Biên Phủ năm 1954 nữa. Trái lại, chúng c̣n bị bộ binh của
Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà cũng như Không Quân Chiến Thuật và Chiến
Lược của Việt Nam Cộng Hoà và Hoa Kỳ làm cỏ tận gốc rễ. Kết quả là
bộ binh và chiến xa của quân Cộng Sản Bắc Việt phải bị tê liệt và
thiệt hại đến 80%.
Ưu Khuyết Điểm của Nhị thức bộ binh và chiến xa :
Đây là lần đầu tiên tại chiến trường Vùng 3 Quân Khu III Việt Nam
Cộng Hoà mới thấy xuất hiện chiến xa địch, trong khi đó th́ lực
lượng bộ binh của Cộng quân cũng là lần đầu tiên áp dụng nhị thức bộ
binh chiến xa trên chiến trường Miền Nam, nên đă xảy ra trên thực tế
ở trận địa này, Cộng quân không quen lối đánh hợp đồng tác chiến, là
bộ binh chưa quen lối đánh tùng thiết với chiến xa. Cũng v́ vậy đă
xảy ra bộ binh th́ lo chạy tránh pháo của Việt Nam Cộng Hoà chạy
riêng rẽ bỏ mặc cho chiến xa đơn phương chạy nhanh vào thành phố nên
bị các chiến sĩ pḥng thủ bắn hạ toàn bộ các chiến xa bằng M.72. Cục
diện từ đó bắt đầu được thay đổi, nhất là về phương diện tâm lư và
ưu thế của chiến thuật : cái tâm lư tự cao quyết san bằng An Lộc của
các cán binh Cộng Sản lúc ban đầu, nghĩ ḿnh có chiến xa, và cái tâm
lư hoang mang của các cấp phía lực lượng pḥng thủ lúc ban đầu được
đảo ngược giữa địch và ta, từ chỗ hoang mang mất b́nh tĩnh, các
chiến binh Việt Nam Cộng Hoà đâm ra tự tin bởi trong tay của ḿnh đă
có được một loại vũ khí khắc tinh diệt được chiến xa Địch, lần hồi
đi đến chỗ thích thú, tự động tổ chức thành tổ 3 chiến binh xách
M.72 đi lùng diệt tăng địch. C̣n các cán binh Cộng Sản th́ trở lại
mất tinh thần khi thấy chiến xa của ḿnh bị bắn cháy kể cả các xạ
thủ và tài xế của các chiến xa cũng phải mở nắp xe nhảy ra ngoài bỏ
chạy.
Yếu tố tâm lư, thật sự rất quan trọng, một dữ kiện mà cả đôi bên
không ai có thể dự đoán trước hay nghĩ đến là nó có thể xảy ra trên
chiến trường, kéo theo sau sự sụp đổ toàn diện của Quân Đoàn xâm
lăng trong chiến dịch Nguyễn Huệ của quân Cộng Sản Bắc Việt.
Chiếu theo tài liệu trong quyển hồi kư của Thượng Tướng Cộng Sản Bắc
Việt Hoàng Cầm nêu. Sở dĩ lực lượng Cộng Sản Bắc Việt không thắng
được An Lộc nguyên do chánh là để MẤT THỜI CƠ làm mất đà tấn kích.
Tướng Hoàng Cầm viết rằng : Sở Chỉ Huy Miền (đang đóng tại Mimot)
trong đó có Tướng Trần Độ đă cử Tướng Hoàng Cầm đến Lộc Ninh gặp
Tướng Trấn Văn Trà, Tư Lệnh chiến trường An Lộc, khuyến cáo là nên
tấn công ngay vào An Lộc (vào ngày 08 tháng 04 năm 1972, sau 1 ngày
chiếm cứ Lộc Ninh). Tướng Trà và các Tư Lệnh Công Trường 5, 7, 9 và
B́nh Long không đồng ư, viện lẽ cần phải thu dọn chiến trường, bổ
sung quân số và nhiều việc linh tinh khác. Tướng Trà nêu lên trường
hợp của Đại Tướng Vơ Nguyên Giáp đă từng áp dụng trong chiến trường
Điện Biên Phủ năm 1954 với phương châm : Phải chuẩn bị cho thật kỹ
và chỉ đánh khi chắc ăn. V́ lẽ đó mà Sở Chỉ Huy Miền phải chiều theo
ư kiến của tư lệnh mặt trận. Cho măi đến ngày 13 tháng 04 năm 1972
Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt mới khởi phát cuộc tấn công vào An
Lộc (đă trễ đi mất 6 ngày kể từ khi chiếm được Lộc Ninh). (12)
Chú thích: (12) Hồi kư “Chặng đường 10,000 ngày” của Thượng Tướng
Cộng Sản Bắc Việt Hoàng Cầm, trang 280-281
Sở Chỉ Huy Miền quân Cộng Sản Bắc Việt là cơ quan giám định và
nghiên cứu chỉ đạo chiến trường, cao cấp hơn tư lệnh chiến trường có
lư do và nhận định đúng theo t́nh h́nh, là cần phải đốt giai đoạn
tấn công gấp vào An Lộc sớm chừng nào tốt chừng đó, v́ sợ nếu kéo
dài thêm thời gian, phía Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà sẽ có thêm thời
giờ đổ quân tăng viện.
Thực vậy, nếu Tướng Trà và các Tư Lệnh Công Trường nghe theo lời
khuyến cáo của Sở Chỉ Huy Miền tiếp tục tiến công về phiá Nam th́
nội trong ngày 09 tháng 04 năm 1972 có thể xua toàn thể 5 Trung Đoàn
Bộ Binh và 1 Tiểu Đoàn Chiến Xa T.54 và PT.76 tràn ngập và đè bẹp
Trung Đoàn 7 (-) ở phía Tây, Biệt Động Quân + Địa Phương Quân Việt
Nam Cộng Hoà ở phía Bắc đang bố pḥng trên trận tuyến rất mỏng. Đợi
măi đến sáng ngày 13 tháng 04 năm 1972 mới chính thức khai hoả tấn
công th́ đă quá trễ. Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đă được
trực thăng vận đổ vào An Lộc vào ngày 11 và 12 tháng 04 năm 1972.
Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà lại có trong tay trên 2,000
khẩu súng chống chiến xa M.72 với 2, 500 tay súng gan lỳ
(trong đó có 400 Lao Công Đào Binh quyết tử).
Nếu Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà chưa kịp đổ vào th́ làm
sao có trên 2,000 khẩu súng M.72 và 400 Lao Công Đào Binh để bắn
cháy xe tăng của Cộng Quân.
6.2 NHẬN ĐỊNH
Những nguyên do chính đem đến sự thiệt hại trầm trọng về nhân mạng
cán binh Cộng Sản Bắc Việt và thiết giáp T.54 của Công Trường 5 Cộng
Sản Bắc Việt có thể căn cứ vào 3 yếu tố sau đây :
1.- Do nhận định sai lầm của Ban điều nghiên trận địa Cộng Sản Bắc
Việt về vị trí Bộ Chỉ Huy đầu năo của Tướng Hưng, Cộng Quân đă tập
trung pháo trên 1,000 quả đạn 130 ly và hoả tiễn 122 ly cũng như gửi
cả tiểu đoàn đặc công của Cục R, pháo và đánh vào chỗ không người.
Lực lượng trấn thủ của Việt Nam Cộng Hoà tại phiá Bắc th́ Cộng Sản
tưởng chỉ có 1 Tiểu Đoàn Địa Phương Quân của Tiểu Khu B́nh Long mà
thôi, nhưng trái lại tại phía Bắc, quân Cộng Sản Bắc Việt phải chạm
trán với nguyên Trung Đoàn hùng mạnh của Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà vớI 2, 500 tay súng trong đó Trung Đoàn 8 Bộ Binh c̣n có
trên 2,000 khẩu M.72 là khắc tinh của các loại chiến xa. Trung Đoàn
8 c̣n có 30 Tổ Khinh Binh đă bắn cháy 12 chiến xa T.54 của địch ngay
trong trận tấn kích đầu tiên vào ngày 13 tháng 04 năm 1972.
2.- Yếu tố tâm lư đảo ngược giữa lực lượng tấn kích Cộng Sản Bắc
Việt và lực lượng pḥng thủ Việt Nam Cộng Hoà :
ĐỊCH : Sau khi chiếm lĩnh Lộc Ninh, tinh thần cán binh Cộng Sản Bắc
Việt lên cao đến chỗ tự măn và khinh địch, nghĩ rằng sẽ quét sạch
lực lượng pḥng thủ một cách nhanh chóng và dễ dàng, nhất là bên
cạnh có cả tiểu đoàn chiến xa T.54 đi tiên phong tấn công kịch liệt
vào mặt trận phía Bắc thành phố. Cổ nhân có câu :Nếu ai khi thắng mà
sinh ḷng kiêu th́ khi bại cũng hay dể nản ḷng để mất đi hết ư chí
chiến thắng.
BẠN : Những cấp chỉ huy của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà đă nhận biết
rơ các ưu điểm của địch và đă có cách khắc chế .
3.- Yếu tố thờI cơ : Thật sự Cộng quân đă để mất thời cơ. Kiểm điểm
lại diễn tiến trận đánh Lộc Ninh vào chiều ngày 04 tháng 04 năm 1972
(khởi phát cuộc tấn công Lộc Ninh) và đến chiều tối ngày 07 tháng 04
năm 1972, quân Cộng Sản Bắc Việt đă làm chủ được t́nh h́nh Lộc Ninh.
Nếu Tướng Trà và các Tư Lệnh các Công Trường Cộng Sản Bắc Việt chịu
nghe theo sự khuyến cáo của Sở Chỉ Huy Miền cho tiếp tục xua quân
tiến thẳng và đến được An Lộc vào khoảng ngày 09 tháng 04 năm 1972
th́ chắc chắn đă chọc thủng được pḥng tuyến của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà, v́ lúc đó lực lượng pḥng thủ ở mặt phía Bắc chỉ có nhiều
nhất là một tiểu đoàn của Biệt Động Quân + Địa Phương Quân được trải
mỏng và trong tay lại không có loạI vũ khí chống chiến xa M.72.
7. PHẢN ỨNG CỦA BỘ TƯ LỆNH SƯ ĐOÀN 5 BỘ BINH VIỆT NAM CỘNG HOÀ
CHUẨN TƯỚNG LÊ VĂN HƯNG VÀ CỐ VẤN TRƯỞNG ĐẠI TÁ WILLIAM MILLER
7.1 TƯỚNG LÊ VĂN HƯNG :
Tại hầm chỉ huy (trại Đỗ Cao Trí), ngay khi vừa đặt chân xuống An
Lộc, nhận định được t́nh h́nh tại mặt trận, Tướng Hưng ra lệnh cho
tất cả các đơn vị trực thuộc phải tử thủ, nhất quyết chiến đấu đến
cùng, thề không rút lui.
Ông đă biểu lộ quyết tâm, và ra sức chỉ thị đôn đốc các đơn vị tại
mặt trận. Ông đă tỏ ra rất hăng say, ông cởi phăng chiếc áo trận có
gắn một sao hai bên bâu áo, để lộ bên trong c̣n lại chiếc áo thun
màu xanh rong biễn, khoác bên ngoài chiếc áo giáp hai bên có giắt 2
quả lựu đạn M-26, quyết ăn thua đủ với quân Cộng Sản Bắc Việt, trong
trường hợp chúng ṃ đến được hầm chỉ huy, áo giáp lại không cần kéo
Zip, để hở ngực, chân th́ luôn luôn không rời khỏi đôi giầy trận,
làm việc không ngừng nghỉ trong suốt thời gian cuộc chiến
(07/04/1972 đến 07/07/1972).
Dưới quyền chỉ huy của vị Tư Lệnh Mặt Trận An Lộc, Tướng Hưng có
trong tay :
A.- Giai đoạn đầu :
• Trung Đoàn 7 (-) Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, trách nhiệm
pḥng thủ tuyến phía Tây An Lộc
• Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân, trách nhiệm pḥng thủ phía Bắc và phía
Đông
• Chiến Đoàn 52 (-) Sư Đoàn 18 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà từ căn cứ
Cầu Cần Lê rút về, đóng quân ở trung quân làm trừ bị
• Tiểu Khu B́nh Long trách nhiệm pḥng thủ phía Nam.
B.- Giai đoạn 2 :
Được Quân Đoàn 3 tăng cường thêm cho Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà, trấn thủ toàn diện tuyến pḥng thủ phía Bắc, thay
thế Biệt Động Quân, dồn về phía Đông.
C.- Giai đoạn 3 và đến khi chấm dứt cuộc chiến :
Được Quân Đoàn 3 tăng cường thêm :
• Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù, trấn đóng tuyến pḥng thủ phía Nam cùng với
Tiểu Khu B́nh Long
• Liên Đoàn 81 Biệt Cách Nhảy Dù, tăng cường cho mặt trận phía Bắc
cùng với Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh.
Đó là những đơn vị cấp Trung Đoàn, có trên tần số truyền tin liên
lạc 24/24 với Bộ Chỉ Huy của Tướng Hưng, thường xuyên báo cáo về
t́nh h́nh trên tuyến pḥng thủ trách nhiệm, và xin không quân chiến
thuật yểm trợ tiếp cận hay trong khi lâm trận. Tướng Hưng c̣n có
nhiệm vụ ghi nhận, những tin tức và yếu tố cần thiết từ các đơn vị
trực tiếp gọi, để ông tŕnh về Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 xin những phi
vụ (Box) B-52 thuộc Không Quân Chiến Lược của Hoa Kỳ, trước 48 tiếng
đồng hồ cho mỗi lần yêu cầu.
7.2 ĐẠI TÁ WILLIAM MILLER:
Vị Cố Vấn Trưởng của Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, rất tận
t́nh trong chức vụ trong suốt thời gian của trận chiến, tuy ngay
ngày đầu tiên khi cùng Tướng Hưng đặt chân xuống An Lộc, Ông có cảm
giác là Bộ Chỉ Huy Dă Chiến (cũ) không được an toàn, ông đ̣i rút
toán cố vấn về Lai Khê. Lúc mới nghe th́ giống như Ông muốn làm khó
dễ Tướng Hưng, nhưng đến khi nghe Tướng Hưng thốt lời thật t́nh tâm
huyết là Sư Đoàn rất cần cố vấn Mỹ trong lúc này, để giúp đỡ vấn đề
không yểm, và sau khi đi theo Tướng Hưng đến quan sát căn hầm mới
đang bỏ hoang (trại Đỗ Cao Trí), Ông đồng ư ở lại cùng Tướng Hưng,
và cùng sát cánh bên cạnh Tướng Hưng suốt gần hết cuộc chiến, rất
tận t́nh, không chút than van.
Đôi khi Ông thức suốt nhiều đêm, để điều khiển không quân đánh bom,
hay chỉ điểm cho C.130 bắn diệt chiến xa Địch, nhất là vào những đợt
tấn công của địch vào các tuyến pḥng thủ của quân Bạn. Nhiều khi
đang mơ màng vừa mới đặt lưng xuống nghỉ tạm, th́ bị Tướng Hưng gọi
giựt ḿnh ngồi dậy … Miller … Miller …ông vội vàng trả lời Yes...Yes
… General … đó là giọng điệu hàng ngày lẫn đêm. Hai người gọi, rất
là thân t́nh và kèm theo sự kính trọng tài năng lẫn nhau, dù rằng
trước đó vài ngày hai vị có chút bất đồng về vụ Đại Tá Miller có nêu
lên việc có nên thay thế Đại Tá Vĩnh, Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 9
Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà hay không, dựa theo báo cáo của
cố vấn trưởng Trung Đoàn 9, v́ cố vấn trưởng Trung Đoàn 9 nghi ngờ
là Đại tá Vĩnh sẽ đầu hàng địch thay v́ tử thủ tại Lộc Ninh.
Do sự tận tụy và thân t́nh đó, các phi vụ oanh kích, oanh tạc của
các phi tuần phản lực Hoa Kỳ cất cánh từ hai Hàng Không Mẫu Hạm, đậu
ngoài khơi Biển Thái B́nh Dương, đă được hướng dẫn một cách rất là
chính xác và có hiệu quả rất cao. Địch quân phải chịu tổn thất rất
nặng nề, về nhân mạng cũng như về chiến cụ. Thêm vào đó những Box
B-52, phi cơ xuất phát từ căn cứ đặt tại Đảo Guam, trải thảm bom
hàng ngàn tấn trên đầu quân Cộng Sản Bắc Việt. Khi th́ làm nổ hàng
giờ các kho đạn dă chiến Cộng Quân khi th́ đánh trúng vào cả giàn
pháo binh 130 ly và những giàn phóng hoả tiễn của Cộng Quân, lúc lại
đánh trúng ngay vào cả 1 trung đoàn quân Cộng Sản Bắc Việt có T-54
và PT-76, đang hùng hổ tiến gần sát tuyến pḥng thủ cuối cùng của
Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Đúng là loại không quân khắc tinh cho
chiến thuật biển người của Cộng quân đang áp dụng, là loại thần dược
trị bá bệnh do Cộng quân gây ra tại An Lộc. Một phi vụ (hay là Box)
của B-52 có 3 chiếc, trải thảm bom, chồng mép lên nhau (overlap) có
tầm sát hại chiều ngang 1 cây số và chiều dài 3 cây số. Trước khi
bom gần tới đất, gây ra tiếng gió rít, lạnh cả người tưởng chừng như
tiếng quỷ hú, và sau khi chạm đất nổ tung mịt mù cát bụi, khi tan
khói bụi, th́ nh́n thấy lố nhố hố bom, loang lổ to hơn cái ao, xung
quanh th́ không c̣n một thứ ǵ c̣n đứng vững, v́ đă trộn lẫn vào đất
cát tan tành, Cộng quân gọi những hố bom này là bom đ́a, v́ hố bom
to gần bằng một cái ao nước, Chiến xa T.54 hay PT.76 của Cộng quân
cũng không ngoại trừ.
(Theo tài liệu của tác giả James Willbanks, Đại Tá Miller đă rời An
Lộc vào ngày 10 tháng 05 năm 1972 để đi đáo nhiệm một chức vụ mới.
Đại Tá Miller được Trung Tá Walter Ulmer thay thế).
8. PHẢN ỨNG CỦA BỘ TƯ LỆNH QUÂN ĐOÀN 3/ QUÂN KHU III
T́nh trạng An Lộc lúc đó, được ví như một quả tim trong lồng ngực,
chứa đựng khoảng 4, 200 giọt huyết quản của những chiến sĩ Việt Nam
Cộng Hoà quyết tử thủ, và khoảng 8,000 giọt máu của dân, cán, chính
tỉnh B́nh Long, quyết sống chết với quân thù Cộng Sản phương Bắc,
đang thoi thóp thở từng hồi, theo từng đợt tấn công của địch, dưới
sức ép bủa vây của khoảng trên 37,000 Cộng Sản Bắc Việt bao phủ cả 4
mặt bên ngoài.
Trung Tướng Nguyễn Văn Minh, Tư Lệnh Quân Đoàn 3/ Quân Khu III, vị
tổng chỉ huy chiến trường An Lộc, ví như là vị y sĩ giỏi, đang chữa
trị cho con tim vĩ đại đó tiếp tục được tồn tại, cần phải làm cho
nhịp tim được đập đều đặn trở lại b́nh thường, bằng cách bơm thêm
sức, vô thêm máu, cho vào con tim đó, với những loại máu thích hợp
cho cơ thể con bệnh An Lộc, và cũng là những loại máu khắc tinh đối
với Cộng quân, có nghĩa là phải lập tức châm thêm quân vào An Lộc
sao cho kịp lúc kịp thời. Những chiến sĩ Nhảy Dù và Biệt Cách Nhảy
Dù, là những đơn vị thiện chiến nhất, hiện đại nhất của Quân Lực
Việt Nam Cộng Hoà, cũng là những binh chủng của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà khắc tinh đối với quân Cộng Sản Bắc Việt.
Căn cứ vào nguồn tin kiểm thính mật mă của đơn vị Biệt Đội Mật Mă
Pḥng 6 Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, tăng phái cho
Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3/Quân Khu III. đặt tại Lai Khê, bản doanh hành
quân điểu khiển chiến trường An Lộc, có thể biết được, hầu hết các
tin tức, về danh tánh đơn vị, và mọi sự điều động quân, cũng như ư
định trước khi tấn công, của các đơn vị cấp Sư Đoàn, cấp Trung Đoàn
của địch đểu được đơn vị mật mă kiểm thính thu nhận và giải đoán, và
được tŕnh lên tức thời cho Trung Tướng Nguyễn Văn Minh và bộ tham
mưu hành quân Quân Đoàn tường tận, để nghiên cứu và hoạch định kế
hoạch ứng phó:
Tin kiểm thính ghi nhận : toàn bộ Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt đă
tung hết vào trận chiến, đang bị Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt
Nam Cộng Hoà cầm chân tại mặt trận phía Bắc tỉnh lỵ,không c̣n khả
năng tiến xa thêm được, ngoài 1/2 diện địa đă bám trụ được; Công
Trường B́nh Long được tăng cường thêm Trung Đoàn 272 của Công Truờng
9 Cộng Sản Bắc Việt, tấn công mặt trận phía Đông thị trấn, cũng đă
bị Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân Việt Nam Cộng Hoà cầm chân, không thể
lấn xa hơn được, đành phải bám dùi tại chỗ; c̣n ở mặt trận phía Tây,
Công Trường 9 (-) Cộng Sản Bắc Việt cứ di chuyển tới lui để tránh né
phi cơ đồng minh oanh kích, ở mặt trận phía Nam, vùng trách nhiệm
của Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt, đă cắt cử Trung Đoàn 209 cho
mặt trận Tàu Ô ở phía Nam Quốc Lộ 13, c̣n lại 2 trung đoàn Bộ Binh,
được bố trí hai bên Quốc Lộ 13, khoảng 4 cây số về phía Nam, Trung
Đoàn 165 ở bên cánh phải, vùng Xa Cam Xa Trạch, Trung Đoàn 141 bên
cánh trái, vùng Ấp Srok G̣n (tính từ Bắc xuống Nam), cả hai trung
đoàn nầy vẫn c̣n ẩn phục phía Nam, để chờ bắt sống đoàn quân tháo
lui của Việt Nam Cộng Hoà rút về Lai Khê hay B́nh Dương nếu có xảy
ra, hoặc đợi khi có lệnh, làm nỗ lực chính tấn công từ mặt phía Nam
lên.
Đó là t́nh h́nh trận liệt của địch tính đến chiều ngày 13/04/1972.
Sau khi nh́n bản đồ trận liệt địch, Tướng Minh nhận thấy, về phía
Đông Nam, lực lượng địch gần nhất trong ṿng chu vi 4 cây số vuông,
khu vực Đồi Gió, Đồi 169 và những thung lũng kề cận, chỉ có Trung
Đoàn 141 Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt là có thể có khả năng bôn
tập, để cản trở việc đổ quân Dù và Biệt Cách Dù tăng viện cho An
Lộc, phía Đông Nam. Muốn đối phó với hiểm hoạ có thể có, từ đơn vị
Trung Đoàn 141 Công Trường 7, ta cần phải có kế hoạch nghi binh, làm
sao để cho đơn vị Cộng quân nầy phải tự động rút đi, để cho việc đổ
quân Dù và Biệt Cách Dù được an toàn hơn.
Chiều ngày 13 tháng 04 năm 1972, Tướng Minh chỉ thị cho Phát Ngôn
Viên Quân Đoàn 3 trở về Sài G̣n, tại địa điểm họp báo số 49 đường
Nguyễn Lâm Quận 10 Thành Phố Sài G̣n, để họp báo như thường lệ mỗi
đêm vào khoảng 7 giờ tối.
Khi tin tức thu nhận được từ Đài Phát Thanh Hà Nội sẽ chiếm cứ An
Lộc trước ngày 20 tháng 04 năm 1972 để ra mắt cái Chính Phủ gọi là
Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, và tiếp theo bản tin diễn tiến chiến
sự, do Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 phổ biến, ngày 12 tháng 04, căn cứ Cầu
Cần Lê đă được lệnh rút lui, và trên đường rút lui của Chiến Đoàn 52
(-) Sư Đoàn 18 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, đang bị 2 trung đoàn của
địch bao vây ngăn chặn, giao tranh ở cường độ ác liệt, các đặc phái
viên của các báo quốc nội cũng như các hăng thông tấn xă ngoại quốc
như AP, UPI, AFP, REUTER đều có cảm nghĩ rằng quân Cộng Sản Bắc Việt
đang áp sát vào An Lộc, và rất trông chờ bản tin chiến sự nóng bỏng
nhất vào buổi tối ngày 13 tháng 04 năm 1972.
Bản tin tường tŕnh về t́nh h́nh chiến sự tại mặt trận An Lộc với
các kư giả quốc nội và đặc phái viên các hăng thông tấn ngoại quốc
hiện diện, được Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh, Phụ Tá Hành Quân Tư Lệnh
Quân Đoàn kiêm Phát Ngôn Viên Quân Đoàn 3/ Quân Khu III phổ biến,
sau khi hội ư và thảo luận với vị Tư Lệnh Quân Đoàn và Bộ Tham Mưu,
từ Lai Khê lái xe về Sài G̣n, với hành trang cho cuộc họp báo thật
đặc biệt, v́ sáng sớm ngày 13/04, Cộng Quân đă chính thức mở cuộc
tấn công vào mặt Bắc An Lộc.
Cuộc họp báo lần nầy có hai phần rất quan trọng, được tŕnh trước
Quốc Dân Việt Nam Cộng Hoà qua các nhật báo quốc nội, và trước dân
chúng toàn thế giới qua các hăng thông tấn quốc tế :
Phần thứ nhất : về diễn tiến t́nh h́nh chiến sự trong ngày 13 tháng
04 năm 1972, có đính kèm theo phóng đồ hành quân trận mạc, mặt trận
phía Bắc An Lộc, và cuộc quần thảo giữa 2, 500 quân của Trung Đoàn 8
Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà với 12,000 quân của Công Trường
5 Cộng Sản Bắc Việt, và mặt phía Đông giữa Liên Đoàn 3 Biệt Động
Quân Việt Nam Cộng Hoà với Công Trường B́nh Long + Trung Đoàn 272
Cộng Sản Bắc Việt .
Phần thứ nh́ của cuộc họp báo cũng là phần chính, cần phải đạt được,
là phần phản ứng của Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 ra sao trước t́nh h́nh
như hiện tại :
Trung Tá Ánh lănh chỉ thị của vị Tư Lệnh Quân Đoàn phát biểu như sau
:
Theo tin từ một thương binh cấp Tiểu Đoàn , của Công Trường B́nh
Long Cộng Sản Bắc Việt, được các chiến sĩ của Tiểu Đoàn 36 Biệt Động
Quân cứu cấp hôm 11 tháng 04 năm 1972 cho biết : Tướng Trần Văn Trà,
Tư Lệnh chiến dịch Nguyễn Huệ (vùng 3) cùng vài nhân vật ṇng cốt
của Cục R (Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam) từ Lộc Ninh đă di chuyển
đến vùng phi trường Quản Lợi, chỉ cách An Lộc khoảng 5 cây số về
phía Đông, chỉ có 1 tiểu đoàn đặc công thiện chiến có tên là Tiểu
Đoàn Đặc Công của Cục R để bảo vệ. Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn đă tŕnh về
Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà xin cấp thời cho thả dù
Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù vào phía Đông Bắc An Lộc (phía sau lưng
của Trung Ương Cục Miền Nam), để tóm gọn cái chính phủ bù nh́n và
bắt sống tướng Trần Văn Trà.
Một câu hỏi của một kư giả ngoại quốc: kế hoạch thả Biệt Cách Dù vào
sau lưng Cục R chừng nào mới thực hiện ? Trung Tá Ánh trả lời : vào
sáng sớm tinh suơng ngày mai (ngày 14 tháng 04 năm 1972). Cuộc họp
báo được kết thúc vào khoảng 8 giờ tối cùng ngày, và vào khoảng 10
giờ đêm tin tức Biệt Cách Dù sẽ được thả bọc phía sau Trung Ương Cục
Miền Nam, đă làm chấn động cả thế giới, cặp bài trùng Kissinger và
Lê đức Thọ người th́ chỉ thị cho phối kiểm lại, người thi vội điện
tin về Hà Nội gấp rút thông báo ngay cho Bộ Chỉ Huy Quân Đoàn của
Tướng Trần văn Trà chuẫn bị đề pḥng !!!
Kiểm điểm lại thực lực pḥng vệ cho Cục R lúc bấy giờ, các đơn vị bộ
binh cơ hữu cận kề đều bị kẹt hết tại các giáp tuyến trên trận tiền,
với Liên Đoàn 3 Biệt Động Quân và Trung Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà, không c̣n được nguyên vẹn về quân số tác chiến và khả năng di
động, để có thể rút về bảo vệ cho Bộ chỉ huy đầu năo Cục R. Thời
gian chỉ c̣n vài tiếng đồng hồ nữa là Biệt Cách Dù, sẽ được thả
xuống trận địa. Nghe tin Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù sẽ đến trong vài
giờ sắp tới, và đơn vị bảo vệ hiện thời chỉ có vào khoảng 400 cán
binh (tiểu đoàn đặc công Cục R) th́ không thể nào đương cự nổi !!!
Duyệt lại cấp thời các cánh quân, chỉ c̣n duy nhất có Trung Đoàn 141
Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt, đang bố trí quân ở ấp Srok G̣n,
phía Tây Nam Bộ Chỉ Huy cục R, khoảng 8 cây số, là đơn vị thiện
chiến cấp Trung Đoàn c̣n sinh lực đầy đủ, cũng như tính cơ động cao,
của quân Cộng Sản Bắc Việt, mới có đủ thời giờ và thực lực, di
chuyển về tăng cường bảo vệ Cục R để ngăn cản Biệt Cách Dù mà thôi.
Như vậy Cộng quân đă trúng kế Điệu Hổ Ly Sơn của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hoà, bỏ trống cả một vùng 4 cây số vuông phía Đông Nam, dùng
cho việc đổ quân bằng trực thăng vận: Lực Lượng Nhảy Dù vào các ngày
14 và 15 tháng 04 năm 1972, và Lực Lượng Biệt Cách Dù vào ngày 16
tháng 04 năm 1972 đưọc an toàn 99%.
Việc Trung Đoàn 141 Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt rời ấp Srok G̣n
để rút về bảo vệ Cục R, được chứng minh qua đoạn văn trong bài phóng
sự “An Lộc Chiến Trường Đi Không Hẹn” của tác giả Biệt Cách Dù Phạm
Châu Tài, là nhân chứng sống hiện đang cư ngụ tại Hoa Kỳ, viết lại
như sau : Liên Đoàn 81 Biệt Cách được lệnh nhảy vào An Lộc vào trưa
ngày 16 tháng 04 năm 1972. (13)
[sup] (13) [/sup Đặc san Biệt Cách Dù số Đại Hội năm 1998 đề mục “
An Lộc Chiến Trường Đi Không Hẹn” của tác giả Phạm Châu Tài trang 73
(Xin xem Phần Phụ Đính).
Đúng như lời Phát Ngôn Viên Quân Đoàn 3 đă phát biểu với báo chí,
sáng sớm ngày 14 tháng 04 năm 72, hàng chục chiếc C.123 và C.130 của
Không Lực Việt Nam Cộng Hoà đă có mặt trên vùng trời phía Đông Bắc
An Lộc trên cao độ ngoài tầm của các loại súng pḥng không của Cộng
quân, Tung ra những cánh hoa dù rợp cả một góc trời. Thiên Thần Mũ
Xanh Biệt Cách Dù (giả) v́ chiếc dù th́ thiệt 100%, nhưng những
chiến binh đang ṭn ten dưới dù toàn là những h́nh nộm được kết bằng
thứ vật liệu đủ nặng tương đương với sức nặng một người. Đến khoảng
9 giờ sáng ngày hôm đó, Cộng quân (Trung Đoàn 141 Công Trường 7 Cộng
Sản Bắc Việt) tạo được một ṿng đai pḥng thủ bên ngoài, và Tiểu
Đoàn đặc công có trách vụ bảo vệ tuyến cận kề, đề sẵn sàng nghênh
chiến từ hướng Đông Bắc nơi Biệt Cách Dù (giả) được thả xuống, rút
đầu dưới công sự chiến đấu, và sẵn sàng các yếu tố pháo binh tiên
liệu trước tuyến pḥng thủ. Chờ khi màn đêm đổ xuống, th́ lại càng
hồi hộp lo âu, lo ngại lối đánh đêm của Biệt Cách Dù. Rồi trời lại
sáng, cũng vẫn không thấy Biệt Cách Dù động tịnh nổ súng, không biết
Biệt Cách Dù, sau khi xuống tới trận địa rồi di chuyển đi đâu, di
chuyển đánh bọc vào sườn phải hay sườn trái hay đánh thọc lại ngay
sau lưng. Tại Bộ Chỉ Huy đầu năo, Trung Ương Cục R, gọi máy liên hồi
để ḍ hỏi tin tức Biệt Cách Dù, tầt cả đang trong t́nh trạng phập
phồng lo sợ bị Biệt Cách Dù xuất hiện bắt sống.
Đến lúc này th́ cũng đă qua 3 ngày đêm. Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3, đă
hoàn tất việc đổ quân. Hai lữ đoàn tinh nhuệ Dù và Biệt Cách Dù đă
vào được An Lộc, để kiện toàn tổ chức pḥng thủ : chiếm lại được 1/2
lănh thổ phía Bắc và mở rộng ṿng đai pḥng thủ thêm 2 cây số về
phía Nam.
Như vậy th́ Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3, đă hoàn thành chiến pháp, gọi là
Điệu Hổ Ly Sơn. Mục đích của kế hoạch này là tăng cường cho chiến
trường An Lộc thêm được 3,000 quân thiện chiến {2450 Thiên Thần Mũ
Đỏ (Dù) và 550 Thiên Thần Mũ Xanh (Biệt Cách Nhảy Dù)}.Như vậy th́
con tim vĩ đại An Lộc được cứu tỉnh, nhịp đập được trở lại b́nh
thường, sẵn sàng đẩy lui bất cứ cuộc tấn công nào trong những ngày
kế tiếp của Cộng quân.
Ngày 19 tháng 04 năm 1972, tại Bản Doanh Hành Quân Tiền Phương Bộ Tư
Lệnh Quân Đoàn 3/Quân Khu III đang đóng tại căn cứ Lai Khê, tỉnh
B́nh Dương, Trung Tướng Nguyên Văn Minh phát biểu với báo chi trong
và ngoài nước :”An Lộc đă trải qua hồi nguy kịch. Tuy nhiên chúng
tôi vẫn c̣n phải cẩn trọng, v́ c̣n nhiều ngàn dân chúng c̣n đang kẹt
trong ṿng lửa đạn đôi bên, và thường xuyên Cộng quân không ngừng
pháo kích vô tội vạ, cả ngày lẫn đêm, đă tạo nhiều tang thương chết
chóc và gây ra rất nhiều thiệt hại cho dân chúng trong thành phố.
Trong hai đợt tấn công đợt 1 vào ngày 13 tháng 04 năm 1972 và đợt 2
vào ngày 15 tháng 04, kéo dài qua ngày 16 tháng 04 năm 1972, Cộng
Quân đă lấn chiếm và bám trụ được 1/2 diện địa phía Bắc và phía Đông
thành phố. Mặc dù cả hai Công Trường 5 và B́nh Long cộng thêm 1
thành phần của Công Trường 9 Cộng Sản Bắc Việt cố t́nh muốn san bằng
An Lộc, nhưng bị sức đề kháng dũng mănh của Trung Đoàn 8 Bộ Binh Sư
Đoàn 5 Việt Nam Cộng Hoà ở phía Bắc và các chiến sĩ Biệt Động Quân
Việt Nam Cộng Hoà ở phía Đông cầm chân, không sao tiến thêm được
nữa, một phần bị tổn thất quá nặng nề, ước lượng mức tổn thất về
nhân mạng hơn hai trung đoàn bộ chiến, và trên 30 chiến xa T.54 bị
bắn cháy hay bị bắt sống.
Về phía Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà cũng bị tổn thất khá
nặng, tính chung cả Trung Đoàn 8 Bộ Binh và Liên Đoàn 3 Biệt Động
Quân Việt Nam Cộng Hoà bị thiệt hại khoảng 35% quân số.cộng thêm các
khẩu pháo 105 và 155 ly của Tiểu Đoàn 52 Pháo Binh Việt Nam Cộng Hoà
bị pháo địch gây hư hại đến 98%.
9. ĐỔ QUÂN TĂNG VIỆN CHO MẶT TRẬN AN LỘC
Cuộc đổ quân tăng viện nhằm hai mục đích :
1.- Trực thăng vận tăng cường cho quân pḥng thủ tại An Lộc : Lữ
Đoàn 1 Nhảy Dù và Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù.
2.- Thiết lập căn cứ hoả lực Tân Khai (12 cây số Nam An Lộc), dùng
làm bàn đạp (cứ điểm) để trực thăng vận Trung Đoàn 31 và Trung Đoàn
33 của Sư Đoàn 21 Bộ Binh cùng Chiến Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh Việt
Nam Cộng Hoà để rút ngắn đoạn đường tiến gần An Lộc và công phá chốt
Tàu Ô.
Trung Tướng Nguyễn Văn Minh đương kim Tư Lệnh Quân Đoàn 3/Quân Khu
III kiêm Tư Lệnh Chiến Trường An Lộc năm 1972, khi c̣n là Chuẩn
Tướng Tư Lệnh Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà tạI Khu 42 Chiến
Thuật vùng Đồng Bằng sông Cửu Long, đă được nổi tiếng là một tướng
tài giỏi trong chiến thuật trực thăng vận, cũng là vị tướng đă đào
tạo ra NGŨ HỔ TƯỚNG MIỀN TÂY : Lê Văn Hưng, Hồ Ngọc Cẩn, Lưu Trọng
Kiệt, Lê Văn Dần, Vương Văn Trổ (từ năm 1965 đến 1968). Cho đến năm
1972 c̣n được Tướng Lê Văn Hưng , Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh Quân
Đoàn 3 đang trấn thủ An Lộc, và theo đoàn quân tăng viện của Quân
Đoàn 4 c̣n có Trung Tá Hồ Ngọc Cẩn, Chiến Đoàn Trưởng Chiến Đoàn 15
Sư Đoàn 9 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà.
Trung Tá Lưu Trọng Kiệt và Trung Tá Lê Văn Dần đă tử trận trên chiến
trường Miền Tây vào khoảng năm 1967, Tướng Lê Văn Hưng và Đại Tá Hồ
Ngọc Cẩn đă anh hùng tuẫn tiết trong những ngày Tháng Tư Đen 30
tháng 04 năm 1975. Chỉ c̣n lại Trung Tá Vương Văn Trổ là người duy
nhất trong ngũ Hổ Tướng Miền Tây c̣n sống sót và đang cư ngụ tại
thành phố Houston, Texas, Hoa Kỳ.
9.1 TRỰC THĂNG VẬN TĂNG CƯỜNG LỮ ĐOÀN 1 NHẢY DÙ THAM CHIẾN
Đại Tá Lê Quang Lưỡng
Lữ Đoàn Trưởng LĐ I Nhảy Dù.
Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù, đang quần thảo với địch quân trong gần suốt tuần
qua tại vùng Suối Tàu Ô, được lệnh rút về quận Chơn Thành, cấp tốc
bổ sung và trang bị, chờ lệnh trực thăng vận vào tham chiến tại An
Lộc.
Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù bàn giao trận địa lại cho Trung Đoàn 32 Sư Đoàn 21
Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đảm trách.
Sáng ngày 14 tháng 04 năm 1972, Đại Tá Lê Quang Lưỡng được triệu hồi
về họp tại cứ điểm Lai Khê. Trung Tướng Nguyễn Văn Minh, Tư Lệnh
Quân Đoàn 3, cho biết t́nh h́nh mới nhất tại An Lộc, sau hai lần tấn
công của địch quân. Tướng Minh cũng khuyến cáo, nơi có thể đổ quân
tương đối an toàn là vùng Đông Nam khu vực Đồi Gió và Đồi 169, Ông
cho biết , các đơn vị bạn đang tử thủ bên trong, cần một luồng sinh
khí mới đổ vào. Đơn vị được tuyển chọn hiện nay, chỉ có Lữ Đoàn 1
Nhảy Dù là đủ khả năng tiến vào An Lộc để đột phá ṿng vây … Sau đó
con chim đầu đàn của Lữ Đoàn 1 Dù cùng vài sĩ quan trong ban tham
mưu Lữ Đoàn 1 Dù lên trực thăng bay quan sát t́m băi đổ quân.
Ngay buổi trưa hôm đó, Đại Tá Lưỡng quyết định cho trực thăng vận
Tiểu Đoàn 6 Dù xuống ấp Srok Ton Cui tọa lạc dưới chân đồi 169, 4
cây số Đông Nam An Lộc, để giữ an ninh băi đáp cho ngày hôm sau (15
tháng 04 năm 1972), toàn bộ Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 1 cùng 2 Tiểu Đoàn 5
và 8 Dù đổ quân kế tiếp.
Tiểu Đoàn 6 Dù, sau khi hoàn thành nhiệm vụ an ninh băi đáp, liền để
lại 1 đại đội giữ an ninh đầu ấp Srok Ton Cui dưới chân đồi, c̣n
Tiểu Đoàn (-) , di chuyển lên chiếm lĩnh cao điểm Đồi Gió và Đồi
169, để làm lực lượng bảo vệ cho Pháo Đội Dù (6 khẩu 105 ly ṇng
ngắn), cấp thời lập thành một căn cứ hoả lực dă chiến, để yểm trợ
cho toàn thế mặt trận An Lộc (giai đoạn này Tiểu Đoàn Pháo Binh 52
của Việt Nam Cộng Hoà và Trung Đội Pháo Binh của Tiểu Khu B́nh Long
chỉ c̣n sót lại 1, 2 khẩu xử dụng được mà thôi).
Lữ Đoàn 1 Dù được đổ xuống trận địa do Không Đoàn Trực Thăng 43 Sư
Đoàn 3 Không Quân đảm trách. Vị sĩ quan đại diện Không Đoàn 43 là
Thiếu Tá Nguyễn Văn Ức trách nhiệm toàn bộ việc đổ quân và tản
thương trên toàn mặt trận An Lộc.
Sau khi xuống được trận địa an toàn, Đại Tá Lưỡng , điều động quân
Dù chia làm 2 cánh, song song tiến vào An Lộc. Tiểu Đoàn 8 bên cánh
trái do Trung Tá Lương Bá Ninh Tiểu Đoàn Trưởng chỉ huy, tiến thẳng
về 2 cây số phía Nam thành phố, vượt ngang qua Quốc Lộ 13, tiêu diệt
một vài đơn vị Cộng Sản Bắc Việt đang bám trụ tại đây, rồi dừng chân
trong rừng cao su bên sườn phải (tính từ Bắc xuống Nam cạnh Quốc Lộ
13), c̣n Tiểu Đoàn 5 Dù, do Trung Tá Nguyễn Chí Hiếu Tiểu Đoàn
Trưởng chỉ huy, tiếp tục dừng quân, bên sườn trái, song song với
Tiểu Đoàn 8 Dù, tạo thành một tuyến bất khả xâm phạm trong khu rừng
cao su, 2 cây số phía Nam An Lộc, mà Cộng quân không ngờ được, âm
thầm đào hầm hố pḥng thủ, đồng thời gửi các toán thám sát bung rộng
ṿng đai pḥng thủ của thị trấn ra thêm hơn về phía Nam, c̣n Bộ Chỉ
Huy Lữ Đoàn 1 Dù cũng được Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà hướng dẫn đến gặp Tướng Hưng tại căn cứ trại Đỗ Cao Trí.
Tại Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, ngoài Tướng Hưng
c̣n có Đại Tá Vỹ, Tư Lệnh Phó Sư Đoàn 5 Bộ Binh, Đại Tá Trường,
Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh, Đại Tá Nhựt, Tỉnh
Trưởng kiêm Tiểu Khu Trưởng B́nh Long và các cố vấn Mỹ của SĐ 5 và
lực lượng Nhảy Dù. Sau đó , Tướng Hưng chỉ thị cho Bộ Chỉ Huy Dù di
chuyển về trú đóng cùng căn hầm pḥng thủ của Tiểu Khu ở phía Nam.
Như vậy là mặt phía Nam bây giờ trở thành mạnh nhất do 1,450 quân Dù
tinh nhuệ trấn thủ với Bộ Chỉ Huy Lữ Đoàn 1, và 2 Tiểu Đoàn 5 và 8
Dù. C̣n Tiểu Đoàn 6 Dù cùng pháo đội pháo binh Dù đang trú đóng trên
căn cứ Pháo Binh tại sườn đồi Gió và đồi 169 . Tướng Hưng đă trút đi
được phần nào lo âu về mặt trận phía Nam. (14)
Chú thích : (14) Nhật Kư Hành Quân của Quân Đoàn 3 về trận chiến An
Lộc năm 1972.
9.2 BIỆT CÁCH DÙ THAM CHIẾN
Đến ngày 16 tháng 04 năm 1972, Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù được tăng
viện cho chiến trường An Lộc, và khởi phát cuộc phản công tái chiếm
lại 1/2 lănh thổ phía Bắc, Từng hợp đoàn trực thăng HU1D cất cánh từ
căn cứ Lai Khê vào trưa ngày 16 tháng 04 năm 1972, đưa 550 thiên
thần mũ xanh Biệt Cách Nhảy Dù đến chiến trường An Lộc một cách an
toàn.
Băi đổ quân được chọn trên một khoảng ruộng trống, về phía Tây tỉnh
lộ 245, cách Đồi Gió 1 cây số về phía Đông Bắc.
Hợp đoàn trực thăng từng đợt 10 chiếc HU1D cho mỗi đợt đổ quân, có 4
trực thăng vơ trang hộ tống. Đợt đầu , thả Bộ Chỉ Huy Liên Đoàn do
Trung Tá Phan Văn Huấn chỉ huy và 4 Toán Trinh Sát của Liên Đoàn do
Trung Úy Lê Văn Lợi chỉ huy và Đại Đội 1 do Đại Úy Nguyễn Ích Đoàn
chỉ huy, Đại Đội 2 do Đại Úy Nguyễn Sơn chỉ huy. Chuyến thứ hai gồm
có Liên Đoàn Phó, Thiếu Tá Nguyễn Văn Lân cùng Đại Đội 3 do Đại Úy
Phạm Châu Tài có biệt danh là Hổ Xám chỉ huy và Đại Đội 4 do Đại Úy
Đào Minh Hùng chỉ huy.
Sau khi kiểm điểm quân đầy đủ, Trung Tá Huấn liền cho lệnh các đơn
vị di chuyển đến chiếm cứ Ấp Srok G̣n, cận kề bên băi đổ quân, dừng
quân, bố trí xong xuôi, Trung Tá Huấn, mở tần số truyền tin liên lạc
được với Tướng Hưng, để được hướng dẫn lộ tŕnh an toàn đến Bộ Chỉ
Huy của Tướng Hưng, đồng thời ông cũng liên lac được với Đại Tá
Lưỡng (Lữ Đoàn 1 Dù) để được biết vị trí 2 Tiểu Đoàn 5 và 8 Dù để
tránh ngộ nhận.
Trên đường tiến quân vào ấp Srok G̣n, đơn vị Biệt Cách đi đầu báo
cáo về Bộ Chỉ Huy , gặp được hai người Thượng, đang ṃ mẫm trở về ấp
để t́m các con ḅ, của dân làng đă bỏ chạy c̣n để lại từ hơn tuần
qua ,khi Cộng quân đến chiếm cứ, với vết tích đào hầm hố pḥng thủ
c̣n nguyên vẹn . Hai người dân Thượng khai báo, quân Cộng Sản Bắc
Việt vừa mới rút đi , c̣n chưa kịp lấp lại hầm hố đă đào xới tứ
tung.
Chiếu theo tài liệu của một nhân chứng sống của Biệt Cách Dù, Thiếu
Tá Phạm Châu Tài, trong tác phẩm “AN LỘC CHIẾN TRƯỜNG ĐI KHÔNG HẸN”,
(nguyên văn bài ,được đính kèm trong phần Phụ Đính) có đoạn ghi như
sau :
“Nắng hè chói chang oi bức, ánh nắng lung linh, theo cánh quạt của
trực thăng tiễn đưa Đoàn Quân Ma đi vào vùng Đất Cấm. Địa điểm đổ
quân là những đám ruộng khô cằn nứt nẻ, phía Tây Tỉnh Lộ 245, chung
quanh là những cánh rừng thưa trải dài theo hướng Tây Bắc, khoảng
cách 1 cây số để đến Đồi Gió. Phải cần một hợp đoàn 45 chiếc trực
thăng đa dụng HU1D, với hai đợt đổ quân, mới thực hiện xong cuộc
chuyển quân, và Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù đă vào vùng hành quân vào
lúc 4 giờ chiều ngày 16 tháng 04 năm 1972. Mở tần số liên lac với
Tướng Lê Văn Hưng trong An Lộc. Liên lạc với Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù để
biết vị trí quân bạn và nhanh chóng khai triển đội h́nh chiến đấu.
di chuyển về hướng Tây, len lỏi theo đường thông thuỷ giữa hai ngọn
đồi Gió và đồi 169. Âm thầm và ngậm tăm mà đi. Một sự kiện bất ngờ
không may xảy đến, khi đoàn quân đang di chuyển, một quả bom của
Không Quân Hoa Kỳ, định đánh vào vị trí của Cộng quân lại rơi ngay
vào đội h́nh di chuyển của Biệt Cách Dù, gây thương vong cho vài
binh sĩ, trong đó có Thiếu Úy Lê Đ́nh Chiếu Thiện. Lập tức, trái
khói vàng được bốc cao giữa đoàn quân để phi công nhận diện phía
dưới là quân bạn. Phải mất một thời gian ngắn cho việc tản thương.
Hai cố vấn Mỹ, Đại Úy Huggins và Thượng Sĩ Yearta nhanh chóng liên
lạc với Lữ Đoàn 17 Kỵ Binh Không Vận Hoa Kỳ, yêu cầu trực thăng cấp
cứu và được thoả măn ngay. Đây là hai cố vấn thuộc lực lượng đặc
biệt Hoa Kỳ vẫn c̣n chiến đấu bên cạnh Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù,
khi quân bộ chiến Mỹ đang rút lui khỏi chiến trường Việt Nam theo kế
hoạch Việt Nam Hoá Chiến Tranh được bắt đầu thi hành từ năm 1970….
Ngày 17 tháng 04 năm 1972, Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù cùng một thời
điểm với Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù tiếp cận ngoại vi tuyến pḥng thủ của
Thị Xă về phía Nam cạnh Quốc Lộ 13.
Cộng quân không ngờ Biệt Cách Dù đă lọt vào thị xă tiếp hơi cho quân
tử thủ, và mở cuộc tấn kích ngay đêm đó vào các khu phố mặt Bắc, với
kỹ thuật đánh đêm điêu luyện, thần tốc, khi phân tán, lúc hội tụ.
Biệt Cách Dù đă giáng lên đầu Cộng quân những đ̣n sấm sét. Đánh
không có sự yểm trợ của pháo binh, hay bất cứ của một loại vũ khí
ṿng cầu nào. Đánh bằng súng cá nhân, bằng lựu đạn, đánh cận chiến
bằng lưỡi lê, đánh nhau từng căn nhà, từng cao ốc đổ vỡ. Chiếm lại
từng con đường, từng khu phố trong đêm dài dường như bất tận.
Sáng ngày 18 tháng 04 năm 1972, Biệt Cách Dù đă có mặt hầu hết trong
các khu phố phía Bắc thị xă và giải thoát cho cả gần 100 gia đ́nh cư
dân c̣n đang kẹt lại trong vùng kiểm soát của Cộng Sản. Từ các căn
nhà sụp đổ bên vệ đường, từng toán Việt Cộng tuôn ra thắo chạy thục
mạng về hướng Bắc, v́ chúng bị đánh phủ đầu trong đêm, sáng ra nh́n
chung quanh nơi nào cũng nh́n thấy Lính Rằn Ri, loại lính đă hơn một
lần chặn đánh chúng trên Đường Trường Sơn heo hút mưa bay.
Mặc dù đă chiếm lại toàn bộ khu vực phía Bắc, nhưng vẫn c̣n một ổ
kháng cự mà Cộng quân vẫn c̣n cố thủ bên trong, đó là Đồn Cảnh Sát
Dă Chiến. Biệt Cách Dù tấn công nhiểu đợt, nhưng vẫn chưa vào được.
Hơn nữa, từ đồi Đồng Long, Cộng quân dùng đại bác không giật 57 ly,
75 ly và súng cối 82 ly, bắn trực xạ và pháo vào Biệt Cách Dù, để
yểm trợ cho bọn chúng cố thủ bên trong Đồn Cảnh Sát Dă Chiến Cố vấn
Huggins của Biệt Cách Dù vào ngay tần số của Lữ Đoàn 1 Không Quân
Hoa Kỳ xin yểm trợ hoả lực. Hai chiếc phi cơ AC-130 Spectre bay lượn
trên vùng trời An Lộc, với cao độ ngoài tầm sát hại của cao xạ và
hoả tiễn địa không SA-7, bắn từng quả đạn 105 ly hoặc từng 3 quả 40
ly vào mục tiêu yêu cầu, được điều chỉnh từ dưới đất. Cuối cùng, Đồn
Cảnh Sát Dă Chiến lọt vào tay Biệt Cách Dù vào lúc 4 giờ chiều cùng
ngày 18 tháng 04 năm 1972.
Một phần ba thành phố phía Bắc được tái chiếm trở lại, sau gần 24
tiếng đồng hồ, Biệt Cách Dù chiến đấu liên tục …”
Như vậy do lời khai của hai người Thượng, lực lượng Biệt Cách Dù đă
tránh đi được một cuộc chạm súng có thể là nặng nề, hao tổn sinh
mạng và cả các phi hành đoàn trên các trực thăng đổ quân của Việt
Nam Cộng Hoà, khi đợt đầu vừa mới chạm đất, với Trung Đoàn 141 Công
Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt ,v́ chúng đă ẩn phục nơi đây từ tuần qua
và mới được lệnh rút đi cách đây không lâu. (đêm 13 tháng 04 năm
1972) v́ bị trúng kế “Diệu Hổ Ly Sơn” của Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 đă
thiết kế.
Mặt trời bắt đầu xế bóng, đoàn quân Biệt Cách Dù âm thầm tiến bước
theo đội h́nh cố hữu tác chiến trong rừng. Tiến cận kề đến tuyến
pḥng thủ phía Nam th́ trời đă tối, di chuyển vào thành phố đến
tuyến xuất phát được chỉ định phía Bắc thành phố.
Sau khi kiểm điểm lại quân số, hội họp, phân công lộ tŕnh hành động
và nhận định lằn ranh giữa địch và bạn, toàn thể Liên Đoàn phát khởi
cuộc xâm nhập tiến lên toàn diện cùng lúc, đột kích đánh thốc lên từ
lằn ranh phân chia tạm thời 1/2 phía Nam thành phố, lên mặt phía
Bắc, ngay trong đêm vừa mới đến, khi màn đêm vừa bao trùm chiến địa
(đêm 16 rạng ngày 17 tháng 04 năm 1972).
Biệt Cách Dù đánh địch ngay trong đêm, khi vừa đặt chân đến trận
địa.
Các cán binh Cộng Sản Bắc Việt đang bám trụ trong vùng, phải một
phen kinh tâm tán đởm, đang ôm súng mơ màng ngáy ngủ, th́nh ĺnh bị
hàng loạt đạn M.16 và hàng loạt tiếng nổ của lựu đạn M.26 và súng
phóng lựu M.79, thi đua nhau nổ liên hồi trong từng hầm hố, từng khu
giao thông hào, do các chiến sĩ Biệt Cách Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà
đột kích tấn công bất ngờ, không kịp trở tay cũng như gọi máy báo
động cho nhau.
Vào hừng sáng ngày 17 tháng 04, một cuộc rượt đuổi tàn quân Cộng Sản
Bắc Việt bám trụ, xảy ra rất ngoạn mục, các chiến sĩ Biệt Cách Dù,
càng đánh càng hăng, Cộng quân chạy như đàn chuột bị xới ổ ,bỏ chạy
thục mạng, quy tụ về đồn Cảnh Sát Dă Chiến phía Bắc thành phố để cố
thủ.
Cuộc săn lùng, càn quét địch quân, được tiếp diễn đến chiều ngày 18
tháng 04 năm 1972, tiếng súng bắt đầu lắng dịu trở lại trên diện địa
1/2 phía Bắc. Quân Cộng Sản Bắc Việt đă bị các chiến sĩ Biệt Cách Dù
hoàn toàn quét sạch, kể cả cứ điểm kiên cố đồn Cảnh Sát Dă Chiến,
sau gần 48 giờ các chiến sĩ gan ĺ Biệt Cách Dù chiến đấu không
ngừng nghỉ.
Nói về Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù, mặc dù chỉ có 550 chiến sĩ so với
981 trên bảng cấp số được đổ vào tăng viện cho chiến trường An Lộc,
khả năng tác chiến , có thể bằng hay hơn 2,000 quân bộ chiến, của
các sư đoàn Cộng Sản Bắc Việt, bởi chiến pháp linh động và bất ngờ,
uyển chuyển theo t́nh h́nh, biết tùy theo thời tiết và địa thế. Khi
tấn công th́ như sấm sét, giáng lên đầu quân địch làm chúng không
kịp trở tay, xuất hiện bất ngờ như những thiên thần trên trận mạc,
đánh cận chiến tuyệt kỷ, trên các giao thông hào, hầm hố, vào lúc
ban đêm, chui tường, đục lỗ, tác chiến trong thành phố, ban ngày lẫn
ban đêm rất là điêu luyện. Lấy ít đánh nhiều ,đột kích bất ngờ, thu
dọn chiến trường nhanh chóng. Đă làm kinh tâm khiếp đảm địch quân
trên tận dăy Trường Sơn heo hút gió ngàn, và trong thành phố tại ngă
ba Cây Thị ,kỳ Tết Mậu Thân năm 1968 tại Sài G̣n, Thủ Đô nước Việt
Nam Cộng Hoà.
Nay là lần đầu tiên cả Liên Đoàn đều được tập họp lại một lần, và
cùng chung nhau sát cánh chiến đấu trong một thành phố, với tất cả
tấm ḷng phấn khởi quyết chiến quyết thắng, từ con chim đầu đàn
Trung Tá Phan Văn Huấn, Liên Đoàn Trưởng, Thiếu Tá Nguyễn Văn Lân,
Liên Đoàn Phó, Đại Úy Trần Văn Thọ, Trưởng Ban 3, Đại Úy Nguyễn Văn
Mai, Trưởng Ban 2, Trung Úy Lê Văn Lợi, Liên Toán Trưởng 4 Toán
Trinh Sát, Trung Úy Lê Văn Châu, Bác Sĩ Quân Y, Trung Úy Cao Văn
Cát, Sĩ Quan Đề Lô Pháo Binh tăng phái, Thượng Sĩ Phạm Văn Cấp,
Trưởng Toán Truyền Tin và Mật Mă, Trung Sĩ 1 Phương, Ban Tiếp Liệu,
và các cố vấn Mỹ : Đại Úy Charles Huggins, Cố Vấn Trưởng, Thượng Sĩ
Jesse Yearta, cùng các đại đội chiến đấu : Đại Úy Nguyễn Ích Đoàn,
Đại Đội Trưởng Đại Đội 1, Đại Úy Nguyễn Sơn, Đại Đội Trưởng Đại Đội
2, Đại Úy Phạm Châu Tài, Đại Đội Trưởng Đại Đội 3, và Đại Úy Đào
Minh Hùng, Đại Đội Trưởng Đại Đội 4 cùng toàn thể các Chiến Sĩ trong
Liên Đoàn Biệt Cách Dù.
10. BIỆT CÁCH DÙ TÁI CHIẾM ĐỒI ĐỒNG LONG
Nhận diện được từ nơi Đồi Đồng Long, Cộng quân đă
từng bắn ngang hông Biệt Cách Dù, để yểm trợ cho bọn Cộng Sản Bắc
Viêt đang cố thủ trong đồn Cảnh Sát Dă Chiến trong ngày 18 tháng 04
vừa qua, và là một địa điểm quan trọng có ưu thế chiến thuật của
Cộng quân, tung ra những cuộc tấn công đă qua và sắp tới, là một cái
gai nhọn luôn đâm sóc vào quân pḥng thủ ở mặt trận phía Bắc, cần
phải được nhổ đi càng sớm càng tốt. Đồi Đồng Long có cao độ 400
thước và tọa lạc khoảng 500 thước phia Bắc An Lộc về phía trái Quốc
Lộ 13 từ Nam lên Bắc.
Từ khi Đại Đội 8 Trinh Sát và Đại Đội Địa Phương Quân của Tiểu Khu
B́nh Long bị ép rút lui, Cộng quân tràn vào chiếm cứ như chỗ không
người. Liền khi đó tất cả các công sự pḥng thủ đă được các phi tuần
không quân chiến thuật san bằng bỏ bom napalm đốt cháy cả tiểu đoàn
của quân Cộng Sản Bắc Việt.
Để tránh phi cơ oanh kích, Cộng quân áp dụng chiến thuật hạ tiện
trộn lẫn vào dân, đào hầm hố ṿng ṿng dưới chân đồi nơi có nhà dân
cư trú ở phía Đông và phía Tây, cũng như một ngôi trường tiểu học ở
phía Bắc, nhiều nhất ở hướng Đông, Bắc và Tây Bắc ngọn đồi. Quân
Cộng Sản Bắc Việt có ư định lấy dân làm bia đỡ đạn cũng như đỡ bom.
Nhưng ư định đó không có kết quả cụ thể, v́ khi quân Cộng Sản tiến
đến đâu, th́ dân bỏ chạy đi đến đó. Quân Cộng Sản Bắc Việt cho rằng,
dân chúng này ngoan cố, nên bắn bừa theo, như trường hợp dân cư vùng
phi trường Quản Lợi (xem tường thuật của Tiểu Đoàn 36 Biệt Động
Quân). C̣n những ai đă thoát khỏi tầm súng cá nhân th́ Cộng Sản Bắc
Việt gọi pháo binh bắn tiếp .
V́ dân chúng cư ngụ xung quanh chân đồi Đồng Long, đă chạy thoát
khỏi nanh vuốt của Cộng quân, phi cơ đă có thể oanh kích tự do những
điểm nghi ngờ và những giao thông hào, cũng như những cứ điểm, mà
Cộng Sản Bắc Việt đang đào, ở trong những căn nhà dân chúng đă bỏ
lại , và cả ngôi trường tiểu học tại đó.
Cho đến ngày 08 tháng 06 năm 1972, sự kiện lịch sử ,Tiểu Đoàn 6 Nhảy
Dù đi tiên phong cùng Chiến Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh và Trung Đoàn
33 Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đánh xuyên thủng 2 trung
đoàn của Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt, và bắt tay dược với Tiểu
Đoàn 8 Nhảy Dù ở phía Nam, có nghĩa là đă đánh tan các chốt kiền của
Công Trường 7, đóng chốt chận viện từ hơn 2 tháng qua trên Quốc Lộ
13, đă đem đến một luồng sinh khí mới , làm nức ḷng quân pḥng thủ
trên toàn mặt trận.
Nhân lúc tinh thần quân trú pḥng lên cao, và cũng là lúc tinh thần
các cấp cán binh Cộng Sản hoang mang giao động ,về tin quân tăng
viện Việt Nam Cộng Hoà đă mở được cửa ngơ ở phía Nam, “thừa thắng
xông lên”, ngày 12 tháng 06 năm 1972, Biệt Cách Dù tung 2 đại đội và
4 toán trinh sát tái chiếm đồi Đồng Long.
Phi cơ đă oanh kích triệt để khu vực này, không c̣n ǵ đứng vững sau
trận mưa bom napalm. Sau trận bỏ bom, Cộng Sản Bắc Việt đă di chuyển
trở lại và lấy những tấm tôn vung văi để che những giao thông hào và
những nơi chúng đặt súng, với ư nghĩ là phi cơ sẽ không phát hiện
được. Từ đó chúng sẽ bắn vào An Lộc để khống chế mặt Bắc . Sự ngụy
trang này chỉ có đơn vị bộ binh ở dưới đất hoạ may mới có thể phát
hiện , c̣n không ảnh th́ khó có thể chụp và giải đoán được
Trung Tá Phan Văn Huấn, con chim đầu đàn của Liên Đoàn 81 Biệt Cách
Dù, trực tiếp chỉ huy cuộc đột kích đánh thẳng vào đồi Đồng Long,
tại nơi đây đang có cấp tiểu đoàn bộ binh yểm trợ cho các đơn vị
thuộc Trung Đoàn pḥng không 271 và tiểu đoàn vũ khí nặng : súng cối
82 ly, đại bác không giựt 57 ly và 75 ly của địch.
Chiếu theo kế hoạch đột kích, Biệt Cách Dù chia là 3 mũi tấn kích :
Mũi tấn kích bên sườn trái do cánh quân của Đại Đội 2 Xung Kích chỉ
huy bởi Đại Úy Nguyễn Sơn (Đại Đội Trưởng), mũi tấn kích bên sườn
phải do cánh quân của Đại Đội 3 Xung Kích chỉ huy bởi Đại Úy Phạm
Châu Tài, có biệt danh là Hổ Xám (Đại Đội Trưởng), c̣n cánh quân
chính tấn kích thẳng vào chính diện, th́ do đích thân Trung Tá Phan
Văn Huấn chỉ huy thống nhất cùng với 4 Toán Trinh Sát ,của Liên Đoàn
81 Biệt Cách Dù với Trung Úy Lê Văn Lợi (Liên Toán Trưởng) chỉ huy.
Các chiến sĩ gan ĺ Biệt Cách Dù âm thầm xuất phát từ mặt Bắc thành
phố An Lộc, và đến chân đồi vào lúc nửa đêm, sau khi dàn trận hàng
ngang, từ từ tiến sát đến mục tiêu, rồi đồng loạt xung phong vào lúc
trời vừa mới hừng sáng. Tiếng hô xung phong vang dội của 300 chiến
sĩ Biệt Cách Dù, đă làm thức tỉnh trên 1,000 Cộng quân đang trấn
thủ, nhưng không c̣n kịp nữa, bị đột kích vô cùng táo bạo và bất
ngờ, tiếp theo tiếng hô xung phong vang dậy một góc trời, sau đó là
tiếng súng cá nhân, tiếng lựu đạn đang thi nhau nổ. Dưới hầm trú ẩn,
Cộng quân chủ quan khinh địch, sau hơn 60 ngày chiếm cứ, không nghĩ
là sẽ bị tấn công bất ngờ. Khi Cộng quân hoàn hồn trở lại, th́ đâu
đâu cũng thấy đầy dẫy các Thiên Thần Mũ Xanh trong vị trí. Trở tay
không kịp, hoảng hốt, co gị chạy, không kịp th́ giờ để xỏ chân vào
đôi dép râu B́nh Trị Thiên của Bác, chứ đừng nói chi đến quơ cào cầm
được khẩu súng để chống trả. Một số chạy ngược trở lên trên đỉnh
đồi, đưa nguyên cái lưng cho các chiến sĩ Biệt Cách Dù tác xạ như
bắn bia tại quân trường, bắn đâu trúng đó. Một số khác tuôn chạy về
hướng Nam để thoát thân ra rừng, th́ làm mồi cho các trực thăng vơ
trang tác xạ. Tổng cộng, Quân Cộng Sản Bắc Việt đă để lại trận tiền
trên 600 xác chết và bị thương. Xác địch, thương binh của địch, vũ
khí hạng nặng của địch vương văi trên đỉnh đồi và dưới các hầm hố
pḥng thủ , sau này có cái tên là Ngọn Đồi Máu, là máu của quân thù
Cộng Sản Bắc Việt.
Chiến thuật đột kích là phương pháp tấn công vô cùng táo bạo, dùng
ít đánh nhiều, đánh nhanh đánh mạnh, với hoả lực được tập trung tối
đa bắn phủ đầu, bắn ngay vào mục tiêu đang xuất hiện trước mặt ḿnh,
được các chiến sĩ Biệt Cách Dù áp dụng trong thời điểm bất ngờ nhất,
khiến cho địch không kịp trở tay và có đủ th́ giờ xoay trở.
Sau khi san bằng mục tiêu Đồi Đồng Long, Trung Tá Huấn, nhận được
điện báo cáo của Đại Đội 2 và Đại Đội 3, hai bên cánh tả và hữu, là
đă quét sạch mục tiêu, địch đă bị đánh tan, ngoại trừ những xác chết
và thương binh địch, và liền khi đó Trưởng Toán Trinh Sát, Trung Úy
Lê Văn Lợi, hănh diện và hiên ngang cắm lá Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hoà
trên đỉnh đồi Đồng Long vào xế chiều cùng ngày . Lá Quốc Kỳ thân yêu
Nền Vàng Ba Dọc Đỏ, đang ngạo nghễ tung bay phất phới trên đỉnh đồi
Đồng Long, giữa nền trời xanh biếc của Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, xoá tan
đi áng mây mù đang giăng phủ vùng trời An Lộc.
Chiếm xong đồi Đồng Long, Biệt Cách Dù tiếp tục lục soát chung quanh
trận địa, và phát hiện một căn hầm ven rừng, có tiếng động khả nghi
bên trong. Tất cả các họng súng đen ng̣m đều hướng vào miệng hầm chờ
đợi, như con hổ ŕnh mồi. Có tiếng hét từ nơi các chiến sĩ Biệt Cách
Dù đứng cạnh miệng hầm : - chui ra ngay. - đầu hàng ngay, nếu không
tao tung lựu đạn vào, chết cả đám bây giờ !!!
Có tiếng la từ xa :
- Khoan, khoan, dừng tay. Coi chừng bắn lầm vào dân !!! - tiếng nói
của Trung Tá Huấn chỉ thị từ xa vọng lại.
Tất cả khi nghe được lệnh của vị Chỉ Huy Trưởng, đều ngừng tay chờ
đợi. Trung Tá Huấn bước lại gần miệng hầm và nói to : Chúng tôi là
lính Việt Nam Cộng Hoà, ai trốn trong hầm th́ chui ra mau. Câu nói
được lập lại lần thứ hai, th́ có tiếng khóc thút thít the thé bên
trong hầm vọng ra. – Ra đi, chui ra mau đi, không sao đâu. Đó là
những lời thúc giục của những chiến sĩ Biệt Cách Dù, đang chờ sẵn
trên miệng hầm. Tiếng động bên trong rơ dần. Những ánh mắt long lanh
của những người chiến binh Biệt Cách Dù chùng xuống, khi thấy lần
lần xuất hiện, hai em bé gái khoảng 8 và 9 tuổi, đang ḅ lê lết tấm
thân tiều tụy, áo quần rách nát, thân c̣n xương bọc da sau nhiều
ngày đói khát, chậm răi ḅ ra khỏi hầm. - Trời ơi !!! Ba Má các em
đâu ? Sao lại như thế này ? C̣n ai trong đó không ? Trung Tá Huấn
hỏi. Hai em bé, mặt mũi lem luốc, mắt mờ đẫm lệ, thân ḿnh khô đét,
như hai bộ xương c̣n biết cử động, chỉ biết lắc đầu, chứ không thốt
lên được lời v́ kiệt sức, sau những câu hỏi dịu dàng đầy t́nh thương
của vị chỉ huy 81 Biệt Cách Dù. Trung Úy Lê Thanh Châu, Bác Sĩ Quân
Y của Liên Đoàn, liền được gọi đến để cấp cứu, cho hai em uống ít
nước, và chích cho hai em hai mũi thuốc khỏe, lần lần hai em mới từ
từ lấy lại sức, và dần dần hai em mới thốt được ra tiếng, kể lại về
hoàn cảnh gia đ́nh hai em như sau :
Em lớn tên Hà Thị Nở (9 tuổi), em nhỏ tên Hà Thị Loan (8 tuổi), cha
là Trung Sĩ Nhất Hà Trung Hiến (Địa Phương Quân Tiểu Khu B́nh Long),
không biết sống chết hay c̣n kẹt nơi đâu, để lại vợ và 3 con non dại
(Nỡ và Loan và một em trai 4 tuổi). Mẹ của Nỡ và Loan cơng em trai 4
tuổi trên lưng, c̣n hai tay th́ d́u hai đứa con gái chạy loạn, dưới
làn mưa pháo của quân Cộng Sản Bắc Việt. Chạy từ khu nhà dân, ở chân
đồi Đồng Long, giữa đường bị một quả pháo nổ ngay sau lưng bà mẹ, và
đă gây thảm cảnh cho gia đ́nh Trung Sĩ Hiến, vợ cùng với đứa con
trai phía sau lưng, đang ôm chặt lầy cổ của mẹ ḿnh, đều bị thương
nặng v́ trúng mảnh pháo. Bà mẹ ngă vật xuống bên lề đường, rên rỉ
một hồi rồi tắt thở ĺa đời, c̣n lại hai mái đầu xanh chỉ vừa tṛn 8
và 9 tuổi đầu, kêu khóc tuyệt vọng bên xác mẹ hồi lâu, phải ngậm
ngùi quẹt lau nước mắt, gỡ rời tay em trai, vẫn c̣n quàng ngang qua
cổ mẹ, ḿnh mẩy đă dầm dề máu tươi, hai chị em thay phiên nhau cơng
em trai ḿnh, từ từ lê lết t́m gặp cái hang này, và chui vào đó
tránh đạn pháo của quân Cộng Sản Bắc Việt. Người em trai 4 tuồi v́
vết thương trầm trọng, máu cứ tuôn ra nhiều, rồi cũng ra đi theo
người mẹ quá văng ,cách đó vài giờ trước.
Các em kể lại , không biết thảm cảnh cho gia đ́nh các em, xảy ra
ngày tháng nào, chỉ biết là ngày mà Quân Cộng Sản tràn vào chiếm ấp
,và tất cả dân đều bỏ chạy, cho đến hôm nay, dường như đă trên 60
ngày ,không cơm không nước !!! Vậy th́ các em làm sao sống được ?
Các em mô tả trong ngày đầu, đứa em trai tắt thở qua đời, thân xác
sau hai ba ngày śnh thối, mùi thối xông lên thật là khó ngửi, hai
em phài tḥ đầu ra ngoài miệng hang để thở cầm hơi, chỉ dám ló ra
ngoài miệng hang vào lúc ban đêm, khi nghe thấy tiếng bom đạn dịu
dần, để bắt dế nhũi, và tất cả các sinh vật lớn nhỏ như trùng, ḅ
cào châu chấu để đỡ bụng qua ngày, c̣n nước th́ phải lần ṃ ra xa
hơn, t́m thấy nơi các hố của bom và pháo, chị em cúi đầu gục xuống
để mà hớp vài ngụm nước, c̣n đầy hơi mùi thuốc nổ, để uống. Ôi chiến
tranh, chiến tranh tàn khốc mà người Cộng Sản đă mang đến cho dân
tộc Việt Nam ḿnh như thế đó.
Hai em bé nhỏ đó, được các chiến sĩ Biệt Cách Dù cứu sống, và được
chuyển về cho Tiểu Khu B́nh Long chăm sóc tiếp … Cho đến khi An Lộc
được giải toả, và rồi không c̣n được tin ǵ về hai em nữa … Cho măi
đến năm 1994, phóng viên điện ảnh Nguyễn Hữu Cầu ở San Jose điện
thoại cho Đại Tá Huấn biết tin : Hai em Loan và Nỡ đă được một gia
đinh người Mỹ nhận làm con nuôi, và đưa về Mỹ ngay từ năm 1974. (15)
Chú thích: (15) Đặc San Biệt Cách Dù số Đại Hội năm 1998, đề mục :
“Hai tháng tử thủ An Lộc” của tác giả Đỗ Đức Thịnh, trang 83.
11. BẮC NHỊP CẦU ĐỔ QUÂN
Chiều ngày 13 tháng 04 năm 1972, sau khi Sư Đoàn 21 Bộ Binh và Chiến
Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà đến Lai Khê, Bộ Tư Lệnh
Quân Đoàn 3 , thay đổi kế hoạch hành quân giải toả Quốc Lộ 13 như
sau :
Trực thăng vận Trung Đoàn 31 và Đại Đội 21A Công Binh Chiến Đấu
xuống Tân Khai (12 cây số Nam An Lộc), để thiết lập căn cứ hoả lực
Pháo Binh dă chiến với 6 khẩu đại bác 105 ly do các trực thăng
Chinook câu đến.
Kế tiếp , trực thăng vận Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn 15 Sư Đoàn 9 Bộ Binh
Việt Nam Cộng Hoà cùng với một tiểu đoàn và Đại Đội Trinh Sát 15 ,
xuống Căn Cứ Hoả Lực Tân Khai để bảo vệ Pháo Binh và Công Binh Chiến
Đấu , thay thế cho Trung Đoàn 31 Sư Đoàn 21 Bộ Binh điều động ngược
trở về phía Nam, hướng chốt Tàu Ô tấn công quân địch từ mặt Bắc
xuống, tiếp nối với Trung Đoàn 32 Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà di chuyển bằng đường bộ từ phía Nam đánh thốc lên hai mặt giáp
công bứng chốt Tàu Ô.
Kế tiếp trực thăng vận Trung Đoàn 33 Sư Đoàn 21 Bộ Binh Việt Nam
Cộng Hoà, xuống phía Bắc Căn Cứ Hoả Lực Tân Khai, làm bàn đạp tiến
lên về hướng An Lộc, nơi vùng này có 1 lực lượng địch cỡ 2 trung
đoàn chủ lực của Công Trường 7 Cộng Sản Bắc Việt, đang bố trí cản
đường tiến, và để ngăn cản viện quân của Quân Lực Vệt Nam Cộng Hoà
từ phía Nam lên. (16)
Chú thích : (16) Nhật Kư Hành Quân Quân Đoàn 3 về trận An Lộc năm
1972.
12. B̀NH LUẬN
Trận tấn công Đồi Đồng Long của Biệt Cách Dù với quân số khoảng 300
chiến sĩ (ở thế công) tiến đánh khoảng
1,200 quân Cộng Sản Bắc Việt (ở thế pḥng ngự). Kết quả sau trận
đánh Cộng quân bỏ xác và thương binh tại trận khoảng 600, c̣n Biệt
Cách Dù chỉ bị thiệt hại khoảng chưa đến 1% nhân lực.
Có thể nói đây là trận tấn công trực diện của Biệt Cách Dù Quân Lực
Việt Nam Cộng Hoà, đánh đại bại quân Cộng Sản Bắc Việt. Lấy ít đánh
nhiều, sát hại địch nhiều mà thương vong th́ ít.
CUỘC TẤN CÔNG LẦN THỨ BA VÀO AN LỘC (Khởi Điểm Vào Đêm 18 Rạng Ngày
19 Tháng 04 Năm 1972) Và Trận Chiến Tại Cao Điểm Đồi Gió Và Đồi 169
Của Tiểu Đoàn 6 Dù VIỆT NAM CỘNG HOÀ với 2 Trung Đoàn 141 Công
Trường 7 Và Trung Đoàn 272 Công Trường 9 Cộng Sản Bắc Việt
Sau 2 ngày đêm, cường độ pháo kích của địch giảm dần, mùi thuốc súng
đạn vừa lắng dịu, khi hoàng hôn vừa đổ, bỗng dưng cường độ pháo của
Cộng quân tăng gia trở lại, và có phần khốc liệt hơn hai lần trước.
Cả trên 6,000 quả đạn pháo đủ loại pháo vào thị xă.
Mục tiêu lần này là :
a.- Bệnh viện của tỉnh B́nh Long : Nơi đây, đạn pháo của Địch, đă
sát hại trên dưới 2 ngàn dân chúng vô tội, các cụ già, đàn bà và trẻ
em đă bị thương tích, đang nằm ngổn ngang trong bệnh viện, kể cả
những chiếc lều dă chiến do Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà dựng
ngoài sân, để che sương nắng gió mưa cho người dân đang bị thương
tích , đang chờ được chữa trị ,làm tung toé thịt xương, máu chảy
đọng vũng đầm đ́a .
b.- Các nơi thờ phượng tôn giáo :
Tại nhà thờ, pháo của Cộng quân bắn sập tháp chuông, pháo sập mái
ngói thính đường, chỉ c̣n chừa lại chiếc thánh giá có treo h́nh
Chúa, hơn 1,000 tín đồ Công Giáo bị vùi chôn dưới đống gạch vụn,
thật là thảm thương.
Tại nơi chùa Phật, ngay cổng Phú Lố phía Tây ,cũng lănh hàng mấy
trăm quả pháo, san bằng ngôi chánh điện Phật Đường, kèm theo gần
ngàn sinh linh tín đồ, dưới chân bức tượng Phật Bồ Tát Từ Bi vẫn c̣n
nguyên vẹn trên bệ, trơ ḿnh, sừng sững trước trời cao.
Cuộc pháo kích lần này, có thể nói, dụng ư của địch quân là nhằm sát
hại dân lành. Cộng quân đă biết chắc rằng, sau gần suốt tuần lễ pháo
kích, dân chúng v́ không có hầm hố có nắp để ẩn núp tránh pháo , nên
bị thương rất nhiều, bắt buộc phải quy tụ về bệnh viện tỉnh để được
điều trị … c̣n số dân khác may mắn không bị thương tích th́ hay tụ
tập vào những nơi thờ phượng Chúa và Phật để mong nhờ Ơn Trên che
chở, cầu nguyện cho tai qua nạn khỏi … chỉ có một số vài trăm dân
chúng đươc may mắn chạy chui vào các hầm hố có nắp của các chiến sĩ
Việt Nam Cộng Hoà, là được thoát nạn trong đợt pháo nặng nề và tàn
khốc này.
Đêm 18 rạng ngày 19 tháng 04 năm 1972, Cộng quân mở song song trận
mưa pháo vào tại Thị Xă An Lộc và khu vực Đồi Gió và Đồi 169.
Khi vừa dứt tiếng pháo, tại mặt trận phía Bắc nơi tuyến pḥng thủ
của Trung Đoàn 8 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà, và Liên Đoàn
81 Biệt Cách Dù, Cộng quân gom toàn lực các cán binh của các trung
đoàn bộ binh c̣n lại của Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt, và thiết
đoàn què quặt chiến xa 203, mở trận tấn công (tiền pháo hậu xung
biển người) thêm một lần nữa, nhưng lần này lại gặp phải các chiến
sĩ Biệt Cách Dù ở tuyến đầu nên chỉ trong ṿng khoảng 1 tiếng đồng
hồ, các mũi tấn công của Cộng quân đều bị bẻ gẫy, các chiến xa pha
đèn phóng đại vào các hầm hố xụp lỗ, xa lầy, trơ gọng, bị các chiến
sĩ Biệt Cách Dù tiến đến cận kề bắn hạ thật dễ dàng, và toàn bộ cuộc
tấn công gượng ép bằng bộ binh và chiến xa lần này bị các chiến sĩ
Biệt Cách Dù và Trung Đoàn 8 Bộ Binh đẩy lui hoàn toàn.
Sau hơn 1 tiếng đồng hồ, Đại Tá Trường và Trung Tá Huấn, lên tần số
báo cáo với Tướng Hưng , Cộng quân đă xử dụng cấp trung đoàn có
chiến xa trợ chiến nhưng tất cả đều bị đẩy lui. Địch bị thiệt hại
khá nặng, các chiến xa T54 th́ bị các chiến sĩ Biệt Cách Dù và Trung
Đoàn 8 Bộ Binh Việt Nam Cộng Hoà bắn hạ không c̣n một chiếc nào,
quân ta bị thiệt hại không đáng kể, tuy nhiên lần này Cộng quân pháo
nhiều quá về hướng bệnh viện của Tỉnh, nhà thờ và chùa, có lẽ dân bị
thương vong rất nhiều… Trung Tá Biết, Liên Đoàn Trưởng Liên Đoàn 3
Biệt Động Quân, báo cáo t́nh h́nh mặt trận phía Đông : Cộng quân sử
dụng cấp trung đoàn có chiến xa trợ chiến, nhưng đều bị các chiến sĩ
Biệt Động Quân đẩy lui. Địch bị thiệt hại khá nặng, cũng không lấn
thêm được phần đất nào hết. Tuyến pḥng thủ của Biệt Động Quân vẫn
c̣n nguyên vẹn, có vài T.54 bị bắn cháy trước tuyến pḥng thủ. Biệt
Động Quân thiệt hại không đáng kể. Tại mặt trận phía Tây, Trung Tá
Quân, Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 7 Sư Đoàn 5 Bộ Binh Việt Nam Cộng
Hoà báo cáo cho Tướng Hưng biết, lực lượng địch chỉ cỡ cấp tiểu đoàn
cũng khai hoả, dường như để thăm ḍ chứ không có tấn công, tuy nhiên
tại cổng Phú Lố nơi chùa Phật có rất nhiều tiếng hét và rên la của
dân chúng, có lẽ Chùa đă bị trúng pháo của Cộng quân. Quân bạn không
có thiệt hại, quân địch không rơ.
Cuộc tấn công đợt nầy, cũng do Công Trường 5 Cộng Sản Bắc Việt và
Công Trường B́nh Long cộng thêm trung đoàn của Công Trường 9 Cộng
Sản Bắc Việt , cố gắng dồn hết nỗ lực tấn công thêm một lần nữa,sau
hai lần tiên khởi thất bại ê chề.
Về phía Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà có thêm được 3 ngàn quân tinh
nhuệ Nhảy Dù và Biệt cách Dù tăng cường đang có mặt tại trận tuyến,
mà địch không ngờ đến. Cho nên khi các đơn vị bộ binh và chiến xa
địch tấn công lần này, không đầy 2 tiếng đồng hồ, Địch đă bị đẩy lui
hoàn toàn, im bặt hẳn tiếng súng. Địch bị diệt gọn nhanh chóng cả 3
mặt Bắc, Đông, Đông Bắc.
Về thời điểm tấn công của địch cũng không đồng loạt : khai diễn mặt
phía Bắc rồi qua mặt phía Đông c̣n phía Tây th́ nổ súng như để thăm
ḍ không tấn công, c̣n mặt phía Nam th́ không thấy động tịnh.
Tóm lại, cuộc tấn công đợt 3 này, Cộng quân không lấn trở lại được
thêm một tấc dất nào, mà c̣n để lại tại chiến địa vài trăm xác chết
và hơn chục T54 bị bắn cháy.
Cộng quân chỉ đạt được kết quả là dùng pháo, giết hại trên dưới 4
ngàn cư dân tỉnh B́nh Long mà thôi. Đó là thành tích siêu việt của
bọn con cháu Bác và Đảng vô thần.
Phần 3
Video về quân cách lễ nghi
Cách thức đeo dây
biểu chương...
Lễ nghi
quân cách - Vị trí các lá cờ và toán quốc quân kỳ
Quân phục, cấp hiệu,
huy hiệu... QLVNCH
Tiến
tŕnh h́nh thành Quốc Kỳ & Quốc Ca VN
Tim hiểu về ngày Quân Lực VNCH 19-6
Lịch sử Hướng Đạo Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa
và Trường Trung Học Vơ Khoa Thủ Đức
Đệ nhất Cộng Hoà - Ngày Quốc Khánh 26 tháng 10
Vài Nét Về
Quân Lực VNCH Và Sự H́nh Thành Ngày Quân Lực 19.6
Gươm lạc giữa rừng hoa
“ Triều đại “ Tổng Thống lạ lùng nhất lịch sử Hoa Kỳ
Sắc lệnh về
quần đảo Hoàng Sa
Vị Tổng Thống vĩ đại của nước Mỹ
Giờ phút cuối cùng của một thành phố – Tháng 3 - 1975
Từ chiến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân
5 điều có thể bạn chưa biết về lá cờ Hoa Kỳ
Sự ra đời của chữ
quốc ngữ...
Nh́n lại cuộc Chiến tranh Triều Tiên 1950 – 1953
Lời phản biện tại buổi tŕnh chiếu sơ lược
phim the Việt Nam War
Không quên biến cố kinh hoàng 11 tháng 9 – 2001 !
140
chữ với mẹo nhớ Hỏi, Ngă & chính tả
Cuộc tổng khởi nghĩa cướp chính quyền ngày 19/8/1945 tại
VN
Vị Tổng Thống giữ chức vụ lâu nhất Nước Mỹ
Tổng Thống Abraham Lincoln
Video về quân cách lễ nghi
VNCH 10 ngày cuối cùng...
Bảo
vệ an toàn cho công dân Hoa Kỳ khi ở Việt Nam
Lễ Hùng
Vương
Cần bảo trọng niềm tự hào dân tộc
Luận về Tậm Lư
Chính Trị
Từ chến trường Khe Sanh đến chiến dịch Tết Mậu Thân
Cố Tổng Thống Ronald Reagan và… H.O.
Diễn tiến cuộc đảo chánh lật đổ Ông Ngô Đ́nh Diệm
Tại sao có cuộc đảo chánh lật đổ ông Ngô Đ́nh Diệm
Ai ra lệnh giết Ông Ngô Đ́nh Diệm? Tại sao?
Một tài liệu 42 năm cũ
Dựng
Lại Quốc Kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ
Quốc Kỳ chúng ta giương cao khắp nơi
Tài liệu về Hải chiến Hoàng Sa năm 1974
Những điều nên biết về
Medicare 2016
Remember C-Rations?
Ai đă bắn nát chân Tướng Nguyễn Ngọc Loan?
Tướng lănh VNCH
Bài phỏng
vấn cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu
Hồi kư về Tướng Lê Văn Hưng và trận An Lộc
Sư Đoàn 23 Bộ Binh và cuộc quyết chiến Ban Mê Thuột
tháng 3, 1975
Đại Tá
Nguyễn Văn Cư
Trường Sa: Băi Cỏ Mây
Thiên Thần
Mũ Đỏ ai c̣n ai mất
Tổng Thống Trần Văn Hương những ngày cuối tháng Tư 1975
tại Sài G̣n
Chuyện của một
ngôi trường
Luận về khoa bảng
Liên Hiệp Quốc và vấn đề: Bảo vệ nhân quyền
Phiếm luận
về mộng mơ qua văn chương và triết học
Chính sách
thuế khóa
Cách viết hoa
trong tiếng Việt
Đoàn
thể Xă hội và Sinh hoạt Chính Trị
Học Viện Quốc Gia Hành
Chánh
John Paul Vann, một viên tướng CIA
Văn hóa
ảnh hưởng ngôn ngữ như thế nào?
Một vài nét về văn hóa
Việt Nam
Tiếng Việt ba miền -
Tiếng nào là ‘chuẩn’ ?
TT
Ngô Đ́nh Diệm đă từng giúp gạo cho dân Tây Tạng tỵ nạn tại Ấn Độ?
HCM đă âm mưu
bán nước từ năm 1924
Vài nét
về hoạt động của Biệt Kích Dù tại Bắc Việt
Hải
chiến Midway
Adm
Chester Nimitz
Nguồn gốc thuyết âm dương tám quẻ...
SĐ Nhảy Dù và cuộc
hành quân Lam Sơn 719
Những trận đánh đi vào quân sử
Nguyên nhân xụp
đổ VNCH 1975
Hậu Quả Của Việc Hoa Kỳ Bỏ Rơi Đông Dương
Tưởng
Niệm Vị Tướng Của Mùa Hè Đỏ Lửa
Thuyết bất biến
Chương tŕnh
chiêu hồi của VNCH
Chiến tranh
Việt Nam (1945-1975)
50 năm đọc và coi lại clip cuộc đảo chánh 1963
An Lộc anh dũng
Nguyên do chính khiến VN bất tử
Người cha đẻ
hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Trận Ấp Bắc: Thực tế và
huyền thoại
Vài nét hoạt
động của Biệt Cách Dù tại Bắc Việt
Cảnh Sát Dă Chiến
VNCH
Trung
Đoàn 44 trong Mùa Hè Đỏ Lửa ở Kontum
QLVNCH - 1968-1975
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Đại đội 72,
TĐ7 ND mất tích trên chuyến bay định mệnh ngày 11 tháng
12 năm 1965
Nhảy Dù và
Cổ Thành Đinh Công Tráng
Nhân chứng lịch sử:
Mậu thân Huế
Trận KAMPONG
TRACH 1972
Trả lại sự thật v/v
Sư Đoàn 3BB lui binh...
Thống Tướng Lê Văn
Tỵ
Tướng Đỗ Cao Trí và
Tôi
Những ngày cuối cùng của QLVNCH
Tướng Dư Quốc Đống
Dư âm Cửa Việt
Tướng NGÔ
QUANG TRƯỞNG...
Lịch sử Cảnh Sát
Quốc Gia VNCH
Người Nhái VNCH
Mùa hè đỏ lửa 1972
Không Quân
VNCH và Chiến trường An lộc
NT Nguyễn Mạnh Tường
Tưởng niệm Quốc
Hận 30 tháng 4
Bậc thầy vĩ đại
Quân Dù tiến về
thành nội Tết Mậu Thân
Một ngày với Đô Đốc
Chung Tấn Cang
Tr/T Huế, chiến binh
anh dũng và trung thành với Tổ Quốc
Sinh Vi Tướng, Tử Vi Thần -
Trung Tướng Dương Văn Đức
Viễn thám
Hổ Cáp - Gia đ́nh 9 Kỵ Binh cuối
tháng tư 75
Cố Thiếu Tướng
Trương Quang Ân
Sống anh dũng, chết
hiên ngang
Chuyến công tác cuối
cùng
Cái chết của Cố Thiếu Tá
BĐQ TRẦN Đ̀NH TỰ
Chuyện một người
chiến binh...
Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
Tháng 3 buồn hiu...
Người Lính Ǵà
Không Bao Giờ Chết
Thành h́nh của Quân Lực VNCH
Hăy thắp cho anh
một ngọn đèn
Những ngày cuối cùng của
Truờng Bộ Binh
Một chuyến đi toán phạt
Những NT Vơ Khoa TQLC
Tôi nh́n đồi 31 thất thủ
Ngày tàn cuộc chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù - Trấn
thủ B́nh Long; thượng kỳ Quảng Trị
Quân trường
Những người lính bị
bỏ rơi
Tết với người lính cũ
Thái Dương - Nguyễn Văn Xanh
Phi vụ Tống Lệ Chân
Trên đỉnh Chu Pao
Trung Tá Nguyễn Văn Cư
Vài biến cố đàng
sau mặt trận Tây Nguyên 75
Trận đánh phi
trường Phụng Dực...
Sinh nhật thứ 58 - Trường
BB/TĐ
Trung Sĩ Vũ Tiến Quang
Mũ Đỏ, mũ Đen
Chân dung người Chiến Sĩ
CIA và các ông Tướng
Dựng Cờ
Bức tượng Thương Tiếc
Kẽm gai bọc thây anh
hùng
Lịch sử h́nh thành
QLVNCH
Văn tế Chiến Sĩ Trận
Vong
Người lính
VNCH trong mắt tôi (video)
Cà-fê nha, Chuẩn Úy?
Chân dung người
lính VNCH
Chiến thắng An Lộc 1972
Quảng Trị - Mùa hè đỏ lửa
Trương Văn Sương - Người tù
bất khuất
Chết trận Đồng Xoài
Ư nghĩa ngày QL 19/6
Viết cho ngày QL 19/6
Sự h́nh thành QL 19/6
Nhân ngày QL 19/6
Tâm t́nh ngày QL 19/6
Bối cảnh
chính trị quân sự trước 19/6
VNCH bị bức tử
Thủ Đức... gọi ta về
Chân dung người lính
VNCH
Sự thật về cái chết
của Tướng Lê Văn Hưng
Người lính không có số
quân
Giày Saut trong tử địa
Chuyện tháng 4 của những
chàng BK
Trung Tá CSQG Nguyễn
Văn Long
Những v́ sao thời lửa đạn
Mùa hè đỏ lửa: Phần 1,
Phần 2,
Phần 3
Lịch sử chiến tranh VN từ
1945...
Thời chinh chiến
Tiểu Đoàn 5 Dù
Tưởng niệm Tướng Trần Văn
Hai
Vài kỷ niệm với Tướng Lê Nguyên
Vỹ
Tiểu Đoàn 42 BĐQ - Cọp Ba Đầu Rằn
Địa Phương Quân và Nghĩa Quân
QLVNCH
Những người trở về
với đại gia đ́nh dân tộc
Khe Sanh trong ṿng vây
Vietnam,
Vietnam
Từ Mậu Thân 68 đến mùa hè đỏ
lửa 72...
Trận đánh Đức Huệ
Lam Sơn 207A - Khe Sanh
Trận chiến Khe Sanh
Mật trận Thượng Đức -
1974
Người cha đẻ
hành khúc "Lục Quân Việt Nam"...
Quốc Kỳ và Quốc
Ca Việt Nam
Việt Nam Quốc Dân Đảng
Vua Duy Tân
Lịch pháp bách Việt
Cái chết trong tù
CS của cựu Thủ Tướng Phan Huy Quát
Sự đáng sợ cuả nước
Mỹ
Oan hồn trên xứ Huế
Sau 42 Năm, Nh́n Lại Vụ Tết Mậu Thân
Mưa Đồng Tháp Mười
Chăn gối với kẻ thù
Ông Lộc Hộ - Anh hùng vô danh
Cải cách ruộng đất...
Giờ thứ 25
Biến động miền Trung
Người Mỹ phản bội
chúng ta
cs nằm vùng
Những ngày cuối
của TT Nguyễn Văn Thiệu ở SG
T́m hiều về h́nh Tiếc
Thương và Vá Cờ
Tháng Tư đen
Giờ phút hấp hối Thành
Phố Đà Nẵng
Ai giết đức thầy Huỳnh Phú
Sổ
H́nh ảnh VN từ 1884-1884
Thổn thức cho VN
Valentine trong di
sản Chiến Tranh
Hoàng Hậu Nam Phương
Thảm sát ở Tân Lập
Hố chôn người ...
T́nh h́nh nhân quyền
ở VN năm 2007
Người Việt xây thành Bắc
Kinh